Chào Ân lần 2 ^^! Sau khi đọc truyện của bạn, cả hai truyện ngắn của bạn đều khiến Phong rất ấn tượng nên quyết định vào đây để nêu lên vài dòng cảm nhận riêng của bản thân. Và những dòng dưới đây là những cảm nhận của Phong về truyện:
Truyện Ngắn - Vô Định Đẹp Đẽ - Câu Chuyện Tầm Phào Của Anh Và Em - Ana của bạn nhé.
Như Phong đã nói, Phong rất ấn tượng với hai truyện ngắn của Ân. Và điều mình ấn tượng nhất chính là cách sử dụng từ ngữ của bạn. Ân sử dụng từ ngữ một cách rất chau chuốt và tinh tế, các từ ngữ được sử dụng rất phong phú thể hiện vốn từ rất rộng của người viết. Bạn sử dụng chúng một cách linh hoạt từ những từ đơn giản đơn giản đến cả các từ ngữ, hình ảnh mang hơi hướng ẩn dụ. Điều này tạo nên nét đặc trưng riêng của Ân, khiến người đọc bị ấn tượng, thích thú ngay từ lần đầu đọc truyện. Không biết các độc giả khác nghĩ thế nào nhưng khi đọc truyện của Ân, Phong có cảm giác tác giả là một người viết truyệ đã già dặn và chắc tay, cụ thể hơn là khá "chuyên nghiệp" (cái anfy là cảm giác cá nhân, không đúng thì Ân bỏ qua nhé ^^). Việc sử dụng ngôn từ của bạn không chỉ khiến Phong ấn tượng mà chắc chắn sẽ còn phải học hỏi dài dài ^^.
Cách trình bày truyện cũng rất tốt và không mắc các lỗi đánh máy hay chính tả cho thấy công sức và tâm huyết của bạn đặt vào mỗi tác phẩm là rất lớn (cũng cho thấy sự "chuyên nghiệp" nữa ^^).
Về riêng truyện này, Phong nghĩ Ân đã rất thành công trong việc đặt nhan đề cho truyện. Tên truyện hay và gợi sự tò mò về nội dung cho độc giả. Việc này có thể nhiều người không quan tâm những đây chính là một điểm cộng cho truyện.
Về nội dung câu chuyện, Ân đưa độc giả đến với thế giới riêng trong kí ức của bạn. Độc giả bị cuốn vào dòng kí ức ấy, bị cuốn vào những hình ảnh đơn giản quen thuộc của cảnh vật, cuốn vào những điều đối lập giữa "anh" và "nó" và bị cuốn vào dòng tâm tư của hai người. Bạn xây dựng lên hình ảnh "anh" và "nó" của những ngày xưa cũ nào đó, có thể rất gần nhưng có lẽ cũng đã rất xa - vô định như tên truyện vậy. Nhưng dù là kí ức còn gần hay đã rất xa thì "anh" và "nó" giờ đã mãi là những hình ảnh của quá khứ, chỉ có thể nhìn lại để hướng đến tương lai.
Câu chuyện điểm qua về sự chia li nên mang cảm giác man mác buồn một chút nhưng đó không phải trọng tâm câu chuyện (ý kiến riêng ^^). Phong nghĩ điều bạn hướng đến chính là cô gái của hiện tại có cuộc sống rất ổn và suy nghĩ rất tích cực, nhìn về quá khứ, sống tiếp cho hiện tại và tương lai. Mình rất thích và ủng hộ câu: "Ngày mai em vẫn sẽ thức dậy và cảm thấy biết ơn cuộc đời." ^^
Tuy nhiên, về các truyện của bạn, Phong cũng có một ý kiến riêng nhỏ xíu thế này. Chỉ là quan điểm cá nhân của mình nên chỉ dùng để tham khảo và bạn có thể bỏ qua nhé. Về việc sử dụng từ ngữ phong phú từ những từ đơn giản đến cả những từ mang hơi hướng ẩn dụ (hơi khó hiểu một chút) là điểm cộng rất lớn (dĩ nhiên ^^). Nhưng đôi khi, chỉ là đôi khi thôi nhé, dùng nhiều từ ngữ khiến người đọc phải suy ngẫm sẽ khiến cho họ bị "ngợp" và có cảm giác giọng văn hơi khó hiểu và bác học một chút, cảm xúc mạch truyện vì thế mà cũng không liền mạch một chút. Vậy nên, mong Ân phát huy tốt sở trường về từ ngữ cũng như cách sử dụng linh hoạt chúng của mình để không truyện nào của bạn bị mắc vấn đề này nhé ^^.
Cuối cùng, chỉ à những cảm nhận các nhân nên mong những lời trên của mình không khiến bạn phiền lòng hay xuống tinh thầ gì cả nhé. Vì đó không phải là mục đích của mình khi viết những dòng này ><.
Chúc bạn có khoảng thời gian vui vẻ trong diễn đàn.
Thân gửi từ Uất Phong!