LẶNG THẦM Tác giả: Diệp Ly Đêm chập chùng từng nỗi nhớ vây quanh Em thao thức mơ về anh phương đó Mảnh tình riêng ngập tràn trong mưa gió Cơn bão lòng mở ngõ buốt hồn đơn. Hai phương trời ai đang nhớ nhiều hơn Ai nuốt lệ tủi hờn nghe tim vỡ Ai đang nghe nửa hồn đau nức nở Ai thở dài làm rạn vỡ màn đêm? Canh khuya buồn nhìn chiếc bóng buồn thêm Cơn gió khẽ lay rèm nghe tâm sự Trang thơ đời chữ duyên đan chữ nợ Đêm sắp tàn sao còn đợi vầng trăng? Đoạn đường trần thầm lặng mỗi bước chân Chiều úa nắng bâng khuâng ngàn nuối tiếc Dấu yêu ơi ngày xanh xa biền biệt Giấc mơ tình không biết sẽ về đâu?
HẠT NHỚ, HẠT YÊU Thơ Đồng Văn Thanh Mấy mùa qua em gieo hạt nhớ Khu vườn tình sắc rộ ái ân Tổ uyên ương ríu rít vườn xuân Anh ngây ngất mỗi lần ghé lại. Cửa hồn em ấm êm bến bãi Thuyền anh neo ngây dại dưới trăng Có thể nào hơn thế được không Nợ duyên kết sinh bông tình nở. Chồi non biếc xen vào hơi thở Mọng căng tròn đóng mở hương yêu Nhịp môi hôn như nước thủy triều Cường xối xả trào dâng dập dội. Em rắc hạt nuôi tim bổi hổi Cho lòng anh sóng nổi, buồm căng Em mãi là cánh võng ru êm Nghe rạo rực cuồng điên.. không cũ. Từng hạt nhớ, hạt yêu quyến rũ Quyện vòm say ươm ủ tháng ngày Anh lồng em hình bóng vân mây Lung linh sắc đong đầy hạnh phúc!
BẤT CHỢT! Thơ Nguyễn Thị Xuân Hương Bất chợt buồn nghe nỗi nhớ xa xôi Thu hờ hững buông gió lùa kí ức Còn nhớ hay quên? Nhìn nhau ngờ vực Một tiếng thở dài thao thức nhói tâm can Em lục tìm đi qua hết thời gian Ngơ ngác lạc giữa nghìn trùng nỗi nhớ Đâu vẫn vẹn nguyên.. đâu thành dang dở? Đã dặn lòng sao cứ trở mình đau.. Nếu đường đời bất chợt nhận ra nhau Vội vã qua mau hay bồi hồi nán lại Se sắt nhớ ta của thời vụng dại Tự hỏi lòng sao yêu lại xa nhau?
MIỀN NHỚ Thơ Phan Thu Hà Đêm nằm mơ ngược gió Chuyến tàu về tuổi thơ Con sông quê dạo ấy Nước thủy tinh vỗ bờ Ruộng choàng khăn màu lúa Thơm hương sữa đòng đòng Khói hoàng hôn dát mỏng Gọi đêm vào mênh mông Trẻ ríu ran đuổi bắt Đom đóm cài tóc thơm Im lặng nghe tim đập Áo quần mùi rạ rơm Bát ngát đồi sim chín Ngọt mọng ngày sau mưa Môi son màu tím rịm Khúc khích cùng gió đưa Củ khoai lùi tươm mật Đỏ má hồng lọ lem Vẫn là phần nhiều nhất Anh để dành cho em Chao ôi là miền nhớ Giờ đã xa thật xa Bàng hoàng khi tỉnh giấc Chợt ghét oan.. tiếng gà!
Em Về Phố Cũ Chiều Mưa Em đi về phố ấy chiều mưa Trời thu bụi giăng mờ khắp ngõ Tóc mây hường đưa theo nhịp gió Trải mù sương lên ánh mắt người Em đi về phố ấy cùng ai? Ta bâng khuâng nhớ một dung hài Lời dối trá chưa trao tròn vẹn Khúc hẹn thề đã đợi ngày mai Ta yêu nhau mới ba màu áo Phút giã từ vàng vọt thu ngâu Khói thuốc rớt ngã ba đường nọ Cay lệ nhòa đáy mắt em sâu Em buồn không sao đã qua cầu Để ai sầu lạc bước đường câu Mưa rơi đều đôi vai gầy nhỏ Bóng hoàng hôn vội khuất ngang đầu Trời tháng sáu đìu hiu trầm mặc Mây ráng hồng hiu hắt bơ vơ Vì hương tóc mãi còn xao xuyến Nên nỗi buồn còn hóa thành thơ Rồi hôm nay lang thang phố vắng Tháng sáu buồn gợi nhớ tình xưa Chà! Tháng sáu, lòng ta chợt nhớ: "Em đi về phố ấy chiều mưa"..
Nỗi Nhớ Xa Xôi Anh trở về hỏi xứ Huế: Em đâu? Huế buồn thiu không nói chỉ lắc đầu Khẽ cựa mình buông lãng đôi mưa hạ Bước anh về gió rét nhẹ lùa qua Huế giấu em góc phố nào kỹ quá Chừ nhạt nhòa chẳng vướng chút hương quen Giữa con phố rộn tiếng cười xa lạ Có nỗi buồn phảng phất thoảng mùi men Xưa em nói chỉ yêu màu hoa tím Sao trả về hồn hoa trắng tang thương? Huế vắng em lạnh lẽo những ngả đường Anh cô lẻ bước đi buồn vô vọng Rồi trong gió, trong mây và trong nắng Nghe ngọt ngào một giọng nói đâu xa Anh hỏi Huế có phải người em gái? Huế gật đầu, những kỷ niệm phôi pha..
Mưa Khóc Tình Xưa Ngày ấy hạ buồn tiễn em đi Ta đứng nhìn theo ngóng đợi gì? Heo hút lưng trời mây lặng lẽ Chiều buồn mưa đổ khóc biệt ly Biết nói gì đây phút chia tay? Nửa tình tha thiết nửa đổi thay Một nửa hạ tàn trên hè phố Vàng thu một nửa nỗi niềm này Lá mãi xôn xao lời của lá Sầu vẫn gợi sầu ta với ta Khói thuốc giăng mờ đêm khuya lạnh Lững thững trôi về nơi xứ xa Đêm nay mưa rớt bạc trăng phai Lòng sâu thăm thẳm phố chợt dài Miên man đợt gió lùa vai áo Có phải mưa buồn mưa nhớ ai?
Gởi Nắng Về Em Phương ấy bây chừ rét phải không? Nơi anh vẫn phủ màu nắng hồng Xót xa xin gởi về thương nhớ Mong em ấm lại tháng ngày đông Sáng nghe đài báo nơi ấy gió Giá rét phong sương ngập trắng trời Đêm về song cửa lưa thưa tuyết Vắng rồi, em có thấy chơi vơi? Anh nhớ tháng ngày mình bên nhau Ngồi nghe em kể chuyện mai sau Đi qua mùa đông đầy sương giá Bây giờ buốt lạnh một niềm đau Chiều nay nắng rơi đầy trước ngõ Nhờ gió gởi về nơi phương xa Dẫu biết em đang bên ai đó Quên rồi cái thuở cuộc tình ta..
Tôi Nghe Em Kể "Đêm nay lạnh tôi ngồi nghe em kể Chuyện ngày xưa hai đứa để trong tim Chuyện ngày nay ta còn mãi kiếm tìm Trong áng thơ ngây ngô thời xưa cũ" Mùa này rét giá băng từng hơi thở Anh còn hoài trở giấc mộng tình say Lối em về có đơn lạnh: Tối nay? Khi ngõ về tái tê vì gió trở Anh khẽ hát bài tình ca dang dở Nhớ về em nơi cuối tận trời xa Chuyện hôm qua sao cứ hoài nức nở Xin người đừng quên một dấu chân qua "Tìm đâu đây kỷ niệm thời hoa tím? Dấu trong lòng một thuở luyến thương nhau Dư hương xưa đọng nơi hạt lệ sầu Đêm nay vẫn tôi ngồi nghe em kể.." (Huỳnh Minh Nhật) Chùm thơ tình chia tay buồn tâm trạng 3, Mùa Trăng Không Em Em ơi nơi đây anh ở Đêm nay trăng sáng một màu Quầng trăng rộng vành sáng tỏ Chẳng buồn như mắt anh sâu Đường xưa bây chừ lẻ bước Không em phố khác đi nhiều Gót chân cợt đùa khói thuốc Võ vàng phác nét cô liêu Ơ kìa hàng cây bóng lá Buồn gì buồn ngẩn buồn ngơ? Em đi nhiều điều rất lạ: "Anh chàng ngày ấy làm thơ!" Không em, nàng trăng sáng quá Chắc cười một mối tình say? Bến đời ngược xuôi hối hả Ai đưa em về đêm nay?
Tháng Sáu Giờ Chẳng Còn Mưa Trời nơi đây rất hiếm những lần mưa Nên tháng sáu cũng hanh gầy vạt nắng Đáy mắt ta còn chứa đầy lệ nặng Nên nỗi buồn gọi mãi chẳng thành tên Mai xa rồi nhưng em hãy cười lên Dẫu biệt ly nghĩa là xa nhau mãi Tình yêu ấy không bao giờ trở lại Buổi ban đầu rồi cũng sẽ tàn phai Ta sẽ quên trên những chặng đường dài Tình xa ngái xóa nhòa hoài niệm cũ Ta gác tạm những niềm riêng ấp ủ Cho dòng thơ còn dang dở bên thềm Em quên rồi hay vẫn cố tìm quên? Cái nắm tay, nụ hôn đầu nồng cháy Trời tháng sáu và mùa trăng mười bảy Của một thời tháng sáu vẫn còn mưa..