[Lyrics + Vietsub] Khoan Trách Hạng - Lý Thường Siêu

Thảo luận trong 'Quốc Tế' bắt đầu bởi ThanhHằng170204, 4 Tháng sáu 2025.

  1. ThanhHằng170204

    Bài viết:
    246
    Khoan Trách Hạng

    Trình bày: Lý Thường Siêu

    Tác từ: Hồ Ly

    Tác khúc: Lật Cẩm

    Biên khúc: Trương Phong Đệ

    Chắc hẳn trong hành trình rong ruổi khắp các playlist nhạc Hoa, bạn đã ít nhất một lần vô tình dừng lại trước một giai điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, gợi lên cảm giác như đang bước giữa một con hẻm cổ xưa phủ đầy rêu phong. Nếu chưa, thì để mình kể cho bạn nghe về một bài hát mà từ âm nhạc đến ca từ đều như một chuyến du hành xuyên thời gian: "Khoan Trách Hạng" do Lý Thường Siê thể hiện.

    Bài hát được lấy cảm hứng từ một địa danh có thật ở Thành Đô "Khoan Trách Hạng", hay nói đúng hơn là một cụm phố cổ với hai lối đi: Một rộng, một hẹp, nơi dung hòa giữa hiện tại và ký ức, giữa đời sống náo nhiệt và những khoảng lặng đầy hoài niệm. Với nhiều người Trung Quốc, nơi này không chỉ là một điểm đến du lịch, mà còn là ký hiệu của thời gian, nơi mà mỗi viên gạch, mỗi mái ngói đều ghi lại dấu ấn của quá khứ.

    Giai điệu bài hát đậm chất dân gian, pha lẫn chút cổ phong, khiến người nghe như lạc vào một thước phim cũ kỹ, nơi tiếng chuông gió khe khẽ dưới mái hiên, ánh nắng lướt qua viên ngói cong, và bước chân chậm rãi của ai đó trên phố nhỏ. Càng nghe, càng thấy như mình đang thực sự bước đi trong khoan phố, trách hạng giữa không gian lặng lẽ mà thấm đẫm cảm xúc.

    Lý Thường Siêu, hay còn được yêu mến gọi là "Lão Can Ma", vốn là một giọng ca rất đặc biệt trong làng nhạc Trung Hoa. Anh nổi tiếng với việc đưa thơ ca cổ và nhạc cụ truyền thống Trung Hoa vào các bản nhạc hiện đại. Ở "Khoan Trách Hạng", anh không chỉ đơn thuần hát, mà như đang kể một câu chuyện về thời gian, về ký ức, về những mối nhân duyên cũ kỹ mà vẫn khiến người ta đau đáu trong lòng.

    Một điều mình rất thích ở bài hát này, chính là phần ca từ đậm chất thơ. Mỗi câu hát là một hình ảnh, mỗi hình ảnh là một mảnh ký ức. Có đôi khi, lời hát chỉ là tiếng thở dài lướt qua má người xưa, nhưng lại khiến người nghe cảm thấy lòng trĩu nặng. Đó là vẻ đẹp rất riêng của ngôn ngữ Trung Hoa – nhiều tầng nghĩa, nhiều cảm xúc, không cần nói rõ nhưng người nghe vẫn hiểu.

    Nếu bạn là người yêu nhạc cổ phong, thích những bản nhạc gợi ký ức, hoặc đơn giản chỉ muốn tìm chút an yên giữa cuộc sống xô bồ, thì "Khoan Trách Hạng" chắc chắn là một gợi ý không nên bỏ qua. Hãy đeo tai nghe vào, nhắm mắt lại, để mặc cho tiếng đàn và giọng ca đưa bạn đi dạo một vòng qua những con phố xưa, qua ký ức của chính mình. Nơi đó có thể bạn cũng từng lặng lẽ nhớ một người.. như thế.




    Trên đây là bản Vietsub trên Youtube, còn dưới là bản Trung nhóa mọi người.


    Lời bài hát

    燕城双绵窗绕廊

    青石砖墙光影幽长

    机断曲折过往

    推开窗一卷时光

    红尘细壤故人相望

    风月且未变凉

    走过宽街窄巷

    旧时浮尘飞荡

    一砖一瓦皆寻常

    檐下竹铃轻响

    一声声悠扬

    跟着风落在心上

    荏苒尘世浮光

    过客行色匆忙

    且行且驻且唱往

    回忆不声不响

    拂过他脸旁

    带着他去远方

    西桥旁日影穿堂

    孤得几两旧年陈酿

    杏花儿落满窗

    漫思量一枕黄粱

    此夜梦长

    写作记行

    折进泛黄纸张

    走过宽街窄巷

    旧时浮尘飞荡

    一砖一瓦皆寻常

    檐下竹铃轻响

    一声声悠扬

    跟着风落在心上

    荏苒尘世浮光

    过客行色匆忙

    且行且驻且唱往

    回忆不声不响

    拂过他脸旁

    带着他去远方

    走过斑驳门墙

    谁将铜环叩响

    任风霜染白衣裳

    月色如水悄然吻过他的伤

    故梦离人两相望

    春来莺飞草长

    光阴静静流淌

    睡梦般静谧安详

    像他一尘不染

    走在长街上

    走过人间一趟

    流年流过深巷

    时光中回望

    犹是年少模样

    Pinyin

    Yàn chéng shuāng mían chuāng rào líang

    Qīng shí zhuān qíang guāng yǐng yōu cháng jī dùan qū zhē guò wǎng

    Tuī kāi chuāng yī jùan shí guāng

    Hóng chén xī rǎng gù rén xiāng wàng fēng yuè qiě wèi bìan líang

    Zǒu guò kuān jiē zhǎi xìang jìu shì fú chén fēi dàng

    Yī zhuān yī wǎ jiē xún cháng

    Yán xìa zhú líng qīng xiǎng yī shēng shēng yōu yáng

    Gēn zhuó fēng luò zài xīn shàng

    Rěn rǎn chén shì fú guāng guò kè xíng sè cōng máng

    Qiě xíng qiě zhù qiě chàng wǎng

    Húi yì bù shēng bù xiǎng fǔ guò tā liǎn páng

    Dài zhuó tā qù yuǎn fāng

    Xī qíao páng rì yǐng chuān táng

    Gū dé jī liǎng jìu nían chén nìang xìng huā ér luò mǎn chuāng

    Màn sī líang yī zhěn húang líang

    Cǐ yè mèng cháng xiě zuò jī xíng zhē jìn fàn húang zhǐ zhāng

    Zǒu guò kuān jiē zhǎi xìang jìu shì fú chén fēi dàng

    Yī zhuān yī wǎ jiē xún cháng

    Yán xìa zhú líng qīng xiǎng yī shēng shēng yōu yáng

    Gēn zhuó fēng luò zài xīn shàng

    Rěn rǎn chén shì fú guāng guò kè xíng sè cōng máng

    Qiě xíng qiě zhù qiě chàng wǎng

    Húi yì bù shēng bù xiǎng fǔ guò tā liǎn páng

    Dài zhuó tā qù yuǎn fāng

    Zǒu guò bān bó mén qíang shúi jiāng tóng húan kòu xiǎng

    Rèn fēng shuāng rǎn bái yī cháng

    Yuè sè rú shuǐ qiǎo rán wěn guò tā de shāng

    Gù mèng lí rén liǎng xiāng wàng

    Chūn lái yīng fēi cǎo cháng guāng yīn jìng jìng líu tǎng

    Shùi mèng bān jìng mì ān xíang

    Xìang tā yī chén bù rǎn zǒu zài cháng jiē shàng

    Zǒu guò rén jiān yī tàng

    Líu nían líu guò shēn xìang shí guāng zhōng húi wàng

    Yóu shì nían shǎo mó yàng

    Lời Việt

    Yến thành đôi gác liền song,

    Tường gạch đá xanh, bóng dài thênh thang,

    Ngõ quanh lối rẽ thời gian,

    Mở khung cửa sổ, cuốn tràn ký ức.

    Phàm trần đất bụi, cố nhân đối ngước,

    Gió nguyệt vẫn chưa lạnh hương.

    Bước qua khoan phố trách đường,

    Tro xưa gió cuốn, khói sương phiêu bồng.

    Gạch ngói xưa, bước thong dong,

    Chuông tre gõ nhẹ dưới lòng mái hiên.

    Từng hồi ngân vọng triền miên,

    Gió theo âm hưởng chạm miền con tim.

    Nhân gian lặng lẽ nổi chìm,

    Khách qua vội vã, sắc hình mờ tan.

    Vừa đi vừa hát mộng man,

    Ký ức không tiếng, nhẹ nhàng thoảng qua.

    Lướt qua má ấy phôi pha,

    Dẫn ai bước tới phương xa lạ lùng.

    Bên cầu tây nắng xuyên tường,

    Chai rượu năm cũ, cô đơn rót đầy.

    Hoa hạnh rơi kín khung mây,

    Tựa mộng hoàng lương, cuốn đầy giấy xưa.

    Đêm dài, mộng viết thành thơ,

    Xếp vào giấy úa, lặng lờ gửi trao.

    Bước qua khoan phố trách vào,

    Dấu xưa tro bụi bay vào không trung.

    Gạch xưa mái cũ muôn trùng,

    Tiếng chuông rơi nhẹ chạm vùng tâm can.

    Dương gian thoáng ánh phù quang,

    Khách qua vội vã, muôn vàn bâng khuâng.

    Vừa đi, vừa hát, vừa dừng,

    Ký ức lặng lẽ, phớt từng nét xưa.

    Thoảng qua gò má ngày mưa,

    Dẫn ai bước tới vùng xưa xa mờ.

    Qua tường vách cũ lô nhô,

    Ai lay vành khuyết, gõ vô cánh đồng.

    Gió sương nhuộm trắng y phục,

    Trăng hôn vết sẹo, dịu lòng cô liêu.

    Mộng xưa, người cũ đôi chiều,

    Xa nhau ngoảnh lại, vẫn nhiều vấn vương.

    Xuân sang, oanh hót cỏ hường,

    Thời gian trôi nhẹ như hương giấc nồng.

    Mộng an, tĩnh mịch mênh mông,

    Tựa người thanh khiết bước trong nhân trần.

    Dạo qua thế giới một lần,

    Tháng năm lặng lẽ lướt gần hẻm sâu.

    Thời gian ngoái lại khẽ đầu,

    Tựa như năm ấy, dáng câu tuổi hồng.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...