Ngã Ba Đồng Lộc, thuộc Hà Tĩnh, là nơi giao điểm chiến lược của nhiều tuyến đường huyết mạch trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ. Đây cũng là mảnh đất đã chứng kiến sự hy sinh anh dũng của 10 cô gái thanh niên xung phong vào năm 1968, khi họ tuổi đời mới chỉ mười tám đôi mươi. Máu và tuổi xuân của các cô đã hòa vào đất mẹ, giữ vững mạch máu giao thông cho chiến trường miền Nam.
Bài thơ được viết theo thể thơ năm chữ, khắc họa hình ảnh bi tráng của chiến trường xưa: Con đường bom cày, hầm trú ẩn, hoa sim tím.. Song song, bài thơ còn gợi lên niềm tri ân sâu sắc và lời hứa của thế hệ hôm nay: không bao giờ quên sự hy sinh ấy, và sẽ tiếp tục gìn giữ non sông Việt Nam trường tồn .
Ngã Ba Đồng Lộc vì thế không chỉ là một địa danh, mà đã trở thành biểu tượng bất tử của lòng yêu nước, của tuổi trẻ Việt Nam trong chiến tranh và hòa bình .
Bài thơ được viết theo thể thơ năm chữ, khắc họa hình ảnh bi tráng của chiến trường xưa: Con đường bom cày, hầm trú ẩn, hoa sim tím.. Song song, bài thơ còn gợi lên niềm tri ân sâu sắc và lời hứa của thế hệ hôm nay: không bao giờ quên sự hy sinh ấy, và sẽ tiếp tục gìn giữ non sông Việt Nam trường tồn .
Ngã Ba Đồng Lộc vì thế không chỉ là một địa danh, mà đã trở thành biểu tượng bất tử của lòng yêu nước, của tuổi trẻ Việt Nam trong chiến tranh và hòa bình .
Ngã Ba Đồng Lộc
Sáng tác: Thành Đô
Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ
* * *^^^***
Con đường như vết chém,
Bom cày nát trời xanh.
Mười cô còn in bóng,
Giữ vẹn ngã ba xinh.
* * *
Đêm đen thành vĩnh cửu,
Lửa máu đỏ quê hương.
Nghe vọng lời đất gọi,
Tên các cô còn thương.
* * *
Trăng nghiêng soi hầm cũ,
Hoa sim tím rưng rưng.
Ngã ba còn đứng đó,
Bất tử với núi sông.
* * *
Ngọn gió chiều còn kể,
Tiếng hát giữa bom rơi.
Tuổi xuân chưa kịp lớn,
Hóa bất tử muôn đời.
* * *
Đất trời hòa câu hát,
Sông núi khắc tên người.
Ngã ba thành ngọn lửa,
Soi sáng cả ngàn năm.
* * *
Chúng con về dâng hương,
Lời thề vang đất Việt.
Giữ non sông bền vững,
Máu xương này chẳng quên.
* * *
Ngã ba hoa vẫn nở,
Mười cô gái ngàn thu.
Bóng hình như bất tử,
Sáng mãi giữa trời quê.
Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ
* * *^^^***
Con đường như vết chém,
Bom cày nát trời xanh.
Mười cô còn in bóng,
Giữ vẹn ngã ba xinh.
* * *
Đêm đen thành vĩnh cửu,
Lửa máu đỏ quê hương.
Nghe vọng lời đất gọi,
Tên các cô còn thương.
* * *
Trăng nghiêng soi hầm cũ,
Hoa sim tím rưng rưng.
Ngã ba còn đứng đó,
Bất tử với núi sông.
* * *
Ngọn gió chiều còn kể,
Tiếng hát giữa bom rơi.
Tuổi xuân chưa kịp lớn,
Hóa bất tử muôn đời.
* * *
Đất trời hòa câu hát,
Sông núi khắc tên người.
Ngã ba thành ngọn lửa,
Soi sáng cả ngàn năm.
* * *
Chúng con về dâng hương,
Lời thề vang đất Việt.
Giữ non sông bền vững,
Máu xương này chẳng quên.
* * *
Ngã ba hoa vẫn nở,
Mười cô gái ngàn thu.
Bóng hình như bất tử,
Sáng mãi giữa trời quê.