Ngôn Tình [Edit] Huyền Học Đại Sư Không Phải Người - An Nhiên Nhất Thế

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Land of Oblivion, 5 Tháng bảy 2020.

  1. Land of Oblivion

    Bài viết:
    359
    Chương 10

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nghe đại sư Liên nói, Ngao An An nhướng mày, chậm rãi đi tới trước mặt hai người, nhìn đại sư Liên nơm nớp lo sợ, lại nói với Kỷ Lam đã sớm chết lặng.

    "Cô cho vị đại sư này bao nhiêu tiền?"

    "Ừm... tôi..." Kỷ Lam nghe Ngao An An hỏi, lập tức hoàn hồn, nhìn vào mắt Ngao An An, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói cái gì mới phải.

    Nhưng trong lòng cô lại dâng lên cảm giác vô lực, cái vị đại sư này trước mặt quỷ Lao Đao đúng là chịu không nổi một chiêu. Bây giờ đừng nói là đuổi họ đi, có khi bọn cô còn có thể gặp nguy hiểm nữa không chừng.

    "Tôi đưa ông ấy... năm vạn. Dù sao hiện tại cũng vô ích rồi, muốn xử trí như thế nào đều tùy cô." Kỷ Lam có chút bất chấp tất cả thốt lên.

    Tình hình hiện tại đã đến nước này, cô còn có thể làm sao?

    Nhìn quỷ Đao Lao phía sau Ngao An An, nhớ tới cảnh tượng lúc trước, Kỷ Lam co rúm lại một chút, cô đột nhiên cảm thấy Ngao An An ở trước mặt đối với cô mà nói thật sự có cảm giác thân thiện.

    Nếu là lúc trước để cô nhìn thấy nguyên hình của quỷ Đao Lao, cô đại khái sẽ bị dọa đến... tinh thần sụp đổ.

    Nhận thức được tâm tư của Kỷ Lam, Ngao An An cười một tiếng nói: "Ta cảm thấy cô sợ chúng ta, tìm đại sư cũng là nhân chi thường tình. Hiện tại chẳng qua là muốn cho cô biết, đại sư gì đó cũng không thể làm gì được chúng ta, nếu thật sự chúng ta muốn làm hại cô thì sao cô có thể sống đến bây giờ."

    Bày tỏ đến đây, Ngao An An dừng một chút, nhìn về phía đại sư Liên bên cạnh, "Vị đại sư này ông nói có phải hay không?"

    "Phải, phải, cái vị phía sau ngài đã không còn là quỷ bình thường nữa rồi, mà là lệ quỷ, muốn lấy mạng một người thực vô cùng dễ dàng. Về ngài, trên người chẳng những không có bất cứ âm khí nào thuộc về quỷ, ngược lại còn tỏa ra hào quang công đức, vừa thấy đã biết không phải là người sẽ làm việc xấu, có khả năng còn từng làm việc gì đó vô cùng tốt." Đại sư Liên vội vàng nói, lời hay ý đẹp tuôn ra không ngừng.

    Khi Ngao An An nghe đến hai chữ công đức, cô nhướng mày với đại sư Liên, "Ông có thể xem được cả công đức?"

    Điều này thật sự làm cho Ngao An An có hơi bất ngờ, công đức của cô không phải là ai cũng có thể nhìn thấy.

    "Lúc trước sư phụ dạy lão công pháp Biện Khí, lão học được một chút da lông, sư phụ còn chưa truyền dạy cho lão bản lĩnh chân chính của mình thì người bất ngờ qua đời. Mà ở trong giới, sư phụ lão cũng được công nhận là lợi hại cho nên dù lão chỉ học được lông gà vỏ tỏi thì cũng đủ chỗ đứng chân trong vòng tròn này, chỉ là..."

    Chỉ là ông vẫn còn là một con gà mờ!

    Mà loại gà mờ như ông đối với rất nhiều du hồn bình thường mà nói thì đã đủ rồi, đặc biệt là công pháp Biện Khí, dựa vào việc phán đoán nguy hiểm cho người tới xin giúp đỡ, cái này giúp cho ông một đường xuôi chèo mát mái.

    Cho nên ngày hôm qua, thời điểm tiếp xúc với Kỷ Lam, ông thấy tình trạng của đối phương không giống một người đoản mệnh liền cho rằng con quỷ này có thể giải quyết. Nhưng hiện tại xem ra, công pháp Biện Khí cũng có lúc không chính xác, chẳng hạn như lúc này, đặc biệt gặp phải một tên quỷ binh lợi hại không muốn lấy mạng người.

    "Ừm." Nghe đại sư Liên giải thích, Ngao An An khẽ lên tiếng làm tim đại sư Liên tạm ổn định hơn.

    Tuy rằng ông tới để đuổi quỷ, nhưng ông còn chưa kịp làm cái gì mà, bọn họ hẳn sẽ bỏ qua cho ông nhỉ?

    "Vậy đại nhân à, các ngài có thể tha cho tôi không?" Trông Ngao An An có vẻ thực vừa lòng đối với đáp án mình đưa ra, đại sư Liên nhân cơ hội dò hỏi.

    Ngao An An nghe vậy, nhìn thoáng qua đại sư Liên, "Tha cho ông không phải là không thể, nhưng ta còn một chuyện cần ông giúp đỡ."

    Trong lòng đại sư Liên hồi hộp hỏi: "Ngài muốn lão làm gì?"

    "Nhận ta làm đồ đệ." Ngao An An nói thẳng.

    Đại sư Liên nghe xong suýt chút nữa ngã xuống, không thể tin mà nhìn Ngao An An.

    "Cái gì?"

    Rốt cuộc ông có nghe lầm không?

    "Ông không nghe lầm đâu, đúng là ta muốn ông thu nhận làm đệ tử. Tuy chỉ trên danh nghĩa, ông biết ta biết, nhưng ở bên ngoài, chúng ta chính là thầy trò, hơn nữa ta còn phải là đệ tử chân truyền."

    "Nhưng mà chính lão còn không có..."

    "Sư phụ ông tuy rằng đã chết, nhưng ông ấy chắc hẳn phải có một ít sách cổ lưu lại! Ông chỉ cần nói ta tự học thành tài là được." Ngao An An nói một cách thờ ơ, nhưng trong lời nói lại mang theo sự ung dung, điềm tĩnh.

    Đại sư Liên vốn còn muốn thỉnh cầu đành đem những lời định thốt ra toàn bộ nuốt ngược vào bụng.

    Ngao An An nói như vậy, chắc chắn là đã hạ quyết tâm.

    Đối phương muốn làm đồ đệ của ông nhất định là có mục đích gì đó, nhưng tình huống hiện tại hình như ông chỉ có thể chấp nhận.

    Hơn nữa bỗng dưng trở thành sư phụ "trên danh nghĩa" của một nhân vật lớn như vậy so với bị uy hiếp đến tính mạng thì tốt hơn nhiều, ít nhất bản thân ông còn có giá trị lợi dụng đối với cô ta đúng không?

    "Được, không thành vấn đề. Chỉ là nếu trở thành sư phụ của ngài thì lão phải làm cái gì?" Ngay sau đó, đại sư Liên lập tức đồng ý.

    "Trong giới của ông nếu có tổ chức hoạt động gì lớn hay là tụ hội gì gì đó thì mang ta tham gia cùng là được rồi." Ngao An An trả lời.

    "Được, vậy ngài cho lão cách liên lạc được không?" Đại sư Liên cẩn trọng hỏi.

    "Lưu số của Kỷ Lam là được, tạm thời ta chưa có di động."

    "Lão hiểu rồi! Vậy giờ lão có thể đi được chưa?" Đại sư Liên cảm thấy hiện tại bản thân có thể rời khỏi rồi, tâm tình cũng hòa hoãn lại.

    "Ừ." Ngao An An gật đầu.

    Sau khi nhận được đồng ý, đại sư Liên vội vàng giật lùi về hướng cửa.

    Khi nghe được một tiếng răng rắc, ông cuối cùng cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm.

    Không đợi đại sư Liên ra cửa, Ngao An An đột nhiên mở miệng nói một câu, "Chờ chút."

    Đại sư Liên có cảm giác trái tim lỡ một nhịp.

    "Còn... chuyện gì sao?"

    ___________o0o___________

    Cập nhật ngày 27/2/2021 tại Việt Nam Overnight

    Editor: Tiểu Nhân

    Beta: kimnana
     
    Lilyle, chiqudoll, dyndt32 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng hai 2021
  2. Land of Oblivion

    Bài viết:
    359
    Chương 11

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tiền ông lấy của Kỷ Lam, nhớ trả lại cô ấy."

    ''...Tất nhiên."

    "Ông có thể đi rồi."

    Nghe được câu này, đại sư Liên quay nhanh ra mở cửa, sau đó bỏ chạy mất dạng.

    Bây giờ, trong phòng chỉ còn lại ba người Ngao An An, hoặc có thể nói là một người, một quỷ, một rồng.

    Áp lực tâm lý của Kỷ Lam lúc này có thể nói là rất lớn.

    Nguyên nhân của sự việc này cũng là do cô, rốt cuộc Ngao An An sẽ làm gì cô đây?

    Như thể nhìn thấu được suy nghĩ của Kỷ Lam, Ngao An An chậm rãi mở miệng.

    "Yên tâm đi, ta sẽ không làm gì cô đâu, ngược lại còn phải cảm ơn cô đã cho ta ở nhờ. Ta ở lại nơi này cũng vì có chút việc cần làm, ta tìm đến cô là hy vọng cô có thể giúp ta hiểu biết thêm về thế giới này, để ta sớm hoàn thành công việc của mình. Gặp được cô chẳng qua là trùng hợp mà thôi, vì thế khi nào mọi thứ xong xuôi sẽ lập tức rời đi, ta cũng đảm bảo sẽ không làm hại đến một cọng tóc của cô. Còn nếu cô sợ quỷ, ta sẽ bảo quỷ Đao Lao không xuất hiện trước mặt cô nữa."

    "Cô..." Kỷ Lam không nghĩ tới dưới tình huống như thế Ngao An An còn có thể nói vậy với cô, trong lòng lập tức nhẹ nhõm, nhưng cũng bởi vì lời của Ngao An An mà nội tâm cô sinh ra một vài cảm xúc khác lạ.

    Quỷ Đao Lao ở phía sau nghe, chỉ có một suy nghĩ: Đại nhân, ngài đây là qua cầu rút ván đối với tôi sao...

    Nhưng ngay sau đó, khi ánh mắt của Ngao An An vừa lia qua, hắn lập tức lựa chọn ẩn thân.

    Thấy Ngao An An nói được làm được, Kỷ Lam đứng ngây tại chỗ, sắc mặt thoáng thay đổi, cuối cùng đành mở miệng: "Được rồi! Vậy thì cô cứ ở đây cho đến khi xong việc đi!"

    Kỷ Lam nhìn lại toàn bộ quá trình, trong lòng cũng đã xác định Ngao An An không phải người xấu, cứ cho ở lại vậy! Miễn sao không đe dọa tới tính mạng của cô là được.

    Từ hôm qua đến giờ, thực ra Ngao An An thật sự không làm gì hại đến cô cả.

    Trên đời này còn rất nhiều điều chưa giải thích được, có lẽ Ngao An An là một trong số đó. Nếu đã xuất hiện, vậy thì tiếp nhận thôi.

    Sau những suy nghĩ quẩn quanh về ngày hôm nay, trong lòng Kỷ Lam dần dần chấp nhận sự tồn tại phi nhân loại của Ngao An An.

    "Ừm." Ngao An An nhẹ nhàng cười đáp lại Kỷ Lam.

    Kỷ Lam nhìn nụ cười đó, lại một lần nữa thất thần, thật là quá đẹp rồi.

    Còn có một điểm rất quan trọng, giá trị nhan sắc của Ngao An An cao như vậy, làm cho cô không thể nào ghét nổi. Ánh mắt luôn không tự chủ được mà bị cô hấp dẫn.

    Quỷ Đao Lao ẩn thân ở một bên nhìn cảnh này, khóe miệng không khỏi run rẩy.

    Kỷ Lam này chắc không biết bạn thân bị đại nhân lừa. Hoặc là bị sắc đẹp của đại nhân làm cho mê muội rồi.

    Đại nhân nói làm xong chuyện quan trọng sẽ rời đi ngay, nhưng hình như chưa nói khi nào sẽ xong nhỉ?

    Mà lúc này, Kỷ Lam đã dứt khỏi sắc đẹp của Ngao An An, ho nhẹ một tiếng, sau đó tiếp tục nói:

    "Hiện tại vấn đề đã giải quyết xong, tôi phải đến công ty. Buổi trưa cô ở nhà nấu cơm hoặc có thể kêu đồ ngoài, khoảng tối tôi mới về."

    "Ta không biết nấu, cũng không biết gọi đồ ăn thế nào." Ngao An An bày ra vẻ mặt vô tội, mắt trông mong mà nhìn Kỷ Lam, tỏ ra là mình rất đáng thương.

    Kỷ Lam vừa sực nhớ ra Ngao An An không phải người.

    Giờ đã không còn áp lực tâm lý, lại nhìn hình dáng hiện giờ của Ngao An An, tâm tư yêu thích cái đẹp của cô trỗi dậy, suy nghĩ một chút nói: "Được rồi, hiện tại công ty của tôi cũng không bận lắm, tôi dẫn cô đi mua điện thoại, dạy cô cách sử dụng thì để sau, còn tiền, tôi đưa cô năm vạn, nhưng thẻ căn cước, cô có không?"

    "Thẻ căn cước? Nó là gì?" Ngao An An hỏi.

    "Là thứ mà khi cô sống ở đất nước chúng tôi thì cần phải sử dụng để chứng minh thân phận. Nếu cô thật sự muốn sinh hoạt giống như con người, nhất định phải có cái này." Kỷ Lam nhắc nhở.

    "Được, cái này ta sẽ nghĩ cách." Ngao An An nói.

    Kỷ Lam nghe xong cảm thấy Ngao An An nói quá đơn giản, nhưng vừa nghĩ tới năng lực của Ngao An An, cô cũng cảm thấy bình thường.

    "Vậy bây giờ, cô muốn theo tôi ra ngoài không? Cứ ở trong nhà xem TV mãi cũng không tốt." Mặc dù hiện giờ cô không còn sợ Ngao An An nữa nhưng vẫn nhớ kỹ lời nói của Ngao An An, làm xong việc sẽ rời đi. Cô không có cách gì giúp đỡ cho việc của Ngao An An nên chỉ có thể mau chóng giúp cô ấy hòa nhập với thế giới này, hoàn thành tốt việc cô ấy muốn làm, sau đó sớm rời đi.

    "Được!" Ngao An An nhìn Kỷ Lam thay đổi thái độ, khóe miệng khẽ cong lên.

    Aizzz! Thật là quá đơn thuần!

    Sau đó, Ngao An An theo Kỷ Lam ra khỏi nhà, đến thẳng trung tâm thương mại.

    ___________o0o___________

    Cập nhật ngày 27/2/2021 tại Việt Nam Overnight

    Editor: hatin10

    Beta: kimnana
     
    Lilyle, chiqudoll, dyndt30 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng hai 2021
  3. Land of Oblivion

    Bài viết:
    359
    Chương 12

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đầu tiên là dùng thẻ căn cước của mình mua sim và điện thoại cho Ngao An An. Sau khi thêm số liên hệ của bản thân vào di động của Ngao An An, Kỷ Lam đưa cô lên tầng trên mua quần áo.

    Hiện nay đang thịnh hành phong cách cổ trang, không ít người cũng mặc sườn xám ra đường nên Ngao An An mặc áo xanh như vậy cũng không có vấn đề gì, chỉ là quá thu hút ánh nhìn.

    Đoạn đường này bất kể nam hay nữ đi qua thấy Ngao An An đều sẽ hướng ánh nhìn về phía cô, có người còn không tự chủ được mà cầm điện thoại lên chụp hình.

    Thật sự quá đẹp!

    Mà đối với Ngao An An, cô đương nhiên không quan tâm tới mấy ánh mắt kia. Ngược lại vui vẻ ngắm nhìn trung tâm thương mại to lớn này, tất cả trong mắt cô đều thật mới lạ.

    Kỷ Lam đưa Ngao An An tới cửa hàng nội y trước, mua một vài bộ đồ lót sau đó lại đưa cô vào một cửa hàng thời trang.

    Nhìn hai người tiến vào, người bán hàng lập tức đi lên tiếp đón.

    Kỷ Lam thấy vậy, nói: "Chọn cho cô ấy vài bộ quần áo phù hợp."

    Người bán hàng nghe xong, nhìn Ngao An An, trong lòng đã biết mình nên làm gì.

    Người đẹp này rõ ràng mặc cái gì cũng có thể nổi bật! Nhưng vẫn nên giới thiệu cho cô ấy mấy bộ mặc càng đẹp hơn.

    "Bên đây chúng tôi có những mẫu mới về, mỗi bộ đều là hàng độc nhất của cửa hàng." Vừa nói, nhân viên vừa dẫn hai người tới trước tủ.

    "Kiểu dáng này gần đây tương đối phổ biến..."

    Người bán hàng còn chưa nói xong, Ngao An An liền mở miệng: "Ta muốn màu xanh."

    "A... Vâng." Người bán hàng lập tức nói, sau đó bắt đầu tìm kiếm quần áo màu xanh trong tiệm.

    Quần áo màu xanh không phải ai cũng có thể mặc được, cho nên loại quần áo màu này trong cửa hàng rất ít, nhưng vẫn có thể tìm ra một số.

    Kỷ Lam ở một bên nghe, nhìn cái áo xanh trên người cô, trong lòng có thêm một nhận thức mới.

    Lát sau, nhân viên đem những bộ quần áo trẻ trung trong cửa hàng đến, cười nói: "Chị có muốn mặc thử không?"

    Kỷ Lam lập tức nói: "Cô đi thử đi!"

    "Được." Ngao An An gật đầu, quần áo ở đây nhìn qua cũng khá đẹp mắt, thử chút cũng được.

    Ngao An An thay quần áo rất nhanh đã xong, cô đi ra ngoài.

    Mọi người nhìn cô đều không nhịn được mà sửng sốt.

    Thật là đẹp quá mức rồi!

    Người bán hàng mãi một lúc lâu sau mới hoàn hồn lại, sau đó đem hết lời trong lòng khen ngợi cô.

    Khen xong lại giục Ngao An An đi thử bộ tiếp theo.

    Mỹ nữ quá đẹp mắt, vẫn nên mặc nhiều chút để bọn họ chiêm ngưỡng, gột rửa đôi mắt trần.

    Một bộ lại nối tiếp một bộ, bất cứ bộ quần áo nào được Ngao An An mặc trên người đều vô cùng hoàn mỹ không có điểm nào để chê.

    "Gói lại hết đi! Còn bộ quần áo trên người cô ấy thì mặc vậy luôn." Kỷ Lam đưa thẻ tín dụng cho người bán hàng.

    "Vâng, xin chờ một lát." Người bán hàng vui vẻ ra mặt.

    Thật là một mối lớn!

    Ngao An An ở bên cạnh nhìn Kỷ Lam hào phóng như thế, ánh mắt lóe sáng.

    Tốt bụng như vậy, làm cô có hơi xấu hổ khi bắt nạt đó!

    Nhưng mà hiện tại cô còn chưa nắm được tình hình, thôi thì cô cứ bắt nạt một chút trước, sau này có cơ hội sẽ báo đáp thật tốt.

    Sau đó, Kỷ Lam dẫn Ngao An An đi mua đầy đủ tất cả đồ dùng sinh hoạt.

    Một hồi sau, Kỷ Lam mang theo mấy thứ này đưa Ngao An An về nhà.

    "Đặt đồ ăn thế nào tôi đều dạy cho cô rồi. Cũng đã gửi vào tài khoản WeChat của cô một ít tiền, cô có thể dùng tiền đó chi trả, còn có, đến lúc đó có gì không hiểu thì cứ gọi điện thoại cho tôi." Kỷ Lam phát huy bản năng người đại diện của mình, sắp xếp mọi chuyện cẩn thận.

    "Được." Ngao An An cười đáp, rồi vẫy tay tiễn Kỷ Lam.

    Tiễn Kỷ Lam xong, Ngao An An ở nhà bắt đầu gọi cơm.

    "Ừm, món cơm gà kho vàng này có vẻ ngon."

    "Còn món gà rán hôm qua đã ăn nữa."

    "Pizza, cánh gà."

    "Xúc xích, bánh kẹp thịt."

    "Còn có đồ uống, trà sữa nhìn được đấy."

    "..."

    Ngao An An lẩm bẩm, ngón tay bấm không ngừng trên di động, sau đó chốt đơn, thanh toán.

    Xong xuôi, Ngao An An liền ở nhà mỏi mắt trông mong.

    Nghĩ đến sắp được ăn ngon, còn nhịn không được liếm liếm môi.

    Kỷ Lam không ở nhà nên quỷ Đao Lao hiện thân ở bên cạnh Ngao An An, nhìn cảnh này, hắn chỉ biết lắc đầu trong lòng.

    Đại nhân sa đọa rồi! Sa đọa trong phồn hoa của nhân loại!

    Sau một lúc lâu, chuông cửa vang lên.

    Mở cửa ra, Ngao An An nhìn mấy nhân viên giao hàng.

    Lúc mấy nhân viên giao hàng nhìn thấy diện mạo Ngao An An cũng đều bị làm cho kinh diễm.

    Có điều kinh diễm thì kinh diễm, bọn họ cũng không quên chuyện chính.

    "Cơm hộp của cô." Mấy nhân viên đồng thanh nói, tầm mắt đảo một vòng quanh mặt Ngao An An.

    Cũng phải nói, thời điểm bọn họ mới gặp nhau cũng có chút kinh ngạc, nơi này không tính là náo nhiệt thế mà lại gọi nhiều cơm hộp như vậy. Sau đó khi vào thang máy, họ lại phát hiện tất cả lại lên cùng một tầng, càng quan trọng hơn, khi tới cùng một tầng rồi mới phát hiện nơi mọi người đưa hàng đến cũng là một nhà.

    Không thể nói quá trùng hợp, chỉ có thể nói người đặt cơm quá lợi hại.

    Cũng không biết trong nhà có bao nhiêu người mà gọi nhiều như vậy.

    Một phần, hai phần, ba phần, tổng cộng năm phần cơm trong tay Ngao An An.

    Ngao An An ngửi mùi thơm toát ra từ trong túi, vui vẻ nhận lấy sau đó "cạch" một tiếng đóng cửa lại.

    Nhân viên giao hàng đưa đồ xong tất nhiên sẽ rời đi, nhưng lúc ở thang máy, mấy người họ lại nhịn không được bắt đầu thảo luận.

    "Vừa mới nãy nhìn vào bên trong không thấy có ai khác, một mình cô ấy mà gọi ngần ấy suất cơm ngoài? Ăn hết nổi sao?"

    "Có lẽ là hẹn bạn bè nữa."

    "Nhưng tôi thấy đồ gọi giống như là suất cho một người, chỗ tôi chỉ gọi phần cơm duy nhất."

    "..."

    Trong lúc họ rảnh rỗi trò chuyện, thang máy đã xuống tầng một, khi cửa thang máy mở ra, lại trông thấy một người giao cơm.

    Khoảnh khắc nhìn thấy đối phương, toàn bộ nhân viên giao hàng trong thang máy đều có chung một suy nghĩ, chắc không phải lại là nhà kia đấy chứ!

    Một nhân viên giao hàng tinh mắt lướt qua tờ hóa đơn được dán bên ngoài, sau khi rời khỏi thang máy một lúc mới nói: "Tôi vừa nhìn thử, vẫn là nhà đó."

    Tất cả người giao hàng: "..."

    Nếu thật sự là một người ăn thì đúng là hiếm thấy!

    Có điều đây cũng chỉ là một đoạn nhạc đệm, mấy người giao hàng còn đang bận rộn nên đã sớm đem đoạn nhạc đệm này vứt ra sau đầu rồi.

    ___________o0o___________

    Cập nhật ngày 27/2/2021 tại Việt Nam Overnight

    Editor: hatin10

    Beta: kimnana
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng hai 2021
  4. Land of Oblivion

    Bài viết:
    359
    Chương 13

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lúc này, trong phòng.

    Ngao An An nhận cơm hộp xong lập tức mở tất cả ra, bày biện trên bàn, sau đó bật TV, rồi ngồi một bên bắt đầu ăn ngon lành.

    Ừm, cái này ăn ngon...cái này cũng không tồi...sau sẽ đặt lại một lần nữa.

    Ngao An An vừa ăn, trong lòng vừa đánh giá.

    Mà Quỷ Đao Lao ở bên cạnh nhìn cảnh này, chỉ còn biết thở dài ngao ngán. Sao vị đại nhân cao thâm khó đoán hồi lần đầu gặp lại biến thành cái dáng vẻ này rồi?

    Thấy ánh mắt một lời khó nói hết của quỷ Đao Lao, Ngao An An quay đầu nhìn rồi nhướng mày hỏi hắn: "Ngươi cũng muốn ăn sao?"

    "Ta nghĩ ăn hương nhang sẽ ngon hơn." Quỷ Đao Lao khó hiểu mà cự tuyệt.

    "Vậy chờ ngày mai đi!" Ngao An An đáp.

    Quỷ Đao Lao lập tức mừng khấp khởi đồng ý, cũng không nghĩ tới vì sao Ngao An An lại bảo chờ đến ngày mai.

    * * *

    Ở bên kia, công ty giải trí Thịnh Thế.

    Kỷ Lam tranh thủ nắm trong tay một cơ hội thử vai, đây là một bộ phim tiên hiệp được cải biên từ tiểu thuyết trên mạng, vai diễn tuy chỉ là nữ phụ thứ tư, nhưng đúng kiểu nhân vật đang rất được yêu thích.

    Khi nắm được vai diễn này, Kỷ Lam nghĩ ngay tới Tôn Tiệp.

    Bộ phim linh dị mà Tôn Tiệp đang quay cũng sắp xong, đúng lúc Tôn Tiệp có thời gian rảnh. Mà dựa theo tình hình phát triển gần đây của em ấy, nếu nhận được vai diễn này thì đúng là dệt hoa trên gấm.

    Nhưng Kỷ Lam vẫn nghĩ đến lời Ngao An An đánh giá Tôn Tiệp.

    Nếu Ngao An An là người bình thường, có lẽ cô sẽ không tin vào lời của cô ấy, nhưng Ngao An An lại không phải.

    Hơn nữa với thân phận của cô ấy, cũng sẽ không vô duyên vô cớ mà bôi đen Tôn Tiệp.

    Suy xét trong lòng nửa ngày, cuối cùng Kỷ Lam không chỉ gọi Tôn Tiệp tới mà còn gọi thêm một người mới dưới trướng của mình là Lâm Uyển Bạch.

    "Chị Kỷ." Cả hai người vừa đến cùng chào Kỷ Lam.

    "Chị kêu các em tới đây là vì bộ phim truyền hình "Tầm Tiên" đang lựa chọn diễn viên, là vai nữ phụ thứ tư. Chị đã đề nghị đạo diễn Chu cho cơ hội thử vai, đến lúc đó cả hai người cùng đi đi, còn có được nhận vai hay không thì phải dựa vào khả năng của bản thân." Kỷ Lam vừa nói vừa quan sát phản ứng của cả hai.

    Tuy rằng biểu cảm của Tôn Tiệp có một chút hân hoan, nhưng sắc mặt lại hơi cứng nhắc.

    Về phần Lâm Uyển Bạch, biểu lộ trên mặt không quá nhiều, nhưng trong mắt lại mang theo nét vui vẻ chân thật.

    Nhìn thấy vậy, trong lòng Kỷ Lam đã hiểu ra.

    Sau khi cho hai người trở về, Kỷ Lam lại tiếp tục bận rộn với việc riêng của mình.

    Khi Tôn Tiệp và Lâm Uyển Bạch ra ngoài rồi, Tôn Tiệp mới dừng bước lại, nhìn sang Lâm Uyển Bạch: "Nhắc mới nhớ, mấy bộ phim mà Uyển Bạch cô tham gia trước đây đều là vai quần chúng hết nhỉ? Lần này có cơ hội tốt như vậy, nhất định phải nắm cho chắc đó."

    Cô đã biết tin tức bộ phim truyền hình này tuyển chọn diễn viên từ lâu, cũng biết Kỷ Lam có quen biết với đạo diễn Trần, cô cho rằng nếu có cơ hội thì chỉ là của một mình cô, bởi vì điều kiện của Lâm Uyển Bạch căn bản là kém hơn cô, không ngờ rằng chị Kỷ cũng cho Lâm Uyển Bạch một cơ hội thử vai.

    Gạt phiền muộn xong qua một bên, cô cũng không quá lo lắng. Có cơ hội thử vai thì sao chứ, kết quả như thế nào còn chưa biết đâu!

    "Tôi biết rồi." Cảm nhận được trong lời nói của Tôn Tiệp mang theo chút ác ý, Lâm Uyển Bạch trả lời qua loa với Tôn Tiệp rồi xoay người rời đi.

    Khoảnh khắc cô rời đi, trong lòng cũng ngập tràn ý chí chiến đấu.

    Cô biết mình so với Tôn Tiệp bất kể về diện mạo hay sự khôn khéo đều thua kém một bậc, nhưng tính cách cô vốn như thế cũng không thể nào thay đổi trong một chốc một lát được. Còn để luận về phương diện diễn xuất, cô tự tin mình không thua kém Tôn Tiệp.

    Lần này chị Kỷ cho hai người một cơ hội công bằng, cô tuyệt đối sẽ không lãng phí nó.

    Cô không sợ cạnh tranh, mà chỉ sợ đến cả cơ hội cạnh tranh cũng không có.

    ...

    Bận rộn ở công ty suốt một ngày, sau khi đã xử lý xong hết mọi việc, Kỷ Lam trở về nhà.

    Vừa mới mở cửa đã ngửi được mùi thức ăn, liếc mắt nhìn thoáng qua một cái, cô liền thấy trên bàn bày biện đủ các loại món.

    "Cô về rồi à? Có muốn ăn cơm không? Hay là ăn cùng nhau nhé?" Ngao An An nhiệt tình mời Kỷ Lam. Cô biết tất cả đồ ăn đều được mua bằng tiền của Kỷ Lam, cái kẻ ăn đồ chùa như cô nên ân cần một chút không phả sao?

    "Ừm." Kỷ Lam nhìn đồ ăn nhiều như vậy, liền gật đầu đồng ý, sau đó đi tới bàn ngồi xuống bắt đầu ăn.

    Nhưng điều khiến cho Kỷ Lam không nghĩ tới chính là: Sau khi cô ăn no rồi, bụng của Ngao An An vẫn giống như một cái động không đáy, mãi cho đến lúc càn quét sạch sẽ đồ ăn trên bàn mới thôi.

    Chứng kiến xong, tầm mắt Kỷ Lam đặt lên xem xét cái bụng của Ngao An An.

    "Khỏi phải nhìn, dù có ăn gấp đôi như thế thì bụng của ta cũng không phình lên đâu." Ngao An An nhẹ nhàng nói một câu như vậy.

    Sức ăn này so với thân hình cô, đúng là chín con trâu chỉ bằng một sợi lông. Cô ăn nhiều như vậy không phải là muốn nhét đầy bụng, mà chỉ là muốn ăn mà thôi.

    Nghe vậy, Kỷ Lam ngượng ngùng sờ lên mũi của mình: "Chỉ là tôi chưa từng thấy qua..."

    Từ ''người'' còn chưa nói ra khỏi miệng, Kỷ Lam đột nhiên ý thức được Ngao An An ở trước mắt này không phải người nên quyết định chọn im lặng.

    Không phải người, ăn nhiều hay ít đều không thành vấn đề.

    Đại khái biết được suy nghĩ Kỷ Lam, Ngao An An mỉm cười. Nhìn những hộp cơm trên bàn, cô khẽ vung bàn tay lên, mặt bàn ngay lập tức trở nên sạch sẽ.


    ___________o0o___________

    Cập nhật ngày 27/2/2021 tại Việt Nam Overnight

    Editor: Donna Queen

    Beta: kimnana
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng hai 2021
  5. Land of Oblivion

    Bài viết:
    359
    Chương 14

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhìn một màn kì ảo như vậy xảy ra ngay trước mắt mình, trái tim nhỏ của Kỷ Lam tức khắc run rẩy, sau phút bất động vì ngỡ ngàng cô mới nhắc nhở: "Ở nhà làm như vậy không sao, nhưng nếu đi ra ngoài mà làm vậy sẽ dọa người ta sợ đấy. Hơn nữa, bên ngoài nơi nơi đều có camera, nếu như bị chụp lại thì cô sẽ gặp rắc rối."

    Cô nhớ lại bản thân mình ngày hôm qua, cũng vì cái đèn đột nhiên biến mất mà bị dọa mất mật.

    "Ta biết rồi, lần sau ta sẽ chú ý." Ngao An An ngoan ngoãn đáp, sau vài ngày xem TV và lắng nghe kinh nghiệm mà Kỷ Lam nói trước đây, cô đã hiểu đại khái về thế giới này.

    Thấy Ngao An An nghe lời như vậy, Kỷ Lam tuy có phần kinh ngạc nhưng vẫn có chút an tâm, chịu nghe người ta khuyên bảo sẽ ít gặp chuyện lớn.

    Kỷ Lam ngẩng đầu nhìn lên trần nhà trống không của mình, bất giác lên tiếng: "Cái đèn trước kia..."

    "Ta không tìm thấy!" Ngao An An lập tức nói, đừng hòng cô lấy cái đèn đó ra.

    "Ngày mai tôi sẽ kêu người lắp một cái mới. Cô không được làm cho nó biến mất nữa, được không?" Kỷ Lam cẩn thận hỏi, cô không muốn lắp lên xong nó lại biến mất không dấu vết đâu.

    Ngao An An vừa nghe, lập tức trả lời: "Được, nhưng cô nhớ đừng lấy cái sáng lấp lánh quá, ta sợ không nhịn được..."

    "...Ừ." Kỷ Lam đồng ý, lập tức thêm vào danh sách sở thích của Ngao An An một thứ nữa: Thích đồ vật sáng lấp lánh.

    Thời gian tiếp theo, hai người chỉ ngồi trên sofa xem TV, nhìn qua còn tưởng rất hòa thuận.

    Trong suốt quá trình này, Kỷ Lam nhịn không được mà trộm ngắm Ngao An An vài lần, thấy dáng vẻ nghiêm túc xem TV của cô, không hiểu sao lại cảm thấy cô khá đáng yêu.

    Khi ý niệm chợt lóe qua, Kỷ Lam cảm thấy bản thân mình hơi điên rồ. Nhưng cô cũng không thể không thừa nhận rằng, trong thâm tâm cô đã từ từ chấp nhận dôi thêm một Ngao An An trong đời.

    * * *

    Sáng sớm hôm sau, khi Kỷ Lam đi vào phòng khách, TV trong phòng khách vẫn đang mở như cũ, Ngao An An thì vẫn đang xem TV.

    Không quấy rầy cô, Kỷ Lam lập tức đi vào phòng bếp làm hai phần bữa sáng rồi gọi Ngao An An đến ăn.

    Ngao An An vừa ngồi xuống, đôi ba gắp đã hoàn thành bữa sáng , sau đó nhìn Kỷ Lam nói: "Hôm nay ta phải đi ra ngoài một chuyến."

    "Đi đâu?" Kỷ Lam thuận miệng hỏi.

    "Tìm đại sư Liên. Cô cho ta địa chỉ của ông ấy đi, ta sẽ tự mình tìm, tặng cho ông ấy một bất ngờ." Ngao An An nói thẳng, giọng nói mang theo sự hào hứng có phần hơi xấu xa, trong đầu nghĩ đến bộ dạng chạy trối chết của đại sư Liên ngày hôm qua.

    Kỷ Lam nghe vậy, động tác hơi dừng lại. Nhớ tới một màn "chật vật" hôm trước của đại sư Liên, khóe miệng run rẩy. Liệu đại sư Liên có cảm thấy kinh hỉ không nhỉ? Chắc phải nói là khiếp hồn thì đúng hơn.

    "Vì sao cô lại muốn bái đại sư Liên làm sư phụ?" Rõ ràng năng lực của đại sư Liên ở trước mặt Ngao An An đến một đòn công kích cũng không chịu nổi.

    "Có thể nói vì ông ta chỗ của ông ta thú vị, ta cảm thấy hứng thú với giới đó. Sau này nếu cô muốn tìm tôi xem bói hay đoán mệnh gì đó, ta xem giúp cô miễn phí." Ngao An An suy nghĩ rồi nói nửa thật nửa đùa.

    Mà sự thật là cô có nhiệm vụ trên người, để không bị Thiên Đạo của thế giới này phát hiện ra, chỉ có thể lấy phương thức hợp lý nhất đi điều tra chuyện ma quỷ, mà cái giới đó, là giới tiếp cận gần với quỷ nhất.

    Kỷ Lam không biết nên trả lời thế nào mới tốt, nhưng nghĩ đến đánh giá của Ngao An An lúc trước về Tôn Tiệp cùng với biểu hiện của Tôn Tiệp vào hôm qua, Kỷ Lam cuối cùng vẫn đáp một tiếng ''Ừm''.

    Có lẽ sau này thật sự có lúc cần nhờ tới Ngao An An.

    "Vậy đến lúc đó cô nhớ giới thiệu cho ta một vài mối, đoán mệnh hay xem tướng bắt quỷ ta đều làm được!" Ngao An An nhận được đồng ý của Kỷ Lam lại nói tiếp.

    Nghe Ngao An An nói xong, Kỷ Lam đang uống sữa bò liền bị sặc, "Cô muốn kiếm tiền?"

    "Đương nhiên. Ở thế giới loài người của các cô không phải đều cần đến tiền sao? Ta dựa vào cái này để kiếm tiền." Ngao An An sẵng giọng.

    Vừa làm nhiệm vụ, còn có thể kiếm được tiền, đồng thời trải nghiệm cuộc sống của con người trên thế giới này...

    "Vậy chúc cô vạn sự như ý, nếu có cơ hội tôi sẽ giới thiệu cho cô... mối làm ăn." Cuối cùng Kỷ Lam cũng đồng ý.

    Cô còn nghĩ Ngao An An chỉ đùa giỡn, không ngờ đối phương lại làm thật.

    Như vậy xem ra, bái đại sư Liên làm sư phụ chỉ sợ cũng là vì tên tuổi của đại sư.

    Quả thật, đại sư Liên coi như nổi tiếng ở cái giới này, có sư phụ trên danh nghĩa là đại sư Liên, Ngao An An chắc chắn "tiền" đồ vô hạn.

    "Được." Ngao An An nhẹ giọng đáp lại.

    Sau khi nhận được địa chỉ từ Kỷ Lam và để quỷ Đao Lao dẫn đường, Ngao An An liền ra ngoài.

    Chỉ trong chốc lát, Ngao An An đã thành công đến cửa hàng của đại sư Liên.

    Nói đây là một cửa hàng, kỳ thật cũng coi như là nhà của đại sư Liên, chỉ là đằng trước thì làm cửa hàng, còn phía sau lại có hai phòng ở.

    Dạng nhà này ở thành phố cũng coi như không tồi rồi.

    Lúc này, đại sư Liên đang trong cửa hàng tiếp đãi một vài vị khách.

    Ngao An An bước tới cửa, liền nghe được âm thanh loáng thoáng truyền ra từ phía trong.

    "Tôi và một người bạn vừa có một vụ ầm ĩ, ông xem giúp tôi xem còn có cơ hội chuyển biến tốt đẹp hay không?"

    "Người đó tên gì?"

    "Thư."

    "Trái băng phải thiếu, lời hay một câu ấm ba đông, lời độc lạnh người sáu tháng ròng, thêm lửa vào băng trung hòa, có cơ hội chủ động một chút, hẹn uống chén trà, sẽ tốt hơn."

    "Cảm ơn."

    "Tiếp theo."

    "..."


    ___________o0o___________

    Cập nhật ngày 27/2/2021 tại Việt Nam Overnight.

    Editor: Donna Queen

    Beta: kimnana
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng hai 2021
  6. Land of Oblivion

    Bài viết:
    359
    Chương 15

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nghe đến đó, Ngao An An có hơi nhướng mày, cái vị đại sư Liên này thế mà lại đi tốn tâm tư vào mấy chuyện nhàm chán như vậy sao?

    Sau khi bước vào, phát hiện trong cửa tiệm vẫn còn rất nhiều người đang xếp hàng. Mà đại sư Liên cùng vị khách đến đoán mệnh nào đó ngồi bên trong, khoảng cách ước chừng xa hơn một chút, chỉ có thể nghe được vài âm thanh rất nhỏ.

    Ngao An An suy nghĩ gì đó rồi tìm một vị trí để ngồi xuống.

    Sau đó liền nghe được đại sư Liên lại tiếp tục phán đoán trên mặt chữ.

    "Thần, trái là "bổng lộc", có thể xem sự nghiệp hoặc công việc; phải là "thân", cùng chữ "điền" xuất hiện trên dưới, "thân" là kim do chịu thời tiết và thời vụ mà sinh ra từ thổ, công việc này hẳn sẽ không tồi, cố lên."

    (Thần 神, bên trái là một phần chữ y lộc 衣禄, bên phải là chữ thân 申 phần trên là chữ điền 田 – Đại sư Liên phân tích chữ rất... cao siêu)

    "Lương, bắt đầu với "thủy", kết thúc bằng "mộc", sống tốt qua mùa đông này, mùa xuân tới đây sẽ gặp được đúng duyên của mình."

    (Lương 梁, thủy 水, mộc 木)

    "Hàn, bên trái là nửa chữ "triều", có thể ám chỉ quan trường, bên phải thêm tách "chi" ra khỏi "vi", xem ra có một số việc đi ngược lại ý muốn, kết hợp phồn thể, trên dưới đều có nửa chữ "sai", không nên quá coi trọng về việc thăng chức lần này, cụ thể cần phải đoán lại lần nữa, có nhu cầu thì hẹn trước với ta."

    (Hàn 韩, triều 朝, chi 之 , vi 违, sai 舛)

    "..."

    Một người lại tiếp một người vào trắc toán, mỗi khách trắc toán xong đi về sẽ nhét một phong bao đỏ vào thùng công đức trong đại sảnh.

    Xem ra, toàn bộ mấy cái này dường như đều là khuôn mẫu định sẵn.

    Rất nhanh đã đến lượt của Ngao An An.

    Vừa bước vào, Ngao An An đã thấy được đại sư Liên.

    Mà lúc đại sư Liên nhận ra có người tiến vào, hơi ngẩng đầu nhìn thoáng qua, chính là một cái liếc mắt này, trong lòng đại sư Liên lập tức run sợ!

    Tại sao người này lại đến đây?

    Nhìn Ngao An An rồi nhìn đến đằng sau cô, quỷ Đao Lao cũng đã hiện nguyên hình trước mắt đại sư Liên, đang nhếch miệng cười với ông ta.

    Sắc mặt đại sư Liên trắng đi vài phần, lập tức ân cần nói với Ngao An An: "Ngài tới đây có chuyện gì không ạ?"

    Sao lại đột nhiên tìm tới cửa vậy trời? Đại sư Liên lo lắng thấp thỏm nghĩ trong lòng, thái độ càng lúc càng thêm kính cẩn.

    Còn Ngao An An lúc này cũng đang đánh giá đại sư Liên.

    Trước khi đối phương phát hiện ra cô, vị đại sư Liên này đang ngồi ở vị trí cũ, mặt mày hồng hào, ánh mắt sáng ngời có hồn, đồng thời thần sắc có vài phần bình tĩnh thoải mái, thoạt nhìn qua, quả thật khí chất phong độ của một cao nhân.

    Nhưng sau khi phát hiện ra cô, thần thái bình thản lập tức mất đi.

    Như thế chứng tỏ một điều, ông ta sợ cô là sự thật.

    "Ông quên rằng ngày hôm qua ta đã nói sẽ bái ông làm sư phụ sao?" Ngao An An tùy tiện ngồi xuống trước mặt đại sư Liên, trực tiếp nói ra ý đồ của mình khi đến đây.

    Vừa nghe Ngao An An nói vậy, đại sư Liên lập tức phản ứng lại, sự việc ngày hôm qua một lần nữa tái diễn trong đầu.

    Ông ổn định tinh thần và tỏ ý: "Nhưng không phải ngài nói có hoạt động hay tụ họp lớn gì đó thì mới tìm ngài sao? Sắp tới không có hoạt động như vậy."

    "Chỉ là ta cảm thấy đột nhiên đi theo ông đến các hoạt động tụ họp có chút không tốt lắm, ta vẫn nên đi theo bên cạnh ông học tập chăm chỉ, đồng thời để ông thích ứng với sự tồn tại của ta, có vẻ như trong giới của các ông không có sư phụ nào sợ đồ đệ đâu nhỉ?" Ngao An An đắc ý thuyết phục.

    Đại sư Liên nghe xong, nhớ tới vừa nãy chân mình đúng là hơi run.

    Sự bối rối của ông cũng là bình thường thôi. Ai gặp phải hoàn cảnh ngày hôm qua, bản năng đều sẽ có phần sợ hãi.

    Lời Ngao An An nói thật ra cũng có lý. Nếu không ở chung quen thân, e là mỗi lần ông nhìn thấy Ngao An An đều sẽ sợ hãi, thế thì người ngoài chỉ cần liếc mắt qua đã nhìn thấu rồi.

    Giữa lúc đại sư Liên đang cẩn thận suy nghĩ, Ngao An An lại tiếp tục: "Mặt khác, ta muốn hiểu rõ chút về tình hình giới huyền học của các ông, tiện kiếm chút tiền tiêu vặt."

    Nghe lời này, đại sư Liên càng chẳng biết nói sao, ông cảm thấy Ngao An An giống như đang chế nhạo ông vậy.

    Tuy nhiên, những lời này ông chỉ có thể nghĩ chứ không dám nói ra, còn ngoài mặt thì đã hùa theo: "Không thành vấn đề."

    "Vậy ông cứ làm việc trước đi, đợi lát nữa chúng ta sẽ nói chuyện nghiêm túc, ta thấy ông bói chữ cũng rất bận."

    "Được." Đại sư Liên nhanh nhẹn đáp lời.

    Đồng ý xong, nghĩ đến câu hỏi sau của Ngao An An, ông lập tức tiếp tục giải thích: "Lão bói chữ chính là làm chút việc thiện, không lấy tiền, chỉ nhận bao lì xì, những phong bao đỏ kia sẽ được dùng để làm công ích, mỗi tuần lão đều dành một buổi sáng thực hiện chuyện này."

    ___________o0o___________

    Cập nhật ngày 27/2/2021 tại Việt Nam Overnight

    Editor: Donna Queen

    Beta: kimnana
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng hai 2021
  7. Land of Oblivion

    Bài viết:
    359
    Chương 16

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bói chữ là một kỹ năng tương đối cơ bản trong huyền học, khác với xem tướng đoán mệnh, các ký tự giống nhau tại thời điểm khác nhau có thể đưa ra kết luận khác nhau, cho nên bói chữ có tác dụng nhất định trong thời gian hạn định và ít ảnh hưởng đến người bói nhất, cho nên đại sư Liên mới có thể rộng lượng mà làm chuyện này.

    Còn chuyện xem tướng đoán mệnh, ông đều có điều kiện riêng.

    Bởi ở một mức độ nào đấy, xem tướng đoán mệnh có thể nói là nhìn trộm thiên cơ sau đó thay đổi quy luật vận hành của vạn vật, vì vậy trời cao sẽ trừng phạt, các thầy bói thường xuyên xem tướng đoán mệnh cho người khác thường chiếm "Ngũ tệ tam khuyết" (*)

    (*)Ngũ tệ tam khuyết: là hình phạt mà tất cả thầy tướng số phong thủy đều không thể tránh khỏi bởi vì bọn họ đã tiết lộ quá nhiều thiên cơ, cho dù có là người tu luyện nhưng cũng không dám khẳng định là bản thân có thể né tránh được. Ngũ tệ: "Góa, quả, cô, độc, tàn" (Già chết không chồng là góa, già chết vợ là quả, già không con cái là cô, trẻ không cha không mẹ là độc, sinh ra mang bệnh tật là tàn), tam khuyết: "Tiền, mệnh, quyền."

    Ông cũng không muốn mình rơi vào kết cục như vậy, bởi vậy công việc chính của ông luôn là trừ ma bắt quỷ, tuy rằng cũng có tính nguy hiểm nhất định, nhưng vẫn còn tốt hơn việc xem tướng đoán mệnh.

    Mà sở dĩ ông như thế, cũng là vì thời điểm vừa mới nhập đạo, quen biết một vị sư huynh may mắn đoán chắc một vụ tai họa. Nếu bảo vệ bí mật này thì tốt rồi, ai ngờ vị sư huynh này không giữ miệng cho kín lại đi tiết lộ thiên cơ, chuyện xấu từ đó nối theo nhau tìm đến.

    Đầu tiên là hai mắt đột nhiên mù, sau đó trong nhà sém chút nữa là phá sản, rồi thiếu thốn đủ thứ.

    Lúc ấy, sư phụ liền nói với ông: Xem tướng đoán mệnh phải biết an phận thủ thường, phải thận trọng, không được đi quá giới hạn. Người có bản lĩnh xem tướng đoán mệnh cho người ta sẽ khó bảo vệ được bản thân. Dù có làm bất kì điều gì cũng cần biết tiến lui, biết được mất, biết nhìn nhận thời thế.

    Lời nói của sư phụ vẫn luôn ghi sâu trong lòng ông, nhiều năm như vậy ông vẫn luôn cẩn thận, mới có cuộc sống như ngày hôm nay.

    Cho nên đối với việc ngày hôm qua sau khi biết Ngao An An khó chọc vào, ông lập tức cầu xin tha thứ, thực ra ông không bị áp lực tâm lý, nếu có cũng là áp lực vì bị Ngao An An để mắt tới.

    Vì ông loáng thoáng có dự cảm, nếu bản thân lên thuyền giặc của Ngao An An nhất định sẽ không thể xuống được, hơn nữa quỹ đạo cuộc sống sẽ thay đổi.

    Bọn họ làm công việc này, giác quan thứ sáu từ trước đến nay tương đối chuẩn.

    Nhưng tình huống hiện tại, ông đã lên thuyền giặc, cho nên chỉ có thể căng da đầu tiếp tục bước đi.

    Ngao An An cũng không biết chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy, trong đầu đại sư Liên đã hiện lên không ít suy tính. Sau khi đại sư Liên trả lời cô, cô liền xoay người đi ra ngoài chờ.

    Một thời gian dài sau, công việc của đại sư Liên cũng kết thúc.

    Đóng cửa, để lại một câu "nghỉ ngơi" trên cửa hàng, đại sư Liên dẫn Ngao An An vào hậu viện.

    Sau khi ngồi xuống tại đại sảnh, đại sư Liên lập tức hỏi Ngao An An, "Ngài muốn biết điều gì?"

    "Tạm thời là về phân bố thế lực ở giới này trước. Có những trường phái nào? Mỗi trường phái có sở trường là gì?" Ngao An An nói thẳng vào trọng điểm.

    Nhìn Ngao An An thật sự cảm thấy hứng thú, đại sư Liên châm chước một chút, lúc này mới chậm rãi mở miệng từ từ kể ra.

    "Muốn nói cụ thể các trường phái thì trước hết đại khái có ba trường phái: Một là phái Tâm, ý tưởng cốt lõi của trường phái này là sinh ra từ trong tâm và tin rằng ngoại cảnh của con người là cơ sở để phán đoán số mệnh. Hai là phái Ngũ Hành, căn cứ vào ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, giao cho thiên can địa chi thuộc tính ngũ hành, cho rằng tám tính cách sinh thành của con người là tiêu chuẩn của số mệnh. Trường phái thứ ba là phái Dịch Thuật, căn cứ vào "Dịch Kinh", cho rằng vạn vật trong trời đất đều có số, cho rằng số chi phối vận mệnh con người.'

    Ba trường phái này trong huyền học tương đối có quyền uy, nhưng các đại sư huyền học đều sẽ học tư tưởng nòng cốt của ba trường phái này sau đó áp dụng chúng vào cuộc sống sau khi kết hợp lại, ví dụ như đại sư tướng thuật Viên Thiên Cương nổi danh trong lịch sử quốc gia của chúng ta có nhiều bản lĩnh dự đoán vô cùng cao siêu.

    Theo thời đại phát triển, nội dung của huyền học dần phong phú hơn, phát triển thành năm điểm mấu chốt: Sơn, Y, Mệnh, Tướng, Bốc.

    Sơn là chỉ tín ngưỡng tôn giáo.

    Y là chỉ Trung y, đơn thuốc, châm cứu.

    Mệnh là chỉ mệnh lý học, ví dụ như đấu số tử vi, lấy ngày sinh tháng đẻ cùng Âm Dương Ngũ Hành làm lý luận cơ sở.

    Tướng là chỉ xem tướng, bao gồm "Ấn, danh, người, gia, mộ (phong thủy)", phát triển đến bây giờ, bởi vì con dấu thứ nhất rất ít được sử dụng, hầu hết đều sử dụng bốn con dấu sau.

    Cuối cùng là Bốc, lợi dụng thời gian hoặc các dấu hiệu bất thường để phán đoán cát hung, thường dùng nhất là đoán chữ và giải mộng.

    Cô cũng biết những điều này, chẳng qua là nội dung trắc toán, cũng là tư tưởng chủ đạo của toàn bộ huyền học.

    Và vẫn còn một bộ phận nội dung theo chiều dài lịch sử vì không được cho phép tồn tại trên đời nên chỉ có thể lưu truyền rộng rãi trong giới huyền học, ví dụ như thuật Phù Thủy, thuật Yếm Thắng, thuật Mao Sơn cùng với thuật Ngự Quỷ, bốn loại thuật pháp này hiện giờ vẫn xuất hiện trong cuộc sống, hơn nữa dường như còn có thế lực của chính mình..."

    ___________o0o___________

    Cập nhật ngày 27/2/2021 tại Việt Nam Overnight

    Editor: Donna Queen

    Beta: kimnana
     
  8. Land of Oblivion

    Bài viết:
    359
    Chương 17

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đại sư Liên lần lượt nói cho Ngao An An về tình hình chung trong giới huyền học.

    Ngao An An chăm chỉ tiếp thu.

    Những điều đại sư Liên nói hoàn toàn khác với những thứ trong thế giới cô sống. Hiện tại những môn phái huyền học linh tinh, hẳn là thế giới này sau khi con đường thông thiên bị cắt đứt chậm rãi diễn sinh ra còn sót lại một chút đạo.

    Mà trong đó thuật Mao Sơn cùng thuật Ngự Quỷ hẳn là vì ức chế Quỷ Đạo mà chậm rãi phát triển, như vậy mới có thể duy trì sự cân bằng của thế giới này.

    Cho đến bây giờ, có thể nói Nhân Đạo còn phát triển hưng thịnh hơn so với Quỷ Đạo, nhưng đây cũng chỉ là mặt ngoài thôi.

    Trong lịch sử lâu đời của thế giới này, trong mắt người thường, sự tồn tại của Quỷ Đạo đã dần chuyển thành sự không tin tưởng, hoặc có thể nói là bán tín bán nghi, ở trong mắt nhiều người, thế giới này là một thế giới mỹ lệ và hài hòa.

    Nhưng cô biết rằng dưới vẻ đẹp này, ẩn náu càng nhiều thứ xấu xa.

    Nghĩ đến đây, thần sắc Ngao An An trầm đi vài phần.

    Bốn mươi chín Thiên Đạo, Bàn Cổ hóa thân năm mươi Thiên Đạo, bốn mươi chín quy về vạn vật, còn lại một đạo chính là Nghịch Thiên Chi Đạo, nghe nói nếu ai có thể nắm được đạo này, thì người đó có thể nghịch thiên, làm chủ Thiên Đạo để gây loạn.

    Vì để ngừa trường hợp này xảy ra, chúng Thiên Đạo đã dùng một cảnh giới độc lập vây kín Nghịch Thiên Chi Đạo trong đó, chặt đứt nó khỏi con đường thông thiên, chỉ để lại Nhân Đạo và Quỷ Đạo. Nhưng Nghịch Thiên Chi Đạo lại không muốn mình bị áp chế, nên sớm đã để lại đường lui, hơn nữa trải qua thời gian dài ám độ trần thương(*), nên đã thành công đào góc tường từ lâu.

    (*)Ám độ trần thương: nghĩa là "Ngầm vượt con đường Trần Thương". Đây là mưu kế phát xuất từ một câu chuyện lịch sử thời Hán Sở Tranh Hùng trong lịch sử Trung Hoa.

    Đúng vậy, thế giới này chính là thế giới nơi có Nghịch Thiên Chi Đạo.

    Trước khi đến, cô vốn không cho nó là đúng, bốn mươi chín Thiên Đạo chẳng lẽ không làm gì được một Nghịch Thiên Chi Đạo?

    Nhưng kết quả thì sao?

    Thời điểm cô tới đây vừa lúc vào đêm, dựa vào hiện tượng thiên văn, xác định được thế đạo sẽ có biến động, biến cố lớn sắp xảy ra, đến lúc đó sự thịnh vượng của nhân loại và yêu ma sẽ thay đổi.

    Nếu tiếp tục như vậy, có lẽ Nghịch Thiên Chi Đạo đúng là có thể đạt được ý muốn.

    Đến lúc đó, không phải chỉ thế giới này diệt vong, mà còn có ba ngàn thế giới khác, bao gồm cả Long giới của cô.

    Nghĩ đến đây, Ngao An An thở dài một hơi, hiện tại chỉ hy vọng tộc Thanh Long bọn cô được gọi là "con cưng của Thiên Đạo" có thể dùng vận may và thể chất hơn người để che giấu khả năng trời sinh của mình, nhằm phá vỡ tính toán của Nghịch Thiên Chi Đạo.

    "Có vấn đề gì sao?" Đại sư Liên nhìn sắc mặt của Ngao An An sau khi nghe mình nói, vội vàng hỏi.

    Bởi vì sắc mặt đối phương thoạt nhìn có vài phần khó coi, ông nói sai gì rồi sao?

    "Không có gì." Ngao An An lắc đầu nói, vẻ mặt đã khôi phục bình thường.

    Lộ trình cô phải đi là cả một gánh nặng đường xa, nhất thời không thể hoàn thành. Những tính toán của Nghịch Thiên Chi Đạo nhất thời cũng chưa thể thành công ngay được, hiện tại cô không nên chưa lâm trận đã sợ hãi.

    "Vậy lão tiếp tục nhé?" Đại sư Liên hỏi.

    "Tiếp tục đi, ta còn muốn nghe xem ông biết những gì về cái gọi là quỷ." Ngao An An ra hiệu tiếp tục, nếu sự thay đổi lớn nằm ở sự đảo lộn giữa Nhân Đạo và Quỷ Đạo, như vậy tính toán của Nghịch Thiên Chi Đạo hẳn là ở Quỷ Đạo, những gì cô muốn biết chính là Quỷ Đạo của thế giới này.

    ''Sự hiểu biết của chúng ta về Quỷ Đạo đến từ "Bách quỷ đồ"..." Đại sư Liên thấy Ngao An An có hứng thú, tiếp tục giải thích.

    Ngoài Ngao An An ra, quỷ Đao Lao ở một bên cũng hăng hái lắng nghe. Quỷ Đao Lao bọn hắn cư trú ở trong rừng sâu, ngăn cách với thế giới loài người, hiểu biết của bọn họ đối với quỷ cũng hoàn toàn bằng không, chỉ là gặp nhiều thì quen, lúc này nghe đại sư Liên nói như vậy, cũng nhanh chóng ghi nhớ, biết đâu sau này đụng phải ít nhiều còn biết cách ứng phó.

    Thời gian một người nói hai người nghe chậm rãi trôi qua.

    Tới gần giữa trưa, đại sư Liên đã cảm thấy hơi đói, nhưng Ngao An An và quỷ Đao Lao đến chút cảm giác cũng không có.

    Nhìn Ngao An An và quỷ Đao Lao hứng thú bừng bừng nghe giảng, đại sư Liên chỉ có thể căng da đầu mà nói tiếp, chỉ là đến cuối cùng, thật sự nhịn không được, tiếng bụng kêu lấn áp cả giọng của ông.

    "Rột rột rột... rột rột rột..."

    Nghe tiếng động này, đại sư Liên ngượng ngùng phân trần: "Lão đói bụng."

    Thời điểm nói ra câu này còn có chút thấp thỏm bất an.

    Hai vị này hẳn sẽ không muốn ông ôm bụng đói mà tiếp tục giảng giải đâu nhỉ?

    Điều khiến đại sư Liên không ngờ tới chính là ông vừa mới nói mình đói bụng xong, Ngao An An cũng sờ sờ bụng mình: "Ông vừa nói làm ta cũng muốn ăn chút gì đó, gần chỗ này của ông có cái gì ngon không? Chúng ta đi ăn rồi trở về lại tiếp tục?"

    Thái độ này của Ngao An An so với đại sư Liên còn tích cực hơn nhiều.

    Nhìn thấy Ngao An An như vậy, đại sư Liên thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó nói: "Xung quanh đây có rất nhiều nhà hàng ngon, đều là những quán lâu đời, thậm chí có những quán đã tồn tại tới hàng trăm năm."

    Nghe vậy, ánh mắt Ngao An An càng thêm sáng ngời, miệng chỉ để lại một chữ: "Đi."

    Rồi Ngao An An vội vàng đi ra ngoài cùng đại sư Liên, quỷ Đao Lao ở phía sau thấy thế, lập tức bay tới bên cạnh Ngao An An bày tỏ: "Đại nhân, người có nói hôm nay cho ta nếm hương nhang mà!"

    Nghe vậy Ngao An An mới phản ứng lại, mà đại sư Liên ở bên cạnh đã vui vẻ nhanh chóng tiếp lời: "Lão lập tức đốt cho cậu."

    Chốc lát sau, quỷ Đao Lao hài lòng mỹ mãn hấp thụ hương nhang, trong đầu đột nhiên nhớ tới hôm qua Ngao An An nói chờ hôm nay, vậy tức là, từ hôm qua đại nhân đã quyết định hôm nay tới tìm vị đại sư Liên?

    Tính ra kể từ lúc gặp Ngao An An cho tới nay, mỗi lần cô có hành động nào đó ngoài dự đoán, hắn luôn cảm thấy Ngao An An dường như đang hạ xuống một bàn cờ lớn vậy.

    Ý nghĩ này vừa lóe lên, quỷ Đao Lao lập tức chôn sâu nó trong lòng. Mặc kệ có phải hay không, hắn cũng chỉ có thể cam tâm tình nguyện mặc cô sai bảo.

    ___________o0o___________

    Cập nhật ngày 28/2/2021 tại Việt Nam Overnight

    Editor: Donna Queen

    Beta: kimnana
     
  9. Land of Oblivion

    Bài viết:
    359
    Chương 18

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lúc này, đại sư Liên đã đưa Ngao An An đến một quán ăn cổ gần đó.

    Chủ tiệm cơm thấy đại sư Liên tới, hai mắt sáng lên: "Đại sư Liên, ngài đến rồi à? Mau, vào trong đi, tôi có chuẩn bị bàn dành riêng cho ngài đấy!"

    "Không cần, cứ tìm đại một bàn là được." Đại sư Liên nói, ngữ khí ôn hòa, sau đó tìm một bàn hai người còn trống ngồi xuống.

    Chủ quán thấy thế, chỉ có thể nói, "Vậy hôm nay đại sư Liên muốn ăn gì? Còn cô gái này là?"

    Cô gái bên người đại sư Liên kia, chà, thật xinh đẹp!

    "Đệ tử của tôi." Đại sư Liên nhìn thoáng qua Ngao An An bên cạnh, cuối cùng vẫn nói ra mối quan hệ như vậy.

    Mà sau khi nói xong, ông còn quan sát phản ứng của Ngao An An, thấy Ngao An An không có phản ứng gì khác thường, trong lòng nhẹ nhõm.

    Nghe vậy, thoạt đầu ông chủ tiệm tỏ vẻ kinh ngạc, sau đó nói với Ngao An An: "Cô gái thật rất có phúc đấy, bao nhiêu người muốn bái đại sư Liên làm sư phụ đều bị cự tuyệt ngoài cửa, vận khí cô thật tốt nha!"

    Ngao An An nghe chủ quán ca ngợi, nhìn thoáng qua đại sư Liên.

    Đại sư Liên vội vàng cười cười, quả thật là có rất nhiều người, nhưng mà một người ông cũng không nhận, dù sao có được một đệ tử tốt cũng chỉ là thêm một người giúp đỡ việc vặt, còn thu phải đệ tử không tốt vậy thì chính là tai họa, cho nên ông không bao giờ dễ dàng thu nhận ai.

    Chính vì vậy mà sau nhiều năm như thế, ông cũng không tìm được người nào thích hợp.

    "Được rồi, đem mấy món ngon lên chiêu đãi đệ tử của tôi đi, lấy nhiều hơn bữa ăn thường ngày của tôi vài món." Đại sư Liên vội nói, đỡ cho vị chủ tiệm này lại càng nói càng nhiều.

    "Có ngay, hai người chờ một lát." Chủ tiệm không nói gì nữa, nhanh chóng đi xuống, sau đó tự tay bưng lên hai ly nước.

    Nhìn thái độ này của ông chủ, Ngao An An nhìn đại sư Liên nói: "Trước kia thầy từng giúp ông ta?"

    "À, cứ cho là họ hàng xa đi, muốn sống tốt ở đây hiển nhiên phải tạo mối quan hệ tốt với hàng xóm xung quanh. Lúc thầy mới khai trương có giúp mọi người xung quanh xem tướng bói chữ, giúp vài người hành xử tốt tránh vài tai họa nhỏ, từ đó cũng giúp lão nhanh chóng vững chân ở đây, đôi khi những người này sẽ giới thiệu người tới đây tìm thầy. Chúng ta làm nghề này, quan hệ giữa người với người rất quan trọng."

    Đại sư Liên biết mình với Ngao An An cũng coi như có một chút quan hệ sư đồ trên danh nghĩa, Ngao An An tuy lợi hại nhưng dường như gặp vấn đề trong cách đối nhân xử thế, ông xem như mình đang nhắc nhở một cách tế nhị, đồng thời cũng là thử cô một chút.

    "Dạ." Ngao An An tỏ ra hiểu ý, mặc dù không cho là đúng nhưng vẫn chấp nhận ý tốt của đại sư Liên.

    Nhìn thái độ của Ngao An An, đại sư Liên âm thầm thở phào nhẹ nhõm, vị này dường như không khó đối phó.

    Một lúc sau, đồ ăn bắt đầu được đưa lên.

    Ngay khi thức ăn được đặt lên bàn, mùi hương lập tức xông vào mũi.

    Trước đó Ngao An An đã ngửi thấy rồi, hơn nữa còn đoán ra mấy món này còn ngon hơn so với cơm hộp cô ăn hôm trước.

    Thời điểm gắp miếng đầu tiên, Ngao An An lập tức cảm nhận được mỹ vị ngập tràn trong miệng, vội vàng nuốt xuống, sau đó lập tức ăn thêm miếng thứ hai.

    Mặc dù Ngao An An ăn cực kỳ tao nhã, nhưng tốc độ gắp thức ăn của cô lại vô cùng nhanh.

    Chỉ trong chốc lát, tất cả đồ ăn trên bàn đều đã được ăn hết.

    Đại sư Liên nhìn đến trợn mắt há mồm.

    Đúng lúc này chủ tiệm tranh thủ tới tìm đại sư Liên liền thấy được mâm trên bàn đều trống không, liền trêu chọc mà nói: "Đại sư Liên, hôm nay ăn uống không tồi nha! Có muốn gọi thêm vài món nữa không?"

    "Có." Ngao An An lập tức nói.

    "Được, đồ ăn đến ngay đây." Ông chủ nhìn dáng người mảnh khảnh của Ngao An An rồi khẽ nói với đại sư Liên: "Ngài cũng đừng có ăn một mình mà quên đệ tử đấy!"

    Đại sư Liên: "..."

    ...Ông rất oan nha! Người không được ăn no chính là ông mà!!!

    * * *

    Tuy rằng đại sư Liên vì Ngao An An mà chịu oan uổng một phen nhưng sau khi ăn cơm xong, đại sư Liên gần như đã thay đổi hoàn toàn cách nhìn đối với Ngao An An.

    Ít nhất hình ảnh "kẻ tham ăn" này khiến Ngao An An có thêm một chút... cảm giác giống con người.

    Cùng với ánh sáng công đức mà trước đây ông nhìn thấy trên người Ngao An An, ông có thể khẳng định rằng Ngao An An tuyệt đối không phải người xấu.

    Còn có phải người tốt hay không?

    Ôi ôi ôi... Cái suy nghĩ này ông càng không dám nghĩ nữa.

    Một lúc sau, cả hai cùng nhau về đến nhà của đại sư Liên.

    Hương nhang mà bọn họ để lại trước đó còn chưa cháy hết, quỷ Đao Lao vẫn tiếp tục hưởng thụ "mỹ vị" này, mỗi lần hút một ngụm, dường như làn da của hắn lại càng xanh thêm.

    Đại sư Liên nhìn cảnh này, chỉ biết nắm thật chặt quần áo trên người, ông có chút bóng ma tâm lý đối với quỷ Đao Lao trước mắt này.

    Trước đó còn có vị lão đại lớn hơn là Ngao An An, tất cả lực chú ý của ông đều đặt ở trên người Ngao An An, hiện tại ông cảm thấy Ngao An An đã không còn nguy hiểm như trước nữa, lực chú ý ngay lập tức đặt ở trên người quỷ Đao Lao.

    Ngay lúc đại sư Liên đang suy nghĩ, ánh mắt của ông tựa hồ đã khiến quỷ Đao Lao chú ý, ngay sau đó, quỷ Đao Lao Quỷ trực tiếp nhìn thẳng về phía ông, rồi cười.

    Nụ cười này, khiến trái tim của đại sư Liên đập lên như nai con chạy loạn.

    Không phải vì vui vẻ, mà là bị dọa.

    Nụ cười này... Thật sự khủng khiếp quá đi!

    So với quỷ Đao Lao, hiển nhiên người vốn có bộ dáng tuyệt mỹ như Ngao An An ở trong mắt đại sư Liên càng giống như tiên nữ giáng trần vậy.

    Hai tay nắm chặt, đại sư Liên nhanh chóng dời tầm mắt của mình sang Ngao An An bên cạnh, "Vậy giờ chúng ta tiếp tục nói nốt chuyện vừa rồi chưa nói xong chứ?"

    "Ừ, tiếp tục." Ngao An An khẽ gật đầu.

    Sau đó, đại sư Liên tiếp tục nói đến Bách quỷ đồ mà trước lúc ăn cơm chưa kịp nói.

    Chậm rãi nói, cảm giác sợ hãi cũng đỡ đi một chút.

    ___________o0o___________

    Cập nhật ngày 2/3/2021 tại Việt Nam Overnight

    Editor: Linh hi

    Beta: kimnana
     
  10. Land of Oblivion

    Bài viết:
    359
    Chương 19

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Một lúc sau, chuyện về Bách quỷ đồ cũng dần đến hồi kết.

    "Hiện tại trong Bách quỷ đồ chỉ còn duy nhất một loại quỷ, cũng chính là..."

    "Quỷ Đao Lao!" Đại sư Liên còn chưa kịp nói xong, quỷ Đao Lao ở một bên liền xen vào, cuối cùng cũng nói đến hắn.

    Đại sư Liên nghe vậy, nhanh chóng thoáng nhìn qua quỷ Đao Lao, rồi lại nhìn Ngao An An: "Tôi có thể đưa ra một yêu cầu nhỏ không?"

    "Nói đi."

    "Chúng tôi làm công việc này, tuy thỉnh thoảng cũng phải giao tiếp với quỷ. Nhưng mỗi ngày cứ gặp quỷ thế này, e là xảy ra chuyện mất." Đại sư Liên chậm rãi nói.

    "Cho nên..." Ngao An An ý vị thâm trường ngẩng đầu đối diện với đại sư Liên, sau đó thoáng nhìn quỷ Đao Lao bên cạnh, trong mắt mang theo ý cười.

    Quỷ Đao Lao nhận thấy được ánh mắt của Ngao An An, ánh mắt mờ mịt, nhìn hắn làm cái gì?

    "Cho nên lão hy vọng cô có thể để quỷ Đao Lao bên cạnh cô ẩn thân đi, hắn có ở đây hay không cũng không quan trọng, chỉ cần đừng để tôi nhìn thấy." Cuối cùng đại sư Liên vẫn quyết định nói ra.

    Ít nhất, tại thời điểm vừa mới bị dọa xong, ông thật sự không muốn nhìn thấy quỷ Đao Lao, giống như lúc nói tới nói bách quỷ đồ, rõ ràng thứ tự quỷ Đao Lao ở thứ ba, ông lại cố tình đem vị trí của hắn đặt ở dưới cùng.

    Nghĩ tới tương lai vẫn còn rất nhiều cơ hội gặp Ngao An An, vì để bóng ma tâm lý của mình không trầm trọng thêm, vẫn nên liều chết mà nói.

    Đại sư Liên vừa nói xong, quỷ Đao Lao lập tức hiểu được ánh mắt vừa rồi của Ngao An An có ý gì, hắn trừng mắt nhìn đại sư Liên một cái rồi nhanh chóng hướng ánh mắt về phía Ngao An An, ánh mắt chứa chan mong đợi.

    Đại lão à! Cô sẽ không đối xử như vậy với tôi chứ?

    Đối diện với ánh mắt của một người một quỷ, Ngao An An chớp chớp mắt, "Cả hai một là tiểu đệ ta thu nhận, một bên là sư phụ trên danh nghĩa của ta, đối với ta đều rất quan trọng, cho nên hai người tự thương lượng với nhau đi!"

    Lúc này trong mắt Ngao An An hiện lên một tia hứng thú, cô rất muốn nhìn xem, hai người kia sẽ thương lượng như thế nào.

    Đi theo bên người Ngao An An mấy ngày nay quỷ Đao Lao cũng hiểu được chút tính cách của cô, nhìn thấy cô thế này cũng không dám ôm hy vọng.

    Lấy ví dụ từ Kỷ Lam là biết, vị lão đại này chính là bậc thầy của việc "qua cầu rút ván"

    Cho nên chỉ có thể dựa vào chính mình!

    Hắn dùng cặp mắt hung ác nhìn đại sư Liên, "Ông muốn ta ẩn thân?"

    Vấn đề ở đây không phải là ẩn thân hay không, mà là vấn đề liên quan tới tôn nghiêm của một con quỷ!

    Đại sư Liên nhìn thấy ánh mắt hung ác của quỷ Đao Lao, trong đầu lại hiện lên hình ảnh nguyên hình của quỷ Đao Lao lần trước, nhìn đến làn khói trắng từ cây nhang cháy bên cạnh còn đang không ngừng tiến vào mũi của quỷ Đao Lao, ông nhanh trí nói: "Phải, chỉ cần cậu ẩn thân, mỗi lần cậu tới đây tôi đều sẽ cho đốt hương nhang cho cậu, dù là ngày lễ hay ngày thường đều sẽ đốt cho cậu."

    Đốt hương nhang à...

    Trong lòng Quỷ Đao Lao bắt đầu tính toán.

    Tôn nghiêm? Hương nhang? Cái nào mới quan trọng?

    Đương nhiên là... hương nhang! Những lợi ích thực tế mới là hữu dụng nhất!

    "Thành giao." Quỷ Đao Lao mở miệng.

    Đại sư Liên nghe được kết quả này, lại nhìn vẻ vui mừng trong mắt quỷ Đao Lao, đột nhiên cảm thấy bản thân hơi mệt mỏi bất lực.

    Nhưng khi nghĩ đến không phải nhìn thấy quỷ Đao Lao nữa thì chút mệt mỏi lập tức tan biến.

    Sau khi đốt thêm cho quỷ Đao Lao ít hương nhang, thân hình quỷ Đao Lao lập tức biến mất trước mắt đại sư Liên. Đại sư Liên chỉ có thể nhìn thấy khói toát ra từ cây nhang đi theo cùng một hướng với hắn, sau đó biến mất.

    Không có sự tồn tại bận mắt của quỷ Đao Lao, đại sư Liên tiếp tục kể, "Loại quỷ cuối cùng trong Bách quỷ đồ là quỷ Đao Lao, loại quỷ này thường xuất hiện ở vùng rừng núi, mỗi lần xuất hiện đều đem theo mưa to gió lớn, thanh âm giống như tiếng người gầm thét. Đồng thời miệng bọn chúng còn có khả năng phun ra một loại khí cực độc, khí này giống như mũi tên bắn lên người, sau khi bị bắn trúng, chỉ cần một ngày không xử lý lập tức độc phát mà chết, đặc biệt là mọi người ở bên ngoài đều không thể nhìn ra điều gì khác thường, chỉ nghĩ là đột ngột mà chết, mà thi thể người sau khi chết nếu không dùng lửa thiêu, nam sẽ biến thành quỷ Đao Lao màu xanh lục, nữ thì biến thành quỷ Đao Lao màu đỏ. Nguyên nhân loại quỷ này được sinh ra cũng tương đối đặc thù, hiện tại bởi vì hỏa táng được lưu hành tương đối rộng rãi, nên loại quỷ này cũng ngày càng ít."

    Đại sư Liên nói xong, thở ra một hơi nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng nói xong Bách quỷ đồ.

    "Ừm." Ngao An An khẽ gật đầu.

    "Cô còn muốn biết cái gì nữa không?" Đại sư Liên tiếp tục hỏi, ông phát hiện Ngao An An thực sự cảm thấy rất hứng thú với những thứ huyền bí này.

    "Trong tay ông có sách cổ không? Đưa cho ta càng sớm càng tốt." Ngao An An trầm ngâm một lát rồi nói.

    Biết đâu từ trên sách cổ, cô có thể biết được âm mưu của Quỷ đạo được bày ra từ khi nào.

    "Có vài quyển, lão dẫn cô đi xem." Đại sư Liên ngừng một chút, vẫn là đồng ý lấy xuống.

    Dù sao từ chối cũng vô dụng.

    Hiện tại ông chỉ có hai lựa chọn, một là bị động tiếp thu, hai là chủ động tiếp thu, đương nhiên chủ động vẫn là tốt hơn.

    Chốc lát sau, đại sư Liên đưa Ngao An An tới một gian phòng, vào trong phòng liền thấy được một cái bàn lớn, trên bàn để đầy bài vị.

    ___________o0o___________

    Cập nhật ngày 3/3/2021 tại Việt Nam Overnight

    Editor: Linh hi

    Beta: kimnana
     
    Last edited by a moderator: 11 Tháng ba 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...