Chương 430: Cửu nhi nên bị phạt Bấm để xem Sở Cửu Ca thành công đem giải độc đan luyện chế ra, sau khi họ ăn vào đan dược, độc khí của yêu thụ chẳng còn chút tác dụng gì với họ nữa. Vào lúc này Sở Cửu Ca lại lấy thêm chút lá cây, bắt đầu luyện dược, lần này cô luyện chế không phải là giải độc đan, mà là độc! Hồi lễ cho yêu thụ, thật cho rằng chỉ có yêu thụ là nó mới biết hạ độc à! Lúc này yêu thụ cho rằng họ trúng độc cũng kha khá rồi, lần nữa phát động công kích đám người Sở Cửu Ca. "Xoẹt xoẹt xoẹt!" Vô số dây leo dày đặc đánh úp đến, lúc này đồ ngốc đã được giải độc rồi. "Đến thì đến! Người cho rằng ta sẽ sợ ngươi sao?" "Lên!" Nhị Lượng, Mặc Đồng còn có Mạc Vấn Thiên cùng với Tiểu Kim xông lên, Tứ Sinh, Tiền Tiền và Hắc Viêm hộ pháp cho Sở Cửu Ca, không để cho đám dây leo kia quấy rầy Sở Cửu Ca. "Ầm ầm ầm!" Một loạt tiếng vang truyền ra, nó kinh ngạc những tên nhân loại này thế mà lại không trúng độc, lần nữa có thể chiến đấu. Lửa tuy đáng sợ, nhưng lúc này vô số dây leo như sóng triều hướng họ ập đến, cực kỳ kinh hồn bạt vía, nhất thời dù là lửa của Tiểu Kim cũng không thiêu sạch được. Nhị Lượng nói: "Giết! Dù sao cũng không thể để nó đến gần đám người Sở Cửu Ca!" "Giết!" "Binh binh binh!" Số lượng dây leo nhiều hơn họ quá nhiều, không thể cản lại được tất cả dây leo. Hắc Viêm nói: "Đốt cho ta!" Lửa của Hắc Viêm lan ra, nguy hiểm đang chuẩn bị đến gần, mà Sở Cửu Ca vẫn như cũ bình tĩnh luyện dược. Rất nhanh, Sở Cửu Ca liền luyện chế ra được một số dịch thể. Bất tử sinh mệnh chi đồng nắm rõ mọi thứ xung quanh, những dây leo công kích họ chỉ là phần nhánh nhỏ mà thôi. Chỉ cần nhánh chủ không bị tổn thương, vậy thì nó sẽ có thể không ngừng công kích họ. Họ muốn ra khỏi phiến rừng này, là điều không dễ. Muốn đánh bại nó, vậy thì bắt buộc phải phá hoại đi nhánh chủ của nó. "Xoẹt xoẹt xoẹt!" Một nhánh dây leo hướng Sở Cửu Ca đánh đến, Sở Cửu Ca vội vàng né tránh, trong tay cầm một bình độc dịch. Sở Cửu Ca nói: "Các ngươi cố chống đỡ! Ta đem phần đại lễ này tặng cho nó." Thân ảnh Sở Cửu Ca nhanh như chớp phóng ra ngoài, thân ảnh như quỷ mị, dù là yêu thụ cũng không phát giác nhánh chủ nơi yếu nhất của mình, bị một nhân loại tiếp cận. Lúc này nó chỉ một lòng muốn bắt lấy những tên nhân loại dám đối phó nó này, với linh thú dám thiêu đốt nó. "Phụt!" Sở Cửu Ca trực tiếp cầm bình độc dịch tưới lên vị trí đó, sau đó không chút dấu vết biến mất rồi. Sở Cửu Ca nói: "Xong rồi, tiếp đến chúng ta cứ chơi đùa với nó, thả lỏng gân cốt đi." "Ầm ầm ầm!" Sở Cửu Ca luồn lách qua những dây leo đó, vô số lợi tiễn được bắn ra. Cho dù đám dây leo này cứng cáp khó phá, họ cũng dùng hết chiêu thức mạnh nhất của mình đối phó nó, xem như là luyện tay. Không chiến đấu bao lâu, dây leo xung quanh càng ngày càng ít, trong không trung đột nhiên rơi xuống vô số lá cây vàng úa. Tốc độ công kích của đám dây leo cũng càng ngày càng chậm, chẳng còn ý tứ gì cả. Nhóm Sở Cửu Ca dừng tay lại, tiếp theo họ có thể yên tâm rời khỏi phiến rừng yêu thụ này rồi, yêu thụ đã xong đời rồi. Đồ ngốc hỏi: "Cửu Ca, muội vừa nãy làm gì tên yêu thụ đó rồi? Nó bây giờ đến cả khí lực chiến đấu cũng không còn rồi." Sở Cửu Ca đáp: "Ai bảo nó hạ độc chúng ta, cho nên ta liền cho nó chút độc nếm thử, bây giờ nó độc phát rồi, bản thân khó giữ!" "Có thể độc người thì đã thôi, không ngờ ngay đến cây cũng có thể hạ độc, yêu nghiệt mà!" Mặc Đồng cực kinh ngạc nói. Ngay lúc họ giải quyết xong yêu thụ, có thể an toàn rời khỏi nơi này, đột nhiên phía sau truyền đến tiếng bước chân, Sở Cửu Ca nói: "Trước ẩn nấp đi!" Nếu như là địch, vậy thì lập tức tập kích. "Dung Uyên công tử, nơi này là một con yêu thụ, nhưng đã được người giải quyết rồi, ngược lại giúp chúng ta bớt đi rất nhiều việc! Nhưng cũng đại biểu nhóm người đó đã trước chúng ta một bước đi vào đại điện phía sau khu rừng, ta nghĩ chúng ta cần phải gia tăng tốc độ rồi." Tiếp theo, Sở Cửu Ca nhìn thấy một đạo thân ảnh quen thuộc rơi vào trong tầm mắt, gương mặt yêu nghiệt đó cũng có thể khiến cho trời đất thất sắc. Sở Cửu Ca không ngờ lại chính là đám người Dung gia và Dung Uyên đến, Sở Cửu Ca và Tiền Tiền trao đổi ánh mắt sau đó liền đi ra. Sở Cửu Ca mở miệng: "Các ngươi nghĩ nhiều rồi, chúng tôi chỉ mới giải quyết xong tên yêu thụ đó mà thôi, còn chưa kịp vào đó!" "Cửu nhi!" Dung Uyên hóa thành vệt sáng, đem Sở Cửu Ca ôm vào lòng. Những người Dung gia ngẩn ra, nói: "Sở Cửu Ca, thế mà là các ngươi!" Dung Uyên lướt qua nhóm người Nhị Lượng nói: "Người cuối cùng Cửu nhi tìm mới chính là ta, đáng phạt!" Sở Cửu Ca nói: "Chẳng lẽ không nên phạt chàng sao? Chàng bây giờ mới tìm được ta!" "Cửu nhi nói không sai!" Sắc mặt những người Dung gia trầm xuống, Dung Uyên công tử vừa nhìn thấy người trong lòng liền dồn hết tâm tư qua đó, căn bản không quản những việc khác. "Dung công tử, dù sao thân phận người cao nhất! Người nói xem chúng ta chạm mặt với nhóm người này, nên xử lý thế nào? Để chúng cút, hay là.." Lời hắn còn chưa nói dứt câu, liền bị Dung Uyên đánh gãy, Dung Uyên lạnh giọng nói: "Ngươi muốn ai cút?" Nhị Lượng đùa bỡn nói: "Các ngươi thật mạnh miệng! Muốn chúng ta cút, cũng phải xem các ngươi có bản lĩnh đó hay không." Mặc Đồng nói: "Nếu không tất cả cùng hợp tác, yêu thụ vừa rồi rất lợi hại, bên trong còn không biết sẽ gặp phải phiền phức nào, liên thủ với nhau người đông thế mạnh, dù sao chúng ta đều là người của Bách đại vương triều." Mạc Vấn Thiên cũng cảm nhận được bầu không khí có chút vi diệu, tuy rằng đối phương là người của Bách đại vương triều, nhưng lại đối địch với Cửu Ca, Nhị Lượng bọn họ, chỉ là Mặc Đồng không phát giác ra mà thôi. Sở Cửu Ca nói: "Cũng đúng! Có lẽ chúng ta còn phải chạm mặt đám điên Nguyệt Ma Cung và người của đại lục khác, cùng hợp tác mới có thể nâng cao phần thắng, ta đồng ý!" Người Dung gia nhìn về phía nhóm người Sở Cửu Ca, không thể không nói họ cũng có chút thực lực, có thể lợi dụng, nhưng mà nếu đến lúc đó dám tranh giành hộp bất tử với chúng, chúng nhất định sẽ đem họ diệt đi. "Chúng tôi nghe theo Dung công tử!" Chúng nhìn Dung Uyên nói. "Vậy thì hợp tác!" Sở Cửu Ca nói: "Vậy hành động thôi!" Họ dùng tốc độ nhanh nhất phóng về phía điểm cuối của khu rừng, họ cho rằng là một đại điện, nhưng tòa đại điện này lại có chút đặc biệt, cả tòa đại điện đều do gỗ tạo thành, cũng chính là một đại diện do yêu thụ hình thành. Họ muốn vào đó tìm bảo vật, cơ duyên, vậy tương đương với việc đi vào bên trong của yêu thụ, khiến họ trở nên bị động, lâm vào trong nguy hiểm. Nhị Lượng nói: "Sao lại có nhiều yêu thụ đến vậy! Giết một con lại có thêm một con, hơn nữa con này.." Sở Cửu Ca nói: "Con này mạnh hơn rất nhiều so với con ngoài kia!" Lợi hại như vậy, cô cũng không dám đảm bảo độc của cô có tác dụng không, dù sao là lợi dụng linh dược tương khắc với yêu thụ trước đó luyện thành. Mà linh dược tương khắc của yêu thụ này, còn không biết đi đâu tìm được đây. Sở Cửu Ca dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng thám thính vào sâu bên trong cung điện này, bên trong đó như là một cái mê cung. Thám thính của Sở Cửu Ca dường như bị nó phát hiện rồi, kế đến cô chỉ nhìn thấy một mảng đen vô tận.
Chương 431: Tiểu Kim hoa si Bấm để xem Trên mặt Sở Cửu Ca lộ ra vẻ ngưng trọng, yêu thụ tồn tại ở nơi này, không hề đơn giản chút nào! Những người Dung gia nói: "Dung Uyên công tử, chúng ta vào đó không?" Dung Uyên nói: "Cửu nhi, ở bên ngoài đợi ta có được hay không?" Dung Uyên cũng ý thức được yêu thụ nơi này không dễ đối phó, chí ít là yêu thụ vạn năm. Sở Cửu Ca nói: "Chàng đi vào, vậy thì ta đương nhiên cũng phải đi vào." "Xoẹt xoẹt xoẹt!" Lúc này lại có vô số đạo thân ảnh phóng đến, thế mà lại là người của hai nhóm khác nhau, người của Nguyệt Ma Cung và một nhóm người xa lạ, xem ra là người của đại lục khác. Trong mắt đám người Nguyệt Ma Cung tràn đầy huyết quang, Xích Quỷ dẫn đầu nhóm người nhìn Sở Cửu Ca nói: "Tiểu cung chủ, không ngờ lại gặp ngươi ở đây, ngươi muốn vào đó tìm bảo sao? Cần tại hạ hộ tống hay không?" Dung Uyên lạnh giọng nói: "Vị hôn thê của Bồn Vương, Bổn Vương đương nhiên sẽ bảo vệ, sao lại cần đám lính quèn ma giáo các ngươi hộ tống?" "Chỉ bằng tên bệnh tật như ngươi?" Chúng khinh thường nói. Trên viễn cổ võ đấu trường, thực lực mà Dung Uyên thể hiện ra đích thực khiến người ta rất ngạc nhiên, nhưng cũng chỉ là luyện linh cảnh cửu trọng đỉnh phong mà thôi. Chúng tùy tiện đều có thể bóp chết. Lúc trước nếu không phải cung chủ bảo chúng ta không cần lộ ra quá nhiều thực lực, chỉ cần thông qua, đạt được mục đích là được, viễn cổ võ đấu trường sẽ chẳng còn việc cho những cái gọi là thiên tài kia. Bây giờ, thiên tài đến tham gia Bách Triều đại hội đại đa số đều bị chúng giải quyết rồi. Một bộ phận nhỏ vận khí tốt, không biết là đang trốn ở nơi nào, không dễ tìm. Không ngờ lần này một lúc gặp được nhiều như vậy, chúng đã bắt đầu có chút manh động rồi. Người Dung gia giận rồi, chúng nói: "Một đám lính quèn của ma giáo, thế mà lại dám vô lễ với Dung công tử của chúng ta, muốn chết!" Người Dung gia động thủ rồi, bởi vì cung chủ Nguyệt Ma Cung chúng đã cướp mất hộp bất tử trong tay Dung Hồng, khiến cho chúng và Dung Hiểu đại nhân tìm lâu như vậy, lâu như thế vẫn chưa thể quay về Dung gia, mà phải nán lại vị diện cấp thấp này. Sở Cửu Ca cực kỳ không thích Nguyệt Ma Cung, những người Dung gia này cũng cực kỳ chán ghét chúng! "Rầm!" Hai bên giao thủ, mỗi bên đều bị chấn lùi vài bước. Người của Nguyệt Ma Cung có chút kinh ngạc, không ngờ những tên này lại có thực lực như vậy. Chúng ở trên võ đài cũng không biểu lộ quá nhiều, xem ra ngụy trang vào Bách Triều bí cảnh cũng không chỉ có người của Nguyệt Ma Cung chúng. Thực lực hai bên chênh nhau không nhiều, nhưng vừa nghĩ đến mục đích của đối phương giống với mình, trong mắt những tên Nguyệt Ma Cung lóe qua sát ý, vô luận thế nào đều không được để những tên này giành bảo vật với chúng. "Sư huynh, những tên này thực lực không tồi mà! Xem ra chúng ta gặp phải đối thủ rồi." Một đội ngũ khác, một người trong số đó nói với nam nhân lạnh lùng dẫn đầu đội. "Vậy chúng ta vào đó trước, để chúng ở bên ngoài đấu đến ngươi chết ta sống, chúng ta vào trong tìm bảo vật và đại năng truyền thừa." "Vâng! Sư huynh!" "Xoẹt xoẹt xoẹt!" Nam nhân lạnh lùng dẫn đầu, chúng xông vào bên trong đại điện. Xích Quỷ ngẩn ra, "Đáng chết! Đám gia hỏa giảo hoạt này!" Sở Cửu Ca nói: "Chúng ta đánh đến lưỡng bại câu thương, để người đại lục khác chiếm tiện nghi, vậy thì cười chết ta! Vẫn là nên đợi chúng ta tìm được bảo vật đi ra, sau đó đem người Nguyệt Ma Cung các ngươi tiêu diệt đi!" "Đi!" Sở Cửu ca cũng nhanh chóng xông vào bên trong, đám Nhị Lượng cũng đi theo! Người Dung gia và Nguyệt Ma Cung quyết định tạm thời dừng tay, trước không vội giết chúng, tìm được hộp bất tử mới là quan trọng nhất. Trước mắt là một mê cung không nhìn thấy được điểm cuối, do các cành cây to như cánh tay đem chúng phân tách ra. Trước mắt có vô số con đường có thể đi, Sở Cửu Ca dựa vào trực giác lựa chọn một con đường, xông qua đó! Dung Uyên đương nhiên không nói hai lời liền đi theo, một người Dung gia trong số đó nói: "Ta cảm thấy nên đi con đường này!" "Ta cũng cảm thấy là con đường này, nhưng Dung công tử.." "Hắn muốn đi theo nữ nhân kia, thì để hắn đi! Dù sao thực lực của hắn cũng chỉ như thế, với lại còn là một tên bệnh, chúng ta cũng không mong chờ hắn giúp được gì! Tùy hắn thôi, chỉ cần hắn đừng chết ở bên trong khiến cho Dung Hiểu đại nhân tìm chúng ta tính sổ là được, chúng ta đi!" Bốn đội chia làm bốn đường, lướt qua từng ngõ ngách trong mê cung rộng lớn này. Sở Cửu Ca thì thầm: "Yêu thụ này đúng là giảo hoạt, lại đem ký hiệu chúng ta để lại xóa đi, nếu muốn tìm thấy đường ra, càng khó rồi." Không chỉ không cách nào lưu lại ký hiệu, họ còn phải đối mặt với vô số nhánh cây công kích, Sở Cửu Ca không thể không phản kích. Vẫn là thứ không thể chặt đứt, Sở Cửu Ca thả ra Hắc Viêm và Tiểu Kim. Kết quả Tiểu Kim vừa xuất hiện nhìn thấy ai đó, đột nhiên thét lên bay vào lòng Sở Cửu Ca không ngừng run rẩy. "Hu hu hu! Chủ nhân, ta sợ quá! Quá đáng sợ rồi!" Sở Cửu Ca ngẩn ra, cô nói: "Tiểu Kim, ngươi sao thế này?" Tiểu Kim một bên sợ, một bên lại lén nhìn Dung Uyên, sau đó cực kỳ kích động nói: "Thực sự là quá đẹp rồi, quá đẹp rồi!" "Cửu nhi, con kim phượng hoàng này?" Dung Uyên đến gần Sở Cửu Ca, thân thể Tiểu Kim đột nhiên trở nên cứng đờ. Sở Cửu Ca hỏi: "Ngươi biết tiểu Kim!" Tiểu Kim nói: "Ta.. ta.." "Nếu là con kim phượng hoàng đó thì ta quen biết!" Dung Uyên đáp. Tiểu Kim che mặt nói: "Ta sai rồi, ta sai rồi, hu hu hu.." Tiểu Kim xưa nay đều là một con phượng hoàng mê sắc một cách bạo dạn, ngày đó khi nhìn thấy dung mạo kinh người của Dung Uyên, nó đã nói rất mạnh miệng là để Dung Uyên làm sủng vật của nó, kết quả bị Dung Uyên đập cho một trận. Đừng nhìn Dung Uyên khi ở bên Sở Cửu Ca một chút nguy hiểm cũng không có, nhưng đối với những yêu thú say mê sắc đẹp mình, Dung Uyên ra tay không hề lưu tình chút nào. Thế là kim phượng hoàng bi kịch rồi, trọng thương ẩn nấp hồi phục, tu vi cũng vì thế mà thối lui đáng kể. Lần nữa gặp được Dung Uyên, Tiểu Kim có chút sợ hãi, nhưng vẫn như cũ nhìn dung mạo tuyệt sắc đó một cách tham lam. Khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ giật, không ngờ Dung Uyên và Tiểu Kim còn có một đoạn nhân duyên như vậy. Sở Cửu Ca nói: "Tiểu Kim bây giờ là khế ước thú của ta, chàng đừng ức hiếp nó!" Dung Uyên đáp: "Vâng, tuân mệnh!" Tiểu Kim mừng như điên nói: "Vậy sau này ta có phải có thể quang minh chính đại nhìn rồi không, mà còn không bị đánh, hạnh phúc quá đi! Không ngờ đi theo chủ nhân còn có diễm phúc này aaaaaaaaaa!" "Chủ nhân, ta nói với ngươi, ta nhìn nhiều mỹ nhân như vậy, trong số giống đực hắn là đẹp nhất nhất nhất nhất rồi." Nếu là trước kia, một con kim phượng hoa si dám nói hắn đẹp, Dung Uyên tuyệt đối một tát đem nó đánh dính lên tường. Nhưng bây giờ Tiểu Kim lại khen hắn ở trước mặt Cửu nhi, hắn lựa chọn bỏ qua. Hắc Viêm quả thật nhịn không nổi nữa, bèn nói: "Thân là khế ước thú của chủ nhân, lúc nên chiến đấu ngươi không chiến đấu mà đi hoa si, cẩn thận chủ nhân giải trừ khế ước với ngươi, yêu thú như ngươi cũng không phải không tìm được!"
Chương 432: Tìm được chìa khóa Bấm để xem "Không muốn! Ta không muốn giải trừ khế ước với chủ nhân." Nên biết khế ước với chủ nhân có thể nhìn vị đại nhân này mà không bị đánh, Tiểu Kim có chết cũng không muốn giải trừ khế ước. Tiểu Kim đang vui như điên lúc này như được nạp đầy năng lượng, lửa màu vàng như mưa phun về đám dây đằng đang tấn công đến, khiến chúng trong phút chốc hóa thành hư vô, biến mất! Lại đến, nó lại đốt! Nó phải để chủ nhân biết nó rất lợi hại, rất mạnh, vĩnh viễn cũng không muốn giải trừ khế ước với nó. Có Hắc Viêm và Tiểu Kim phụ trách dọn đường và bọc hậu, nhóm Sở Cửu Ca nhanh chóng phóng về phía trước, đi lại một cách rất nhanh trong mê cung này, Sở Cửu Ca dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng dò đường. Một đường trải qua các loại trắc trở, cuối cùng cũng bị Sở Cửu Ca tìm được lối ra của mê cung rồi. Lối ra là một cánh cửa, đẩy cửa bước ra ngoài lại là một không gian khác. Nơi đó có một cái cây to chọc trời, ở giữa cây đó truyền ra âm thanh, nó nói: "Nhân loại, ở ta nơi này, có ba cái chìa khóa, chỉ khi có được chìa khóa các ngươi mới có thể đi vào Mộc linh thần điện." "Chìa khóa giấu trong một bộ phận cơ thể ta, chỉ có thể dựa vào các ngươi tự tìm. Ta sẽ không thủ hạ lưu tình với các ngươi, một khi các ngươi không phải là đối thủ của ta, liền chết tại đây, bây giờ các ngươi vẫn còn cơ hội quay về, một khi trò chơi này bắt đầu, vậy các ngươi liền mất đi tư cách thoái lui." Nhóm Sở Cửu Ca chấp nhận tham gia, cũng đi được đến đây rồi, họ ngược lại muốn xem Mộc linh thần điện đó rốt cuộc ra sao. Sở Cửu Ca nói: "Động thủ! Chúng ta tìm!" "Xoẹt xoẹt xoẹt!" Vô số đạo thân ảnh phóng về phía cái cây to đó, yêu thụ nói: "Nhân loại, dũng khí của các ngươi không tồi! Nhanh như vậy đã quyết định xong, vậy thì ta sẽ chơi với các ngươi một hồi!" Yêu thụ này rất bưu hãn, nhóm Sở Cửu Ca không hề muốn cứng đối cứng với nó, điều này chỉ là tự tìm ngược mà thôi. Vô số lá cây như chớp điện hướng họ phóng đến, may là họ tránh đủ nhanh. Những lá cây này có thể cắt đứt cả sắt thép, chỉ chạm vào tàn ảnh của họ mà thôi, không hề trúng vào người thật của họ. Cho dù họ có thể tránh khỏi, vẫn là rất nguy hiểm. "Phụt phụt phụt!" Chìa khóa, rốt cuộc ở đâu? Chỉ khi tìm được chìa khóa, trò chơi nguy hiểm này mới có thể kết thúc. Sở Cửu Ca vận chuyển Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát toàn bộ cấu tạo của cây yêu thụ này. Thế nhưng thể tích của nó quả thật là quá lớn rồi, ở một nơi to lớn như vậy tìm một cái chìa khóa đến cả hình dáng thế nào cũng chưa biết, thực sự là quá khó rồi. Từng trận kình phong từ bên người Sở Cửu Ca đánh úp đến, lá cây, cành cây, dây đằng, râu đều là vũ khí của yêu thụ này. "Phụt phụt phụt!" Đã có người bị thương rồi, càng đến gần trung tâm của yêu thụ càng nguy hiểm, cách xa thì sẽ an toàn. Sở Cửu Ca nói: "Người tìm chìa khóa quá nhiều lại bất lợi, A Sinh, Mặc Đồng hai người lui lại, ngươi bảo vệ A Sinh tính xem vị trí của chìa khóa." "Đồ ngốc, Tiền Tiền còn có Mạc Vấn Thiên, Dung yêu nghiệt, các ngươi yểm hộ ta, xông lên trước!" "Được!" Đem Bất tử sinh mệnh chi đồng vận chuyển đến cực hạn, cho dù tìm không thấy chìa khóa, nhưng lại có thể nhìn rõ một số quỹ tích công kích. Nhánh chủ! Cô sắp đến gần nhánh chủ rồi. Một bình độc dịch trong tay bị Sở Cửu Ca ném ra, đó chính là độc dịch dùng để đối phó yêu thụ trước đó, không biết là có tác dụng với yêu thụ này hay không. Từng đạo âm thanh phá không truyền đến, yêu thụ phát hiện hành động nhỏ của Sở Cửu Ca, phút chốc phát động công kích dày đặc đến Sở Cửu Ca, công kích này dày đặc đến nỗi với tốc độ của Sở Cửu Ca cũng không thể tránh né. "Cửu nhi!" Dung Uyên nhanh như chớp nhảy qua đó, trong phút chốc những lá cây tiếp cận Sở Cửu Ca đều hóa thành tro. Yêu thụ không từ bỏ tiếp tục công kích Sở Cửu Ca, "Binh binh binh!" Chiến đấu vẫn tiếp tục, độc lại không thấy phát huy tác dụng, đạo hạnh yêu thụ này quả nhiên mạnh hơn rất nhiều so với con canh cổng ngoài kia. "Nhân loại, ngươi cho rằng loại độc đó có thể đối phó ta, thật ngây thơ! Tiếp theo hãy nhận lấy sự trả thù của ta đi!" "Ầm ầm ầm!" Độc tuy không tác dụng nhưng lại khiến yêu thụ tức giận rồi, tiếp theo tình cảnh của họ sẽ càng nguy hiểm hơn. Chính vào lúc đó, một đội ngũ khác đuổi đến rồi. Sự xuất hiện của chúng khiến cho nhóm Sở Cửu Ca bớt được chút áp lực, bởi vì yêu thụ phải đi đối thoại với đám người vừa tiến vào. Là người của Dung gia! Nghe thấy lời của yêu thụ, chúng đương nhiên là lựa chọn tìm chìa khóa, để được đi đến Mộc linh thần điện đó. "Ầm ầm ầm!" Nhất thời, tình hình trở nên hỗn loạn. Những người của Dung gia cũng lấy hết bản lĩnh ra, đối đầu với yêu thụ, muốn tìm thấy chìa khóa bị yêu thụ giấu đi. "Xoẹt xoẹt xoẹt!" Tiếp đến nhóm Sở Cửu Ca ở xung quanh yêu thụ tìm kiếm, bản thể của nó cực lớn, tìm kiếm chìa khóa tuyệt đối là một vấn đề khó. Kế đến người của Nguyệt Ma Cung đến rồi, người của đại lục khác cũng chầm chậm đến, "Sư huynh, không ngờ chúng ta lại đến muộn nhất!" "Chúng ta đến sau cùng, nhưng có lẽ lại là người tìm được chìa khóa đầu tiên, động thủ!" Cho dù người của họ đã tăng thêm, yêu thụ này vẫn chiếm thế thượng phong như cũ, họ nhiều người như vậy cũng không thể làm gì nó. "Binh binh binh!" Chiến đấu vẫn tiếp tục, yêu thụ không biết mệt, nhưng họ là nhân loại thể lực và linh lực thế nào cũng đến lúc tiêu hao hết, cho dù họ có đan dược bổ sung cũng không phải là biện pháp. Chìa khóa rốt cuộc được yêu thụ giấu ở đâu rồi? Tứ Sinh ở nơi yêu thụ công kích yếu nhất tiến hành bói toán, qua được một lúc, quẻ của hắn cuối cùng cũng có kết quả rồi. Tứ Sinh mở to mắt ra nói: "Ba quả, ba cái chìa khóa! Ta hiểu rồi, đi thông báo với tiểu Cửu!" "Được!" Tứ Sinh và Mặc Đồng phóng qua đó, Tứ Sinh có thể dự đoán công kích của yêu thụ. Mặc Đồng đi theo hắn rất thuận lợi liền đi đến bên cạnh Sở Cửu Ca. "Phụt phụt phụt!" Tiểu Kim và Hắc Viêm thủ hộ bên người Sở Cửu Ca, lửa đen và vàng giao nhau tạo ra một bình chướng cho Sở Cửu Ca. Sở Cửu Ca nhìn Tứ Sinh nói: "A Sinh, ngươi chỗ đó có manh mối nào không?" Tứ Sinh đáp: "Quả! Nếu ta đoán không sai trên cây này có lẽ có ba Quả của nó!" Quả! Sở Cửu Ca ngẩn ra, từ khi bắt đầu họ dường như đều bị yêu thụ dẫn dắt sai hướng. Chìa khóa họ đều cho rằng như chìa khóa mở cửa của nhân loại, có lẽ trong lời nói của yêu thụ chỉ là một từ đại diện thì sao. Linh hồn lực của Sở Cửu Ca tràn ra, Bất tử sinh mệnh chi đồng cảm tri tất cả mọi nơi, quả nhiên phát hiện giấu bên trong cây yêu thụ to lớn này có ba Quả màu xanh không chút bắt mắt. Màu sắc của nó cùng với màu của lá cây rất giống nhau, không nhìn kĩ sẽ nhìn không ra, với lại trước đó họ nghĩ chìa khóa, cho dù biết là Quả cũng sẽ bỏ qua nó. Sở Cửu Ca nói: "Dung yêu nghiệt, đồ ngốc, Tiền Tiền, Mạc Vấn Thiên!" Rất nhanh, họ đều tụ tập lại với nhau, Sở Cửu Ca đem kế sách cô nghĩ ra nói với họ. Xích Quỷ chân mày cau lại, nhìn về phía bên này. "Lão đại! Chẳng lẽ chúng đã biết chìa khóa nằm ở đâu?"
Chương 433: Bẫy chết các ngươi Bấm để xem Đám người Nguyệt Ma Cung không muốn bỏ qua bất kì một khả năng nào, thời khắc chú ý động tĩnh phía đám người Sở Cửu Ca, sau đó hắn phát hiện Sở Cửu Ca thế mà lại lui khỏi chiến trận, đi đến một nơi tương đối an toàn. Những người có chiến lực mạnh nhất thì không ai lui ra, mà lại hướng về nơi nguy hiểm nhất, Xích Quỷ nói: "Bên đó!" "Lão đại! Có mạo hiểm quá hay không!" Có người nói. "Để hoàn thành nhiệm vụ cung chủ giao cho chúng ta, cho dù là mạo hiểm thì đã sao? Động thủ.." "Xoẹt xoẹt xoẹt!" Vô số đạo thân ảnh nhảy qua. Sức chiến đấu của yêu thụ này rất kinh người, khiến chúng gặp không ít nguy hiểm, Sở Cửu Ca dưới sự bảo hộ của nhóm Tứ Sinh, an toàn tập trung sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng, khóa chặt một quả trong số đó. Sở Cửu Ca kéo Đế Ma Cung, đưa vào linh lực và linh hồn lực của mình, kéo cung và bắn! "Viu!" Một đạo mũi tên vô hình, nhanh như thiểm điện xuyên qua tầng tầng lớp lớp cành cây, hướng đến Quả trên không kia bắn đến. "Rầm!" Một tên trúng đích, Quả đó từ trên cây rơi xuống, mấy đạo thân ảnh chuẩn bị tiếp lấy Quả rơi từ không trung xuống, chính là đám người Dung Uyên. Đám Xích Quỷ đuổi theo lên có chút ngạc nhiên, "Quả! Chúng thế mà lại nhìn trúng Quả của nó!" "Lão đại! Yêu thụ lợi hại như vậy, dù chúng ta không tìm được chìa khóa, Quả này tuyệt đối là thứ tốt, không thể bỏ qua!" Có người nói. "Vậy được! Đem Quả giành lấy!" Nhất thời, đám người Xích Quỷ xông đến đám người Dung Uyên. Một Quả đã bị nhân loại hái được, điều này khiến cho yêu thụ cực kỳ phẫn nộ, phút chốc điên cuồng đuổi theo đám người Dung Uyên, muốn đem Quả đó giành lại. Yêu thụ phát điên rồi, họ đều cảm nhận được. "Đó rốt cuộc là quả gì, lại khiến cho yêu thụ xem trọng đến vậy!" Hai nhóm người còn lại cũng rất kinh ngạc. Còn về Quả này xuất hiện như thế nào, những người Dung gia chú ý đến Sở Cửu Ca rồi, "Là nữ nhân đó, người mang danh là vị hôn thê của Dung công tử, là cây cung kia của cô ta!" "Cô ta bắn xuống Quả đó, nhất định không phải là thực lực cô ta đủ mạnh, cây cung đó không đơn giản, chúng ta đem nó giành qua, có lẽ có thể dễ dàng có được những Quả khác." "Dung Tỷ lão đại nói có lý, chúng ta động thủ! Bây giờ Dung công tử không thể phân thân ra, vậy thì chúng ta động thủ thu thập tiểu nha đầu đó, dù sao trước khi chúng ta vào đây, Dung Hiểu đại nhân đã hạ lệnh, vô luận thế nào đều phải khiến Sở Cửu Ca vĩnh viễn ở lại trong bí cảnh này." Chúng không tin với thực lực của Sở Cửu Ca có thể chỉ bằng một mũi tên liền bắn trúng một Quả nhỏ và xa như vậy, nhất định là do linh khí, kỳ thực nếu không có Bất tử sinh mệnh chi đồng bổ trợ, cho dù đem Đế Ma Cung cho chúng, chúng cũng không bắn trúng quả được, việc đó là nằm mơ giữa ban ngày! "Tiểu Cửu, cẩn thận!" Nguy hiểm đến gần, Tứ Sinh sớm đã dự đoán được, hắn vội vàng nhắc nhở Sở Cửu Ca. "Ầm!" Đối phương khí thế hùng hổ, may là Sở Cửu Ca chỉ bắn ra một mũi tên, linh lực vẫn còn không ít, công kích của chúng Sở Cửu Ca thừa sức tránh khỏi. Là người Dung gia! Bên người Sở Cửu Ca chỉ có Tứ Sinh và Mặc Đồng, đối đầu với đám người khí thế hùng hổ này rất nguy hiểm. Người Dung gia lạnh giọng nói với Sở Cửu Ca: "Sở Cửu Ca, đem linh khí đó giao cho chúng ta." Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Nếu ta không giao thì sao?" "Không giao vậy thì ngươi chỉ có chết!" Trong mắt người Dung gia lóe qua nguy hiểm, phút chốc động thủ rồi. "Ầm!" Điều khiến chúng ngạc nhiên chính là chúng ra tay với Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca căn bản không muốn cứng đối cứng với chúng, mà là quay đầu bỏ chạy. Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua hàn quang, muốn giết cô, được thôi, xem đến lúc đó ai chết trước. Vốn Sở Cửu Ca đang ở vị trí tương đối an toàn, bây giờ cô ngược lại chạy đến nơi cực kỳ nguy hiểm, nơi yêu thú công kích dày đặc nhất. Mặc Đồng sắc mặt đại biến, "Cửu Ca!" Sở Cửu Ca nói: "Các ngươi bảo vệ bản thân cho tốt, ta đi chơi đùa một chút với đám người Dung gia." "Chơi đùa! Ngươi lập tức mất mạng rồi, Sở Cửu Ca!" Dung Tỷ âm trầm nói. Tên Sở Cửu Ca này thà rằng chết dưới tay yêu thụ này cũng không muốn bị chúng giết sao? Ngược lại có mấy phần cốt khí, nhưng cô ta chết không sao, đi nơi nguy hiểm như vậy, nếu như linh khí đó bị yêu thụ lấy mất, vậy thì chúng thiệt thòi lớn rồi! Sở Cửu Ca vận chuyển Bất tử sinh mệnh chi đồng, biết được quỹ tích công kích của yêu thụ, dẫn dụ chúng qua đây, chỉ vì tiện mượn đao giết người. Cứng đối cứng, cô đích thực không phải là đối thủ của chúng, nhưng chỉ cần chúng không phải là đối thủ của yêu thụ thì cô sẽ có biện pháp lấy mạng chúng. "Sở Cửu Ca, chịu chết đi!" Những tên Dung gia động thủ rồi. Sở Cửu Ca đem Lôi Hình Quyết vận chuyển đến cực hạn, người đó chỉ đánh trúng tàn ảnh của cô mà thôi, tàn ảnh phút chốc tan biến, Sở Cửu Ca sử dụng Vạn đồng vẫn diệt. Phút chốc, một tên Dung gia trúng chiêu liền mất đi ý thức. Dung Tỷ nói: "Cẩn thận!" "Rầm!" Hắn vội vàng kéo người đó tránh khỏi, nhưng vẫn là chậm mất một bước! "Phụt!" Cành cây trực tiếp đâm xuyên yếu hại người đó, công kích của Sở Cửu Ca chỉ là chiêu che mắt, cô sớm đã biết được thứ thực sự giết chết kẻ địch chính là công kích của yêu thụ. "Sở Cửu Ca!" Dung Tỷ phẫn nộ hét lên. Chúng còn chưa thể thương đến một sợi tóc của Sở Cửu Ca, kết quả người Dung gia chúng lại bị Sở Cửu Ca giải quyết mất một tên, đáng ghét! "Sở Cửu Ca, ngươi hôm nay chết chắc! Hơn nữa còn là chết rất thê thảm, nếu không khó mà tan nỗi hận trong lòng của chúng ta!" Đôi mắt người Dung gia đỏ ngầu, vô luận ra sao cũng phải giết chết Sở Cửu Ca. Bởi vì chúng trở nên phẫn nộ, không thèm quan tâm gì cả mà đuổi giết Sở Cửu Ca, hoàn toàn không chú ý đến đã bị Sở Cửu Ca dẫn dụ vào nơi càng nguy hiểm hơn. "Phụt phụt phụt!" Vô số dây đằng của yêu thụ đánh úp đến, chúng lâm vào hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm, nhất thời sắc mặt từng người đều trở nên trắng bệch. Dung Tỷ phẫn nộ nói: "Sở Cửu Ca, đây chính là mục đích của ngươi sao? Đi vào nơi này, chúng tôi nguy hiểm, thì ngươi cũng chết không thể nghi ngờ đâu! Ngươi đừng quá đắc ý!" "Trước giết ra ngoài!" Chúng biết chúng không giết Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca cũng sẽ chết chắc, chúng cần phải nghĩ cách để sống sót. "Phụt phụt phụt!" Những dây đằng và cành cây công kích Sở Cửu Ca kia, cũng trở thành sự che chở cho Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca nói: "Bây giờ các ngươi muốn chạy, không thể nào! Các ngươi nghe lệnh của Dung Hiểu, vậy thì hôm nay một tên cũng không thể thoát." "Viu viu viu!" Sở Cửu Ca liên tiếp bắn ra mấy mũi tên, chúng cần phải đề phòng công kích của yêu thụ, lại phải đề phòng công kích của Sở Cửu Ca, từng người đều bị trọng thương rồi. "Phụt phụt phụt!" Yêu thụ đồng dạng không tha cho Sở Cửu Ca, vô số dây đằng hướng Sở Cửu Ca đánh úp đến. Dung Tỷ nói: "Sở Cửu Ca, lần này ngươi chết chắc rồi! Cho ngươi đắc ý này!" "Chủ nhân, ta đến trễ rồi!" "Cút! Đừng quấn lấy chủ nhân xinh đẹp của ta!" Chính vào lúc yêu thụ chuẩn bị đem Sở Cửu Ca quấn chết, Hắc Viêm và Tiểu Kim giết qua, hai loại lửa đáng sợ đem dây đằng nguy hiểm chắn lại rồi!
Chương 434: Tuyệt không bỏ lại Bấm để xem "Viu viu viu!" Mũi tên của Sở Cửu Ca lần nữa bắn ra. Có Hắc Viêm và Tiểu Kim che chở, cô có thể tạm thời không cần lo về công kích của yêu thụ, toàn tâm giải quyết đám người Dung gia. Đám người Dung gia lúc này đang đối mặt với kẻ địch từ trước sau, nhất thời mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, Dung Tỷ nhìn thấy đồng bạn bên cạnh mình từng người đổ xuống, không phải bị tên đâm chết, thì cũng là bị các loại dây đằng xé nát. Dung Tỷ bấy giờ bắt đầu thấy sợ rồi, hắn nói: "Sở Cửu Ca, đủ rồi! Ngươi thực quá độc ác rồi, sau này ngươi cũng là người Dung gia, chừa một đường lui cho ta, sau này ta nhất định ủng hộ ngươi và Dung công tử." Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Một con chó của Dung Hiểu mà thôi, ngươi cho rằng ngươi quan trọng đến thế sao, ta và Dung Uyên lại sợ thiếu sự ủng hộ của ngươi, thật nực cười!" "Aaaaaaaaaa!" Còn chưa đợi Sở Cửu Ca ra tay, Dung Tỷ liền bị yêu thụ kéo đi rồi, yêu thụ trực tiếp đem nó quấn thành hình xoắn ốc, cả người nứt ra, đang không ngừng kêu gào một cách thống khổ đến chết. Yêu thụ này là một tên ra tay rất độc. Trong phạm vi này chỉ còn lại mình Sở Cửu Ca, tiếp theo yêu thụ liền điên cuồng công kích Sở Cửu Ca, cho dù có Hắc Viêm và Tiểu Kim cũng rất là nguy hiểm. Sở Cửu Ca sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát quỹ tích công kích của yêu thụ, hữu kinh vô hiểm tránh thoát công kích từng lần một, yêu thụ quấn lấy Sở Cửu Ca không tha, không muốn cho cô thoát ra vùng an toàn. "Phụt phụt phụt!" Đối mặt với công kích điên cuồng của yêu thụ, Sở Cửu Ca đối phó rất khó khăn, không gian mà cô đang đứng đã bị dây đằng của yêu thụ bao trùm lấy, triệt để biến thành một màu đen rồi. "Chủ nhân!" Chỉ có ánh lửa vàng là điểm sáng được nơi này, Sở Cửu Ca đối mặt công kích mạnh liệt đến vậy, cũng có chút chịu không nổi. "Ầm!" Vào lúc này, một tiếng vang lớn truyền ra, từng tia sáng len lỏi vào, một thân ảnh màu trắng xuất hiện, đem Sở Cửu Ca đang chật vật kéo vào lòng mình. "Cửu nhi, ta đến rồi!" "Rầm!" dây đằng ở xung quanh toàn bộ đều hóa thành tro, nhất thời cỗ lực lượng này lại khiến cho yêu thụ kinh sợ, không dám đến gần! Đám người Nguyệt Ma Cung và nhóm người còn lại cũng ngẩn ra rồi, "Người nam nhân kia.." "Hắn lại mạnh như vậy!" Sở Cửu Ca nhìn sắc mặt Dung Uyên, nói: "Chú ý chút!" Dung Uyên nói: "Ta tự biết chừng mực, chút lực lượng này đối với thân thể ta ảnh hưởng không lớn." "Quả đến tay rồi chứ?" Sở Cửu Ca hỏi. "Ừm! Vào tay rồi." Quả đó rơi vào trong tay Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca nói: "Yêu thụ, chìa khóa ngươi nói ta đã lấy được rồi, ngươi xác định vẫn muốn công kích chúng ta, mà không đưa chúng tôi đến nơi muốn đến sao?" Những người khác ngẩn ra, "Chìa khóa! Quả đó là chìa khóa!" "Nhân loại, ngươi rất thông minh, vậy mà lại đoán được Quả của ta chính là chìa khóa! Nơi các ngươi muốn đến chỉ cần bóp nát quả trong tay liền có thể đi. Nhưng một khi các ngươi đi vào rồi, đồng bạn của ngươi, tất cả ta sẽ giải quyết." Yêu thụ nói. Sở Cửu Ca nói: "Ta muốn vào đó, đương nhiên là dẫn theo đồng bạn ta cùng tiến vào, sẽ không để ngươi có cơ hội đó đâu, yêu thụ!" "Dung Uyên, đi! Chúng ta hội hợp với đám đồ ngốc!" Đám Nhị Lượng cũng biết, nhất định phải hội hợp với Sở Cửu Ca, sau đó tiểu Cửu bóp nát Quả đó, họ liền không cần phải chịu công kích của yêu thụ nữa. "Ầm ầm ầm!" Bảy người Sở Cửu Ca muốn tụ tập lại với nhau, nhưng yêu thụ lúc này lại điên cuồng ngăn cản, tập trung tất cả lực lượng đi công kích nhóm người Sở Cửu Ca. Xích Quỷ nói: "Tranh thủ lúc này, chúng ta đi tìm những Quả khác!" "Có lẽ vẫn còn hai quả, đây là cơ hội tốt nhất của chúng ta, không thể bỏ qua!" "Đáng ghét! Đáng ghét!" Nhị Lượng giận dữ nói. Tam Tiền nói: "Yêu thụ này thật âm hiểm, nó không muốn ta với Cửu muội muội tụ hợp, ta cứ muốn đấy!" Sở Cửu Ca nói: "Hắc Viêm, Tiểu Kim, công kích điên cuồng cho ta!" Nhóm Sở Cửu Ca đã tận lực rồi, thế nhưng nơi này là địa bàn của yêu thụ, yêu thụ cố gây rối, khoảng cách bốn người họ càng ngày càng xa họ. Tam Tiền và Nhị Lượng cùng nhau hành động, càn quét đám dây đằng đang công kích họ. Tứ Sinh, Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên cuối cùng cũng có thể tụ hợp lại, nhưng cách Sở Cửu Ca vẫn còn rất xa, không ngừng chiến đấu với dây đằng và cành cây của yêu thụ, họ bị kéo càng lúc càng xa nhau. Tiếp tục như vậy, họ sẽ bị yêu thụ công kích đến sức tàn lực kiệt mà chết, đến cuối không cách nào tụ hợp lại với nhau. Yêu thụ cười nói: "Ha ha ha! Nhân loại, từ bỏ đi thứ gọi là đồng bạn đi, bây giờ ngươi liền có thể đi đến Mộc linh thần điện, nếu không các ngươi sẽ đều chết trong tay ta." Sở Cửu Ca nói: "Không thể nào! Ta tuyệt đối sẽ không bỏ lại họ, yêu thụ!" "Tìm thấy rồi! Quá tốt rồi, tìm thấy rồi!" Hai đội ngũ còn lại đã tìm thấy hai quả còn lại, đồng bạn của chúng cũng bởi công kích của yêu thụ mà bị chia tách nhau ra rồi, Xích Quỷ quyết tuyệt bóp nát quả trong tay! "Lão đại!" Những người không cách nào đến gần Xích Quỷ sắc mặt đại biến. "Đã đến được dây rồi, các ngươi cũng vô dụng rồi! Các ngươi có thể đi chết rồi." Xích Quỷ lạnh khốc vô tình nói. Xích Quỷ biến mất, những dây đằng gần như lấy đi mạng hắn hụt mất mục tiêu, những tên Nguyệt Ma Cung còn lại ai oán trong sự công kích của yêu thụ. "Nhìn thấy chưa! Quyết định do những nhân loại kia đưa ra mới là chính xác! Rất nhanh chúng liền có được bảo bối trong Mộc linh thần điện, có được lực lượng của Mộc linh thần điện, những thứ này các ngươi chẳng lẽ không muốn hay sao? Nhân loại?" Yêu thụ không ngừng dụ hoặc Sở Cửu Ca, nhưng Sở Cửu Ca lại chẳng chút động dung. Lúc này quả duy nhất còn sót lại cũng bị bóp nát rồi, những người đó cũng đi rồi, những người còn lại chính là bị vứt bỏ lại rồi, sư huynh của chúng không thèm quan tâm đến chúng mà chỉ lo đi tìm bảo vật, tiếp theo chính là nỗi hoang mang và thất vọng vô tận. "Nhân loại, không phải đều là thế sao? Các ngươi cũng đừng giả nhân giả nghĩa nữa, sớm rời khỏi đi!" Nói rồi, yêu thụ điên cuồng công kích Sở Cửu Ca. "Binh binh binh!" Lực lượng của Dung Uyên chỉ có thể được hắn khống chế trong một phạm vi nhất định mà thôi, một khi vượt giới hạn hậu quả khó lường, cho nên căn bản không thể trực tiếp khiến yêu thụ biến mất. Ánh mắt Dung Uyên lạnh lẽo, "Ngươi muốn chết!" Khí thế toàn thân đặc biệt dọa người, Sở Cửu Ca lại nói: "Dung Uyên, ta để cho chàng bảo vệ! Ta phải cho tên yêu thụ này nếm chút đau khổ." Sở Cửu Ca đối với tên yêu thụ vẫn luôn dụ hoặc cô bỏ lại đồng bạn rất là phẫn nộ, cho dù tiêu hao hết toàn bộ lực lượng cũng phải khiến tên yêu thụ này biết đắc tội cô sẽ không có kết cục tốt gì. Chiến đấu với yêu thụ trong thời gian dài, Sở Cửu Ca đã nắm được chút quy luật, đã biết được cội nguồn lực lượng của nó đến từ đâu rồi, chỉ cần đánh trúng nơi đó, yêu thụ này nhất định chịu không nổi. Nhất thời, Sở Cửu Ca vận chuyển Bất tử sinh mệnh chi đồng, nhắm chuẩn nhánh chủ của yêu thụ, nhất thời yêu thụ cảm thấy bản thân bị một đôi mắt cực kỳ nguy hiểm nhìn chằm chằm, yêu thụ vô cùng kinh hãi nói: "Đôi mắt này của ngươi, đôi mắt này của ngươi là.."
Chương 435: Vào bảo điện Bấm để xem "Viu!" Một âm thanh phá không truyền đến, còn chưa đợi yêu thụ hồi thần, nó liền cảm thấy một trận đau kịch liệt. "Phụt!" Một nơi cực kỳ mỏng manh, bị mũi tên xuyên qua! Phút chốc, mọi thứ xung quanh dường như ngưng lại, những dây đằng cũng ngừng công kích. Họ nắm bắt cơ hội này, cuối cùng cũng tụ hợp lại được với nhau. Sở Cửu Ca bóp nát quả trong tay, "Đều đến đủ rồi, cuối cùng cũng có thể rời đi nơi này." Khoảnh khắc bóp nát quả trong tay, họ bị truyền tống đi rồi. Yêu thụ rất nhanh phản ứng lại, đương nhiên toàn bộ công kích của nó đều đánh vào hư vô. Xem như đã thoát khỏi công kích của yêu thụ, lúc này xung quanh đều là khí tức cỏ cây. Đây là một đại điện rộng lớn làm từ mộc, xung quanh chí ít có hơn trăm con đường có thể đi. Những tên Nguyệt Ma Cung có lẽ sớm đã đến đây, họ so với chúng đã chậm hơn rất nhiều. "Nhân loại, đối diện với sự mê hoặc lớn như vậy mà không bỏ lại đồng bạn, ngươi đã đạt được tư cách để nhận được bản đồ từ ta, có bản đồ, ngươi có thể dùng tốc độ nhanh nhất hướng đến đại điện bảo tàng của Mộc linh thần điện." Trong não Sở Cửu Ca xuất hiện hình ảnh một tấm bản đồ cực kỳ rõ nét, đám người Xích Quỷ cứ cho rằng trước một bước đến được Mộc linh thần điện liền chiếm trước tiên cơ, kỳ thực lại đánh mất đi một cơ duyên tốt hơn. Có bản đồ, đương nhiên có thể chuẩn xác và nhanh nhất tìm được đường đi đúng. Yêu thụ nói: "Cho dù biết được đường đi! Cơ quan và cửa ải trên đường cũng cần dựa vào chính các ngươi. Không có năng lực thì cho dù các ngươi có được bảo tàng, cũng không cách nào thủ hộ nó." Yêu thụ lúc này so với vẻ hung dữ khi giao thủ với họ trước đó lại thân thiện hơn rất nhiều. Sở Cửu Ca hỏi: "Yêu thụ, nếu như có người tiến vào bí cảnh này, hơn nữa còn chết đi, vậy hắn và tất cả bảo vật trên người hắn làm sao để tìm được?" Đến Bách Triều bí cảnh, một là vì lịch luyện, hai là vì tìm kiếm hộp bất tử của đệ ngũ tộc. Yêu thụ đáp: "Việc này ngươi nên hỏi điện linh của Mộc linh thần điện, ta chỉ là một người trông cửa mà thôi, biết được sẽ không nhiều." "Làm sao để tìm được điện linh?" Sở Cửu Ca lại hỏi. "Điện linh vẫn luôn cao ngạo, vẫn luôn không thèm quan tâm đến nhân loại, ngươi có thể tìm thấy nó hay không, phải xem bản thân ngươi rồi, dù sao ngươi sở hữu một đôi mắt đặc biệt nhất trên thế gian này." Yêu thụ nói. Sở Cửu Ca khẽ ngẩn ra, cô nói: "Cám ơn, xem ra ngươi cũng không đáng ghét như trước đó." Sở Cửu Ca nói: "Đi theo ta! Ta biết bảo điện ở nơi nào rồi." Cơ quan, ám khí đúng là không ít, nhưng dưới sự quan sát của Bất tử sinh mệnh chi đồng, những thứ này đối với Sở Cửu Ca không phải là vấn đề khó gì. Họ một đường xông đến, liền đến được một đại điện cực hào hoa. Cùng lúc đó, một nhóm người của Nguyệt Ma Cung cũng đến rồi. Chúng cũng rất kinh ngạc, rõ ràng chúng vào sớm hơn so với đám Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca lại vào bảo điện trước chúng. Chúng xông được đến nơi này, thì đã mất đi rất nhiều con bài. Cả chặng đường nguy cơ trùng trùng, lại mất đi không ít người, mà nhóm Sở Cửu Ca từng người một đều trông rất nhẹ nhàng. Sau khi họ đi vào bảo điện, tin tức của bảo điện truyền vào trong đầu của họ. Tòa bảo điện này tổng cộng có ba tầng, tầng một là truyền thừa của các loại công pháp, đây cũng là bảo bối mà chủ nhân của Mộc linh thần điện này ngày xưa thu thập được ở các nơi, mỗi một loại công pháp, linh kỹ đều là cấp Thiên giai trở lên. Linh kỹ cấp bậc như vậy khiến người ta rất thèm thuồng, cho nên tất cả mọi người đều hành động rồi. "Động thủ! Trước lựa linh kỹ thích hợp mình nhất." Có thể lên đến tầng hai, chỉ có hai đội nhỏ, sau khi lựa chọn xong linh kỹ, tranh đấu giữa ba phương bắt đầu rồi. Sở Cửu Ca nói: "Xích Quỷ, hay là trước giải quyết chúng?" Sở Cửu Ca nói chính là trước tiên đối phó đám người từ đại lục khác, cục diện hai chọi một khiến sắc mặt chúng trở nên trầm trọng. Vị đại sư huynh Hoàng Phủ Tra nói: "Trước đó ta thấy các ngươi đấu đến ngươi chết ta sống, cho dù là liên thủ đối phó chúng tôi thì cũng là tâm có ý xấu! Quỷ huynh, chúng tôi tuyệt đối không tranh tầng thứ ba, vẫn mong ngươi và ta liên thủ, đánh bại chúng, để chúng tôi tiến vào tầng hai đã hài lòng rồi." Hoàng Phủ Tra biết thực lực phía nhóm người Nguyệt Ma Cung càng mạnh hơn, đương nhiên trước tiên ôm đùi của chúng, đánh bại nhóm Sở Cửu Ca. Chúng không dám hy vọng lên được tầng ba, có thể lên được tầng hai, lần vào bí cảnh này của chúng đã xem như thu hoạch không ít rồi. Xích Quỷ nói: "Tiểu cung chủ, ta thấy chúng nói càng có lý, cho nên chúng tôi liền liên thủ với chúng rồi, trước giải quyết tiểu cung chủ rồi nói." Xích Quỷ cũng cảm thấy nhóm người của họ rất chướng mắt, mỗi một tên cũng không phải là đèn cạn dầu. Có thể liên thủ với người khác đối phó họ, cũng tốt hơn là một đối một với họ sau đó. Trên mặt Sở Cửu Ca trở nên ngưng trọng, nói: "Xem ra đành giải quyết hết toàn bộ các ngươi rồi, động thủ!" "Ầm ầm ầm!" Song phương ở tầng một bảo điện giao thủ rồi. Thực lực nhóm Nhị Lượng bộc lộ ra khiến cho đám người Nguyệt Ma Cung không thể không dốc toàn lực. "Các vị thiếu chủ của Hội đấu giá Cửu Thiên, quả nhiên bản lĩnh rất lớn đấy! Thì ra các ngươi vẫn luôn che giấu thực lực, mà chúng tôi cũng không đơn giản!" Trong nhóm của họ yếu nhất chỉ có Sở Cửu Ca, đám Hoàng Phủ Tra tập trung nhân lực đối phó Sở Cửu Ca. Khóe miệng Sở Cửu Ca lộ ra nụ cười mỉa mai, thật cho rằng cô là một quả hồng mềm à. Cô sử dụng Vạn đồng vẫn diệt, tiến hành công kích linh hồn chúng. Bị một đôi mắt như vậy nhìn chằm chằm, hóa đan cảnh thì đã sao, ý thức vẫn phải lâm vào hỗn độn. "Hắc Viêm, lên!" Sở Cửu Ca nói. "Cẩn thận!" "Phụt!" Ngọn lửa đen bao trùm lấy kẻ địch, né tránh hoặc tạo lớp phòng ngự tất cả đều vô dụng. Nhị Lượng, Tiền Tiền và Dung yêu nghiệt thì níu chân người của Nguyệt Ma Cung, mấy người Sở Cửu Ca có nhiệm vụ chính là đối phó đám người Hoàng Phủ Tra. Chỉ cần chúng bị giải quyết trước, họ liền có thể đi vào tầng hai bảo điện. "Đáng ghét!" Sắc mặt Hoàng Phủ Tra cực âm trầm. Đối phương dựa vào hai con linh thú và một đôi mắt quỷ dị đó, khiến một nhóm người chúng chịu thiệt không ít, mà minh hữu của chúng lại bị người của đối phương giữ chân mất, căn bản không thể quản nỗi sống chết của chúng. Chúng dù đã đạt được liên minh, nhưng chúng ngay đến chút bản lĩnh cũng không có, người của Nguyệt Ma Cung mới không rút người qua giúp chúng đâu. "Viu viu viu!" Vô số lợi tiễn bắn đến, trúng vào yếu hại của chúng, cuối cùng chỉ còn lại đúng Hoàng Phủ Tra một người. Hoàng Phủ Tra trực tiếp bóp nát một khối ngọc bội nói: "Ta không phải là đối thủ của các ngươi, vậy thì để lại các ngươi đấu đến ngươi chết ta sống tại đây đi!" Một đội đã bị loại bỏ, hai đội của họ có được tư cách đi lên tầng hai. Vào đến tầng hai của bảo điện, họ không phải trước tìm bảo vật mới đấu, mà là trước đấu xong mới tìm bảo vật. Bảo vật nơi này đầy ắp, không ít linh khí mạnh, không ít đan dược, còn có trân bảo chất thành đống. Sở Cửu Ca một bên ứng phó kẻ địch, một bên tìm thứ gì đó trong đống bảo vật chất đống kia. Xích Quỷ cũng thế, nơi này nhiều bảo vật như vậy, có lẽ hộp bất tử mà chúng muốn tìm cũng ở nơi này.
Chương 436: Thiết lập bẫy Bấm để xem Thực lực Xích Quỷ tuy mạnh hơn Sở Cửu Ca, nhưng nếu muốn so nhãn lực, hắn xa xa không bằng Sở Cửu Ca. Sở Cửu Ca đã đem mọi thứ xung quanh quét qua một lượt, không hề phát hiện hộp bất tử, xem ra không hề ở nơi này. "Rầm!" Sở Cửu Ca và Mặc Đồng đều sử dụng đồng thuật, tuy rằng thực lực hai người đều xếp dưới cùng trong đội của họ, nhưng lại khiến người của Nguyệt Ma Cung rất cố kỵ. "Cẩn thận mắt của chúng!" Lực lượng đồng thuật, công kích linh hồn, không phải là thứ dễ đề phòng như vậy, chỉ cần có đôi chút sơ hở, liền bị người nắm được cơ hội. "Các ngươi, đều có thể chết rồi!" Xích Quỷ tìm hết một vòng cũng không tìm thấy hộp bất tử, lúc này liền bạo phát ra tất cả lực lượng, chuẩn bị lấy tốc độ nhanh nhất kích sát đám người Sở Cửu Ca. Những tên Nguyệt Ma Cung khác cũng như thế, "Khà khà khà! Giết xong mấy tên các ngươi, hạng nhất lần săn mồi này nhất định là chúng tôi." Nhị Lượng lạnh giọng nói: "Hóa đan cảnh cửu trọng đỉnh phong, cực hạn của các ngươi liền chính là cấp bậc này? Thật cho là chúng tôi sẽ sợ các ngươi, ngây thơ, Tiền Tiền, chúng ta lên!" Nhị Lượng và Tiền Tiền bạo phát ra linh lực, cũng không yếu hơn chúng, Tứ Sinh thì kém một chút, thân thể hắn tạm thời không chịu nổi lực lượng mạnh như vậy, Dung Uyên cũng thế. Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên ngu người luôn rồi, "Những gia hỏa này, còn là người hay không!" Lực lượng lớn mạnh bạo phát ra tại tầng hai của bảo điện, nhất thời hai bên đánh đến khó phân thắng bại. Trận tử chiến này, không phải ngươi chết chính là ta sống. E rằng cung chủ Nguyệt Ma Cung cũng không biết nhóm Nhị Lượng lợi hại đến vậy, đôi mắt Xích Quỷ đỏ ngầu, "Xem ra, cứ như vậy là không thể nào giải quyết các ngươi rồi." "Aaaaaaaaaa!" Rất nhanh, liền truyền ra từng trận kêu thảm. Phát ra những tiếng kêu thảm không phải là nhóm người Sở Cửu Ca, mà là người của Nguyệt Ma Cung. "Lão đại! Lão đại ngươi.." "Xích Quỷ đại nhân!" Sở Cửu Ca phát giác ra dị thường của ma chủng trong cơ thể chúng, vội vàng nói: "Đồ ngốc, Mặc Đồng, tránh xa những tên đó ra, nhanh.." "Binh binh binh!" Từng người trong chúng tự bạo, hóa thành đoàn huyết vụ, đoàn huyết vụ này toàn bộ bị Xích Quỷ hấp thụ. "Rầm rầm rầm!" Sở Cửu Ca nhắc nhở kịp thời, họ tránh tương đối nhanh, dù cũng bị dư chấn trận tự bạo này chấn đến thương không nhẹ, nhưng chí ít không có mất mạng. Nhị Lượng lau đi máu nơi khóe môi nói: "Đáng chết! Những tên Nguyệt Ma Cung này lại chơi chiêu âm hiểm như vậy." Tứ Sinh trầm thấp nói: "Vừa rồi chưa phải là nguy hiểm chí mạng nhất, nguy hiểm chí mạng còn ở phía sau, cẩn thận!" "Ha ha ha! Đám phế vật đó chết vừa hay, người cuối cùng lập đại công mình ta là đủ, tiểu cung chủ, ở trước mặt ta lúc này tất cả các ngươi đều không chịu nổi một kích!" Một đạo thân ảnh đỏ như máu xông ra từ trong huyết vụ, trực tiếp hướng về phía Sở Cửu Ca bắt lấy cô. Tốc độ nhanh đến nỗi không cho phép Sở Cửu Ca có thể tránh né. Một thân ảnh màu trắng phóng qua, Dung Uyên đem Sở Cửu Ca đẩy ra, chính diện chặn lấy công kích của Xích Quỷ. "Rầm!" Một tiếng vang lớn truyền ra, Xích Quỷ lui về sau, mà cánh tay Dung Uyên cũng bị chấn nát rồi. Khóe miệng hắn khẽ chảy ra máu tươi, Xích Quỷ kinh ngạc nói: "Thế mà lại bị ngươi chặn được rồi, tên bệnh tật nhà ngươi bản lĩnh cũng không nhỏ à!" Xích Quỷ lúc này đã có thực lực vượt qua cả Hóa đan cảnh, những người ở đây trừ khi cùng cấp bậc với hắn, nếu không vô luận thế nào cũng không thể đối đầu với hắn. Dung Uyên chỉ cảm thấy máu toàn thân rất lạnh, dường như muốn đông cứng lại, kịch độc trong cơ thể khống chế không được bạo phát rồi, vào lúc này thân thể lại trở thành gánh nặng của mọi người rồi. Sở Cửu Ca kéo lấy hắn lùi lại, lực lượng 'Nguyệt Mang' bao trùm lấy thân thể hắn, Sở Cửu Ca nói: "Đã nói là biết chừng mực đâu! Bây giờ lại ở đây thể hiện cái gì, chàng bây giờ ngoan ngoãn ở yên đấy đợi cho ta." Nhị Lượng và Tiền Tiền hai người không đủ đối phó với loại biến thái như Xích Quỷ, Tứ Sinh đi giúp đỡ, trận pháp của Tứ Sinh bị xé rách, dù cho Sở Cửu Ca sử dụng Vạn đồng vẫn diệt cũng đối phó không lại. Mặc Đồng nói: "Tà công của Nguyệt Ma Cung cũng quá nhiều rồi đi! Lại có thể khiến thực lực một người biến mạnh đến nhường này, đáng ghét!" Mạc Vấn Thiên trầm giọng nói: "Người của Nguyệt Ma Cung thực sự là quá tàn nhẫn, nếu thật để cho Nguyệt Ma Cung khôi phục lại như cũ, cả Nam Vực sẽ lâm vào biển máu mất." Khi xưa âm thầm liên hợp tất cả các thế lực, các vương triều tiêu diệt Nguyệt Ma Cung không phải là không có đại lý. Nhìn những công pháp tán tận lương tâm mà chúng sử dụng ra, mỗi một cái đều khiến người ta khiếp đảm. "Phụt phụt phụt!" Nhị Lượng và Tiền Tiền đã bị thương rồi, thân thể suy yếu của Tứ Sinh không thể nào chịu nổi trọng thương như vậy, cô bắt buộc phải nghĩ ra biện pháp ứng phó mới được. Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe lên, có rồi.. Sở hữu nguồn lực lượng cường đại chưa từng có, Xích Quỷ đang rất là tự phụ. Vào lúc này hắn phát hiện một thứ rất là quen mắt, tại trong một góc. Đó chính là thứ mà cung chủ chúng muốn chúng tìm, hình dáng của món đồ đó, đã khắc sâu vào trong đầu của chúng, tuyệt đối không thể sai được. Trước đó không thấy, lúc này cuối cùng cũng để hắn phát hiện rồi, nhiệm vụ này hắn có thể hoàn thành một cách hoàn mỹ, nhất định sẽ được cung chủ trọng dụng. Những tên này hắn có thể dễ dàng giết chết, hộp bất tử quan trọng hơn, cho nên Xích Quỷ liền phóng về phía đó, chuẩn bị trước lấy được hộp bất tử rồi tính. "Hộp bất tử lại ở nơi này?" Nhị Lượng cả kinh. "Nhất định phải cản lại hắn!" Tiền Tiền gấp gáp nói. Gia hỏa Nhị Lượng này không phát hiện, nhưng Tiền Tiền thì nhận ra rồi, đây rõ ràng là hộp bất tử của đệ tam tộc họ, thứ trong tay Cửu muội muội sao lại xuất hiện ở đây? Đương nhiên là cạm bẫy do Cửu muội muội bày ra, họ đương nhiên phải phối hợp rồi. "Hộp bất tử này là của ta, các ngươi muốn lấy, nằm mơ!" Xích Quỷ giận dữ nói. Hộp bất tử của mỗi tộc sẽ có chút khác biệt nho nhỏ, Xích Quỷ vốn không phải là người của Bất tử cửu tộc, điểm khác biệt nhỏ này hắn đương nhiên không cách nào nhìn ra. Xích Quỷ một lòng muốn có được hộp bất tử đó, nên đã để lộ ra sơ hở cho Sở Cửu Ca nắm bắt được. Cô cùng lúc ngưng tụ ra hai mũi tên vô hình, đặt trên Đế Ma Cung, cùng một lúc bắn ra. "Viu viu!" Hai mũi tên bắn đến, lúc này hộp bất tử cũng rơi vào trong tay Xích Quỷ rồi. Trong lòng Xích Quỷ đang rất đắc ý, đối diện việc Sở Cửu Ca đánh lén cũng không thèm để vào mắt, "Muốn tranh thủ lúc ta phân tâm sau đó đánh lén ta, tiểu cung chủ, ngươi cũng quá xem thường Xích Quỷ ta rồi." "Rầm!" Một mũi tên bị hụt. "Cái gì?" Xích Quỷ không ngờ vẫn còn một mũi tên nữa! "Phụt!" Mũi tên này, Xích Quỷ tránh được yếu hại, nhưng trên người để lại một lỗ máu, thiếu chút tim hắn đã bị xuyên thủng. "Tiểu cung chủ, ngươi rất tốt!" Vết thương của Xích Quỷ máu chảy không ngừng, hắn vẻ mặt nhăn nhó nhìn Sở Cửu Ca. Xích Quỷ muốn kích sát Sở Cửu Ca, Nhị Lượng và Tiền Tiền đương nhiên dốc toàn lực ngăn cản rồi. Nhị Lượng lạnh giọng nói: "Muốn động vào tiểu Cửu, cũng phải xem gia gia đây có đáp ứng hay không!"
Chương 437: Truyền thừa mộc linh Bấm để xem Vào lúc này, người đang không còn chút huyết sắc nào trên mặt như Tứ Sinh lên tiếng: "Người sắp chết, là không thể nào thương đến tiểu Cửu nửa phân!" Xích Quỷ lạnh giọng nói: "Ba tiểu tử các ngươi, không cản ta được đâu!" Xích Quỷ rất khinh miệt thực lực của họ, nhưng lại không ngờ Tứ Sinh một lời nói lại thành sự thật, Xích Quỷ bắt đầu không ngừng co giật, huyết quản toàn thân trướng lên, huyết dịch trong cơ thể biến thành màu đen. Bắn liên tiếp hai mũi tên, hơn nữa còn là cùng một lúc, Sở Cửu Ca sau khi bắn ra hai mũi tên đó liền đứng không vững. Dung Uyên không có ngoan ngoãn đứng yên ở kia, mà lập tức đem cô ôm vào lòng. Xích Quỷ cảm thấy tình trạng thân thể mình rất tồi tệ, hắn muốn phản kháng, nhưng lúc này lại không làm được gì, ngã ra đất. Hắn nhìn Sở Cửu Ca đang suy yếu đang được Dung Uyên ôm trong lòng, giận dữ nói: "Ngươi.. ngươi rốt cuộc đã làm gì ta?" Mũi tên vô hình đó tuy nguy hiểm, nhưng hắn đã tránh khỏi yếu hại, chỉ có ngoại thương mà thôi, vì sao sẽ trở nên như vậy? Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Hộp bất tử là thứ mà ngươi có thể lấy sao? Nếu đã đụng vào, vậy thì đương nhiên phải trả giá rồi." Xích Quỷ nhìn hộp bất tử trong tay mình, vấn đề vậy mà lại ở trên món đồ này. Hắn vội vàng đem hộp bất tử ném đi, nói: "Đây là giả?" Tam Tiền nói: "Hộp bất tử của đệ tam tộc ta không phải là đồ giả đâu đó, ngươi thế mà lại dám tùy tiện ném đi!" Hắn đem hộp bất tử của đệ tam tộc nhặt lại, Sở Cửu Ca nhét một viên đan dược vào miệng hắn, nói: "Ngươi cứ thế nhặt lên, cũng không sợ trúng độc?" Tiền Tiền cười hì hì nói: "Không phải là có Cửu muội muội sao? Độc do muội hạ sao có thể độc chết ta sao?" "Hộp bất tử đệ tam tộc, lần nữa trả về cho Cửu muội muội, Cửu muội muội phải giữ cho tốt đó!" Tam Tiền nói. Xích Quỷ chỉ cảm thấy khó tin, "Ngươi.. các ngươi thế mà lại tìm được một hộp bất tử rồi, ngươi.." Xích Quỷ ngàn tính vạn tính, cũng không tính đến đối phương lại lấy một hộp bất tử khác làm mồi câu dẫn dụ hắn, dẫn đến kết cục thảm bại này của hắn. Sở Cửu Ca nói: "Mục đích của ngươi với ta giống nhau, nhìn thấy hộp bất tử đương nhiên động lòng, kỳ thực thứ này là ta cố ý bôi độc đặt tại đó, cũng không phải là cái ở trong bí cảnh mà chúng ta muốn tìm, độc này sẽ khiến người thông qua bí pháp mạnh lên như ngươi chết rất là thảm!" "Trong tay cung chủ các ngươi cũng có một cái giống như thế đi! Hắn rốt cuộc giấu nơi nào? Xem công pháp này của ngươi, ngươi so với Xích Ma càng được hắn xem trọng, không thể nào đến điều này cũng không biết chứ?" Sở Cửu Ca hỏi hắn. "Ta tuyệt đối sẽ không phản bội cung chủ, tuyệt đối không.." Xích Quỷ mắt đỏ ngầu, hiển nhiên là đang muốn tự bạo. Tam Tiền nói: "Hắn muốn tự bạo, trước giết đi hắn! Nếu không chúng ta cũng sẽ bị liên lụy đến!" "Ha ha ha! Giết ta, nghĩ cũng đừng nghĩ!" Xích Quỷ cười to nói. Linh lực thả ra, khiến không ai tiếp cận hắn được, hắn dù là chết, cũng muốn kéo theo họ chôn cùng! Sở Cửu Ca nói: "Tránh xa hắn ra, nhanh.." Sở Cửu Ca dùng thủ đoạn cực nhanh của thần trộm, đem bảo bối nơi này thu lấy, và đồng thời cũng tìm được một linh khí phòng vệ. Cô đem linh khí phòng hộ mở ra, giúp họ chặn lấy uy lực vụ tự bạo. "Ầm!" Một tiếng vang lớn truyền ra. Trước khi thời hạn của linh khí phòng hộ hết, Xích Quỷ đã chết, họ cũng bị truyền đến tầng thứ ba. Tầng thứ nhất là các loại công pháp, tầng thứ hai là đủ loại bảo vật, tầng thứ ba lại là truyền thừa của mộc linh, cũng là thứ quý trọng nhất của tòa bảo điện này. Ở trên không có một khối linh mộc, lấp lánh ánh sáng xanh nhạt, Sở Cửu Ca ăn chút đan dược để khôi phục linh lực, nói: "Chúng ta trước khôi phục đến trạng thái tốt nhất, sau đó mới đi thử! Nếu có được mộc linh truyền thừa, có lẽ có thể khiến cho điện linh xuất hiện, hỏi vấn đề chúng ta đang quan tâm." "Được!" "Những đan dược này là có được ở tầng thứ hai, phẩm cấp rất cao, mau hồi phục thôi!" Đi với Sở Cửu Ca lâu rồi, Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên đã quen với việc một chút cũng không tiếc mà ăn đan dược rồi. Sau khi Sở Cửu Ca hồi phục được một chút, tiếp đến liền tập trung trị liệu cho hai bệnh nhân, người đầu tiên là Dung Uyên, người thứ hai là Tứ Sinh. Nhị Lượng nói: "Ta hồi phục xong rồi, nếu không tiểu Cửu ta đi thử thử xem sao?" "Được!" Thân ảnh màu xanh của Nhị Lượng lóe lên, xông về phía khối linh mộc đó. Khối linh mộc đó bạo phát ra ánh sáng xanh bao trùm lấy Nhị Lượng, không bao lâu Nhị Lượng liền bị chấn bay ra ngoài. "Rầm!" Nhị Lượng bị ném một cách thê thảm, linh mộc đó lấy hành động thực tế nói với Nhị Lượng hắn hoàn toàn không đủ tư cách tiếp nhận truyền thừa. Nhị Lượng bất mãn nói: "Tiểu gia ta thiên phú cao như vậy, thế mà lại bị chê rồi! Ngươi tốt lắm!" Tiền Tiền nói: "Vậy ta đi thử xem!" "Binh binh binh!" Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên cũng đi thử rồi, kết quả cũng như thế. Truyền thừa mộc linh không biết là cần điều kiện gì? Dù sao họ đều bị chê rồi. Sở Cửu Ca vận chuyển bất tử sinh mệnh chi đồng nhìn chằm chằm khối linh mộc đó, một khối linh mộc nho nhỏ như vậy lại chứa đựng vô tận sinh cơ. Sở Cửu Ca nói: "Ta đi thử thử!" "Rầm!" Sở Cửu Ca đi thử rồi, vẫn là bị chấn bay ra ngoài, thế nhưng cô không từ bỏ, tiếp tục thử. "Ngô chủ, ta đến giúp ngươi!" Thanh âm của Không Hồn truyền đến. Hắn biết chủ nhân của hắn là có đủ tư cách, nhưng lực lượng không đủ, lực lượng vẫn còn quá yếu rồi! Ánh sáng xanh do linh mộc bạo phát ra ánh lên đôi mắt thần bí và cường đại của Sở Cửu Ca, phút chốc ánh sáng xanh càng chói lọi hơn. Khối linh mộc trên không đột nhiên trương lên, thậm chí còn nhú ra cả chồi non. Nhị Lượng kinh ngạc nói: "Tiểu Cửu đây là thành công rồi?" "Mới chưa thành công đâu! Chỉ vậy sao có thể xem như thành công được, hứ!" Vào lúc này, một giọng nói non nớt truyền ra. Họ tìm kiếm nơi phát ra âm thanh đó, nhưng lại tìm không thấy? Sở Cửu Ca đem tầm nhìn hạ thấp xuống, sau đó phát hiện một người gỗ nhỏ như khối gỗ nhỏ. Người gỗ được điêu khắc tinh xảo, dáng vẻ rất đáng yêu. "Đây là thứ gì?" Nhị Lượng nói. "Ngươi mới là thứ gì!" Người gỗ giận dỗi nói. Sở Cửu Ca vui vẻ nói: "Chẳng lẽ ngươi không phải là thứ gì?" Người gỗ nhất thời câm nín, sau đó oa oa kêu lên nói: "Nhân loại quả nhiên không phải là thứ tốt gì? Hứ! Ta không thèm để ý các ngươi nữa." Sở Cửu Ca nói: "Ta cũng không có được truyền thừa, truyền thừa mộc linh này yêu cầu cũng cao quá rồi, ta chỉ có thể từ bỏ thôi, A Sinh, Dung yêu nghiệt, chỉ còn hai ngươi chưa thử qua, hay là đi thử xem?" Dung Uyên lắc đầu nói: "Truyền thừa này Cửu nhi cũng không thông qua được, đại biểu cũng không phải là thứ lợi hại gì, ta liền không thử đâu." "Chỉ một cái truyền thừa, vô duyên với ta, ta không cần đi thử!" Tứ Sinh nói. "Nếu đã như thế, vậy chúng ta đi thôi! Dù sao tầng một và tầng hai cũng đã có được không ít bảo bối, cũng đã mãn nguyện rồi." Sở Cửu Ca nói với họ. "Ừm!" Thế là họ đi rồi, chuẩn bị đi rồi! Người gỗ nhỏ đó vẻ mặt mê mang, cuối cùng mở giọng to hết cỡ hét lên: "Cái gì gọi là mãn nguyện rồi? Các ngươi ngay đến bảo bối lợi hại nhất cũng chưa lấy được, đã gọi là mãn nguyện! Đứng lại, đứng lại! Không được đi!"
Chương 438: Đối đãi đặc biệt Bấm để xem Sở Cửu Ca dừng lại, nhìn người gỗ nhỏ nói: "Truyền thừa mộc linh ta lại không nhận được, nó không hề nhận ta, tiếp tục đi thử cũng là kết quả đó thôi." "Vậy thì chưa chắc, ngươi không giống, ngươi nếu ở nơi này tu luyện tầm mười năm, có lẽ sẽ phù hợp điều kiện!" Người gỗ nhỏ nói. "Hơn mười năm, ngươi để tiểu Cửu ở nơi này tu luyện hơn mười năm, không thể nào!" Nhị Lượng nói. Dung Uyên cười nói: "Đúng thế! Thời gian hơn mười năm, hài tử của ta và Cửu nhi có lẽ cũng đã được sinh ra rồi, tại sao phải vì một cái mộc linh truyền thừa mà phải ở lại nơi này lâu như vậy?" "Dung yêu nghiệt, chàng.." "Cửu nhi, chẳng lẽ ta nói không đúng sao?" Dung Uyên một vẻ vô tội. Người gỗ đối với nhân loại thích tạo con người không cảm thấy hứng thú, nó nói tiếp: "Mộc linh truyền thừa đối với cô ta rất có lợi, mộc là cội nguồn của sự sống, đạo lý này chẳng lẽ các ngươi không hiểu? Cô ta là người sở hữu Bất tử sinh mệnh chi đồng, cứ thế từ bỏ truyền thừa, tuyệt đối là trắng trợn bỏ qua mất một cơ hội tốt." Vào lúc đó, A Sinh mở miệng, hắn nói với Sở Cửu Ca: "Mộc là cội nguồn của sự sống, câu này không sai, sở hữu nguyên lực của mộc tiểu Cửu có thể thực sự chưởng khống được sinh mệnh chi lực của Bất tử sinh mệnh chi đồng." "Đúng rồi đúng rồi! Ngươi cứ ở lại đây khổ tâm tu luyện đi!" Người gỗ nhỏ kích động nói. Sở Cửu Ca hiểu rõ một việc, đó chính là mộc linh truyền thừa đối với Bất tử sinh mệnh chi đồng của cô rất có lợi. Nhưng bây giờ thực lực cô chưa đủ, bị mộc linh truyền thừa chê, cần phải trở nên mạnh hơn mới được. Sở Cửu Ca nói: "Thời gian hơn mười năm quá dài rồi, ta còn có việc khác cần phải làm, người thân, bạn bè của ta còn đang đợi ta trở về nữa!" Nếu thực sự ở lại đây mười năm, mẫu thân, Cửu thúc và thất thúc còn không lo lắng đến chết, hơn nữa cô còn phải tìm kiếm hộp bất tử, đem Bất tử Vạn Pháp Quyết tu luyện càng mạnh hơn. "Nhân loại các ngươi thật là chỉ thích gấp gáp có được kết quả, thực là hết cứu rồi!" Người gỗ thở dài nói. Tứ Sinh nói với Sở Cửu Ca: "Thực lực tiểu Cửu không đủ, cho nên không cách nào có được truyền thừa, nhưng nếu tìm thấy hộp bất tử của đệ tứ tộc, tu luyện đến đệ tứ trọng, có lẽ có thể được sự chấp thuận của truyền thừa mộc linh. Không cần thiết tu luyện ở đây tận hơn mười năm, có lẽ rất nhanh sẽ đạt được." Tương lai của tiểu Cửu là ẩn số, có vô hạn khả năng, nếu thực sự ở nơi này tu luyện mười năm, hoàn toàn là lãng phí thời gian. Người gỗ nói: "Ngươi nói cũng có lý, có được biện pháp đạt được truyền thừa càng nhanh đương nhiên là càng tốt!" Sở Cửu Ca hỏi: "Ngươi là điện linh của mộc linh thần điện này sao?" "Đương nhiên! Ta chính là điện linh của mộc linh thần điện lợi hại nhất này, nhân loại ta nói với ngươi, ngươi bây giờ lấy lòng ta vẫn còn kịp đấy!" Người gỗ nhỏ kiêu ngạo nói. "Ta chỉ là có một số vấn đề cần hỏi ngươi." Sở Cửu Ca nói. "Hỏi đi! Tâm tình ta mà tốt thì sẽ trả lời ngươi, tâm tình không tốt, vậy thì hứ, ta tuyệt đối sẽ không nói cho ngươi." "Nếu có người đem theo bảo vật vào bí cảnh này, ngươi có biện pháp tìm được không?" Sở Cửu Ca hỏi. "Bảo vật gì?" Điện linh hỏi. "Chính là thứ này, hộp bất tử." Sở Cửu Ca lấy ra hộp bất tử của đệ tam tộc. "Vật này ta có chút ấn tượng, hơn mười năm trước có một tên xui xẻo vào đây, trong tay có cầm thứ này." Người gỗ nói. Nhị Lượng kích động không thôi, thật sao? Vậy hắn ở đâu, hộp bất tử thì sao? " " Người đó đã chết rồi, chết rồi đương nhiên bị ném đến khu nghĩa trang tàn tích rồi, dù sao ta cũng không muốn địa bàn của ta khắp nơi đều là thi thể và oán khí rác rưởi. Đó là nghĩa trang chuyên an táng những người vào bí cảnh rồi mất mạng, nơi đó oán khí chồng chất, với thực lực ngươi hiện tại xông vào đó chỉ có chết. "Người gỗ nói. Dung Uyên lạnh giọng nói:" Làm sao để đi đến nghĩa trang tàn tích, Cửu nhi không cần đi, để bản tôn đi tìm. " Nếu đã biết hộp bất tử đệ ngũ tộc ở đâu, vậy thì đương nhiên phải lấy bằng được. " Thân mang bất tử ma độc còn muốn đi đến nơi đầy oán khí đó, nơi đó không chỉ có những tên yếu đuối mấy năm nay, còn có oán khí của cường giả rất nhiều rất nhiều năm về trước. Đối với ngươi mà nói thì chính là mồi lửa gia tăng tốc độ độc phát, không cần biết ngươi mạnh thế nào, đi rồi chắc chắn sẽ chết. "Người gỗ đánh giá Dung Uyên nói. " Không kế thừa được mộc chi truyền thừa, vô luận ngươi có muốn thứ đó đến nhường nào, đi rồi chỉ khiến bản thân trở thành một phần trong số oan hồn tại nghĩa trang mà thôi, cho nên ngươi bây giờ vẫn là nên nghĩ cách có được truyền thừa đi! "Người gỗ nói với Sở Cửu Ca. " Có được truyền thừa, ngươi liền để ta đi tìm hộp bất tử? "Sở Cửu Ca hỏi. " Đó là đương nhiên, bởi vì tạo ra nghĩa trang tàn tích còn có một mục đích chính là có nơi để người kế thừa truyền thừa tu luyện. Nếu như có thể đem tất cả oán khí và chết chóc nơi đó tịnh hóa, người kế thừa mộc linh truyền thừa có lẽ đã tu luyện đến viên mãn. "Người gỗ nhỏ nói. Sở Cửu Ca khẽ gật đầu nói:" Được! Ta biết rồi, nhưng lần sau muốn đi vào bí cảnh này có biện pháp gì hay không? " Linh mộc trên không trung đột nhiên lóe ra một đạo ánh sáng, một khối lệnh bài màu xanh trôi giữa không trung trước mặt Sở Cửu Ca, lệnh bài đó còn có đồ đằng chồi non. Người gỗ nói:" Đợi ngươi cảm thấy đủ tư cách kế thừa mộc linh truyền thừa, vậy thì lấy ra khối lệnh bài này nghĩ muốn vào liền có thể, chỉ một mình ngươi. " Dung Uyên hỏi:" Không có những lệnh bài khác sao? " Nhị Lượng cũng nói:" Đúng thế! Quá nhỏ nhen rồi, chỉ cho có một khối. " Người gỗ đáp:" Không có không có nữa, loại cơ hội tùy ý muốn vào được bí cảnh này, các ngươi cho rằng có được dễ như vậy sao! Nếu không phải nể tình cô ta có bất tử sinh mệnh chi đồng, một khối cũng chẳng có, đến khi đó các ngươi vắt hết óc cũng tìm không được cơ hội đâu! " " Thật là không có? "Dung Uyên vẻ mặt nguy hiểm nhìn người gỗ. " Không có không có, ngươi có đánh chết ta cũng không có! "Người gỗ nói. Sở Cửu Ca kéo Dung Uyên lại nói:" Dung yêu nghiệt, được rồi! Có một khối cũng tốt, đợi ta tu luyện đến đệ tứ trọng, vào đây có lẽ sẽ không có phiền phức gì. " Có được không ít bảo vật, cũng có được tin tức hộp bất tử đệ ngũ tộc. Sở Cửu Ca nói:" Nếu đã như thế, vậy thì chúng ta trước trở về Bách đại vương triều đi! " Người gỗ nói:" Ngươi nhất định phải trở lại đó, mộc linh truyền thừa đợi lâu như vậy mới đợi được người kế thừa thích hợp. " Sở Cửu Ca đáp:" Đó là tất nhiên, dù không vì mộc linh truyền thừa, vì hộp bất tử đệ ngũ tộc ở nghĩa trang tàn tích, ta cũng sẽ trở lại. " " Tức chết ta, tức chết ta rồi, mộc linh truyền thừa chẳng lẽ còn không bằng rác rưởi bên trong nghĩa trang tàn tích sao? "Trước khi Sở Cửu Ca rời khỏi bí cảnh, nghe thấy giọng nói tức điên của người gỗ. Chúng thiên tài của Bách đại vương triều lục đục xuất hiện, những người xuất hiện chỉ lác đác vài người, điều này khiến cho người của các đại vương triều tâm khẽ trùng xuống. Lúc này thiên tài của vương triều họ còn chưa xuất hiện, chẳng lẽ toàn bộ đều chết trong bí cảnh rồi. Đợi khi bí cảnh chuẩn bị đóng lại, lại có mấy đạo thân ảnh xuất hiện, có người nói:" Là Sở Cửu Ca, Dung Uyên.. " " Còn có Mặc Đồng, Mạc Vấn Thiên, Nhị Lương họ.." Cho dù cộng thêm bảy người họ, sống đi ra ngoài cũng chỉ có hơn mười người mà thôi. Tỷ lệ sống sót chỉ có mười phần trăm cũng quá thấp rồi, Bách triều bí cảnh lại hung hiểm đến vậy, sắc mặt họ đại biến.
Chương 439: Dẫn sói vào nhà Bấm để xem Những đại biểu của các vương triều mất đi thiên tài đều rất đau lòng, dù sao chết đi chính là thiên tài trong tương lai của vương triều họ. Họ cũng từ Sở Cửu Ca biết được, một tin tức chấn động. Bách triều bí cảnh đúng là rất nguy hiểm, nhưng vẫn chưa đến mức khiến nhiều thiên tài mất mạng như vậy, thực sự khiến cho họ mất mạng chính là người của Nguyệt Ma Cung. Lần vào Bách Triều bí cảnh này bị dư nghiệt Nguyệt Ma Cung trà trộn vào rất nhiều, chúng ở bên trong bí cảnh với mục tiêu săn giết thiên tài của Bách đại vương triều, dẫn đến việc không ít thiên tài mất mạng bên trong bí cảnh. Tin tức này vừa ra, họ liền khống chế lấy những thiên tài sống sót từ bí cảnh, bên trong đó thậm chí có thể có người của Nguyệt Ma Cung. Những người của Nguyệt Ma Cung ngụy trang rất hoàn mỹ, không ai có thể phân biệt được chúng. Sở Cửu Ca nói: "Ta có cách phân biệt ra chúng." Phàm là người vào qua bí cảnh, bên trong người của chúng đều bị trồng ma chủng. Sở Cửu Ca sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng phát hiện được bên trong thân thể vài người được trồng ma chủng, trực tiếp chỉ ra, "Ngươi.. các ngươi, đều là người của Nguyệt Ma Cung." Nguyệt Ma Cung thế mà vẫn còn tận năm người sống sót. "Chính là chúng!" Chúng cũng không rõ bản thân rốt cuộc điểm nào lộ ra rồi. Bị cao thủ Bách đại vương triều bắt lấy, chúng có mọc thêm cánh cũng không bay được. Khó khăn lắm mới có mấy người sống sót trở ra, kết quả lại là dư nghiệt Nguyệt Ma Cung, lúc này họ càng thêm bi thương rồi. Những người Nguyệt Ma Cung này biết bản thân lần này khó thoát chết, chúng nói với Sở Cửu Ca: "Tiểu cung chủ, chúng ta đều là người của Nguyệt Ma Cung, ngươi vì để bảo toàn bản thân liền chỉ ra chúng tôi, ngươi thực sự là quá ác độc rồi." Chúng đây là muốn kéo theo Sở Cửu Ca cùng chết, những người khác đều ngẩn ra, "Sở Cửu Ca là người Nguyệt Ma Cung." "Đệ nhất thiên tài viễn cổ võ đấu trường là người của Nguyệt Ma Cung, có nhầm hay không!" Mặc Đồng nói: "Chúng tuyệt đối là nói bậy, ta chính là do Cửu Ca cứu từ trong tay người của Nguyệt Ma Cung, cô ấy giết không ít người của Nguyệt Ma Cung. Mặc gia ta vẫn đang nợ Cửu Ca một nhân tình đây!" "Ta cũng thế!" Mạc Vấn Thiên nói. Tứ Sinh cũng nói: "Ta đại biểu Hội đấu giá Cửu Thiên nói rõ, tiểu Cửu tuyệt đối không phải cùng một bọn với đám người Nguyệt Ma Cung." "Sở Cửu Ca là chất nữ thiếu cung chủ chúng tôi, người của Nguyệt Ma Cung chúng tôi ngoại trừ cung chủ, tất cả mọi người đều xưng hô cô ta là tiểu cung chủ, cô ta chính là người của Nguyệt Ma Cung." Những tên Nguyệt Ma Cung đó nói. Thế nhưng, mọi người đều không tin chúng. Không nói đến Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên đã đứng ra làm chứng, nên biết lai lịch Mặc gia không đơn giản, còn có một cái Hội đấu giá Cửu Thiên, họ cũng sẽ không làm gì Sở Cửu Ca. "Đem chúng dẫn xuống dưới thẩm tra cho rõ, xem âm mưu của Nguyệt Ma Cung là gì?" "Vâng! Lần này Nguyệt Ma Cung sát hại nhiều thiên tài của Bách đại vương triều như vậy, đã đem đế vương của Bách đại vương triều chọc tức rồi, bên trong Nam Vực lần nữa dậy lên ngọn sóng diệt trừ Nguyệt Ma Cung. Khóe miệng Sở Cửu Ca lộ ra nụ cười lạnh, đúng là nên tạo chút phiền phức cho Dạ Du, để hắn lộ ra chút dấu vết đi! Chỉ cần có được hộp bất tử của đệ tứ tộc, vậy thì cách hộp bất tử đệ ngũ tộc không xa nữa. Sau khi Bách Triều đại hội kết thúc, họ chuẩn bị trở về Hồng Thiên vương triều, lần này phá hỏng kế hoạch của Nguyệt Ma Cung, Sở Cửu Ca nhất định càng là cái gai trong mắt người Nguyệt Ma Cung, vẫn là sớm trở về địa bàn của mình thì tốt hơn. Tạm biệt Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên, hai người họ liền chuẩn bị bế quan, củng cố thực lực sau đó tu luyện công pháp có được từ mộc linh thần điện, đề cao bản thân. Mà nhóm Sở Cửu Ca trước truyền tống trở về từ Trung Nguyên vương triều, sau khi đến được Bắc Minh vương triều, còn gặp phải công kích của Đồ Thiên đại đạo đoàn, Sở Cửu Ca thế mà lại bị đám người Đồ Thiên đại đạo đoàn bắt đi mất. Tốc độ của Đồ Thiên đạo đoàn rất nhanh, ở Bắc Minh vương triều bắt người lại dùng đến yêu thú phi hành, bay xa ngoài ngàn dặm. Sắc mặt Dung Uyên băng lạnh, Nhị Lượng và Tam Tiền cũng cực kỳ tức giận," Hay cho một Đồ Thiên đại đạo đoàn, lần trước không khiến cho chúng có được một bài học, lần này lại dám động đến tiểu Cửu. " Trong lúc họ phẫn nộ không hề chú ý, nhưng Tứ Sinh lại biết, hắn nói:" Tiểu Cửu là cố ý để chúng bắt đi, điểm này Dung Vương chắc hẳn rất rõ. " Dung Uyên đương nhiên biết rõ," Cửu nhi muốn chơi với chúng mà thôi! " Dù là tiểu Cửu cố ý, nhưng người của Đồ Thiên đạo đoàn lại ở trước mặt họ đem người bắt đi, cũng khiến hắn rất tức giận. Tứ Sinh nói:" Chúng ta trước về Hồng Thiên vương triều! " Nhị Lượng nói:" A Sinh, chúng ta về Hồng Thiên vương triều làm gì? Không phải nên đuổi theo đem Tiểu Cửu đưa về sao? " " Về Hồng Thiên vương triều tìm Nhất Nhất, sau đó chúng ta có thể đợi ngày diệt vong của Đồ Thiên đại đạo đoàn rồi. "Tứ Sinh lạnh giọng nói. Ngày diệt vong của Đồ Thiên đại đạo đoàn, họ đều biết lời Tứ Sinh nói ra không phải tùy tiện nói thôi, mà là dự đoán tương lai. Nhưng cũng đúng thôi, đến cả thiếu chủ đệ cửu tộc của Bất tử cửu tộc họ cũng dám bắt, Đồ Thiên đại đạo đoàn không bị diệt cũng lạ. " Đi! Chúng ta về gặp Nhất Nhất thương thảo một chút, xem nên diệt đám tự tìm đường chết Đồ Thiên đại đạo đoàn đó như thế nào! "Nhị Lượng kích động nói. Vòng đi vòng lại nhiều lần, Sở Cửu Ca bị đưa vào một thôn trang nhỏ yên bình. Thôn trang nhỏ chỉ là để che mắt người khác mà thôi, ở nơi sau của phiến tùng lâm này là một pháo đài dưới lòng đất cực kỳ bí mật. Bên ngoài rách nát bao nhiêu, thì bên trong hào hoa như hoàng cung bấy nhiêu, nơi này rất bí mật, khó trách nhiều người đều không tìm thấy đại bản doanh của Đồ Thiên đại đạo đoàn, lại ẩn giấu sâu như vậy, Thế nhưng chúng ẩn nấp tốt như vậy, cuối cùng vẫn lộ ra trước mắt cô, đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua đạo ám quang. Cô chính là cố ý, cô sớm đã nhìn ra người bắt cô đi chính là người của Đồ Thiên đạo đoàn. Đám người Đồ Thiên đạo đoàn lúc này hoàn toàn không biết chúng đây là dẫn sói vào nhà, đem kẻ địch lớn nhất của chúng Đệ nhất thần trộm mời đến đại bản doanh của chúng. Sở Cửu Ca nói:" Các ngươi rốt cuộc là ai? Đem ta bắt đến đây làm gì? " Đến được đại bản doanh, chúng liền buông lỏng cảnh giác, Sở Cửu Ca cũng mượn cơ hội này có lại được tự do, bắt đầu phản kích kẻ địch. Một đường bôn ba này chẳng dễ chịu chút nào, cô cũng tức giận đó nha. " Hắc Viêm, Tiểu Kim, ra đây chơi với chúng đi. "Người bắt cô đều có thực lực Hóa đan cảnh, một mình cô không phải là đối thủ của chúng, nhưng cô có thể tìm người giúp mà! Hai con linh thú có thực lực tương tương với Hóa đan cảnh vừa xuất hiện, ngọn lửa khủng bố như thế khiến chúng kinh hồn táng đảm. Chúng vội vàng nói:" Mau tránh ra! " " Ầm ầm ầm! "Ngọn lửa khủng bố nổ ra tại đại bản doanh của Đồ Thiên đại đạo đoàn. Có Hắc Viêm và Tiểu Kim giữ chân chúng, Sở Cửu Ca sử dụng Vạn đồng vẫn diệt ảnh hưởng chúng, sau đó nhanh chóng kéo cung bắn về phía chúng. " Viu viu viu! " " Phụt phụt phụt! " Máu tươi phun ra, nhất thời sắc mặt những tên này lộ ra đủ loại sắc màu. Đều đem người bắt đến đại bản doanh của chúng rồi, tại địa bàn của mình, thế mà lại bị Sở Cửu Ca làm bị thương, thực quá mất mặt rồi. " Bốp bốp bốp! Không tệ không tệ, ta quả nhiên không nhìn nhầm người!"Vào lúc này, một nam nhân hắc bào nhẹ nhàng vỗ tay đi ra cười nói.