150 - VẺ VANG TIÊN RỒNG Bấm để xem Đã đến lúc, cơ trời phân định Ma theo ma giành giật kiếm ăn Con trời trở lại thiên ban Yêu Tinh, Quỷ dữ theo chân xô bồ Hùng vương khi dựng cơ đồ Gươm thiên một đạo diệt loài tam tinh Giờ đây Văn Hóa chuyển xoay Yêu tinh đành phải bó tay cúi đầu Gươm thiên trí huệ nhà trời Vung lên quét sạch không còn một tên Cơ đồ dựng dậy hồn thiêng Lập đời Thánh Đức vẻ vang Tiên Rồng * * * Những ai còn chút lương tâm. Thời không khỏi xót đau. Một đất nước có lịch sử lâu đời, thế mà không theo kịp các nước thậm chí không vượt qua nổi Lào, Camphuchia, vì sao dân tộc Việt Nam lại chậm phát triển như thế? Có phải Việt Nam chúng ta gặp phải một điều mà chúng ta cần lên tiếng. Trả lại cho Việt Nam một cuộc sống tự do, tung bay mưu cầu hạnh phúc. Nhìn Lào, Camphuchia mà rơi nước mắt. Dân họ có phước hơn dân mình nhiều. Nên mới Văn Minh chạy nhanh hơn dân tộc mình như vậy. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 151 - CÙN TRÍ Chửi qua chửi lại, thế mà hay Chửi cho khan cổ chẳng ai nghe Chửi bể ống loa, cùn mất trí Văn minh là thế, kiểu thời nay Vung vãi tuôn ra nhiều kiểu mới Tuyệt đỉnh tối tân, thúi tung bay Khiếp hồn bạc vía, người nghe thấy Thương thay mù trí, dắt người say * * * Một câu nói lành, hơn nghìn câu nói ác. Một câu cứu vớt, hơn vạn câu dập vùi Chửi nhau cho lắm để rồi Tan đàn xẻ nghé, làm mồi ngoại xâm. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 152 - SO SÁNH Mác, Lê, cân với Vua Hùng Thử xem nặng nhẹ khỏi lầm khỏi sai Một người xa lạ phương Tây Một người dựng nước dựng non biển trời Công lao Quốc Tổ sáng ngời Mác Lê đâu phải là người dựng non Chỉ người thiếu học ngu ngơ Sống theo kiếp sống bơ vơ lạc Nguồn Mác Lê đâu phải Vua Hùng Thế mà quỳ lạy cúi đầu tung hô Trung là Trung với Ông Cha Hiếu là Hiếu với Tổ Tiên Cội Nguồn Hiếu trung, trung hiếu lạc đường Giấc mơ Lê Mác vài người cuồng si Vua Hùng thời lại bỏ đi Rước Lê rước Mác ngồi lên trên đầu Cội Nguồn dân tộc vẫn còn Sờ sờ ra đó mắt mù thấy chi Không ai chọn lấy chiến tranh Chỉ mong cầu lấy bình an nước nhà Trâu ta ăn cỏ đồng ta Tôn thờ Quốc Tổ trả ơn Công Người Hỡi ai con cháu Tiên Rồng Hãy xem nặng nhẹ, Vua Hùng. Mác Lê. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 153 - NẮM CHẶT GƯƠM THIÊN VĂN HÓA Đừng buông tay, hỡi người dân Đại Việt Gươm Cội Nguồn, luôn nắm chặc trong tay Dù trải qua, bao gian nan khó nhọc Nhưng vững lòng, tôi luyện chuyển vận xoay Nào chúng ta, thổi bùng lên ngọn lửa Cho quân thù, khiếp đảm cảnh Rồng bay Niềm khao khát, tự do bừng cháy bổng Dân Việt Nam, nào có sợ một ai * * * Đã là dòng giống Tiên Rồng. Con cháu nhà Trời, thời còn sợ ai nữa. Hãy bay lên nổi gió tung mây. Một trận chiến không ngừng đổi mới. Lũ ngoại xâm chới với lùi ngay. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 154 - CA NGỢI QUỐC TỔ Sao không ca, Vua Hùng Quốc Tổ Để toàn dân, có chỗ tựa nương Thuyền có lái, vượt qua sóng dữ Dân có Nguồn, bền vững keo sơn Ai ơi theo gót Cha Ông Khơi nguồn Truyền Thống trổ xuân sang giàu Hãy ca Quốc Tổ Vua Hùng Dứt đi nô lệ đói nghèo dứt đi * * * Không ca Quốc Tổ dân tộc Việt Nam như Rồng mất đầu. Không ca truyền thống Tiên Rồng, khác gì Phụng Hoàng trụi cánh. Dân tộc Việt không đi vào nguy khốn mới là chuyện lạ. Vẽ con đường tương lai. Sai một li đi một dặm. Ca Rồng không đầu, ca Phụng trụi cánh. Giặc không xâm chiếm mới là chuyện lạ. Nô lệ hơn nghìn năm cũng là lẽ tất nhiên. Cái đầu trống rỗng, không nên lắm chuyện vẽ vời, Làm cho Tổ Quốc Đồng bào lâm nguy. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
155 - KHÔN NHÀ DẠI CHỢ Bấm để xem Tan nhà nát cửa, chính là đây Kẻ theo Trung Cộng người theo Tây Cha Ông Cội Nguồn, thời vứt bỏ Cho rằng Nguồn Cội chẳng chi hay Chê bai truyền thống, cho là dở Cộng Sản, Quốc Gia là ai đây? Tàn sát lẫn nhau gieo thù hận Không khờ thời dại, cũng ngây ngây * * * Thật vậy không có sự khờ dại nào hơn, cùng một dân tộc mà tàn sát lẫn nhau. Thắng thua cái nỗi gì. Là cho tan nát Đại Gia đình Đại Việt. Tan rã đoàn kết chỉ biết cúi đầu trước ngoại xâm. Một dân tộc chia bè rẽ phái hại nhau. Đem ra xử không ai là không có tội. Xem đi xét lại khôn nhà dại chợ mà thôi. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 156 - ĐỊNH LUẬT Một dân tộc, biết tôn thờ Nguồn Cội Thời lo gì, không giàu mạnh ấm no Một dân tộc, chỉ xu theo thời thế Lìa Cội Nguồn, thời lặn hụp âu lo Điều cơ bản, vẫn là cây còn Gốc Lá với cành, luôn xanh tốt sum suê Một định luật, luôn không gì là mới Xưa với nay, cũng vẫn thế mà thôi * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 157 - VÀNG THẬT SỢ CHI LỬA Vì non nước, sợ gì vạn câu nói xấu Chỉ có người phản quốc Mới sợ lời đàm tiếu ở đời Vì Cội Nguồn Sẵn lòng cho người đào xới Họ phê, họ phán, Họ chửi, họ nghe, họ khiêng họ gánh Ao sâu béo cá Ngậm máu phun người dơ miệng mình Chửi cho bụng chướng ruột phình Hai bên cùng chửi ngã nhào hai bên. * * * Chửi có chết ai Nhưng chửi có bài bản, ngứa lỗ tai có khi lên tăng xông ngã đùng ra mà chết. Nhớ chửi có bài bản nhé. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 158 - MẮC CHI TRANH GIÀNH Nước non nào phải riêng ai Của toàn dân tộc chung tay giữ gìn Mắc chi mà phải tranh giành Độc quyền là trái ý trời thiên công Sống theo Hiến Pháp Cha Ông Công bằng, bình đẳng non sông yên bình Cội Nguồn, Dân Chủ, Nhân Quyền Dân giàu nước mạnh còn gì hay hơn * * * Đúng Vậy: Một cuộc tranh giành không có hậu, Kẻ thắng xưng vua, người thua cho là giặc. Cả hai đều thất bại, kết cuộc là chẳng được gì, dân tộc đi vào thiệt hại cuộc sống trở thành nhà tù, trong khuôn khổ độc tài độc trị. Khói mây rồi cũng trở về khói mây, Lợi đâu không thấy, thấy họa tai. Cuối cùng cũng bị Tàu xơi sạch sành. Tỉnh lại đi con Lạc cháu Hồng Mấy nghìn năm nô lệ chưa còn ớn sao? * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 159 - ANH EM ĐẠI VIỆT Đừng nguyền rủa, hỡi anh em Đại Việt Đừng ghét nhau, cùng Nguồn Cội anh em Hại nhau chi, cho thêm thù thêm hận Nắm tay nhau cùng bảo bọc qua đêm San sẻ nhau, những gì mình có được Hãy ôm nhau, trong cốt nhục tình thương Xóa hận thù, xóa đi bao cảnh nghịch Chấp nhận nhau, cùng vực dậy đi lên * * * Đúng Vậy: Gà một mẹ đá nhau để làm gì? Nếu thích đấm đá, thời cùng nhau đấm đá ngoại xâm, không hay hơn sao. Không nên có cảnh lấn lướt sân nhà. Mãi cuối đầu nhịn thua thế giới. Hít thở thật sâu tỉnh lòng đi nhé. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
160 - CẦN GÌ THOÁT TRUNG Bấm để xem Cần gì phải sợ thoát Trung Chỉ cần dân tộc Việt Nam về Nguồn Vua Hùng Quốc Tổ tôn thờ Rồng Tiên phất phới dậy trời nước non Ngoại Xâm khiếp vía hồn kinh Khác gì Rít thấy Gà Tinh hãi hùng Chuột Bắc run rẩy Nam Mèo Tiên Rồng ngẩn cổ cao đầu Việt Nam Cần gì cắt đứt Tàu, Tây Cội Nguồn mở rộng nắm tay đón mời Năm châu bốn biển con người Nối vòng tay lớn biển trời anh em Cội Nguồn càng mở rộng thêm Năm châu bốn biển gồm thâu dễ dàng Việt Nam con cháu Tiên Rồng Mau mau thắp sáng Cội Nguồn chuyển xoay Mắt gì lo sợ Tàu, Tây Theo chân Quốc Tổ dựng nên nghiệp trời Việt Nam Nguồn Cội sáng ngời Cần gì phải sợ Tây, Tàu, thoát Trung * * * Lạc Cội lạc Nguồn, thời lo sợ Tàu, sợ Tây. Củng cố Nguồn Cội đắp xây. Thời Tàu, Tây, kinh hoàng khiếp sợ. Thoát Trung, thoát Tây mà làm gì? Không có thứ vũ khí nào mạnh hơn, Vũ khí Cội Nguồn Văn Hóa Không có thế lực nào đánh bại được, năm nghìn năm Văn Hiến Ông Cha. Mau đoàn kết tiến lên phía trước làm bạn bè khắp cả năm châu. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 161 - CHƠI VƠI LẼ SỐNG Một cuộc sống, nếu không tìm chỗ đứng Cứ lấn chen, trong cuộc sống lạc Nguồn Đời bơ vơ, trong cảnh đời lạc lối Nào khác chi, như cái cối xoay tròn Xoay cho tối mặt tối mày Xoay cho cuộc sống lu bù xẩm xoay * * * Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa không bao giờ lạc Nguồn lạc Cội nên mãi sống trên thiên đàng cực lạc. Còn những người lạc Nguồn lạc Cội. Thường sa đọa xuống các tần địa phủ, trải qua vô số ức kiếp chịu sự hành hình khốn khổ vô cùng. Những ai trở về Cội Nguồn thời thấy rõ thiên đàng ngay trước mắt. Không phải là hạnh phúc lắm sao. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 162 - TÌM HƯỚNG ĐI Ôi Việt Nam, Những con người cùng khổ Mãi cơ hàn, trong gió bão lụt mưa Tìm hướng đi, cho mình một lối thoát Chạy xa bay, trong kiếp sống đẫy đưa Lìa nanh vuốt, của những loài ác quỷ Tìm tự do, trong cuộc sống ước mơ Về Nguồn Cội, đầy niềm tin rộng mở Sống an lành, đầy no ấm sớm trưa * * * Thật vậy không gì vui sướng hơn khi trở về với Nguồn với Cội, được sự bảo bọc của bao lớp Ông Cha, bảo bọc của Hồn Thiêng Dân Tộc. Nhất là theo chí hướng Quốc Tổ. Đặt tình thương đồng bào, tình thương non sông Tổ Quốc trên tình thương bản thân của chính mình. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 163 - HOA NHÂN ÁI Khi cái thiện, đã bùng lên sức mạnh Thời bạo tàn, cũng tận diệt không còn Hoa nhân ái, đã ngập tràn thế giới Thời núi thù biển hận cũng tiêu tan Quả bình liền trở về cuộc sống Khắp đất trời vạn lối những bình an * * * Khi các Ác đã đến hồi cực Ác. Trở thành phản Ác, đi vào tận diệt. Nhường cho cái Thiện ra đời. Tạo lên cuộc sống mới cuộc sống trăm hoa đua nở, rực thắm sắc xuân. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 164 - TRỒNG CÀ ĐƯỢC CÀ Thương người như thể thương thân Giúp người như thể, giúp ta trong đời Dù cho chẳng làm được gì Còn hơn những kẻ hại người hại dân Giúp người tính toán mưu sâu Sao bằng hạt gạo nắm rau cho đời Những ai chân chính thiện lành Đều là hạt gạo trên sàng thời nay Nhân nào quả nấy đâu sai Hễ gieo nhân thiện gặt muôn phúc lành * * * Gieo Lành gặt Lành, gieo Ác gặt Ác nhân nào quả nấy. Có gieo có gặt không gieo không gặt. Giúp người vì lòng thương hiển nhiên là gặt phúc. Nhưng giúp người tính toán mưu sâu cáo già là một chuyện khác. Nhiều khi không gặt phúc mà ngược lại nhận lấy bao điều không may. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
165 - NẠN SÂU, CHUỘT Bấm để xem Sâu chi, Sâu lạ, Sâu lùng Chuột chi, Chuột lạ, Chuột cùng nước non Chuột xây tổ ấm vàng son Sâu thi với Chuột, vét vơ sạch sành Bớ non, bớ nước, coi chừng Tránh xa lũ chuột diệt trừ mọt sâu * * * Sâu, Chuột. Mọt, đã thành địch, thời diệt sao cho nổi. Một con ngã xuống hàng nghìn con mọc lên. Bó Tay. Chúng ăn hết sạch không còn gì để ăn. Chúng trở lại ăn nhau. Chúng ngoạm cái nào cái nấy chí tử. Nhìn mà rởn ốc rùng mình. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 166 - KÊU SAO THẤU TRỜI Ai gieo khốn khổ cho dân Ai gieo tan tóc lầm than khổ sầu Dân mất trắng, chẳng ai bù Tai bay họa gởi biết cầu cứu ai Dân lâm nạn, tự mang tai Cổ dân ngắn quá kêu sao thấu trời * * * Thật đúng vậy, dân tộc Việt Nam chịu không biết bao nhiêu là khốn khổ. Không biết dân có tội gì? Mà phải cỏng tai, gánh họa. Đầu đội oan ức truyền miên. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 167 - TRÍ MÙ Mắt mù còn chút lương tâm Còn hơn Mù Trí tối tăm hại đời Trí Mù gieo họa cho mình Cho non cho nước cho nghìn đời sau Nghìn năm nô lệ đớn đau Trăm năm nô lệ biết bao khốn cùng Trí Mù, nguy hại vô cùng Tối tăm cuộc sống, lạc đường chơi vơi Mắt mù còn nghĩ Cha Ông Thành nhân thiện đức hơn trăm trí mù * * * Người trí mù nếu biết trở về Cội Nguồn, thời sáng trí trở lại, vì Văn Hóa Cội Nguồn chính là dòng cam lộ ma ha. Chữa khỏi bách bệnh tâm linh. Không những chữa khỏi bệnh mù trí, mà còn trở thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa dứt đường sanh tử, không còn đọa lạc vào ba đường ác, Địa Ngục, ngạ Quỷ, Súc sanh. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 168 - ANH NHỚ KHÔNG Tổ Quốc của ai, anh nhớ không Nhớ rồi, anh hãy nghĩ cho thông Tổ quốc quê hương là trên hết Đảng là của Đảng, chớ chờ trông Nước non, non nước nào có Đảng Từ thuở Vua Hùng dựng non sông Hỡi ai về Cội cho tôi gửi Tấm lòng Trung Hiếu đến Cha Ông * * * Dù Đảng nào đi nữa, cũng không phải là Đảng của Tổ Quốc Tổ Quốc là Tổ Quốc. Đi đôi với truyền thống anh linh dựng nước giữ nước, có hơn năm nghìn năm Văn Hiến. Tổ Quốc Việt Nam không của riêng ai, mà là của tất cả dân tộc Việt Nam. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 169 - CÔNG BẰNG BÌNH ĐẲNG Có tài giúp nước giúp non Nào ai cấm được khi dân yêu cầu Có tài ứng cử tranh hùng Nào ai cấm được công bằng thi đua Người dân chẳng thắng chẳng thua Có quyền lựa chọn vàng, thau, tin dùng Những ai dân bầu chọn rồi Thời nên hết sức vì đời vì dân * * * Dân là Gốc, dân là chủ. Dân có quyền lựa chọn. Người có tài có đức, có Tâm có Tầm. Dân tin người nào, dân bầu người ấy, không ai có quyền bác bỏ sự lựa chọn của dân. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
170 - CÁI GIÀU ĐÂU RA Bấm để xem Mấy ai hiểu, dân tình khốn khổ Sống đói nghèo, day trở khó khăn Chỉ vì trói buộc tay chân Của nhiều đạo luật phi nhân hại đời Những đạo luật chéo chồng rét rối Ký thịt heo, quản lý nhiều ngành Làm ăn lắm cảnh thiệt thòi Không nghèo mới lạ cái giàu đâu ra * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 171 - MỘT TÌNH YÊU Ta vẫn còn, một tình yêu trên hết Một tình yêu, Tổ Quốc với non sông Một tình yêu, với con tim bốc cháy Nguyện một đời, theo dấu ấn Cha Ông Ôi Việt Nam, mấy nghìn năm Văn Hiến Và giờ đây, bừng kết trái đơm bông Vì nước non, tôi quyết tâm đổi mới Cho mùa xuân, tràn ngập khắp non sông * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 172 - TA HÁT LÊN Ta hát lên, hát cho đời sống mãi Ta ca lên, cho quân thù gục ngã Để cho đời, không còn cảnh đau thương Để cho đời, được sống cảnh tự do Ta hát lên, một niềm tin tỏa sáng Ta ca lên, cho nước non dậy sóng Thành cuồng phong, càn quét lũ quân thù Hát cho Đại Việt sáng ngời Rồng Tiên tỏa sáng đất trời Việt Nam * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 173 - TIÊN RỒNG ĐÔI CÁNH Hãy dắt nhau đi, đến tương lai Đi về Nguồn Cội ngắm hoa mai Hương sen lan tỏa, bên bờ giác Trút bỏ độc tài, lắm họa tai Dân chủ, nhân quyền, ta tiến bước Sánh cùng thế giới, sánh đôi vai Con cháu Vua Hùng bi, trí, dũng Tiên Rồng đôi cánh, sãi tung bay * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 174 - QUYỀN LỰA CHỌN Lá phiếu hôm nay, thế gươm đao Tự tay lựa chọn, đánh anh hào Thắng thua bình đẳng, trong lá phiếu Phiếu nhiều là thắng, ít nóc ao Cơ vận là đây, mau lên nhé Cờ đã đến tay, phất dương cao Bao năm chờ đợi, quyền dân chủ Được quyền chọn lấy, ánh trăng sao. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
175 - CỘT, KÈO, RUI, MÈ LÀM NÊN NGÔI NHÀ Bấm để xem Không nên đón bậy nói bừa Chín người, mười ý ai nào giống ai Nghìn xưa cho tới thời nay Hoa nào cũng đẹp mùa xuân góp phần Mỗi người mỗi cách xây nền Mỗi hoa mỗi vẻ chung lòng dệt xuân * * * Dân tộc Rồng Tiên con cháu Việt Nam mỗi người mỗi cách yêu nước, không ai dại gì theo Trung Quốc. Làm thân nô lệ. Mà đang tìm cách cho Trung quốc một bài học theo sự khôn khéo của mỗi người. Khiếp kinh như thời Ông Cha ta từng làm. Chỉ trừ những người không còn lương tâm. Bị Trung Quốc mua chuộc làm tay sai cho chúng. Vứt vào sọt rác cho rồi. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 176 - TIN ÔNG TIN CHA TIN CHI MA VỚI QUỶ Một lối sống, mất Nguồn mất Cội Luôn cho mình, nổi trội hơn người Cứu dân thoát khỏi dập vùi Ban cho cuộc sống sang giàu văn minh Thử hỏi lại bề trên soi xét Kẻ lạc Nguồn, rằng cứu nước non Ở đời chuyện lạ là đây Bịp lừa chẳng khéo chẳng khôn chút nào Lòng cứu nước, không nhìn Quốc Tổ Lòng vì dân vứt bỏ Cội Nguồn Cái đuôi đã lộ dài thoàng Cáo Già thời đại làm gì nên danh Tin là tin bậc hiếu trung Tin chi những kẻ lợi danh tham quyền * * * Muốn người ta theo mình. Mà hành động phản lại đạo đức bất trung, bất hiếu, bất nhân, bất nghĩa, bỏ rơi Ông Cha xem thường Nguồn Cội. Nói là cứu đất nước, nhưng lại xem thường Quốc Tổ Khác gì chú hề sân khấu. Chỉ làm trò cười thiên hạ mà thôi. Không đáng đồng xu. Người trí đời nào nghe theo. Chỉ có kẻ quên Tổ quên Tiên cổ vũ nuôi lừa. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 177 - THẤM THÍA Dù địch hay ta, cũng là dân Đại Việt Dù thắng hay thua, cũng một cội mà ra Dù hận thù, cũng đồng bào ruột thịt Dù hại nhau, cũng chính thịt cùng da Rồng Tiên một Cội Ông cha Cớ chi sát hại nát tan giống nòi * * * Người có trí, có đức dẫn dắt đồng bào theo Tổ theo Tiên. Theo truyền thống anh linh có hơn năm nghìn năm Văn Hiến xóa bỏ hận thù đoàn kết anh em, keo sơn hòa hợp làm cho đất nước thái bình an lạc. Người lạc Cội lạc Nguồn. Lạc mất Ông Cha. Chỉ biết ba hoa pháo mồm pháo miệng, miệng nói cứu nước nhưng lúc nào cũng ca ngợi ngoại bang. Nói cho cùng chỉ là người theo ngoại bang phản quốc. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 178 - NỖI KHIẾP SỢ Nổi khiếp sợ Là do lạc Nguồn lạc Cội Nỗi hèn nhục Là do phụ bạc Cha Ông Sống mất gốc đành héo khô nhân đức Sống mất Nguồn, lòng đánh mất hiếu trung Bị ngoại xâm, làm khiếp đảm hồn kinh Đó là định luật tất nhiên ở đời * * * Tổ Tiên Ông Cha không chầu Chầu Ma chầu Quỷ để rồi bơ vơ. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 179 - HÃY NHÌN LẠI Hãy nhìn lại, bao chặng đường lịch sử Đã cho ta, thấy rõ những cái khôn Lòng hướng ngoại, khó làm nên nghiệp cả Về Cội Nguồn, hướng nội tỏa vinh quang Dương là sáng, bao đời nay vẫn thế Ngoại là Âm, đầy bóng tối âm u Muốn cứu nước, phải gắn liền Cội Gốc Chống ngoại xâm, càng đoàn kết chung tay Càng mất Gốc, càng chia năm xẻ bảy Càng mất Nguồn, càng ngậm đắng nuốt cay * * * Muốn cho con cháu Rồng Tiên Việt Nam nghe theo làm theo. Trừ khi người đó có hướng đi đúng. Biết tôn thờ Nguồn Cội. Nguồn Cội Dân tộc Việt Nam. Không phải phát Nguồn từ thời Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê. Cộng Sản, quốc Gia. Mà phát Nguồn từ thời Hùng Vương dựng nước Văn Lang. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
180 - ĐI ĐÚNG HƯỚNG Bấm để xem Có tài giúp nước giúp non Cứu dân Đại Việt lầm than khốn cùng Dắt nhau về Cội về Nguồn Xây nền Dân Chủ công bằng ấm no Thờ Trời, Trời đãi Trời cho Theo Ông Quốc Tổ khỏi lo đói nghèo Có tài truyền giáo cứu người Không mong cũng khá, không cầu cũng sang * * * Dân có cái Gốc của Dân chính là Nguồn Cội. Người bỏ Nguồn bỏ Cội thời khó mà chuyển được lòng dân. Dân không theo không có nghĩa là Dân vô cảm. Mà là không hiệp lòng dân, dân chán ngán cảnh nồi da nấu thịt tàn sát anh em lẫn nhau. Thắng xưng Vua thua cho là Giặc, xem đi xét lại Giặc với Vua cũng chỉ là một thứ. Không đem lại lợi lộc gì cho cuộc sống. Chỉ có lợi cho bè đảng khi đã nắm chính quyền. Phát huy Nguồn Cội, là hướng đi đúng, Dân tộc Việt Nam nhất định đi theo. Tôn thờ Cha Ông đi vào cuộc sống mới. Cuộc sống có Nhân Quyền, Dân Chủ, Tự Do, Công Bằng, Bình Đẳng. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 181 - THÁNH NGÔN TIẾNG SẤM Lời nói phải, không gì sợ hãi Lời nói ngay, vững chãi thi gan Gian nan tù tội gian nan Càng tôi càng luyện kim cang sáng ngời * * * Chỉ có Quốc Tổ Vua Hùng, cũng như con Rồng cháu Tiên mới thật sự muôn năm. Còn sự biến động xã hội tạo lên chế độ nầy chế độ kia chỉ là thời thế, giai đoạn lịch sử. Hết lớp sóng nầy đến lớp sóng khác. Sự già cỗi xơ cứng thoái hóa sẽ đi đến loại bỏ. Thay thế cho cái mới ra đời non trẻ. Cũng như lá già rơi rụng thay thế bằng lá non theo định luật tự nhiên không ai có thể làm gì được phải chấp nhận đi theo định luật ấy. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 182 - ĐI VÀO ĐƯỜNG DỮ Lạc Cội Nguồn, đi vào đường dữ Bỏ Ông cha, sao khỏi điêu linh Tránh đâu cho khỏi lầm than Kẻ thù xâm lược nát tan cơ đồ * * * Việt Nam có ông Quốc Tổ là Vua Hùng. Thế mà anh nào lên cầm quyền. Cũng tự xưng là người dựng nước. Buồn cười làm sao. Cứ mãi tuồng hề. Khói mây rồi cũng trở về khói mây * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 183 - GÓP CÔNG GÓP SỨC Góp chút công, xây nền Đại Việt Nói lời hay, làm đẹp quê hương Xóa đi chia rẽ tình thương Dìu nhau qua cảnh đảo điên khốn cùng Làm cho đất nước thanh bình Dân giàu nước mạnh đăng trình ấm no * * * Muốn cứu vãn tình thế lâm nguy đất nước. Không còn con đường nào khác hơn. Là toàn dân tộc Việt Nam con cháu Tiên Rồng. Trở về với Cội với Nguồn. Cùng nhau tôn thờ Quốc Tổ, phát huy truyền thống Ông Cha. Đi vào Đa Nguyên, Nhân Quyền, Dân Chủ, sống theo Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp, Công Bằng, Bình Đẳng. Thời khó có đất nước nào sánh kịp ổn định độc lập 3000 năm. Không thua gì Niên đại Hùng Vương kéo dài độc lập 2701 năm. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 184 - CÓ LÀ GÌ Cộng Sản, Quốc Gia có là gì Hai đường hai nẻo lạc đường đi Nồi da nấu thịt tù với tội Xem đi xét lại được cái chi * * * Cùng một Cội thắng thua để làm gì? Không nói là có hại cho dân tộc. Làm tăng thêm mộng xâm lược ngoại bang. Sò, Hến cắn nhau, ngư ông đắc lợi. Đất nước chia bè rẽ phái chiến tranh, người được lợi lớn chính là bành trướng Trung Cộng. Dân tộc Việt Nam mãi mãi là dân tộc lệ thuộc nô lệ. Tỉnh lại đi. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
185 - CẦN GÌ GƯƠM GIÁO Bấm để xem Cứu dân tộc, cần gì gươm đao giáo mác Trở về Nguồn, đoàn kết nắm tay nhau Lìa quá khứ, xóa đi bao thù hận Lấy tình thương xoa diệu nỗi thương đau * * * Sự lật đổ, khó mà làm thay đổi một dân tộc. Thắng là Vua thua là Giặc. Xem đi xét lại. Giặc với Vua chẳng khác gì nhau. Con Sói độc tài trước ra đi, con Sói độc tài sau càng hung dữ. Ai lên nắm chính quyền cũng trù dập kẻ thù sống chết của mình. Sự lật đổ gây ra thù hận, làm gì có chuyện đêm lại Nhân Quyền tự do Dân Chủ. Có thể đây là dắt con lừa còn lớn hơn những con lừa trước. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 186 - LẤY ÂN TRẢ OÁN Oán trả oán, chất chồng thù hận Ân trả oán, thù hận tiêu tan Việt Nam thoát khỏi binh đao Thái bình thịnh vượng biết bao đẹp lành. * * * Nghìn năm nô lệ giặc Tàu Trăm năm nô lệ giặc Tây Nếu không thức tỉnh đắp xây Cội Nguồn Việt Nam còn khổ dài dài Mong gì tìm lại thái bình an vui Lạc Nguồn biến tướng yêu Ma Hiện thành ác Quỷ hại dân hại đời. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 187 - ĐIÊN CUỒNG HẠI NHAU Dù xấu tốt, cũng anh em hồng lạc Dù thắng thua, cũng một cội Cha Ông Sống cùng một nước một non Thương nhau không hết hại nhau làm gì Chỉ người lạc Cội lạc Nguồn Lạc luôn nhân nghĩa điên cuồng hại nhau * * * Nào hãy tôn vinh những ai biết tôn thờ Quốc Tổ. Vì họ là những người có Tâm. Có Tầm nhìn rộng lớn như biển cả đại dương. Vượt xa những tầm nhìn nhỏ hẹp, con lạch quanh quẩn nơi ao hồ. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 188 - KHỔ CẢ HAI BÊN Hãy quên đi, những gì trong quá khứ Một nỗi buồn, lạc lối cả hai bên Một cuộc sống, mất đi nền cội gốc Nát chồi xanh, ôm lấy nỗi buồn tênh * * * Không có sự cái lợi nào hơn là sự đoàn kết. Không có cài hại nào hơn là bỏ Cội bỏ Nguồn. Trở về với Nguồn với Cội tôn thờ Quốc Tổ đi vào bất chiến tự nhiên thành, Nhìn nhận lại anh em đầy lòng thương yêu đoàn kết 54 dân tộc. Sống trong hòa bình độc lập tự do. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 189 - TRÒ HỀ TRẦN THẾ Đã thấm thía, với trò hề trần thế Sao không về truyền thống với Ông Cha Vui trong cảnh, niềm vui không thù hận Một cuộc đời, giác ngộ bước thăng hoa * * * Ca ngợi Việt Nam, cũng là cách tỏ lòng yêu nước. Nhưng biết cách yêu nước thời phải nói lên truyền thống anh linh dân tộc, tôn thờ Ông Cha. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
190 - UỔNG THAY KIẾP NGƯỜI Bấm để xem Đừng nên cạn nghĩa sạch tình. Bỏ quên Trung Hiếu, lạc đường Ông Cha Thân người mà chẳng ra ta Biến thành ác quỷ đạo sa vạn đời Làm người chẳng chịu làm người Hết mong tìm thấy cõi trời quê Cha * * * Làm thay đổi một dân tộc, phải bắt đầu từ Văn Hóa. Nhất là Văn Hóa Cội Nguồn. Vì chỉ có Văn Hóa Cội Nguồn mới làm thay đổi hướng đi của một dân tộc. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 191 - CHÂN LÝ Bàn tay một người thời khó mà dời non lấp bể. Nhưng đó là bàn tay cả Dân Tộc, thời lấp bể dời non dễ như trở bàn tay * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 192 - CĂN BẢN ĐI ĐẾN THÀNH CÔNG Dân tộc Việt Nam nhìn thấy Dân Chủ, Tìm được Nhân Quyền. Nhưng lại không nhìn thấy được Cội Nguồn, tôn thờ Cội Nguồn, thời coi như Dân Chủ, Nhân Quyền trở thành vô nghĩa, vì mất đi căn bản độc lập dân tộc. Vì vậy Văn Hóa Cội Nguồn phải luôn đi đôi với Nhân Quyền, Dân Chủ. Độc Lập Dân Tộc phải đi đôi với truyền thống dựng nước giữ nước. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 193 - ĐIỀU ĐÁNG NÓI Có một điều tôi muốn nói đến con cháu Tiên Rồng Việt Nam dù ở trong nước hay ở ngoài nước. Phải tự nhìn thẳng vào sự thật. Một khi dân tộc chúng ta đã đánh mất đi Nguồn Cội của chính mình. Có nghĩa là quên đi người dựng nước Quốc Tổ Vua Hùng là tự mình héo cành rũ ngọn. Như bèo dạt, mây trôi không nơi nương tựa Về đâu? Cũng như không cách gì đoàn kết được Dân Tộc. Đây là mấu chốt cho ngoại bang trở thành ngoại xâm dòm ngó đến đất nước chúng ta. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 194 - THIÊN CƠ HÉ LỘ Bàn về cái tài tiên tri, Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm, cũng như cái tài tiên tri của các Giáo Chủ, Tôn Giáo, Đạo Giáo. Các Ẩn Sĩ, Cư Sĩ tu Tiên tu Phật, tu Thánh đắc đạo. Không có gì là huyền bí cả. Có con mắt huệ nhìn thấy rõ những định luật biến chuyển vũ trụ. Ví Dụ: Mặt Trời đứng bóng thời biết rõ đi vào xế chiều. Chỉ cần để ý một chút chúng ta cũng thấy rõ chu kỳ vận hóa huyền cơ vũ trụ không đâu xa ở ngay trước mắt chúng ta trong một ngày đêm. Ngày Dương, Đêm Âm. Tất cả sự sống đều bị ảnh hưởng luân chuyển chu kỳ trong ngày trong đêm Ví Dụ: Khi mặt trời lên những con vật ác hiểm cực độc đều lẫn tránh trong xó tối, những con vật hiền lành ra đời. Như vậy cái nầy ra đời, thời cái kia phải lẫn trốn, Cái nầy Sanh thời cái kia Diệt. Ngày sanh thời đêm biến mất. Thánh Đức ra đời tất nhiên cái ác sẽ bị đẩy lùi. Văn Hóa Cội Nguồn ra đời thời chuyển sang trang sử mới, nên nói Lạc Hồng vinh hoa thời Cộng Sản, Quốc Gia bị loại theo cơ trời. Thể chế lá già rơi rụng khi lá non thay thế mọc ra lá cờ Cộng Sản, quốc Gia sẽ dần dần biến mất thay vào đó là lá cờ mới non trẻ Địa Long Quốc Kỳ theo định luật huyền cơ vũ trụ. Sự Sanh - Diệt nó tương phản cùng lúc với nhau. Hễ ánh Sáng xuất hiện thời bóng đêm sẽ biến mất. Khi ánh Sáng dần dần liệm tắc thời bóng đêm cũng dần dần xuất hiện, không ai có thể làm chi được. Để hiểu rõ Huyền Cơ vận hóa mạnh nhất vào thời điểm nào? Đó là đầu Mùa, đầu Năm, đầu Thế kỷ, đầu Kỷ nguyên. Đầu Kỷ nguyên là chu kỳ lặp lại thượng ngươn Thánh Đức. Đầu Thế Kỷ, đầu Kỷ Nguyên, những năm Tý, Ngọ, Mẹo, Dâu. Chuyển hóa Sanh Diệt mạnh vô cùng. Nếu không có kỳ tích xuất hiện cứu thế, thời chiến tranh diệt chủng thảm khóc xảy ra, May cho nhân loại thế giới nói chung, Việt Nam nói riêng Văn Hóa Cội Nguồn đã xuất hiện, chuyển hóa thay đổi Linh Căn Huệ Mạng con người. Làm cho nhân loại bình yên trở lại. Như vậy Tý, Ngọ, Mẹo, Dậu chỉ là chu kỳ vận hóa tuần hoàn vũ trụ mà thôi. Hiểu rõ chu kỳ vận hóa nầy. Thời nắm bắt được Thiên Cơ cũng như Thời Cơ. Nói đến Sanh thời dù là con người, Cây, Cỏ, Muôn loài Cầm Thú. Cho đến sự sanh ra Chế Độ. Đảng Phái, Đạo Giáo, Tôn Giáo, đều phải luân chuyển theo sanh, trụ, dị, diệt. Nói cho cùng tất cả đều phải theo Số Mệnh Khí Số của nó. Tuổi thọ Chế Độ, tuổi thọ con người. Tuổi thọ Tôn Giáo, Đạo Giáo. Đều có căn nguyên hết thảy. Để hiểu rõ Số Mệnh Khí Số Con Người. Cũng như Số Mệnh Khí Số Chế Độ, Thời phải hiểu rõ cái Nhân ra đời, ứng hóa Thiên Cơ mà biết rõ Họa Phúc, Suy Thịnh, tương sanh tương khắc Chế Dộ, cũng như vận mệnh con người. Những điềm ứng hiện trong vận hóa tức là điềm báo, thời hiểu rõ chuyện gì sẽ xảy ra? Ứng nghiệm chín mươi phần trăm. Còn mười phần trăm là do Cha Trời, Mẹ Trời can giáng khiến cho Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa xoay chuyển tình thế. Đi vào chiều hướng có lợi cho nhân loại con người, dứt trừ hậu họa cho nhân loại con người. Những người am tường Huyền Cơ, cũng như Pháp Số, Thuật Số, dịch lý nắm vững Âm Dương, Ngũ Hành, Bát Quái, tương sanh tương khắc, theo luật Tuần Hoàn, Luật Nhân Quả. Luật Nhân Duyên. Luật Tự Nhiên, Ngẫu Nhiên, Đương Nhiên, Tất Nhiên như thế, thời biết trước cả nghìn năm, cho đến mười nghìn năm, trăm nghìn năm. Không có gì là khó. Ai dày công nghiêng cứu thời trở thành nhà tiên tri xuất chúng không có gì là xa lạ cả. Những gì nói trên đây chỉ là những khái quát cho chúng ta nắm bắt và hiểu rõ cái tài về tiên tri. Còn nói cho tường tận, hết ngõ ngách của tài tiên tri, thời không thể nói hết ở đây được. Xin các Bạn tha thứ và thông cảm cho. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
195 - NHIỀU DANH XƯNG RỐT LẠI CŨNG CHỈ MỘT NGƯỜI Bấm để xem Để hiểu rõ lời tiên tri, Nguyễn Bỉnh Khiêm, cũng như lời tiên tri các Giáo Chủ, Tôn Giáo, Đạo Giáo nói về Chúa Thánh, Chí Tôn, Thiên Tử, Quốc Vương Thủy Tổ, Di Lặc xuất hiện trên đất nước Việt Nam tuy nhiều danh xưng nhưng thật ra cũng chỉ là một người mà thôi. PHÁP VƯƠNG THIÊN TỬ Ở vào thời Hùng Vương dựng nước Văn Lang Quốc Vương chưa phải là lớn. Mà lớn hơn hết chính là Pháp Vương Thiên Tử Hiến Pháp Văn Lang. Hiến Pháp Văn Lang chính là nền Văn Hiến Quốc Đạo Dân Tộc. Như vậy Chúa Thánh Pháp Vương Thiên Tử nước Văn Lang chính là nền Hiến Pháp Văn Hiến Văn Lang. Pháp Vương Hiến Pháp trẻ mãi không già. Có đến mấy trăm điều Luật Hiến Định Minh Chính. Bách Việt Văn Lang sống trong nền Hiến Pháp Đa Nguyên, Nhân Quyền, Dân Chủ Minh Chính công bằng bình đẳng nầy. Ai nấy cũng có Quyền tự do ấm no mưu cầu hạnh phúc. Đất nước Văn Lang vì thế kéo dài sự độc lập 2701 năm. Không có một đất nước nào sánh kịp. Ở vào thời kỳ đó chữ viết còn quá thô sơ nên khó mà lưu chép Hiến Pháp Văn Hiến Minh Chính Văn Lang. Chỉ truyền khẩu cho nhau là chủ yếu. Tam sao thất bổn dần dần thất truyền biến mất. Coi như nền Pháp Vương Thiên Tử Minh Chính không còn. Bách Việt Văn Lang rơi vào cảnh tối tăm dẫn đến tan rã, đi vào nô lệ. Trung Văn Lang, Bắc Văn Lang rơi vào tay Phương Bắc. BẢO - GIANG - MÔN Nền Pháp Vương Hiến Pháp Văn Hiến Minh Chính sẽ xuất hiện trở lại. Theo sự chuyển hóa của huyền cơ vào đầu thế kỷ 21, cũng như đầu kỷ nguyên 3000 năm đi vào cơ thượng ngươn Thánh Đức sẽ xuất hiện tại BẢO - GIANG - MÔN. Vậy bảo giang môn là gì ở đâu? Thánh Chúa đời Thánh Đức là ai? Thánh Chúa trong thời Thánh Đức chính là Văn Hóa Cội Nguồn Quốc Bảo Đa Nguyên, Nhân Quyền, Dân Chủ không phải là con người. Như vậy Pháp Vương Thiên Tử chính là Thiên Ấn Thiên Bút khai sinh Văn Hóa Cội Nguồn. HẾN PHÁP, LUẬT PHÁP, ĐẠO PHÁP, Tam Tạng Vũ Trụ Tam Quyền Phân Lập thời dựng nước Văn Lang. HIẾN PHÁP VĂN HIẾN chính là Thiên Tử Pháp Vương Bách Việt Văn Lang. Cũng chính là Pháp Vương Minh Chánh của con cháu Đại Việt sau nầy. Và cũng chính Văn Hóa Cội Nguồn HIẾN PHÁP VĂN HIẾN nầy đi vào gồm thâu Vạn Quốc. Việt Nam chóa rạng khắp hà sa. Để dẫn chứng lời tiên tri. Lạc Hồng rực rỡ khắp âu ca Mới biết Việt Nam có Bảo Hà - Quốc Bảo Ấn Bút ra đời quy vạn quốc Việt Nam chóa rạng khắp hà sa Chú Ý: Bảo Hà chính là Quốc Bảo. Báu Vật Quý Báu của Quốc Gia. Bảo Hà cũng chính là Nền Văn Hiến Quốc Đạo dựng nước Ông Cha. Như vậy: Chúng Ta đã hiểu rõ chữ Bảo trong 3 chữ Bảo - Giang - Môn. Bảo là Báu Vật Quý Hiếm của Quốc Gia. (Quốc Bảo Chân Kinh). Còn Giang thời chỉ con sông nào? Ở vào thời dựng nước Văn Lang, dòng sông Hoàng Giang phát nguồn từ dãy núi Hi Mã Lạp Sơn, Tây Tạng chảy về hướng Đông Nam dọc theo phía Tây nước Văn Lang. Nay gọi là sông Mê Công. Sông Mê Công chảy xuyên qua nhiều nước. Và cuối cùng đổ về miền nam nước Việt Nam. Những con sông sau cùng của sông Mê Công chính là Giang Môn. Chữ Môn có nghĩa là những con sông sau cùng. Như vậy Giang Môn chính là những dòng sông Cửu Long miền nam Việt Nam những nhánh sông cuối cùng của sông Mê Công, thời Hùng Vương gọi là sông Hoàng Giang. Từ những con sông cuối cùng nầy chảy ra biển chính là Giang Môn. Hình thành lên nhiều huyệt địa quan trọng khắp miền Tây Nam đất nước. Huyệt địa quan trọng nhất chính là địa cuộc Thất Sơn. Châu Đốc An Giang. Và còn nhiều Huyệt Địa khác nữa, có tới 12 Huyệt Địa Âm Huyệt Dương Huyệt như vậy rãi rác khắp miền Nam nhất là miền Tây Nam. Như vậy chúng ta đã biết, Bảo chính là Quốc Bảo. Giang là sông. Môn là những nhánh sông cuối chảy ra biển, Nơi miền Tây Nam Việt Nam do chín dòng sông cửu long bồi đắp phù sa hình thành lên linh địa đầu rồng. Nên nói thời dựng nước đầu Rồng ở Bắc. Sau năm nghìn năm thời Thánh Đức đầu Rồng Địa Long ở Nam. Từ nơi đầu Rồng nầy sản sanh ra vô số nhân tài phát quang dương đại thời Thánh Đức. Truyền bá Văn Hóa Cội Nguồn chính là Quốc Bảo Chân Kinh. Có thể nói mạnh hơn miền trung và miền bắc. Biết rằng Quốc Bảo Chân Kinh xuất hiện tại miền trung. Nên mới có câu Sấm truyền thành Đạo tại Trung khai đạo tại Nam là như vậy. 72 VỊ MINH VƯƠNG Ấn Bút chính là Quốc Bảo Chân Kinh ra đời 1985 tới tận ngày nay. Cho đến 2015 Quốc Bảo mới tới được đầu Rồng tức là miền tây nam Tổ Quốc, trong đó có núi Ông Cấm một trong ngọn núi Linh Thiên Nhất Thất Sơn. Bảo - Giang - Môn đã hiệp. Thời đất nước Việt Nam bắt đầu tỏa sáng đi vào lập đời thượng ngươn Thánh Đức. Những người có công phần lớn đều được phong Thánh. Vinh Hiển vạn đời. Đi vào câu sấm. Bửu Sơn Thiên Tử Xuất. Bất Chiến Tự Nhiên Thành. Bảo - Giang - Môn đã hiển lộ, đồng khô hồ cạn đã hiển bày. Thời sự thành công đổi mới đi lần đến giai đoạn kết thúc giai đoạn không đi vào chiến tranh đổ máu Bất Chiến Tự Nhiên Thành. Lần lượt 72 vị Minh Vương Thánh Minh cũng thế lần lần xuất hiện ra phò, nền Văn Minh Văn Hiến, trong đó nhà Nguyễn chủ lực nhiều hơn cả. Đứng đầu trăm họ. * * * Văn Hóa Cội Nguồn