Ngôn Tình [Edit] Sủng Nhập Tâm Phi - Tống Cửu Cận

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Vân Khinh1902, 30 Tháng sáu 2020.

  1. Vân Khinh1902

    Bài viết:
    173
    Chương 60

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  2. Vân Khinh1902

    Bài viết:
    173
    Chương 61

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Editor: MyYen050296

    Thời điểm Dương Cánh đẩy cửa tiến vào, liền nhìn thấy Thẩm Dữ tay nắm di động cười vẻ mặt hoài xuân.

    Sau lưng ông tức khắc đổ mồ hôi lạnh.

    Anh.. anh đây là trúng cái gì ta a, cười đến yêu nghiệt như vậy?

    "Lão.. Lão Thẩm?" Ông thử gọi anh một tiếng.

    "Như thế nào?"

    Tươi cười trên mặt Thẩm Dữ nháy mắt liền dừng lại, anh quay đầu, bình tĩnh mà nhìn về phía Dương Cánh.

    Dương Cánh vỗ ngực: "Cậu vừa rồi làm sao vậy, cười thành như vậy?"

    Thẩm Dữ: "Cười thành loại nào?"

    Dương Cánh cau mày, ông muốn nói cười vẻ mặt hoài xuân, nhưng là nghĩ nghĩ, lời này vẫn là không nên nói ra.

    "Chính là.. cười thật ôn nhu, tôi còn tưởng rằng cậu trúng tà gì rồi."

    Nghe vậy Thẩm Dữ liếc mắt nhìn ông, không hề phản ứng, mà là chủ động thu thập tài liệu trên bàn của mình.

    "Ai?" Dương Cánh ngạc nhiên nhìn anh một chút.

    "Cậu làm gì vậy?"

    "Về nhà." Thẩm Dữ diện vô biểu tình.

    "Về.. về nhà?" Dương Cánh thật đúng là có chút ngây người, ông theo bản năng mà nhìn qua đồng hồ trên tường.

    Hiện tại còn chưa đến mười một giờ rưỡi, ngày thường phải đến rạng sáng hai ba giờ mới chịu về, hiện tại bây giờ cùng mình nói về nhà?

    Ông cũng không biết gần đầy Thẩm Dữ gặp chuyện gì?

    Nhưng bằng vào trực giác, ông cảm thấy nhất định Thẩm Dữ có chuyện gạt ông.

    Bởi vì người này vẫn luôn không về nhà, nếu mà có công việc thì ở lại công ty luôn, từ hơn một tháng trước, mạc dành kì diệu mà thay đổi tính tình.

    Mỗi ngày công việc mặc kệ nhiều đến đâu, tuyệt đối sẽ về nhà, ngay cả ngày thường liên hoan cũng không theo chân bọn họ cùng đi.

    Ông có khi cũng nghĩ, người này không phải là kim ốc tàng kiều đó chứ?

    Bằng không thì như thế nào cứ muốn về nhà?

    Nhưng là mỗi khi ông có ý nghĩ này, thì vừa lúc thấy anh trưng ra cái bản mặt lạnh nhạt không một tia biểu tình, Dương Cánh liền yên lặng mà đánh mất cái ý niệm này.

    Không biết cô nương nào nghĩ quẩn trong lòng mà cùng anh kết giao?

    Thu dọn xong đồ vật, anh nhìn Dương Cánh còn đang phát ngốc ở đó, duỗi cánh tay ra vỗ vỗ bờ vai ông.

    "Những việc còn lại vất vả cho chú rồi."

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Huyền Pi, Cẩm títDotha thích bài này.
  3. Vân Khinh1902

    Bài viết:
    173
    Chương 62

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cảnh phim vừa rồi em thấy quay thế nào?"

    Trên đường về phòng nghỉ, Chu Thiệu Chi hỏi Bạc Kha Nhiễm.

    Bạc Kha Nhiễm nghĩ nghĩ, cẩn thận hồi tưởng cảnh quay vừa rồi của bọn họ, một lát sau, cô mới nói với Chu Thiệu Chi.

    "Kì thật em cảm thấy cí một chi tiết giống như quay chưa được tốt."

    Chu Thiệu Chi không nói chuyện, chỉ là cười cười.

    Bạc Kha Nhiễm thấy bộ dáng hắn như vậy, giống như minh bạch cái gì.

    "Xem ra anh đã sớm nhận ra."

    Chu Thiệu Chi: "Kì thật cũng không phải sớm đã nhận ra, chín là vừa rồi cẩn thận nghĩ lại mới phát hiện được."

    Bạc Kha Nhiễm duỗi tay xoa xoa cằm: "Nếu không cảnh này chúng ta quay lại một lần nữa? Anh thấy thế nào?"

    Chu Thiệu Chi nhún vai: "Anh đương nhiên không có ý kiến."

    Dứt lời, hai người liếc nhau, không hẹn mà cùng cười.

    "Đi thôi, lần đó.."

    Bạc Kha Nhiễm đang nói chuyện, bỗng nhiên nhìn thấy một thân ảnh cao lớn ở đẳng trước.

    Ở dưới ánh đèn huỳnh quang, ngũ quan người nọ phá lệ rõ ràng, thâm thúy lại mang theo vài phần trầm ổn.

    Mà gương mặt này không phải là người cô ngày nhớ đêm mong sao?

    Thẩm Dữ.

    Một khắc kia, Bạc Kha Nhiễm dường như cảm thấy xung quanh đều trở nên ngừng lại, toàn bộ thế giới đều yên tĩnh, trong mắt cô giờ này chỉ có thân ảnh của người nam nhân đang đến gần chỗ cô.

    Cô ngơ ngẩn nhìn anh bước đến gần, trái tim bên trong quần áo bang bang nhảy loạn, nếu không phải chung quanh có người, cô thật sự sợ mình sẽ không khống chế được vội vàng dùng tay ấn trái tim của mình xuống.

    Đây rõ ràng là động tác giấu đầu lòi đuôi.

    "Thẩm đạo, ngài làm sao lại đến đây?" Nhân viên công tác dẫn đường cho anh thấy nghi hoặc mà hỏi.

    "Tham ban." Thẩm Dữ trả lời rõ ràng sạch sẽ lưu loát.

    Anh vừa nói như vậy, nhân viên công tác kia liền minh bạch.

    An ta biết, Thẩm đạo cùng Ngưu đạo nhà bọn họ có quan hệ rất tốt, tham ban lẫn nhau là việc hết sức bình thường.

    "Ngưu đạo nếu biết anh đến, chắc chắn sẽ rất vui vẻ."

    Hai người nói chuyện, rất nhanh đã đi đến trước mặt Bạc Kha Nhiễm và Chu Thiệu Chi để chào hỏi.

    "Chào Chu lão sư, Bạc lão sư." Nhân viên công tác lễ phép nhìn hai người chào hỏi.

    Chu Thiệu Chi nhìn nhân viên công tác gật đầu mỉm cười, tiện đà hắn nhìn sang Thẩm Dữ chào hỏi.

    "Thẩm đạo khỏe."

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Huyền Pi, Cẩm títDotha thích bài này.
  4. Vân Khinh1902

    Bài viết:
    173
    Chương 63

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Editotr: MyYen050296

    Cô giống như không có việc gì mà bỏ điện thoại di động vào trong túi, sau đó nghiêng người nhìn ba người kia, cô vươn ngón tay ra chỉ chỉ hướng Thẩm Dữ rời đi, ý tứ không cần nói cũng biết.

    Nguyễn Lệ bị động tác của cô làm cho manh* không chịu được, cô vươn một ngón tay, chỉ vào phương hướng anh rời đi, ngón tay thon dài run lên vài cái, vẻ mặt bộ dáng chờ mong, giống như hamster nhỏ đang gặp đồ ăn.

    * Manh: Đáng yêu

    Trong mắt cô, khóe miệng không che dấu được ý cười.

    Chị nhìn mà không nhịn được cười cười, gật gật đầu, sau đó làm một cái động tác xua tay.

    Bạc Kha Nhiễm lập tức vui vẻ ra mặt, cùng các cô phất tay, sau đó bước nhanh theo phương hướng anh vừa rời đi.

    A Miên nhìn thân ảnh Bạc Kha Nhiễm, tự đáy lòng mà nói: "Thật hâm mộ tình cảm của Nhiễm tỷ với Thẩm đạo."

    Miumi cười nói.

    "Ừ, đây chính là tình yêu đi, Lệ tỷ, chị nói có phải không?"

    Nguyễn Lệ cười cười, không nói gì.

    Chị chỉ là nhìn bóng dáng càng đi càng xa, trong lòng hơi hơi cảm thán.

    Lúc trước khi chị mới thu cô bé vào dưới trướng mình, bất quá cũng chỉ là một hài tử mà thôi.

    Hai mươi hai tuổi, thân là một diễn viên đây thời gian trân quý và tươi đẹp biết bao.

    Chị vẫn luôn cảm thấy cô là một cô bé ngây ngây thơ thơ, đối với cái gì cũng không để bụng, đối với chuyện tình cảm càng không thông suốt.

    Còn tưởng, nhà đầu này phỏng chừng đến hai mươi bảy hai mươi tám tuổi còn không biết nói chuyện yêu đương là gì.

    Nào biết chị nghĩ sai rồi.

    Nha đầu này đã không làm thì thôi, một khi làm là chuyện lớn luôn.

    Không chỉ nói chuyện yêu đương, ngay cả giấy kết hôn cũng đã lĩnh, vẫn là cùng một người.

    Từ trong lòng chị cảm thấy thật may mắn.

    Người này là Thẩm Dữ.

    "Lệ tỷ, chị đang suy nghĩ gì vậy?"

    Miumi thấy chị nửa ngày không đáp lại, nhìn theo, thấy chị đang nhìn theo phương hướng Bạc Kha Nhiễm vừa mới đi theo mà phát ngốc.

    Nguyễn Lệ phục hồi tinh thần, chị lắc lắc đầu.

    "Không có gì."

    "Thu thập một chút, chúng ta trở về đi."

    A Miên: "Ai, không đợi Nhiễm tỷ sao?"

    Nguyễn Lệ nhìn cô nhóc: "Em cảm thấy em ấy đêm nay có khả năng về sao?"

    A Miên sửng sốt hai giây, liền minh bạch ý nghĩa trong lời nói của Nguyễn Lệ.

    "Em hiểu rồi."

    "Vậy thu dọn đồ đạc đi."

    "Vâng."

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  5. Vân Khinh1902

    Bài viết:
    173
    Chương 64

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  6. Vân Khinh1902

    Bài viết:
    173
    Chương 65

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Editor: MyYen050296

    Bạc Kha Nhiễm một dường kinh hồn táng đảm, thẳng đến khi đứng trước cửa phòng mình, tâm tình cô lúc này mới được thả lỏng.

    Cô một đường lo sợ bị người bắt gặp, cũng may hiện tại còn sớm, nhân viên công tác phim trường còn chưa bắt đầu làm việc, bằng không cô hết đường chối cãi.

    Hiện tại còn chưa tới thời gian quay phim, mấy người Nguyễn Lệ sáu giờ rưỡi mới đến gõ cửa của cô, cô nhìn nhìn, thấy thời gian còn sớm, vì thế liền lên giường nằm một hồi.

    Thời điểm chờ cô tỉnh lại lần nữa, mấy người Nguyễn Lệ đã qua phòng cô gõ cửa.

    "Thời điểm chị đến đây, còn đang suy nghĩ, em có thể trở về không trở về hay không." Nguyễn Lệ vào phòng nhìn cô nói.

    "Em về được một lúc rồi."

    "Không có ai nhìn thấy chứ?" A Miên lo lắng nhìn cô hỏi.

    Bạc Kha Nhiễm lắc lắc đầu: "Hẳn là không có, lúc chị về, mọi người hẳn là còn chưa rời giường?"

    A Miên gật gật đầu: "Vậy là tốt rồi."

    Nguyễn Lệ đưa mắt nhìn các cô.

    Tốt cái gì, nếu thật sự bị phát hiện, vậy công khai là được rồi.

    Dù sao chị cũng rất thích nghe ngóng.

    "Được rồi, không nói cái này nữa, Miumi, nhanh trang điểm cho em ấy, sắp đến giờ quay rồi."

    Sau khi các cô thu thập xong, lúc đi tới phim trường mọi người đang ăn sáng.

    Hử?

    Ở phim trường ăn sáng, thống nhất thời gian như vậy?

    Bạc Kha Nhiễm có chút khó hiểu, tuy rằng cũng không có nói không thể ở phim trường ăn sáng, nhưng là hầu hết mỗi người tự lo bữa sáng cho mình.

    Hơn nữa trên bàn để cơm trưa và cơm tối, hiện giờ để đầy đồ ăn sáng.

    Hình như đều giống nhau..

    Đây là có người mời đoàn phim ăn sáng sao?

    Điện thoại di động trong túi Nguyễn Lệ rung lên một chút, một cái tin nhắn phát lại đây.

    Chị nhìn thoáng qua, khóe miệng nâng lên một tia cười hiểu rõ, chị nói với Bạc Kha Nhiễm.

    "Kha Nhiễm, em đến lều nghỉ ngơi trước đi, chị đi ra kia một chút."

    Bạc Kha Nhiễm ngơ ngác thu hồi tầm mắt, gật gật đầu.

    "Được."

    "Này hắn là có người mời đi?" Miumi suy đoán.

    Bạc Kha Nhiễm gật gật đầu, nhìn dáng vẻ này chắc là đúng rồi.

    Thời điểm Nguyễn Lệ trở về, trên tay còn xách theo bữa sáng.

    "Lệ tỷ?"

    Nguyễn Lệ nhìn mấy cô giơ bữa sáng trên tay lên.

    "Ăn sáng thôi."

    Mấy hộp đựng đồ ăn sáng này giống như đúc so với nhân công tác khác.

    Chị đem bữa sáng đặt lên bàn.

    Miumi đi qua: "Lệ tỷ, đây đều là cho chúng ta sao?"

    Nguyễn Lệ gật gật đầu: "Ừ."

    Miumi tùy ý cầm một hộp: "Ai tốt như vậy, mời chúng ta bữa sáng ngon như vậy."

    Miumi còn chưa kịp đem bữa sáng đặt trước mặt mình, đã bị Nguyễn Lệ ngăn lại.

    "Hộp này không dành cho em, em ăn hộp này."

    Miumi bị Nguyễn Lệ đẩy hộp khác đến trước mặt mình, kinh ngạc hỏi.

    "Đều không giống nhau sao?"

    Nguyễn Lệ đem hộp cơm vừa lấy từ chỗ Miumi đẩy đến trước mặt Bạc Kha Nhiễm.

    "Này cho em."

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  7. Vân Khinh1902

    Bài viết:
    173
    Chương 66

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  8. Vân Khinh1902

    Bài viết:
    173
    Chương 67

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi Thẩm Dữ trở lại Ninh Hạ, khi máy bay hạ cánh, việc đầu tiên anh làm chính là khởi động lại điện thoại rồi gửi tin nhắn cho Bạc Kha Nhiễm.

    Bất quá tin nhắn anh đã gửi đi không thấy Bạc Kha Nhiễm trả lời lại.

    Thẩm Dữ biết, lúc này có lẽ cô còn đang quay phim.

    Cho nên sau khi gửi tin nhắn xong, anh bỏ điện thoại vào trong túi, lập tức chạy thẳng đến công ty.

    "Lão Thẩm, cậu đi đâu vậy?" Dương Cánh nhìn thấy Thẩm Dữ đến liền đi ra đón.

    "Tân Xuyên."

    "Đi Tân Xuyên làm gì?" Dương Cánh khó hiểu.

    "Tham ban Ngưu đại ca."

    Dương Cánh nhíu mày, từ khi nào quan hệ của hai người họ trở nên tốt như vậy, chính ông thời gian nghỉ ngơi còn không có, đằng này cậu ta còn có thời gian bay tới Tân Xuyên tham ban?

    Nghĩ như vậy, Dương Cánh có chút ăn không tiêu.

    Người này sao không chút để ý đến ông vậy?

    Ông một mình tăng ca đến hộc máu, cậu ta lại thảnh thơi chạy đi tham ban?

    Thẩm Dữ thấy Dương Cánh không nói chuyện, anh nghiêng đầu nhìn ông, chỉ thấy ông cau mày không nói một lời.

    "Sắc mặt này của ông là sao vậy?" Anh hỏi.

    Nghe vậy, Dương Cánh liếc mắt nhìn anh, ánh mắt mơ hồ có chút..

    U oán?

    "Không có gì."

    Dương Cánh dẫn đầu đi ra ngoài thang máy, để lại cho anh một bóng dáng quật cường.

    Thẩm Dữ: "..."

    Người này tự dưng phát điên cái gì vậy?

    **

    Giữa trưa sau khi diễn xong Bạc Kha Nhiễm mới nhìn thấy tin nhắn Thẩm Dữ gửi đến.

    Anh gửi tin nhắn cho cô từ lúc mười một giờ, hiện tại đã là mười một giờ bốn mươi, đã là hơn nửa tiếng trước.

    Đã hơn nửa tiếng, hẳn là lúc này anh đã đến công ty.

    Nghĩ vậy, cô liền gửi lại một tin nhắn cho anh.

    Cô cũng không trông cậy vào việc anh có thể lập tức có thể trả lời tin nhắn của mình, bởi vì hiện tại anh khá bận.

    Những lúc hai người bọn họ bận rộn, đều là một người gửi tin nhắn, thời điểm người kia trả lời tin nhắn đã là mấy tiếng sau, một ngày dài không nói với nhau được mười câu hoàn chỉnh.

    "Kha Nhiễm tỷ, Kha Nhiễm tỷ."

    Vừa gửi tin nhắn xong, đã thấy A Miên từ xa chạy tới, cô vừa đi vừa gọi, sắc mặt có chút kỳ quái.

    Đến cả Miumi vẫn luôn cúi đầu mân mê đồ trang điểm cũng không nhịn được mà ngẩng đầu nhìn về phía A Miên.

    Rất nhanh A Miên đã chạy tới trước mặt mấy người.

    "Làm sao vậy?" Bạc Kha Nhiễm nghi hoặc hỏi, lúc này nhìn sắc mặt của A Miên, còn tưởng rằng cô bé mới phát hiện được bí mật gì to lớn lắm.

    A Miên vừa rồi đi có chút nhanh, cho nên hiện tại có chút khó thở, cô nhóc duỗi tay vỗ ngực, thở ra một nơi, lúc này mới nói chuyện.

    "Kha Nhiễm tỷ, chị có biết vừa rồi em nhìn thấy ai không?" Cô nhóc vẻ mặt thần bí hỏi.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  9. Vân Khinh1902

    Bài viết:
    173
    Chương 68

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bạc Kha Nhiễm không rõ Liễu Hâm đây là có chuyện gì.

    Cô ấy xuất thần sao?

    "Liễu lão sư?" Bạc Kha Nhiễm khách khí gọi Liễu Hâm một tiếng.

    Nghe được thanh âm của Bạc Kha Nhiễm, Liễu Hâm giật mình phục hồi tinh thần, cô nhìn về phía Bạc Kha Nhiễm.

    Làn da cô gái nhỏ trắng nõn, đặc biệt là đôi mắt cực kỳ xinh đẹp, giống như bầu trời đầy sao chiếu sáng mặt biển rộng.

    Cô ý thức được vừa rồi bản thân có chút thất lễ, vội vàng cười cười xin lỗi.

    "Ngại quá."

    "Vừa rồi suy nghĩ một chút việc, không cẩn thận liền xuất thần."

    Bạc Kha Nhiễm lắc đầu, sau đó nắm chặt bình giữ nhiệt trong tay đáp.

    "Không có việc gì."

    Liễu Hâm là tiền bối, hơn nữa còn là một tiền bối nổi tiếng.

    Hơn nữa, kỳ thật cô ấy cũng không cần phải nói xin lỗi với mình.

    Năng lực phản ứng của Liễu Hâm rất tốt, nhưng Bạc Kha Nhiễm cũng không phải đồ ngốc, đặc biệt là ở một phương diện nào đó.

    Trong lòng cô rất rõ ràng, sở dĩ vừa rồi Liễu Hâm xuất thần, đại khái vì biết chủ nhân của bình giữ nhiệt trong tay cô là ai.

    Bất quá cô cũng không nói toạc ta.

    Bên ngoài đồn xem ra cũng là thật giả lẫn lộn.

    Đại khái chính là hoa rơi cố ý nước chảy vô tình.

    Nhưng mà vấn đề là, hoa rơi coi trọng chính là nước của nhà cô.

    Yêu thầm là một việc rất khổ sở.

    Đều là nữ nhân, cô có chút đồng tình với cô ấy.

    Nhưng mà làm tình địch, cô không lừa gạt được bản thân.

    Bởi vì Liễu Hâm ra ngoài lấy nữa đã lâu còn chưa về, điện thoại cũng không mang theo bên người, Chu Anh không yên tâm đành tự mình đến đây tìm người.

    Từ xa đã nhìn thấy bóng dáng của Liễu Hâm, mà bên cạnh Liễu Hâm còn có một cô gái khác.

    Chu Anh có chút kỳ quái.

    Liễu Hâm đang nói chuyện với ai vậy?

    Tận đến khi lại gần, lúc này Chu Anh mới phát hiện, hóa ra là Bạc Kha Nhiễm nữ diễn viên đoàn phim cách vách.

    Gần đây vị tiểu hoa họ Bạc này rất nổi, vừa quay xong < Cung Phi> do Thẩm đạo chế tác, lúc này đã tiến vào đoàn phim < Nhậm Trọng Thành> của Ngưu đạo, so với các tiểu hoa khác, tài nguyên của Bạc Kha Nhiễm tốt hơn rất nhiều.

    "Tiểu Hâm." Chu Anh hướng Liễu Hâm gọi một tiếng.

    Liễu Hâm nghiêng người nhìn qua, thấy Chu Anh đứng cách đó không xa.

    "Có thể là bắt đầu khai máy, tôi đi trước." Liễu Hâm nới với Bạc Kha Nhiễm.

    Bạc Kha Nhiễm gật đầu tỏ vẻ đã biết.

    "Tạm biệt."

    Liễu Hâm đi qua chỗ Chu Anh.

    Bình giữ nhiệt trong tay cô ấy chính là của Thẩm Dữ không thể nghi ngờ.

    Nhưng mà vì sao cái bình giữ nhiệt này lại ở trong tay của cô ấy?

    Cô quen biết Thẩm Dữ cũng đã hơn hai năm, cô rất rõ anh là người như thế nào, rốt cục cô ấy và anh có quan hệ như thế nào mà anh có thể đem đồ bên người mình cho cô ấy.

    Liễu Hâm nhấp nhấp môi, trong đầu mơ hồ có một suy nghĩ, nhưng mà cô không dám nghĩ tiếp.

    "Em làm sao vậy?"

    Chu Anh thấy chân mày Liễu Hâm nhíu chặt, trên mặt mang vẻ trầm tư, cũng không biết đang nghĩ chuyện gì, mang theo nghi hoặc mở miệng hỏi cô.

    "Là cùng cô ấy nói tới chuyện gì không vui sao?"

    Chu Anh nói cô ấy, Liễu Hâm tự nhiên cũng biết rõ.

    Cô lắc đầu: "Không có, Anh tỷ, chị suy nghĩ nhiều quá."

    Hai người căn bản cái gì cũng không nói gì, sao có thể nói đến chuyện gì không vui?

    "Vậy em làm sao vậy, cả người là bộ dáng tâm sự nặng nề."

    Liễu Hâm nghĩ đến ý niệm trong đầu thật vất vả mới ngăn lại, cô há miệng thở dốc, muốn nói gì đó với Chu Anh.

    Nhưng mà cuối cùng lại không nói ra, cuối cùng chỉ có thể một lần nữa lắc đầu.

    "Cũng không có gì."

    Chu Anh mang theo Liễu Hâm đã nhiều năm, nhìn dáng vẻ này của cô liền hiểu rõ.

    Khẳng định là có gì đó.

    Nhưng mà, cô không muốn nói.

    Liễu Hâm không muốn nói, Chu Anh cũng không miễn cưỡng cô, cho nên Chu Anh liền thức thời không tiếp tục hỏi nữa.

    "Chúng ta trở về đi."

    Liễu Hâm ừ một tiếng, sau đột nhiên như nghĩ đến cái gì, cô hỏi Chu Anh.

    "Cố Hựu còn chưa có tới sao?"

    "Mới vừa tới."

    Liễu Hâm vâng một tiếng, không tiếp tục nói chuyện, hai người cũng bước nhanh về phóa đoàn phim của mình.

    * * *

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  10. Vân Khinh1902

    Bài viết:
    173
    Chương 69

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bạc Kha Nhiễm cảm thấy Cố Hựu ở đoàn phim quay phim có vẻ nhẹ nhàng quá mức.

    Nếu không anh ta lấy đâu thời gian suốt ngày sang đoàn phim bọn họ tản bộ?

    Ở đoàn phim bọn họ cọ ăn cọ uống cọ hảo cảm.

    Bởi vì anh ta cả ngày thoát tổ, bất tri bất giác kéo gần quan hệ của các diễn viên hai đoàn phim, buổi tối sau khi kết thúc công việc, người ở hai đoàn phim sẽ tụ tập kéo nhau đi ăn cơm.

    Cố Hựu nhân duyên khá tốt, đối với nhân viên công tác cũng không hề làm giá.

    Nhưng mà cô có chút không rõ, Cố Hựu lại không thích Chu Thiệu Chi.

    Rõ ràng hai người này lúc mới biết nhau còn rất khách khí.

    Không biết vì sao lại biến thành như bây giờ.

    "Kha Nhiễm tỷ, chị xem, bọn họ lại bắt đầu cãi nhau rồi."

    A Miên ngồi bên cạnh, bất đắc dĩ nói với cô.

    Bạc Kha Nhiễm liếc hai người cách đó không xa, sau đó yên lặng dịch chuyển tầm mắt.

    Hiện tại cô một chút cũng không muốn nhìn thấy hai người bọn họ.

    Rõ ràng tuổi hai người cộng lại đã hơn bán trăm, còn hành động như trẻ con, ném chết người.

    Tuy rằng cô không muốn nhìn đến bọn họ, nhưng mà bọn họ nói chuyện vẫn có thể truyền đến tai cô.

    "Tôi đã nói không phải tôi cố ý, cậu còn muốn thế nào?"

    "Nên làm thế nào thì làm như thế, anh giặt sạch sẽ cho tôi."

    "Vậy cậu cảm thấy tôi là người sẽ giặt quần áo cho người khác sao?"

    "Vậy anh lại cảm thấy tôi là người sẽ tự mình giặt quần áo bị người khác làm bẩn sao?"

    "Tôi mặc kệ, dù sao tôi không giặt."

    "Anh không giặt cũng phải giặt."

    "..."

    (Ed: Sao tui thấy hai người này rất hợp nhau nhỉ, điển hình kiểu tạc mao thụ với lạnh lùng (bề ngoài) ôn nhu (bên trong) công ấy nhỉ, hoan hỉ oan gia cũng không tệ. Chèo thuyền mãnh liệt hai người này)

    Nghe đoạn hội thoại ấu trĩ như thế, Bạc Kha Nhiễm cảm thấy nhân sinh của mình không còn gì luyến tiếc nữa.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Quynhanh200880011, Cẩm títDotha thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...