Không Còn Em Xưa Nhớ em xưa với tóc thề Hồn nhiên áo trắng đi về mùa ơi Loanh quanh bên gốc phố đời Bây giờ xa lắc ngàn khơi mất rồi. Ngọc Vân
Đau – Ngọc Vân Tình đã làm đau mấy bận rồi Mưa hồng rát mắt những chiều rơi Cầu vòng ngủ sắc ai đang vẽ Tô mãi mà sao nhạt bóng đời.
Vua Ăn Mày Bỏ mái nhà con lấy bầu trời Bỏ tình nam nữ lấy tình người Bỏ của cải nhỏ được thế giới Một xe, bốn bị, tung hoàng chơi. Sưu tầm
Cánh Nơ – Cánh Phượng Người giắt nơ hồng trên mái tóc Rung rinh như thế nháy ta cười.. * * *Cánh phượng ngày hè ta nghỉ học Xui lòng nhớ mãi cánh nơ tươi. Sưu tầm
Thế Là Hết.. Thế là hết thơ rồi anh hỡi Tình chúng mình giờ gởi trong tim Bao giờ trái đất nát mềm Không còn sự sống thì em quên người. Anna
Thơ Buồn Khóc Mưa Em sẽ khóc khi nhìn trong khóe mắt Thấy một mình người đi lại lang thang Còn ghi giữ ân tình trong cỏ nhặt Mưa vi vu vì hẹn với truông ngàn. Bùi Giáng
Cay Đắng Có lẻ ta say_ quá chén rồi Nên tình tri kỷ vỡ nên đôi Người đi giủ áo không thèm nhớ Kẻ ở lệ tràn_ cay đắng thôi.. Tiễn Biệt Rót rượu mời nhau chung tiễn biệt Lạnh lùng ai đó đã đi rồi! Bỏ cả lòng ta_ như biển biếc Một chiều sóng dạt_ mộng phai phôi.. Chén Đắng Uống nghẹn đêm này tràn chén đắng Vì sao? Ta chẳng hiểu vì sao Trăng ơi_ treo mãi niềm đơn chiếc Cứ rót lòng ta nỗi nghẹn ngào.. Dấu Nghẹn Lẽo đẽo ta về trong dấu nghẹn Nặng nề lê bước giữa hoang sơ Lòng sao chứa mãi niềm cay đắng Rơi xuống hồn hoa_ vỡ tiếng thơ. Trũng Mắt Buồn Đêm khô nét ngọc dường như cạn Lóng lánh sao sa trũng mắt buồn Níu kéo mộng về sao chẳng thấy? Ngẩn sầu_ ta lạc giữa đêm suông. Chát Dạ Giọt đắng tràn qua nghe chát dạ Mèn nồng còn xé ở trên môi Tắt lịm nụ cười chưa lơi lả Hương thu phai nhạt ở đâu rồi? Ánh Thu Tàn Ta trôi trong ánh thu tàn Đêm đau đáu nhớ_ bẽ bàng duyên xưa Nhặt từng chiếc lá thu mưa Đắp sao cho ấm_ cho vừa tim côi! Bốn Mùa Xuân tàn trên cánh hoa rơi Hạ reo nắng cháy khát lời yêu thương Bóng thu chưa đậm áo hường Lòng ta hóa gió gửi vườn đông xưa! Đoạn Lòng Chén rượu khuya buồn_ ai đã cạn? Đoạn lòng ngày cũ chít khăn tang Bụi xóa mùa xưa, phai dấu lệ Khóc cuộc tình này, giọt chứa chan! TT
Mưa Cuối Thu Cuối thu mưa thánh thót về Tay buồn se lọn tóc thề nhớ ai Lạnh tênh chiếc lá thu phai Soi bong bóng nhỏ cạn ngày hoàng hôn.
Hạ Về Hạ về nắng cũng vàng mơ Cái bông mướp lại tình cờ vàng hơn Tương tư cất nhé, vào thơ Hạ về tràn nắng, tình hờ hững rơi! Hạ Vân
Nồng Nàn Em buông mái tóc dài bay Che chiều thôi nắng, che ngày vừa tan Em cười rạng rở mây ngàn Em thơ dịu vợi ngỡ ngàng người ta. Ngọc Vân