Chương 29 Bấm để xem Xue Guangli tỉnh dậy thấy Long Huojin đang nằm ngay cạnh mình, cô cảm thấy hơi thở ấm đáp của anh phả vào mặt mình. Anh đang ngủ say, hàng mi dài của anh rung lên theo nhịp thở, lúc này trông anh như đứa trẻ vô lo, vô nghĩ. Xue Guangli phải đi làm, nhưng cô không muốn rời đi mà không nói với anh. Vì vậy, cô đã gọi anh tỉnh đậy. Đôi mắt của Long Huojin mở ra, bắt gặp ánh mắt của cô. Anh ta nở một nụ cười ranh mãnh, Xue Guangli sững sờ nhìn anh. Anh ấy không chỉ đẹp trai mà con đẹp, đẹp một cách quá đáng Bất cứ người phụ nữ nào cũng có thể bị vẻ đẹp của anh bóp nghẹt, ngay cả cô cũng vậy, nhưng trước đây cô ghét phải thừa nhận điều đó. Nếu không có gia đình cô trước đây là thành viên của hội cao cấp thì chắc cô chỉ có thể nhìn anh từ xa, âm thầm ngưỡng mộ. Nhưng bây giờ, anh đang ở bên cạnh cô, quấn lấy cô. "Xue Li" anh nói với giọng điệu ngái ngủ. Xue Guangli ngượng ngùng cười. "Em phải về nhà thay đồ, rồi đi làm." " "Được rồi" anh nói. "Cuối tuần này em có thể đến đây không?" anh hỏi. Xue Guangli ngồi đậy, nhìn xuống anh, mỉm cười "Em sẽ đến" cô nói. Ánh sáng mặt trời lọt qua khe hở của tấm rèm, chiếu vào đôi mắt xanh lam nhạt của anh. Xue Guangli cảm thấy muốn ở lại, cô muốn ở lại với anh ta. Cô cúi xuống trao cho anh một nụ hôn nhẹ. Anh ôm lấy cổ cô và hôn sâu hơn. Cơ thể họ bốc cháy điên cuồng hôn nhau. Xue Guangli đẩy anh xuống và ngồi lên trên thân anh, hơi thở dần dập. Long Huojin phối hợp với cô, nhưng họ đột ngột dừng lại khi nghe thấy tiếng rắc trong sảnh. "Tôi không cố ý, đừng dừng lại vì tôi." Yin Shou nói và trông anh ta như một cậu thiếu niên đang lẻn vào nhà sáng sớm vì tối qua đã đi chơi không vê "Phòng ngủ không xa nếu hai người muốn tiếp tục. Làm tình nơi riêng tư vẫn tốt hơn mà." Long Huojin trừng mắt với người bạn thân nhất của mình, nhưng Xue Guangli lại bật cười. Cô rời khỏi người anh, vơ lấy chùm chìa khóa, vẫy tay ra khỏi nhà. Dù sao thì cô ấy cũng sắp muộn làm rồi. Long Huojin đứng dậy, vươn vai. Mặc dù chiếc ghế sofa quá nhỏ so với chân anh, anh thấy mình đã có một giấc ngủ ngon. "Vậy rốt cuộc cậu đã làm được chưa?" Yin Shou hỏi. Long Huojin đảo mắt. "Không. Chúng tôi chưa làm gì cả." Yin Shou gật đầu, sau đó xoa xoa thái dương. Đôi mắt anh ta mệt mỏi và quầng thâm hiện rõ.. "Cậu đã đi đâu?" Long Huojin hỏi, tay pha cà phê. "Xue Teegan đã gọi điện. Cô ấy đã để tôi giúp cô ấy may váy cho đến gần sáng", Yin Shou trả lời.. Long Huojin bật cười, suýt sặc cà phê. "Cậu? May váy?" Yin Shou trừng mắt nhìn anh "Thì sao? Cậu nghĩ tôi không thể" Long Huojin mỉm cười. "Tôi không có ý đó. Nhưng người đàn ông đồng ý với một người phụ nữ vào một việc lạ lùng nào đó thì rất có thể vì yêu." "Tôi không yêu" Yin Shou nói. Long tiên sinh cười cười ' Như cậu nói. " Xue Guangli về nhà thay đồ nhanh chóng trước để ra ngoài. Thay vì đến cửa hàng mình phụ trách, cô đến gặp chị gái nhờ giúp đỡ để tổ chức một sự kiện. Khi cô xuất hiện, Xue Teegan nói:" Chị không nghĩ rằng em lại táo bạo như vậy đấy, em gái yêu quý. " " Hở? "Xue Guangli bối rối trả lời. Xue Teegan quay người lại đối mặt với một tấm gương. Trong hình ảnh phản chiếu của mình, Guangli thể thấy những vết thương hẳn trên cổ mình. Mặt Xue Guangli đỏ bừng, theo bản năng che cổ mình lại. Xue Teegan nhếch mép." Có gì phải xấu hổ sao? Em là người lớn rồi, sẽ không ai hỏi gì những vết thương nhỏ ấy đấy. Có vẻ như Long tiên sinh của chúng ta cũng hơi manh động rồi nhỉ. " Xue Guangli đỏ mặt, nhìn ra ánh mắt tò mò của chị gái." Em không muốn mọi người hiểu lầm "cô đỏ mặt nói. Xue Teegan đảo mắt" Không ai biết em đã ở với ai đâu "Chị ấy lấy một chiếc áo len cổ rùa và đưa nó cho cô" Nhưng nếu em ngại như vậy thì hãy che nó đi. " Xue Guangli gật đầu nhận lấy, rời đi để thay đồ và quay trở lại, trên mặt cô vẫn còn nét ửng hồng. Cô bắt đầu bắt tay vào công việc " Hai người đã ngủ với nhau chưa? "Xue Teegan trơ trẽn hỏi. " Làm thế nào chị có thể hỏi điều đó mà không cảm thấy xấu hổ vậy? "Xue Guangli hỏi, tay vẫn đang bê những chiếc hộp vừa được chuyển phát đến. Xue Teegan tiến đến giúp đỡ cô rồi nhún vai. " Chị chỉ tò mò là thôi. Em chưa bao giờ nói với chị cảm giác ở cùng Wang Weimin. Bây giờ em có thể cho chị biết liệu Long Huojin có giỏi hơn ---? "chưa dứt câu Xue Guangli đã xen vào" Em và Wang Weimin chưa từng làm gì cả " Xue Teegan hé_hơi kinh ngạc." Ồ. Xin lỗi, chị không có ý.. Chị không biết "chị ấy nói, cười nhăn nhở, đặt một chiếc hộp xuống. " Không sao đâu, Teegs. Em biết. Tất nhiên, nhiều người sẽ cho rằng em đã làm gì đó với anh ấy. Em đã hẹn hò với anh ấy trong hai năm " Xue Teegan mím môi." Không. Chị không nên hỏi như vậy. " Xue Guangli lắc đầu." Em luôn ước mình giống như chị "Xue Guangli bắt đầu nói." Nhớ lúc chúng ta trước đây, mỗi lần bố mẹ không có nhà chị sẽ ra ngoài cả đêm và nói 'Chị sẽ đi chơi một đêm! Chị sẽ lẻn ra ngoài cửa sổ. " Xue Teegan mìm cười, nhớ lại." Đó đâu phải là tất cả "cô thừa nhận." Chị nhớ là mình đã đi chơi ới mấy gã đàn ông mới gặp, nhưng họ thật nhàm chán. "Xue Teegan vừa nói tay vừa mở một chiếc hộp" Một số đêm diễn ra tốt đẹp, những đêm khác thì không tuyệt vời như vậy "cô nói thêm. Xue Guangli mỉm cười. Cô biết Xue Teegan sẽ cố gắng an ủi cô. Thành thật mà nói, Xue Guangli không thật sự cảm thấy muốn làm gì đó với Wang Weimin, vì vậy cô nên lảng tránh vấn đề này mỗi khi họ gặp mặt " Thành thật mà nói "Xue Guangli bắt đầu." Em muốn thử với Long Huojin..' "Sau khi thừa nhận điều đó, Xue Guangli đỏ bừng mặt. Xue Teegan mỉm cười." Nếu em cần lời khuyên, đừng ngại hỏi. " Lời nói đó của Xue Teegan khiến Xue Guangli mỉm cười. Cả hai cùng tiếp trục dọn dẹp. Không lâu sau khi Yin Shou bước vào cửa hàng. " Cậu đang làm gì ở đây? "Xue Guangli hỏi. " Rất vui được gặp, Guangli "Yin Shou đáp. Sau lưng, Xue Teegan tiến đến chỗ họ." Chị nhờ cậu ấy đến đấy"cô nói, nắm lấy tay anh ta. Sau đó, kéo anh ta ra khỏi tầm mắt mọi người. Xue Guangli mỉm cười. Hình như Xue Teegan và Yin Shou đã cãi nhau, nhưng cả hai đều liếc nhìn nhau một cách trìu mến bất cứ khi nào đối phương không để ý. Xue Guangli cảm thấy cô lại nhớ Long Huojin rồi.