Ngôn Tình [Edit] Sủng Hôn Rêu Rao - Thần Niên

Discussion in 'Truyện Drop' started by Vân Khinh1902, Jul 14, 2020.

  1. Vân Khinh1902

    Messages:
    173
    Chương 28-2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ed: Vân Khinh

    "Shhh" Phó Âm Sênh hít hà một hơi, cảm nhận đau đớn mãnh liệt từ trên chân truyền đến, làm cho cả người cô như đang lọt vào trong sương mù cũng dần dần tỉnh táo lại.

    Chân mày Mục Hoài nhíu lại, ánh mắt nặng nề nhìn cô: "Lại hấp tấp."

    "Có phải rất đau không?"

    Nói xong, hai cánh tay vươn ra, muốn tiến đến bế cô lên.

    Thời điểm Phó Âm Sênh thấy Mục Hoài đến gần, chân không đau vội vàng nhảy nhảy: "Không cần, không cần, em tự mình có thể đi được."

    Hơi thở trên người Mục Hoài quá mức mãnh liệt, chỉ cần anh tới gần một chút, trong đầu cô liền hiện ra câu nói kia của Mục Hoài.

    Nói cô trước kia rất chủ động cùng anh trong việc đó.

    Còn nói cô là Teddy chuyển thế.

    Tiểu tiên nữ như cô sao có thể ham thích mấy chuyện này, tuyệt đối không có khả năng.

    Phó Âm Sênh dọc theo đường đi, đều muốn cách Mục Hoài xa xa một chút, trên gương mặt trắng nõn tràn đầy cảnh giác, sợ anh đột nhiên tới gần, bế chính mình lên.

    Mục Hoài nhìn cô nhảy tới nhảy lui, thật ra trong lòng yên tâm không ít, rất có hứng thú mà nhìn cô đi như người mù, thiếu chút nữa đụng vào khưng cửa, còn có thể thấp giọng cười ra tiếng.

    Phó Âm Sênh vuốt cánh tay đau vừa bị đụng trúng, trắng mắt liếc Mục Hoài một cái, nam nhân này, khẳng định là không phải chồng của cô đi.

    Cô đau, còn cười được.

    Tức giận nha.

    Sớm biết như vậy thì nên để anh ôm, tốt nhất ôm cô lên lầu, lầu mười sáu, mệt chết cẩu nam nhân này luôn.

    Phó Âm Sênh chửi thầm.

    Không đúng, bọn họ hình như là quay về là khu biệt thự kiểu mới, không phải là chung cư của cô.

    Phó Âm Sênh vẻ mặt đáng tiếc lắc đầu nhìn ngôi biệt thự, tiện nghi cho cẩu nam nhân Mục Hoài này.

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    ngocpr85, Caycay, Nefer and 28 others like this.
  2. Vân Khinh1902

    Messages:
    173
    Chương 29-1



    Bấm để xem
    Đóng lại
    Editor: Vân Khinh

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    ngocpr85, Caycay, linhthuy55 and 33 others like this.
  3. Vân Khinh1902

    Messages:
    173
    Chương 29-2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Editor: Vân Khinh

    Vươn ngón tay nhỏ xinh ra, hai ngón tay chạm vào mảnh tro tàn còn vương chút ấm áp.

    Đây là cả một đêm không ngủ, mới hút nhiều thuốc như vậy là để nâng cao tinh thần đi.

    Phó Âm Sênh phủi sạch sẽ hết đồng tàn thuốc còn lại đi, sau đó đơn giản rửa sạch một chút, mới lấy điện thoại ra, muốn gọi điện cho Mục Hoài một chút.

    Tuy rằng đoán được là Mục Hoài làm, chỉ là cô muốn xác nhận lại một chút mà thôi.

    Vì cái gì mà Mục Hoài lại làm như vậy.

    Khi nhìn vào cửa sổ sát đất, Phó Âm Sênh thậm chí có thể hình dung được, tối hôm qua Mục Hoài đứng ở chỗ này vừa hút thuốc, vừa giúp cô giải quyết những scandal kia.

    "Nên cai thuốc."

    Phó Âm Sênh lầm bầm lầu bầu một câu, ngón tay đã chạm vào ' ông xã thân yêu' cái tên có tiếng mà không có miếng này.

    Trước kia cô dùng di động không quen tay, nên không đổi tên, hiện tại, cô đã dùng quen rồi, nhưng lại lười đi sửa.

    Vì thế, cái tên dễ làm người khác thẹn thùng này, vẫn luôn để nguyên như vậy.

    Hiện tại nhìn vào, Phó Âm Sênh thế nhưng mặt không đổi sắc.

    Đầu ngón tay run nhè nhẹ, câu đầu tiên cô nên nói như thế nào đây, là trực tiếp hỏi, hay là quanh co lòng vòng một chút?

    Thời điểm Phó Âm Sênh còn đang rối rắm, Mục Hoài đã đi vào văn phòng của mình.

    Di động mở loa ngoài, mặt không chút biến hóa kí tên lên văn bản, bên tai nghe Mục phu nhân ân cần dạy bảo, còn có thể nhất tâm nhị dụng mà ứng phó với lời bà nói.

    "A Hoài, con có nghe lời mẹ nói không vậy? Ngày mai mang Sênh Sênh về nhà ăn cơm!"

    Bàn tay thon dài hữu lực của Mục Hoài nắm bút máy màu vàng, làm việc hai giờ, anh rốt cuộc cũng buông bút ra, đứng lên, hoạt động bả vai có chút đau nhứt.

    Tiếng nói ôn trầm bình tĩnh: "Nghe được."

    Mục phu nhân vốn là một người đoan trang, cũng bị con trai tính tình như hũ nút nhà mình làm cho tức giận, bực bội mà lảm nhảm: "Đúng rồi, hôm nay Sênh Sênh đi chụp ảnh bìa tuần san, con nhớ là phải đi đón con bé đó."

    "Là nam nhân, đối với nữ nhân của mình ân cần một chút, chẳng lẽ còn sợ mất mặt?"

    "Bằng không thì sao con cái gì cũng không nói, yên lặng ở sau lưng làm nhiều như vậy, người ta không biết, cũng vô dụng!"

    "Con đứa nhỏ này quá mức muộn tao."

    Mục Hoài rốt cuộc nghe không nổi nữa, ngón tay xoa giữa hai mày, tiếng nói trầm thấp ôn nhã, khó có được mà bảo trì sự bình tĩnh: "Mẹ, con bên này còn có một hội nghị."

    "Công việc quan trọng, hay vợ quan trọng hơn." Mục phu nhân nói xong, lập tức ngắt điện thoại.

    Bà biết con mình là đứa thông minh, biết cái nào nên cái nào không nên.

    Đứa con này là cuồng công việc, suốt ngày trầm mê trong công việc, nhưng là trăm cay ngàn đắng mà không dỗ dành nổi vợ, vậy kiếm nhiều tiền để làm gì.

    Lại nói, tài sản nhà Mục gia bọn họ, mười mấy đời ăn uống không lo.

    Nhìn điện thoại bị cắt đứt, Mục Hoài suy tư mở Wechat ra.

    Tuy rằng mẹ nói thực khó nghe, nhưng cũng có đạo lý.

    Vạn nhất vợ không biết những điều mình làm cho cô ấy, còn tưởng rằng do dã nam nhân bên ngoài làm, chẳng phải là tiện nghi cho dã nam nhân.

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Caycay, Yangyan, Lmthu and 22 others like this.
    Last edited: Oct 30, 2020
  4. Vân Khinh1902

    Messages:
    173
    Chương 30-1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Editor: Vân Khinh

    "Mục tổng, nên đi họp." Trợ lý bí thư gõ gõ cửa, nhỏ giọng nhắc nhở.

    Không nghĩ đến sẽ thấy được bộ dáng ôn nhu tươi cười của Mục tổng, khẳng định là cùng Mục thiếu phu nhân nói chuyện phiếm.

    Mục thiếu phu nhân chẳng lẽ cứu vớt cả hệ Ngân Hà sao.

    Ngày thường không gần nữ sắc, nam nhân lạnh nhạt đạm mạc bây giờ lại lộ ra tươi cười ấm áp như thế này.

    Nói vậy, Mục thiếu phu nhân khẳng định cũng là một người cực lì ưu tú, bằng không nam nhân như Mục tổng vì sao lại yêu thích đến thế.

    Thời điểm Mục Hoài ngước mắt lên, ánh mắt đã khôi phục lại sự bình tình kiêu ngạo, nhàn nhạt ứng thanh: "Được."

    Mục Hoài nhìn vào màn hình tối đen, đôi mắt hơi hơi nheo lại, vân đạm phong khinh nói một câu: "Đem lịch trình ngày hôm nay gửi cho anh."

    **

    Phó Âm Sênh ở trên sô pha lăn lộn một hồi lâu, thật vất vả mới làm cho tâm tình bản thân bình phục lại.

    Sau đó lại nghe được giọng nói của Mục Hoài.

    Đôi tay nhỏ trắng nõn run rẩy mở ra hội thoại.

    Trong đáy mắt xẹt qua một mạt nghi hoặc, anh muốn lịc trình của cô làm gì?

    Bất quá, cũng vì ngày hôm nay anh giúp cô một việc lớn như vậy nên cho anh phần mặt mũi này, Phó Âm Sênh ngoan ngoãn kêu Từ Nghiên gửi cho mình, sau đó lại gửi cho Mục Hoài.

    Phó Âm Sênh nhìn vào lịch trình, cũng nhớ đến buổi sáng hôm nay cô có một buổi chụp hình.

    Đôi mắt nhỏ liếc qua đồng hồ.

    Còn có nửa tiếng nữa, Phó Âm Sênh vội vội vàng vàng chạy đi rửa mặt, thậm chí không kịp trang điểm ăn sáng, liền trực tiếp chui vào xe bảo mẫu, thẳng tiến đến hiện trường chụp ảnh.

    Đến trước trường quay, Từ Nghiên chỉ kịp thởi nhắc nhở: "Sênh Sênh, hôm nay chị sẽ chụp hình với Tống Từ."

    "Ai?" Phó Âm Sênh thiếu chút nữa cho rằng mình nghe nhầm: "Tống Từ?"

    "Đúng vậy." Từ Nghiên đưa cho cô một ly sữa, an ủi nói: "Sênh Sênh tỷ đừng sợ, ở đây có rất nhiều người, Tống tiểu thư sẽ không dám làm gì với chị đâu."

    Lúc trước Từ Nghiên đã biết Tống Từ cùng Phó Âm Sênh hai người không hợp nhau, Tống Từ trong giới giải trí nổi danh bá đạo, hiện tại lại có kim chủ chống lưng, ở trong giới càng thêm kiêu ngạo.

    Phó Âm Sênh chớp chớp hai mắt, rốt cuộc là ảo giác như thế nào, mới có thể làm cho trợ lý nhà mình cho rằng cô sợ Tống Từ.

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Caycay, lymquyen, Yangyan and 21 others like this.
  5. Vân Khinh1902

    Messages:
    173
    Chương 30-2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Editor: Vân Khinh

    Làm sao mà ngay cả Phó Âm Sênh cũng bị cô ta mê hoặc rồi!

    Trong lòng Tống Từ loạn hết lên, ăn cũng không ngon, vốn dĩ rất muốn ăn uống thoải mái, chỉ cần nhìn thấy ánh mắt liếc mắt đưa tình của Phó Âm Sênh, liền nuốt không trôi.

    Cuối cùng vẫn là nghiêng đầu đi, nữ nhân từ trước đến nay xinh đẹp thẳng thắn cũng chịu không nổi ánh mắt đó, khuôn mặt nháy mắt ửng đỏ lên: "Cái đó, cô trước tiên đừng nhìn tôi như vậy, tôi ăn không vô."

    Phó Âm Sênh lập tức nghe lời thu hồi tầm mắt, thống khoái gật đầu: "Cô ăn cô ăn đi, tôi không nhìn cô nữa."

    Tống Từ: Xong rồi xong rồi, Phó Âm Sênh đây là đối với cô rễ tình đâm sâu rồi đi.

    Bằng không vì sao lại nghe lời như vậy.

    Tống Từ nhịn trong chốc lát, vẫn là thủ hỏi cô: "Phó Âm Sênh, cô còn nhớ rõ, tôi đã có bạn trai."

    "Nhớ rõ, không phải cô nói bạn trai của cô là kim chủ đó sao?" Phó Âm Sênh nghiêng đầu nhìn chăm chú vào cô ta, đôi mắt sáng ngời, ngay cả thân ảnh ngược của Tống Từ cũng hiện rõ, thời điểm Phó Âm Sênh nghiêm túc nhìn vào một người, liền cho người ta sinh ra cảm giác toàn tâm toàn ý.

    Mà hiện tại, Tống Từ cũng có loại cảm giác này.

    "Không phải kim chủ, là chân ái." Tống Từ chủ động nắm lấy tay Phó Âm Sênh: "Đêm nay bạn trai tôi có tổ chức một buổi tiệc, có rất nhiều thanh niên tài tuấn, tôi mang cô đi cùng, cô ngày thường rất ít tiếp xúc với con trai, cho nên không biết mình thích mẫu người như thế nào là chuyện bình thường."

    Trong nội tâm Tống Từ bây giờ là: Cho dù cô không biết tính hướng của bản thân, nhưng cũng đừng bẻ cong tôi chứ!

    Nhưng Tống Từ lại không dám nói trắng chuyện này ra, chỉ có thể tất tả giúp cô tìm bạn trai mà thôi.

    Phó Âm Sênh suy tư trong chốc lát, cảm thấy rằng nên cột bản thân vào cùng một chỗ với Tống Từ, thì mới có thể lấy được tín nhiệm của cô ta, bằng không đột nhiên nhắc đến chuyện quá khứ với cô ta, Tống Từ nhất định sẽ nghi ngờ.

    Cô ta hơi ngốc một chút, chứ không phải không có đầu óc.

    Vì thế, đôi môi xinh đẹp của Phó Âm Sênh gợi lên một độ cung xinh đẹp, đôi mắt cong cong, nhìn cô ta: "Được đó, tôi cũng muốn biết bình thường cô thích chơi cái gì."

    "Đúng rồi, lúc trước tôi ở Dư Thành, có mua cho cô một món quà nhỏ, cô ngàn vạn lần đừng ghét bỏ nha."

    Tống Từ vẻ mặt chết lặng tiếp nhận lắc tay kim cương Phó Âm Sênh tặng, cô ta càng thêm xác định là Phó Âm Sênh có ý với mình.

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Caycay, lymquyen, Yangyan and 13 others like this.
  6. Vân Khinh1902

    Messages:
    173
    Chương 31

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ed: Vân Khinh

    Ô ô ô, tội cô đúng là đáng chết vạn lần.

    Mục bá bá khó có được tới đón cô một lần, cô cư nhiên không ở, đúng là quá không cho Mục bá bá mặt mũi rồi.

    Di động bên kia hồi lâu vẫn không có tiếng nói.

    Chỉ có tiếng hít thở khe khẽ của nam nhân, đại biểu cho việc anh còn chưa tắt máy.

    Sống lưng Phó Âm Sênh lạnh lẽo: Xong rồi xong rồi, khẳng định là bá bá tức giận rồi.

    Hôm nay cô còn chưa kịp nói cảm ơn bá bá vì đã giúp mình, giờ đây lại còn chọc cho bá bá tức giận nữa.

    "Thực xin lỗi.." Phó Âm Sênh vừa định muốn tiếp tục xin lỗi, hy vọng nhìn vào phân thượng cô rất thức thời, anh không cần so đo với cô.

    Ai ngờ, ngữ điệu của Mục Hoài lại hết sức ôn nhu: "Không có việc gì, em đi chơi vui vẻ."

    Bả vai mảnh khảnh của Phó Âm Sênh hơi hơi phát run.

    Mục Hoài đây là bị cô chọc tới tức điên rồi.

    "Hôm nay sẽ về nhà sớm chứ?" Tiếng nói trầm thấp của Mục Hoài tiếp tục vang lên.

    Phó Âm Sênh đột nhiên chột dạ, môi đỏ hới mấp máy trong chốc lát, mới ngượng ngùng trả lời: "Có thể trễ một chút mới về được, em cùng Tống Từ hẹn nhau muốn đi Đế Đỉnh hội quán."

    "Vậy khi nào kết thúc, anh đến đón em." Ngữ khí của Mục Hoài ngày càng nhu hòa, tiếng nói vốn dĩ khàn khàn từ tính, bởi vì do anh cố tình càng thêm ôn nhu.

    Làm cho Phó Âm Sênh mạt danh có cảm giác sởn tóc gáy.

    Nhấp nhấp cánh môi, ngón tay nắm chặt lấy góc váy, cơ hồ muốn xé rách nó đi, rõ ràng nghe ra trong giọng nói của Mục Hoài có sự nghuy hiểm cố tình cô lại không dám cự tuyệt.

    Nếu lúc này mà cô từ chối Mục Hoài, cô vẫn là người sao.

    Bản thân Mục Hoài muốn đến đón cô, chứ không phải muốn đến đánh cô.

    Thật vất vả mới tắt điện thoại đi, Phó Âm Sênh xoa xoa thái dương không có chút mồ hôi nào: "Hô, làm mình sợ muốn chết."

    Từ Nghiên bên cạnh rót cho cô một ly nước: "Sênh Sênh tỷ, cùng Mục tổng nói chuyện điện thoại, chị khẩn trương như vậy làm gì?"

    Phải biết rằng, trước kia thời điểm Sênh Sênh tỷ nói chuyện với Mục tổng, hoàn toàn không có một chút khẩn trương.

    Bất quá thoạt nhìn bây giờ, quan hệ của Sênh Sênh tỷ và Mục tổng tốt hơn rất nhiều.

    "Sợ anh ta đánh chị." Phó Âm Sênh theo bản năng nói ra lời trong lòng.

    Từ Nghiên bị lời nói của cô làm cho nghẹn lại: "..."

    Nhìn gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đến vô hạn của Sênh Sênh tỷ bị khẩn trương đến nhăn nhúm, cô nhóc thành khẩn nói: "Chị có thể yên tâm, đối với gương mặt này của chị, Mục tổng cũng luyến tiếc chạm vào một chút."

    "Anh ấy là kiểu người bộ dáng lớn lên giống thương hương tiếc ngọc lắm sao?" Phó Âm Sênh chỉ vào bức ảnh trên di động, một bên mặt của người đàn ông lạnh lùng đạm mạc, vừa nhìn vào thì biết rất khó để ở chung.

    Từ Nghiên bị hỏi đến á khẩu không trả lời được, trầm mặc trong chốc lát, sau đó vì Mục tổng mà nói một câu: "Mục tổng có thương hương tiếc ngọc hay không thì có quan hệ gì, anh ấy thích chị là đủ rồi."

    Phó Âm Sênh nâng tay nhéo nhéo cằm, đột nhiên cảm thấy lời nói của Từ Nghiên rất có đạo lý.

    Chỉ là, Mục Hoài là một nam nhân âm tình bất định, ai biết anh có thật tình hay không.

    Trong xe không khí có chút ngột ngạt, Phó Âm Sênh nhấn mở cửa xe ra, cảm giác nghẹn khuất trong ngực được xua tan đi không ít.

    Cô cúi đầu xuống, tất cả cảm xúc trong đáy mắt đều bị che đi.

    Bảy giờ tối, hội quán Đế Đỉnh.

    Mục Hoài tùy tay đưa chìa khóa xe cho người giữ cửa, tháo lỏng cúc áo ở cổ tay, bước nhanh vào trong hội quán.

    Bên tai mang theo một cái tai nghe Bluetooth.

    "Ôn Hành, tân hoan của cậu là nữ minh tinh Tống Từ?"

    Ôn Hành tư thái thanh thản lười biếng mà dựa vào sô pha mềm mại, trên cánh tay, có một mỹ nữ đang dựa vào, người đó không ai khác chính là Tống Từ trong miệng Mục Hoài.

    Ôn Hành nghe Mục Hoài nói, nhìn vào nữ nhân bên người cười cười, bưng theo một ly rượu đỏ đứng lên, đi đến khu dành cho người hút thuốc, cười nhẹ nói: "Như thế nào, cậu coi trọng?"

    "Đóa hoa lạnh lùng, cũng muốn rơi vào phàm trần?"

    "Nếm thử hương vị nữ nhân thế tục?"

    Mục Hoài nghe hắn nói, thần sắc đạm mạc, không hề cảm xúc mở miệng: "Tôi không có hứng thú, là vợ tôi coi trọng."

    "Cậu nói cái gì?" Ôn Hành cho rằng mình nghe nhầm, kinh ngạc vứt cho nữ nhân bên ngồi bên kia một cái mị nhãn, thuần thục đốt thuốc, không thể tin tưởng được mà hỏi.

    "Xuống dưới đón tôi." Mục Hoài xác định Tống Từ là tân hoan của Ôn Hành, đương nhiên cũng các định được vợ của mình cũng đang ở chỗ này.

    Lúc trước thời điểm Ôn Hành muốn tổ chức một bữa tiệc, nhưng anh không có hứng thú.

    Hiện tại thì không giống.

    "Cậu muốn đến đây." Ôn Hành lập tức bóp tắt điếu thuốc, nhanh chóng đi ra ngoài.

    Tống Từ nhìn theo bóng Ôn Hành rời đi, đuổi theo tới cửa phòng bao: "Ông xã, anh muốn đi đâu vậy?"

    Ôn Hành nghe xưng hô này của cô ta, giữa mày hơi nhăn lại một chút, lại không có sửa lại câu nói, nhìn cô ta ôn nhu cười: "Anh đi đón bạn một chút."

    "Không phải em nói cũng có bạn ở đây sao, tới nói chuyện với cô ấy đi." Ôn Hành nhớ rõ Tống Từ có nói qua, hôm nay cô cũng có dẫn bạn đến đây, lớn lên rất xinh đẹp, cũng là người trong giới giải trí.

    Ôn Hành biết, có thể để cho Tống Từ nói là một người phụ nữ xinh đẹp, vậy khẳng định là rất xinh đẹp, bồi đóa lạnh lùng nhà hắn chơi chơi cũng không tồi.

    Nam nhân sao, sao có thể như Mục Hoài được, suốt ngày chỉ nhớ đến vợ.

    Chỉ cần là hoa đẹp, không cần hoa thơm. (câu gốc: Gia hoa tái mĩ, cũng không có hoa dại hương. Không biết dịch kiểu gì, nên viết theo cách hiểu của mình vậy)

    Nghĩ như vậy, Ôn Hành nắm cằm Tống Từ, môi mỏng ái muội hôn lên khóe môi cô một chút: "Đêm nay anh đến nhà em qua đêm."

    Dỗ dành tiểu tình nhân xong, Ôn Hành liền bước nhanh đi ra ngoài.

    Tống Từ nhìn theo thân ảnh đĩnh bạt của hắn rời đi, ánh mắt hơi tối lại.

    "Tống Từ?"

    Phó Âm Sênh nhìn vào phương hướng Ôn Hanh rời đi, tầm mắt có chút phức tạp nhìn Tống Từ, cô vốn tưởng rằng bạn trai kim chủ của Tống Từ đối với cô ta là tình yêu đích thực.

    Nhưng.. cô vừa rồi lại thấy được một bên mặt của nam nhân.

    Đó không phải là người bạn phong lưu của Mục Hoài sao.

    Bạn trai kim chủ trong miệng Tống Từ, chính là Ôn Hành?

    Nếu cô nhớ không nhầm, Ôn Hành là người đã có vợ rồi đi.

    Phó Âm Sênh vốn dĩ không muốn quản chuyện của Tống Từ, nhưng, hiện tại cô muốn lấy lòng Tống Từ, vạn nhất Tống Từ không biết Ôn Hành có vợ..

    Vậy cô chẳng phải là bỏ lỡ cơ hội thể hiện với Tống Từ rồi sao.

    Hơn nữa, trải qua quá trình ở chung, cô cảm thấy Tống Từ cũng không phải là nữ nhân xấu xa, cô ta chỉ là người thích thực tế mà thôi.

    Vừa rồi ánh mắt cô ấy nhìn vào Ôn Hành, là thích đi.

    Phó Âm Sênh hít sâu một hơi, đôi mắt đen nhánh tràn ngập bối rối.

    Phòng bao rất nhiều người, Tống Từ cũng không có quen ai, liền dẫn cô đến góc quầy bar ngồi xuống, kêu hai ly rượu.

    Tống Từ một hơi cạn sạch một chén, đột nhiên cười khổ một tiếng: "Cô biết Ôn Hành sao?"

    "Có biết." Phó Âm Sênh không nói dối, thành thật trả lời: "Bộ phim tôi đang đóng, hắn là nhà đầu tư."

    Dừng một chút, Phó Âm Sênh vẫn là thử thăm dò nói một câu: "Tôi nhớ rõ, anh ta đã có vợ.."

    Tống Từ nghe xong, cảm xúc vẫn ổn định, đôi môi đỏ thắm hé mở, cười to ra tiếng: "Chúng tôi chỉ theo nhu cầu mà thôi."

    "Biểu tình này của cô là sao?"

    Thời điểm cô ta cười, nhưng trong đáy mắt lại không có ý cười: "Anh ta cần thân thể của tôi, tôi cần tài nguyên của anh ta, có vợ hay không việc này có quan trọng không?"

    "Tôi cũng chẳng muốn làm vợ anh ta."

    Tống Từ tùy ý giơ chén rượu lên: "Tới bồi tôi uống một chén."

    Tam quan của Phó Âm Sênh bị Tống Từ đánh cho rơi lả tả.

    Tống Từ thấy cô ngốc lăng, bổ sung một câu: "Anh ta có nói qua, anh ta cùng vợ của anh ta đều là ai chơi theo ý người ấy, cho nên, cô ngàn vạn lần đừng nghi ngờ tôi là tiểu tam lén lút vụng trộm."

    Nhìn cô ta che dấu vị chua chát nơi đáy mắt, Phó Âm Sênh vẫn không nói gì, chỉ cùng cô hét lên một ly.

    Con lừa ngốc này vừa có chút đáng thương vừa có chút đáng giận.

    Đã là tiểu tam, còn nghĩ rằng mình không phải.

    Bất quá, càng đáng giận hơn là kẻ tra nam Ôn Hành kia!

    Đã có vợ rồi, còn ở bên ngoài cấu kết làm bậy.

    Than nhẹ một tiếng, bàn tay trắng mịn của Phó Âm Sênh bưng ly rượu lên, uống vào một ngụm.

    Bỗng dưng nghe được thanh âm quen thuộc.

    Tiếng nói dễ nghe của Ôn Hành từ bên ngoài truyền vào: "Hoài ca, tôi giới thiệu cho cậu một nữ minh tinh xinh đẹp, cậu nhất định phải thử xem."

    Bởi vì ngồi trong góc, cho nên, thời điểm Ôn Hành mang thoe Mục Hoài đi vào, cũng không có để ý đến hai người các cô.

    Đôi mắt xinh đẹp của Phó Âm Sênh hơi nheo lại, ánh sáng ngưng tụ lại một chỗ, cô rõ ràng nhìn thấy, thân hình thon dài của nam nhân đứng bên cạnh Ôn Hành, móng tay thiếu chút nữa đâm vào lòng bàn tay.

    Cẩu nam nhân Mục Hoài này, cư nhiên đi theo Ôn Hành đến nơi này lêu lổng.

    Mục Hoài không đế ý đến lời nói của Ôn Hành, anh từ trước đến nay không có để mấy lời nói ngu xuẩn của cậu ta vào lòng, chỉ là nhìn quanh bốn phía, vẫn không tìm được thân ảnh của lão bà nhà mình, hàng mày nhẹ nhàng nhăn lại, đôi môi khẽ mở, lạnh nhạt nói: "Nữ minh tinh kia đâu?"

    "Hả, Hoài ca, cậu rốt cuộc nghĩ thông suốt rồi." Ôn Hành cho rằng Mục Hoài rốt cuộc nghĩ thông suốt, không mỗi ngày vây quanh vợ yêu không để người bạn là hắn đây vào mắt nữa, vội vàng kêu người tiếp đón an bài.

    Mục Hoài hờ hững liếc hắn một cái: "Là cậu nên nghĩ thông suốt."

    Ý cười trên mặt Ôn Hành cứng đờ.

    Uống thêm vài ly nữa, Tống Từ lại thấy hai người Ôn Hành, trực tiếp đứng lên, liền chào hỏi hai người: "Ông xã, bọn em ở chỗ này."

    Bới vì Phó Âm Sênh ngồi đưa lưng về phía bọn họ, cho nên Ôn Hành cũng không nhận ra cô, vì vậy không biết nữ minh tinh trong miệng Tống Từ là phu nhân của Mục Hoài.

    Ánh mắt vừa nhìn thấy bóng lưng mảnh khảnh của Phó Âm Sênh, đôi mắt lập tức nhìn lại trên đôi chân dài trắng nõn thẳng tắp.

    Chân.. thật đẹp.

    "Nhìn chỗ nào đó?" Tiếng nói nguy hiểm của Mục Hoài từ sau lưng truyền đến.

    Ôn Hành kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Mục Hoài: "Hoài ca, còn chưa nhìn chính diện, cậu liền bảo vệ như vậy, xem một chút cũng không được?"

    Mục Hoài lạnh lùng liếc hắn một cái, chậm rãi bước tới.

    Ở dưới ánh mắt của Ôn Hành cùng Tống Từ, vươn tay ôm lấy cái eo nhỏ, đem cô từ trên ghế cao bế xuống, tiếng nói trầm thấp từ túnh, mang theo một chút không hài lòng: "Uống rượu."

    "Uống một chút." Tửu lượng Phó Âm Sênh không cao, sau khi uống xong, lá gan liền lớn hơn, một phen bóp chặt eo Mục Hoài: "Thì ra anh đến đây để tìm nữ nhân."

    "Không được nói linh tinh." Mục Hoài giơ tay véo khuôn mặt hơi ửng đỏ của cô, ánh mắt hung ác dừng lại trên đôi đồng tử tràn ngập vẻ mê mang của cô.

    Trong bóng tối lờ mờ, ánh mắt Mục Hoài, dần dần nhiễm một màu đen u tối, đôi tay nâng mặt cô lên, hơi hơi cúi người, đôi môi chạm vào khóe mắt của cô một cái hôn, tiếng nói mang theo vài phần khàn khàn: "Chúng ta về nhà."

    "Em không muốn về nhà." Phó Âm Sênh ngửa đầu, đưa mắt nhìn sang Ôn Hành đứng bên cạnh đã kinh ngạc đến ngây người.

    Môi đỏ khẽ mở, mồm miệng rõ ràng phun ra hai chữ: "Tra nam."

    Ôn Hành: "..."

    Sau khi nói xong, Phó Âm Sênh ôm chặt cánh tay ông xã nhà mình, nhìn vào anh nói: "Nam nhân của tôi mới không đi theo cái loại tra nam giống anh."

    "Đúng không?"

    Sau khi nói xong, Phó Âm Sênh còn ngửa đầu hỏi Mục Hoài.

    Mục Hoài nhìn vào con mắt sáng ngời mang theo hơi nước của cô, rõ ràng đã mơ hồ đến không biết gì, còn kiên trì khinh bỉ Ôn Hành.

    Đặc biệt là, câu nói ' Nam nhân của tôi' kia lấy lòng anh.

    Vì thế, rất nghe lời, nhẹ gật đầu: "Đương nhiên."

    Mục Hoài nói xong, liền ôm lấy vợ của mình đi ra ngoài.

    Ôn Hành mắt thấy hai người rời khỏi đây, vội vàng đuổi theo: "Chị dâu, chị nghe tôi giải thích!"

    "Hoài ca, chị dâu!"

    Nhưng thật ra Tống Từ bên cạnh, say rượu đã tỉnh hơn phân nửa.

    Phó Âm Sênh cùng Mục tổng?

    Cô ta có biết Mục Hoài, thường xuyên nghe Ôn Hành nhắc đến.

    Lại không nghĩ rằng, Phó Âm Sênh cùng Mục tổng cư nhiên là quan hệ này.

    Mục tổng.. cũng đã có vợ rồi?

    Không đúng, vừa rồi Ôn Hành xưng hô với Phó Âm Sênh là chị dâu, có thể để cho Ôn Hành gọi là chị dâu, không có khả năng là tình nhân, chẳng lẽ.. Phó Âm Sênh chính là vợ của Mục Hoài người đã cứu vớt cả hệ Ngân Hà?

    Tống Từ bưng kín miệng, không thể tin tưởng dựa vào quầy bar, thiếu chút nữa ngồi không vững, té trên mặt đất.

    Trời ạ, Phó Âm Sênh đã có chồng, cư nhiên còn mê luyến cô ta như vậy!

    Tống Từ quả thật không tin vào mị lực của bản thân, cô ta cư nhiên còn có mị lực hơn cả Mục tổng.

    Nuốt nuốt nước miếng, Tống Từ cũng đuổi theo Ôn Hành đi ra bên ngoài, cô muốn cho Mục Hoài biết để canh chừng vợ thật chặt nha, vạn nhất Phó Âm Sênh muốn làm cái gì với cô, cũng có người chế phục được Phó Âm Sênh.

    Một màn vừa rồi, Tống Từ đều xem vào mắt, Mục tổng tuyệt đối có thể chế trụ được Phó Âm Sênh.

    Cửa hội quán, đèn đuốc sáng trưng.

    Thời điểm Mục Hoài nửa ôm Phó Âm Sênh đang chờ tài xế lại xe lại đây, rốt cuộc Ôn Hành cũng đuổi kịp đến.

    Đối mặt với Phó Âm Sênh mà giải thích: "Chị dâu, tất cả là do tôi sai, trở về chị ngàn vạn lần đừng trách Hoài ca."

    Hắn tuy rằng rất muốn Mục Hoài đi tới nhìn mấy nữ nhân khác, nhưng cũng không đại biểu cho việc hắn nguyện ý nhìn hai vợ chồng bọn họ bất hòa, hôn nhân của bản thân đã đủ bất hạnh, cũng không thể làm cho Hoài ca bất hạnh giống mình được.

    Phó Âm Sênh uống ly rượu cocktail, tác dụng quả thật rất chậm, đặc biệt lúc bị gió thổi qua, tửu lượng lại càng đi lên: "Anh đúng là cái đồ tra nam, không nên nói chuyện với tôi."

    "Chị dâu, tôi không phải tra nam." Ôn Hành lập tức vì mình mà biện giải: "Chúng tôi hai bên đều tự nguyện, tôi cũng không cưỡng ép cô ấy."

    Bọn họ đều là người cần ta lấy, làm sao mà trở thành tra nam được.

    "Dù sao anh cũng đã xuất quỹ, anh không sạch sẽ, anh chính là tra nam." Phó Âm Sênh nói chuyện có chút lộn xộn không rõ, cô ngay cả chính mình đang nói cái gì cũng không biết.

    Nhưng ý của cô Mục Hoài lại hiểu rõ ràng.

    Cô nói Ôn Hành là tra nam, không phải nhằm vào hắn và Tống Từ, mà là tra với Minh Yên.

    Ôn Hành lại hiểu ý của Phó Âm Sênh trên mặt chữ, về tình về lý thì không sai: "Tôi rất sạch sẽ, tôi mỗi lần làm đều mang áo mưa, cũng sẽ không cho cô ấy."

    Phó Âm Sênh: "..."

    Ôn Hành thấy Phó Âm Sênh bị nói đến á khẩu không trả lời được, càng cảm thấy bản thân có lý, ý đồ phổ cập tri thức cho Phó Âm Sênh: "Chỉ cần mang bao, liền không xem như xuất quỹ, lại không có trực tiếp tiếp xúc đúng không?"

    Phó Âm Sênh bị hắn nói sợ tới mức tỉnh rượu, đây là tam quan vỡ nát kiểu gì vậy trời?

    Ed: Không biết về sau có ngược ông Ôn Hành này không, chứ tui là tui muốn ngược ổng lắm á.
     
  7. Vân Khinh1902

    Messages:
    173
    Chương 32

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    thupt19, snakehvh, hihi1306 and 29 others like this.
  8. Vân Khinh1902

    Messages:
    173
    Chương 32-2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    thupt19, snakehvh, Caycay and 24 others like this.
  9. Vân Khinh1902

    Messages:
    173
    Chương 33

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    snakehvh, Ngọt 232, Caycay and 22 others like this.
  10. Vân Khinh1902

    Messages:
    173
    Chương 33-2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
Tags:
Trả lời qua Facebook
Loading...