ĐI TÌM KỶ NIỆM Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn Em mãi tìm kỷ niệm phía triền sông Ngồi nhặt lá trôi bềnh bồng khô héo Giống đời em mãi gieo neo bạc bẽo Tình trái ngang dày xéo cũng tan rồi. Anh hãy về mà sánh bước chung đôi Đừng thương nhớ hay bồi hồi chi nữa Bởi tình anh.. như cơn mưa mọi bữa Chỉ thoáng qua câu hứa cũng khô dần. Em suốt đời.. lận đân chốn phù vân Lòng đau đớn chết dần theo quá khứ Nợ duyên tan chớ chần chừ lưỡng lự Nên tìm quên lưu giữ chẳng được gì. Duyên cạn rồi, suy nghĩ chẳng ích chi Còn đâu nữa mà thầm thì thương tiếc Hãy quay lưng cùng nói lời đoạn tuyệt Đường song song nên mãi miết xa rồi.
TÌNH ĐÃ VỤT BAY Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn Yêu dù nhiều em cũng của người ta Thương với nhớ đậm đà rồi cũng thế Nghĩa gối chăn lối về mình không thể Đừng níu nhau rồi để phải chạnh lòng.. Mình bây giờ thôi hi vọng chờ mong Dù vẫn biết trong lòng đau đớn lắm Quá xót xa anh âm thầm gặm nhấm Vì tình yêu sâu đậm phải chia đường. Thôi còn gì mà vương vấn nhớ thương Tình có mất vô thường đâu tránh khỏi Mỗi chiều buông cứ một mình réo gọi Người yêu ơi! Anh mòn mỏi mong chờ. Không nhau rồi thương nhớ cũng thờ ơ Đành thầm lặng thẩn thờ liêu xiêu bước Mãi xuống lên rồi ngược xuôi mấy lượt Lòng nhói đau.. giọt nước mắt lăn dài.
ĐÊM CUỐI Thơ: Bích Sen Còn đêm cuối rồi chúng mình chia ngã Hai người thương thành kẻ lạ hững hờ Cây liễu buồn rũ xuống đứng chơ vơ Nhìn đôi trẻ níu từng giờ ly biệt Sao người nỡ xóa ân nồng da diết Tại vì em, tại oan nghiệt cuộc đời? Hay tại vì anh chỉ muốn rong chơi Giờ mỏi bước nên anh thời đứng lại? Bóng trăng khuyết nhìn màn đêm hoang hoải Em lặng người giữa thực tại đau thương Hoa Sứ leo phủ kín cả cổng tường Từng cánh rụng thoảng mùi hương trong gió Mai anh đón cô dâu về ngang ngõ Ôm tủi hờn em đứng đó dõi theo Lễ thành hôn rộn rã chốn quê nghèo Bỏ bến cũ thuyền giờ neo bến mới Anh có khóc khi mình xa vời vợi Hay mỉm cười chân bước tới bờ yêu? Câu thề xưa bay vút tựa cánh diều Để đêm cuối hồn tịch liêu cô quạnh..
NỖI NHỚ KHÔNG TÊN Tác giả: Cà Phê Đắng Có nỗi nhớ tưởng chừng rất lạ Nhớ một người mà đã gặp đâu Thoáng nghe trong dạ chút sầu Khi ngày sắp cạn chưa chào một câu Có nỗi nhớ nao nao khó tả Nhớ một người xa lạ nơi đâu Vấn vương chi dạ thêm sầu Trọn đời chưa hẳn gặp nhau một lần Có đôi lúc tưởng gần bên cạnh Cùng sẽ chia cái lạnh chiều đông Tỏ bày những mối tơ lòng Vui buồn tâm sự đôi dòng cùng nhau Có đôi lúc nghe sao.. vời vợi Rồi chợt buồn nghĩ ngợi vu vơ Trãi lòng cùng mấy câu thơ Gởi vào nỗi nhớ dại khờ đến ai Cuộc đời dẫu còn dài phía trước Hai con đường ta bước song song Thôi đành chôn chặc nhớ mong Trôi theo ngày tháng cho lòng nhẹ vơi
GỞI ANH MỘT TÌNH YÊU Tác giả: Trần Thùy Linh Chiều mưa này nỗi nhớ cứ trào dâng Anh nơi đó biết chăng lòng khắc khoải Đã bao ngày tình chìm trong hoang hoải Trái tim hồng từng chuốc những niềm đau Có phải là ta đã lạc mất nhau Giữa đường đời biết bao điều ngang trái Cố đi tìm để duyên nồng ươm trải Xây tình thơ dù lỡ có muộn màng Đậm bóng hình em cứ mãi riêng mang Để giấc mộng từng đêm về thổn thức Trái tim yêu cuồng dâng nơi lồng ngực Ngõ hồn này từng khắc đếm chờ mong Đã trải qua phận đời lắm long đong Tâm hồn ấy từng chìm vào hoang lạnh Khi gặp anh ánh nồng như sóng sánh Dạ bồi hồi khao khát một lời yêu Chiều mưa này nỗi nhớ cứ hoài thêu Dệt mộng thắm cho đời hương dịu ngọt Anh nơi nào có nghe tim lảnh lót Nơi này em nguyện mãi mộng tình sâu
DẪU BIẾT RẰNG Tác giả: Nguyễn Đức Tùng Dẫu biết rằng em không bao giờ quay lại Nơi những con đường trải nắng của thành đô Nơi có thình yêu anh đây đang mong đợi Nơi có những chiều lác đác lá thu rơi! Dẫu biết rằng em không bao giơ quay lại Phố cũ anh về.. ôi lẻ bóng đơn côi! Chân anh bước vội trong lòng nghe đau nhói Em đã xa rồi - tan giấc mộng trong tim! Dẫu biết rằng em không bao giờ quay lại Biển có còn xanh khi thiếu vắng bóng em? Lâu đài cát ngày xưa anh - em đắp Sóng đã xô bờ xô ngã cả yêu thương! Dẫu biết rằng em không bao giờ quay lại Để những đêm về cho nỗi nhớ mênh mang Trăng ngoài song cửa liệu có còn lãng mạn Căn gác không tên ôm bóng tối.. mình anh.
BÀI THƠ: NHỚ ANH Thơ: Vũ Thắm Giấu em vào nỗi nhớ của anh đi Dẫn bước chân em tìm về cõi nhớ Tình yêu hỡi.. sao đành làm nhung nhớ Để giấc mơ em bơ vơ mãi neo tình Em vẫn hát khúc ca.. chuyện chúng mình Xin được gửi tình em vào trong gió Nắng sắp tắt rồi.. hoàng hôn tím đỏ Tìm hơi ấm.. mơ về một vòng tay!
BÀI THƠ: CÓ KHI NÀO ANH NHỚ Thơ: Tuyết Vân Có khi nào anh thấy nhớ em không Nhớ mùi hương nồng nàn trên mái tóc Nhớ môi thắm nụ cười vương mắt ngọc Nhớ lời yêu trong đêm vắng thầm thì Anh có nhớ lời hẹn đã khắc ghi Trong vòng tay hai đứa cùng thề ước Dẫu sau này giữa dòng đời xuôi ngược Tình đôi mình vẫn chan chứa yêu thương Nhớ không anh những khoảnh khắc đêm trường Men tình nhuốm dạ xuyến xao nồng ấm Anh trao em một tình yêu sâu đậm Hứa trọn đời luôn giữ mối tình chung!
CÓ NỖI NHỚ.. Thơ: Tùng Trần Có nỗi nhớ.. ta chẳng biết gọi tên Mà con tim cứ bồng bềnh lơ lững Dù ai kia đã vô tâm hờ hững Để một người hồn thơ thẫn ngẩn ngơ Có nỗi nhớ.. mà ta chẳng mong chờ Bởi vô tình bất ngờ quay trở lại Bổng xót xa giọt lệ sầu tuôn chảy Khiến tâm hồn hoang dại dạ sầu vươn Có nỗi nhớ.. mà không thể kiêng cường Để mạnh mẽ.. xem chuyện thường nhân thế Khi cuộc đời vướn vào dòng dâu bể Môi mỉm cười nhưng nào dễ nguôi ngoai Có nỗi nhớ.. cứ ngỡ tháng năm dài Sẽ lãng quên theo ngày ta buông bỏ Nhưng con tim cứ âm thầm vò võ Mà vô tình.. mắt đỏ giữa canh thâu.
GIẤC MƠ ĐÊM Thơ: Hiền Trần Nhớ anh nhiều nên em không ngủ được Viết thơ tình đánh cược với trời đêm Em ước ao phút giây khóa môi mềm Cho thỏa khát nỗi niềm khi xa vắng.. Anh có nghe con tim em nín lặng Phút âu sầu khi thiếu vắng tình anh Em chỉ mong trời hửng sáng thật nhanh Để được thấy bóng hình anh phút chốc Tình yêu em ào ào như cơn lốc Thiếu men nồng em thầm khóc từng đêm Phải chăng yêu nỗi nhớ cứ dài thêm Như lá rụng bên thềm chiều mưa ấy Anh thổi hồn cho tim em thức dậy Để đêm dài chẳng thấy bóng anh.. đâu?