295 - ĐỐ VUI Bấm để xem Đố ai mà biết xã gì? Đầu Gà thân Vịt níu trì xuống lên Thân Vịt thời xuống nước ngâm Đầu Gà thời níu chạy lên trên bờ Đầu Gà, thân Vịt níu trì Lên bờ xuống nước, càng ngày càng teo Đầu lên bờ, thân trì xuống nước Thân chưa ước, đầu lại kéo lên Xã gì lạ quá ai ơi Kéo lên trì xuống tả tơi đầu, mình Hai chân cứ mãi to phình Đầu Gà thân Vịt lại càng ốm teo Xã nầy khó sống được lâu Níu trì vài bửa đi tiêu chẳng còn Xã gì kỳ lạ trên đời Ai mà hiểu được mới là trí nhân * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 296 - CHẠY ĐÂU ĐÀNG TRỜI Người giống người, nhưng lòng thời có khác Lòng thương dân, yêu nước quý làm sao Dù nghèo khổ, nhưng lòng luôn thơm ngát Lòng vì non, vì nước chí thanh cao Mùi hương đức, tỏa lan bay khắp lối Luôn cho đời, những hạnh phúc ước ao Lòng yêu nước, như ngàn sao lấp lánh Lòng hại dân, đầy hung khí gươm đao Mới hay trong cõi người ta Người thành Phật Thánh, Người ra yêu tà Người thời lên các cõi trời Người sa địa phủ dập vùi hồn linh Tại mình tạo nghiệp gây nên Yêu nước, phản nước khác nhau hai đường Họa, phúc không ở chỗ nào Do mình triệu đến, nó vào ghé thăm Hãy mau thức tỉnh cho mau Nhân nào quả nấy chạy đâu đàng trời * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 297 - NỖI BUỒN TRONG ĐÊM Nước non, non nước hữu tình Lang thang vài kiểu gi hình để xem Tối trời cảnh giới về đêm Ngàn sao phố thị, trắng, đen, đỏ, vàng Tưởng như cảnh giới thiên đàng Nào hay là cả nỗi buồn phủ giăng Xa xa tiếng hát lời ru Bay theo làng gió oán than bất bình Nước non Đại Việt bây giờ Cho bao tâm sự, dáng ngồi nghĩ suy Nước non Nam Việt khốn nguy Mất còn nô lệ trong tay giặc Tàu Nếu không thức tỉnh đồng lòng Việt Nam nhất định không còn Việt Nam Quê hương non nước, nước non Càng suy càng nghĩ càng đau càng buồn Lang thang vài kiểu ghi hình Mai sau còn thấy để nhìn ngắm xem Nghĩ về đất nước quê hương Năm nghìn năm tồn tại, biết bao oai hùng Tại ai đất nước điêu tàn Phải chi Đại Việt hết người rồi chăng? * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 298 - TRỞ VỀ VỚI DÂN Quay về cuộc sống với dân Hòa vui cuộc sống, thong dong cuộc đời Lìa xa thể chế bạo quyền Tự do Dân Chủ, Nhân Quyền văn minh Vui cùng nước, sống cùng non Cá luôn theo nước cá khôn nhất đời Thuận theo Thiên Ý cơ trời Mùa thu ta ngắm, xuân về ta chơi Trí nhân, tài trí là đây Rõ thông cơ vận, trong tay, cuộc cờ Dân đàn ta hát chung lòng Dân vui ta cũng vui cùng với dân Con đường vạn đại là đây Đỉnh cao cuộc sống, an vui cuộc đời * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 299 - THỜ Ơ Thờ ơ với thời cuộc Không màng đến thế sự Khi họa ập đến, thời hoảng loạn Trộm cướp nào tha bạn Ngoại xâm nào chẳng hại chúng ta Chúng cướp sạch, giết sạch chẳng tha Thời ơ với thời cuộc Cuộc đời vì nhu nhược Nhân tình luôn khô cạn Là tạo ra khốn nạm Ăn chất độc để rồi chết Bệnh tật, la cùng lết Vô cảm là chấm hết Tiếp tay cho mất nước Thời ơ và vô cảm Trải thảm mời giặc vùi chôn * * * Văn Hóa Cội Nguồn
300 - SỐNG YÊN CHĂNG Bấm để xem Cuộc thế cảnh đời, buổi bon chen Khốn khổ dồn lên, kiếm cái ăn Nước non bỏ mặt, không nghĩ đến Gian hùng trổi dậy, giặc xâm lăng Cuộc sống thi nhau, theo xu thế Bỏ mặc sơn hà, ác phủ giăng Cái khổ nào hơn, khi mất nước Nô lệ trùm lên, sống được chăng * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 301 - KHIẾP KINH QUÂN THÙ Nghe sấm dậy, trời nam rung chuyển Rực hào quang, Phụng hiển Rồng bay Ầm ầm Nam Việt chuyển xoay Văn, Kinh, Ấn, Bút, bủa vây ngút trời Từ đại ngàn, đến thời biển cả Khắp nước non lan tỏa văn thơ Thét gào sấm chớp bùng lên Thiên La địa võng rung rinh địa cầu Hồn dân tộc, ngập tràn cuồn cuộn Hồn nước non, trổi dậy ầm ầm Đất trời gào thét, thét gào Kinh hồn bạc vía gian tà yêu tinh Rồng với Phụng chung nhau hiệp sức Lân với Qui, vũ khúc hùng anh Tứ Linh đồng loạt ra tay Xong đời quân giặc, khiếp kinh quân thù Gươm trí huệ, chém về phương bắc Dậy cuồng phong càn quét ngoại xâm Ầm ầm sấm chớp rền vang Xong đời lũ giặc cuồng ngông xong đời Từ đây đất nước biển trời Bình yên độc lập, trường tồn muôn năm * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 302 - RỒNG, PHỤNG Một bên là Phụng, một bên Rồng. Rạng rỡ giống nòi, rạng tổ tông Rồng, Phụng, luôn là loài chúa tể Anh linh tột thế, chủ nhân ông Dòng giống Rồng Tiên uy linh mãi Như vầng dương thái, tỏa dương quang Phủ bóng anh linh, trùm vạn cõi Làm cho Tà ác, phải tiêu vong * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 303 - NGƯỢC ĐỜI Rồng thời vứt bỏ, rắn mang vào Nghĩ đời lộn ngược, dại làm sao Phụng đẹp như Tiên, lại quên mất Ôm gà ngồi khóc, khổ lao đao Truyền thống Rồng Tiên, không nhớ đến Ngóng trông tà thuyết, ước với ao Cuộc cờ xoay chuyển, tan với nát Nô lệ vùi chôn, chẳng ra sao * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 304 - ĐẤT LỞ TRỜI NGHIÊNG Truyền thống anh linh, dạy hào hùng Tiên Rồng nổi dậy, đất trời rung Cuộn cuồn gáo thét, đầy sóng gió Vùi lấp quân thù, lũ ngoại xâm Sức mạnh Rồng Tiên rền bão tố Quét sạch gian tà, những yêu tinh Không ai có thể, ngăn cản nỗi Mạnh như Rồng, biến hóa như Tiên * * * Văn Hóa Cội Nguồn
305 - KHÚC NHẠC TIÊN RỒNG Bấm để xem Khúc nhạc Tiên Rồng, khúc nhạc linh Rền vang sông núi, khiếp yêu tinh Quê hương đã dậy, nguồn xuân mới Đơm hoa kết trái, những giàu lên Thôn quê thành thị, bừng sức sống An lạc thì thầm, phúc kề bên Cảm nhận nào hơn, niềm sung sướng Dân giàu nước mạnh, tựa như tên * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 306 - CẢNH XUÂN THỜI Nước non, non nước, đã đến hồi Trổi khúc thanh bình, xuân dạo chơi Nếp sống văn minh đà trổi dậy Ý Trúc tình Mai, sánh đẹp đôi Cuộc sống bừng lên, bao chuyện lạ Không còn kiếp sống, bạc như vôi Trở nhân trổ nghĩa, tình thắm lại Chén rượu ấm trà, cạn, đầy, vơi * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 307 - ĐỊA CỐT RỒNG TIÊN Việt Nam tuy nhỏ, lắm tuyệt vời Thiên Long Địa Cốt, tỏa sáng ngời Huyền cơ Tạo Hóa, đà định sẵn Chữ S gồm thâu, khắp mọi nơi Thái cực hà đồ, cao thăm thẳm Đêm ngày ung đúc, tài, đức sanh sôi Đại Việt anh linh, rền trần thế Phật, Tiên, Thánh, Chúa, rạng an ngôi * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 308 - TRƯỜNG TỒN BẤT DIỆT Từ thuở Cha Ông mở đất trời Đến nay tiếp nối, mấy trăm đời Thịnh suy, suy thịnh, mờ với tỏ Tiên Rồng còn mãi, chẳng hề vơi Trải mấy nghìn năm, không thay đổi Rồng Tiên muôn thuở, vẫn an ngôi Đâu như thời thế luôn biến chuyển Vô thường còn mất, mãi sanh sôi * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 309 - KHÔNG GÌ ĐỊCH NỔI Văn Hóa Cội Nguồn, tỏa sáng lên Khắp cả năm châu, sấm vang rền Chẳng gươm, chẳng giáo ai cũng khiếp Chẳng bạo, chẳng tàn, ai cũng kinh Chuyển xoay cuộc thế, như cơn lốc Quét sạch quân thù, sạch yêu tinh Văn Hóa Cội Nguồn, cơn bão thép Hơn cả binh hùng, vạn thiên binh * * * Văn Hóa Cội Nguồn
310 - ĐÃ BỪNG LÊN Bấm để xem Cội Nguồn Đại Việt, đã bừng lên Vua Hùng Quốc Tổ dậy anh linh Truyền trao Văn Hóa cho hậu thế Cứu lấy sơn hà, diệt yêu tinh Truyền thống Cha Ông, rền sông núi Khiếp đảm quân thù, thất hồn kinh Văn Hóa kiếm thiên, nền chánh giáo Trấn giữ sơn hà, cứu nước non * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 311 - THÀNH KÍNH NGUYỆN CẦU Chúng con thành kính nguyện cầu Cầu lên Quốc Tổ Vua Hùng anh linh Quyền năng Quốc Tổ tối cao Làm theo Thiên Ý Trời Cha uy quyền Nước non Đại Việt khốn cùng Cầu xin Quốc Tổ cứu thời nước non Cứu dân chúng, cứu lầm than Ban cho cuộc sống mùa xuân yên lành Nguyện cầu Quốc Tổ thương tình Phá tan bóng tối, không còn tối tăm Làm cho đất nước non sông Văn minh trổi dậy tiêu tan ác tà Không còn nô lệ giặc Tàu Không còn lạc hậu đói nghèo điêu linh Cầu xin Quốc Tổ ban ân Chỉ đường mở lối nước non trường tồn Quên hương khởi sắc đăng trình Dân giàu nước mạnh, không còn họa tai Chúng con luôn mãi nhớ ơn Công lao dựng nước, dựng non sơn hà Dựng lên đất nước quê nhà Truyền trao Văn Hóa con Rồng cháu Tiên Giờ đây đất nước lầm than Giặc Tàu xâm lấn biên cương cõi bờ Thành tâm cầu nguyện Vua Hùng. Anh Linh Quốc Tổ cứu thời nước non Để cho non nước Việt Nam Trường tồn bất diệt vinh quang lẫy lừng * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 312 - ĐÊM HẾT - ĐÔNG TÀN Nước non, non nước, đẹp làm sao Ánh đuốc trời nam, ánh tự hào Văn Hóa Cội Nguồn, soi sáng khắp Đêm hết, đông tàn, những ước ao Xuân về tràn ngập, non với nước Qua rồi khốn khổ những thương đau Đất trời như đã, đi vào hội Rồng, Phụng bay lên dệt mộng yêu * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 313 - THI NHAU MỌC CÁNH Niềm vui đã đến rồi Nhịp đời cũng xanh chồi Mái nhà chung Tổ Quốc. Yên bình khắp mọi nơi Lòng tôi bao sung sướng Như hoa xuân tươi thắm Không còn bao tăm tối Không còn mơ trông ngóng Những gì quá xa xôi Niềm vui đã đến quanh ta Nước non rực ánh bình minh đất trời Đầu xanh tuổi trẻ tươi cười Vui theo nhịp sống thái bình âu ca Miền quê cũng dậy sắc hoa Thị thành cũng hội thi đua sắc màu Việt Nam giờ đã khác rồi Thi nhau mọc cánh Tiên Rồng để bay * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 314 - EM QUÁ TỰ HÀO Anh ơi anh Gì đó em? Anh đi tù nữa nê anh? Có gì đâu, em đừng lo lắng Vì nước non, anh cống hiến thân mình Anh ơi anh Em quá tự hào Người anh bất khuất khêu hùng đấu tranh Người anh vì nước vì dân Ra tù vô tội gian nan, chẳng sờn Đọa đày anh gánh, anh gồng Cho non cho nước sau nầy nở hoa Nhân Quyền, Dân Chủ, Tự Do Công bằng bình đẳng ấm no mưu cầu Em ơi con cháu Tiên Rồng Phải là như thế, giống nòi Rồng Tiên Theo chân Quốc Tổ anh linh Kế thừa non nước giữ yên cõi bờ Sợ chi tù tội, tội tù Sợ chi đánh đập bạo tàn sợ chi Miễn sao chấm dứt ngoại xâm Không còn lệ thuộc ác gian Cộng Tàu Tự do cuộc sống an lành Không còn thể chế độc tài hại dân Biết bao dũng sĩ hùng anh Ngày đêm tranh đấu gian nan mất còn Có người ngã xuống vì đời Có người thương tật khắp mình còn chi Con đường chính nghĩa anh đi Ra tù vào tội cứu nguy nước nhà Anh đi vào chốn ngục tù Cho dân tộc Việt đi vào mùa xuân Cảm ơn em, lo lắng cho anh Chúc em ở lại chăm nom mẹ già Gởi con lại chốn quê nhà Mãn tù còn sống anh về đoàn viên * * * Văn Hóa Cội Nguồn
315 - GIAN KHỔ VẪN VUI Bấm để xem Quyết lòng vực dậy mùa xuân Quyết lòng vì nước vì dân quyết lòng Quyết lòng vực dậy Nhân Quyền. Dù cho tù ngục, bạo tàn, gươm, đao Đi trong trù dập chông gai Mới mong cứu được quê hương giống nòi Còn đường gian khổ trùng trùng Yêu dân yêu nước, chẳng hề nệ chi Con đừng chính nghĩa quyết đi Tự Do Dân Chủ thực thi công bằng Bờ vai mang nặng lời nguyền Làm cho non nước thanh bình âu ca Dù rằng khốn khổ gian nan Vẫn vui, chẳng ngại vì dân vì đời Đi theo tiếng gọi sơn hà Đi theo Quốc Tổ Vua Hùng đi theo Hi sinh cho nước cho non Cho dân Đại Việt vinh quang sáng ngời Lương tâm đã xác định rồi Gian khổ vì nước Khổ thời khổ, vui thời vẫn vui * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 316 - VÀO XUÂN Tự Do chớm nở rồi Dân Chủ, cũng đâm chồi Đa Nguyên, hoa đã kết Nhân Quyền, quả sanh sôi Nghe trong nắng sớm chiều vơi Mây theo lối gió, xuân phơi sắc màu Biển nằm nghe sóng gọi tàu Trường sơn cũng đã xanh màu cỏ cây Việt Nam giờ đã đổi thay Không còn giá lạnh âm u bạo tàn Việt Nam con cháu Tiên Rồng. Vinh quang tỏa sáng lẫy lừng biết bao * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 317 - TIẾNG SÁO CUNG ĐÀN Lân lân nhè nhẹ, nhẹ tâm hồn Trầm Bỗng du dương, sáo cùng đàn Nhịp bước đồng hành, cùng song tấu Ca ngợi quê hương, bước xuân sang Hương Nguồn gió Cội giờ lan khắp Rồng Tiên vực dậy, tỏa hào quang Xuân nước, xuân non, xuân cuộc sống An vui hạnh phúc, rộng thênh thang * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 318 - CHÂN, GIẢ, RÕ PHÂN Yêu nước mà bỏ Vua Hùng. Yêu nước giả tạo, khó mòng nên danh Yêu nước mà bỏ Cha Ông Yêu nước mất gốc, hết trông cậy nhờ Dân tộc mất Cội mất Nguồn Tránh đâu cho khỏi con đường diệt vong Yêu nước gìn giữ hiếu trung Mới mong tỏa sáng thành dang rạng ngời Yêu nước mà bỏ Vua Hùng Toàn là giả dối những phường gian manh Yêu nước xem nhẹ Cha Ông Chỉ là những kẻ mị dân hại đời Cướp non cướp nước Vua Hùng Anh linh Quốc Tổ loại trừ luống công Hồn Thiêng Dân Tộc chuyển xoay Khí thiêng sông núi ứng theo loại trừ Thiên La, Địa Võng đạo mầu Sáng soi tới tận linh hồn yêu tinh Những ai phản bội Ông Cha Hãy mau thức tỉnh ăn năng quây đầu Vua Hùng Quốc Tổ con Trời Thần thông trí huệ dễ lừa được đâu Làm người có Hiếu có Trung Có Nhân có Nghĩa không quên Cội Nguồn Có công trong hội kỳ nầy Vua Hùng ấn chỉ bảng vàng lưu danh Yêu nước chẳng hiếu chẳng trung Cội Nguồn loại bỏ một bên sao thành * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 319 - VẠN SỰ THÀNH CÔNG Thờ Quốc Tổ, vinh quang trước mắt Phước vô cùng, thăng tiến công danh Chủ nhân đất nước chủ nhân An vui hạnh phúc giàu sang, sang giàu Thờ Quốc Tổ, lập đời Thánh Đức Cùng chung nhau, đoàn kết anh em Xây đời Thánh đức thiên tân Dân giàu nước mạnh, bình yên trường tồn Thờ Quốc Tổ, kế thừa cơ nghiệp Giữ giang san, tạo dựng ấm no Nhân Quyền Dân Chủ Tự Do Đa Nguyên một Cội khỏi lo đói nghèo Thờ Quốc Tổ, nở cành xanh ngọn Cả Hồn thiêng phù hộ bình an Mùa xuân đất nước chuyển sang Muôn hoa đua nở, vẻ vang cuộc đời Thờ Quốc Tổ, biển trời êm thắm Gió ngàn mây, sông núi bình yên Con đường vinh hiển lên tiên Thiên đàng cực lạc Việt Nam sáng ngời Thờ Quốc Tổ, đâm chồi hạnh phúc Nước với non, trổ gấm thêm hoa Rồng Tiên phất phới âu ca Năm châu bốn bể đều là anh em Thờ Quốc Tổ, vững yên cơ nghiệp Nước Việt Nam độc lập vĩnh hằng Không còn nô lệ giặc Tàu Cội Nguồn không mất xanh màu nước non Cuộc đời vinh hiển vàng son Tôn thờ Quốc Tổ việc chi cũng thành * * * Văn Hóa Cội Nguồn
320 - CÓ SAI BAO GIỜ Bấm để xem Hại dân nhận quả báo Hại nước gặt não nùng Kết cuộc là thảm hại Tai họa là cáo chung Xưa nay nhân quả y chang Gieo gió gặt bão chạy đi đàng trời Muôn yên đừng có hại đời Hại non hại nước hại thời chúng dân Họa tai kiếp nạn truyền miên Hết mong cuộc sống bình yên, yên bình Muốn tương lai an lành hạnh phúc Thời vì dân vì nước một lòng Gieo trồng nhân đức thiện lành Mới mong gặt hái, những gì vinh quang Cậy chức quyền tham lam vơ vét Giàu bất nhân, khó thoát tai ương Hại dân tai họa chẳng an Tự mình đào lỗ vùi chôn cuộc đời Đất trời còn phải tuần hoàn Huống chi chế độ xoay vần đổi thay Còn đó mất đó xưa nay Hại người, người hại có sai bao giờ Lâu mau tùy ở thế thời Gieo ác gặt họa, luật trời chẳng sai * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 321 - THẤY MÀ THƯƠNG Thôi đã tan rồi, mộng bá vương Còn chi cơ nghiệp, gặt tai ương Dã tràng công cốc, tôn thờ giặc Muôn khổ, nghìn sầu, họa trăm phương Phủ bóng điêu tàn, tai cùng khắp Đất trời rộng lớn, hết chỗ nương Sai lầm lạc lối, đường chung kết Ác lai ác báo, thấy mà thương * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 322 - THỜ QUỐC TỔ CÁI GỐC CỦA NỀN QUỐC ĐẠO Mã đề dương cước, anh hùng tận Thân, dậu, niên lai kiến thái bình Tuất, hợi, Thánh Đức phục sinh Năm châu xích lại, như bàn tay trọn lành Văn minh Facebook nối vần Chỉ cần nhích chuột, khắp cùng đều hay Cơ trời vận hóa chuyển xoay Hùng Vương Quốc Tổ thế thay ý Trời. Quốc Đạo Việt Nam ra đời Anh Linh truyền thống, sáng ngời năm châu Cội Nguồn Đại Đạo gồm thâu Năm màu da, chung hội, đa nguyên một nguồn Phật, Tiên, Thánh, Chúa, một lòng Cứu nhân độ thế hội nầy kỳ ba Thờ Quốc Tổ, thành Quốc Đạo đâu sai Đó là định luật tự nhiên ở đời Quốc Tổ mà không tôn thờ Non sông đất nước lấy gì bình yên Việt Nam Quốc Đạo thiêng liêng Anh Linh Quốc Tổ ngự trên Đạo Tràng. Việt Nam Quốc Đạo sáng ngời Lẫy lừng thế giới đại đồng văn minh Vua Hùng Quốc Tổ anh linh Năm châu bốn bể tôn vinh Vua Hùng Việt Nam vì thế lẫy lừng Năm châu bốn bể phục tùng Việt Nam * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 323 - QUAY ĐẦU LÀ BỜ Ôi tan nát, nước non Đại Việt. Mãi mất dần, Trung Cộng ngoại xâm Ghét ai đem đất Tổ Tiên. Dâng cho Trung Cộng, mua danh chức quyền Một đất nước, bao đời gìn giữ Trải máu xương, hàng mấy nghìn năm Kế thừa lớp lớp Cha Ông Hận ai dâng hiến cho quân giặc Tàu Phải lên án, dù vào tù ngục Phải ra tay, quyết liệt giữ gìn Dù cho nát thịt tan mình Cũng không lùi bước trước rừng gươm đao Phải vạch mặt, nhưng tay bán nước Phải vạch trần, tội ác hại dân Bạo tàn, tàn bạo ác ôn Đánh người yêu nước máu tuôn đầm đìa Bao sự việc, phơi bày trước mắt Lũ gian tà, tàn sát chúng dân Những người yêu nước yêu non Những người bảo vệ giang san cõi bờ Ôi những kẻ, háo quyền háo lợi Đem nước non, dâng nhập theo Tàu Những kẻ làm hại Đồng Bào Thân đầy tội ác dễ nào tai qua Quay đầu thức tỉnh theo dân Lập công chuộc tội, mới yên sống còn Lời thơ ý chỉ Vua Hùng. Truyền ra khắp cả sơn hà nước non Hồn Thiêng Dân Tộc năm nghìn năm Thi hành ý chỉ làm theo Vua Hùng. Nước non, non nước Tiên Rồng Của toàn dân tộc kế thừa dựng xây Không ai có quyền bán, quyền buôn Chung nhau gìn giữ, nước non cõi bờ Để cho non nước trường tồn Muôn năm độc lập vĩnh hằng muôn năm * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 324 - CÁI DẠI HIẾM THẤY Theo Mác theo Lê, bỏ Vua Hùng. Để rồi quỳ lạy, giặc Tàu Trung. Giặc xơi, giặc nuốt tiêu biển đảo Giặc ăn giặc nuốt đến tận xương Bốn tốt, 16 chữ vàng đẹp nhỉ Nào hay lãnh thổ, sắp tiêu vong Văng Vẳng còn nghe lời Quốc Tổ Cội Nguồn vức bỏ, mất non sông * * * Văn Hóa Cội Nguồn
325 - HẾT MONG YÊN BÌNH Bấm để xem Quốc Tổ không thờ Nước non không giữ Cội Nguồn vứt bỏ Tránh sao cho khỏi Xâm lược ngoại xâm Dân tộc tiêu tan Hết còn độc lập Vùi chôn nô lệ Hết mong an lành Bạo tàn hạ hành Ăn năng đã muộn Chúng cướp nội tạng Chúng diệt giống nòi Tại ai, tại bởi do mình Ngu si dại dột phải đành vùi chôn Quốc Tổ chẳng thờ lãng quên Tránh đâu cho khỏi nước non tiêu điều Hãy mau chung một con đường Đi theo Văn Hóa Cội Nguồn Cha Ông Tôn thờ Quốc Tổ Hùng Vương. Tự Do Dân Chủ giàu sang yên bình Việt Nam độc lập trường tồn Dân giàu nước mạnh lẫy lừng ấm no * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 326 - CHỚ BỎ QUA Dân Chủ, Tự Do, chẳng đâu xa Từ trong cuộc sống, hiện sanh ra Tiến bộ văn minh, thay đổi mới Trào lưu nhân thế, bước thăng hoa Đào thải độc tài, già xơ cứng Không còn giá trị, cảnh đọa sa Nhân Quyền Dân Chủ, niềm chân lý Dân giàu nước mạnh, chớ bỏ qua * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 327 - LONG, LÂN, QUI, PHỤNG Huyền cơ Thánh Đức đến rồi Long, Lân, Quy, Phụng, đến hồi lập công Long: Thời chuyển vận uy linh Lân: Thời đổi mới chuyển xoay thế thời Quy: Thời đồng hướng về Nguồn Chống quân xâm lược phản hồi chung tay Phụng: Thời hành sự theo cơ Tứ linh hội tụ, Việt Nam đổi đời Tứ Linh, Long mãi đứng đầu Chuyển xoay vận mệnh đất trời càn khôn Việt Nam xuất hiện Tứ Linh Cũng là đến lúc bình minh hiện về Hào quang Văn Hóa Cội Nguồn Sáng soi vận hội, con Rồng cháu Tiên Cơ trời xuất hiện rõ in Tứ Linh chung hội hoa đăng chầu trời Hùng Vương Quốc Tổ ra đời Nước non Đại Việt đi vào thượng ngươn Lập đời Thánh Đức Thiên Tân Có nền Văn Hiến muôn năm trường tồn Việt Nam tỏa sáng vang lừng Năm châu bốn biển phục tùng Việt Nam * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 328 - QUỐC TỔ ĐI QUỐC TỔ LẠI VỀ Quốc Tổ đi, Quốc Tổ lại về Quốc Tổ đi Để lại bao điều nhớ thương Quốc Tổ về Đem lại mùa xuân Cho đời cuộc sống biết bao đẹp lành Cội Nguồn Quốc Tổ trao truyền Làm cho đất nước chuyển mình nở hoa Dân giàu nước mạnh âu ca Rồng Tiên tỏa sáng, vinh quang lẫy lừng Non sông nước Việt đổi đời Nhân Quyền, Dân Chủ, Công Bằng, Tự Do Như thời dựng nước Văn Lang Bách Việt trăm họ, ấm no sang giàu Nước non cảnh giới tươi màu Đậm đà tình nghĩa, tràn đầy tình thương Việt Nam đất nước quê hương Văn minh cuộc sống, làm nên hào hùng Trời xuân chẳng chút gợn buồn Đất xuân trải rộng một màu ấm no Dặm ngàn chẳng chút âu lo Khắp trong cuộc sống an vui thanh bình Nước non Quốc Tổ trở về Không còn nô lệ, vạn đời bình yên Trăng, hoa, mây, gió vầy duyên Đại ngàn, biển cả vút lên tiếng đàn Nước non quả ngọc trái vàng Nụ xuân đã nở khắp cùng quê hương * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 329 - CÁI GIÁ ĐỂ CÓ DÂN CHỦ Không ca thời cũng phải ca Có nền Dân Chủ vượt qua tù đày Dân Chủ đâu dễ có liền Phải tù phải tội, phải vào nhà lao Gian nan sống chết gian nan Bị hành bị hạ bị giam bị cầm Mời lên mời xuống dập bầm Dùi cui chúng đánh ngã nhào ngã lăn Trước mặt đầy rẫy chông gai Sau lưng bao nỗi họa tai khắp cùng Tai họa hung hiểm ngập tràn Con đường Dân Chủ vạn ngàn khó khăn Tháng ngày trong cảnh dầu sôi Quanh năm trong cảnh biết bao gọng kìm Nếu không phải chí anh hùng Quyết lòng vì nước vì đời vì dân Nguyện làm những ánh hào quang Nguyện làm ngọn đuốc sáng soi đến cùng Thời coi như đã thụt lùi Không còn dám nghĩ đến đường đấu tranh Anh hùng vì nước vì dân Vượt qua sống chết gươm đao bạo tàn Công ơn những bậc anh hùng Công ơn ngọn đuốc soi đường công ơn Không ca thời cũng phải ca Lưu danh lịch sử sáng soi muôn đời * * * Văn Hóa Cội Nguồn
330 - KHÔNG ĐIÊN, THỜI KHÙNG KHÔNG TÀN, THỜI LÚ LẪN Bấm để xem Biết nói sao đây Những kẻ vô ơn Những người vô nghĩa Chỉ biết bảo thủ Chỉ biết hại người Chỉ biết cúi đầu Trước lũ ngoại xâm Làm hại nước non Tàn bạo với dân Nào ai hỡi, áo kia ai dệt Hạt gạo kia khổ nhọc làm ra Phải chăng từ những bàn tay Còng lưng rời rã chân tay mới thành Nào xây nhà, làm ra vật dụng Nào trồng trọt, trăm loại chăn nuôi Biết bao khổ nhọc chúng dân Ngày đêm ra sức, trăm công vạn nghề Nghề nào cũng giúp cho đời Nhất là nuôi sống chính quyền tồn sinh Thế mà bạc nghĩa vô ơn Xem như cỏ rác, ra tay bạo tàn Không dân có sống được nào Không điên thời cũng là khùng chẳng sai Không tàn thời lú, tay sai Mới làm những chuyện hại dân hại đời * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 331 - BÀN TAY ĐỘC ÁC Việt Nam ơi hỡi Việt Nam. Sao mà khổ mãi. Lần than thế nầy Ai gieo tội ác cho đời Ai làm cho cảnh nước nhà ngã nghiêng Ai làm khốn khổ cho dân Đôi tay độc ác vô lương nhúng chàm Làm cho cuộc sống điêu tàn Đói nghèo còn phủ ngập tràn âm u Ác ru giấc ngủ thiên thu Để cho đất nước hết mong sống còn Nô lệ mở cửa đến rồi Nghìn năm nô lệ, đón mời tiếp theo Việt Nam còn mất về đâu Hỡi dân Đại Việt, đứng lên cứu mình Cứu non cứu nước, cứu nhà Để cho đất nước sống còn ngày mai * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 332 - Ê CHỀ Thế thời, thời thế bạc như vôi Mấy nhành củi mục, nối đuôi trôi Xào bần nhào cục, như đống rác Tham vọng bám đầy, thúi cùng hôi Ê chề cuộc sống, đầy u tối Sống lo sống khổ, sống tả tơi Bình yên vời vợi, chân trời thẳm Củi mục bèo trôi, lạc trùng khơi * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 333 - DẬY THÊ LƯƠNG Trăng ơi, hãy xuống thăm đất Việt. Lúc nầy tơi tả, ốm đau luôn Có miệng mà không sao nói được Sông sầu núi khổ, những đau thương Gia tài của Mẹ, non với nước Biển, rừng, buồn quá, lệ tràn tuôn Trăng ơi, nước Việt đang buồn lắm Phủ bóng ác tà, dậy thê lương * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 334 - LẼ PHẢI ĐÂY CHĂNG Tòa án lương tâm, đã bùng lên Không thể lặng im, nín với câm Kêu oan nổi dậy, cùng đất nước Càng ngăn càng chặn, càng bùng lên Dân chúng lên đường, đòi công lý Đòi quyền được sống, quyền kiếm ăn Có phải Formosa là tất cả Bảo vệ quân thù, lẽ phải đây chăng? * * * Văn Hóa Cội Nguồn
335 - DÂN KHỔ LẮM RỒI Bấm để xem Nước non dân khổ lắm rồi Sao quan cứ mãi vô tình chẳng hay Khốn cùng dân oán dân than Vương, quan, sung sướng, quên đi dân nghèo Để dân độc hại độc hành Còn thêm nghèo đói bệnh tình khốn nguy Quan ơi vô cảm mà chi Không dân quan sống với ai quan hời Đừng hại nữa dân khổ rồi Dân muốn được sống công bằng tự do Nhân Quyền, Dân Chủ ấm no Sống theo thế giới văn minh con người Trước kia dân đã sai lầm Nên dân mới khổ khốn cùng đến nay Giờ đây dân đã hiểu ra Nên dân đã quyết đi theo lòng mình Nước non dân khổ lắm rồi Dừng ngay đi hỡi những người vô tâm * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 336 - THÁI BÌNH CA Đã mấy nghìn năm, sáng bừng ra Rồng Tiên phơi phới, ánh minh soi Dòng đời cũng trổ, mùa xuân mới Tự Do, Dân Chủ, thái bình ca Xuân đã đâm chồi, đông biến mất Đổi thay thời thế, dậy phồn hoa Niềm vui tràn ngập, đầy khắp lối Lạc cảnh anh bình, khắp quê ta * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 337 - DÂN NƯỚC, NƯỚC DÂN Người dân dễ gạt biết bao Vì dân là nước, dễ tin bị lừa Nhưng đừng thấy thế mà lầm Đến khi chợt tỉnh, dân nhìn thấy ra Lừa dân, dân khó mà tha Nước, dân cuồn cuộn nổi lên khắp cùng Nguy tai dân nước lật thuyền Cuồng phong sóng dữ lật nhào thuyền gian Xưa nay là thế nào sai Gieo gió gặt bão hết mong yên bình Cá ngu loại bỏ nước lành Để rồi nhận lấy hãi hùng đi tiêu Bài học dân nước, nước dân Bài học cá nước nghiệm suy cho tường Những điều quy luật bình thường Phải nên nắm rõ, điều hành nước non Lấy dân làm Gốc bình an Hại dân nhất định nát tan đi đời * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 338 - LÒNG DÂN Lòng dân khi đã chán chê Coi như chế độ lâm nguy đến rồi Lòng dân đã dậy nhân quyền Đâu còn mê muội độc tài mà mong Lòng dân khi đã đổi thay Cá mà cạn nước nguy cơ trùng trùng Dân là cội gốc chính quyền Mất dân cành lá còn gì tan tiêu Lừa dân khó nỗi lừa lâu Cuối cùng dân biết hết mong sống còn Những ai thức tỉnh quay đầu Yêu dân mến nước về chầu Tổ Tiên Đi vào cuộc sống bình yên Qua cơn sóng gió ngửa nghiêng thế thời * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 339 - BỪNG GIÁC NGỘ Đọc kinh giáo, lòng tôi bừng giác ngộ Chỉ Vua Hùng, mới thật sự tối cao Người là con, của quyền năng Tạo Hóa. Đấng Chí Tôn, theo Thiên Ý Trời Cha Mở cửa trời, người chuyển xoay cõi thế Làm cho đời, tươi sáng bừng nở hoa Ai cũng rõ, trong cõi đời sống chết Chủ linh hồn, và làm chủ cái ta Tôi cầu khẩn, với những gì thành kính Cầu Vua Hùng, đầy quyền phép ban ra Những chân lý, trao truyền cho con cháu Tự chính mình, thoát khỏi chốn đọa sa Và lòng tôi, đầy vô biên yêu mến Những chân thành, và mãi mãi ngợi ca Một quyền năng, không thể nào nói hết Dù vạn đời, với số kiếp hà sa * * * Văn Hóa Cội Nguồn
340 - CHẲNG CÒN XA Bấm để xem Tự do sắp đến, chẳng còn xa Dân chủ nổi lên, khắp mọi nhà Đêm tối không còn, trời đã sáng Mây hội đường vui, gió hội ca Nước non trầm bổng, niềm Thánh Đức Áo xuân đã dệt, gấm thêm hoa Bàn tay năm ngón, chào đổi mới Việt Nam tỏa sáng, phước hà sa * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 341 - LỠ THỜI CƠ Vận nước non, đến hồi chuyển hóa Bắc, Trung, Nam, dậy sóng cuồng phong Lọc lừa, sàng lọc hiền nhân Sang cơ Thánh Đức, dự phần hiển vinh Sự im lặng. Qua cơ chứng xét Lỡ thời cơ, thăng tiến lập công Nghèo thời truyền giáo cứu dân Giàu thời quyên góp in kinh phổ truyền Đã lập công, dù nhiều hay ít Thời lòng vàng tỏa sáng như nhau Công cao thời phước đức cao Của nhiều quyên góp thanh danh lẫy lừng Cơ thời vận, xoay vần lịch sử Vận thời cơ, Dân Chủ Đa Nguyên. Của tiền hãy giúp cho đi Trong cơn hoạn nạn chúng dân khốn cùng Cơ thời vận, thi hiền thi đức Cơ lập đời thi thố tài năng Có công vì nước vì dân Vua Hùng Quốc Tổ anh linh danh đề Chiếu theo Thiên Ý Cha Trời. Chấm thi Rớt, Đậu, bảng vàng kỳ ba Công lao vì nước vì dân Làm cho cuộc sống bình yên, yên bình Kỳ ba Thánh Đức ra đời Ngũ chi hiệp nhất, đại đồng nhân sanh Đây là cơ hội lập công Dễ đâu có đặng vô tâm vuột rồi Phải chờ cuối tiểu kiếp thứ mười Cơ Trời Thánh Đức mới thời hiện ra Mười sáu triệu, tám trăm nghìn năm nữa lâu xa Phải đâu dễ có Thánh Đức hội kỳ ba ra đời * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 342 - THIỆN LÒNG Thiện lòng hai chữ phúc lành Bình yên khắp nẻo, đường trần an vui Khắp trong thế giới nhân sinh Thiện lòng, đem lại bình yên cuộc đời Thiện lòng, thương hết mọi người Làm cho cuộc sống xanh chồi nở hoa Quả lành trái ngọt trong ta Niềm vui trải khắp sơn hà nước non Thiện lòng hai chữ thương yêu Thường người hoạn nạn lao đao khốn cùng Thương người như thể thương mình Giúp người như thể giúp mình khác chi Ai ơi mở rộng lòng nhân Làm cho cuộc sống bớt phần khổ đau Nhất là tình cảnh khốn nguy Trắng tay hết sạch lấy chi sống còn Thiện lòng là tấm lòng vàng Tấm lòng Phật, Chúa thương người từ bi Dù rằng để của bằng non Không bằng để đức cho con ở đời Dù rằng giàu có cỡ nào Nhưng không có đức vẫn còn nghèo xơ Thấy người khốn khổ làm ngơ Cái giàu trống rỗng nghèo xơ xác nghèo * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 343 - Ý TRỜI CHUYỂN XOAY Anh Linh Quốc Tổ trở về Ngự trên đất Việt, Ý Trời chuyển xoay Bút Trời chuyển động Đông Tây Thiên La, Địa Pháp, bủa vây khắp cùng Văn thơ, kinh giáo ngập tràn Phá tan bóng tối, địa đàng u minh Mặt trời Văn Hóa sáng soi Dân chúng Trung Cộng nổi lên cuộn cuồn Nổi lên giành lại chính quyền Từ tay Cộng Sản trở về với dân Độc tài thay thế Đa Nguyên. Tự do Dân Chủ văn minh đổi đời Từ đây Trung Quốc quay đầu Hướng về Nam Việt phục tùng đi theo Tôn thờ Quốc Tổ Hùng Vương Năm châu bốn bể, đông, tây hội về Việt Nam đệ nhất hoàn cầu Anh Linh đất Việt sáng ngời Anh Linh. Chúa Trời đã chọn Việt Nam. Là nơi Thánh Địa trung ương địa cầu Hùng Vương Quốc Tổ thay Trời. Năm châu nhân loại lên đường hồi quy Trở về Thiên Quốc quê hương An vui cực lạc, sống trên cõi trời * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 344 - KHIẾP VÍA HỒN KINH Ngày giỗ Tổ, Vua Hùng sắp đến Trăm triệu dân, đồng hướng về Nguồn Rồng Tiên tiếp nối lên đường Long hoa mở hội Việt Thường vinh hoa Lòng yêu nước, dâng cao ngun ngút Dậy đất trời, tỏa sáng uy linh Giặc Tàu khiếp vía hồn kinh Hết mong xâm lược, bái, quy, phục, tùng * * * Văn Hóa Cội Nguồn