Đam Mỹ [Edit] Tôi, Huyền Học Cải Mệnh - Sa Đề

Discussion in 'Đã Hoàn' started by GiangNgan, Oct 13, 2024.

  1. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 251 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong giọng nói của Ngụy Diễn mang theo chút vui mừng nho nhỏ:

    - Tôi cũng là nghĩ như vậy, Bách ca, hai chúng ta quả nhiên nghĩ giống như nhau!

    Tạ Bách ôn nhu:

    - Đó là đương nhiên, chúng ta tâm hữu linh tê.

    Cho nên âm dương sư kia cũng đừng tiếp tục nhìn chằm chằm vào bạn trai của người khác!

    Bị hai người nói toạc ra những gì mình muốn che giấu, Hoa Khai Viện Nhất xấu hổ bất an:

    - Thật sự là có lỗi, phía trước là do tại hạ quá mức khinh địch, lại tái phái chủ nghĩa kinh nghiệm, cho nên mới bị oán khí nguyền rủa, trên người sinh ra nhân mặt loét. Mỗi khi tại hạ cần sử dụng âm dương thuật thì nó liền quấy nhiễu linh khí vận chuyển..

    Cho nên vừa rồi chứng kiến những người khác lâm vào nguy hiểm nhưng cũng không cách nào ra tay tương trợ, thật sự là vì mặt trăng máu ảnh hưởng nên lực lượng nhân diện loét tăng nhiều, càng không ngừng cắn nuốt máu thịt cùng linh lực của hắn, chỉ vì cùng thứ này chống lại đã hao phí đại bộ phận tâm thần của hắn.

    Ngụy Diễn:

    - Cho nên tôi cũng được xem như có ân cứu mạng đối với anh, tôi cũng không cần anh trả thù lao, anh chỉ cần nói những gì anh biết cho tôi nghe là được.

    Hoa Khai Viện Nhất cười khổ:

    - Tại hạ cũng không phải không chịu nói, thật sự là vì tại hạ cũng mới đến nơi đây được vài giờ, hơn nữa Đinh gia thôn còn là trạm kiểm soát đầu tiên gặp được..

    Tạ Bách đột nhiên mở miệng chen vào:

    - Trạm thứ nhất? Đây là trạm kiểm soát thứ nhất của anh?

    Thấy đối phương gật đầu, hắn truy hỏi:

    - Vậy anh làm sao tìm được tới nơi này?

    Tuy rằng trước đó bọn họ gặp được xe bus quỷ, nhưng chỉnh thể khảo nghiệm là ở trong xe, ngoài xe vẫn là bình thường đi tới, đều không phải là gặp quỷ đánh tường đảo quanh tại chỗ, cho nên Tạ Bách căn cứ kinh nghiệm vào nam ra bắc nhiều năm của mình, nếu đem đảo đơn độc này chia làm năm vòng, phỏng chừng Đinh gia thôn nằm ở vị trí địa lý vòng ba hoặc là vòng bốn.

    Là người đầu tư kiêm người tham dự, hắn biết toàn bộ người tham dự tiến vào trên đảo đều sẽ từ bên cạnh tiến dần vào trung tâm đảo.

    Ba người bọn họ còn có thể dùng xe bus quỷ chở vào giải thích, nhưng Hoa Khai Viện Nhất sao có thể cửa thứ nhất gặp được chính là Đinh gia thôn?

    Tình huống này cũng không tính là thập phần cơ mật, bởi vậy Tạ Bách trực tiếp đem phân tích của mình nói thẳng ra.

    Sắc mặt Hoa Khai Viện Nhất càng nghe càng nghiêm túc.

    Cuối cùng hắn trầm mặc hồi lâu, mới mở miệng:

    - Tôi nghĩ, tôi biết các anh muốn hỏi manh mối là cái gì..

    Trong lúc Hoa Khai Viện Nhất thuật lại "manh mối" mà hắn biết cho ba người Ngụy Diễn, tình huống vượt cửa ải của bọn họ cũng được truyền ra ngoài.

    Nói tới tai kẹp của bọn họ, liền không thể không nhắc tới một chút, tuy rằng trong tai kẹp có công năng "ghi hình cùng tiếp sóng", nhưng bình thường tín hiệu luôn sẽ chậm lại một chút, cho nên khi vận dụng kỹ thuật lên người các dị năng giả, hiệu quả càng thêm không tốt – dù sao dị năng giả lúc vận dụng năng lực sẽ cải biến từ trường trong không khí, do đó làm quấy nhiễu tín hiệu.

    Tuy rằng Diêm giảng dạy cùng đoàn thể của hắn đã tận khả năng tiêu trừ ảnh hưởng trong phương diện này, nhưng vì cam đoan hiệu quả, hơn nữa cũng vì băn khoăn đại bộ phận dị năng giả không nguyện ý hoàn toàn đem riêng tư của mình suốt 24h bại lộ cho người khác quan sát cùng nghiên cứu, vì vậy cũng thay đổi tai kẹp một chút.

    Cứ như vậy chỉ có một nhóm người kia bắt đầu tiến vào trong thẻ quan sát, mới có thể xúc động công năng "quay chụp" của tai kẹp, đợi khi vượt cửa ải chấm dứt bắt được huân chương, tai kẹp cũng sẽ không đem bí mật của người tham dự tiết lộ ra ngoài.

    Nhưng dựa theo dĩ vãng đặt ra trạm kiểm soát, càng đi về phía sau càng khó khăn, tính nguy hiểm càng lớn, đồng thời tính khả quan càng mạnh, sẽ có rất nhiều cấp bậc đại lão ở vòng một cũng không chú ý, chỉ có những người tuổi trẻ hoặc đạo hạnh còn thấp mới thích xem.

    Tỷ như là Từ Tử Lâm tiểu Từ đạo trưởng.

    Lực chú ý của hắn luôn nằm bên các vị sư huynh, chỉ phân chút tinh lực xem Ngụy Diễn bọn họ, nhưng thấy các sư huynh ở cửa thứ nhất còn đang tra xét hoàn cảnh, mà bên Ngụy Diễn thì đã có Soái Soái thô bạo cắn rớt đầu, cảm giác kích thích đương nhiên liền hấp dẫn hắn càng nhiều.

    Rồi sau đó nhìn thêm "tạo hóa" của Ngụy Diễn, trong mắt hắn không ngừng lóe tia sáng, thiếu chút nữa thất thố kêu to, không hổ là nam thần mà hắn sùng bái!

    Sau đó hắn nhìn thấy náo nhiệt, cũng hấp dẫn sư phụ hắn chú ý.

    Chưởng môn Chính Nhất phái họ Từ, Từ chưởng môn chứng kiến bộ dạng hô to gọi nhỏ của tiểu đồ đệ, vốn định quở mắng hắn đừng ồn ào như thế, nhưng trong lúc vô tình nhìn thấy hình ảnh trong màn ảnh của tiểu đồ đệ đang xem thì đồng tử cũng chấn động: Một màn này – thiên cẩu nuốt mặt trăng máu!

    Lúc Từ chưởng môn nhìn qua, đã là một màn cuối cùng Ngụy Diễn triệu hoán ra con chó nhỏ đang nuốt trăng máu, trăng máu vừa biến mất, hồng quang bao trùm cũng biến mất không còn dấu vết.
     
  2. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 251 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cùng lúc đó, khi nhật thực biến mất, oan hồn của Đinh Tuyết cùng tám cô gái khác lại xuất hiện, Phật tử đang nhắm mắt niệm kinh vê phật châu đột nhiên mở mắt, chắp tay, niệm một câu phật hiệu thật dài:

    - A di đà phật, Ngụy thí chủ đại thiện, vừa mới giải quyết oan hồn của Đinh gia thôn, có thể miễn đi cho đệ tử Phật môn suốt một năm tương lai siêu độ tụng niệm.

    Đinh gia thôn thật sự tồn tại trên đảo đơn độc, là thôn oan hồn, nguyên nhân hình thành oan hồn cũng đúng như là kể của Hoa Khai Viện Nhất, là do thôn dân ngu muội, vô tri cùng ích kỷ tạo thành chín cô gái chết thảm.

    Chín cô gái này cũng không phải là cô gái nông thôn bình thường, mà đều có linh lực, nói cách khác, các nàng đều là linh nữ.

    Mặt trăng máu đích xác thật đáng sợ, nhưng mặt trăng máu cũng mang đến lực lượng, nhất là lực lượng âm hàn cũng tăng lên, nữ tử thuần âm, vì thế tạo cho Đinh gia thôn sinh ra mấy cô gái có linh lực.

    Thật đáng buồn chính là, bởi vì thôn dân ngu muội, không biết cùng sợ hãi lực lượng thần bí, những cô gái có được linh lực chẳng những không được ưu đãi, ngược lại bởi vì các nàng luôn có thể chứng kiến hoặc là tạo thành một ít tình huống mà người thường không thể làm được cùng không thể lý giải, lại bị thôn dân xem thành ngoại tộc bài xích cùng đề phòng.

    Hơn nữa khi mặt trăng máu xuất hiện lại tạo thành áp chế khí huyết của người sống, thôn dân vì suy yếu lại cảm thấy sợ hãi, thậm chí một ít kẻ có ý xấu đem việc sinh lão bệnh tử trong thôn đều quy tội cho những linh nữ này âm thầm hạ chú ngữ nguyền rủa bọn họ.

    Bọn hắn không cho rằng linh nữ là người thiện lương, lui một bước nói, thôn dân đối đãi linh nữ luôn dùng thái độ trách móc nặng nề, suy bụng ta ra bụng người, cảm thấy linh nữ đối thôn dân cũng không có thiện ý.

    Nhất là khi nhìn thấy linh nữ ăn ít mặc ít chẳng những không thay đổi xấu xí khô quắt, ngược lại ngày càng xinh đẹp, càng ngày càng động lòng người, bọn hắn càng thêm sợ hãi, cảm thấy được linh nữ đang hấp thu tính mạng của bọn hắn, cho nên mới không cần ăn gì vẫn sống tốt như vậy.

    Vì hủy diệt sinh mệnh cùng khỏe mạnh của những cô gái này, bọn hắn bắt linh nữ trói lại đem hiến tế.

    Bọn hắn chẳng những rút hết máu của các nàng hiến tế mặt trăng máu, còn cắt lưỡi, mũi, môi, lỗ tai, phòng ngừa sau khi các nàng chết lại quấy phá, thậm chí còn đem thi thể của các nàng dùng lửa "làm sạch" thiêu đốt thành tro bỏ vào trong hũ lại không thổ táng mà bỏ trong huyệt động, nghĩ như vậy làm cho các nàng bị giam cầm trong hũ tro cốt không thể chạy thoát ra ngoài.

    Có thể nói vô cùng ngu xuẩn lại vô cùng ác độc.

    Đinh Tuyết là cô gái thứ chín cũng là cô gái cuối cùng.

    Sở dĩ nói nàng là người cuối cùng, cũng không phải nói người Đinh gia thôn tỉnh ngộ, mà là lực lượng của nàng là mạnh nhất, sau khi chết đương trường hóa thành quỷ, oán khí ngút trời làm cho oan hồn của tám thiếu nữ còn lại cộng hưởng, trực tiếp đem toàn bộ Đinh gia thôn tàn sát sạch sẽ, đừng nói là người sống, dù là động vật cũng không buông tha.

    Lúc trước Hoa Khai Viện Nhất tùy tiện xông vào gặp được cảnh tượng hiện lại là ngày Đinh Tuyết tử vong, oán khí biến thành quỷ.

    Mặt trăng máu áp chế người sống, nhưng đối với người chết bởi vì lực lượng âm hàn lại làm cho thực lực quỷ hồn tăng nhiều, huống chi bản thân những cô gái chết oan này còn có linh lực tràn đầy, sau khi chết oán hận hóa quỷ, lực sát thương càng không thể so sánh nổi.

    - Nhưng mà..

    - Nhưng mà?

    Phật tử hơi nhíu mày, lắc đầu, nội tâm cũng không nói ra hết lời chưa nói – nhưng mà Ngụy thí chủ bọn họ cũng không nên lúc này đi tới Đinh gia thôn mới phải.

    Tạ Bách suy đoán không sai, Đinh gia thôn cũng không phải nằm trong an bài của đại hội giao lưu.

    Quả thật ban đầu xe bus quỷ mà ba người Ngụy Diễn ngồi lên nói là cần đi Đinh gia thôn du lịch, nhưng đây chỉ là mượn danh hào của Đinh gia thôn, những quỷ hồn mà bọn họ mới tiếp xúc đều do nhân viên ngành đặc thù lợi dụng môi giới "nhân tạo", khó khăn rất thấp, thích hợp nhất dùng làm "món ăn khai vị".

    Nguyên bản trạm kiểm soát đặt ra chính là tiến hành theo chất lượng, chân chính trạm kiểm soát thuộc về Đinh gia thôn dựa theo tốc độ qua cửa bình thường đại khái cần một tuần sau mới gặp được.

    Trừ bỏ bởi vì Đinh gia thôn nằm trong trung bộ của đảo đơn độc, vị trí địa lý khoảng cách rất xa với chỗ gặp được xe bus quỷ, dựa theo tốc độ xe được an bài, thông suốt nhanh nhất cũng cần một ngày sau mới đi tới bên ngoài khu mộ địa của Đinh gia thôn, cũng bởi vì khó khăn của Đinh gia thôn xem như thuộc về lớp giữa trong toàn bộ trạm kiểm soát.

    Ban đầu ở trên đảo phát hiện được tình huống của Đinh gia thôn, Phật môn xuất động ba vị cao tăng mới đem oán khí trong thôn này tạm thời trấn áp xuống tới, chuyện này Từ chưởng môn cũng được nghe thấy.

    Nhưng đó chỉ là trị phần ngọn mà không trị gốc, bởi vì oán khí của linh nữ Đinh gia thôn quá nặng, không có biện pháp trừ tận gốc. Chỉ có thể thông qua thời gian dài niệm kinh "Địa Tạng Bồ Tát bản nguyện kinh" cùng "Phật thuyết a di đà kinh", "Vô lượng thọ kinh" giải oán vãng sinh hóa giải từng tấc oán khí bên trong Đinh gia thôn mới được.
     
  3. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 252 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mà lần này đại hội trao đổi quyết định đem Đinh gia thôn làm một trong những khảo nghiệm, điều kiện bắt được huân chương chính là chỉ cần trong linh dị không gian của các oan hồn, trước khi linh nữ bị hiến tế tử vong cứu vớt các nàng, bắt được huân chương là có thể tự động khởi động trận pháp trấn áp của Phật môn, ngăn chặn oán khí của Đinh Tuyết các nàng thương tổn người vượt cửa ải.

    Nhưng không nghĩ tới người thứ nhất tiếp xúc oan hồn của linh nữ Đinh gia thôn lại là Hoa Khai Viện Nhất, cũng không biết hắn làm cái gì chọc giận linh nữ, lại tiến một bước mở rộng lực ảnh hưởng của mặt trăng máu, làm cho Đinh Tuyết các nàng bạo động.

    Lúc đó cho dù là có cao tăng niệm kinh, nhưng bởi vì thời gian ngắn ngủi cũng vô dụng, cho nên Phật tử chú ý lên tình huống, chuẩn bị một khi oán khí của Đinh gia thôn lan tràn làm ảnh hưởng đại hội giao lưu lần này, sẽ đích thân ra tay hóa oán.

    Nhưng không nghĩ tới hắn còn chưa đợi được tình huống chuyển biến xấu, Ngụy Diễn đã trực tiếp dùng dao sắc chặt đay rối giải quyết.

    Nhưng Ngụy Diễn lại không như thiết tưởng đi cứu linh nữ không ngừng lặp lại quá trình tử vong trong linh dị không gian, sau đó bắt được huân chương lợi dụng Phật hiệu lực lượng làm yên lòng oan hồn, do đó thuận lợi thoát thân, mà là trực tiếp đem nguồn gốc tội ác hoàn toàn giải quyết.

    Dù sao cho dù là Phật môn cũng cần hướng Phật tử cùng chủ trì hồi báo tình huống mới phân tích ra chủ thể gây nên oán niệm của Đinh Tuyết các nàng không phải là Đinh gia thôn mà là mặt trăng máu.

    Dù sao như trong linh dị không gian bày ra tình trạng của đám thôn dân ngu xuẩn ác độc đối đãi với nhóm linh nữ, sớm bị các nàng dùng oán khí giết sạch toàn bộ thôn dân, thậm chí còn xé nát hồn phách của đám thôn dân ngu xuẩn ác độc kia.

    Bọn hắn lúc trước làm cho nhóm linh nữ sau khic hết không được yên ổn giải thoát, như vậy lấy oán báo oán, bị linh nữ trả thù bọn hắn cũng không có cửa hay cơ hội xuống địa ngục đã bị hồn phi phách tán!

    Nhưng đối tượng gây nên cừu hận bị trực tiếp giải quyết, nhưng đầu sỏ tạo thành nguồn gốc bi kịch cho các nàng – mặt trăng máu – lại xa không thể chạm.

    Kỳ thật theo thời gian trôi qua, mặt trăng máu từ lúc thiên địa biến hóa đã không còn tồn tại, nhưng ở trong linh dị không gian "Đinh gia thôn", mặt trăng máu trong ý niệm của các nàng vẫn ngày qua ngày khiến cho các nàng sống trong sợ hãi lặp lại lúc tử vong, nỗi hận oán đối với thôn dân ngày càng thêm cường đại, đã hình thành gông cùm xiềng xích làm cho các nàng không được giải thoát.

    Chỉ có thể dựa vào lực lượng bên ngoài đánh vỡ "mặt trăng máu" trong chấp niệm của các nàng, mới có thể giúp cho các nàng được chân chính giải thoát, oán khí của Đinh gia thôn mới có thể hoàn toàn tiêu tán.

    Mà phương pháp dùng lực lượng bên ngoài giải quyết "mặt trăng máu", trừ bỏ làm cho đệ tử cửa Phật thành kính niệm kinh siêu độ oán khí cùng chấp niệm, làm cho mặt trăng máu trong chấp niệm biến mất, một phương pháp khác đó là trực tiếp ra tay với mặt trăng máu.

    Nhưng phương pháp thứ hai chỉ có Tây Pháp đại sư, Từ chưởng môn, Phật tử ra tay mới có thể vĩnh tuyệt hậu hoạn.

    Chỉ là Phật môn cảm thấy để cho Phật tử cùng Tây Pháp đại sư ra tay giải quyết mặt trăng máu do oán khí tạo thành giống như là cảm giác giết gà mà dùng dao mổ trâu, còn không bằng làm cho một ít tăng nhân đắc đạo thành kính tụng niệm kinh văn một năm – dù sao Phật tử cùng Tây Pháp đại sư chính là của quý của Phật môn a!

    Nhưng không thể ngờ Ngụy Diễn lại hoành không xuất thế, hắn chẳng những không biết quá khứ của Đinh gia thôn, chỉ thuần túy cảm thấy được mặt trăng máu làm ảnh hưởng bọn họ phát huy, đơn giản thô bạo trực tiếp đối chiến với mặt trăng máu, ngược lại thần xui quỷ khiến, chó ngáp phải ruồi, làm cho Đinh Tuyết các nàng tận mắt chứng kiến mặt trăng máu biến mất, lập tức khiến các nàng được giải thoát rồi!

    - Xem ra, Đinh gia thôn sẽ biến mất trong kế hoạch trạm kiểm soát trung cấp.

    Từ chưởng môn vuốt râu nói, dù sao hiện tại oán khí của Đinh gia thôn đã mất, bọn họ cũng không còn phương tiện nhân tạo thêm một nơi giống như vậy cho người khác vượt ải.

    Lời tuy như thế, trong mắt Từ chưởng môn mang theo ý cười, trạm kiểm soát sát hạch chẳng hạn, làm sao ý nghĩa bằng khiến cho bi kịch cùng oan hồn giảm bớt trên đời này?

    Nhất là hiện tại linh khí trong thiên địa hấp thu càng dễ dàng, tuy nói đối với người tu hành thật là có lợi, nhưng đối với linh hồn oán khí cũng là một loại trợ giúp.

    Từ chưởng môn còn có chút lo lắng trong lịch sử từng ghi chép có oán linh tu hành thành công sẽ tái hiện trong tương lai.
     
  4. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 252 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Nguyên bản tôi đã có chút xem trọng đối với Ngụy tiểu hữu, hiện tại xem ra tôi vẫn còn đánh giá thấp về hắn, có lẽ trong đại hội giao lưu lần này, Hoa quốc chúng ta làm chủ nhà, thật sự có thể mở ra hùng vĩ.

    Từ chưởng môn vui vẻ hớn hở nói, nhưng ngay sau đó sắc mặt của hắn liền biến đổi:

    - Chẳng qua lần này thế lực làm cho Ngụy tiểu hữu bọn họ cùng âm dương sư Phù Tang quốc trực tiếp gặp được Đinh gia thôn, cũng cần phải chú ý.

    Nếu chỉ đơn thuần là hiểu lầm thì còn đỡ, nếu là vì tiêu diệt đối thủ cạnh tranh cho nên cố ý dẫn dụ người trêu chọc họa, không thể ngồi xem mặc kệ.

    Quả thật bọn họ cũng không phải như những trận thi đấu quốc tế của người thường hữu nghị là thứ nhất, trận đấu mới là thứ hai (tuy rằng loại thi đấu này cũng sẽ có một số người làm ra thủ đoạn nhỏ không được xem vào trong mắt), là cá lớn nuốt cá bé, không thể buông tha, là đại hội giao lưu bất luận sống chết, nhưng nếu có thế lực cố ý gây sự trong đại hội, bọn họ cũng sẽ làm cho đối phương biết, người Hoa quốc cũng không phải ngồi không!

    Trên khuôn mặt non nớt của Phật tử lộ vẻ lạnh lẽo:

    - A di đà phật!

    Cũng không biết vì sự kiện Đinh gia thôn mà làm cho ban tổ chức khởi động mạch nước ngầm, Hoa Khai Viện Nhất vừa đem những điểm hắn cảm thấy không ổn hoàn toàn nói ra.

    Nhắc tới Hoa Khai Viện Nhất có thể tốc hành đi Đinh gia thôn, tự nhiên cũng không phải ngẫu nhiên.

    Bởi vì quan hệ bạn thân của Phù Tang quốc cùng nước Mỹ, đội ngũ của Hoa Khai Viện Nhất sau khi đến Hoa quốc thì đã tiếp xúc qua với đội ngũ của nước Mỹ.

    Về con "đường tắt", cũng là đội ngũ nước Mỹ tiết lộ cho hắn.

    - Đường tắt?

    Hiện tại chuyện của Đinh gia thôn đã xong, lúc này đang là thời gian riêng tư của bọn họ, Hoa Khai Viện Nhất cũng không lo lắng tai kẹp sẽ đem tin tức lộ ra cho ban giám khảo nghe được:

    - Phải, bọn hắn thật khó hiểu lộ ra bọn hắn có nhà đầu tư trong ban tổ chức đại hội, thông qua một ít con đường đặc biệt nên tìm hiểu được bố cục trạm kiểm soát trên hòn đảo đơn độc này..

    - Điều đó không có khả năng.

    Lời của hắn còn chưa nói xong, đã bị Tạ Bách như đinh đóng cột cắt đứt.

    Nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của mọi người, Tạ Bách nhắc lại:

    - Cho dù là nhà đầu tư, cũng không thể bắt được bản đồ bố cục trạm kiểm soát trên hòn đảo này. Không nên xem thường Hoa quốc, nhà đầu tư trừ bỏ tiền, có thể hưởng thụ một ít đãi ngộ đặc thù, nhưng tuyệt đối không có việc này.

    Hoa Khai Viện Nhất cau mày:

    - Anh làm sao khẳng định như vậy, tư bản thao tác luôn luôn tồn tại.

    Ngữ khí của Tạ Bách thản nhiên:

    - Đó là bởi vì tôi.. bạn của tôi chính là một trong những nhà đầu tư.

    Dừng một chút, hắn lại bổ sung:

    - Là "một trong" những người đầu tư lớn nhất.

    Bởi vì có câu nói "bạn của tôi" chính là lời nói dối "chính tôi".

    Hoa Khai Viện Nhất hoài nghi:

    - Bạn của anh? Quan hệ chưa chắc thân thiết đi? Bên đội ngũ nước Mỹ bởi vì đứa con của nhà đầu tư cần tham gia, cho nên mới ý đặc biệt làm được tin tức này.

    Tạ Bách:

    -!

    Thời đại này nói thật ra mà cũng không ai tin sao?

    Tạ Bách:

    - Theo tôi được biết, Hoa quốc làm chủ nhà đại hội giao lưu sẽ không có khả năng còn có đầu tư của nước Mỹ gia nhập được đi?

    Hoa Khai Viện Nhất:

    - Di, tại hạ còn chưa nói sao? Nhà đầu tư kia nghe nói là Hoa kiều.

    Ngụy Diễn:

    - Hoa kiều?

    Hoa Khai Viện Nhất:

    - Hẳn là Hoa kiều đi, dù sao cũng là ở trong đội ngũ nước Mỹ, nghe nói kêu là Saivi, nhưng tên Hoa quốc là gì cũng không rõ ràng.

    Bỗng dưng trong lòng Ngụy Diễn hiện lên tên của một người, hắn nhìn Soái Soái, Soái Soái vốn là sửng sốt, sau đó giật mình:

    - A! Chẳng lẽ là! Chẳng lẽ là cái tên kia?

    Ban đầu Tạ Bách còn chưa nghĩ ra là ai, nhưng nhìn phản ứng của Ngụy Diễn cùng Soái Soái, trí nhớ cũng hiện ra:

    - Đoạn gia?

    Ngụy Diễn:

    - Hẳn là tám chín phần.

    Hèn chi hắn nói, thân là nam chính, đứa con của thiên đạo, làm sao có thể lặng yên không tiếng động chìm nghỉm trong dòng đời.

    Phía trước hắn còn suy đoán Đoạn Kỳ Thụy có tham gia đại hội giao lưu lần này hay không, chẳng qua phát hiện trong danh sách cũng không có tên của hắn, còn tưởng là chính mình suy nghĩ nhiều.

    Hiện tại xem ra, hắn làm sao chịu bỏ qua chuyện đại sự như vậy?

    Chỉ là thay đổi cái tên mà thôi.

    Hoa Khai Viện Nhất cũng không biết bọn họ đang nói chuyện gì, nhưng nhìn thái độ bọn họ cũng không có ý định giải thích, bởi vậy hắng giọng nói:

    - Khụ, tóm lại, bởi vì mọi người đều từ cửa thứ nhất bắt đầu, như vậy chúng tôi biết có con đường tắt có thể đi ra mặt sau, không chỉ là có tự tin với thực lực của mình, cũng có thể tiết kiệm càng nhiều thời gian.

    Kỳ thật hắn cũng không phải thật xác định, nhưng vì rửa sạch oan uổng trên người mình, chỉ có thể liều mạng – dù sao manh mối đối với hắn mà nói cũng vô ích, nhưng có thể báo ân cứu mạng cũng tốt lắm rồi.

    Quan trọng nhất là « đường tắt » cũng không giúp hắn thu lợi, thậm chí làm cho hắn bị té ngã thật đau!

    Hắn còn không biết xấu hổ nói ra tình báo chính là, bên đội ngũ nước Mỹ còn định chuẩn bị đợi những người khác ở trạm kiểm soát sơ cấp thu thập được huân chương, bọn hắn chỉ cần ôm cây đợi thỏ ở trạm cao cấp, đem số huân chương người ta tích lũy được một lưới bắt hết.

    Nhưng tuy hắn không nói gì, Ngụy Diễn cùng Tạ Bách cũng phân tích ra được bàn tính như ý của đội Mỹ.

    Xa xa hừng đông đã lên, ánh sáng cũng ngày càng thêm sáng ngời.

    Gió biển thổi qua mang theo cảm giác mát mẻ, nhiệt độ lại có chút thoải mái hơn không khí lạnh lẽo của Đinh gia thôn rất nhiều.
     
  5. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 253 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhóm người Ngụy Diễn đang ngồi trên một chiếc xe màu đen niên đại 60 – 70, xe này có bốn chỗ ngồi, Ngụy Diễn, Tạ Bách cùng Soái Soái đều ngồi ghế sau, Hoa Khai Viện Nhất chỉ có thể lựa chọn ngồi trên tay lái phụ.

    Ở bên cạnh hắn là một tài xế chải vuốt mái tóc thật chỉnh tề, mặc tây phục màu đen, trên tay còn đeo bao tay trắng.

    Hiện tại bọn họ đang trên đường đi trang viện Stockholm.

    Dựa theo đặt ra của đại hội giao lưu, càng đến hậu kỳ thì khó khăn sẽ gia tăng, xuất hiện cảnh tượng sẽ càng thêm phức tạp.

    Như là cửa thứ nhất chỉ tồn tại trong một chiếc xe bus, lớp giữa Đinh gia thôn kỳ thật cũng chỉ là khu mộ địa thả hũ tro cốt, so sánh với trang viện Stockholm chiếm diện tích gần ngàn mẫu chẳng khác gì đệ tử gặp được sư phụ.

    Phải biết rằng trang viện Stockholm cũng không giống như là Đinh gia thôn, là hư cấu tồn tại trong linh dị không gian, đây là kiến trúc chiếm diện tích gần ngàn mẫu.

    - Trang viện này vẫn là công ty ra thiết kế, anh còn nhớ được thiết kế cùng bố cục bên trong.

    Tạ Bách nghe được Hoa Khai Viện Nhất nói đội ngũ nước Mỹ thế nhưng có thể lấy được bố cục trạm kiểm soát luôn ghi nhớ trong lòng, mặc dù không biết có đáng tin hay không, nhưng đều là nhà đầu tư, hắn luôn có cảm giác mình bị người đạp xuống dưới, bởi vậy tìm được cơ hội liền lập tức tranh giành biểu hiện.

    Sở dĩ tiếp tục ở chung một chỗ với Hoa Khai Viện Nhất, cũng không phải Ngụy Diễn bọn họ tính toán tổ đội với hắn, mà là muốn nương hắn trực tiếp đi tới trạm kiểm soát độ khó khăn càng cao hơn.

    Nếu không có đường tắt, bọn họ chỉ có thể lần lượt qua cửa, không nói đâu xa, thời gian nhất định sẽ tiêu phí không ít.

    Mà ở trong thời gian này, đội ngũ Mỹ vô cùng có khả năng đem trạm kiểm soát hậu kỳ cải tạo thành cạm bẫy của bọn họ - bởi vì muốn đảm bảo chắc chắn đoạt được vị trí quán quân đại hội giao lưu.

    Ngụy Diễn tự nhiên sẽ không cho phép bọn hắn muốn làm ra thủ đoạn độc đoán ngang ngược như vậy.

    Nếu chỉ đơn thuần là tài nghệ không bằng người, thì không lời nào để nói, nhưng loại cố ý mai phục thiết kế người khác, thật sự làm người quá buồn nôn.

    Về công về tư, Ngụy Diễn sẽ không cho phép loại tình huống này phát sinh.

    Chẳng những là Ngụy Diễn, Tạ Bách cùng Soái Soái cũng có ý tưởng như vậy.

    Ôm loại tâm tình này trong lòng, xe chậm rãi chạy tới, rất nhanh đi tới trang viện Stockholm chìm dưới ánh trời chiều.

    Cơ hồ xe vừa dừng lại, nguyên bản tài xế liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

    Nhưng Ngụy Diễn bọn họ cũng không có gì ngạc nhiên, hấp dẫn lực chú ý của bọn họ là vài người đứng trước mắt lúc bọn họ vừa xuống xe.

    Nga, được rồi, này có tính là.. tình cờ gặp phải thù xưa?

    Nhìn thấy Ngụy Diễn cùng Tạ Bách, thần sắc mấy người kia cũng ngẩn ra, đại khái không nghĩ tới khoảng thời gian này còn có người đi tới trạm kiểm soát này.

    Nhưng khi bọn hắn nhìn thấy Hoa Khai Viện Nhất, liền chính mình cảm thấy đã tìm được nguyên nhân – nguyên lai là vì tên phản đồ này.

    - Tôi đã nói lũ tiểu tử Phù Tang quốc là không thể tin!

    Toby lại bắt đầu thì thầm:

    - Vật họp theo loài, bọn hắn chính là một đám heo da vàng.. chú lùn!

    Câu mắng ác ý bị ánh mắt của đội trưởng Krillin nhìn chằm chằm liền thay đổi thành một cái từ ôn hòa hơn – mặc dù người khác nghe được cũng không thân thiện.

    Thế cho nên trong đội ngũ những người khác cũng không thèm để mắt tới hắn – còn chú lùn? Đối diện ngoại trừ cậu bé vị thành niên chừng mười tuổi, ba người khác không phải đều cao hơn 1m80, trọng yếu chính là người ta chẳng những cao, còn bộ dạng soái, mà Toby chỉ có 1m60 còn béo mập lại có tư cách gì cười nhạo cười khác?

    Những người khác đều lười để ý những lời nịnh hót của Toby.

    Có thể dùng sức một mình thành công làm cho người một nhà đều chán ghét, từ một trình độ nào đó mà nói Toby con mẹ nó chính là một "nhân tài".

    (Soái Soái: Rõ ràng là hình ảnh bốn người, tôi lại không thể có tính danh)

    - Hey, tôi là Sophia, các anh cũng là dị năng giả của Phù Tang quốc sao?

    Tóc vàng vưu vật Sophia tươi cười ngọt ngào, ném một cái nháy mắt khêu gợi cho Tạ Bách cùng Ngụy Diễn, những chuyện khác mặc kệ, soái ca luôn làm tâm tình người khác vui vẻ.

    Luôn bởi vì không có cảm giác tồn tại, hoặc là bởi vì còn nhỏ nên bị xem nhẹ, Soái Soái mở miệng:

    - Chúng tôi không phải người Phù Tang quốc! Chúng tôi là người Hoa quốc!

    Cơ hồ vừa dứt lời, trên bầu trời trang viện Stockholm đột nhiên vang lên một tiếng sấm, mọi người cùng ngẩng đầu, chỉ thấy không trung hoàng hôn nháy mắt biến thành u ám, xung quanh cấp tốc tối xuống.

    Ngay sau đó cửa lớn trang viện vô thanh vô tức mở ra, một người tóc bạch kim, đeo một bên mắt kính gọng vàng, mặc áo bành tô màu đen, đeo bao tay màu trắng, cách ăn mặc thật giống như lão quản gia thời Trung cổ nhanh như quỷ mị xuất hiện nơi cửa lớn:

    - Các vị khách quý, hoan nghênh quang lâm trang viện Stockholm, bá tước cùng Rebecca phu nhân đang đợi các vị.
     
  6. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 253 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trang viện Stockholm nằm trong khu rừng cây xanh um tươi tốt, xa xa nhìn lại tường vây không thấy giới hạn, xung quanh trồng cây cối không tới trăm gốc cũng phải bảy tám mươi gốc, xanh mượt tươi tuốt, nếu không đi vào căn bản nhìn không thấy trạng huống bên trong.

    Nhưng tuy cây cối xum xuê, lại không cho người ta cảm giác chật kín không kẽ hở, dưới chân dùng đá cuội trải đường, đi khoảng mười phút đồng hồ tầm nhìn liền rộng rãi – đi qua một mảnh cầu treo màu trắng, đó là trang viện Stockholm.

    Thông qua lão quản gia một bên dẫn đường một bên giới thiệu, Ngụy Diễn cùng Tạ Bách cũng hiểu biết trang viện này là tài sản riêng của bá tước Stockholm, mà "khách nhân" như bọn họ là đến tham dự dạ hội chọn rể của tiểu thư Stockholm lúc tối mai.

    - Chọn rể?

    Khóe môi Ngụy Diễn cùng Tạ Bách co giật, cùng liếc mắt nhìn nhau, từ trong mắt đối phương nhận ra vẻ xin miễn.

    Toby cùng một người cao gầy lại nhỏ giọng nói:

    - Không biết con gái bá tước bộ dạng như thế nào, có phải cũng như những công chúa quý tộc trong chuyện xưa..

    So sánh với hắn, sắc mặt Sophia cùng Alice đều khó xem – nghe lời của lão quản gia, tựa hồ trang viện càng trúng ý nam giới, nữ tính như các nàng chẳng phải sẽ chịu ảnh hưởng?

    Nhưng các nàng cũng không tiện mở miệng ra hỏi, dù sao trạm kiểm soát càng đặt ra phức tạp, sương mù trùng điệp không có manh mối càng phải cẩn thận nhiều hơn mới phải.

    Chẳng qua, chẳng qua tới khi đó nàng giả tạo làm nam giới là được – Alice có được kỹ năng thông qua tiếp xúc là có thể biến thân thành bộ dáng của đối phương rất nhanh nghĩ ra đối sách, nhưng vẻ mặt Sophia có chút trắng bệch, cắn nhẹ môi dưới.

    - Yên tâm đi Sophia, tôi sẽ bảo vệ cô!

    Toby ghé sát vào nhìn bộ ngực mẩy của Sophia, vẻ mặt dâm tiện cười.

    Khóe môi Sophia co quắp, cũng không để ý tới hắn mà khoác lên cánh tay Đoạn Kỳ Thụy:

    - Saivi, đến lúc đó có thể phiền toái anh bảo hộ em một chút không?

    Lực chú ý của Đoạn Kỳ Thụy đang nằm trên người Ngụy Diễn, chốc lát sau mới kịp phản ứng, có chút mơ hồ nói:

    - Ân, a.

    Alice:

    - Hì hì.

    Sophia:

    -!

    - Saivi, anh luôn có vẻ thất thần đâu, rốt cục làm sao vậy?

    Sophia bĩu môi oán hận.

    Đoạn Kỳ Thụy:

    - Không phải, Sophia, là em hiểu lầm, anh đang suy nghĩ, chuyện của Ngụy Diễn bọn họ.

    - Ngụy Diễn?

    Krillin lạnh lùng nhìn thoáng qua một người trong đội ngũ, người kia lập tức ngầm hiểu, phát động dị năng tâm linh cảm ứng, nháy mắt Krillin cùng Đoạn Kỳ Thụy liền tiến vào giai đoạn đánh điện thoại tâm linh mà người ngoài không thể nghe thấy – người bên ngoài nhìn vào thì hai người không có mở miệng nói chuyện, nhưng thông qua dị năng, Krillin đang hỏi Đoạn Kỳ Thụy:

    - Cậu nhận thức bọn hắn? Saivi, cậu có biết vì sao âm dương sư của Phù Tang quốc đi chung một chỗ với bọn họ? Trước có phải cậu lén lút làm gì sau lưng tôi?

    Tuy Krillin không tới nỗi chướng mắt Đoạn Kỳ Thụy như Toby, nhưng hắn luôn cảm giác được trên người Đoạn Kỳ Thụy có cảm giác uy hiếp mơ hồ, hơn nữa đối phương là đệ tử thân truyền của Vô Thiên tiên sinh, mình đích thân đi bái phỏng Vô Thiên tiên sinh cũng không biện pháp đạt được chỉ điểm, tự nhiên không có bao nhiêu hảo cảm đối với Đoạn Kỳ Thụy.

    Một loạt câu chất vấn làm trong lòng Đoạn Kỳ Thụy không thoải mái, nhưng biểu hiện ra ngoài vẫn dùng ngữ khí bình tĩnh:

    - Tôi thật sự nhận thức bọn hắn, không dối gạt các anh, chính bởi vì bọn họ cho nên tôi chỉ có thể cùng người nhà rời đi Hoa quốc.

    - A, tôi nhớ ra rồi! Hắn là Leo có phải hay không!

    Một người da đen trong đội Mỹ đột nhiên lên tiếng, sau đó ánh mắt sáng ngời nhìn Tạ Bách rớt lại phía sau bọn họ vài bước xa, không kềm nén được muốn xông lên tìm thần tượng ký tên, chụp ảnh chung lưu niệm, nhưng nhìn hai tay rỗng tuếch của mình, nhìn lại Krillin mặt lạnh, hắn vẫn không dám làm như thế.

    - Cái gì Leo?

    Đi phía trước Toby chen miệng hỏi.

    Thanh niên da đen cười nhạo nhìn thân hình béo mập của Toby:

    - Loại người như anh không có chút nguyên liệu đương nhiên sẽ không biết, Leo, là một trong những nam siêu mẫu quốc tế đứng đầu, sau đó rời khỏi giới người mẫu liên tục chiến đấu trên chiến trường Hoa quốc, nghe nói là đi đóng phim, còn đạt được đề danh, nhưng vốn cho rằng hắn sẽ đổi nghề trở thành diễn viên ai ngờ hắn lại biến hóa nhanh chóng trở thành quan tổng tài của tập đoàn đa quốc gia.. hai năm qua hắn chủ yếu đi vắng hoạt động dưới ánh đèn huỳnh quang, nếu không vừa rồi tôi cũng không đến nỗi không lập tức nhận ra! Rất đáng tiếc!
     
  7. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 254 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng bên này Tạ Bách đã nghe được tiếng reo vui mừng của hắn, tai lực viễn siêu người thường nên cũng nghe được nội dung cuộc nói chuyện, vì thế hướng đối phương lộ vẻ tươi cười chiêu bài của mình, nháy mắt thanh niên da đen thở dốc một hơi, bộ dạng không chịu nổi muốn té xỉu:

    - Nga, trời ạ, tôi trúng đạn rồi! Hắn nã một phát súng trong lòng của tôi, tôi chết đi!

    Thấy những người khác đều nhìn mình chằm chằm, thanh niên da đen nhấc cằm:

    - Làm sao vậy? Nam giới không thể truy nam minh tinh sao? Năm đó Leo chính là tình nhân trong mộng của biết bao nhiêu cả trai lẫn gái, cho dù chỉ cần tình một đêm với hắn đều được..

    Thanh niên da đen than thở, không ngừng khen ngợi thần tượng của mình với những người khác, bên này Tạ Bách cười khổ không thôi:

    - A Diễn, em tin anh, anh tuyệt đối không có loạn vứt mị nhãn, vừa rồi anh chỉ là vì thói quen nghề nghiệp nhiều năm còn chưa kịp sửa sai, chứng kiến fan thì theo bản năng liền lộ ra vẻ mỉm cười buôn bán mà thôi.

    Đối phương thoạt nhìn khổ người còn lớn hơn chính mình, vừa cao vừa đen lại tráng, căn bản không phải hình mẫu mà mình thích.. không đúng, phi phi phi, mình không có hình mẫu, mình chỉ thích một người, chính là a Diễn mà thôi!

    - Tình một đêm chỉ là chuyện giả dối hư ảo! Trong sạch của anh em rõ ràng nhất!

    Hắn được a Diễn chứng minh qua vẫn còn nguyên dương, chính là dùng máu dương khí mười phần của hắn đánh lui quỷ!

    Ngụy Diễn biết thanh niên da đen chỉ là yêu thích thần tượng, nhưng dưới mí mắt của hắn nghe được người khác thổ lộ tình cảm mãnh liệt đối với bạn trai của mình, nếu nói hắn không hề để ý đương nhiên là không khả năng.

    Nhưng nhìn thấy mình chỉ vừa khẽ nhíu mày thì Tạ Bách liền vội vàng giải thích, hắn lại cảm thấy trong lòng ấm áp:

    - Được rồi, em hiểu được, khó được gặp được một fan của anh, cũng là duyên phận.

    Thấy Ngụy Diễn khéo hiểu lòng người như vậy, Tạ Bách có chút trống vắng:

    - Aizzz, a Diễn, em cũng không ăn giấm sao..

    Ngụy Diễn nhìn thấy trên đầu Tạ Bách giống như có đôi lỗ tai lông mềm như nhung đều cúi xuống, nội tâm khẽ thở dài một hơi, sau đó gom qua hôn lên khóe môi hắn một cái.

    Giả vờ mất mát ánh mắt Tạ Bách nhất thời liền sáng, nhưng còn chưa đợi hắn tiếp tục muốn thêm một cái hôn, thanh niên da đen bên kia chợt thét lên chói tai:

    - A.. trời ạ! Lại có thể hôn! Nam thần của tôi lại là danh thảo có chủ, tôi chết đi..

    Nhìn thấy Ngụy Diễn xấu hổ đẩy chính mình một phen, sắc mặt Tạ Bách chợt tối sầm, nghiến răng nghiến lợi nhìn thanh niên da đen còn đang chảy nước mắt – người này là antifan của mình đi?

    - Người kia là Tạ Bách, hắn từng là một người mẫu, sau lại trở thành sao kim, hiện tại thân phận là tổng tài tập đoàn X, bên cạnh là tình nhân của hắn Ngụy Diễn, hắn là một thiên sư. Hai người kia đều cùng sư phụ của tôi có mâu thuẫn không nhỏ.

    Đoạn Kỳ Thụy nhìn thấy Tạ Bách cùng Ngụy Diễn thật dễ dàng liền hấp dẫn lực chú ý của mọi người, biểu tình hờ hững trên mặt cơ hồ không thể duy trì.

    Quả nhiên đúng như lời của sư phụ, Tạ Bách cùng Ngụy Diễn là khắc tinh của mình, chỗ nào có bọn họ, người khác liền bị bọn họ hấp dẫn.

    - Vô Thiên tiên sinh?

    Nguyên bản thái độ của Krillin không để ý lúc này cũng nghiêm túc hơn một ít:

    - Người Hoa quốc kia lại có thể làm cho Vô Thiên tiên sinh không thích sao?

    Nơi này đáng nhắc tới chính là, Đoạn Kỳ Thụy cuối cùng cự tuyệt làm cho Vô Thiên tán nhân ám ảnh Đoạn cha, nhưng sau khi ra nước ngoài, bởi vì pháp luật quản chế rời rạc, Vô Thiên tán nhân cũng không tiếp tục tâm niệm thân thể rách nát của Đoạn cha, rất nhanh liền thông qua nước ngoài "tiếp tế" tích lũy đủ lực lượng hình thành thực thể.

    Sau khi Vô Thiên tán nhân có được thực thể, liền hoành không xuất thế trong nước Mỹ - hắn bởi vì cắn nuốt qua hồn phách của nghịch đồ Man Thành quỷ vương, thích ứng xã hội hiện tại rất nhanh, liền vận dụng thực lực mà Man Thành quỷ vương lưu lại giành được địa vị cho mình trong nước Mỹ. Hơn nữa bổn sự của hắn vốn là không tầm thường, giải quyết không ít sự kiện linh dị cho chính phủ Mỹ, hơn nữa thật dễ dàng tiếp xúc được một ít phú hào cùng nhân vật trọng yếu.

    Đừng nhìn xã hội hiện giờ giơ cao đại kỳ khoa học, nhất là nước Mỹ luôn tâng bốc công nghệ cao, nhưng trên thực tế người càng có quyền cao chức trọng thì càng tiếc mạng, luyến tiếc hết thảy có được trong tay mình.

    Cho nên Vô Thiên tán nhân không qua bao lâu đã được tổ chức thần bí của nước Mỹ thỉnh đi uống cà phê, sau đó hắn trở thành cố vấn đặc sính của bọn họ.

    Krillin cũng bởi vì nhận thức Vô Thiên tán nhân, hắn là đứa con của thủ lĩnh tổ chức thần bí kia, mà tổ chức thần bí kia luôn có hợp tác chặt chẽ với phía chính phủ, cho nên thân phận bên ngoài của Krillin chính là dị năng giả được chính phủ cung cấp nuôi dưỡng.
     
  8. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 254 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hiện giờ Đoạn Kỳ Thụy trở thành một thành viên trong đội Mỹ, cũng có quan hệ tới Vô Thiên tán nhân.

    Đoạn Kỳ Thụy nói:

    - Đúng vậy, Ngụy Diễn còn trẻ tuổi lại bản lĩnh cao cường, ỷ vào mình là thiên sư duy nhất của Hoa quốc, đã làm nhiều việc cường quyền bá đạo, còn lợi dụng thuật pháp trợ giúp Tạ Bách, cũng chính là Leo, hai người cấu kết với nhau làm việc xấu, vì tài sản gia tộc chẳng những xuống tay với gia đình chú ruột, còn diệt sạch những ai mà bọn hắn nhìn thấy chướng mắt. Đoạn gia chúng tôi bởi vì bị Tạ Bách chèn ép, cuối cùng phải đem sinh ý dời ra nước ngoài.

    Hoa quốc cùng nước Mỹ còn cách hơn nửa địa cầu, chuyện Tạ thị tuy rằng năm đó nhiệt náo khắp quốc nội, nhưng ở bờ đối diện biển cả chỉ là một điểm bọt sóng mà thôi.

    Mặc dù trước kia Tạ Bách có thanh danh hiển hách bên nước ngoài, nhưng lúc đó vì mê hoặc người khác nên không bãi ở ngoài sáng.

    Cho nên người Mỹ hiểu biết tin tức chỉ là từ một ít con đường không chính quy truyền chút da lông mà thôi.

    Đương nhiên, cũng không phải ai cũng đi tin tưởng những tin tức ngâm nước này, tỷ như thanh niên da đen vừa rồi, nhưng hắn ở trong đội ngũ cũng không xuất chúng, thế đơn lực bạc, cũng không làm ra được tác dụng xoay tin đồn gì càng tốt hơn.

    Đoạn Kỳ Thụy cũng không sợ bị người vạch trần – hắn đã có lá gan nói bậy như vậy, tự nhiên là có dựa vào.

    Hai người Ngụy Diễn cùng Tạ Bách chính là tâm ma chướng ngại vật trên con đường tu hành của hắn, hắn cùng sư phụ bố cục thời gian dài như vậy, chính là vì tiêu diệt hai tâm ma này!

    Chỉ tiếc âm dương sư của Phù Tang quốc quá vô dụng, bọn hắn đã kế hoạch không ít, còn chuẩn bị "thứ tốt" trên quần áo của đối phương, chính là vì làm cho nhóm oan hồn của Đinh gia thôn cuống hóa, làm cho bọn họ vĩnh cửu lưu lại trên hòn đảo đơn độc này.. nhưng không biết đối phương lại đi vận khí rắm chó gì, lại có thể bình yên vô sự?

    Đúng rồi, nhất định là Đinh gia thôn có tiếng mà không có miếng, còn nói là Phật môn cao tăng cũng không thể hoàn toàn giải quyết, nhất định là mánh lới tuyên truyền cho Phật môn mà thôi!

    Cũng may hắn cùng sư phụ biết con gián cũng không dễ dàng một lần đánh chết, trừ bỏ Đinh gia thôn, bọn hắn còn chuẩn bị không ít kế hoạch B/ C/ D.

    Đinh gia thôn chỉ là món khai vị điểm tâm, trang viện Stockholm này do chính hắn tự mình ra tay, nhất định làm cho bọn hắn có đi không về!

    Nhưng không ngờ Ngụy Diễn cùng Tạ Bách trước tiên xuất hiện, đánh cho hắn trở tay không kịp cũng đem an bài nguyên lai của sư phụ làm rối loạn.

    Việc khẩn cấp trước mắt chính là muốn làm cho đội Mỹ trước tiên hấp dẫn lực chú ý của Tạ Bách cùng Ngụy Diễn, như vậy mới phương tiện cho hắn bố trí.

    Tuy có thanh niên da đen kích động khi nhìn thấy thần tượng, sau đó lại có Ngụy Diễn cùng Tạ Bách ngược độc thân cẩu, đều không ảnh hưởng việc dẫn đường của lão quản gia.

    Trang viện nhìn qua đã có chút niên đại, thay vì nói là trang viện, nhìn qua càng giống như một tòa thành.

    Bên ngoài trang viện có một vòng tường thành cao cao, bên ngoài tường thành có con sông rộng hơn năm thước, lão quản gia mang theo đoàn người đứng bên này con sông. Theo khoảng cách này cũng nhìn thấy được trên tường thành rậm rạp rêu xanh cùng dây leo.

    Phía trước tường thành là cầu treo, nhưng ván gỗ trên cầu treo lại có rất nhiều chỗ đã bị phá hủy.

    Nhưng lão quản gia giống như hoàn toàn không nhìn thấy cầu treo đã bị mục, con sông mọc đầy cỏ dại cùng phong cảnh đìu hiu rậm rạp hoang vu, ngẩng đầu ưỡn ngực dáng vẻ thật kiêu ngạo như "các người có thể đi tới nơi này chính là vinh hạnh của các người", trước tiên đi lên cầu treo:

    - Các vị khách quý mời nhanh lên một chút, bá tước cùng Rebecca phu nhân đang chờ các vị.

    Trong giọng nói mang theo ý thúc giục.

    Nhìn lão quản gia đi phía trước như giẫm trên đất bằng, người đội Mỹ liếc mắt nhìn nhau, sau đó Toby thích khoe khoang liền dẫn đầu đi trước:

    - Đã nói đang chờ chúng ta khẳng định có thời gian hạn chế, nếu vượt qua khẳng định sẽ không tốt, về phần bộ dạng của cầu treo, nhất định là ảo thuật, đến khảo nghiệm đảm lượng của chúng ta.. a! Help!

    Lời của hắn còn chưa dứt, tấm ván gỗ dưới chân răng rắc một tiếng cắt thành hai đoạn – hắn vốn mập, thể trọng không nhẹ, vừa giẫm lên liền rơi xuống!

    Ít nhiều trong đội ngũ có dị năng giả thể năng hình, trước tiên chụp lấy cổ chân của hắn bắt lại, lúc này mới giúp cho hắn không bị rơi xuống con sông tăm tối bên dưới.

    Bên dưới con sông, mọi người đều chú ý có vật gì đó di động, chẳng qua sau khi Toby bị kéo đi lên, đồ vật trong nước cũng đã khôi phục im lặng.. hoặc là nói, ngủ đông.

    Sắc mặt Toby trắng bệch, mặt đẫm mồ hôi, hắn không biết dưới đáy nước cất giấu vật gì, nhưng có thể xác định sau khi mình ngã xuống tuyệt đối sẽ chết không toàn thây.

    Mà lúc này lão quản gia đã chạy tới bên kia bờ sông, vẻ tươi cười lễ phép cứng ngắc cũng đã biến mất, ánh mắt không tốt nhìn mọi người:

    - Các vị khách quý vì sao không qua cầu?

    Theo lời của hắn vang lên, bầu trời lại vang lên một tiếng sấm, một cỗ gió lạnh thổi qua âm lãnh tận xương, mắt thấy một trận mưa to sắp rơi xuống.
     
  9. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 255 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Krillin:

    - Richie.

    Trong đội ngũ một người vóc dáng cao gầy đi ra, sau đó hai tay đặt lên cầu treo, rất nhanh cầu treo lan tràn dây mây màu xanh biếc.

    Krillin:

    - Thứ này chỉ duy trì ba mươi giây, nhanh lên!

    Cũng may đội Mỹ mặc dù chỉ là đội ngũ lâm thời tổ hợp, nhưng mỗi người đều thật nghe lời của Krillin, hơn nữa trong khoảng thời gian này ở chung cũng làm cho bọn họ phân ra thực lực cao thấp, nghe lệnh lập tức dựa theo trật tự bước nhanh lên cầu treo, ngay cả Sophie luôn ra vẻ mảnh mai cùng Toby đều không dám chậm trễ.

    Mãi tới giây thứ 28, thành viên đội Mỹ ngoại trừ Richie toàn bộ đều đã qua tới bờ bên kia, lúc này Krillin đưa tay nắm lấy một dây tráng kiện nhất kéo mạnh, Richie giống như là một con diều bị Krillin kéo qua bên kia bờ sông, chờ hắn rơi xuống đất vừa đúng ba mươi giây, dây mà hắn triệu hoán đi ra nháy mắt biến mất, cả người suy yếu ngồi bệt dưới đất.

    Lúc này chỉ còn lại nhóm người Ngụy Diễn chưa kịp qua sông, nhưng nhìn bộ dạng của Richie, trong khoảnh khắc cũng không thể tiếp tục triệu hoán ra dây.

    Đoạn Kỳ Thụy không nén được vui sướng khi thấy người gặp họa nhìn thấy.

    Hoa Khai Viện Nhất thấp giọng nói:

    - Tại hạ có thể dùng âm dương thuật trôi nổi đi qua, nếu các vị tin được tại hạ, có thể..

    Ngụy Diễn đưa tay ngăn lời hắn.

    Hoa Khai Viện Nhất cau mày, không vui nói:

    - Hay là Ngụy tang không tin được tại hạ?

    Ngụy Diễn:

    - Lão quản gia kia nói, cần qua "cầu", âm dương thuật của anh bay lên cũng không tính là cầu chứ?

    - Thế nhưng cầu đã bị đám người kia hủy diệt rồi a.

    Soái Soái vốn tính toán ỷ vào mình không phải là người mà bay qua, nhưng nghe được lời Ngụy Diễn đành tạm thời bỏ qua chủ ý này, nhưng mà cầu treo.. bộ dạng như lung lay sắp đổ, bị Richie của đội Mỹ dùng dây buộc sau đó dây biến mất thì gỗ mục rơi rụng gần hết, Soái Soái hoài nghi giờ phút này chỉ cần thổi qua một hơi nói không chừng cầu treo đều biến thành bột mịn.

    Tạ Bách:

    - Để đó cho anh.

    Đại khái vì thanh niên da đen đã cuồng thổi hắn một trận, tư thế của Tạ Bách đặc biệt anh tuấn, chỉ thấy hắn vung tay lên, một đạo băng hàn khí bao phủ cầu treo, trong nháy mắt cầu treo sắp sụp đổ bị bao vây trong bông tuyết, thậm chí khắc băng còn có màu sắc thật phù hợp với phong cách của trang viện Stockholm.

    - A Diễn, chúng ta chậm rãi đi, cẩn thận trượt chân, không cần tranh giành ba mươi giây kia.

    Tạ Bách ra vẻ trang bức nói.

    Thanh niên da đen phát ra tiếng thét chói tai:

    - A.. soái chết tôi!

    Vẻ tươi cười hoàn mỹ không tỳ vết của Tạ Bách cứng ngắc lại:

    -!

    Mấy người Ngụy Diễn thuận lợi qua cầu, trận mưa lớn như trút nước liền đổ ập xuống, giống như là đem cả bầu trời đều lật ngược, hơn nữa ban đêm, bên ngoài trang viện cơ hồ đưa tay không thấy được năm ngón.

    Theo sự dẫn dắt của lão quản gia tiến vào cửa lớn trang viện, oanh long một tiếng vang thật lớn, miệng cống khổng lồ bắt đầu hạ xuống sau lưng bọn họ.

    Lúc tiến vào tất cả mọi người quan sát qua, với độ dày cùng sức nặng của miệng cống, bốn năm người đàn ông cường tráng cũng nâng không nổi.

    - Răng nanh khép lại.

    Ngụy Diễn thấp giọng nói.

    - Các vị khách nhân không cần lo lắng, có lẽ nơi nào đó của miệng cống bị phá hủy, tôi lập tức cho người đi sửa.. nhưng các vị khách nhân đều cần tham gia hoạt động buổi tiệc tối mai, hẳn cũng sẽ không bị ảnh hưởng đến.

    Không biết có phải vì nguyên nhân trời mưa, thanh âm lão quản gia đều mang theo cỗ ẩm ướt.

    Mọi người hoàn toàn không được an ủi tới: Chúng tôi tin ông mới có quỷ, tao lão đầu tử phá hư thật sự!

    Nhưng trong lòng bọn hắn cũng biết hơn phân nửa là trạm kiểm soát đặt ra, vả lại bọn hắn đã đi tới nơi này cũng không tính toán dẹp đường về nhà.

    Bởi vì lão quản gia nói tiệc chọn rể của bá tước tối mai mới bắt đầu, cho nên đoàn người đi theo lão quản gia tiến vào trang viện, cũng không chứng kiến con gái của bá tước, nhưng bá tước cùng phu nhân Rebecca đi ra ngắn ngủi gặp mặt bọn họ một lần.

    Hai người ăn mặc mang theo phong cách quý tộc thời Trung cổ, nhất là bá tước, chẳng những thân thể thấp bé, suy yếu, diện mạo lại giống như chiếc giày lại có cái cằm như là cái dùi, phối hợp với quần áo cùng tóc phục trang, làm cho người ta cảm giác hắn không giống như một gã quý tộc, mà càng giống như là một vai hề của đoàn xiếc thú.

    So sánh với vợ hắn, dung mạo của Rebecca phu nhân thập phần xinh đẹp, nhất là lúc đứng chung với bá tước, càng thêm xinh đẹp mê người, ít nhất sau khi Toby nhìn thấy nàng thì thiếu chút nữa chảy nước dãi – đối phương đều là vưu vật giống như Sophie, chẳng qua mái tóc dài đỏ như lửa làm cho nàng nhìn vào càng có phong vận nữ nhân thành thục, mỗi một lần sóng mắt lưu chuyển cũng làm cho người ta cảm giác mình chết chìm trong ánh mắt màu xanh biếc của nàng.
     
  10. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 255 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Rebecca phu nhân có khuôn mặt xinh đẹp xuất chúng còn có được một giọng nói rất tốt, dày lại khàn, như là mang theo móc câu nhỏ, vạch cho người ta ngứa ngáy lỗ tai, tâm cũng ngứa.

    Những người đàn ông có mặt ở đây còn có thể giữ được thờ ơ với Rebecca phu nhan, cũng chỉ có Ngụy Diễn, Tạ Bách cùng Krillin – hai người trước thuần túy là trong mắt người yêu ra Tây Thi, người sau cùng thì ngạo mạn trừ chính bản thân mình ra cũng không để ý gì đến người khác.

    Dù là Hoa Khai Viện Nhất cũng hốt hoảng một trận, về phần Đoạn Kỳ Thụy.. hắn vốn không có bao nhiêu sức chống cự đối với sắc đẹp, chẳng qua so sánh với loại người nhìn thấy mỹ nhân như Toby liền thất thố thì tốt hơn nhiều.

    Đối với việc này, Sophie tỏ vẻ địch ý với Rebecca phu nhân tràn đầy – dù sao đối phương đi cùng một phong cách như nàng, vả lại đối phương còn xuất sắc hơn nàng.

    - Rebecca phu nhân động lòng người như vậy, làm con gái của bọn họ, Stockholm tiểu thư không biết là hoa mẫu đơn như thế nào.

    Đợi hai vợ chồng bá tước rời đi, lão quản gia liền cho nữ bộc đưa khách nhân đến phòng khách.

    Bởi vì những nữ phó này đều không nói một lời, vì đánh vỡ bầu không khí nặng nề này, trong đội Mỹ liền có người nhịn không được cảm khái.

    Alice không chút lưu tình đánh vỡ hình tượng hão huyền:

    - Hoa mẫu đơn? Vậy thì không nhất định, Rebecca phu nhân cũng không phải mẹ đẻ của Stockholm tiểu thư, ai biết có di truyền tôn vinh của bá tước Stockholm hay không?

    Nghe xong lời của Alice, những người kia theo bản năng đem Stockholm bá tước thay nữ trang.. y – đây quả thực là phim kinh dị sống!

    Kịp phản ứng có người không phục:

    - Alice, năng lực của cô cũng không phải nhìn thấu chân tướng hoặc là huyết thống, cô dựa vào cái gì nhận định Rebecca phu nhân không phải mẹ đẻ của Stockholm tiểu thư?

    Alice xuy cười một tiếng, mang theo vẻ khinh miệt đối với chỉ số thông minh của đối phương:

    - Việc này còn cần dùng dị năng lực sao? Hơi động não một chút có thể đoán được rồi? Bằng không, vì sao còn cần tổ chức hoạt động chọn rể? Tiểu thư quý tộc bình thường không phải sớm đã đính hôn sao? Đúng không, Saivi?

    Bị điểm danh Đoạn Kỳ Thụy phục hồi lại tinh thần:

    - Đúng rồi, Alice nói rất có đạo lý.

    Dừng một chút, hắn bổ sung:

    - Nhưng mặc kệ dung mạo của vị tiểu thư Stockholm như thiên tiên hay là xấu vô muối, đều không phải do chúng ta có thể đánh giá. Đừng quên chúng ta đang qua cửa, toàn bộ tồn tại trong phương diện này..

    Lời của hắn còn chưa nói xong, nhưng vài người bị sắc đẹp mê hoặc cũng kịp phản ứng, sắc mặt có chút khó xem.

    - Tôi cảm thấy được Đoạn Kỳ Thụy tiểu tử đang nói bậy về chúng ta!

    Soái Soái xoa mũi, vẻ mặt không vui:

    - Lại có thể gặp được bọn hắn ở loại địa phương này, xem ra quả nhiên là Đoạn Kỳ Thụy tiểu tử ở trong làm khó dễ, lại xen lẫn vào trong đội ngũ Mỹ, rõ ràng là con cháu Viêm Hoàng lại bán mạng cho đám ngoại quốc kia, tiểu tử này không phải chính là kẻ phản bội mà Đinh Tuyết đã nói đi?

    Ngụy Diễn cùng Tạ Bách nhìn hắn không nói lời nào.

    Soái Soái khoanh tay trước ngực, phồng mặt bánh bao:

    - Vì sao đều không nói lời nào? Hai anh cảm thấy được tôi trinh thám không đúng sao?

    Ngụy Diễn bất đắc dĩ nâng trán.

    Tạ Bách bất đắc dĩ:

    - Cậu trước tiên từ trên tường đi xuống rồi nói sau.

    Bởi vì phòng ở cách vách, lười đi cửa nên trực tiếp xuyên tường, vì vậy lúc này nửa người của Soái Soái vừa lúc vươn ra vách tường lơ lửng:

    - Nha.

    Ra khỏi tường, Soái Soái biến thành thực thể, định mở miệng nói chuyện thì Ngụy Diễn chợt nói:

    - Soái Soái, phòng của cậu cũng giống như phòng của chúng tôi sao?

    Soái Soái quả nhiên bị dời đi lực chú ý.

    Hắn cẩn thận đánh giá bố trí trong gian phòng của Ngụy Diễn cùng Tạ Bách.

    Trang viện Stockholm chiếm diện tích thật lớn, bên ngoài trang viện nhìn qua nguy nga tráng lệ, bên trong trang hoàng tự nhiên cũng sẽ không kém đi nơi nào.

    Kim khí sáng long lanh, đồ dùng trong nhà kiểu Gothic hoa văn phiền phức lại tinh mỹ, làm cho người ta có cảm giác xa hoa đập vào mặt mà đến.

    - Trang hoàng nơi này cũng thật quá tiêu tiền, đến lúc đó nếu cần đánh nhau phá hủy những đạo cụ này làm sao khôi phục nha?

    Soái Soái chân tâm thật ý lo lắng:

    - Đây vẫn là Bách ca các anh đầu tư sao? Thật sự là quá mức tài đại khí thô.

    - Cậu nói rất có đạo lý.

    Tạ Bách suy nghĩ:

    - Nhưng đại bộ phận đều là hàng nhái đi, tỷ như tấm bức họa này, rất rõ ràng là văn vật ngụy tạo.
     
Thread Status:
Not open for further replies.
Trả lời qua Facebook
Loading...