Mẹ của anh
Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
Mẹ tuy không đẻ không nuôi
Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong
Ngày xưa má mẹ cũng hồng
Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau
Bây giờ tóc mẹ trắng phau
Để cho mái tóc trên đầu anh đen
Đâu con dốc nắng đường quen
Chợ xa gánh...
Mỗi sớm mai thức dậy
Mẹ đưa bé đến trường
Khoanh tay chào cô giáo
Cô khen: Bé dễ thương
Mỗi chiều sau buổi học
Mẹ đón em sân trường
Đáp lời: Con chào mẹ!
Mẹ mỉm cười yêu thương.
Mẹ và cô của bé
Là khoảng trời bao la
Cho ước mơ của bé
Bay cao và bay xa
Nguyễn Thị Phòng
Khi mẹ vắng nhà, em luộc khoai
Khi mẹ vắng nhà, em cùng chị giã gạo
Khi mẹ vắng nhà, em thổi cơm
Khi mẹ vắng nhà, em nhổ cỏ vườn
Khi mẹ vắng nhà, em quét sân và quét cổng.
Sớm mẹ về, thấy khoai đã chín
Buổi mẹ về, gạo đã trắng tinh
Trưa mẹ về, cơm dẻo và ngon
Chiều mẹ về, cỏ đã quang...
Con bé Hà, đã khuya rồi nó còn chưa ngủ, đứng trước cửa ngó mắt về phía con đường, dường như nó đang chờ ai, cái nôn nóng đã hiện rõ trên gương mặt đầy xinh xắn của nó, đêm nay chưa bao giờ nó thấy đêm dài như thế này, gần cả một đêm tay chống cằm nhìn ra phía con đường vắng tanh, chẳng thấy...
Có đàn cá rồng rồng - nhìn cá chuối con dài, mà bơi cả đàn nên gọi là rồng rồng - sống ở ao. Chúng theo mẹ cá chuối đi kiếm ăn, nhưng vì ao nhỏ, cá lại nhiều nên thức ăn chả có mấy. Đàn rồng rồng đói quá cứ nhao nhao lên mặt nước, mà chả kiếm được gì.
Một hôm, có một con cóc ngồi trên bờ ao...
Ta muốn làm con chim nhỏ
Chiều về, ta chao trên cánh đồng thơm của mẹ
Mẹ ta suốt đời lam lũ
Quanh năm đội chiếc nón mê
Chiếc nón mê!
Có tuổi thơ của ta
Là cuộc đời của mẹ
Mẹ ơi! Giờ nơi đâu?
Đồng quê heo hút gió
Một nấm mồ cỏ dại
Một con ngòi ngây thơ
Trần Đình Nhân...
Mẹ làm suốt ngày
Đôi tay không ngớt
Một tay đun bếp
Một tay bế em
Một tay cào rơm
Một tay cấy mạ
Một tay khâu vá
Một tay băm bèo
Một tay nuôi heo
Một tay cuốc đất
Một tay đắp đập
Một tay khai mương
Một nắng hai sương
Tay làm không ngớt
Cha tôi về phép
Thấy việc gọn...
Mấy ngày mẹ về quê
Là mấy ngày bão nổi
Con đường mẹ đi về
Cơn mưa dài chặn lối
Hai chiếc giường ướt một
Ba bố con nằm chung
Vẫn thấy trống phía trong
Nằm ấm mà thao thức
Nghĩ giờ này ở quê
Mẹ cũng không ngủ được
Thương bố con vụng về
Củi mùn thì lại ướt
Nhưng chị vẫn nấu cháo
Cho...
1. Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ Gian khổ cuộc đời ai nặng gánh hơn cha.
2. Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.
3. Tảo tần sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn Đưa tấm lưng gầy cha che chở đời con
4. Hiếu: Thành kính tổ tiên ơn gia độ Báo ân...
Tôi lại về quê mẹ nuôi xưa
Một buổi trưa, nắng dài bãi cát
Gió lộng xôn xao, sóng biển đu đưa
Mát rượi lòng ta ngân nga tiếng hát..
Mười chín năm rồi. Hôm nay lại bước
Đoạn đường xưa, cát bỏng lưng đồi.
Ôi có phải sóng bồi thêm bãi trước
Hay biển đau xưa rút nước xa rồi?
Hòn Nẹt ta ơi...
Lời bài hát:
Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc
Mẹ ru con yêu con tha thiết
Mong cho con luôn luôn ngoan hiền
Giấc no say
Vì đàn con thơ ngây bao yêu dấu
Đã hy sinh cho con bao nhiêu tuổi đời
Mẹ đã bên con
Mẹ đã cho con lớn lên
Luôn bên con khuyên răn con nên người
Mẹ yêu thương...
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đời...
Cho con giấc ngủ trong nôi
Ngọt ngào lời mẹ à ơi tháng ngày
Gió về từ những bàn tay
Lời ru của mẹ đong đầy giấc con
À ơi hình bóng nước non
Có con sáo sậu, đậu mòn cành đa
Dịu dàng câu hát dân ca
Giọt mồ hôi mặn chắt ra lúa vàng
Xanh xanh là luỹ tre làng
Dòng sông biêng biếc bên hàng...
Con đi xa bao năm rồi mẹ nhỉ?
Bao mùa trăng cua ngoi ngóp lên bờ
Biển giờ này có mặn mà như trước
Hay biển lòng mẹ vẫn giấu âu lo
Núi cao chi lắm núi ơi
Núi che mặt trời..
Câu ca dao ngày xưa mẹ hát
Thủa chơi diều con có hiểu chi đâu
Ba năm trời con xa cách mẹ
Bỗng thảng thốt giật...
Đây là chuyện "Mẹ Điên" của Vương Hằng Tích do Trang Hạ dịch. Nhân vật ngoài đời thật khổ sở hơn trong truyện nhiều. Bà mẹ ấy không được ẵm, bế con nhìn con dù chỉ một lần, do ở nông thôn Trung Quốc đàn ông không lấy được vợ nhưng vẫn muốn có con nối dõi nên họ nuôi bà mẹ điên này chỉ để đẻ được...
Sự Tích Cây Vú Sữa
Ngày xửa ngày xưa, trong một ngôi nhà nọ, người chồng mất sớm chỉ còn hai mẹ con sống bao bọc nhau. Người mẹ thương yêu và chăm sóc con hết mực, người mẹ chăm lo cho con từ miếng ăn hàng ngày cho tới những trò vui đùa của cậu bé.
Cũng chính vì được nuông chiều quá mức ngay...
Cuộc đời bao nỗi đắng cay
Nhìn về cha mẹ, lệ cay nghẹn ngào
Hôm nay nước mắt tuôn trào
Nhớ ơn cha mẹ, cả đời cưu mang
Cho con cuộc sống vinh quang
Tương lai tươi sáng, muôn vàn mai sau
Tóc nay mẹ đã bạc màu
Vì bao khổ cực, dải dầu sớm trưa
Thương con không quảng nắng mưa
Thức khuya...
Thuở cỏn con, con nằm bên mẹ
Đầu rúc vào lòng, con ấm lắm mẹ ơi
Con thương mẹ đêm ngày tần tảo
Thức đêm dài mẹ may áo cho con
Gió đồng nội trưa hè nắng nóng
Mẹ ngồi khom nhổ cỏ một mình
Mưa đêm lạnh mẹ ngồi lo lắng
Lo cho con yên giấc cơn đau
Con vui sướng khi được ôm lưng mẹ
Mỗi lần...
Gái lớn ai không phải lấy chồng
Can gì mà khóc, nín đi không!
Nín đi! Mặc áo ra chào họ
Rõ quí con tôi, các chị trông!
Ương ương dở dở quá đi thôi!
Cô có còn thương đến chúng tôi
Thì đứng lên nào, lau nước mắt
Mình cô làm bận mấy mươi người.
Này áo đồng lầm, quần lĩnh tía
Này gương...
Câu chuyện người mẹ mù một mắt
Tình yêu của mẹ dành cho con luôn là bất tận. Nhưng đôi khi chúng ta bỏ quên những tình cảm thiêng liêng của mình, bỏ quên những hy sinh thầm lặng của Mẹ, và có thể viện hàng loạt lý do biện minh cho sự vô tâm ấy. Vì vậy! Tất cả những ai còn mẹ trên đời là còn có...
Những bài thơ hay nhất dành tặng cho mẹ nhân ngày quốc tế phụ nữ 8.3
Mẹ là tiếng hát câu thơ
Ru con vào những giấc mơ tuyệt vời
Du dương hai tiếng à ơi
Đong đưa con ngủ, suốt đời không quên
Mỗi ngày con lớn khôn lên
Trong vòng tay mẹ êm đềm thiết tha
Mẹ là tổ ấm mái nhà
Tình thương, cao...
Mẹ ơi, đời mẹ khổ nhiều
Trách đời, mẹ giận bao nhiêu cho cùng
Mà lòng yêu sống lạ lùng
Mẹ không phút nản thương chồng, nuôi con
"Đắng cay ngậm quả bồ hòn,
Ngậm lâu hoá ngọt!" Mẹ còn đùa vui!
Sinh con mẹ đã sinh đời
Sinh ra sự sống, mẹ ngồi chán sao?
Quanh năm có nghỉ ngày nào!
Sớm...
Bài Thơ Dâng Mẹ
Chiều nhung nhớ mây buồn giăng mắc
Vọng quê nghèo ruột thắt từng cơn
Thương về bóng mẹ cô đơn
Chiều chiều tựa cửa mong con mỏi mòn
Ngày xưa ấy con còn nhỏ bé
Chưa bao giờ xa mẹ tấc gang
Nay con cách trở quan san
Hướng về quê mẹ đôi hàng lệ rơi
Con xa mẹ một đời thương...
Hát Ru Cho Mẹ
Mẹ ơi! Mẹ ngủ cho ngon
Để con ru mẹ say tròn giấc say
Đếm tay hơn bốn ngàn ngày
Mẹ ra đồng vắng nằm ngoài sương đêm
Mẹ ơi! Mẹ ngủ cho yên
Có con bên cạnh lòng thêm ấm lòng
Mẹ ngao du cõi khôn cùng
Nhớ con xin mẹ thong dong trở về
Lá vàng mẹ đã rụng đi
Gió bay lá vẫn ôm...
Mọi hôm mẹ thích vui chơi
Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu
Lá trầu khô giữa cơi trầu
Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay
Cánh màn khép lỏng cả ngày
Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa
Nắng mưa từ những ngày xưa
Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan
Khắp người đau buốt, nóng ran
Mẹ ơi...
Cha Mẹ
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ.
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ.
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn.
Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con.
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc...
Ngày mai con đi xa
Mẹ đừng buồn mẹ nhé
Chín tháng nhanh như mây
Trôi miên man đầu ngõ
Mẹ đừng rơi nước mắt
Đừng buồn lúc chiều buông
Đừng quên ngàn câu hát
Cho thềm nhà nở hoa
Con nhờ chim sơn ca
Hát ngoài vườn mỗi sớm
Nhờ nắng mai lan xa
Gội trên nguồn tóc rối
Mẹ hãy mua áo mới...
Ăn chưa con?
Tiếc nuối gì những bữa cơm phải tự mình ngược đãi
Mà phải ăn vội ăn vàng,
Lề đường, hàng quán
Bát cơm chan nước mắt
Về nhà đi, mẹ nấu cơm rồi
Ngủ được không con?
Trong cái chỗ người ta ví von, người ta lao vào bàn tán
Hay ho gì những anh hùng hảo hán
Chỉ đánh máy trên bàn...
Mẹ là bất tử.. Clip được làm dựa trên một câu truyện có thật..
Với đôi mắt gần như mù lòa - một bên đục thủy tinh thể, một bên viễn thị nặng.
Sợ tốn kém nên bà đã giấu con mình.
Vì con gái, bà một thân một mình ra khỏi đại sơn, lần đầu tiên trong đời.
Tuy không nhìn rõ đường nhưng bà biết...