Khu Vườn Sau Nhà Ngoại Khu vườn sau nhà ngoại Con sáo nhỏ lại về Tìm mảnh hồn gió biếc Bến trăng màu sông quê. Đi tìm chỉ thấy bóng Trên lối cũ nhạt nhòa Ngoại như ngồi đâu đó Kể chuyện ngày thu xa. Khu vườn sau nhà ngoại Dòng sông vẫn lững lờ Những mùa xưa trái ngọt Vỡ tiếng cười tuổi thơ. Trò chơi hoàng tử cóc Đám cưới lọng lá sen Bầy trẻ đua nhau rước Đứa hát, đứa thổi kèn. Ngoại cười vui móm mém Vun lá đốt mỗi ngày Thời gian đầy tro trắng Tóc bạc thả mây bay. Đàn cháu giờ đã lớn Mỗi đứa một phương trời Ngoại cũng thành cổ tích Bóng trăng gầy chơi vơi. Khu vườn sau nhà ngoại Trái chín trĩu đầy cành Lũ chim về đâu vắng? Giọt sương buồn long lanh. Thanh Trắc Nguyễn Văn
Xuân Tình Chạm môi hương gió chung tình Rượu nồng chưa nhấp sao mình đã say? Em chốn ấy Ta nơi này Câu thơ lạnh tím từ ngày không nhau... Nửa chừng xuân vụt qua mau Trăng trôi vằng vặc vẫn đau đáu sầu Ván bài Tam Cúc nát nhàu Cầm lên "Tứ Tử" bỗng đâu "trình làng"... Em còn một kiếp đa mang Ta còn phiêu bạt lang thang cuối trời Ú òa hứng giọt sương rơi Lời mừng năm mới hóa lời yêu thương. Thì thôi lúng liếng chung đường Nắm tay sấp ngửa về phương trời hồng Nghẹn ngào sỏi đá đơm bông Tình xuân Sa mạc ngập dòng sông xanh... Thanh Trắc Nguyễn Văn * Tứ tử trình làng: Các cây bài lớn trong cách chơi bài Tam Cúc
Ru Em Vào Xuân (viết tặng Nhạc sĩ Nguyễn Tuấn Khanh) Ru em một khúc ghi ta Trăm năm để biết đúng là có nhau Soi gương bạc trắng mái đầu Tựa vai sao vẫn nghẹn ngào lời yêu? Ru em nhạc khúc ban chiều Nắng lãng đãng tắt, đêm phiêu diêu về Ngủ đi thuyền thả bến mê Ngược tìm suối mộng câu thề xa xưa. Ru em tình khúc bốn mùa Đàn reo réo rắt, gió lùa bàn tay Cầm lên thoảng chút hương bay Hoa hồng lại nở hẹn ngày hợp hôn. Ru em đêm khúc tình nồng Nhạc rơi lúng liếng giữa dòng cô đơn Xa nhau nước mắt vuông tròn Tháng năm chai sạn vẫn còn thơ ngây. Ru em nửa khúc tỉnh say Nửa ngây ngất Nửa đắng cay ngọt bùi Tấu lên từng khúc nhạc vui Nửa dây trầm bổng tiếng cười chông chênh. Ru em Đêm đã tàn đêm Mai vàng lấp lánh bên thềm... Nắng xuân! Thanh Trắc Nguyễn Văn
Đêm Mộng Ca Dao Đêm xuân mộng Gọi ca dao Cưỡi con sẻ xám bay vào hoàng hôn Gặp em gánh thóc đầu thôn Cái cười lúng liếng Làm hồn đi hoang. Đêm xuân mộng Thấy em sang Áo bà ba tím tím loang vườn cà Thảo hiền nâng mẹ đỡ cha Quả thị vỡ bốn Đầy nhà sắc hương. Đêm xuân mộng Hẹn em luôn Qua cầu dải yếm cứ tuồn tuột bay Hạt mưa chưa rớt đã gầy Lời yêu chưa hé Đã ngây ngây sầu. Đêm xuân mộng Thấy rước dâu Nửa đêm giờ tí rủ nhau động phòng Cô dâu da trắng má hồng... Bỗng dưng thức giấc Nằm không một mình! Thanh Trắc Nguyễn Văn
Mẹ Ơi... Mẹ ơi... Ngày tám tháng ba Bài thơ con viết chỉ là nhỏ nhoi Bôn ba cuối đất cùng trời Vẫn không tìm hết những lời mẹ ru. Mẹ ơi... Nhặt trái mù u Nhớ cau xanh vỡ ưu tư lá trầu Ba mươi năm lạnh dãi dầu Bão dông mẹ gánh bạc màu cô đơn. Mẹ ơi... Chân cứng đá mòn Con đi vẫn nhớ thuở còn thơ ngây Mẹ giờ hóa khói mây bay Câu thơ ứa lệ từ ngày mồ côi. Thanh Trắc Nguyễn Văn
Bài thơ "Cô giáo văn giảng văn trên sông Sào Khê" được viết tặng cho cô Hồng Ngọc, giáo viên văn trường Võ Thị Sáu - trong chuyến du lịch tại Tràng An, Ninh Bình năm 2020. Bài thơ đã được đăng trong ấn phẩm Thơ chọn lọc Quán Chiêu Văn 4, NXB Hội Nhà Văn 2022, tác giả ký tên với bút danh Nguyễn Văn Tạo. Cô Giáo Văn Giảng Văn Trên Sông Sào Khê Mây xanh xanh Nước xanh xanh Có cô giáo nhỏ long lanh mắt cười Môi hồng Má thắm đôi mươi Đọc thơ văn vọng đất trời Sào Khê. Mái chèo rộn rã chiều quê Cá tôm hiếu học tụ về chật đông Văn vang núi Thơ hòa sông Lung linh lời giảng, bềnh bồng khói thu. "Kìa ai Tây Tiến diệt thù Nhớ về Việt Bắc mịt mù gió sương Sóng yêu bờ vượt đại dương Đây Thôn Vỹ Dạ trăng thương một người. Vợ Chồng A Phủ mỉm cười Hát bài Đất Nước thành lời ru con Lọc lừa Số Đỏ lại son Chí Phèo rạch mặt mãi còn nỗi đau..." Giọng cô thánh thót ngọt ngào Ngẩn ngơ lúng liếng trăng sao cuối ngày Tung tăng tôm cá thuộc bài Thuyền về gác mái Nhớ hoài bóng cô! Tràng An 2020 Thanh Trắc Nguyễn Văn Ghi chú: Tây Tiến, Việt Bắc, Sóng, Đây Thôn Vỹ Dạ, Vợ Chồng A Phủ, Đất Nước, Số Đỏ, Chí Phèo là tên những tác phẩm, nhân vật văn học có trong sách giáo khoa môn văn.
Đường Đời Tôi đi tìm hướng mặt trời Ngoảnh trông năm tháng thấy người nhớ theo Đường đời dốc vực cheo leo Lao đao phủ kín Gieo neo giăng đầy Ngửa bàn tay Úp bàn tay Câu thơ bỗng hát gọi ngày mới lên... Gập ghềnh Thiện Ác Chông chênh Gió phây phẩy bám Sương bềnh bênh tan Lơ ngơ lại nhặt đá vàng Đảo điên giật phải bàng hoàng nỗi đau... Thanh Trắc Nguyễn Văn
Người Đã Xa Ta (Tiễn nhà thơ Nguyễn Thành) Người đã xa ta Như dòng suối cao róc rách Vang lời ca trong vắt Lặng lẽ trôi đánh thức những chân trời. Người đã xa ta Như trăm năm mây trắng tìm về Câu thơ u hoài long lanh nước mắt Tiếng ru Mẹ hiền một thuở quê xưa. Người đã xa ta Hành trang mang theo vội vã Một trái tim độ lượng Một nụ cười bao dung. Người đã xa ta Bay theo ước mơ vào cõi vô biên Bước chân vô thường thầm thì khẽ hát Hạt bụi vô tri lấp lánh bóng con người. Người đã xa ta Như ánh trăng gầy xanh khuyết Thành phố không đèn lặng chìm nỗi nhớ Ánh sao nào chợt rụng cuối trời đêm... Sài Gòn 2022 Thanh Trắc Nguyễn Văn
Trường Cũ Em về Tìm tiếng ve rơi Tìm năm tháng cũ khắc lời trên cây. Cơn mưa lạnh Ướt vai gầy Hoàng hôn lạnh Nhớ những ngày không nhau. Thanh Trắc Nguyễn Văn
Ba Con Mắt, Một Cánh Tay Viết tặng vợ chồng thương binh anh Phạm Văn Thuần và chị Trần Thị Sãi ở huyện Mỏ Cày, tỉnh Bến Tre Hai vợ chồng Ba con mắt Một cánh tay Chuyện cổ tích giữa đời thường Hay giữa đời thường có cổ tích? Anh chồng mỉm cười Chị vợ bật cười khúc khích Chỉ một mình tôi nước mắt cứ rưng rưng... Bất hạnh đôi lần chỉ chạm nhẹ vào lưng Xoa nhẹ bờ vai Hà hơi vào mắt Tôi đã vội kêu ca Thét gào Thắc mắc Quăng ném xuống đời thường hàng vạn tiếng "bất công"! Có con thuyền chỉ nghiêng ngả ở sông Lại cứ nghĩ đang bị bão nhồi ngoài biển cả! Ích kỷ Tự ti Đôi lúc biến ta thành người xa lạ Khi trên cành Mầm lá cũng tự vươn lên... Hai vợ chồng Ba con mắt Một cánh tay Cũng làm đất ra hoa Cũng làm vườn ra trái Cũng giúp nâng lên những mảnh đời khổ ải Tình xóm Nghĩa làng Trong bão lũ thiên tai... Có nụ cười Từ giọt nước mắt vỡ hai Có ước mơ Từ những nỗi đau ghép lại Có bước đi Từ một bàn chân vững chãi Và có những con người Mạnh mẽ Dù góp lại Chỉ một bàn tay! Thanh Trắc Nguyễn Văn