Thượng Lãm đình thuộc phạm vi phía Bắc thần cung có sức chứa không dưới hai ngàn người, chung quanh được bao bọc bởi một hồ nước khổng lồ với nhiều tiểu cảnh và Hồng ngư.
Nơi đây năm xưa Thần chủ Ngũ châu chuyên dùng để tổ chức các buổi đại yến trang trọng có mặt sứ giả chư hầu các nước tham dự.
Kể từ khi thánh địa phong ấn, đình hồ đóng băng quanh năm.
Nay Tân Thần chủ trở về mở phong ấn cả thần cung hồi sinh như chưa từng có giấc ngủ nào sau suốt mấy ngàn năm đằng đẵng trôi qua. Hồng ngư dưới hồ tiếp tục bơi lội tung tăng, toàn bộ tiểu cảnh xanh tươi khoe sắc. Nước trong vắt từng dòng luồng chảy qua các khe đá róc rách.
Từ hôm qua Tân Thần chủ đã cho người quét dọn lại sạch sẽ các cung đường quanh lối đi lại và trên dưới thượng hạ đình, treo thêm đèn lồng đỏ và trang trí giấy dán tường hoa văn. Một số vật dụng cần thiết.
Ngày thường không ai được phép bén mảng tới nơi này. Lệnh dọn dẹp chuẩn bị chính là dành cho đại lễ sinh thần sắp tới của Tân Thần chủ sẽ tổ chức ở đây. Thật không ai ngờ tới đêm nay ngài ấy lại mời các phi tử dùng cơm tối ở chỗ này. Các phi tử vô cùng háo hức khi nhận được thông báo từ Tô công công, vì thế ông ấy nhận được rất nhiều bạc, ông ấy sắp giàu nhất thần cung rồi.
Tối nay các phi tử ai cũng đến sớm và đem theo một nữ tì thân cận nhất để hầu cạnh.
Lần đầu tiên tới Thượng Lãm đình, nghe nói vị trí nơi này rất gần với tẩm điện của Thần chủ, đứng từ bên đây hồ nhìn sang bên kia thấp thoáng lối kiến trúc quen thuộc, ước gì được một lần ở lại nơi nghỉ ngơi của ngài ấy. Các phi tử đau đáu mắt nhìn sang hướng bên kia bờ.
Trời tối cả Thượng Lãm đình thắp sáng đèn ánh xuống mặt nước hồ lấp lánh, hơi mát lạnh từ dưới hồ tỏa lên khiến cơ thể một vài phi tử yếu ớt khẽ run lạnh.
Người đó mới đầu chỉ có Hương Thần ổ bệnh tật từ nhỏ, một hồi liền nhiều thêm vài người.
Sơn Thần Hàn Kiến Văn mới được Thần chủ
sủng hạnh cách đây hai ngày vẫn chưa thể đi đứng lại bình thường được hôm nay tới đây phải dùng Thải trượng, nghe nói hôm đó Thần chủ làm rất thô bạo sau đó thì đích thân ôm y về Thanh Đông viện chăm sóc.
Còn một người nữa chính là Phong Thần Lục Kiều Phong, hôm qua bị Thần chủ moi đan vì phạm tội bất kính, bị nhốt vào thiên lao, sau đó ngài ấy đã thương xót mà tới tận đó cứu y về. Dù đan đã hoàn trả nhưng vết thương nơi ổ bụng vẫn chưa lành, Phong Thần vẫn còn rất yếu, với vết thương kia e rằng chưa được Thần chủ sủng hạnh đâu.
Phong Thần rồi Sơn Thần đều lần lượt run cầm cập thôi không bon chen nhìn ra phía bên kia hồ nơi hướng về tẩm điện của Thần chủ nữa, họ lui vào trong đình ngồi, nô tì theo hầu còn vội khoác thêm áo choàng cho họ.
Rõ ràng thấy đáng thương sao lại nhìn thành đáng ghét. Các mĩ tử chưa được sủng hạnh liếc mắt to dòm mắt bé, Phong Thần và Sơn Thần cũng trừng mắt lại.
Các phi tử người này đấu mắt người kia nhìn nhau ghen ăn tức ở, so sánh các kiểu xem ai được Thần chủ yêu thương hơn, song những kẻ chưa từng được Thần chủ động tới lần nào thì chính là chịu nhiều ủy khuất nhất.
Thiên Thần Cố Kinh Xuyên bậm môi nhìn Sơn Thần đi đứng lom khom phải có nô tì dìu đỡ ngồi xuống ghế thì tức lắm. Rõ ràng tên đó được sủng trước y một ngày thế nào bộ dáng còn khó coi thế kia, đủ thấy phu quân làm rất mạnh bạo, chàng không như thế với y, Cố Kinh Xuyên y là nên vui hay nên buồn đây?
Đêm nay trăng tròn mười sáu tới ngày hẹn với y rồi, chàng ấy vẫn còn nhớ chứ?
Hoa Thần Hoa Hạo Hiên nhỏ tuổi nhất trong bọn ngồi ở một góc yên lặng không nói gì, cung nữ chững trạc cũng đứng yên bên cạnh hầu hạ y.
Thỉnh thoảng mọi người đều nghe tiếng ho húng hắng của Hương Thần nam tử gầy nhom xanh xao đích thị con ma bệnh tật.
Có lẽ bọn họ nôn quá nên tới sớm quá rồi, cơ mà vì sao đợi qua cả mấy khắc con người ấy vẫn chưa tới. Các phi tử bắt đầu sốt ruột lo sợ bị cho leo cây. Nhao nhao lên.
"Thần chủ tới!" Tiếng hô huyền thoại của Tô công công.
Cả thảy các phi tử cùng cung nữ theo hầu đều vội vàng cúi đầu hành lễ. Thiên Tinh Húc không vận hoàng phục thường ngày, tối nay hắn vận y lụa trắng và khoác kim bào. Hắn vừa tới mùi hương thơm quen thuộc đã lan tỏa khắp đình hồ, các phi tử ngây ngẩn ngắm nhìn hắn, hồn xiêu phách lạc. Ai cũng cồn cào da diết nhớ thương.
Thiên Tinh Húc nhìn một lượt các phi tử khả ái, thấy có mấy kẻ hơi khòm lưng khổ sở gắng gượng hành lễ, hắn vội cho miễn lễ cả.
"Các em ngồi xuống cả đi."
Một lời như cởi tấm lòng. Câu "các em" hắn gọi khiến cả đám mĩ tử đều trụy tim nghiêng ngửa cả. Ai cũng bụm miệng để không phải òa lên nhào tới xâu xé hắn.
Thiên Tinh Húc tới thì đội cấm vệ binh cũng tới dàn hàng bao quanh hạ đình tránh không cho bất kì một con ruồi con muỗi nào xâm nhập, cũng tùy thời có thể hộ giá thánh quân đề phòng vạn nhất khi các phi tử có ai nổi loạn muốn hành thích ngài.
Dàn cung nữ xinh xắn nối dài từ ngoài vô trong tới đại đình xếp hàng lần lượt bưng thức ăn đặt trên mâm bạc đem vào bày biện ra hai dãy bàn vuông xếp dài theo hai bên tả hữu đại đình nơi vị trí các phi tử an tọa.
Theo phẩm vị sách phong, cánh trái là Kim Thần, cánh phải đương nhiên là Thần Hộ Mệnh Mộ Đình Minh nhưng suốt từ đầu buổi cho tới giờ Thần chủ đã tới cũng không thấy y đâu, còn chẳng phải chính Thần chủ ngày hôm đó đã ra lệnh nơi đâu có ngài ấy nơi đó Thần Hộ Mệnh không được xuất hiện. Y đã bị thất sủng rồi. Cả thần cung đều biết. Vì thế Tô công công ban chiều không tới Thiên Lam cung thông báo, Thần Hộ Mệnh không có được mời thì làm sao dám bén mảng tới đây.
Thế là vị trí trống liền đôn lên, Thiên Thần Cố Kinh Xuyên liền được ngồi ở vị trí đó, đối diện với Kim Thần và rất gần với ai kia.
Ở trên thượng đình long ngai tại thượng. Thiên Tinh Húc ngồi xuống, hắn không nói gì chỉ đảo mắt nhìn một lượt các phi tử, ai cũng đang chăm chăm chú ý về phía hắn cho nên khi hắn nhìn tới ai thì đều chạm mắt với người đó.
Và khi chạm phải ánh nhìn của hắn, ai cũng run rẩy khắp châu thân, tim đập nhộn nhịp chỉ muốn nhào ngay vào lòng hắn cho thỏa nỗi nhớ mong. Nhưng vì sợ cái uy áp cường đại đó của hắn, còn vì sợ thất lễ lao lên thượng đình chỗ hắn đang ngồi nhất định sẽ bị lôi ra chém đầu. Các phi tử đành nén lòng xuống.
Mộc Thần Đoàn Gia Bạch cũng như bao phi tử khác mong chờ được ngài để tâm tới mình một lần, cớ sao khi Thiên Tinh Húc vừa lia mắt tới chạm phải ánh mắt của y thì hắn lại hơi cau đầu mày, có gì đó không hài lòng trong ánh mắt hắn, dường như hàm chứa sự tức giận.
Đoàn Gia Bạch tim đập thình thịch muốn mở miệng nói gì đó thì đột nhiên Thiên Tinh Húc lại nhìn sang nơi khác.