GỬI EM NGƯỜI ĐẾN SAU Thơ: MamiVam Tâm thư này chị viết gửi cho em Lời tâm sự của hai người con gái Chị rất mong em bình tâm nghĩ lại Đừng hờn ghen sẽ hại rất nhiều người. Hãy rộng lòng đừng ích kỉ em ơi Cho con thơ được nói cười vui vẻ Bởi dù sao cũng gọi em tiếng mẹ Tuy nó là con đẻ chị và anh. Bởi nghịch cảnh nên duyên nợ không thành Nghĩ thương anh con thơ đành gửi lại Cũng là mẹ cũng là người con gái Sao em nỡ lòng độc ác nhẫn tâm. Thân trẻ thơ hằn đậm vết xước bầm Lương tâm của em có đêm ngày ray rức? Em có thấy nhói đau nơi lồng ngực? Nếu là con mình rứt ruột đẻ ra? Trẻ thiệt thòi khi phải sống cùng cha Biết bao năm xa rời tình mẫu tử Nếu lỡ sai nên rộng lòng tha thứ Em hãy cho con hai chữ thâm tình. Hãy yêu thương cho trẻ một niềm tin..
CHUYỆN CỔ TÍCH BA NGƯỜI Thơ: Triệu Phú Tình Em chớ buồn mang tiếng kẻ thứ ba Ai mà chẳng muốn là người đến trước Nhưng lỡ dở em chậm chân một bước Đâu cách nào gặp gỡ được người thương Họ sóng đôi bên nhau cả quãng đường Vui hạnh phúc khó khăn nhường san sẻ Em hờn tủi ôm trong lòng lặng lẽ Khóc âm thầm lệ khẽ nhỏ vì ai Họ đã qua bao những tháng năm dài Cùng dệt mộng xây lâu đài tình ái Em cũng hiểu mình phận là con gái Thôi hãy đừng dằn vặt mãi mà chi Rồi có người sẽ dìu bước em đi Sẽ bù đắp những gì em thua thiệt Luôn bên cạnh chỉ bảo điều chưa biết Để em yêu tha thiết chuyện hai người Hãy cứ là một cô bé xinh tươi Điều trông đợi ắt đúng thời tìm đến Niềm hoan hỉ ngập tràn vô bờ bến Em rạng ngời duyên bén chậm bền lâu.
LỜI CUỐI CHO NHAU Thơ: Hoàng Yến Em rất buồn khi mình phải xa nhau Anh hãy hiểu em nào đâu muốn thế Hai chúng mình là hai người đến trễ Chẳng thể nào được thành nợ.. nên duyên Dẫu đau lòng cũng phải cố mà quên Để chia tay trong êm đềm.. lặng lẽ Chẳng hạnh phúc nào dành cho người đến trễ Có chăng chỉ là thừa thãi.. mượn vay Mình hãy xa nhau từ ngày hôm nay Hãy chấm dứt những tháng ngày say nắng Từ bóng tối bước ra ngoài ánh sáng Để sống đàng hoàng không day dứt.. ăn năn Chẳng tòa án nào bằng tòa án lương tâm Sẽ phán xét khi mình mang lầm lỗi Ăn cắp tình yêu cũng là mang tội Sẽ thấy trong lòng hối hận không nguôi Hai chúng mình đã chung một đoạn đường Đã đến lúc chúng ta nên dừng lại Người rẽ phải kẻ bước về bên trái Xin một lần đừng ngoái lại nhìn nhau Phận số an bài là người đến sau Càng vương vấn càng làm đau người khác Đôi chân đã lầm đường lạc bước Hãy quay về và xin được thứ tha Anh hãy về hạnh phúc với người ta Chúc cho anh luôn bình an vui vẻ Mình chia tay từ bây giờ anh nhé Có đau lòng cũng phải cố mà quên Có những khi yêu mà chẳng thể ở bên Phải cố quên để ở bên người khác Tình yêu luôn trớ trêu.. đắng cay và chua chát Càng trót yêu nhiều.. càng tan nát con tim Xin một lần thôi hãy hiểu cho em Mình không thể đem cho nhau hạnh phúc Càng bên nhau càng lầm đường lạc bước Cuộc tình này.. mình chấm dứt nghe anh.
NỖI LÒNG KẺ THỨ BA Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn Yêu cho nhiều anh cũng của người ta Mình đâu ở cùng nhà chung chăn gối Đứng nhìn nhau.. lòng bồi hồi bối rối Mong đến khi trời tối xuống kiếm tìm. Vắng nhau rồi.. chết lịm nửa buồng tim Mãi thiếu ngủ đắm chìm theo nước mắt Nén đau thương bởi ngày dài cách mặt Luôn nhớ nhau quặn thắt trĩu nặng sầu. Cả cuộc đời mình không thể gần nhau Anh chớ để nhạt màu yêu thương nhớ Dù trái ngang! Tình hờ duyên không nợ Nhưng trong em trót lỡ nhớ thương rồi. Đừng bao giờ mình nói tiếng chia phôi Hãy cho mãi những lời thương thật khẽ Gần bên nhau.. tâm hồn.. nghe rất nhẹ Lòng ngậm ngùi thương lắm kẻ về sau.
YÊU THEO CÁCH CỦA RIÊNG EM Thơ: Trúc Thanh Van anh đó.. Nói đi. Lời chân thật Biết nghe xong tim chồng chất nỗi buồn Rót vào lòng lời nhớ, tiếng thương suông Duyên hờ muộn nắm buông đều không thể Em đâu biết có một ngày rơi lệ Hơn những lần anh kể chuyện không vui Em giận mình lần đó chẳng rút lui Sầu lặng lẽ cứ bùi ngùi nhen nhóm Giá ngày đó duyên mình vừa mới chớm Anh bảo rằng người ấy cũng yêu anh Cũng như em rất thật, rất chân thành Cũng cần được anh dỗ dành, an ủi Em sẽ khóc một lần thôi, buồn tủi Nhìn anh rồi lầm lũi bước qua anh Trái tim non không đủ sức tranh giành Nghìn thương nhớ mai sẽ thành dĩ vãng Em chẳng muốn bên anh như rào cản Nói em nghe.. Người ấy bạn hay tình Em sẽ yêu theo cách của riêng mình Nơi góc nhỏ ghép niềm tin vỡ vụn.
Mùa Thu Đến Lá Trong Vườn Đã Rụng Mùa thu đến lá trong vườn đã rụng. Lá vàng bay, bay theo gió. Ngoài đồng Phía xa xa, ngay sát rìa thung lũng. Đang khoe mình, đỏ rực cả hàng phong. Anh khẽ nắm tay em, một lúc. Buồn và vui, lẫn lộn giữa trời chiều. Anh nhìn em và khóc vì hạnh phúc. Vì vụng về không biết nói anh yêu.
Mùa thu khóc Mùa thu khóc như một bà góa phụ Trong áo quần đen, u ám con tim.. Hồi tưởng lại những lời xưa của chồng Rồi bật khóc và không thôi nức nở. Cứ như thế, cho đến ngày tuyết nhẹ Chưa tỏ lòng thương với đau khổ của nàng Cả hạnh phúc và cay đắng, lãng quên Ở đời này là chuyện không chút dễ.
Mùa Thu Vàng Rực Rỡ Mùa thu vàng rực rỡ Lại đã bắt đầu rồi. Trong hồn vui phơi phới, Lá vàng bay đầy trời. Mây như là mạng nhện, Hơi thở nhẹ nhõm hơn, Sương mù trên đồng vắng Như sữa bay chập chờn. Mùa hè rớt vẫn còn, Những ngày vàng rực rỡ. Còn cả biển nắng tươi Mang niềm vui cho đời. Nhưng buổi chiều sẫm tối Màn đêm đến sớm hơn, Dường như còn luyến tiếc Muốn trở lại mùa buồn. Có một mùa thiêng liêng: Là mùa xuân rực rỡ, Nhưng niềm vui, hãy nhớ, Riêng thu vàng tặng ta.
Vào một ngày mùa thu lạnh lùng Vào một ngày mùa thu lạnh lùng Tôi lại trở về nơi ấy Hồi tưởng về tiếng thở dài mùa xuân Và hình bóng xa xăm nhìn lại. Tôi không khóc khi đến đây Hồi tưởng về nhưng không cháy. Tôi gặp những bài hát cầu may Và bình minh của một mùa thu mới. Qui luật khắc nghiệt của thời gian Làm ngủ yên những linh hồn đau đớn Tiếng tru tréo, tiếng rên rỉ xa xăm Không nghe ra – tôi bây giờ câm lặng. Ngọn lửa như những đôi mắt mù quáng Không còn đốt lên mơ ước xa xăm. Và ngày còn tối hơn đêm vắng Ru ngủ những linh hồn.
Cầu Hôn Tác giả: Quách Tỉnh -Xuân Trường Anh hỏi nhé có làm vợ anh không Hai chúng ta sẽ kết nghĩa tơ hồng Em hạnh phúc với mình anh duy nhất Giữa cuộc đời quá chật để yêu thương Một tiếng thôi mình đi hết đoạn đường Với tình yêu những ngày ta dâng hiến Ở ngoài kia biết bao điều phù phiếm Lấy nhau rồi hiện thực sẽ nở hoa Em và anh tuy đang rất cách xa Như tình yêu đất liền và biển cả Sóng vẫn xô bao nhiêu bờ cát lạ Bờ cát nào từng in dấu chân qua Thôi cứ vậy chuyện tình hai chúng ta Kết thúc bằng đám cưới chẳng xa hoa Và mở ra một trang tình yêu mới Một tình yêu mà bấy lâu mong đợi Chung mái nhà hát những khúc tình ca ..