Bài viết: 342 

Chướng 10. Mỗ đan
Cậu cháu hai người ở đây thoải mái ăn ướp lạnh quả vải uống chè đậu xanh hạt sen giải nhiêt ngồi trong bình nóng mát sau những cơn gió mang theo hương sen thơm ngát say lòng người.
Giang Vãn Ngâm giữ Kim Lăng ở lại ăn một bữa cơm để cậu nghỉ ngơi một lúc mới đem người đuổi về Kim Lân đài bản thân chuẩn bị phẫu thuật mổ đan.
- Sư phụ
Giang Niệm do dự nhìn sư sư phụ cố chấp ngạo kiều cực kỳ của mình người tu chân quan trọng nhất là kim đan hắng sư phụ nói mỗ là mỗ. Lại không phải mổ bụng gà lấy trứng.
- Ngụy Vô Tiện cùng Lam Vong Cơ đã tới Lam gia chưa.
Giang Vãn Ngâm không phải nhìn ra mình tiểu đệ tử cảm xúc. Nhưng làm sao được Giang Trừng là chính mình đương nhiên sủng chính mình.
Nếu Giang Trừng ngại viên kim đan này cộm hoảng thì hắn đương nhiên sẽ không giữ lại thứ này trong thân thể Giang Trừng rồi.
Giang Vãn Ngâm có thể cảm nhận được Giang Trừng thân thể bài thích viên này không thuộc về mình Kim Đan. Không phải vấn đề đề về sức khỏe mà về tâm lý.
- Đã tới rồi.
Giang Niệm nhắc tới hai người kia luôn là nghiến răng nghiến lợi. Nếu không phải hắn đánh không lại bọn họ Giang Niệm chắc chắn sẽ đem hai người kia trùm bao tải đánh một trận răng rơi đầy đất một đôi cẩu nam nam.
Mỗi lần hai người xuất hiện ở tông chủ trước mặt là không có việc gì tốt hết.
- Ta lại không phải đi tìm chết cười lên một cái cho sư phụ coi đi. Niệm tiểu mỹ nhân.
Giang Vãn Ngâm nhìn cúi đầu buồn bực không vui bộ dáng cảm thấy biểu đồ đệ quan trọng hóa vấn đề. Với Giang Vãn Ngâm mà nói mỗ đan không khác gì hiện đại thế giới phẫu thuật ruột thừa cả.
Lại không phải tim, phổi, não thiếu một chút là ngủm củ tỏi. Nhưng trong lòng lại thay Giang Trừng cảm thấy ấm áp xem ra trên thế giới này cũng có người thật lòng quan tâm tới hắn.
Không cần làm trung tâm của cả thế giới làm cái rốn của vũ trụ chỉ cần người xung quanh quan tâm một chút là đủ rồi. Giang Vãn Ngâm trước giờ rất thực tế.
- Sư phụ.
Giang Niệm nước mắt lúc này lặp rơi xuống nhà vào lòng Giang Vãn Ngâm nức mỡ. Trẻ con thời nay đều thích nhào vào lòng sau. Giang Vãn Ngâm tùy ý đệ tử ôm dùng tay vỗ lưng Giang Niệm như đang dỗ trẻ con.
Giang Vãn Ngâm xem lại Giang Trừng ký ức hai đứa bé này cảm xúc xác thực có nhào vào ngực Giang Trừng làm nũng nhưng chỉ có lúc còn nhỏ mới có lá gan đó thôi khi lớn lên ngược lại không dám.
- Đừng khóc. Khóc xấu lắm.
Giang Vãn Ngâm thở dài Giang Trừng nhiều năm làm tông chủ uy nghiêm lệ phí quá nạng lmà người xung quanh không dám tới gần. Giang Vãn Ngâm chỉ hi vọng hắn ở thế giới kia có thể thả lỏng bản thân một chút không cần như vậy khắc khe chính mình.
Giang Trừng một thân một mình nhưng sau lưng có Liên Hoa Ổ bảo vệ quản lý. Hắn sao có thể tùy tâm hành sự không cần cho hậu quả phía sau sau đâu.
Bên kia thì khác bên kia không có trách nhiệm cần gánh, không có một cái cháu ngoại trai còn chăm lo dạy dỗ không có những cái đó là người phiền lòng cố nhân.
Giang Vãn Ngâm đợi Giang Niệm khóc đủ rồi đem người văng ra ngoài cánh cửa kêu y tu vào bắt đầu phẫu thuật mỗ đan.
Vì đảm bảo linh lực không ảnh hưởng Giang Vãn Ngâm dùng thế giới kia thuốc mê cũng thay thế. Hai thế giới khác nhau thế giới kia phàm nhân sử dụng thuốc mê, thuốc tê, thuốc giảm đau hiệu quả khi giảm nhưng vẫn có thể sử dụng.
Đau quá.
Cắn chặt trong miệng mảnh vải Giang Vãn Ngâm là bị đau đớn từ trong cơn mê tỉnh lại. Thuốc mê vốn dĩ dành cho người thường không tu tiên đối với hắn hiệu lực vốn dĩ không nhiều.
Giang Vãn Ngâm nhìn y sư đem kim đan lấy ra lại mai lại vết thương mới nặng nè ngủ say.
Theo Giang Vãn Ngâm phân phố trước đó kim đan được cho vào một cái hộp gỗ làm bằng ngàn năm tử đằng. Phong thêm mấy chục phong ấn trận chỉ có Ngụy Vô Tiện mới có thể mở ra được người khác chạm vào cũng không thể chạm sẽ như điện giật tê tái.
Đem kim đan đóng gói sinh xinh đẹp đẹp tặng đi thế gian e là chỉ có sư huynh đệ bọn hàn lâm được. Giang gia đệ tử lo lắng ở trước mặt đại sư huynh Giang Niệm thoắt ẩn thoắt hiện hỏi thăm tông chủ tình trạng đem Giang Niệm phiền muốn đánh người lúc lại chạy không ảnh.
Giang gia đặc sản nghịch ngợm gây chuyện gây họa xong thì lòng bàn chân mạc dầu một, hai, ba chạy mất.
- Một đám ngứa da hết rồi.
Giang Niệm hắc mặt nhìn trống không sân thu lại muốn tấu người nắm tay đổi một chương ôn hòa vô hại mặt hướng sư tôn phòng ngủ đi đến. Vừa lúc ta có việc tìm sư phụ không thêm phiền càng tốt.
Giang Vãn Ngâm giữ Kim Lăng ở lại ăn một bữa cơm để cậu nghỉ ngơi một lúc mới đem người đuổi về Kim Lân đài bản thân chuẩn bị phẫu thuật mổ đan.
- Sư phụ
Giang Niệm do dự nhìn sư sư phụ cố chấp ngạo kiều cực kỳ của mình người tu chân quan trọng nhất là kim đan hắng sư phụ nói mỗ là mỗ. Lại không phải mổ bụng gà lấy trứng.
- Ngụy Vô Tiện cùng Lam Vong Cơ đã tới Lam gia chưa.
Giang Vãn Ngâm không phải nhìn ra mình tiểu đệ tử cảm xúc. Nhưng làm sao được Giang Trừng là chính mình đương nhiên sủng chính mình.
Nếu Giang Trừng ngại viên kim đan này cộm hoảng thì hắn đương nhiên sẽ không giữ lại thứ này trong thân thể Giang Trừng rồi.
Giang Vãn Ngâm có thể cảm nhận được Giang Trừng thân thể bài thích viên này không thuộc về mình Kim Đan. Không phải vấn đề đề về sức khỏe mà về tâm lý.
- Đã tới rồi.
Giang Niệm nhắc tới hai người kia luôn là nghiến răng nghiến lợi. Nếu không phải hắn đánh không lại bọn họ Giang Niệm chắc chắn sẽ đem hai người kia trùm bao tải đánh một trận răng rơi đầy đất một đôi cẩu nam nam.
Mỗi lần hai người xuất hiện ở tông chủ trước mặt là không có việc gì tốt hết.
- Ta lại không phải đi tìm chết cười lên một cái cho sư phụ coi đi. Niệm tiểu mỹ nhân.
Giang Vãn Ngâm nhìn cúi đầu buồn bực không vui bộ dáng cảm thấy biểu đồ đệ quan trọng hóa vấn đề. Với Giang Vãn Ngâm mà nói mỗ đan không khác gì hiện đại thế giới phẫu thuật ruột thừa cả.
Lại không phải tim, phổi, não thiếu một chút là ngủm củ tỏi. Nhưng trong lòng lại thay Giang Trừng cảm thấy ấm áp xem ra trên thế giới này cũng có người thật lòng quan tâm tới hắn.
Không cần làm trung tâm của cả thế giới làm cái rốn của vũ trụ chỉ cần người xung quanh quan tâm một chút là đủ rồi. Giang Vãn Ngâm trước giờ rất thực tế.
- Sư phụ.
Giang Niệm nước mắt lúc này lặp rơi xuống nhà vào lòng Giang Vãn Ngâm nức mỡ. Trẻ con thời nay đều thích nhào vào lòng sau. Giang Vãn Ngâm tùy ý đệ tử ôm dùng tay vỗ lưng Giang Niệm như đang dỗ trẻ con.
Giang Vãn Ngâm xem lại Giang Trừng ký ức hai đứa bé này cảm xúc xác thực có nhào vào ngực Giang Trừng làm nũng nhưng chỉ có lúc còn nhỏ mới có lá gan đó thôi khi lớn lên ngược lại không dám.
- Đừng khóc. Khóc xấu lắm.
Giang Vãn Ngâm thở dài Giang Trừng nhiều năm làm tông chủ uy nghiêm lệ phí quá nạng lmà người xung quanh không dám tới gần. Giang Vãn Ngâm chỉ hi vọng hắn ở thế giới kia có thể thả lỏng bản thân một chút không cần như vậy khắc khe chính mình.
Giang Trừng một thân một mình nhưng sau lưng có Liên Hoa Ổ bảo vệ quản lý. Hắn sao có thể tùy tâm hành sự không cần cho hậu quả phía sau sau đâu.
Bên kia thì khác bên kia không có trách nhiệm cần gánh, không có một cái cháu ngoại trai còn chăm lo dạy dỗ không có những cái đó là người phiền lòng cố nhân.
Giang Vãn Ngâm đợi Giang Niệm khóc đủ rồi đem người văng ra ngoài cánh cửa kêu y tu vào bắt đầu phẫu thuật mỗ đan.
Vì đảm bảo linh lực không ảnh hưởng Giang Vãn Ngâm dùng thế giới kia thuốc mê cũng thay thế. Hai thế giới khác nhau thế giới kia phàm nhân sử dụng thuốc mê, thuốc tê, thuốc giảm đau hiệu quả khi giảm nhưng vẫn có thể sử dụng.
Đau quá.
Cắn chặt trong miệng mảnh vải Giang Vãn Ngâm là bị đau đớn từ trong cơn mê tỉnh lại. Thuốc mê vốn dĩ dành cho người thường không tu tiên đối với hắn hiệu lực vốn dĩ không nhiều.
Giang Vãn Ngâm nhìn y sư đem kim đan lấy ra lại mai lại vết thương mới nặng nè ngủ say.
Theo Giang Vãn Ngâm phân phố trước đó kim đan được cho vào một cái hộp gỗ làm bằng ngàn năm tử đằng. Phong thêm mấy chục phong ấn trận chỉ có Ngụy Vô Tiện mới có thể mở ra được người khác chạm vào cũng không thể chạm sẽ như điện giật tê tái.
Đem kim đan đóng gói sinh xinh đẹp đẹp tặng đi thế gian e là chỉ có sư huynh đệ bọn hàn lâm được. Giang gia đệ tử lo lắng ở trước mặt đại sư huynh Giang Niệm thoắt ẩn thoắt hiện hỏi thăm tông chủ tình trạng đem Giang Niệm phiền muốn đánh người lúc lại chạy không ảnh.
Giang gia đặc sản nghịch ngợm gây chuyện gây họa xong thì lòng bàn chân mạc dầu một, hai, ba chạy mất.
- Một đám ngứa da hết rồi.
Giang Niệm hắc mặt nhìn trống không sân thu lại muốn tấu người nắm tay đổi một chương ôn hòa vô hại mặt hướng sư tôn phòng ngủ đi đến. Vừa lúc ta có việc tìm sư phụ không thêm phiền càng tốt.