Chương 6: Bị hấp dẫn mới vào Hoàng Cung
[BOOK]Ba huynh đệ Triệu Tử không biết Triệu Đồng chơi trò gì, liền trì hoãn chạy theo Bánh Hấp Nhỏ ra nội viện.
Triệu Đồng mặc cẩm bào trắng thêu hoa, bên ngoài mặc áo lông da cáo màu đen, khuôn mặt em bé đáng yêu mỉm cười, một bộ dáng công tử nhẹ nhàng, mang theo hai thị vệ đứng bên ngoài cửa viện.
Mà phía sau hắn, hai hàng cung trang "Mỹ nhân" đứng đấy, ai cũng cao lớn thô kệch, trên đầu búi tóc chải xiêu xiêu vẹo vẹo, trâm cài ngổn ngang lộn xộn, trên mặt trang điểm đậm, biểu tình cứng ngắc, đây rõ ràng là thị vệ Triệu Đồng cải trang thành hai mươi tiểu mỹ nhân mà!
Triệu Tử Triệu Sam và Triệu Dương giờ mới hiểu được Triệu Đồng là đang trêu chọc Bánh Hấp Nhỏ, không khỏi mỉm cười.
Nhìn hai mươi tiểu mỹ nhân hành lễ với mình, Bánh Hấp Nhỏ nhíu mày, bộ dáng mất hứng.
Triệu Đồng đi tới, mỉm cười ôm Bánh Hấp Nhỏ, dịu dàng hỏi: "Bánh Hấp Nhỏ, những tỷ tỷ này như thế nào?"
Bánh Hấp Nhỏ tâm hồn thuần khiết bị hắn lừa gạt, rất tức giận, thò tay muốn đập vào mặt Triệu Đồng, sắp vỗ tới rồi, lại cảm thấy mặt Sủi Cảo ca ca trắng trắng mềm mềm, không nỡ đánh xuống. Nàng liếc ca ca, bày ra dáng vẻ cao ngạo.
Triệu Đồng áp miệng vào lỗ tai nàng, thấp giọng nói: "Bánh bột mì, mỹ nhân đều ở trong cung rồi, mỗi người đều là tỷ tỷ xinh đẹp, còn có thể chơi thật nhiều trò chơi, cái gì móng vuốt, nhảy dây, đá cầu, đáng tiếc các nàng không thể đơn giản xuất cung.."
Bánh Hấp Nhỏ nhìn Sủi Cảo ca ca, có chút trông mong các tiểu mỹ nhân tỷ tỷ trong nội cung.
Triệu Sam đi tới, cướp lại Bánh Hấp Nhỏ, cười nói: "Sủi cảo, đừng nghĩ đến việc bắt cóc Bánh Hấp Nhỏ của chúng ta!"
Triệu Đồng đối diện với Bánh Hấp Nhỏ hai mắt mở to, bày ra tư thế ngầm hiểu lẫn nhau.
Thái Phó Hồ theo Triệu Đồng đến phủ Nam An Vương phủ làm khách lại bị bỏ rơi, thì ra Triệu Đồng mỗi lần tới, đều là cùng bọn Triệu Sam chen chúc tại tùng bách viện, hiện bởi vì tham gia náo nhiệt nên cũng đi theo tiến vào Trúc viên.
Bốn huynh đệ tham ăn hiện tại sống ở Trúc viên, hơn nữa còn có Liễu Liên và Liễu Ly, hiển nhiên là có hơi chật chội, thế nhưng bốn huynh đệ tham ăn đều có biện pháp sắp xếp. Triệu Tử ở một gian; Triệu Sam và Triệu Dương chen chúc vào một cái phòng, một cái giường ngủ, Triệu Đồng mang theo Bánh Hấp Nhỏ ở một gian phòng.
Đêm hôm nay, tuyết rơi nhiều, tuy rằng trong phòng có lò than, nhưng nằm ở trên giường, nghe tiếng gió vù vù bên ngoài, vẫn có thể cảm nhận được gió lạnh rét thấu xương.
Bánh Hấp Nhỏ còn chưa ngủ, nàng mặc trung y lụa trắng mềm, vùi trong chăn bông, nghe Sủi Cảo ca ca kể chuyện trước khi ngủ.
Triệu Đồng rất biết kể chuyện xưa.
Bắt đầu từ sáu tuổi, Chu thái hậu liền tuân theo tổ chế, để Triệu Đồng một mình ở Thanh Vân Điện, chánh điện là nơi hoàng đế các triều đại sống. Hàng năm ngoại trừ trong khoảng thời gian này đến Nam An Vương phủ, Triệu Đồng đều là một thân một mình ở trong chánh điện này. Nằm ở trong tẩm điện rộng lớn, nghĩ đến mình nằm trên giường lớn, mà chỗ này ông cố, tổ phụ, phụ thân đã chết đều ngủ ở đây, Triệu Đồng càng nghĩ càng khủng bố, càng nghĩ càng không dám ngủ. Triệu Đồng bắt đầu nhắm mắt lại sáng tác câu chuyện, sáng tác câu chuyện ôn hòa ấm áp đáng yêu, trong chuyện xưa có một tiểu công chúa đến cứu vớt hắn. Cho nên hắn rất biết kể chuyện xưa.
Hiện tại hắn đang kể cho Bánh Hấp Nhỏ nghe một câu chuyện khủng bố, kể về một nam hài ở một nơi hoang vu cô đơn lạnh lẽo.
".. Đến đêm khuya, tất cả người hầu đều lui ra rồi, trong phòng ngủ hoàn toàn trống trơn, tiểu nam hài nằm ở trên giường, cảm thấy rét lạnh cực kỳ. Đúng lúc này, một tiểu công chúa có đôi cánh xinh đẹp xuất hiện, ánh mắt của nàng như những ngôi sao, môi của nàng như cánh hoa.. Tiểu quận chúa cùng tiểu nam hài cùng nhau chơi đùa, hai người bọn họ đều rất vui vẻ, nơi hoang vu cổ xưa cũng không thấy hoang vu nữa. Thế nhưng, có một ngày.."
Chuyện xưa của hắn rất khủng bố, Bánh Hấp Nhỏ nghe sợ ơi là ơi, thân thể mập mạp nhỏ xíu dựa sát vào Sủi Cảo ca ca, nghe nghe liền ngủ mất.
Triệu Đồng giúp Bánh Hấp Nhỏ sửa sang lại ổ chăn, sau đó cũng nhắm mắt lại. Thân thể Bánh Hấp Nhỏ vừa ấm vừa nóng, mềm núc ních sát bên cạnh hắn, hắn rất nhanh cũng tiến vào mộng đẹp.
Ngày hôm sau chính là sinh nhật Bánh Hấp Nhỏ.
Nàng nhận được vô số lễ vật.
Trong đó lễ vật bắt mắt nhất là của Triệu Đồng tặng, một bộ mô hình Hoàng Cung Kim Kinh bằng vàng, các ca ca giúp nàng lắp ghép, hoàn toàn chiếm cứ hết cả nội viện.
Lễ vật Bánh Hấp Nhỏ thích nhất là do cậu Liễu Liên tặng, một cây chủy thủ nhỏ xinh đẹp và một chiếc váy khổng tước xinh đẹp do hồ ly ca ca tặng.
Cây chủy thủ nhỏ vừa tinh xảo vừa đáng yêu, là lúc cậu Liễu Liên đi kinh đô Đông Xu quốc đặc biệt mang về cho nàng.
Váy khổng tước là hồ ly ca ca tự mình đến Diên Khánh phường mua, lớp bên ngoài chỉ dùng lông vũ khổng tước bện thành, sắc thái rực rỡ chói mắt, vô cùng xinh đẹp, tốn thật nhiều bạc của hồ ly ca ca.
Ban đêm, Nam An Vương phủ phóng pháo hoa, pháo hoa xinh đẹp nở rộ trên bầu trời đêm, là để chúc mừng sinh nhật bốn tuổi cho thiên chi kiều nữ Triệu Đàn sinh ra ở thời đại thịnh thế.
Tết âm lịch rất nhanh liền trôi qua.
Triệu Tử với tư cách Nam An Vương, bắt đầu bận rộn sự vụ bên trong bên ngoài phủ, Triệu Sam cũng bắt đầu bề bộn việc buôn bán của hắn, Triệu Dương xuất phát đi Côn Lôn Sơn. Một mùa đông náo nhiệt, Trúc viên thoáng cái không còn ai, có chút đìu hiu.
Buổi sáng Triệu Đồng cùng với Triệu Tử cùng nhau đi theo Thái Phó Hồ đọc sách, buổi chiều đi theo Bạch Tử Xuân luyện công, chỉ có đến buổi tối mới trở lại Trúc viên.
Bánh Hấp Nhỏ ban ngày đi theo mẫu thân thêu thêu hoa tản tản bộ, cùng phụ thân xem sách vui đùa đồ chơi một chút, buổi tối mới tới Trúc viên ngủ.
Bánh Hấp Nhỏ hứa hẹn ngủ một đêm với Sủi Cảo ca ca, Triệu Đồng tận lực làm nũng khoe khoang hai mươi tiểu mỹ nhân ở Hoàng Cung kim kinh, lập tức liền biến thành vô số buổi tối được ngủ chung.
Bánh Hấp Nhỏ lúc đầu có hơi miễn cưỡng, dù sao từ khi mẫu thân từ kim kinh trở về, nàng không còn ngủ chung với phụ thân mẫu thân. Thế nhưng là, Triệu Đồng chẳng những là một ca ca làm nũng khoe khoang đáng yêu, có rất nhiều tiểu mỹ nhân tỷ tỷ ca ca, lại thêm câu chuyện trước khi ngủ của ca ca, hắn kể câu chuyện về tiểu nam hài ở nơi hoang vu cổ xưa, biến thành một loạt câu chuyện huyền thoại, mỗi đêm đều giữ lại lo lắng, mỗi đêm đều lấy đi tâm của Bánh Hấp Nhỏ.
Cho nên, mãi cho đến khi mùa đông kết thúc, mùa xuân tới nhuận Dương Thành, Bánh Hấp Nhỏ vẫn ngoan ngoãn ngủ cùng Sủi Cảo ca ca.
Thời điểm qua ba tháng, Triệu Đồng phải về kim kinh, hắn dùng lí do mẫu thân Chu thái hậu nhớ Bánh Hấp Nhỏ, muốn dẫn Bánh Hấp Nhỏ đi kim kinh.
Vợ chồng Triệu Trinh Chu Tử đang chuẩn bị đi Chung Nam sơn du ngoạn, Liễu Liên muốn đi cùng bọn họ, cho nên muốn Bánh Hấp Nhỏ lựa chọn, là theo cha mẹ đi du ngoạn, hay là cùng Sủi Cảo ca ca đi kim kinh vấn an thái hậu cùng tổ mẫu.
Bánh Hấp Nhỏ tuổi còn nhỏ phải đưa ra lựa chọn như vậy, tất nhiên rất là khó xử. Nàng muốn ở chung cha mẹ và cậu Liễu Liên, cũng muốn theo Sủi Cảo ca ca cô độc đi vấn an tổ mẫu đã lâu không gặp
Triệu Đồng và Chu Tử đều có đôi mắt sóng nước xinh đẹp, đôi mắt híp lại, mỉm cười nói: "Bánh Hấp nhỏ, trong hoàng cung có rất nhiều tỷ tỷ xinh đẹp, vả lại hồ ly ca ca cũng theo chúng ta đi kim kinh mà!"
"Thật sự?" Bánh Hấp Nhỏ rất vui, "Vậy đi kim kinh thôi!"
Hành lý của Bánh Hấp Nhỏ rất nhiều, nhiều đến nỗi gần như chiếm gần hết khoang thuyền lớn của Triệu Đồng.
Bánh Hấp Nhỏ vẫn ở chung với Sủi Cảo ca ca trên khoang thứ nhất. Liễu Ly với tư cách là thiếp thân thị vệ của Bánh Hấp Nhỏ, vậy mà lại được sắp xếp ở khoang dưới cùng.
Bọn họ đến kim kinh, đã là đầu mùa hạ.
Bánh Hấp Nhỏ bị Triệu Đồng mang vào Hoàng Cung.
Nàng lần đầu tiên gặp được dì Chu thái hậu.
Chu thái hậu là một cung trang mỹ nhân chừng ba mươi tuổi, tú lệ đoan trang, vẻ mặt hưng phấn, vừa thấy rất giống tỷ tỷ Bánh Hấp Nhỏ, nàng lập tức trăm mối cảm xúc ngổn ngang, ôm vào trong ngực hôn một cái.
Triệu Đồng nhìn mẫu thân và Bánh Hấp Nhỏ thân mật, nhưng trong lòng thì không khỏe.
Trên mặt của hắn nở nụ cười sáng lạn, thế nhưng ý cười lại còn chưa đạt tới đáy mắt.
Tại Nam An Vương phủ, Bánh Hấp Nhỏ là của mọi người; đến trong nội cung, Bánh Hấp Nhỏ nên thuộc về mình, mẫu thân lại muốn đoạt với mình.
Chu thái hậu đặt Bánh Hấp Nhỏ trên đùi mình, nhìn lại nhìn, lại dán mặt lên trên mặt Bánh Hấp Nhỏ, vuốt ve không ngừng. Bà thật sự không biết biểu hiện sự vui mừng này như thế nào, liền hỏi Bánh Hấp Nhỏ: "Bánh Hấp Nhỏ, muốn lễ vật gì, dì đều tặng cho con!"
Bánh Hấp Nhỏ suy nghĩ một chút, lại không nghĩ ra được.
Chu thái hậu đứng lên: "Ta dẫn con đi nhà kho xem, con chọn thoải mái nhé!"
Chu thái hậu dắt Bánh Hấp Nhỏ đi vào trong nhà kho, Triệu Đồng lúc này mới trở về chánh điện lớn-- hành lý Bánh Hấp Nhỏ đã sớm được hắn đưa đến chánh điện lớn.
Liễu Ly cũng không có tiến cung, hắn trở về Vương Phủ ở kim kinh.
Cao lão thái phi bởi vì tang phụ rất đau khổ, rất là tiêu điều, gần đây mới nhận lời mời của một vị tỷ muội trẻ tuổi, cùng đi sơn trang ở phương Bắc kim kinh nghỉ mát, bóng cây phủ kín Vương Phủ kim kinh thành một mảnh tịch liêu.
Mãi đến đêm, Bánh Hấp Nhỏ cũng không có trở về.
Liễu Ly một mực trông coi Bánh Hấp Nhỏ, hôm nay đột nhiên yên tĩnh trở lại, rất không thích ứng. Hắn thả bước chân đến rừng cây ngoài viện, lặng yên suy nghĩ.
Đột nhiên, hắn nghe được trên đỉnh đầu lá cây phát ra thanh âm "Sa sa sa cát", tựa hồ là cao thủ giẫm ở trên lá cây phát ra thanh âm, Liễu Ly vừa muốn rút ra nhuyễn đao bên hông, đã cảm thấy cổ đau xót, thân thể mềm nhũn, rất nhanh cũng chưa có ý thức.
Khi Liễu Ly tỉnh lại, phát hiện mình nằm trên một cái giường lạ lẫm, một thiếu niên đứng ở bên giường, mỉm cười nói: "Liễu thị vệ, hoan nghênh đi vào Thanh y Vệ!"
Triệu Đồng từ bên ngoài thư phòng quay về chánh điện lớn, liền mang thái giám thân tín đi đón Bánh Hấp Nhỏ.
Quả thật, chờ hắn trở lại chánh điện lớn, Bánh Hấp Nhỏ đã ngồi trong tẩm điện ăn điểm tâm rồi.
Chánh điện lớn quả thật rất lớn, mái vòm rất cao, kim long quấn quanh trên cây cột cao lớn dị thường dữ tợn, lư hương nơi góc tường tỏa ra mùi đàn hương nồng đậm, yên ắng bao phủ, khắp nơi đều là hoa văn trang trí trang nghiêm, khắp nơi đều là màn che cẩm tú sắc sảo, vén lên trùng trùng điệp điệp màn che, giường mà Triệu Đồng ngự lẻ loi trơ trọi nằm ở chỗ sâu nhất trong đại điện.
Ngủ trên giường rất lớn, phía trên là tấm đệm màu vàng sáng tơ lụa chế thành, sáng loáng, tạo nên cảm giác âm lãnh.
Bánh Hấp Nhỏ thật sự hối hận khi tới chỗ Sủi Cảo ca ca ngủ, vẻ mặt đưa đám nói: "Sủi Cảo ca ca, chỗ đây quá dọa người rồi, ta muốn tới chỗ dì ngủ! Ta muốn hồ ly ca ca!"
Triệu Đồng nghĩ đến thái giám dỏm Tiền Liễu Đức bên cạnh mẫu thân, trong nội tâm ngỗn ngang bao cảm xúc. Hắn đã sớm biết Tiền Liễu Đức này là thân tín của dượng Nam An Vương đóng giả, cũng biết ông ta và mẫu thân mình có quan hệ đặc thù.
Hắn oán ghét, bởi vì ông ta cướp đi mẫu thân của hắn, để một mình hắn ở lại chánh điện tịch liêu vắng vẻ này; hắn lại không có biện pháp đi hận người này, bởi vì ông ta đối với mẫu thân mình đều là tuyệt đối trung thành, vô số lần đã cứu mạng của hắn.
Hắn ôm lấy thân thể béo núc của Bánh Hấp Nhỏ, hôn một cái trên trán nàng, khuôn mặt em bé xinh đẹp làm ra bộ dáng cực kì ủy khuất: "Bánh Hấp Nhỏ, muội muốn vứt bỏ Sủi Cảo ca ca sao.."
Bánh Hấp Nhỏ Triệu Đàn nho nhỏ, nhìn ánh mắt ngập nước của Sủi Cảo ca ca, rất không đành lòng, đành phải trái lương tâm nói: "Cái kia, được rồi!"
Tuy là mùa hè, thế nhưng Bánh Hấp Nhỏ chỉ mặc quần áo trong đắp chăn của vua ngủ, nhưng vẫn cảm thấy lạnh. Nàng thấy cung nữ giúp Sủi Cảo ca ca cởi quần áo: "Ca ca, ngày mai nhớ đưa hai mươi tỷ tỷ xinh đẹp cho Bánh Hấp Nhỏ nhé!"
Triệu Đồng phất tay cung nữ lui ra, vén chăn lên nằm xuống bên cạnh Bánh Hấp Nhỏ
Màn lụa rủ xuống dưới, hắn bắt đầu kể chuyện xưa cho Bánh Hấp Nhỏ nghe.
Trong chuyện xưa của hắn, tiểu nam hài kia đã lớn lên, bên người nơi nào cũng nguy hiểm, hắn vẫn kiên cường mà chống đỡ, đưa ra phán đoán có lợi nhất cho mình, từng bước một tiến về phía trước.
Ngày hôm sau Bánh Hấp Nhỏ đang muốn truy vấn hồ ly ca ca, Triệu Đồng đồng ý cho hai mươi vị tiểu mỹ nhân tỷ tỷ đi tới chánh điện lớn.
Lần này Sủi Cảo ca ca không có lừa gạt nàng, đều là tiểu mỹ nhân thật sự, không có lớn hơn Triệu Đàn bao nhiêu, có mười lăm mười sáu tuổi, hoàn mập yến gầy, nam bắc mỹ nhân đủ các chủng loại, đã thế y phục còn hoa lệ hương phấn nồng nàn, chẳng những hòa ái dễ gần với Bánh Hấp Nhỏ, còn vui vẻ chơi đá cầu ném đá nhảy dây, Lão Ưng bắt con gà con với Bánh Hấp Nhỏ cùng.
Bánh Hấp Nhỏ không biết, hồ ly ca ca từ Vương Phủ kim kinh đã biến mất, đã trở thành ám vệ Thiên Hạo Đế mới xây dựng, một thành viên của Thanh y Vệ.
Về sau, mỗi lần nàng nhớ hồ ly ca ca, đều bị Sủi Cảo ca ca khéo léo dời chủ đề, dần dà, bốn tuổi nàng đã học được để hồ ly ca ca ở trong lòng, mà không phải nói ra ở bên miệng nữa.
Từ khi Bánh Hấp Nhỏ vào đây ở, tẩm điện của Triệu Đồng dần dần phát sinh biến hóa.
Hôm nay, Chu thái hậu mang theo đại thái giám Tiền Liễu Đức cùng nữ quan Ngọc Hương đi vào chánh điện lớn, ngạc nhiên phát hiện tẩm điện lớn nghiêm trang đã hoàn toàn thay đổi hình dáng.
Vốn trang nghiêm trau chuốt đã đổi thành hoa cỏ màu đỏ, màn che nặng nề đều đổi thành lụa mỏng hồng phấn xanh nhạt, minh hoàng song sa đều biến thành thiển phấn sa mỏng.
Trong tẩm điện không còn cái ly bằng gỗ tử đàn được chạm trổ để trên bàn ở tẩm điện, không còn cái chặn giấy các loại mà thay thế vào đó là các loại điểm tâm tinh xảo cùng các loại nước uống mà các cô nương ưa thích
Trước giường phủ thêm tấm thảm mềm dày, kế tiếp từ mái vòm rủ xuống bàn đu dây làm từ dây thừng tơ vàng.
Trên cái giường ấy, để thật nhiều con rối để tiểu cô nương chơi đùa.
Chu thái hậu ngồi xuống giường, thân thể lập tức lún xuống, điều này thể hiện giường này mềm mại lắm đó nha!
Bà thậm chí nghe thấy được một mùi hương nhàn nhạt-- là mùi hương tỏa ra từ trên góc màn trướng.
Đêm khuya thanh vắng, toàn bộ cung điện lâm vào tĩnh lặng.
Trong Thanh Vân điện chỉ có tẩm điện của thái hậu còn để ngọn đèn.
Chu thái hậu không ngủ được, đang dựa vào gối mềm trên giường, lặng yên suy nghĩ tâm sự.
Chu thái hậu mặc dù biết nhi tử trước giờ chỉ yêu thương một muội muội duy nhất là Triệu Đàn, thế nhưng không nghĩ tới Triệu Đồng lại có thể biết khoa trương như vậy.
Bà nhíu mày ngồi ở chỗ kia, đợi Từ Liên Ba tiến đến, mới hỏi: "Liên Ba, chàng cũng nhìn thấy tẩm điện của Đồng nhi rồi, nó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ nó muốn trở thành nữ hài tử?"
Từ Liên Ba suy nghĩ một chút rồi nói: "Hoàng Đế ngày thường nhìn rất có khí khái nam tử hán, không phải bởi vì huynh đệ quá nhiều, mà là muội muội quá ít, cho nên mới yêu thương như thế, mới trang trí tẩm điện thành bộ dạng muội muội yêu thích?"
Hắn lại nói: "Có lẽ là bởi vì Hoàng Đế quá cô độc, không có đối tượng chú ý, yêu thương đều dành cho muội muội?"
Chu thái hậu như có điều suy nghĩ nói: "Vậy có phải nên an bài tuyển tú cho nó không?"
Từ Liên Ba đi tới, vỗ trên vai bà một cái: "Đồ ngốc! Hoàng Đế mới mười bốn tuổi, còn không có định hình, chờ một chút đi!"
Chu thái hậu vẫn rất mất hứng, Từ Liên Ba đã đi tới, đẩy bà ngã, cười nói: "Nàng thật sự suy nghĩ nhiều quá!"
Thời điểm cuối thu, Cao lão thái phi cuối cùng cũng từ sơn trang nghỉ mát trở về -- Triệu Đồng giống như vô tình phong tỏa tin tức với bà, bà cũng không biết Bánh Hấp Nhỏ đã tới kim kinh.
Chuyện đầu tiên Cao lão thái phi hồi kinh, chính là tiến cung đi đón Bánh Hấp Nhỏ hồi phủ.[/BOOK]