Bài hát vỗ tay

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 4 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***


Vỗ tay vui vẻ,

Mẹ hát con nghe.

Vỗ theo tiếng nhạc,

Khúc ca trăng vàng.

* * *

Vỗ tay bạn ơi,

Cùng hát thật to.

Con chim nhỏ xíu,

Hót giữa vườn hoa.

* * *

Vỗ tay đón gió,

Gió thổi mát ghê.

Lá xanh đung đưa,

Vỗ tay xòe ra.

* * *

Vỗ tay cười ha,

Cười thật là tươi.

Vỗ tay đi học,

Chắp cánh ước mơ.​
 

Ứng xử đẹp khi đi du lịch​


Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***


Đi xa nhớ nhẹ nhàng

Mang theo nụ cười tươi

Xin chào khi gặp gỡ

Theo phong tục bản địa

* * *

Vào nơi linh thiêng nhé

Ăn mặc kín đáo thôi

Không cười nói ồn ào

Tắt chuông điện thoại đi

* * *

Xin phép trước khi chụp

Không dí sát vào mặt

Trẻ nhỏ, người lớn tuổi

Giữ khoảng cách lịch sự

* * *

Xếp hàng theo thứ tự

Không chen lấn xô đẩy

Nhường ghế cho người cần

Đi đứng thật từ tốn

* * *

Không xả rác bừa bãi

Tiết kiệm nước với điện

Không bẻ hái cành lá

Đừng chạm cổ vật quý

* * *

Mua bán vui vẻ nhé

Trả giá thật lịch thiệp

Ưu tiên hàng địa phương

Thanh toán thật nhẹ nhàng

* * *

Đi đúng giờ đã hẹn

Giữ giấy tờ cẩn thận

Sao lưu ảnh quan trọng

Ghi số khẩn cấp vào

* * *

Học đôi câu chào hỏi

Xin lỗi, cảm ơn nhé

Khen món ăn địa phương

Lắng nghe chuyện đường phố

* * *

Uống rượu nên biết đủ

Lái xe đừng thử men

Đọc kỹ biển chỉ dẫn

Đêm khuya đi cùng nhóm

* * *

Đăng ảnh nghĩ kỹ trước

Không lộ thông tin riêng

Tôn trọng quyền riêng tư

Nếu lỡ sai, xin lỗi

* * *

Đi để hiểu thêm nữa

Về để thương nhà hơn

Đất lạ hóa gần gũi

Nhờ ứng xử đẹp đẽ.​
 

Ứng xử đẹp khi đi du lịch​


Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***


Đi xa nhớ nhẹ nhàng

Mang theo nụ cười tươi

Xin chào khi gặp gỡ

Theo phong tục bản địa

* * *

Vào nơi linh thiêng nhé

Ăn mặc kín đáo thôi

Không cười nói ồn ào

Tắt chuông điện thoại đi

* * *

Xin phép trước khi chụp

Không dí sát vào mặt

Trẻ nhỏ, người lớn tuổi

Giữ khoảng cách lịch sự

* * *

Xếp hàng theo thứ tự

Không chen lấn xô đẩy

Nhường ghế cho người cần

Đi đứng thật từ tốn

* * *

Không xả rác bừa bãi

Tiết kiệm nước với điện

Không bẻ hái cành lá

Đừng chạm cổ vật quý

* * *

Mua bán vui vẻ nhé

Trả giá thật lịch thiệp

Ưu tiên hàng địa phương

Thanh toán thật nhẹ nhàng

* * *

Đi đúng giờ đã hẹn

Giữ giấy tờ cẩn thận

Sao lưu ảnh quan trọng

Ghi số khẩn cấp vào

* * *

Học đôi câu chào hỏi

Xin lỗi, cảm ơn nhé

Khen món ăn địa phương

Lắng nghe chuyện đường phố

* * *

Uống rượu nên biết đủ

Lái xe đừng thử men

Đọc kỹ biển chỉ dẫn

Đêm khuya đi cùng nhóm

* * *

Đăng ảnh nghĩ kỹ trước

Không lộ thông tin riêng

Tôn trọng quyền riêng tư

Nếu lỡ sai, xin lỗi

* * *

Đi để hiểu thêm nữa

Về để thương nhà hơn

Đất lạ hóa gần gũi

Nhờ ứng xử đẹp đẽ.​

"Thanh toán thật nhẹ nhàng" ở đây mang ý nghĩa bóng nhiều hơn là nghĩa đen bạn nhé.​

Nó không phải là trả tiền.. Nhẹ tay đâu.​

Mà là thanh toán một cách lịch sự, vui vẻ, không gây khó chịu, không đôi co căng thẳng.​

Ví dụ: Đưa tiền bằng hai tay, không ném tiền; không cáu gắt khi trả giá; đưa – nhận tiền bằng nụ cười, giữ bầu không khí dễ chịu.​
 
Lời của giấy

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 7 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***


Những cây rừng xanh ngả bóng dài

Gỗ cưa ra rồi, hóa trắng tinh

Sắc màu vương vấn bao điều hay

Lời ca, câu chuyện cứ đi hoài.

* * *

Giấy trắng như mây trời dịu êm

Giấy mỏng như vầng trăng đầu đêm

Giấy thấm mực để người vẽ, viết

Những dòng thư tỉnh trong thiết tha.

* * *

Giấy ghi lại những dòng cảm xúc

Cho người biết sống, biết yêu thương

Bài thơ buồn với lời chân thật

Tình người, tình đời cứ đi tìm.

* * *

Giấy là tình yêu, là hy vọng

Là ước mơ và cả tiếng ca.

Giấy là tình thương, là hạnh phúc

Là điều đẹp nhất trên thế gian.​
 
Mặt trăng soi đáy nước

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 4 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***


Trăng nằm đáy nước

Lung linh ánh vàng

Như chiếc thuyền nhỏ

Khẽ khàng trôi đi

* * *

Cá lặn, cá bơi

Trăng vỡ tan rồi

Thành ngàn mảnh ngọc

Nước reo vui cười

* * *

Gió lay, nước động

Trăng lại liền nguyên

Tròn vành vạnh đó

Đang đợi ai lên?​
 
Những khoảnh khắc ở lại

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ lục bát, dài – nhiều khổ

* * *^^^***


Chiều buông nắng trải vàng phai,

Hoa sữa trong gió, heo may ùa về.

Ngước nhìn lá biếc úa rơi,

Chợt nghe kỷ niệm một thời vọng qua.

* * *

Quê xa sớm sáng chan hòa,

Tiếng gà gáy sớm, hiên nhà sương rơi.

Tiếng chim ríu rít trên cây,

Hạnh phúc nhỏ bé - ngồi chơi lá vàng.

* * *

Thời gian lặng chảy mênh mang,

Dòng sông không ngược, khúc ngang dạt dào.

Giữ gì tuổi trẻ xanh xao?

Hay là buông bớt để nao nỗi lòng.​
 
Tóm tắt bài thơ: Sự tích trái Thơm

Ngày xưa có bà góa nuôi con gái tên Thơm. Bà tần tảo mà Thơm lười biếng, chỉ ham đi hội. Một lần đi hội bỏ mẹ bệnh nặng ở nhà, Thơm về thấy mẹ tắt thở liền khóc. Bụt hiện ra cứu mẹ với điều kiện Thơm phải chăm mẹ. Nhưng Thơm vẫn vụng về, chẳng biết làm việc nhà, cứ hỏi mẹ "gạo đâu, nồi đâu..". Quá bực, mẹ thốt: "Giá mày có trăm mắt để mà nhìn cho rõ!". Lời nói thành thật: Thơm hóa thành một thứ quả có vô số "mắt", người đời gọi là quả thơm (dứa).

Ý nghĩa/bài học:

Con cái phải biết hiếu thảo, chăm sóc cha mẹ, siêng năng việc nhà.

Ham vui, lười nhác sẽ chuốc hậu quả.

Lời nói thiếu suy nghĩ cũng có thể gây điều không hay.

Giải đáp nhanh các ý thường hỏi:

Vì sao quả thơm có nhiều "mắt"? → Do lời mẹ bực nói "trăm mắt", Thơm hóa thành quả có nhiều mắt.

Tính cách Thơm? → Lười việc nhà, ham vui, thiếu hiếu thảo.

Nhân vật chính? → Bà mẹ, Thơm, Bụt.

Thông điệp chính? → Hiếu thảo và chăm chỉ.

Sự tích trái Thơm

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ lục bát, dài – nhiều khổ

* * *^^^***


Ngày xưa có mẹ tảo tần,

Sớm hôm vất vả nuôi thân một mình.

* * *

Con thơ xinh đẹp tên Thơm,

Ham vui chẳng nhớ công ơn mẹ hiền.

* * *

Một lần đi hội triền miên,

Mẹ đau ở nhà chẳng yên tấm lòng.

* * *

Thơm về mẹ đã héo hon,

Khóc than nức nở, Bụt còn thương thay.

* * *

Bụt khuyên: "Con nhớ từ nay,

Phải chăm hiếu thảo, đừng say hội hè."

* * *

Nhưng Thơm vẫn tính vụng về,

Việc nhà chẳng biết, để mẹ sầu lo.

* * *

Mẹ buồn than thở thật to:

"Ước chi con có trăm cho mắt nhìn!"

* * *

Lời than vừa dứt hiện liền,

Thơm thành quả lạ, mắt huyền khắp nơi.

* * *

Từ đây lưu dấu chuyện đời,

Người đời gọi trái thơm tươi nghĩa tình.​
 
Tóm tắt bài thơ: Sự tích trái Thơm

Ngày xưa có bà góa nuôi con gái tên Thơm. Bà tần tảo mà Thơm lười biếng, chỉ ham đi hội. Một lần đi hội bỏ mẹ bệnh nặng ở nhà, Thơm về thấy mẹ tắt thở liền khóc. Bụt hiện ra cứu mẹ với điều kiện Thơm phải chăm mẹ. Nhưng Thơm vẫn vụng về, chẳng biết làm việc nhà, cứ hỏi mẹ "gạo đâu, nồi đâu..". Quá bực, mẹ thốt: "Giá mày có trăm mắt để mà nhìn cho rõ!". Lời nói thành thật: Thơm hóa thành một thứ quả có vô số "mắt", người đời gọi là quả thơm (dứa).

Ý nghĩa/bài học:

Con cái phải biết hiếu thảo, chăm sóc cha mẹ, siêng năng việc nhà.

Ham vui, lười nhác sẽ chuốc hậu quả.

Lời nói thiếu suy nghĩ cũng có thể gây điều không hay.

Giải đáp nhanh các ý thường hỏi:

Vì sao quả thơm có nhiều "mắt"? → Do lời mẹ bực nói "trăm mắt", Thơm hóa thành quả có nhiều mắt.

Tính cách Thơm? → Lười việc nhà, ham vui, thiếu hiếu thảo.

Nhân vật chính? → Bà mẹ, Thơm, Bụt.

Thông điệp chính? → Hiếu thảo và chăm chỉ.

Sự tích trái Thơm

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ lục bát, dài – nhiều khổ

* * *^^^***


Ngày xưa có mẹ tảo tần,

Sớm hôm vất vả nuôi thân một mình.

* * *

Con thơ xinh đẹp tên Thơm,

Ham vui chẳng nhớ công ơn mẹ hiền.

* * *

Một lần đi hội triền miên,

Mẹ đau ở nhà chẳng yên tấm lòng.

* * *

Thơm về mẹ đã héo hon,

Khóc than nức nở, Bụt còn thương thay.

* * *

Bụt khuyên: "Con nhớ từ nay,

Phải chăm hiếu thảo, đừng say hội hè."

* * *

Nhưng Thơm vẫn tính vụng về,

Việc nhà chẳng biết, để mẹ sầu lo.

* * *

Mẹ buồn than thở thật to:

"Ước chi con có trăm cho mắt nhìn!"

* * *

Lời than vừa dứt hiện liền,

Thơm thành quả lạ, mắt huyền khắp nơi.

* * *

Từ đây lưu dấu chuyện đời,

Người đời gọi trái thơm tươi nghĩa tình.​

"Mắt huyền" ở đây mình dùng với ý "những con mắt kỳ lạ, huyền bí" mọc trên quả thơm.

"Khắp nơi" tức là ở khắp bề mặt quả.
 

Thu Hồ Gươm​


Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 4 chữ, dài – nhiều khổ

** *^^^***


Heo may khẽ gọi

Hồ gươm xanh ngời

Lá sấu nghiêng rơi

Chuông chùa khua sớm

***

Tháp Rùa im lặng

Bóng sóng dềnh trôi

Mắt người qua vội

Giữ chút thu thôi

***

Cầu Thê Húc đỏ

Nâng bước ban mai

Mặt trời lên khẽ

Rắc mật lên mây

***

Đền xưa Ngọc Sơn

Khói hương mỏng tạnh

Tiếng guốc thưa thớt

Ngõ cổ chùng vai

***

Hàng liễu nghiêng bóng

Chạm nước thành hoa

Một cánh chim lạc

Chấm nhỏ ngân xa

***

Hương cốm vừa mở

Gói lá non xanh

Ngọt như lời hẹn

Giữa mùa mong manh

***

Chiều trôi tĩnh lặng

Sương rót nghiêng bờ

Thu nằm trong mắt

Hồ Gươm – câu thơ.​
 
Cái ô trong đêm mưa

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

** *^^^***


Gió rít ngang phố vắng,

Mưa quất xuống đường trôi.

Một cái ô lặng lẽ,

Chống chọi giữa chơi vơi.

** *

Bóng người run run bước,

Nghiêng ngả trước phong ba.

Mưa như muôn giọt lệ,

Rơi xuống nặng vai ta.

** *

Ô nhỏ che không hết,

Bao giông tố ngập lòng.

Chỉ giữ chút hơi ấm,

Giữa đêm tối mênh mông.​
 
Từ Khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Back