Một mẩu nhật ký của tôi

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi Mạc Như Nhi, 15 Tháng bảy 2021.

  1. Mạc Như Nhi

    Bài viết:
    0
    Hãy tin điều bạn chọn, bởi vì mỗi một người ở bên ta đều không hoàn hảo, chúng ta cần học cách hòa hợp, khi đó bạn sẽ hạnh phúc..

    Mặt trời rực rỡ, vần trăng lại ôn nhu, ánh sáng rực rỡ có thể xua tan màn đêm, ánh trăng lạnh lùng lại soi sáng ta trong đêm tối. Bạn thì sao bản thích loại nào, là mặt trời tỏa nắng xua tan âm u trong lòng, hay vần trăng dịu êm kề cạnh chia sẽ..

    Mỗi một thời điểm lựa chọn đều không chắc chắn được có đúng hay không, nhưng mong rằng bạn sẽ học cách đồng hành và sẽ không hối hận, có người nói:

    "Khi đó tôi không hiểu sao tôi lại chọn mặt trời, vừa chói mắt, không cẩn thận sẽ khiến bản thân dễ bỏng rát, nhưng tôi không hối hận, tôi đọc lập và kiên cường, tôi bị hấp dẫn bởi ánh sáng tôi không sợ hỏng mắt đâu! Bởi vì khi kề cạnh bên tôi ánh sáng đó luôn vừa đủ, ánh ấy không nỡ làm tôi bị thương, nên tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi bên cạnh người"

    "Mặt trăng của tôi chỉ ôn nhu với tôi, dịu dàng với tôi, khi bên cạnh người khác ánh trăng ấy lại thu lại sự dịu dàng, thay vào đó là sự lạnh nhạt khiến người khác cảm giác cao vời vợi. Bạn nói xem ánh sáng vần trăng nhìn thì yếu ớt, nhưng luôn soi sáng một góc trời tối tăm, với tôi như vậy là đủ kề cạnh tôi khi tôi yếu ớt, đi với tôi qua từng ngày đen tối.."

    Còn bạn bạn thích ánh trăng nhẹ nhàng nhưng nguyện vì bạn tỏa ra toàn bộ ánh sáng nó có trong đem tối, hay là mặt trời luôn rực rỡ luôn vì bạn mà xoa tan đêm đen, cho bạn cả một bầu trời đầy nắng?

    N. 1​
     
    Chin ÚHangdinh thích bài này.
    Last edited by a moderator: 4 Tháng ba 2023
  2. Mạc Như Nhi

    Bài viết:
    0
    Thích th ầm là cảm giác như thế nào?

    Là khi ngồi uống trà chiều bất giác nghĩ đến người, hay khi đang ngẩn ngơ lại bất chợt xuất hiện bóng dáng người trong suy nghĩ..

    Không biết thầm thích một người thật lâu, chỉ luôn giữ trong lòng, không giám bước qua ranh giới, chỉ có thể như gần như xa, năm 14 tuổi khi tôi biết bạn cùng bàn là người mình thích tuy hơi bất ngờ nhưng nhiều hơn là rung động trong lòng không thể khống chế.. lúc ngồi cùng bàn, khi người đó chỉ chỉ bài cho một mình tôi tôi đã rất vui vẽ, có lẽ tôi cũng có chút đặt biệt trong lòng bạn, phải không? Nhưng chỉ một năm như thế thôi năm 15 tuổi bởi vì nhiều vấn đề nhỏ nhặt, vì cách cư xử chưa đủ chín chắn, hay vì không thể ngồi cùng bàn nên đã có khoảng cách.. Người đó ngày càng xa tôi..

    Nghĩ lại những ngày tháng đó tôi hơi bất ngờ tính cách của mình năm 15 tuổi, bất đồng, hổn loạn, năm 15 tuổi tôi bước vào một cánh cửa mới, năm 15 tuổi tuy còn thích nhưng biết là không thể nào bên nhau, tôi nghĩ người không thích tôi ở tuổi 15 bồng bột dễ xúc động, tôi tự biết mình không phải một người khôn ngoan trong mọi mối quan hệ, tính cách nhạt nhẽo dễ khiến mọi người nhàm chán, nên khoảng cách giữ hai người ngày càng xa..

    Lần đầu tiên đánh nhau năm 15 tuổi người đó và bạn của bọn tôi chờ tôi về tan học chung, tôi không biết có phải người cũng có một chút quan tâm tôi nên dù lúc đó quan hệ không còn như trước vẫn ở lại chờ tôi.. nhưng có lẽ dù bạn hay tôi thì khoảng cách cũng đã quá xa, khi tôi khiến một người khác xuất hiện trong mối quan hệ này thì đã biết chúng tôi chỉ có thể làm bạn..

    Bây giờ khi không còn gặp lại nhưng đôi khi nghĩ về khoảng thời gian ấy vẫn khiến mình có chút tiếc nuối, nhưng mọi vật trên đời đều phải không ngừng phát triển, không ngừng hoàn thiện bản thân mới có thể tồn tại trong xã hội này, cho nên tôi vẫn phải bước tiếp.. Nếu được quay về ngày tháng ấy tôi sẽ dùng sự bất đồng của mình vào việc tỏ tình, chứ không phải vào những mối quan hệ khác..

    Tôi của bây giờ luôn muốn hỏi một lần "liệu người có từng có một phần nghĩ về tôi?"

    Tôi của lúc ấy luôn tự hỏi "tôi thích người, người có một chút tình cảm nào với tôi không?"

    Hai câu hỏi nhưng mãi chỉ chờ một câu trả lời duy nhất!

    N. 2​
     
    Last edited by a moderator: 16 Tháng bảy 2021
  3. Đặng Katerine

    Bài viết:
    195
    .. bạn biết đây ai cũng có những tiếc nuối mãi không thể có được câu trả lời, nhất là những vấn đề như thế này.

    Và trong cuộc đời mình cũng từng xuất hiện một vấn đề như vậy, nhưng mình khác bạn một chỗ là tụi mình đã thực sự quen nhau rồi, thế nhưng cũng vì tính cách bốc đồn của bản thân mà để người đó rời đi. Mình nghĩ bạn đang mắc kẹt tại cảm xúc tiếc nuối khi để họ vụt mất, bởi mình cũng vậy, nhưng bạn ơi hãy bỏ qua. Sau này cũng có những khoảnh khắc mình từng xuất hiện những suy nghĩ kiểu như, phải chi lúc đó mình không từ bỏ thì có phải chuyện của tụi mình cũng sẽ khác không. Nhưng sau này thấy họ cùng với ngừi kahcs thì mình cuối cùng đã triệt để từ bỏ.

    Có một số chuyện xảy ra trong quá khứ làm bạn tiếc nuối, nhưng bạn nên nhớ là chính hiện tại mới là thứ làm nên quá khứ và tương lai. Mình hy vọng bạn có thể tập trung vào hiện tại, bỏ qua quá khứ, đồng thời cố gắng đối xử tốt với từng người đến với mình ở thời điểm hiện tại có vậy mới không tiếc nuối trong tương lai. Đồng thời nếu có người nào đó rời bỏ bạn thì cũng khoan hẵng đau lòng bạn hãy cứ suy nghĩ rằng cuộc đời mà nó giống như ngọn gió vậy đó đến rồi đi. Cố lên bạn nhá
     
    Mạc Như Nhi thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...