

Người ta nói cuộc sống ngoài kia xô bồ khiến người ta mệt mỏi, rồi họ luôn mong muốn được trở về nhà vì cơ bản trong lòng họ nhà tuyệt đối là tổ ấm, là vòng tay luôn mở rộng khi ta bị xã hội bỏ rơi, xã hội bầm dập.
Tôi nhiều lúc cũng vậy nhưng đa số là kỉ niệm không vui, năm cấp 2, 3 tôi thấy sự bỏ rơi của mình, thiên vị nữa. Muốn khóc lắm nhưng khóc trong im lặng thôi.
Bây giờ đã lớn rồi nhưng vẫn vậy thôi, khóc trong lòng và vẫn khóc trong phòng thôi, áp lực ngay chín ngôi nhà mình? Chẳng thích chút nào hết, muốn đi xa, không muốn gắn bó chút nào hết.
Khóc cạn nước mắt cuộc đời vẫn vậy
Tôi nhiều lúc cũng vậy nhưng đa số là kỉ niệm không vui, năm cấp 2, 3 tôi thấy sự bỏ rơi của mình, thiên vị nữa. Muốn khóc lắm nhưng khóc trong im lặng thôi.
Bây giờ đã lớn rồi nhưng vẫn vậy thôi, khóc trong lòng và vẫn khóc trong phòng thôi, áp lực ngay chín ngôi nhà mình? Chẳng thích chút nào hết, muốn đi xa, không muốn gắn bó chút nào hết.
Khóc cạn nước mắt cuộc đời vẫn vậy