

Dàn ý phân tích tác phẩm: Tây Tiến - Quang Dũng
Tham khảo thông tin cho phần mở bài:
A, Tác giả: Quang Dũng (1921-1988), tên khai sinh Bùi Đình Diệm, Quê ở tỉnh Hà Tây (Hà Nội), là một vùng quê thơ mộng trữ tình
- Đặc điểm phong cách thơ: Phóng khoáng, hồn hậu, lãng mạn, tài hoa>> Quang Dũng là nhà thơ tiêu biểu của thơ ca kháng chiến chống Pháp nói riêng và thơ ca cách mạng Việt Nam nói chung
B, Tác phẩm: Cuối 1948, Quang Dũng chuyển sang đơn vị khác, rời xa đơn vị cũ, một đêm tại phù lưu tranh, nhớ về đơn vị cũ, nhớ đồng đội nên đã sáng tác bài thơ này>> cảm hứng bao trùm bài thơ là nỗi nhớ
C. Bố cục:
· Khổ 1: Nhớ về chặng đường hành quân gian khổ của Tây Tiến
· Khổ 2- Khổ 3: Những kỉ niệm dọc đường hành quân: Kỉ niệm về một đêm liên hoan văn nghệ; kỉ niệm về một chiều hành quân qua Châu Mộc.
· Khổ 4: Nhớ về đồng chí đồng đội
· Khổ 5: Lời hẹn ước của Tây Tiến
PHÂN TÍCH TÁC PHẨM
1. Khổ 1:
V 2 câu thơ đầu: Khái quát nỗi nhớ:
"Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi"
- Nhắc về địa danh "sông Mã" : Là tên một con sông chảy qua địa bàn hoạt động của đoàn binh, giống như sợi dây kết nối cảm xúc, kết nối kỉ niệm.
- Cụm từ "Tây Tiến ơi" vang lên tiếng gọi đầy da diết, trìu mến, thân thương, gọi tên một đoàn binh nhưng cũng như gọi tên một miền kí ức xa xôi, chất chứa bao nhiêu kỉ niệm.
- Từ ngữ "xa xôi" : Gợi ra những khoảng cách cả về thời gian lẫn không gian
>> Mở đầu bài thơ là một tiếng gọi thân thương, để rồi sau tiếng gọi đó biết bao nhiêu kỉ niệm ùa về trong tâm trí của nhà thơ
"Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi"
- Điệp từ "nhớ" gắn liền với đối tượng "rừng Núi" >> nhấn mạnh chủ thể của nỗi nhớ, cũng như định hướng đối tượng chính trong nỗi nhớ của bài thơ là rừng núi Tây Bắc, nơi họ hành quân, chiến đấu
- Từ láy "chơi vơi" : Góp phần cụ thể hóa nỗi nhớ mới ùa về nhưng chưa kịp định hình nên còn mơ hồ, bảng lảng, không hình không khói như sương khói nhưng rất cháy bỏng
>>>>> Khái quát cảm hứng chung của cả khổ thơ và bài thơ là nỗi nhớ
V Còn lại: Khắc họa cụ thể nỗi nhớ
Nhớ khung cảnh thiên nhiên chiến trường miền Bắc
- Liệt kê các địa danh: Sài Khao, Mường Lát, Pha Luông, Mường Hịch, Mai Châu gợi cảm giác xa ngái, hoang vu của những miền đất xa lạ dường như chỗ chưa có dấu chân người đặt tới
- 2 nét vẽ:
Thiên nhiên miền Tây hoang sơ, dữ dội, hiểm trở
"Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi"
+ Hình ảnh "sương lấp" : Sương dày đặc, mù mịt, chủ yếu là sương độc, sương hại, che hết tất cả không gian lẫn con đường hành quân
+ "Đoàn quân mỏi" do yếu tố thời tiết khắc nghiệt nên đoàn hành quân vất vả, mệt mỏi, dã rời
"Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm" : Đây là hình ảnh dốc đèo của miền Tây
"Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống"
+ "dốc" : Điệp từ>>> nhiều dốc, dốc dài
+ Từ láy "Khúc khuỷu, thăm thẳm" : Dốc không bằng phẳng mà trúc trắc, gập ghềnh, quanh co, nối tiếp, kéo dài đến không cùng
+ Điệp từ "ngàn thước" kết hợp nghệ thuật đối: "Cao-xuống" : Câu thơ như gãy gập làm đôi đầy chất tạo hình để khắc học sự thay đổi của địa hình lên cao đến không cùng nhưng vực sâu cũng thăm thẳm >>>>>> Đường hành quân đầy nguy hiểm và gian khổ
"Heo hút cồn mây súng ngửi trời"
+ Hình ảnh "cồn mây" : Mây bao trùm phủ kín đỉnh núi
+Từ láy "heo hút" kết hợp đảo ngữ: Tôt đậm hình ảnh mây ở nơi hoang vu, heo hút, hẻo lánh mà người lính vẫn đủ sức đặt chân tới
+ "Ngửi" : Nhân hóa, hình ảnh thực, gián tiếp miêu tả độ cao, người lính hành quân đến đỉnh núi, mũi súng chạm tới bầu trời>>>>>>cách nói tếu táo, tinh nghịch của những chàng lính trẻ>>> sự lạc quan, yêu đời, bất chấp hiểm nguy
"Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Hường Mịch cọp trêu người"
>>>>>>Hình ảnh thác lũ và thú dữ
+ Từ láy: "Chiều chiều, đêm đêm" : Chỉ khoảng thời gian liên tục
+ Nhân hóa: "Thác gầm thét" >>> âm thanh của thác lũ réo vào mãnh liệt
"Cọp trêu người" >>>>>>>> thú dữ luôn rình rập cướp đi tính mạng của những chàng lính trẻ>>>>>>> Khắc họa những nguy hiểm luôn rình rập thường trực, đầy rẫy
KẾT LUẬN: 4 yếu tố: Mây, dốc, thác, thú
>>>> Góp phần khắc họa vẻ hoang sơ, dữ dội, khắc nghiệt của thiên nhiên Tây BẮc mà người lính phải đối mặt suốt dọc đường hành quân. Qua đó toát lên ý chí, tinh thần nghị lực, kiên cường của những người lính trẻ
Thiên nhiên miền Tây Bắc thơ mộng, trữ tình
" Mường Lát hoa về trong đêm khơi"
+Hình ảnh "hoa về" : Chỉ những bông hoa rừng hoặc những ngọn đuốc sáng rực trong đêm
>>>>>> dù hiểu theo cách nào thì đây cũng là những hình ảnh đẹp, xua tan đi khắc nghiệt, giá lạnh
+ "Đêm hơi" : Chỉ hình ảnh sương; mưa phùn phủ kín không gian>>>>>> Không gian mờ ảo sương khói
>>> Dọc đường hàng quân, người lính vẫn bắt gặp các điều đó, những hình ảnh hết sức thơ mộng và họ mở rộng tâm hồn để đón nhận, không làm cho tâm hồn họ chai xạm đi.
"Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi"
+ "Nhà ai" chủ những ngôi nhà sàn
+ "mưa xa khơi" : Mưa giăng mắc khắp không gian tạo nên một biển sương mù dày đặc, từ đỉnh núi cao hướng tầm mắt ra xa, người lính chỉ thấy thấp thoáng những mái nhà ẩn hiện. >>>>>>>> Làm giảm đi độ căng của địa hình hành quân. Nỗi vất vả mệt nhọc như lùi lại, nhường cho cảm giác khoan thai lên ngôi
- 2 câu cuối: "Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi"
- Hình ảnh "cơm lên khói, thơm nếp xôi" cho thấy hình ảnh thân thương, biểu tượng cho cuộc sống đầm ấm, bình yên, là những đặc sản của người dân địa phương dùng để thiết đãi những người lĩnh trẻ sau chặng đường hành quân vất vả>>>>>>>> Tình quân dân thắm thiết, nghĩa tình>>>> tạo động lực, niềm tin để người lính tiếp tục chiến đấu, hành quân. Qua đó, nét vẽ thứ 2 cho thấy vẻ đẹp tâm hồn lãng mạn, hào hoa, phóng khoáng của những chàng trai hà thành, cũng như ngòi bút tài hoa của Quang Dũng.
- Nhớ đồng chí, đồng đội
" Anh bạn dãi dầu không bước nữa
Gục lên súng mũ bỏ quên đời!"
Nghệ thuật nói giảm nói tránh "không bước nữa", "bỏ quên đời" : Ý chỉ sựu đã hi sinh của người lính>>>>>>>>>>>> khiến cho sự hi sinh nhẹ nhàng, thanh thản, chìm vào giấc ngủ sâu>>> không nhụt chí>>>> cho thấy được tình cảm của Quag Dũng đối với đồng chí, đồng đội của mình.
Những kỉ niệm dọc đường hành quân (khổ 2+3)
2. Khổ 2:
V Cảnh đêm liên hoan lửa trại
" Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa
Kìa em Xiêm áo tự bao giờ
Khèn lên man điệu nàng e ấp
Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ"
- Hình ảnh "doanh trại" : Là những lều nám dựng tạm để nghỉ chân qua đêm
- "Hội đuốc hoa" : Hình ảnh những ngọn đuốc trong tay người dân địa phương từ khắp nơi dồn về đây sáng rực như những đuốc hoa. Hình ảnh ẩn dụ này diễn tả những niềm vui sướng hân hoan của người lính Tây tiến khi đón nhân tình cảm quân dân thắm thiết
- Động từ "Bùng" : Miêu tả sự xuất hiện đột ngột của ánh sáng, làm bùng sáng cả không gian, bùng sáng cả khoảng trời tâm tư của bài thơ
V C on người:
- "Em": Những cô gái dân tộc, những cô gái Lào
- Trang phục: "Xiêm áo" : Từ bao giờ các cô gái xinh đẹp đã vận những bộ trang phục đẹp nhất, lộng lẫy nhất, rực rỡ nhất
- Dáng vẻ: "E ấp" >>>>> thẹn thùng, ý tứ, bẽn lẽn, những điệu tầm vông
- Giai điệu "man điệu" : Đang nhịp nhàng trong những điệu múa có từ xa xưa của dân tộc, tác động mạnh mẽ đến tâm hồn của người lính
- Người lính "xây hồn thơ" : Khiến cho tâm hồn trở lên bay bổng, lên thơ, lên nhạc
>>>>> CẢnh và người đều được khắc họa bằng ngòi bút hết sức lãng mạn và tài hoa khiến cho đêm liên hoan tràn đầy màu sắc, ánh sáng nên đã hút hồn các chàng lính.
3. Khổ 3
V Cảnh
"Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
Có thấy hồn lau lẻo bến bờ
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa"
- "Chiều sương ấy" : Thời gian và không gian, hành quân vào một buổi chiều sương mờ bao phủ không gian
- "Hồn lau" :
+ Hình ảnh thực: Dọc đường hành quân, những cây lau mọc san sát 2 bên bờ sông khiến cảnh vật trở nên hoang vu, xa ngái.
+ Hình ảnh ẩn dụ: Những bông lau phất phơ chưa đựng linh hồn, tình cảm của những người đồng chí đồng đội đã ngã xuống, tiễn đưa những người lính lên đường hành quân
- "Dòng nước lũ" : Nhân hóa; "hoa đong đưa"
Trong mắt người lính trẻ, những bông hoa rừng trôi trên dòng nước lũ như đang làm duyên làm dáng thu hút ánh nhìn của người lính. Đặt cái thơ mộng trữ tình trong sụ đối lập của sự khắc nghiệt, dữ dội, phần nào làm toát lên tâm hồn người lính.
V Người
"Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
Có thấy hồn lau nẻo bến bờ
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa"
- "Người đi" : Người lính Tây Tiến lên đường hành quân
- "Dáng người trên độc mộc" : Có thể hiểu rằng, dáng người ở đây là chỉ: Người dân địa phương đang trèo đèo vượt thác hoặc những người giao liên đang làm nhiệm vụ
Dù họ là ai thì cũng đều hiện ra với dáng vẻ trẻ trung, khỏe khoắn, rắn rỏi, một mình chống trọi với dòng nước lũ trên con thuyền độc mộc. Đây là hình ảnh đặc biệt in đậm trong kí ức của người đi xa
- Sử dụng điệp "có thấy, có nhớ" kết hợp với câu hỏi tu từ: Tô đậm nỗi nhớ da diết, cháy bỏng trong tâm hồn người lính
>>>> Bức tranh chiều sương Châu Mộc đậm chất nhạc, chất họa, miêu tả sông nước miền Tây quạnh vắng mà thơ mộng trữ tình nên đã để thương để nhớ trong lòng người.
* * *Chúc các bạn thi tốt-------------------

Tham khảo thông tin cho phần mở bài:
A, Tác giả: Quang Dũng (1921-1988), tên khai sinh Bùi Đình Diệm, Quê ở tỉnh Hà Tây (Hà Nội), là một vùng quê thơ mộng trữ tình
- Đặc điểm phong cách thơ: Phóng khoáng, hồn hậu, lãng mạn, tài hoa>> Quang Dũng là nhà thơ tiêu biểu của thơ ca kháng chiến chống Pháp nói riêng và thơ ca cách mạng Việt Nam nói chung
B, Tác phẩm: Cuối 1948, Quang Dũng chuyển sang đơn vị khác, rời xa đơn vị cũ, một đêm tại phù lưu tranh, nhớ về đơn vị cũ, nhớ đồng đội nên đã sáng tác bài thơ này>> cảm hứng bao trùm bài thơ là nỗi nhớ
C. Bố cục:
· Khổ 1: Nhớ về chặng đường hành quân gian khổ của Tây Tiến
· Khổ 2- Khổ 3: Những kỉ niệm dọc đường hành quân: Kỉ niệm về một đêm liên hoan văn nghệ; kỉ niệm về một chiều hành quân qua Châu Mộc.
· Khổ 4: Nhớ về đồng chí đồng đội
· Khổ 5: Lời hẹn ước của Tây Tiến
PHÂN TÍCH TÁC PHẨM
1. Khổ 1:
V 2 câu thơ đầu: Khái quát nỗi nhớ:
"Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi"
- Nhắc về địa danh "sông Mã" : Là tên một con sông chảy qua địa bàn hoạt động của đoàn binh, giống như sợi dây kết nối cảm xúc, kết nối kỉ niệm.
- Cụm từ "Tây Tiến ơi" vang lên tiếng gọi đầy da diết, trìu mến, thân thương, gọi tên một đoàn binh nhưng cũng như gọi tên một miền kí ức xa xôi, chất chứa bao nhiêu kỉ niệm.
- Từ ngữ "xa xôi" : Gợi ra những khoảng cách cả về thời gian lẫn không gian
>> Mở đầu bài thơ là một tiếng gọi thân thương, để rồi sau tiếng gọi đó biết bao nhiêu kỉ niệm ùa về trong tâm trí của nhà thơ
"Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi"
- Điệp từ "nhớ" gắn liền với đối tượng "rừng Núi" >> nhấn mạnh chủ thể của nỗi nhớ, cũng như định hướng đối tượng chính trong nỗi nhớ của bài thơ là rừng núi Tây Bắc, nơi họ hành quân, chiến đấu
- Từ láy "chơi vơi" : Góp phần cụ thể hóa nỗi nhớ mới ùa về nhưng chưa kịp định hình nên còn mơ hồ, bảng lảng, không hình không khói như sương khói nhưng rất cháy bỏng
>>>>> Khái quát cảm hứng chung của cả khổ thơ và bài thơ là nỗi nhớ
V Còn lại: Khắc họa cụ thể nỗi nhớ
Nhớ khung cảnh thiên nhiên chiến trường miền Bắc
- Liệt kê các địa danh: Sài Khao, Mường Lát, Pha Luông, Mường Hịch, Mai Châu gợi cảm giác xa ngái, hoang vu của những miền đất xa lạ dường như chỗ chưa có dấu chân người đặt tới
- 2 nét vẽ:
Thiên nhiên miền Tây hoang sơ, dữ dội, hiểm trở
"Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi"
+ Hình ảnh "sương lấp" : Sương dày đặc, mù mịt, chủ yếu là sương độc, sương hại, che hết tất cả không gian lẫn con đường hành quân
+ "Đoàn quân mỏi" do yếu tố thời tiết khắc nghiệt nên đoàn hành quân vất vả, mệt mỏi, dã rời
"Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm" : Đây là hình ảnh dốc đèo của miền Tây
"Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống"
+ "dốc" : Điệp từ>>> nhiều dốc, dốc dài
+ Từ láy "Khúc khuỷu, thăm thẳm" : Dốc không bằng phẳng mà trúc trắc, gập ghềnh, quanh co, nối tiếp, kéo dài đến không cùng
+ Điệp từ "ngàn thước" kết hợp nghệ thuật đối: "Cao-xuống" : Câu thơ như gãy gập làm đôi đầy chất tạo hình để khắc học sự thay đổi của địa hình lên cao đến không cùng nhưng vực sâu cũng thăm thẳm >>>>>> Đường hành quân đầy nguy hiểm và gian khổ
"Heo hút cồn mây súng ngửi trời"
+ Hình ảnh "cồn mây" : Mây bao trùm phủ kín đỉnh núi
+Từ láy "heo hút" kết hợp đảo ngữ: Tôt đậm hình ảnh mây ở nơi hoang vu, heo hút, hẻo lánh mà người lính vẫn đủ sức đặt chân tới
+ "Ngửi" : Nhân hóa, hình ảnh thực, gián tiếp miêu tả độ cao, người lính hành quân đến đỉnh núi, mũi súng chạm tới bầu trời>>>>>>cách nói tếu táo, tinh nghịch của những chàng lính trẻ>>> sự lạc quan, yêu đời, bất chấp hiểm nguy
"Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Hường Mịch cọp trêu người"
>>>>>>Hình ảnh thác lũ và thú dữ
+ Từ láy: "Chiều chiều, đêm đêm" : Chỉ khoảng thời gian liên tục
+ Nhân hóa: "Thác gầm thét" >>> âm thanh của thác lũ réo vào mãnh liệt
"Cọp trêu người" >>>>>>>> thú dữ luôn rình rập cướp đi tính mạng của những chàng lính trẻ>>>>>>> Khắc họa những nguy hiểm luôn rình rập thường trực, đầy rẫy
KẾT LUẬN: 4 yếu tố: Mây, dốc, thác, thú
>>>> Góp phần khắc họa vẻ hoang sơ, dữ dội, khắc nghiệt của thiên nhiên Tây BẮc mà người lính phải đối mặt suốt dọc đường hành quân. Qua đó toát lên ý chí, tinh thần nghị lực, kiên cường của những người lính trẻ
Thiên nhiên miền Tây Bắc thơ mộng, trữ tình
" Mường Lát hoa về trong đêm khơi"
+Hình ảnh "hoa về" : Chỉ những bông hoa rừng hoặc những ngọn đuốc sáng rực trong đêm
>>>>>> dù hiểu theo cách nào thì đây cũng là những hình ảnh đẹp, xua tan đi khắc nghiệt, giá lạnh
+ "Đêm hơi" : Chỉ hình ảnh sương; mưa phùn phủ kín không gian>>>>>> Không gian mờ ảo sương khói
>>> Dọc đường hàng quân, người lính vẫn bắt gặp các điều đó, những hình ảnh hết sức thơ mộng và họ mở rộng tâm hồn để đón nhận, không làm cho tâm hồn họ chai xạm đi.
"Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi"
+ "Nhà ai" chủ những ngôi nhà sàn
+ "mưa xa khơi" : Mưa giăng mắc khắp không gian tạo nên một biển sương mù dày đặc, từ đỉnh núi cao hướng tầm mắt ra xa, người lính chỉ thấy thấp thoáng những mái nhà ẩn hiện. >>>>>>>> Làm giảm đi độ căng của địa hình hành quân. Nỗi vất vả mệt nhọc như lùi lại, nhường cho cảm giác khoan thai lên ngôi
- 2 câu cuối: "Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi"
- Hình ảnh "cơm lên khói, thơm nếp xôi" cho thấy hình ảnh thân thương, biểu tượng cho cuộc sống đầm ấm, bình yên, là những đặc sản của người dân địa phương dùng để thiết đãi những người lĩnh trẻ sau chặng đường hành quân vất vả>>>>>>>> Tình quân dân thắm thiết, nghĩa tình>>>> tạo động lực, niềm tin để người lính tiếp tục chiến đấu, hành quân. Qua đó, nét vẽ thứ 2 cho thấy vẻ đẹp tâm hồn lãng mạn, hào hoa, phóng khoáng của những chàng trai hà thành, cũng như ngòi bút tài hoa của Quang Dũng.
- Nhớ đồng chí, đồng đội
" Anh bạn dãi dầu không bước nữa
Gục lên súng mũ bỏ quên đời!"
Nghệ thuật nói giảm nói tránh "không bước nữa", "bỏ quên đời" : Ý chỉ sựu đã hi sinh của người lính>>>>>>>>>>>> khiến cho sự hi sinh nhẹ nhàng, thanh thản, chìm vào giấc ngủ sâu>>> không nhụt chí>>>> cho thấy được tình cảm của Quag Dũng đối với đồng chí, đồng đội của mình.
Những kỉ niệm dọc đường hành quân (khổ 2+3)
2. Khổ 2:
V Cảnh đêm liên hoan lửa trại
" Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa
Kìa em Xiêm áo tự bao giờ
Khèn lên man điệu nàng e ấp
Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ"
- Hình ảnh "doanh trại" : Là những lều nám dựng tạm để nghỉ chân qua đêm
- "Hội đuốc hoa" : Hình ảnh những ngọn đuốc trong tay người dân địa phương từ khắp nơi dồn về đây sáng rực như những đuốc hoa. Hình ảnh ẩn dụ này diễn tả những niềm vui sướng hân hoan của người lính Tây tiến khi đón nhân tình cảm quân dân thắm thiết
- Động từ "Bùng" : Miêu tả sự xuất hiện đột ngột của ánh sáng, làm bùng sáng cả không gian, bùng sáng cả khoảng trời tâm tư của bài thơ
V C on người:
- "Em": Những cô gái dân tộc, những cô gái Lào
- Trang phục: "Xiêm áo" : Từ bao giờ các cô gái xinh đẹp đã vận những bộ trang phục đẹp nhất, lộng lẫy nhất, rực rỡ nhất
- Dáng vẻ: "E ấp" >>>>> thẹn thùng, ý tứ, bẽn lẽn, những điệu tầm vông
- Giai điệu "man điệu" : Đang nhịp nhàng trong những điệu múa có từ xa xưa của dân tộc, tác động mạnh mẽ đến tâm hồn của người lính
- Người lính "xây hồn thơ" : Khiến cho tâm hồn trở lên bay bổng, lên thơ, lên nhạc
>>>>> CẢnh và người đều được khắc họa bằng ngòi bút hết sức lãng mạn và tài hoa khiến cho đêm liên hoan tràn đầy màu sắc, ánh sáng nên đã hút hồn các chàng lính.
3. Khổ 3
V Cảnh
"Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
Có thấy hồn lau lẻo bến bờ
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa"
- "Chiều sương ấy" : Thời gian và không gian, hành quân vào một buổi chiều sương mờ bao phủ không gian
- "Hồn lau" :
+ Hình ảnh thực: Dọc đường hành quân, những cây lau mọc san sát 2 bên bờ sông khiến cảnh vật trở nên hoang vu, xa ngái.
+ Hình ảnh ẩn dụ: Những bông lau phất phơ chưa đựng linh hồn, tình cảm của những người đồng chí đồng đội đã ngã xuống, tiễn đưa những người lính lên đường hành quân
- "Dòng nước lũ" : Nhân hóa; "hoa đong đưa"
Trong mắt người lính trẻ, những bông hoa rừng trôi trên dòng nước lũ như đang làm duyên làm dáng thu hút ánh nhìn của người lính. Đặt cái thơ mộng trữ tình trong sụ đối lập của sự khắc nghiệt, dữ dội, phần nào làm toát lên tâm hồn người lính.
V Người
"Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
Có thấy hồn lau nẻo bến bờ
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa"
- "Người đi" : Người lính Tây Tiến lên đường hành quân
- "Dáng người trên độc mộc" : Có thể hiểu rằng, dáng người ở đây là chỉ: Người dân địa phương đang trèo đèo vượt thác hoặc những người giao liên đang làm nhiệm vụ
Dù họ là ai thì cũng đều hiện ra với dáng vẻ trẻ trung, khỏe khoắn, rắn rỏi, một mình chống trọi với dòng nước lũ trên con thuyền độc mộc. Đây là hình ảnh đặc biệt in đậm trong kí ức của người đi xa
- Sử dụng điệp "có thấy, có nhớ" kết hợp với câu hỏi tu từ: Tô đậm nỗi nhớ da diết, cháy bỏng trong tâm hồn người lính
>>>> Bức tranh chiều sương Châu Mộc đậm chất nhạc, chất họa, miêu tả sông nước miền Tây quạnh vắng mà thơ mộng trữ tình nên đã để thương để nhớ trong lòng người.
* * *Chúc các bạn thi tốt-------------------
Last edited by a moderator: