Mọi hôm mẹ thích vui chơi Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu Lá trầu khô giữa cơi trầu Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay Cánh màn khép lỏng cả ngày Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa Nắng mưa từ những ngày xưa Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan Khắp người đau buốt, nóng ran Mẹ ơi! Cô bác xóm làng đến thăm Người cho trứng, người cho cam Và anh y sĩ đã mang thuốc vào Sáng nay trời đổ mưa rào Nắng trong trái chín ngọt ngào bay hương Cả đời đi gió đi sương Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi Mẹ vui, con có quản gì Ngâm thơ kể chuyện rồi thì múa ca Rồi con diễn kịch giữa nhà Một mình con sắm cả ba vai chèo Vì con, mẹ khổ đủ điều Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn Con mong mẹ khỏe dần dần Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say Rồi ra đọc sách, cấy cày Mẹ là đất nước, tháng ngày của con. Trần Đăng Khoa Cảm nhận: Chỉ cần mẹ vui là con có thể làm bất cứ điều gì. Một tình cảm đáng trân trọng của nhà thơ dành cho mẹ của mình phải không các bạn? Trong cuộc sống đôi khi chúng ta đang làm mẹ buồn nhiều lắm, tuổi trẻ mà, chính vì vậy, tác giả đã tự trách mình " vì con.." Đúng vậy, nhưng tâm hồn bao dung và tình cảm vô bờ bến của mẹ không bao giờ nghĩ vậy. Không bao giờ mẹ trách mắng con. Mẹ luôn luôn là người hi sinh vì con! Chúng ta, ai cũng đều là con của mẹ, hãy sống và làm việc thật tốt, đừng để buồn trong đôi mắt mẹ các bạn nhé.