

Ngày mất em
Ngày mất em, anh quặn đau lồng ngực,
Con tim này vỡ nát, lệ tuôn rơi.
Sao nỡ quên những kỷ niệm em ơi,
Đã bao lần mình bồn chồn gặp gỡ.
*
Ngày mất em, lồng ngực ngừng hơi thở,
Đau trong lòng như triệu nhát dao đâm.
Anh vẫn nhớ khi ta ngồi lặng im,
Mùi tóc em một mùi hương ngây ngất.
*
Ngày mất em, giờ đây anh mất tất,
Mất niềm tin và mộng ước mai sau.
Mất tất cả chỉ còn lại nỗi đau.
Nỗi đau này sao đau thế em ơi.
*
Ngày mất em, dòng lệ anh tuôn rơi
Từng kỷ niệm nhạt nhòa trong nỗi nhớ,
Những cái ôm mặn nồng trong hơi thở.
Vậy mà quên, sao nỡ vậy hỡi em.
*
Ngày mất em, anh nằm lặng suốt đêm,
Nghe bài hát khi chúng mình cùng thích.
Vẳng đâu đây tiếng cười em khúc khích.
Và thoảng qua mùi tóc em đâu đây.
Hết
Ngày mất em, anh quặn đau lồng ngực,
Con tim này vỡ nát, lệ tuôn rơi.
Sao nỡ quên những kỷ niệm em ơi,
Đã bao lần mình bồn chồn gặp gỡ.
*
Ngày mất em, lồng ngực ngừng hơi thở,
Đau trong lòng như triệu nhát dao đâm.
Anh vẫn nhớ khi ta ngồi lặng im,
Mùi tóc em một mùi hương ngây ngất.
*
Ngày mất em, giờ đây anh mất tất,
Mất niềm tin và mộng ước mai sau.
Mất tất cả chỉ còn lại nỗi đau.
Nỗi đau này sao đau thế em ơi.
*
Ngày mất em, dòng lệ anh tuôn rơi
Từng kỷ niệm nhạt nhòa trong nỗi nhớ,
Những cái ôm mặn nồng trong hơi thở.
Vậy mà quên, sao nỡ vậy hỡi em.
*
Ngày mất em, anh nằm lặng suốt đêm,
Nghe bài hát khi chúng mình cùng thích.
Vẳng đâu đây tiếng cười em khúc khích.
Và thoảng qua mùi tóc em đâu đây.
Hết