[edit] Nữ Hoàng Giải Trí - Trọng Tiểu Du

Discussion in 'Truyện Drop' started by hatin10, Feb 6, 2020.

  1. hatin10 Giành được một nụ cười của người ~ BJYX

    Messages:
    30
    Chương 20: Dương gia gia và nãi nãi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ho nhẹ một tiếng, ông cười nói với hai người bọn họ: "Có chuyện gì sao ạ?"

    Vợ chồng Dương Mặc cùng lắc đầu, sau đó nhìn nhau, Dương Mặc nháy mắt ra hiệu, để Lan Chi Hoa là con gái của họ hỏi sẽ hay hơn. Chi Hoa chút ngượng ngùng, bà hỏi: "Ba, mẹ, các người đang rèn luyện thân thể à?"

    Bạch Tĩnh Phong liếc nhìn Lan Văn Bác còn đang nhảy, dùng sức kéo ông một cái: "Ha ha. Đúng vậy a, là rèn luyện thân thể!"

    Lan Văn Bác bị kéo một cái, quay đầu nhìn thấy vợ chồng nữ nhi liền định nhào tới, Bạch Tĩnh Phong tay mắt lanh lẹ bắt lấy cổ áo Lan Văn Bác, thấp giọng quát: "Đừng làm rộn!"

    Lan Văn Bác bị lão bà nhà mình kéo lại, mới tỉnh táo lại, bỏ tay Bạch Tĩnh Phong xuống, bình tĩnh nói: "A Mặc, Hoa nhi? Đã lâu không gặp!"

    Dương Mặc cung kính đối nhạc phụ nhẹ gật đầu: "Nhạc phụ đại nhân lần này từ quân đoàn trở về trên đường bình an chứ?"

    "Ừ, không có gì hết. Phụ thân con khi nào thì trở về?" Lan Văn Bác đột nhiên nghĩ đến phụ thân Dương Mặc, là bạn tốt của ông Dương Càn mở miệng hỏi.

    Lan Chi Hoa tiến lên kéo lại ba mình: "Ba chồng bọn con đang ở phòng khách chờ hai người, chúng con tới đây tìm người!"

    Lan Văn Bác nghe xong, cười to: "Thế sao? Đi, ta đã lâu lắm không gặp Dương lão đầu rồi!" Rồi lôi kéo con gái đi về phía trước, vừa đi vừa nói: "Vừa hay có tin tức lớn cho mọi người, đảm bảo mọi người nghe xong sẽ rất vui!"

    Mấy người lần lượt đi vào phòng khách, liền thấy một anh chàng lưng to cao lớn và một nữ tử cao gầy ngồi cùng một chỗ nói gì đó.

    "Dương lão đầu, đã lâu không gặp, vẫn như một con gấu!" Lan Văn Bác mở miệng là nói đùa.

    Trong sảnh Dương Càn quay đầu, ánh mắt như đao bay về phía Lan Văn Bác: "Ông vẫn như thế! Ngu ngốc!"

    "Ngươi mới ngốc!" Lan Văn Bác cãi lại mắng.

    Hai người đàn ông gần sáu trăm tuổi gặp lại bắt đầu cãi vã như những đứa trẻ, cả phòng khách náo nhiệt hẳn lên.

    Những người khác đã quen với việc này họ ngồi xuống, họ đều quen với việc hai người gặp nhau lại cãi nhau những chuyện vặt vãnh.

    Bạch Tĩnh Phong nhìn thấy biểu tỷ Tống Hàn Sương nhiệt tình nói chuyện: "Biểu tỷ!"

    Bạch Tĩnh Phong và Tống Hàn Sương là tỷ muội, thân mật từ nhỏ đến lớn, con cái của họ có mối quan hệ tốt với Tần và Tấn.

    "Mấy năm nay tỷ trấn giữ tiền tuyến ở phía bắc thiên hà có được không? Ta nghe lão Dương nói mấy năm trước còn bị thương nặng? Hiện tại ổn cả rồi chứ?"

    Tống Hàn Sương cười gật đầu: "Thân thể rất tốt, vết thương cũng không sao rồi! Dẫn tỷ đi gặp Linh Linh? Thế nào? Tỷ nhiều năm không gặp nó, rất nhớ con bé!"

    "Sao ngươi không gọi Linh Linh đến đây?" Bạch Tĩnh Phong đưa tay gọi người máy quản gia đi gọi Dương Thanh Linh đến phòng khách.

    "Này, Linh Linh đang ở thời điểm quan trọng. Sao lại làm phiền con bé? Buổi tối có thể thấy nó mà!" Tống Hàn Sương vội vàng ngăn cản.

    Bạch Tĩnh Phong nghe vậy tự hào toét miệng cười nói: "Không có gì đâu, con bé đã chuẩn bị chu đáo, chậm trễ một hồi cũng không vấn đề gì, con bé đoán chừng biết các người trở về, sẽ rất vui vẻ!" Rồi mới chỉ thị người máy đi tìm Dương Thanh Linh.

    Tống Hàn Sương có chút bất đắc dĩ nhìn Bạch Tĩnh Phong, "Làm sao vậy? Muội không phải rất quan tâm đến chuyện học hành của Linh Linh sao? Lúc trước từng đến nhà Lan gia không được gặp, nhưng lần này sao lại cho gặp rồi?"

    "Bởi vì Linh Linh thật sự rất tốt, với thành tích hiện tại nên thư giãn một lúc sẽ tốt hơn!" Bạch Tĩnh Phong ra vẻ thần bí hài lòng nói.

    Lúc này Dương Càn và Lan Văn Bân ở bên đó cãi nhau coi ai lợi hại hơn, Lan Văn Bân nhớ tới hất râu nhìn chằm chằm Dương Thanh Linh đang vào cửa, nhảy lên ghế sô pha nói: "Ta lợi hại hơn, nếu không phải ta giáo dục tốt, Linh Linh sao có thể mới hơn năm phút liền có thể minh tưởng thành công?"

    Vừa nói xong, phòng khách đột nhiên trở nên yên tĩnh, Dương Thanh Linh vừa vào cửa liền nhìn đến bộ dạng của các trưởng lão, đã xảy ra chuyện gì thế?

    "Tên điên kia, ông vừa mới nói cái gì?" Dương Càn là người phản ứng đầu tiên, bình tĩnh trở lại, sau khi chỉnh lại cổ áo hỏi.

    Lan Văn Bác cũng nhảy khỏi ghế sô pha khi thấy cháu gái đi vào, ngồi ở bên kia nhìn chằm chằm Dương Càn.

    "Hừ, chính là ý trên mặt chữ! Linh Linh vừa mới minh tưởng thành công chỉ dùng năm phút rưỡi! Lợi hại chứ?" Lan Văn ác ngửa đầu, như một con gà trống kiêu hãnh.

    Tống Hàn Sương nhìn thấy Dương Thanh Linh liền vội vàng đứng dậy nghênh đón, ôm lấy Dương Thanh Linh liền nói và nhào nặn: "Ôi, báo bối của ta! Mấy năm không gặp, sao lại gầy đi nhiều rồi, ôm đều không mềm mại nữa!"

    Dương Thanh Linh bất lực lắc lư theo động tác của bà nội, "Bà ơi, cháu đã cao thêm rồi. Nếu cháu mà béo thì sẽ không đẹp đâu!"

    "Không đời nào, chúa yêu của ta rất đẹp. Bảo bối, ông ngoại nói con đã thành công trong minh tưởng. Chỉ mất năm phút rưỡi thôi? Thật tuyệt! Quả nhiên là cháu gái của ta!" Tống Hàn Sương luôn rất quý cô cháu gái yếu ớt này. Nếu không quá tiền tuyến quá nguy hiểm, bà muốn đưa người đi thoe mình.


    (Còn tiếp)
     
  2. hatin10 Giành được một nụ cười của người ~ BJYX

    Messages:
    30
    Chương 21: Linh Linh sẽ gặp nguy hiểm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tống Hàn Sương nghe vậy càng vui vẻ, ôm cháu gái mình không nỡ buông tay.

    Dương Càn lúc này đột nhiên mở ra quang não, nhấn một cuộc gọi video. Chốc lát, trên màn hình xuất hiện một ông lão tóc bạc.

    "Hử? Dương tướng quân, có chuyện gì sao?" Ông lão ngạc nhiên hỏi.

    "Lão Tần, thật xin lỗi đã làm phiền! Tôi nghĩ cần phải thông báo cho ngài một chuyện." Dương Càn nghiêm túc nói.

    Ông lão được gọi là lão Tần cũng nghiêm túc nhìn Dương Càn: "Nói đi!"

    "Ông cũng biết tôi lần này trở về là vì khế ước của cháu gái." Dương Càn đột nhiên thừa nước đục thả câu.

    Lão Tần có chút bất đắc dĩ, gật đầu nói: "Chuyện này tôi biết. Tôi đã phê duyệt báo cáo mà. Nhưng có vấn đề gì sao?"

    "Ừ, có vấn đề. Tôi nghĩ sắp tới cháu gái tôi có thể gặp nguy hiểm. Sắp xếp người bảo vệ con bé!"

    Nghe xong, lão Tần nhíu mày: "Dương tướng quân, ông có cái gì cứ nói thẳng, quanh co lòng vòng làm gì? Linh Linh có hai nhà các ông chăm sóc còn có thể gặp nguy hiểm gì, ông nói như vậy khiến tôi khó hiểu quá!"

    Lan Văn Bác ở bên nghe có chút nóng nảy, nhịn không được cướp lời Dương Càn, một mặt kiêu ngạo và hưng phấn nói trực tiếp với Tần lão: "Tần lão, lão Dương nhà ta vì Linh Linh minh tưởng chỉ có dùng năm phút rưỡi, quá thiên tài! Đoán chừng khi Trùng tộc biết được sẽ nghĩ biện pháp trà trộn vào để ám hại con bé!"

    Lan Văn Bác và Dương Càn đối đãi cung kính với Tần lão như thế là vì ông là một trong những đại nguyên soái của quân đoàn tinh tế. Sở dĩ sau khi biết việc của cháu gái, Dương Càn ngay lập tức liên hệ với Tần Nguyên soái. Vì một loại não trùng đặc thù của Trùng tộc, có thể ký sinh trên thân thể con người, khống chế suy nghĩ và hành động của con người, được gọi là Trùng tộc cao cấp.

    Loài trùng tộc đặc biệt này được phát hiện trong một cuộc hỗn loạn lớn hàng trăm năm trước, nó bí mật ký sinh trên một đứa con của một gia đình xuất sắc. Nó ẩn núp trăm năm về sau, đến khi người đó đạt được vị trí gia chủ thì bắt đầu xảy ra nội chiến, tiền tuyến không ổn định. Mãi sau này mới được quân y họ Trương phát hiện có gì đó không ổn, hỗn loạn mới chấm dứt. Trong suốt thời gian đó, hàng trăm thiên tài năng đã bị ám sát, dẫn đến Liên Bang tinh tế một khoảng thời gian không có người kế tục, rất là khó khăn.

    Thậm chí, gần đây nhất còn có những con não trùng rình rập các sư đoàn cơ giới tiên tiến để ám sát những người học việc xuất sắc. Vì vậy Dương Càn biết được cháu gái của mình giỏi như vậy, liền nghĩ đến sự an toàn của cô và báo cáo cho quân đội.

    Tần lão là quân đoàn tinh tế, là người chịu trách nhiệm chính về học viện âm nhạc và quản lý nhân tài, nên tìm ông ta là lựa chọn đúng đắn nhất.

    Tần lão nghe thấy cũng không khỏi trợn mắt há hốc mồm, đây là một hạt giống tốt, là vị thứ hai mấy trăm năm nay minh tưởng trong vòng mười phút: "Lan Văn Bác, chuyện này là thật sao?"

    "Đương nhiên là thật, tôi lừa ông làm gì? Linh Linh, con đến minh tưởng một cái cho Tần tổ gia gia nhìn đi!" Lan Văn Bác có chút buồn bực, đột nhiên kéo Dương Thanh Linh, nói với Tần lão.

    "Lan lão đầu, ông nói cái gì vậy? Bây giờ Linh Linh làm sao có thể tiến vào trạng thái minh tưởng chứ!" Dương Càn đối với chủ ý ngu ngốc của Lan Văn Bác tức giận nói.

    Dương Thanh Linh có chút không hiểu nổi, ngoan ngoãn chào hỏi Tần lão, trong màn hình Tần lão ôn nhu hiền từ nhìn Dương Thanh Linh hỏi: "Linh Linh à, ta nghe gia gia nói con chỉ dùng năm phút rưỡi đã minh tưởng thành công?"

    "Vâng, vừa nãy con chỉ dùng năm phủ rưỡi!" Dương Thanh Linh ngoan ngoãn trả lời, đối với vị nguyên soái này, Dương Thanh Linh vẫn là mười phần tôn kính.

    "Vừa nãy con chỉ dùng năm phút rưỡi thật sao?" Tần lão mang theo vẻ kinh ngạc, có chút khó tin nhìn nữ tử mười bảy tuổi này.

    "Vâng, năm phút rưỡi thì sao ạ? Quá chậm đúng không ạ? Trước kia con chỉ dùng có bốn phút không giây!" Dương Thanh Linh tưởng rằng mình quá chậm, nên cô liền giải thích nói.

    "Bốn phút không giây?" Mọi người ở phòng khách và Tần lão ở màn hình bên kia đều thất thố kinh hãi kêu to.

    Dương Thanh Linh bị dọa đến lắc một cái, vô tội nhìn biểu cảm khác nhau của các trưởng bối có chút không dám nói chuyện.

    Tần lão nhịn không được bưng chén trà lên nhấp vài ngụm, sau khi bớt sửng sốt, mới mở miệng nói: "Linh Linh, con vừa mới nói là trước kia con minh tưởng thành công chỉ cần bốn phút không giây?"

    "Vâng ạ.." Dương Thanh Linh nhẹ gật đầu.

    Tần lão nghe vậy nhịn không được thở gấp vài cái: "Linh Linh, bình thường con cần bao nhiêu lâu để minh tưởng?"

    Dương Thanh Linh không chớp mắt nói: "Đại khái đều là bốn, năm phút thôi ạ!"

    Mọi người đều cực kì nhiệt liệt nhìn Dương Thanh Linh, Dương Thanh Linh bị các vị trưởng bối nhìn chằm chằm như vậy nhịn không được rụt cổ một cái: "Sao thế ạ? Có vấn đề gì sao? Là quá chậm, hay là quá nhanh?" Tiêu Quân Nhiên nói anh minh tưởng chỉ dùng năm mươi sáu giây, so với anh ấy mình còn chậm một hai phút, sẽ không sao chứ? Chẳng lẽ mình sẽ ký khế ước thất bại sao?

    Lan gia nhị lão bị Dương Thanh Linh hỏi như vậy, có chút bất đắc dĩ nói: "Linh Linh, con không biết minh tưởng cần bao nhiêu phút sao?"

    "Vâng, con không biết ạ."

    Lan Văn Bác lúc này mới kịp phản ứng, hai người bọn họ trước kia một mực lo lắng Dương Thanh Linh không biết cách

    Sử dụng vũ khí nguồn âm thanh. Cho nên họ một mực không nói với cô về những vấn đề liên quan tới nó: "Rất nhanh, quả thật rất nhanh. Với thành tích như con, cả nhân loại trong lịch sử cũng chỉ có mấy trăm vị mà thôi."

    (Còn lại)
     
  3. hatin10 Giành được một nụ cười của người ~ BJYX

    Messages:
    30
    Chương 22: Anh bảo vệ em không phải rất tốt sao?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dương Thanh Linh đang thất thần nhìn quang não của mình, có chút xoắn xuýt không biết có nên liên lạc với Tiêu Quân Nhiên. Trong khoảng thời gian ký khế ước này, anh đã đề xuất cho cô đề không ít ý kiến. Sở dĩ cô minh tưởng tiến bộ nhanh chóng như vậy, tất cả đều là vì anh không ngại truyền thụ hết tất cả kinh nghiệm cho cô.

    Ngay lúc cô đang ngẩn ngơ, đột nhiên quang não nhắc nhở có tin nhắn. Cô luống cuống tay chân mở ra, nhìn thấy chính là tin nhắn của Tiêu Quân Nhiên.

    Cô liếc nhìn trưởng bối nhà mình, rồi mới lén mở xem tin nhắn.

    Minh tưởng thuận lợi không?

    Dạ, rất thuận lợi, tiến vào hơn bốn điểm, vẫn còn chậm hơn anh một chút.

    Chúc mừng! Cố lên!

    Người trong nhà đều bị hù dọa! Hiện tại phản ứng đều rất lớn, sau này sợ là sẽ bị theo dõi!

    Tiêu Quân Nhiên đang họp cùng đội viên nhưng khi nhìn thấy câu nói này có chút không hiểu, đưa tay ra hiệu tạm dừng: "Chúng ta nghỉ ngơi một hồi rồi lại tiếp tục!"

    Các đội viên của nhóm nhạc ld sững sờ và kinh ngạc, lần đầu tiên lão đại ngắt hội nghị giữa chừng. Người đang nhắn tin với anh ấy rất quan trọng sao, mọi người đầu đầy sương mù lần lượt đi ra khỏi phòng họp.

    "Đội trưởng đang nhắn tin với ai vậy? Yên Tử, em ngồi gần không thấy được sao?" Trừng Hoằng, danh hiệu Thương Không của nhóm nhạc ld hỏi.

    "Anh muốn thấy thì tự mình xem đi!" Yến Tử trợn mắt nói.

    "Em không hiếu kỳ sao?" Thương Không hỏi, "Không sợ đội trưởng đang cùng cô gái nào nói chuyện phiếm sao?"

    "Nhàm chán, đội trưởng không giống như anh, không làm chính sự!" Yến Tử quay đầu rời đi.

    Còn Tiêu Quân Nhiên không làm chính sự, mà chuyên tâm gửi tin nhắn cho Dương Thanh inh truyền tin tức: Ý em là sao? Ai dám theo dõi em?

    Nói là muốn phái người bảo về em, nhưng rõ ràng em đã có Bạch Dạ rồi mà! Dương Thanh Linh trả lời.

    Tiêu Quân Nhiên hiểu ra, lúc trước khi anh ký khế ước đang ở trong trường quân đội, cho nên cũng không cần làm to chuyện. Nhưng Dương Thanh Linh thì không được, cô còn quá nhỏ với lại đã xem như người của công chúng, có quá nhiều khả năng tiếp xúc với người xa lạ. Cho nênchắc chắn phải sắp xếp người người bảo vệ, nghĩ tới đây, đột nhiên hai mắt anh tỏa sáng.

    Nếu không sau khi em ký khế ước xong, đến nhóm nhạc ld đợi một thời gian ngắn đi?

    Dương Thanh Linh nhìn tin nhắn này có chút kinh ngạc, nhưng cũng có chút hưng phấn. Nhóm nhạc ld này, cô vẫn luôn muốn nhìn thấy, nhưng vì cha mẹ không cho phép bé con mỏng manh như cô đi xa nhà, cho nên một mực không cho đi xem. Lúc này chính Tiêu Quân Nhiên mời cô tới, lời mời này thật tuyệt.

    Có được không? Sẽ không làm phiền mọi người chứ?

    Không đâu, em muốn tới không? Nếu như em có thể tới, anh vừa hay có thể bảo vệ tốt cho em? Nên em không cần phải lo lắng về việc bị theo dõi!

    Dương Thanh Linh nhìn đến đây có chút ngại ngùng, anh ấy sao lại đối tốt với cô như vậy?

    Đúng lúc này mấy vị trưởng bối đã cùng Tần lão thương lượng xong, hét lên một câu với Dương Thanh Linh.

    Dương Thanh Linh cuống quít đóng lại quang não, ngẩng đầu đáp: "A? Có chuyện gì thế ạ?"

    Dương Càn nhìn cháu gái mình cười tươi: "Linh linh, chúng ta đã quyết định rồi. Con không phải khoảnh thời gian trước tham gia tinh tế óng ánh sao? Ta nghe nói rằng mười trong số họ sẽ là khách mời trong nhóm nhạc ld?"

    Dương Thanh Linh nghe xong, sửng sốt một chút, cô quên mất chuyện này. Từ khi giành được quán quân thì cô không còn quan tâm gì nữa, hôm qua lúc Bella nói chuyện với cô có nói rằng: "À đúng rồi! Tuần sau mình muốn đi tập luyện!"

    "Vậy con cứ việc đến nhóm nhạc ld ở lại một thời gian ngắn đi, con có thể cùng bọn họ học tập một chút về cách chiến đấu!" Dương Mặc sờ sờ đầu nữ nhi của mình dặn dò.

    Dương Thanh Linh nghe vậy có chút buồn bực, cô vừa rồi giống như chưa hề đồng ý với Tiêu Quân Nhiên, sao bọn họ lại tự sắp xếp xong xuôi hết rồi? Cô cảm thấy có chút không vui!

    Lúc này bà Tống Hàn Sương cười hì hì nói: "Vừa hay để ta gửi tin nhắn cho Tiêu tử, nhờ nó chiếu cố con thật tốt! Con chờ một chút đi, mà nói đến nó cũng coi như là biểu ca của con, hãy học hỏi từ nó đi sẽ tốt lắm!"

    Nghe lời bà Tống nói, Dương Thanh Linh nhận ra đó chỉ là sự trùng hợp, cũng không phải do Tiêu Quân Nhiên sắp xếp, cô ngoan ngoãn nhẹ gật đầu.

    Ngay sau đó video được kết nối, liền lộ ra gương mặt bất ngờ của Tiêu Quân Nhiên.

    "Chào dì!" Tiêu Quân Nhiên cung kính chào hỏi. Mẹ anh cũng là dòng dõi nhà Tống gia, mà Tống Hàn Sương là em họ của bà nội, nên anh đương nhiên phải gọi bà là dì.

    "Quân Nhiên à, đã lâu không gặp!" Tống Hàn Sương mỉm cười nói với Tiêu Quân Nhiên. Trước kia bà hay về nhà ngoại có ngẫu nhiên gặp qua Tiêu Quân Nhiên mấy lần, đối với anh có ấn tượng vô cùng tốt. Nhưng sau đó vì quá bận rộn, nên bà không về Tống gia được, và dĩ nhiên không liên lạc nhiều với anh được. Nhưng bà luôn nghe nói về thành tích xuất sắc của anh trên chiến trường, nên để anh chăm sóc chiếu cố cháu gái của mình, bà vô cùng yên tâm!

    "Dạ, đã lâu không gặp. Dì gần đây vẫn tốt chư ạ, mấy ngày trước bà nội vừa nhắc tời dì, nói đã lâu không gặp dì và rất nhớ dì!" Tiêu Quân Nhiên nhỏ nhẹ nói.

    "Có thật không, nếu thuận tiện tuần này ta đi Tiêu gia gặp bà ấy một chút!" Tống Hàn Sương vừa cười vừa nói.

    "Tốt quá, con sẽ chuyển lời tới bà nội, bà nhất định sẽ rất vui!" Tiêu Quân Nhiên sảng khoái đáp ứng.

    "Quân Nhiên à, di có một đứa cháu gái là Dương Thanh Linh con có biết không? Gần đây nó sẽ là khách quý của nhóm nhạc ld, có thể làm phiền con chiếu cố nó một chút được không?" Tống Hàn Sương khách khí hỏi.

    (Còn tiếp)
     
Trả lời qua Facebook
Loading...