Đam Mỹ [Edit] Tôi, Huyền Học Cải Mệnh - Sa Đề

Discussion in 'Đã Hoàn' started by GiangNgan, Oct 13, 2024.

  1. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 57 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng nàng luôn rất sợ chị của mình, nếu không phải thật sự cùng đường, đành phải trở về xin giúp đỡ.

    Nhưng chị của nàng cũng không có biện pháp gì, hoặc là nói cũng không rất muốn quản chuyện này – dù sao chồng chết đã là sự thật, chị của nàng cũng không muốn nhúng tay vào việc nhà của Lý gia. Hơn nữa bởi vì chính nàng không có con trai, cha mẹ chồng lại là người thông minh lanh lợi, Lý gia nhất định sẽ không rơi vào tay tam phòng bọn họ, không có ích lợi gì xúi giục chị nàng cũng không muốn vì nàng mà đắc tội hai đứa con trai khác của Lý gia. Chẳng những như thế, chị nàng còn bảo nàng đừng gây sự, con gái nói thế nào cũng là huyết mạch của Lý gia, người Lý gia không có khả năng không cho mẹ con nàng lưu lạc đầu đường không có gì để ăn cơm.

    Nhưng làm sao mà giống nhau!

    Trước kia mỗi tháng nàng có thể không cần băn khoăn tiêu xài mấy trăm ngàn, vốn dĩ sau này tiêu xài mấy chục ngàn cũng phải xem sắc mặt người khác!

    Từ nhỏ ở bộ dạng, học tập, được người yêu thích đều kém hơn chị gái, sau này ngay cả lập gia đình sinh con cũng kém hơn chị gái, trong lòng Dương Na tích lũy ghen tỵ cùng tuyệt vọng cơ hồ muốn hình thành thực chất.

    Vừa lúc đó con trai của chị gái – luôn cùng bọn họ liên hệ rất ít, đứa cháu trai quan hệ thật bình thường là Đoạn Kỳ Thụy đột nhiên đứng dậy, bí mật liên hệ nàng nói có biện pháp hỗ trợ.

    Lúc đó nàng thật sự là cùng đường, hơn nữa nghĩ đứa con trai bảo bối của chị gái cũng là thật sự, nếu con trai của chị nàng cũng bị liên lụy bên trong, chị nàng khẳng định cũng không thể thoát thân, cho nên nàng không chút nghĩ ngợi cứ dựa theo phương pháp của cháu trai đi làm.

    Nhưng không nghĩ tới đối phương thật sự có chút bổn sự - tiền thay mạng, nàng nghĩ đây chỉ là lời đồn đãi tồn tại trong miệng của thế hệ trước, không nghĩ tới thật sự nổi lên tác dụng.

    Tranh thủ trước đêm hồi hồn đầu thất nàng dùng tiền thay mạng tìm được thế thân, nhưng bởi vì chồng nàng đã chết rồi, cho nên linh hồn tự nhiên mất đi đại bộ phận trí nhớ, chỉ có bản năng, vì thế dù chồng nàng dựa vào tiền thay mạng ám ảnh lên thân người sống kia, cũng không biết đường trở về nhà.

    Nhưng đại sư nói là không thành vấn đề, chỉ cần đợi bảy bảy bốn mươi chín ngày chồng của nàng sẽ nguyên vẹn trở lại.

    Nàng cần làm chính là trong khoảng thời gian này không cần biểu hiện ra dị thường, miễn cho bị người của Lý gia hoài nghi.

    Cũng may trong ngày thường chồng của nàng cũng thích đi ra ngoài lang thang, suốt vài ngày không thấy bóng dáng là trạng thái bình thường, cho nên vấn đề này cũng không phải đặc biệt lớn.

    Nhưng nàng thật không ngờ tiền thay mạng tạo nên tác dụng không vài ngày, tiểu búp bê nàng dùng trợ giúp chồng liền xảy ra vấn đề!

    Đại sư cũng đã có nói, tiểu búp bê quan hệ tới "tính mạng" của chồng nàng, cần nàng nhất định đặt trên đầu giường mỗi ngày làm bạn, hơn nữa một ngày ba bữa tưới máu tươi của mình cho tiểu búp bê, cứ như vậy đợi bảy bảy bốn mươi chín ngày sau chẳng những chồng nàng "chết mà sống lại", hơn nữa cũng sẽ không tiếp tục đi ra ngoài lang thang, rốt cục không cần lo lắng những hồ ly tinh bên ngoài, cũng không cần lo lắng bản thân mình có thể sinh được con trai hay không, chồng cũng cùng nàng yêu nhau cả đời.

    Nhưng làm cho Dương Na thất vọng chính là, trong quá trình chờ đợi đại sư hồi phục vết rạn trên thân tiểu búp bê chẳng những không dừng lại, hơn nữa tình huống càng lúc càng thêm tồi tệ, nàng vừa vội lại sợ, nhưng không có người để tâm sự, ở trong miên man suy nghĩ di động đột nhiên vang lên – là bên đại sư hồi phục sao?

    Nhưng nàng còn chưa kịp tiếp máy, khóe mắt cảm giác có đồ vật gì đó chợt lóe, nàng theo bản năng nhìn sang phát hiện tiểu búp bê hóa thành một luồng khói nhẹ!

    Ở trong lúc Dương Na bởi vì kinh hách quá độ mà bất tỉnh, di động cũng đột nhiên dập máy.

    Đoạn Kỳ Thụy cau mày:

    - Sư phụ, vì sao không gọi điện thoại?

    Nếu lúc này còn có người ngoài ở, liền phát hiện Đoạn Kỳ Thụy đang nói chuyện với một ngọc bội đeo trên cổ hắn.

    Rõ ràng trong phòng chỉ có một mình Đoạn Kỳ Thụy, nhưng lúc này lại vang lên một thanh âm già nua:

    - Khôi lỗi thuật thế thân đã thất bại.

    - Thất bại!

    Đoạn Kỳ Thụy cực kỳ hoảng sợ:

    - Vì sao lại thất bại? Rõ ràng là..

    - Là ta đánh giá thấp phương thế giới này, xem ra ngoài người còn có người khác, ngoài trời còn có bầu trời khác, trên đời này còn có cao thủ ở.

    Thanh âm già nua tiếc nuối thở dài.

    Đoạn Kỳ Thụy rất nhanh siết chặt nắm tay:

    - Nhưng huyện Nguyên Khẩu chỉ là một tiểu địa phương, nơi đó cũng có cao thủ được sao?

    - Ta và ngươi gặp nhau không phải ở một cổ trấn xa xôi sao?
     
    Heoheocon9552 likes this.
  2. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 57 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đoạn Kỳ Thụy có chút không cam lòng, dù sao nếu thuật khôi lỗi lần này thành công, mình sẽ nhận được không ít ưu đãi, cố tình lại bị thất bại trong gang tấc, hắn cái gì cũng không có – thân là con một của Đoạn gia, hắn từ nhỏ cẩm y ngọc thực, tiền quyền không thiếu, hơn nữa bởi vì dung mạo tuấn dật, tài hoa lan tràn, từ nhà trẻ bắt đầu đã có thật nhiều nữ sinh theo đuổi, nhưng hắn cảm giác cuộc sống như thế không làm cho hắn thỏa mãn.

    Thẳng đến hắn ngẫu nhiên chiếm được một ngọc bội, hơn nữa không cẩn thận nhỏ một giọt máu lên ngọc bội mới biết được trong ngọc bội có thần hồn của một vị nguyên anh lão tổ.

    Lão giả tự xưng lúc mình đang độ kiếp gặp được ám toán, thần hồn chỉ có thể ám ảnh lên ngọc bội, sau đó xuyên qua thời không tiến vào phương thế giới này ngủ say, là do máu của Đoạn Kỳ Thụy làm tỉnh lại hắn, hơn nữa hắn xem Đoạn Kỳ Thụy căn cốt thật cao, cảm thấy được đây là duyên phận do trời định, liền thu Đoạn Kỳ Thụy làm đồ đệ, một bên giảng dạy phương pháp tu tiên cho hắn, một bên làm cho Đoạn Kỳ Thụy hỗ trợ hắn đúc lại thân thể, đến lúc đó chờ hắn khôi phục tu vi, liền dẫn Đoạn Kỳ Thụy phi thăng.

    Tu tiên!

    Phi thăng!

    Đoạn Kỳ Thụy nghe được nhiệt huyết sôi trào, nhất là khi thần hồn của nguyên anh lão tổ hướng hắn phô bày pháp quyết hàng yêu phục ma, hơn nữa Đoạn Kỳ Thụy thành công giết chết một con quỷ treo cổ, hắn càng tin tưởng không nghi ngờ, lập tức liền bái sư học nghệ - đúng vậy, có tiền có quyền tính cái gì, trở thành người tu tiên áp đảo phàm nhân, mới là nhân sinh chân chính của hắn a!

    - Vậy.. bây giờ chúng ta làm sao đây?

    Hiện tại dù sao Đoạn Kỳ Thụy vẫn còn là một thiếu niên, hơn nữa ở Đoạn gia luôn được sủng ái, xuôi gió xuôi nước, gặp được loại tình huống này cũng không biết nên làm thế nào cho phải.

    Thanh âm lão giả lại vang lên:

    - Chỉ có thể bỏ quên, không biết lai lịch đối phương, liên hệ giữa ta cùng thế thân khôi lỗi thuật đã hoàn toàn cắt đứt.

    Hắn không có nói với Đoạn Kỳ Thụy hắn còn nhận lấy cắn lại nhất định, cũng may lúc trước hắn vì không bại lộ chính mình nên dùng nhiều phương pháp đổi vị trí, cho nên chỉ bị chút vết thương nhẹ, thương thế càng nặng đều do nữ nhân dùng máu nuôi khôi lỗi gánh vác.

    - Tôi vốn tính toán giúp gia đình dì ba một nhà đoàn viên.

    Đoạn Kỳ Thụy thật tiếc nuối.

    - Đồ nhi không cần sầu, đây có lẽ là thiên mệnh đi, số mệnh Lý lão tam như thế, cũng không thể cưỡng cầu.

    - Vậy bước tiếp theo chúng ta nên làm cái gì đây?

    Đoạn Kỳ Thụy có chút mê mang, phía trước lúc hắn cùng người nhà ăn tết đã đi Loan Loan tỉnh nghỉ phép, lúc đó sư phụ để cho hắn chỉ dẫn một ác quỷ, tuy rằng thiếu chút nữa tạo thành sự cố giao thông nhưng cũng may có sư phụ hỗ trợ cuối cùng cũng không xuất hiện an nguy mạng người, nhưng lần đó bởi vì sư phụ hỗ trợ ra tay, làm cho sư phụ hư nhược hơn không ít.

    Cho nên hắn luôn nghĩ biện pháp khôi phục pháp lực của sư phụ.

    Nhưng hiệu quả rất nhỏ, thật vất vả sư phụ kháp ngón tay nói Lý gia có cơ duyên, hắn mới chủ động liên hệ dì ba bọn họ, nhưng không ngờ sự tình không thành công, ngược lại làm hư.

    - Xem ra chỉ có thu thập tín ngưỡng lực.

    Lời của lão giả làm Đoạn Kỳ Thụy sửng sốt:

    - Tín ngưỡng lực?

    - Đương kim muốn thu thập tín ngưỡng lực dễ dàng nhất chính là giới giải trí.

    Đoạn Kỳ Thụy hiểu ra, sau đó một giây sau chần chờ:

    - Sư phụ, hiện tại con chỉ là học sinh trung học, nếu tiến vào giới giải trí chỉ sợ không dễ dàng nổi danh như vậy đi? Hơn nữa cha mẹ cũng sẽ không đồng ý cho con tiến vào giới giải trí..

    - Đồ nhi ngốc, ta làm sao cho con tiến vào giới giải trí đây?

    Thanh âm lão giả phi thường từ ái:

    - Tương lai con cần kế thừa y bát của ta, khẳng định không thể đi giới giải trí lãng phí thời gian.

    - Vậy.. ý của sư phụ, chẳng lẽ là đi tiếp xúc người giới giải trí?

    - Trẻ con dễ dạy! Trong khoảng thời gian này ta cũng hiểu biết không ít hiện trạng giới giải trí của thế giới này, các sao kim bởi vì nhanh chóng nổi tiếng, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, thậm chí đi cầu thần bái phật..

    Nói tới đây, Đoạn Kỳ Thụy cũng đã hiểu được:

    - Ý của sư phụ là nói, làm cho những sao kim kia tới tìm chúng ta?

    - Đúng là như thế, lão phu nhớ rõ ngươi có một tiểu cô nương quan hệ thật thân thiết, tựa hồ trong nhà nàng giao thiệp với giới giải trí đi?

    Đoạn Kỳ Thụy vốn là sửng sốt, sau đó có chút ngượng ngùng nói:

    - Sư phụ muốn nói là Toa Toa sao?
     
    Heoheocon9552 likes this.
  3. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 58 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tháng sáu, đối với toàn bộ học sinh cấp ba trong quốc nội là một tháng làm cho người ta vừa vui mừng lại vô cùng lo âu.

    Bởi vì ngày thi vào trường cao đẳng mỗi năm một lần, đúng hạn tới.

    Đối với học sinh cấp ba mà nói, đây là bước ngoặt thay đổi vận mệnh tuyệt đại đa số học sinh như bọn họ.

    Cũng không biết có phải ông trời biết hôm nay là ngày đặc thù, cho nên hai ngày thi vào trường cao đẳng đều mặt trời treo cao.

    Sáng sớm, Ngụy Diễn chạy bộ trở về, chứng kiến cha còn ở nhà, nghi hoặc hỏi:

    - Cha, hôm nay cha không buôn bán sao?

    Ngụy Hoành Lượng buông trứng gà lột xong vỏ trong tay đặt vào trong đĩa:

    - Buôn bán cái gì? Hai ngày này cha cũng không buôn bán.. đúng rồi, giữa trưa cùng buổi tối con muốn ăn thịt gì? Thịt gà? Bò? Cá? Thỏ? Tay nghề của cha không tốt lắm, bằng không cha đi nhà hàng mua cho con..

    - Cha.

    Ngụy Diễn còn chưa nói chuyện, Ngụy Nhạn giành nói trước:

    - Nhà hàng không biết có giữ vệ sinh hay không đâu! Hơn nữa thầy giáo có nói, trong lúc thi cử đừng ăn thịt cá, nếu khiến cho tràng vị không thể tiêu hóa, đến lúc đó lớn chuyện rồi! Hai ngày này vẫn nên ăn nhẹ một chút, chờ xế chiều ngày mai thi xong rồi, đến lúc đó muốn ăn lẩu ăn xiên que gì tùy tiện ăn!

    Ngụy Hoành Lượng nghe được cảm thấy thật có đạo lý:

    - Đúng đúng, Nhạn Nhạn nói đúng, cha thiếu chút nữa đều váng đầu.

    Hắn nói xong nhìn thấy Ngụy Diễn còn đứng nơi cửa:

    - Đứa nhỏ này, mau tới ăn điểm tâm, coi chừng thời gian không kịp nữa!

    Ngụy Diễn:

    - Không, con cảm thấy cũng không cần căng thẳng khẩn trương như vậy..

    Ngụy Nhạn ưỡn ngực:

    - Ca, làm sao anh có thể nghĩ như thế! Thời khắc thay đổi vận mệnh đã tới! Làm sao anh không khẩn trương hơn một chút đây?

    Ngụy Diễn sờ mũi, nhịn không được vui đùa:

    - Anh cảm thấy được tâm tình bình tĩnh quan trọng hơn, hơn nữa quá khẩn trương tới lúc đó ý nghĩ trống rỗng làm sao bây giờ?

    Ngụy Nhạn cùng Ngụy Hoành Lượng đều sửng sốt, sau đó hai người thật ăn ý im miệng không nói tiếp, chỉ yên lặng múc cháo cùng lấy bánh bao đặt trước mặt Ngụy Diễn.

    Trải qua mấy tháng biến hóa mắt thường đều nhìn thấy được, Ngụy Diễn đã từ một đứa con/ anh trai luôn làm cho bọn họ cảm thấy xấu hổ biến thành nam tử hán làm chỗ dựa cho trong nhà, hiện tại Ngụy Hoành Lượng làm việc đều sẽ cùng Ngụy Diễn có thương có lượng, mà Ngụy Nhạn được hai nam nhân trong nhà che chở, cũng không còn nhạy cảm dễ giận như trước kia, dùng thái độ ngạo mạn cùng lạnh lùng đi che giấu sự tự ti của mình, càng ngày càng giống như một thiếu nữ yêu cười yêu náo loạn như đúng độ tuổi của nàng.

    Ngụy Diễn bị thái độ như lâm đại địch của bọn họ làm hắn có chút buồn cười, nhưng đồng thời trong lòng cũng cảm thấy được ấm áp – trước kia cô em gái mẫn cảm ngạo kiều luôn hận không có người anh trai như hắn, cùng người cha tính tình trầm mặc không biết làm sao biểu đạt lòng quan tâm đối với con của mình, lúc này làm sao lại vì chút chuyện như vậy liền khẩn trương tới mức như thế đây?

    Trong lòng sản sinh một chút áy náy, hắn nguyên bản cảm thấy thi vào trường cao đẳng cũng thật dễ dàng, lúc này thái độ cũng đoan chính hơn một ít.

    Hai ngày nháy mắt liền qua.

    Bởi vì lúc trước nghỉ sau kỳ thi tốt nghiệp trung học đã được thầy chủ nhiệm lớp nói rõ phương thức tra điểm số cùng với kê khai chí nguyện, cho nên sau khi thi xong các học sinh đều quay về nhà mình.

    Tuy Ngụy Diễn sớm làm xong bài thi, lại không lập tức sớm nộp bài, hắn kiểm tra xong xác định không có gì sơ hở, liền cùng một quỷ hồn sắc mặt than chì từng thi vào trường cao đẳng luôn đảo quanh nơi này tán gẫu.

    Nghe đối phương nói lúc mình thi vào trường cao đẳng đột phát bệnh tim nên tử vong, sau khi chết bị biến thành buộc linh. Nhưng hắn khác với Diệp tử, đại khái là bởi vì chấp niệm thi vào trường cao đẳng, cho nên hàng năm thi cử hắn mới có thể hiện thân.

    Tuy rằng nhìn như vô hại, nhưng dù sao cũng là buộc linh, cho nên hắn vừa hiện thân liền sẽ làm ảnh hưởng tới thí sinh – dù sao lúc này tinh thần thí sinh buộc chặt, không chịu nổi kích thích.

    Hơn nữa chấp niệm của hắn rất sâu, cho nên nhịn không được luôn tiến đến cần thí sinh, bởi vậy ngẫu nhiên sẽ có thí sinh phát hiện không biết vì sao mình lại biến thành tình huống bị ngẩn người.

    Ngụy Diễn nể tình đối phương chỉ là có chấp niệm thi cử thế này, cũng chưa từng hại mạng người, liền làm cho đối phương chờ mình làm xong bài thi đồng thời có tiếng chuông kết thúc cuộc thi vang lên, dùng tiểu người giấy dẫn hắn ra trường thi, làm một trận cúng bái siêu độ cho hắn, lúc này mới phủi phủi tay chuẩn bị trở về.

    Trường thi của Ngụy Diễn nằm trong một trường tiểu học, nhưng có một chút ưu đãi, trường tiểu học này cách nhà bọn họ không xa, đi đường chỉ cần nửa giờ mà thôi.
     
    Heoheocon9552 likes this.
  4. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 58 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bởi vì rất gần, cho nên Ngụy Diễn cũng không để Ngụy Hoành Lượng cùng Ngụy Nhạn tới bồi thi, dù sao huyện Nguyên Khẩu nổi danh là thành thị bếp lò trong quốc nội, nhiệt độ không khí chịu ảnh hưởng, tháng sáu đều hơn 30 độ, nhiệt độ buổi trưa là 37 – 38 độ, đi bên ngoài bị mặt trời phơi nắng vài giây đều rát bỏng như kim đâm.

    Hiện tại cảnh giới tuyến bị kéo bên ngoài trường tiểu học cũng đã bị dỡ xuống, chỉ còn lại nhân viên công tác duy trì trật tự cũng đã tản ra.

    Ngụy Diễn đi thi nơi này cũng không có bạn học quen thuộc, cho nên hắn chuẩn bị trực tiếp đi về nhà.

    Đúng lúc này một bàn tay ngăm đen từ phía sau Ngụy Diễn đánh úp tới, nhưng còn chưa đụng tới hắn thì bị hắn lắc mình trốn qua, chờ khi thấy rõ người, hắn kinh ngạc một chút:

    - Ngưu Bằng Phi?

    - Ngụy Diễn, sau lưng cậu có đôi mắt sao!

    Ngưu Bằng Phi vốn định dọa nạt Ngụy Diễn một chút, kết quả Ngụy Diễn trực tiếp tránh thoát làm cho hắn vồ hụt, ngược lại bản thân còn bị lảo đảo.

    - Sau lưng tôi đương nhiên không có đôi mắt, nhưng mà cậu.. vì sao lại ở chỗ này?

    Ngưu Bằng Phi vung tay lên:

    - Aizzz, tôi vốn cùng chung một trường thi với cậu.. không đúng, là một trường học, nhưng chúng ta ở khác tòa lầu, sau đó cuộc thi vừa kết thúc không tìm thấy cậu, cho nên mới luôn không gặp nhau.

    Nói xong việc này, hắn lại nói:

    - Không nói nữa, đã thi xong cậu có an bài kế hoạch gì không? Lớp chúng ta chuẩn bị đêm nay đi bao phòng KTV, uống rượu ca hát, cuồng hoan thâu đêm, thế nào? Hiệu thảo đi phủng tràng một chút?

    Ngụy Diễn nhíu mày:

    - Cái gì hiệu thảo.. lớp chúng ta tập thể hoạt động sao?

    Sao hắn không có nghe nói.

    - Không phải cả lớp, nhưng đại bộ phận đều cũng đi. Vòng kim cô trên đầu không phải được cởi bỏ rồi sao! Tựa như có một ca khúc đã hát, tôi có thể hải ba ngày ba đêm!

    Trên thực tế lớp bọn họ không phải ai cũng đi tham gia thi vào trường cao đẳng, có chút người cảm thấy mình không có hi vọng rõ ràng buông tha không thi, đương nhiên cũng có trường học đặc biệt, tỷ như là Lý Mãnh, bởi vì bệnh nặng nằm viện, tuy rằng người đã tỉnh lại nhưng mỗi ngày chỉ thanh tỉnh ba bốn giờ, nghe nói cần phải nuôi hơn nửa năm, tự nhiên không có biện pháp đi thi đại học.

    - Ba ngày ba đêm? Cha mẹ cậu lại không quản?

    Ngụy Diễn nhớ được cha mẹ Ngưu Bằng Phi là người nghiêm khắc.

    Ngưu Bằng Phi chột dạ:

    - Khoa trương mà thôi, khoa trương mà thôi.. tuy nói không tới mức ba ngày ba đêm, nhưng thâu đêm nay không về mẹ tôi cũng sẽ không quản tôi – điều kiện tiên quyết là cậu cũng đi, cậu không biết hiện tại mẹ tôi đem cậu thổi phồng trên trời dưới đất hiếm có.. vì huynh đệ thâu đêm cuồng hoan, cậu cần phải hỗ trợ giúp mộtu chút ha!

    Lúc trước Ngụy Diễn được thầy chủ nhiệm nhắc nhở, tổng kết ra một phần ghi chép học tập cùng đại cương ôn tập, thuận đường đem Ngưu Bằng Phi cùng Tô Thải Hồng kéo lên thuyền lớn cùng học bổ túc.

    Hai người cũng không cô phụ Ngụy Diễn, chỉ nói Ngưu Bằng Phi, lần thi tháng thứ hai đã tiến hơn một trăm số thứ tự, rốt cục không còn ngoài ngàn danh.

    Bởi vì đó cũng là thi thử giữa kỳ, sau khi thi xong trường học mời tham gia họp phụ huynh.

    Vì thế Ngụy Diễn lần đầu tiên gặp được mẹ của Ngưu Bằng Phi quần áo xinh đẹp – trước kia mở họp phụ huynh đều là ông nội hoặc bà nội hay là ba ba của Ngưu Bằng Phi đi họp.

    Đại khái mẹ hắn là mỹ nhân, cho nên dù quần áo xinh đẹp cũng không tiện cho người ta nghĩ gia đình mình là bạo phát hộ thô tục, hơn nữa dáng người nàng yểu điệu, cùng vẻ đen tráng của Ngưu Bằng Phi cảm giác hoàn toàn khác biệt.

    Nhưng một mỹ nhân nhỏ nhắn động lòng người như vậy, tráng như Ngưu Bằng Phi đối diện với nàng lại giống như là chuột nhìn thấy mèo.

    Sau đó Ngụy Diễn mới biết được, nàng luyện võ từ nhỏ.

    Đúng vậy, là võ thuật võ, không phải vũ ca múa.

    Theo tên của Ngưu Bằng Phi cũng biết gia đình ký thác mong đợi thế nào đối với hắn, nhưng hắn tuy bay lên, nhưng chỉ số thông minh luôn dừng lại một chỗ.

    Đối với việc đứa con kế thừa ngoại hình của chồng lại có chỉ số thông minh của mình, nàng cũng không có cách nào, thậm chí còn kế hoạch sẵn nếu đứa con không thể vào đại học, vậy trực tiếp cho hắn đi ra nước ngoài mạ vàng cho xong.

    Ai ngờ đứa con lại có thể ở thời điểm sau cùng cho nàng một nỗi vui mừng bất ngờ!

    Niên đại này, nói tới nhi đồng không phải là nhi đồng nhà ai thành tích tốt điểm cao thì ai mới có lòng tự tin mười phần sao?

    Cho nên đối với Ngụy Diễn giúp Ngưu Bằng Phi học bù, nàng thập phần cảm tạ, nhất là ánh mắt Ngụy Diễn trong suốt, diện mạo tuấn tú, dáng người thon dài, khí chất tuyệt hảo, càng làm cho nàng càng xem càng yêu thích. Thậm chí những lần thi thử sau đó Ngưu Bằng Phi đều có tiến bộ thật rõ ràng, nàng càng xem Ngụy Diễn như bảo bối, mua gì cho con trai cũng mua một phần cho Ngụy Diễn.
     
    Heoheocon9552 likes this.
    Last edited: Nov 18, 2024
  5. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 59:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ít nhiều Ngưu Bằng Phi là một thiếu niên lòng dạ rộng rãi, bằng không chứng kiến mẹ của mình đối với nhi đồng nhà người ta để bụng như vậy, chẳng phải thuyền nhỏ tình bạn nói lật nghiêng liền lật nghiêng sao.

    - Ngượng ngùng, tôi..

    - Ca!

    Ngụy Diễn còn chưa kịp cự tuyệt, đã nghe thanh âm thanh thúy cắt đứt, Ngụy Diễn bật người từ bỏ tiểu đồng bọn, vạch ra đám người nhìn thấy tiểu cô nương đứng dưới hàng cây bên đường phơi nắng mặt mũi đỏ bừng:

    - Nhạn Nhạn, sao em lại tới đây? Anh không phải nói ở trong nhà chờ anh sao? Mặt trời chói chang như vậy, còn không chịu mang dù, tiểu cô nương cần chú ý phòng nắng trắng đẹp.

    Ngụy Nhạn cong môi:

    - Làm gì cần chú ý nhiều như vậy! Này, nước trà cho anh.

    Nàng giống như tùy ý đưa qua ly nước, trong lòng lại bởi vì lời lao thao quan tâm của anh trai mà vui vẻ vô cùng.

    - Ai nha, Nhạn Nhạn muội muội đã lâu không gặp vậy!

    Ngưu Bằng Phi mặt dày gom lại gần.

    Ngụy Nhạn cũng nhận ra vị ca ca thường xuyên cùng ăn cơm chơi đùa với anh trai:

    - Chào Bằng Phi ca!

    - Nhạn Nhạn muội muội thật ngoan!

    Ngưu Bằng Phi cười híp mắt thổi phồng nàng một câu, sau đó nhìn Ngụy Diễn:

    - Anh em cho tôi uống một ngụm!

    Tuy lúc đi thi cũng được phát chai nước khoáng, nhưng hắn sớm uống sạch, khí trời vừa nóng, lúc này thời tiết nóng hôi hổi, cho nên hắn vừa đi ra liền mua một lon cola, ùng ục uống hết còn ợ một cái, toàn thân đều mát lạnh.

    Nhưng không biết sao mũi ngửi được mùi thơm ngát, nháy mắt cảm thấy cola lạnh cũng không ngon.

    Ngụy Diễn:

    - Chính mình mua nước uống đi, tôi cũng không muốn cùng cậu gián tiếp kiss.

    Ngưu Bằng Phi:

    - Tôi cũng không muốn cùng cậu kiss được không? Tôi cách không rót vào miệng là được!

    Ngụy Diễn không lay chuyển được hắn, chỉ đành đưa nước cho hắn.

    Ngưu Bằng Phi không chút khách khí tiếp nhận, mở miệng đổ một ngụm lớn đi vào:

    - Thích!

    Hắn lau nước đọng bên môi:

    - Trà nhà cậu rốt cục mua ở chỗ nào vậy? Tôi để cho mẹ tôi mua lá trà ngâm ra nước cũng không có mùi vị này!

    Ngụy Diễn nghĩ thầm đó là đương nhiên, lá trà này một bao hơn mười đồng, nhưng pha trộn cho cân đối cũng là nhờ hắn từng cứu một vị lão đạo sĩ thoát khỏi tay yêu vật ma hóa, từ đạo quan của đối phương học được. Sau hắn kết hợp cùng thủ pháp luyện đan, chẳng những có tác dụng giải nóng hàng nhiệt, còn có thể bình tâm an thần, mắt sáng thanh khí. Hiện tại một nhà ba người bọn họ đều uống loại nước trà này, nước trà dù ấm áp uống vào lại còn làm tâm tình người vui sướng hơn cả uống đá lạnh ngày mùa hè.

    Thấy Ngụy Diễn cũng không trả lời, Ngưu Bằng Phi cũng không chấp nhất, dù sao hắn cũng không có sở thích uống trà, cola nước đá lạnh mới là nguồn suối tính mạng của hắn, bởi vậy hắn lại hỏi:

    - Cho nên đêm nay cậu có đi KTV không?

    - Ca? Đêm nay anh muốn đi KTV?

    - Tôi không đi.

    Ngụy Diễn nói thẳng:

    - Tôi cũng không biết ca hát, đi rồi sẽ không làm người khác mất hứng sao?

    Đây là lời nói thật, dù sao thế giới mà hắn từng tiếp xúc đừng nói ca hát, dù là ca nhạc cũng không nghe qua – nga, loại hát tụng siêu độ vong linh hoặc là niệm chú trừ yêu vật mê hoặc thì không tính.

    Ngưu Bằng Phi vừa nghĩ tính toán đi thâu đêm của mình cần bị hẫng, nhịn không được còn muốn khuyên, Ngụy Nhạn giành mở miệng trước:

    - Ca, trong nhà có khách đến, là đặc biệt tới tìm anh.

    - Nga, được rồi.

    Ngụy Diễn nhìn Ngưu Bằng Phi:

    - Cho nên tôi không đi được, người ta đặc biệt tới tìm tôi.

    Ngưu Bằng Phi thấy vậy cũng không tiện tiếp tục cưỡng cầu, nhưng nhìn theo bóng lưng hai anh em Ngụy gia rời đi, hắn sờ cằm – tuy Ngụy Diễn không thể đi, nhưng chỉ cần hắn không nối, mẹ hắn cũng không biết Ngụy Diễn không đi a! Nghĩ tới đây, hắn lập tức cảm giác mình quả thực quá thông minh, uống cạn cola lạnh trong tay liền vội vàng đi tới chỗ hẹn.

    Bên kia, Ngụy Diễn cho Ngụy Nhạn đi theo bóng râm, nói:

    - Nhạn Nhạn thật thông minh, biết tìm một lý do như thế.

    Ngụy Nhạn quay đầu:

    - Lý do? Không phải a ca, thật sự có người tìm anh đó, còn là hai người.

    Nàng cũng không nói đối phương thiếu chút nữa muốn trực tiếp đi trường thi đón người, cũng may lúc đó nàng chống cự sắc đẹp công kích, làm cho cha ở nhà tiếp khách, bằng không bên ngoài phỏng chừng gây náo động.

    Ngữ khí của Ngụy Nhạn thật trịnh trọng, làm cho Ngụy Diễn kinh ngạc – có hai người tìm mình?

    Hắn còn chưa hỏi ra miệng liền nhìn thấy có hai thân ảnh đeo kính râm đứng cách đó không xa, trong đó một người tóc quăn màu đen, mặc áo sơ mi hoa cùng quần bò, một người cao hơn một chút mặc sơ mi làm lam cùng quần dài màu trắng, cả người nhẹ nhàng khoan khoái lại cao ngất.

    Không hiểu hắn cảm thấy một người có chút nhìn quen mắt.

    Mà lúc này nam nhân hắn nhìn quen mắt đã bước ra chân dài, nhanh chóng chạy tới:

    - A Diễn! Đã lâu không gặp! Tôi đã về rồi!

    Khi Ngụy Diễn bị người ôm lấy giơ lên cao, cả người đều ngây dại, hắn nhìn nam nhân cười híp mắt nhìn mình, nhẫn nhịn mới không đem thuật pháp trong tay ném ra.

    Đối với một thiên sư lại chơi "đột nhiên tập kích", chàng trai, anh rất lớn mật thôi!

    - Mau buông tôi xuống!

    Ngụy Diễn thấp giọng quát, hắn cảm giác người xung quanh nhìn bọn họ ánh mắt đều không được bình thường.

    Hai đại nam nhân ở trên đường lớn ấp ấp ôm ôm thật nổi bật, anh còn trực tiếp giơ lên cao..

    Tôi nên cảm tạ anh may mắn không xoay vòng sao?

    Tạ Bách, bộ dạng anh cao ráo chân dài thì giỏi lắm sao!

    Ân? Khoan đã!

    Ánh mắt Ngụy Diễn đột nhiên ngưng tụ, bàn tay trực tiếp nâng mặt Tạ Bách, sau đó để sát vào ngưng thần nhìn kỹ.

    Hằng ngày Tạ Bách luôn biểu hiện tính cách nhị hàng bề ngoài của mình, vốn tính toán nhiệt tình ôm Ngụy Diễn một chút sau đó buông hắn xuống dưới, ai biết đối phương ngược lại ôm mặt của hắn còn ghé sát vào!

    Dù Tạ Bách gặp qua vô số sóng to gió lớn, cũng bị biến thành trở tay không kịp – rõ ràng trước kia cũng thường tiếp xúc gần gũi với bạn diễn, nhưng hắn đều có thể bình tĩnh kiềm chế, nhưng vì sao lần này hắn lại kích động tới như vậy đây?

    Ngụy Diễn lại không cảm nhận được Tạ Bách xấu hổ, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve nơi mày của đối phương:

    - Chỗ này của anh làm sao vậy..

    - Ác! Đây là người làm cho anh luôn nhớ thương đó sao!

    Một thanh âm nói tiếng Trung văn có chút sứt sẹo vang lên, cắt đứt lời Ngụy Diễn, nam nhân trẻ tuổi mặc áo hoa rực rỡ đi tới, một đầu tóc đen quăn tít, tò mò đánh giá Ngụy Diễn.

    Ngụy Nhạn cũng bị động tác của Tạ Bách làm chấn kinh, rồi sau đó chứng kiến động tác của Ngụy Diễn lại ngây ngẩn cả người, lúc này nghe nam nhân nói chuyện liền hoàn hồn, mê hoặc lại khó hiểu kêu "Ca" một tiếng, sau đó nhíu mày:

    - Nhớ thương là có ý gì..

    Đối phương lại tưởng nàng thật tình thỉnh giáo, nghĩ thầm trình độ Hán ngữ của mình thật cao, ngay cả học sinh Hoa quốc cũng phải thỉnh giáo với mình! Vì thế không đợi Tạ Bách ngăn cản, hắn đẩy kính râm lộ ra đôi mắt màu xanh biếc nói:

    - Chính là đang ngủ mà vẫn tưởng nhớ! Quốc gia của các vị có câu tôi cảm thấy thật chuẩn xác – có mỹ nhân này, thấy chi không quên; một ngày không thấy này, tư chi như điên. Tôi cảm thấy được.. ngô ngô ngô!

    Miệng của hắn bị Tạ Bách bưng kín:

    - Tôi sớm nói qua, Hán ngữ không biết dùng thì đừng loạn dùng, tôi có thể giúp anh phiên dịch, không nhất định phải dùng Hán ngữ biểu đạt – chỉ có anh có miệng thôi sao?

    Lúc nói chuyện Tạ Bách tươi cười, nhìn qua thân thiết lại hiền lành.

    Nhưng ở trong mắt thanh niên áo hoa lại giống như nụ cười của ma quỷ, làm cho hắn theo bản năng làm động tác kéo khóa trên miệng.
     
    Heoheocon9552 likes this.
  6. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 60 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng đôi mắt màu xanh biếc linh hoạt lại nhịn không được nhắn ra ý tứ trong nội tâm của mình – hai người ở trên đường ấp ấp ôm ôm mặt đối mặt gom gần như vậy, thiếu chút nữa một giây sau cần hôn lên rồi, anh ở đó còn con vịt chết cãi bướng nói tôi loạn dùng thành ngữ?

    Ngụy Diễn chưa từng nhìn thấy một mặt này của Tạ Bách, ý thức được thân phận của đối phương hẳn thật thân cận với Tạ Bách, nhưng lúc này cũng không phải thời gian tò mò về người nước ngoài kia, hắn cau mày nói:

    - Trên thiên thương của anh có máu bầm là chuyện gì xảy ra?

    Tạ Bách vừa định cảnh cáo người bạn, giờ phút này nghe được lời của Ngụy Diễn sững sờ ngơ ngác:

    - Thiên thương?

    Ngụy Diễn chỉ chỉ địa phương ngón tay hắn vừa sờ qua:

    - Chỗ này, một đoàn than chì, anh gặp phải tiểu nhân gì sao?

    Tạ Bách lập tức kịp phản ứng:

    - Cậu "xem" thấy được sao?

    Ngụy Diễn nhìn biểu hiện của hắn:

    - Gần đây anh có phải có phiền toái nhỏ không ngừng?

    Trong lòng Tạ Bách thất kinh, trên mặt lại biểu hiện ra vẻ nghi hoặc:

    - Là có chút xui xẻo.

    Thông qua Tạ Bách tự thuật, Ngụy Diễn biết được gần đây hắn đi phỏng vấn một đoàn phim, không cẩn thận đụng vào một nghệ sĩ cũng đi phỏng vấn, rõ ràng hắn cao hơn đối phương một cái đầu, nhưng không biết tại sao trán của hắn lại bị đụng một chút.

    Cũng may không bị rách da, cũng không đau, cho nên hắn cũng không tiếp tục rối rắm chuyện này.

    Ngụy Diễn sau khi nghe xong:

    - Anh cùng hắn đang cạnh tranh vai diễn sao?

    Tạ Bách:

    - Ai? A Diễn, làm sao cậu biết?

    Ngụy Diễn nói:

    - Tôi còn biết cuối cùng anh không được tuyển chọn, đúng không?

    Tạ Bách sờ mũi, thật ngượng ngùng:

    - Có lẽ vì kỹ xảo biểu diễn của tôi còn kém hơn đối phương đi.

    Ngụy Diễn:

    - Tôi không cho rằng kỹ xảo biểu diễn của anh kém cỏi.

    Tuy Ngụy Diễn kết giao bạn bè không nhìn thân phận, nhưng vẫn hiểu biết lẫn nhau, hơn nữa trước kia Ngụy Nhạn xem « Chu vương triều bí sử » vô cùng có hảo cảm với Tạ Bách, lo lắng em gái truy tinh mê muội nên hắn cũng đã xem qua tin tức về Tạ Bách một lần, sau đó phát hiện – trừ bỏ tính cách có chút nhị hàng, người này thật sự không có điểm đen nào.

    Bề ngoài tuấn mỹ, vóc người đẹp, năng lực nghiệp vụ cao, dù là tính cách có chút nhị hàng cũng là ngẫu nhiên mới hiển lộ một chút, ít nhất trong đánh giá trên mạng, được kêu là tính cách tốt, nhiệt tình lại thân mật.

    Hơn nữa lúc trước Ngụy Diễn vừa tiếp xúc với Tạ Bách nội tâm cũng hơi bị điện giật một chút, không tự giác có xu thế từ người đi đường chuyển thành fan – Tạ Bách cũng chỉ mới là một thanh niên 20 tuổi, còn có thể yêu cầu hắn càng nhiều sao?

    Tạ Bách ngẩn ngơ, hắn không nghĩ tới từ trong miệng Ngụy Diễn nghe được lời khẳng định ngay mặt như thế:

    - A Diễn, cậu cảm thấy tôi diễn rất tốt sao?

    Ngụy Diễn không chút nghĩ ngợi nói:

    - Đó là đương nhiên, bạn của tôi làm sao lại không tốt?

    Theo góc độ nào đó mà nói, Ngụy Diễn kỳ thật cũng thật « tự kỷ ».

    Tạ Bách bị lời nói đương nhiên của hắn làm chấn động – hắn biết mình ở trước mặt người khác là tính khí gì, nhưng nghe xong lời khen buột miệng của Ngụy Diễn, làm cho hắn cảm thấy được trong lòng ngọt lịm.

    Phải biết rằng ngày trước lần đầu tiên hắn đi biểu diễn thời trang dù được Karl khen ngợi cũng không có cảm giác thành tựu như vậy – Karl chính là Bá Nhạc khai quật hắn ngày trước, là đại lão chỉ cần giậm chân đủ làm cho giới thời trang run rẩy, nhờ sự giúp đỡ của Karl Tạ Bách mới có thể nhanh như vậy đứng vững gót chân ở giới người mẫu luôn bài ngoại như nước ngoài, hơn nữa còn một đường mây xanh lên thẳng.

    Vì thế Tạ Bách ngượng ngùng khiêm tốn một phen:

    - Có lẽ là.. là cách biểu diễn của tôi không đạt hiệu quả của đạo diễn cùng biên kịch mong muốn đi.

    Ngụy Diễn chỉ ân một tiếng:

    - Vậy lúc sau đây? Anh hẳn không chỉ tổn thất một lần cơ hội thử kính đi?

    Vẻ mặt Tạ Bách « làm sao cậu biết », tiếp tục nói:

    - Phải, còn tổn thất một quyền phát ngôn phẩm bài, vốn là đối phương chủ động tiếp xúc tôi, kết quả lúc sắp ký hợp đồng lại đột nhiên sửa miệng đổi thành một người khác.

    Dừng một chút, Tạ Bách bổ sung một câu:

    - Đột nhiên phát hiện thật xảo a, a Diễn, đều là Khương Cẩn Nguyên đâu!

    Ngụy Diễn ngẫm lại một chút mới hiểu được ý tứ của Tạ Bách:

    - Anh là nói, đoạt vai diễn cùng quyền phát ngôn của anh cùng là một người?

    Tạ Bách đeo kính râm, vừa đi vừa nói:

    - Kỳ thật việc này cũng không khó lý giải, phong cách của tôi cùng hắn khá tương tự, cho nên tài nguyên sẽ có trùng hợp, nảy sinh tình huống tranh đoạt tài nguyên cũng là thật bình thường. Chẳng qua trước kia đều là tôi thắng hắn mà thôi.
     
    Heoheocon9552 likes this.
  7. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 60 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhắc tới Khương Cẩn Nguyên, kỳ thật hắn không chỉ phát sinh xung đột với Tạ Bách một lần.

    Khương Cẩn Nguyên phát triển ở nước ngoài sau đó chuyển hướng quốc nội. Lúc trước hắn là thành viên nam đoàn quốc gia bên cạnh, mà Đại Hàn thập phần am hiểu cách chế tạo ra thần tượng sân khấu loại này, nhưng đãi ngộ nghệ sĩ ở nước ngoài khác xa quốc nội, vả lại Đại Hàn phi thường kỳ thị người nước ngoài, tương lai phát triển cũng không trong sáng, cho nên hắn tự nhận ở nam đoàn chỉ ăn vài năm cơm thanh xuân, liền muốn về nước kiếm tiền.

    Khương Cẩn Nguyên cũng không phải là kẻ lỗ mãng, vì không để cho người khác cảm thấy hắn ở nước ngoài hỗn không xuất đầu cho nên mới chật vật về nước, hắn còn tạo ra một phen thế.

    Vốn là đem tin tức Đại Hàn đối đãi nghệ sĩ nước ngoài hà khắc toàn bộ vạch trần, nhiệt náo các fan ở trên mạng bất bình cho hắn, một đám kêu gọi hắn về nước, thẳng tới khi dư luận lên men tới trình độ nhất định, lúc này hắn mới lấy lý do "không thể chối từ fan yêu thương mình", gọn gàng dứt khoát với công ty giải trí bên Đại Hàn sau đó về nước.

    Trước sau không qua thời gian hai tháng, trận náo nhiệt này oanh oanh liệt liệt kết thúc, nhưng hắn vẫn thành công làm cho bản thân lăn lộn quen mặt trong khán giả quốc nội, vả lại chiếm cứ đại nghĩa. Cho dù có fan của nam đoàn cùng một bộ phận fan Đại Hàn công kích hắn, nói hắn phản bội đoàn thể, nhưng dưới dư luận thao tác cũng chỉ giúp hắn tăng thêm càng nhiều nhiệt độ mà thôi.

    Nhưng mọi sự đều sẽ không như ý mỗi người, có câu ngoài trời còn có trời, ngoài người còn có người khác giỏi hơn.

    Bởi vì đoạn thời gian Khương Cẩn Nguyên về nước đúng lúc đánh lên Tạ Bách cũng về nước phát triển – vô luận là ngoại hình, khí chất, địa vị ở nước ngoài, đều vượt xa hắn, đại bộ phận fan của hắn đều là thích bề ngoài xinh đẹp, nếu bởi vì mặt mà thích hắn, tự nhiên cũng sẽ bởi vì Tạ Bách mà quay đầu lao vào ngực Tạ Bách, cho nên hắn bị Tạ Bách bức thành một đóa bọt sóng nho nhỏ mà thôi.

    Không có biện pháp, ai bảo Khương Cẩn Nguyên mỗi lần đều hữu ý vô ý so sánh với Tạ Bách, cũng không biết có phải cùng Tạ Bách giằng co, liên hợp nhiều nick vip trên mạng cùng truyền thông phát ra bản thảo "lực áp" linh tinh – có bản lĩnh đừng nói giọng hát, khiêu vũ, đến cùng Tạ Bách phô bày kỹ xảo biểu diễn cùng lực biểu hiện trên sân khấu a!

    Thật sự đừng nói, đại khái Khương Cẩn Nguyên bởi vì mình ca múa đều được người tâng bốc, vì thế nghĩ mình hát hay hơn diễn, tự nhận kỹ xảo biểu diễn cũng không kém – xảo hay không xảo, hắn trúng ý cuối cùng đều là hai bộ phim của Tạ Bách "Chu vương triều bí sử" cùng "Trọng án", mà đạo diễn của hai bộ phim này cũng không vì nhiệt độ lưu lượng mà xem nhẹ bổn sự chân chính. Huống chi nhiệt độ lưu lượng chẳng hạn, Tạ Bách cũng không kém hơn Khương Cẩn Nguyên, hơn nữa kỹ xảo biểu diễn treo lên đánh đối phương, cho nên hắn thử kính thất bại cũng mất đi cơ hội tham gia hai bộ phim này.

    Lúc trước "Đào nguyên sinh hoạt" còn trước tiên tìm Khương Cẩn Nguyên, nhưng hắn cảm thấy loại show truyền hình vô danh không thích hợp với địa vị của hắn, dù sao khách quý cũng không quá nổi tiếng, nhưng hắn lại không ngờ "Đào nguyên sinh hoạt" truyền ra lại bạo hồng, còn dẫn bạo thủy triều show truyền hình có tiết tấu thư giãn chậm rãi.

    Vì thế Khương Cẩn Nguyên lại bị Tạ Bách đè ép một đầu.

    Cho nên thật sự tính toán xuống, Tạ Bách cùng Khương Cẩn Nguyên "tranh đoạt" sớm cũng không phải lần đầu tiên.

    Hoàn toàn trái ngược với Tạ Bách thời gian này, gần đây đường tiến thân của Khương Cẩn Nguyên thật rộng mở.

    Tướng mạo của hắn cũng không kém, chẳng qua bị văn hóa Đại Hàn hun đúc, càng thiên về hướng hoa mỹ nam, tuy rằng thật sự được thiếu nữ trẻ tuổi yêu thích, đáng tiếc đều là học sinh tiểu cô nương, sức chiến đấu cãi nhau trên mạng thì cao, nhưng đặt trong sinh hoạt thực tế thì năng lực tiêu phí rất bình thường, cho nên giá trị buôn bán của hắn còn kém hơn Tạ Bách rất nhiều.

    Điều này cũng tạo thành trong khi Tạ Bách làm người phát ngôn cho những phẩm bài cao cấp như ô tô, đồng hồ xa xỉ phẩm, nam trang định chế vân vân, mà hắn thì làm người phát ngôn cho trà sữa, chocolate cùng phẩm bài nho nhỏ, tuy rằng thù lao không thấp, nhưng nghe bức cách thì chênh lệch với Tạ Bách quá nhiều.

    Vì thế hắn càng ghen ghét Tạ Bách.

    Nhưng lần nào đối chọi hắn cũng thua thật hoàn toàn, điều này làm cho hắn vô cùng kiêng kỵ Tạ Bách.

    Có lẽ ông trời cũng không quen nhìn Tạ Bách xuôi gió xuôi nước như vậy, mới khiến cho hắn ở cơ duyên xảo hợp được đại sư chỉ điểm.

    Ngày đó hắn đang thử kính thì ôm thái độ nửa tin nửa ngờ đi "bính đồ sứ" Tạ Bách, lại không ngờ vận thế của hắn biến chuyển, đem vai diễn nắm bắt tới tay.

    Sau đó hắn lại làm cho đoàn thể đi giành giật người phát ngôn cho BW khu Đông Nam Á, lại có thể cũng thành công!

    - Tôi luôn nghe nói giới giải trí có cao nhân, nhưng luôn không có cơ hội kết bạn, hiện giờ tự thể nghiệm qua, quả nhiên danh bất hư truyền.
     
    Heoheocon9552 likes this.
  8. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 61 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lúc này hắn đang nằm trên sô pha trong nhà trọ của mình, một bên thưởng thức rượu đỏ một bên gọi điện thoại:

    - Đoạn thiếu, tôi chỉ là muốn đa tạ ngài.

    Đoạn Kỳ Thụy:

    - Cảm ơn thì quá khách khí, chúng ta cũng là bạn bè, giúp bạn là chuyện phải làm, mà người phát ngôn sao, vốn là phong thủy luân chuyển, Tạ Bách bất quá là ỷ vào mình hỗn tốt bên Âu Mỹ, cho nên chiếm cứ địa lợi mà thôi, Nguyên ca cứ cố gắng lên, tranh thủ đem thời gian từ quý biến thành cả năm!

    Bị đối phương hô một tiếng "ca", Khương Cẩn Nguyên cười híp mắt:

    - Cậu đã gọi tôi một tiếng "Nguyên ca", tôi cũng kêu cậu một tiếng "Kỳ Thụy", về chuyện làm người phát ngôn năm cho BW, nói không muốn thì nhất định là gạt người, nhưng mỗi lần đều phiền toái cậu ở bên trong chuyển thật sự là không yên tâm, như vậy đi, không bằng khi nào Kỳ Thụy cậu có rảnh có thể giúp tôi giật dây nhận thức đại sư một chút..

    - Nguyên ca.

    Lời của Khương Cẩn Nguyên còn chưa nói xong, Đoạn Kỳ Thụy liền cắt đứt hắn:

    - Không phải tôi không muốn tiến cử cho anh, mà là loại cao nhân đắc đạo này đều sẽ không dễ dàng gặp người, lần này giúp anh giành được một hai cơ hội đã không kém rồi.

    Nghe hơi thở của Khương Cẩn Nguyên biến thành dồn dập, Đoạn Kỳ Thụy cười nói:

    - Nhưng anh yên tâm, thiên phú cùng bổn sự của anh cũng ở nơi này, quý lần này anh nên nắm chắc, tuyệt đối sẽ nâng cao một bước, đến lúc đó người phụ trách BW thấy được thành tích của anh, tự nhiên sẽ chủ động tìm anh tiếp ước mà thôi.

    Khương Cẩn Nguyên nghe vậy, nhịn không được nói:

    - Nhưng mà..

    Bằng vào bản lĩnh của mình, là không qua được Tạ Bách a.

    - Đương nhiên, nếu chúng ta là bạn bè, tôi cũng sẽ không ngồi xem mặc kệ.

    Đoạn Kỳ Thụy dựa theo nội dung an bài của sư phụ mình:

    - Nghe nói, Nguyên ca được đài Bình Quả mời, cần đi tham gia một show truyền hình?

    Khương Cẩn Nguyên gật đầu, lại nghĩ tới đối phương nhìn không thấy, vội vàng nói:

    - Là như thế này, chính là loại tiết mục "Mật thất đào thoát" thám hiểm thật nổi tiếng gần đây, mặc dù có kịch bản, nhưng có một nửa cần nhờ khách quý tự do phát huy, đúng rồi, trong khách quý còn có Tạ Bách, nếu để cho Tạ Bách đại phóng sáng rọi..

    Hắn muốn làm cũng không phải giành tài nguyên trong tay Tạ Bách, đoạt một quảng cáo, hắn cần chính là đem Tạ Bách hoàn toàn đánh áp đi xuống, để cho hắn ngày sau chỉ có thể ngẩng đầu nhìn lên chính mình!

    - Như vậy đi, tôi đi van cầu đại sư hỗ trợ, nếu thuận lợi đến lúc đó anh tới chỗ tôi lấy món đồ vật, đến lúc đó phóng tới trên người Tạ Bách, bảo đảm anh vô tư.

    Nghe được lời này, tâm tình vốn có chút thất vọng của Khương Cẩn Nguyên biến thành hư không, ánh mắt tỏa sáng:

    - Vậy đợi hồi âm.

    Hài lòng gọi xong điện thoại với Đoạn Kỳ Thụy, Khương Cẩn Nguyên lại lật ra danh sách điện thoại gọi một số điện thoại không có ghi chú, chờ một lát đều là máy bận, hắn cũng không giận, nhắn cho đối phương một tin tức.

    Vài phút sau đối phương nhắn tin trở lại, chứng kiến nội dung, Khương Cẩn Nguyên cười híp mắt, uống cạn ly rượu, sau đó đi vào phòng tắm chuẩn bị cho một ban đêm tốt đẹp.

    Mà bên kia, kết thúc cuộc nói chuyện Đoạn Kỳ Thụy thở ra một hơi:

    - Sư phụ, nếu phải giúp Khương Cẩn Nguyên, vì sao nói còn phải đợi thêm hai ngày nữa đây?

    - Rất dễ dàng chiếm được là sẽ không quý trọng, hơn nữa nếu vi sư quyết định cần trợ giúp hắn một tay, tự nhiên cần tiêu phí một phen công phu.

    Đây không phải chuyện tiền thay mạng bị cắn lại sao? Sau đó hội tụ đoàn xui lấy tín nhiệm của Khương Cẩn Nguyên chính là hao phí không ít pháp lực của hắn.

    - Vi sư tính qua, fan của Khương Cẩn Nguyên đặc biệt cuồng nhiệt, theo nhân khí của hắn kéo lên, hồi báo lại tín ngưỡng lực cho ngươi cùng ta cũng sẽ rất cao.

    Nếu Đoạn Kỳ Thụy xuất đạo, hắn chỉ có thể hấp thu tín ngưỡng lực của fan chính mình, nhưng nếu thông qua việc trợ giúp sao kim nghệ sĩ, như vậy tín ngưỡng lực của fan cùng bản thân sao kim cơ hồ tiếp cận gấp hai.

    Đoạn Kỳ Thụy lại nói:

    - Nếu đã như vậy, Tạ Bách không phải là lựa chọn càng tốt hơn sao? Hơn nữa hắn là anh họ của Toa Toa, ngài không phải nói Toa Toa là nữ sinh thích hợp với con nhất sao? Người nhà của nàng có quan hệ càng thân mật với con, trợ giúp chúng ta sẽ càng lớn nha?

    Nhưng mà theo hắn biết, Khương Cẩn Nguyên là đối thủ của Tạ Bách, hiện tại hắn giúp Khương Cẩn Nguyên, đó không phải biến thành đối lập với Tạ Bách sao? Đến lúc đó bị Toa Toa biết được, còn không biến thành tu la tràng?

    - Thiên cơ không thể lộ, chờ đến lúc đó ngươi sẽ biết nguyên do, ngươi cứ nghe vi sư, ngươi ngẫm lại, từ sau khi thu ngươi làm đồ đệ, ngươi có phải đã trở nên mạnh mẽ rất nhiều? Ta là sư phụ của ngươi, làm sao có thể sẽ hại ngươi đây?
     
    Heoheocon9552 likes this.
  9. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 61 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cho là hắn không muốn trực tiếp từ chỗ Tạ Bách lấy được tín ngưỡng lực sao?

    Ai bảo con người Tạ Bách quá khó khăn tiếp xúc đây? Hơn nữa từ lý lịch của đối phương cũng thấy được cơ hồ xuôi gió xuôi nước, số mệnh quá thịnh, dù là lần này hắn thật vất vả chuẩn bị vận đen phỏng chừng hai ngày này cũng bị tiêu hao hết.

    Đối phương không có gì cần người trợ giúp, tự nhiên sẽ không thu được tín nhiệm của đối phương.

    Nếu không phải cha mẹ hắn đều mất, mình tuyển được đồ nhi có số mệnh lợi hại như vậy phỏng chừng cũng không ép được hắn.

    Nhưng nếu không để cho mình dùng, mình cũng có biện pháp lợi dụng, cho nên hắn mới lựa chọn cần Khương Cẩn Nguyên thôi.

    Nghĩ lại, hắn lại đắc ý – kỳ thật Khương Cẩn Nguyên cũng là một người độc ác, chính mình tuyển đồ nhi giỏi, đồ nhi giỏi lại có một cô bạn gái có số mệnh không thua gì hắn, cứ như vậy, vẫn là chính mình có ưu thế nhất nha.

    - Ân, về chuyện của Khương Cẩn Nguyên, đợi trước khi hắn lên đường đem đồng tiền đưa cho hắn, nhớ rõ dặn hắn trước đó thả lên một giọt máu.

    Cũng không biết suy nghĩ trong lòng sư phụ của mình, nghe được đối phương nói như vậy, Đoạn Kỳ Thụy không nghi ngờ gì, liên tục gật đầu:

    - Dạ, sư phụ, đồ nhi biết được.

    Vừa dứt lời, có tiếng gõ cửa vang lên:

    - Kỳ Thụy? Con ở đâu? Toa Toa tới tìm con chơi.

    Cửa mở ra, đứng trước mặt Đoạn Kỳ Thụy là một thiếu phụ phong vận còn tồn, nàng cùng Dương Na nhìn qua có bốn năm phần tương tự, nhưng rất rõ ràng nhìn nàng càng thêm trẻ tuổi cùng động lòng người.

    Người này là mẹ của Đoạn Kỳ Thụy, Dương Mẫn.

    - Được, mẹ, cảm ơn mẹ đã kêu con.

    - Đợi lát nữa mẹ đi thẩm mỹ viện, vậy con cùng Toa Toa từ từ chơi.

    Ngữ khí Dương Mẫn ôn nhu.

    Nhìn theo bóng lưng Đoạn Kỳ Thụy ngoan ngoãn nghe lời, trong mắt Dương Mẫn tràn đầy kiêu ngạo – nàng hoàn toàn không cho là lúc trước mình vứt bỏ con gái ruột thịt thay đổi một bé trai có gì mà hối hận, chính là nhờ bước ngoặt nhân sinh lần đó, nàng mới có thể trở thành Đoạn thái thái mà mọi người đều hâm mộ, sau sang năm thứ hai mang thai con gái kế tiếp – nói không chừng là con gái đầu tiên đã chết đầu thai tới đâu, cứ như vậy nàng cũng không còn tiếc nuối.

    Con của mình cũng trở thành vĩ đại, hiện tại cùng Tạ gia thiên kim đi được rất gần, thanh mai trúc mã trở thành con rể Tạ gia, sẽ làm cho cuộc sống của mình nâng cao một bước.

    Nếu quả thật cần nói gì đó, đem con gái đổi thành con trai, là quyết định chính xác nhất cuộc đời này của mình.

    Huyện Nguyên Khẩu.

    - Ách xì..

    Ngụy Nhạn đột nhiên cảm thấy một trận nổi da gà, nhịn không được liên tục rùng mình.

    Ở bên cạnh nàng Danly vội vàng hỏi:

    - Tiểu công chúa, cô bị cảm sao?

    Ngụy Nhạn bĩu môi:

    - Đừng gọi tôi "tiểu công chúa", nghe.. thật không có thói quen.

    Kỳ thật nàng muốn nói là thật ghê tởm, nhưng nghĩ tới đây là bạn của bạn anh trai, vẫn nên có lễ phép một chút.

    Danley đối với nữ tính luôn thật săn sóc:

    - Có phải là bị nóng nên cảm nắng không? Cô chờ một chút tôi mua chút đồ uống lạnh cho cô.

    Ở kinh nghiệm của hắn, nóng khẳng định cần hạ nhiệt độ, hạ nhiệt độ khẳng định cần uống đồ lạnh, băng thôi.

    Ngụy Nhạn vội vàng ngăn cản hắn, lắc lắc, phe phẩy bình nước trong tay mình:

    - Không cần, chính mình mang theo trà.

    Nàng nói xong uống một ngụm, cảm giác sảng khoái từ trong ra ngoài làm cảm giác buồn nôn vô cớ trong lòng nàng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

    - Nga! Tôi biết, là trà lạnh thần kỳ kia!

    Đôi mắt Danley lóe sáng lòe lòe:

    - Tôi nghe Ngụy thúc thúc nói là anh trai của cô tự mình pha chế - anh trai của cô thật lợi hại!

    Âm điệu của hắn còn có chút nắm giữ không tốt, luôn đem "thúc thúc" nói thành "quái thúc thúc".
     
    Heoheocon9552 likes this.
  10. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 62 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Đó là đương nhiên! Anh của tôi rất lợi hại!

    Ngụy Nhạn không chút nghĩ ngợi gì nói, lời vừa ra khỏi miệng chính bản thân nàng cũng lặng đi một chút.

    Trước kia nàng luôn lấy việc có một anh trai như Ngụy Diễn là sỉ nhục, nhưng là bắt đầu từ khi nào, chính mình lại dùng giọng điệu kiêu ngạo nói rõ Ngụy Diễn là anh trai của mình rồi đây?

    Ngụy Nhạn nhìn nhìn Ngụy Diễn rớt lại phía sau bọn họ vài bước, đang tán gẫu vui vẻ với Tạ Bách, nhẹ giọng cảm thán nói:

    - Phải nha, hiện tại anh của tôi thật sự rất lợi hại.

    Khoảng cách Ngụy Nhạn cùng Danley vài thước xa, Ngụy Diễn cùng Tạ Bách còn đang nói chuyện xui xẻo gần đây của Tạ Bách.

    Nghe xong tình huống giữa Khương Cẩn Nguyên cùng tạ Bách, Ngụy Diễn lại xác định đối phương có oán khí không nhỏ với Tạ Bách – chứng cớ cũng không phải thật sung túc, nhưng Ngụy Diễn tin tưởng trực giác của một thiên sư như mình.

    Tạ Bách còn đang liên miên cằn nhằn:

    - Cũng may trừ bỏ hai chuyện này ra cũng không còn chuyện đại sự nào khác, chỉ là chuyện xui xẻo vặt vãnh cũng thật nhiều, tỷ như mấy ngày nay chơi game thứ tự thi đấu luôn không thắng qua, đều rớt hai cấp, làm tôi sợ tới mức không dám đi chơi, đổi lại trò chơi thì đều là người Châu Phi, ăn khoai chiên lại không cẩn thận đổi sốt cà chua thành tương ớt, rõ ràng tôi là người di động không rời khỏi người nhưng buổi sáng hôm nay xuất phát suýt nữa quên mang di động.. những điều như vậy lẻ tẻ linh tinh làm cho người ta có chút buồn bực..

    Nghe được Tạ Bách sắp đem toàn bộ sinh hoạt đều bài nát giảng giải cho mình nghe, càng nói càng buồn bực, Ngụy Diễn vội vàng ngăn lại:

    - Phỏng chừng chính là Khương Cẩn Nguyên gây trở ngại cung phúc đức của anh, lần đó hắn đụng vào trán của anh, hẳn là động tay chân với thiên thương của anh. Bởi vì xui chắc chắn sẽ không làm cho anh cảm thấy được đau đớn, mà mắt thường thì không cách nào chứng kiến điềm xui, cho nên anh vô tri vô giác, nhưng vận khí lại trở nên không tốt.

    Nhưng có lẽ đối phương bổn sự không đủ, cho nên chỉ ảnh hưởng một lát vận thế của Tạ Bách, hơn nữa còn là không ảnh hưởng toàn cục.

    Sở dĩ nói là không ảnh hưởng toàn cục, là bởi vì tuy thiên thương cung phúc đức của Tạ Bách có xui rủi, nhưng chỉnh thể sự nghiệp cùng vận may phát tài cũng không bị đại ảnh hưởng.

    Điều này chỉ có thể nói rõ hai vấn đề.

    Một là số mệnh Tạ Bách thật sự rất mạnh.

    Hai chính là Tạ Bách rất có tiền, có tiền tới mức dù hắn tổn thất một đại hợp đồng làm người phát ngôn cũng không ảnh hưởng toàn cục.

    Aizzz, làm sao mình lại thấy chua như vậy đâu!

    Tạ Bách nghe được những danh từ xa lạ có chút biến thành mắt nhang muỗi, nhưng cũng không ảnh hưởng hắn hiểu được ý tứ trong lời nói của Ngụy Diễn:

    - Ý của cậu là nói, bởi vì hắn động tay chân, cho nên gần đây tôi liên tục xui xẻo?

    Tuy rằng hắn sử dụng câu nghi vấn, nhưng trên thực tế trong lòng hắn cũng đã khẳng định.

    Không phải hắn tự mãn, Khương Cẩn Nguyên đích thực là có bản lĩnh, nhưng so với hắn còn kém một đầu, đạo diễn mà hắn phỏng vấn coi như là có chức nghiệp thường ngày, phía trước nhãn hiệu nổi tiếng xa xỉ phẩm cũng từng hợp tác khoái trá, nhưng lần lượt có biến hóa, đều bị cùng một người cướp đi, hơi có chút đầu óc đều sẽ nghĩ có phải Khương Cẩn Nguyên âm thầm dùng thủ đoạn gì hay không.

    Chẳng qua Tạ Bách chỉ nghĩ là đối phương mang tiền tiến tổ cùng tự hạ thù lao linh tinh mà thôi, không nghĩ tới còn có thủ đoạn quái lực loạn thần.

    Dù là cung phúc đức bị người động tay chân như hắn, lúc này chỉ còn lại một mảnh màu sáng như có như không, tin tưởng dù hôm nay không bị Ngụy Diễn phát hiện nhổ bỏ, chờ thêm hai ngày cũng tự mình tiêu tán rụng.

    Chẳng qua trước khi hoàn toàn tiêu tán, đoàn xui ảnh hưởng vận thế vẫn sẽ kéo dài phát huy tác dụng, cho nên Tạ Bách mới gặp phải phiền toái nhỏ như quên mang di động gì đó.

    Như vậy nghĩ tới, Ngụy Diễn rõ ràng làm cho Tạ Bách cúi đầu, hắn tự tay đem đoàn xui kia nặn ra nghiền nát giữa đầu ngón tay:

    - Đối phương liên tục cướp của anh hai công tác, không biết có chịu thu tay lại hay không, anh vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.

    Tạ Bách chỉ cảm thấy Ngụy Diện đụng nhẹ lên trán mình một cái, sau đó cả người sảng khoái tinh thần, nghe được lời của hắn, lôi kéo hắn nói:

    - Nhưng làm gì có ngàn ngày phòng trộm, chi bằng a Diễn giúp tôi một chút đi?

    Khi Tạ Bách nói lời này, cũng là mang theo một chút thử.

    Ngụy Diễn còn trẻ tuổi, nghe nói trước kia là một thiếu niên dốt nát bất lương, nhưng hắn nhìn thấy Ngụy Diễn lại là một thiếu niên nho nhã lễ độ, vả lại làm bất cứ chuyện gì cũng khí định thần nhàn, thành thạo, thoạt nhìn không hề giống một tiểu tử 17 – 18 tuổi tính tình nóng nảy.
     
    Heoheocon9552 likes this.
Thread Status:
Not open for further replies.
Trả lời qua Facebook
Loading...