Đam Mỹ [Edit] Tôi, Huyền Học Cải Mệnh - Sa Đề

Discussion in 'Đã Hoàn' started by GiangNgan, Oct 13, 2024.

  1. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 52 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Người gọi điện tới là Mã Lan Thiến, mặc dù nói lúc cùng quay tiết mục bọn họ ở chung cũng không sai, có thêm wechat của nhau, nhưng bởi vì lẫn nhau đều bề bộn nhiều việc, cho nên liên hệ cũng không thường xuyên, theo thời gian trôi qua, quan hệ lẫn nhau cũng chầm chậm biến thành nhạt, Tạ Bách thật không ngờ lại nhận được điện thoại trực tiếp của đối phương.

    Ngữ khí Tạ Bách vẫn thập phần chân thành cùng vui vẻ:

    - Làm sao lại không có phương tiện nghe điện thoại chứ? Vừa rồi tôi đang làm việc cho nên không lập tức tiếp được điện thoại của cô, ngượng ngùng nha, Lan Thiến tỷ.

    - Không có đâu, là tôi đường đột, lúc này lại quấy rầy cậu a Tạ Bách, hiện tại cậu có phương tiện nghe điện thoại không? Tôi có một việc nhỏ muốn hỏi thăm cậu một chút, bởi vì loại chuyện này tôi cảm thấy không tiện dùng văn tự biểu đạt.

    Tạ Bách:

    - Không thành vấn đề, Lan Thiến tỷ có gì cần tôi hỗ trợ thì cứ nói là được.

    Mã Lan Thiến thở ra một hơi nhẹ nhõm:

    - Cậu còn nhớ được ngày cuối cùng chúng ta quay tiết mục, đã gặp được thiếu niên nông thôn kia không?

    Trong đầu Tạ Bách lập tức xuất hiện bộ dáng của Ngụy Diễn, hình tượng thật rõ ràng, làm cho Tạ Bách cũng kinh hãi, không ngờ nội tâm của mình đối với hắn lại có ấn tượng sâu sắc như vậy.

    - Nhớ rõ nha, là một tiểu soái ca chỉ kém hơn tôi có một chút xíu, làm sao vậy Lan Thiến tỷ? Cô tìm hắn có việc gì không? Chẳng lẽ còn muốn mua quả táo?

    Mã Lan Thiến lặng đi một chút:

    - Quả táo? Quả táo gì.. a, cậu là nói quả táo kia sao, quả thật ăn rất ngon, tôi là muốn hỏi nhìn cậu cũng có quan hệ không tệ với thiếu niên kia, không biết cậu có số điện thoại của hắn hay không?

    Trực giác nói cho Tạ Bách không phải chuyện quả táo.

    - A, ngượng ngùng a Lan Thiến tỷ, tôi không có số điện thoại của hắn đâu.

    Mã Lan Thiến có chút sốt ruột:

    - Làm sao lại không có liên hệ đây? Quan hệ của cậu cùng hắn không phải thật tốt sao..

    Lời vừa ra khỏi miệng, nàng liền ý thức được mình nói sai – người trong giới giải trí, chỉ cần không phải là mâu thuẫn gì không thể hóa giải, đều biểu hiện thật thân thiện với nhau. Huống hồ tuy lúc đó Tạ Bách ở chung với thiếu niên thật vui vẻ, nhưng thân phận cùng thế giới của đôi bên còn cách biệt một trời, sau khi quay phim xong rời khỏi cũng không còn liên hệ cũng là thật bình thường.

    Thậm chí trong giới giải trí, trên màn ảnh hai người dáng vẻ vô cùng ngọt ngào, nhưng ngoài màn ảnh hoàn toàn không liên hệ không quen thuộc cũng không có gì hiếm thấy.

    Tựa như trước đó nàng đã hỏi qua một vòng người, ngay cả đạo diễn cũng bị hỏi qua, có vài người cũng không có ấn tượng gì với thiếu niên kia.

    Cho nên nàng cuối cùng mới tìm tới Tạ Bách, aizzz..

    Nghe ra được vẻ vội vàng trong giọng nói của Mã Lan Thiến, trong lòng Tạ Bách vừa động:

    - Là như vậy, Lan Thiến tỷ, a Diễn còn là một trẻ vị thành niên, hơn nữa gia cảnh nhà bọn họ không tốt lắm, cho nên cũng không có lắp đặt điện thoại.

    Mã Lan Thiến "nha" một tiếng, vẻ thất vọng không thể che giấu.

    - Nhưng tôi còn có phương thức liên lạc khác của a Diễn. Nếu cô có chuyện gì, tôi có thể hỗ trợ chuyển lời..

    Tạ Bách nói phương thức liên lạc, chính là wechat.

    Kỳ thật vô luận là Tạ Bách hay là Ngụy Diễn mà nói, bọn họ cũng không có thói quen dùng wechat, hơn nữa tới cuối tuần Ngụy Diễn mới lên wechat, thế cho nên tuy rằng tăng thêm wechat của nhau, nhưng hiện tại trừ bỏ hàng ngày có lời thăm hỏi, cũng không có nội dung nói chuyện phiếm nào khác.

    Lúc nói ra lời này, Tạ Bách còn có chút chột dạ - hắn cùng Ngụy Diễn cũng đã có nửa tháng không có liên hệ, cũng không biết đột nhiên liên hệ đối phương có phản ứng tới mình hay không.

    Trường trung học huyện Nguyên Khẩu.

    Giáo viên môn sinh dạy ba tiết tự học, hắn mang theo một phần báo chí ngồi xem suốt một tiết, sau đó lại đi những tầng lầu khác dạo nửa tiết, thời gian còn lại ngồi trên bục giảng cũng không biết nhìn cái gì, dù sao chủ yếu không đi xuống bục giảng nơi nơi tuần tra.

    Bên dưới các học sinh cũng cất cánh chính mình, nhỏ giọng nói chuyện phiếm, trực tiếp dựng đứng quyển sách nằm ngủ, trộm ăn vặt, xem tiểu thuyết, nghe ca hát.. không có ai đứng đắn học tập.

    Ngưu Bằng Phi còn định nghe MP4, nhưng Ngụy Diễn lại bắt hắn cùng Tô Thải Hồng đem bài thi tháng trước mang ra, bắt đầu giảng đề.

    Ah, cấp cho bạn bè chút mặt mũi, vẫn trước hết nghe một hồi rồi kiếm cớ chuồn thôi, kết quả nghe nghe, chính hắn ngược lại say mê – đợi khi tiếng chuông tan học vang lên, Ngưu Bằng Phi mới hồi phục lại tinh thần nhìn đồng hồ - lại tan học rồi sao? Không đúng, đều là tan học tiết tự học thứ hai rồi sao? Mình lại có thể yên ổn học tập 1h30 phút?
     
    Heoheocon9552 likes this.
  2. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 52 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dù là trước kia Ngưu Bằng Phi luôn quảng cáo rùm beng mình được đặc biệt chiêu sinh, thành tích cuộc thi cũng không trọng yếu, nhưng giờ phút này hồi tưởng lại cảm giác mình đắm chìm trong biển tri thức, cũng nhịn không được phải cảm tạ Ngụy Diễn – nói thật, học sinh ở độ tuổi như bọn họ, nội tâm thật để ý thành tích học tập, bằng không lúc ấy nghe được Ngụy Diễn nói giúp Tô Thải Hồng học bổ túc Ngưu Bằng Phi làm sao cũng vảnh tai lên nghe đâu.

    Hiện tại Ngưu Bằng Phi may mắn chính mình cũng không vì vấn đề mặt mũi mà cự tuyệt Ngụy Diễn giảng đề học bù, nhất là khi chính hắn theo ý nghĩ giải quyết vấn đề của Ngụy Diễn tự mình độc lập đem đề thi đầu tiên hoàn hoàn chỉnh chỉnh giải đáp xong, cảm giác kia quả thực sảng khoái vô cùng!

    Giống như là học sinh có thành tích học tập có cao có thấp, trình độ dạy học của giáo viên cũng có cao có thấp, cho nên trình độ của Ngưu Bằng Phi yếu nhược lại còn phải nghe giáo viên giảng giải bài học như cỗ máy móc không chút linh tính thì càng nghe càng giống như một đoàn tương hồ là lẽ đương nhiên.

    Nhưng Ngụy Diễn là tự học thành tài, hơn nữa kỳ nghỉ đông vì hiểu biết hệ thống tri thức của thế giới này nên từ chỗ Ngụy Nhạn mượn sách học tập đã bắt đầu chứng kiến trình độ từ cấp ba, không sai biệt lắm đem toàn bộ hệ thống tri thức trung học đều vuốt qua một lần, lúc này thông hiểu đạo lý giảng giải đi ra, vừa lúc phù hợp với phương thức lối suy nghĩ của Ngưu Bằng Phi bọn họ mà thôi.

    Lần đầu tiên Ngưu Bằng Phi cảm nhận được cảm giác hài lòng trong học tập, Tô Thải Hồng càng lợi tức phong phú, nếu không phải vì nam nữ có phân biệt nàng phỏng chừng còn muốn ôm chầm lấy Ngụy Diễn tỏ vẻ cảm tạ - nàng vừa rồi là dựa theo ý nghĩ của Ngụy Diễn giảng giải làm được nhiều đề bài, đều hoàn toàn làm ra được rồi đâu!

    Ngụy Diễn cũng rất cao hứng, điều này nói rõ ý nghĩ giảng giải của hắn không có vấn đề gì lớn, hắn vẫn rất có thiên phú nha – vô luận là học tập hay là giảng đề.

    Lúc này Soái Soái truyền tin tức cho hắn:

    - Có người tìm anh đâu!

    Soái Soái vẫn lưu ở trong nhà, nhưng Ngụy Diễn lưu lại tiểu người giấy cho hắn, chỉ cần có tình huống khẩn cấp có thể thông qua tiểu người giấy truyền tin cho hắn.

    Chẳng qua sau khi chuẩn bị phương pháp này cũng chưa từng dùng qua, hôm nay mới phát huy tác dụng.

    - Ai tìm tôi, làm cho cậu khẩn trương như vậy?

    Ngụy Diễn dùng cái cớ đi vệ sinh tìm góc bí mật đem tiểu người giấy mang ra "gọi điện thoại".

    - Nam minh tinh động tay động chân với anh đó thôi!

    Ngữ khí Soái Soái không tốt lắm.

    Kỳ thật hắn cũng không có chấp niệm gì với thân thể của mình, chỉ là thuần túy có địch ý thiên nhiên với nam nhân có bộ dạng đẹp – đáng giận, bộ dạng soái giỏi lắm sao!

    Ngụy Diễn không chút nghĩ ngợi:

    - Cậu là nói Tạ Bách sao?

    Soái Soái ồn ào:

    - Anh còn ghi nhớ hắn!

    Ngụy Diễn:

    * * * hắn tìm tôi có chuyện gì.. khoan khoan, làm sao cậu biết hắn đang tìm tôi?

    Hắn chỉ tự hỏi một giây đồng hồ:

    - Cậu lại đang trộm lên mạng sao?

    Cũng không biết có phải lần trước sự kiện của Chu Thúy Thúy Ngụy Diễn sử dụng qua việc truy tung IP trên internet đem oan hồn của Chu Thúy Thúy tặng tới, ngay tiếp theo làm ảnh hưởng tới Soái Soái, hiện tại Soái Soái chỉ cần có điện cùng địa phương nào có internet là có thể "tự động network".

    Lo lắng đối phương biến thành quỷ hồn bị lạc trong internet, Ngụy Diễn đặc biệt cài đặt cấm chế cho hắn, nhưng hiện tại xem ra đối phương cũng không ngoan ngoãn nghe lời.

    Soái Soái không nghĩ tới mình vô tình bị bại lộ, chột dạ vội vàng giải thích:

    - Tôi, tôi không có lên mạng thời gian quá dài! Hơn nữa tôi chỉ đổ bộ wechat ẩn thân chơi trò chơi, tôi không có dùng bao nhiêu điện phí!

    Ngụy Diễn mấp máy môi:

    - Trở về mới giáo huấn cậu, cậu trước tiên nói Tạ Bách tìm tôi có chuyện gì?

    Mười phút nghỉ ngơi rất ngắn, cho nên thật nhiều học sinh lựa chọn đi nhà vệ sinh, hoặc ra hành lang thở một chút không khí mới mẻ.
     
    Heoheocon9552 likes this.
  3. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 53 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng cũng không phải không có học sinh đem thời gian nghỉ ngơi này kéo dài lâu hơn – Lưu Khiết Băng là một trong số đó.

    Nàng là bạn học ngồi cùng bàn với Lý Mãnh, từ khi ý thức được trên người Lý Mãnh có mùi thúi, nàng đã cảm thấy mùi thúi kia ngày càng đậm hơn, làm cho nàng đứng ngồi không yên, rõ ràng không nhịn được liền trực tiếp bỏ chạy tiết tự học cuối cùng, nhân lúc tiết thứ hai liền gọi bạn trai của mình đi hò hẹn trong sân thể dục.

    Học sinh cấp ba chủ yếu xem như nửa người trưởng thành, tâm tư không tập trung việc học, trừ bỏ sống phóng túng, yêu sớm cũng là không thể tránh khỏi.

    Bạn trai Lưu Khiết Băng là La Nghị học lớp bên cạnh, thành tích học tập bình thường, nhưng vóc dáng cao lớn, có chút soái, trong nhà có chút tiền trinh, tính toán có thể thi vào đại học là được, cho nên đối với lời mời của bạn gái hắn không chút do dự đồng ý trốn học.

    Lúc này sân thể dục tối om, cũng không có ánh đèn đường, nhưng vẫn là nơi ước hẹn của các đôi tiểu tình lữ.

    Cho dù buổi tối có chút lạnh, cũng không dập tắt được lửa tình trong lòng bọn họ giờ phút này.

    - Em nói cho anh biết, bạn ngồi cùng bàn của em thật đáng ghét, hắn thật không sạch sẽ, quần áo trên người không biết đã bao lâu không thay đổi, vô cùng bẩn, còn có mùi! Ai nha em đều bị xông chết!

    Lưu Khiết Băng dùng ngữ khí nũng nịu nói chuyện, tuyệt không có chút vẻ hung hãn khi nói chuyện với Lý Mãnh.

    La Nghị nghe bạn gái oán giận, nhất thời sinh ra một cỗ xúc động hướng quan giận dữ vì hồng nhan:

    - Cái gì? Tên kia không nói vệ sinh, lại huân lên bảo bối nhi của anh sao?

    Nghe được mình là "bảo bối" trong lòng Lưu Khiết Băng ngọt lịm, miệng nhỏ bá bá oán hận:

    - Đúng rồi, rõ ràng trước kia hắn cũng không dơ bẩn như vậy, hơn nữa em còn phát hiện hai ngày này hắn thường nhìn chằm chằm em xem, thẳng ngoắc ngoắc, thật là dọa người!

    Còn có một câu nàng cũng không nói ra, Lý Mãnh bề ngoài thật khó coi, nếu hắn xinh đẹp như Ngụy Diễn, nói vậy nàng còn cảm thấy được cao hứng, nhưng bộ dạng Lý Mãnh như đầu trâu mặt ngựa, nàng chỉ cảm thấy ghê tởm.

    La Nghị vừa nghe, tức điên:

    - Tiểu tử này lại dám tiếu muốn bạn gái của anh! Xem ra đêm nay anh cần đổ hắn giáo huấn hắn một chút!

    Thiếu niên từng tuổi này, còn trẻ khí thịnh, xúc động dễ giận, một lời không hợp đều có thể phát triển trở thành tứ chi va chạm, lại càng không cần phải nói gặp được "nguy cơ đầu xanh mượt như thảo nguyên" vì bạn gái bị người ngấp nghé.

    Lưu Khiết Băng nhìn thấy La Nghị ghen vì nàng, trong lòng ngọt ngào, nghe nói La Nghị muốn đi đánh người lại cảm thấy đối phương tràn đầy khí khái nam tử hán:

    - Anh cũng nên một vừa hai phải, dù sao còn là bạn học cùng lớp.

    Nàng cũng không cảm thấy La Nghị đánh người là không đúng, dù sao hai ngày này Lý Mãnh làm tâm tình nàng không thoải mái, nàng cần xả giận mà thôi.

    Hai người lại quấn quýt một phen, thấy gió đêm thổi lạnh, liền muốn đổi qua phòng học – mà phòng học dễ tìm nhất lại bỏ trống, tự nhiên là phòng học tổng hợp.

    Kết quả bọn hắn đi tới đầu hành lang phòng học, mơ hồ liền nhìn thấy có bóng người đang đi lại.

    Bọn họ tưởng giáo viên đi tuần tra vườn trường, theo bản năng trốn một bên, kết quả xem trong chốc lát thì phát hiện..

    - Đó không phải là Lý Mãnh sao?

    Lưu Khiết Băng mở trừng hai mắt.

    La Nghị vừa nghe, trong lồng ngực lửa giận hừng hực:

    - Lý Mãnh? Có phải là ngồi cùng bàn với em không?

    Lưu Khiết Băng gật đầu:

    - Đúng là hắn, một mình hắn đi ra lắc lư làm gì.. ai, anh đi đâu?

    Bàn tay La Nghị siết chặt vang răng rắc:

    - Dây dưa không bằng bạo lực, nếu tiểu tử này tự mình đánh lên cửa, sao có thể buông tha cơ hội lần này? Vừa lúc giáo huấn một chút!

    Lưu Khiết Băng thoáng trầm mặc, sau đó nhỏ giọng nói:

    - Tìm một chỗ không người trước đã!

    La Nghị cũng không quay đầu lại:

    - Yên tâm, anh biết nhà vệ sinh nam trên lầu một tòa lầu tổng hợp này bị hỏng không ai tới, anh kéo hắn tới nơi đó là được..

    Hắn vừa nói vừa sải bước đi hướng Lý Mãnh đang quay lưng về hướng bọn họ, rất nhanh đi tới bên người Lý Mãnh. Không đợi đối phương kịp phản ứng, cánh tay La Nghị lập tức ghìm chặt cổ đối phương, sau đó tay kia che miệng hắn, liền kéo về hướng WC.

    Lưu Khiết Băng đứng nguyên tại chỗ ngây ngốc một chút, cảm giác có chút lạnh, liền chạy chậm tới trước cửa nhà vệ sinh nhỏ giọng kêu:

    - Đã xong chưa?

    Chờ trong chốc lát không ai đáp lại, cũng không nghe thanh âm đánh nhau, cũng không có tiếng cầu xin tha thứ.

    Nuốt một ngụm nước bọt, Lưu Khiết Băng thật cẩn thận bước vào nhà vệ sinh nam, một màn trước mắt làm cho nàng kinh ngạc mở to hai mắt nhìn – sao, sao lại thế này? Vì cái gì bạn trai của nàng lại đang hôn.. hôn Lý Mãnh?
     
    Heoheocon9552 likes this.
  4. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 53 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bởi vì trong nhà vệ sinh nam tòa lầu này không mở đèn, hơn nữa góc độ sai chỗ, cho nên Lưu Khiết Băng kinh ngạc nhìn lầm thành bạn trai của mình đang cùng Lý Mãnh hôn nhau.

    Một màn trước mắt đả kích Lưu Khiết Băng quá lớn thế cho nên làm cho nàng hoàn toàn không biết nên làm sao phản ứng.

    Nhưng chờ khi ánh mắt của nàng thích ứng với ánh sáng hôn ám của nhà vệ sinh nam thì mới phát hiện, làm sao là bạn trai của nàng đang hôn nhau với Lý Mãnh a, rõ ràng là Lý Mãnh ôm bạn trai của nàng không chịu buông ra!

    Cũng không biết ở đâu sinh ra một cỗ khí lực, Lưu Khiết Băng hét lớn một tiếng:

    - Buông ra bạn trai của tôi!

    Liền hùng hổ xông tới.

    Đáng tiếc nàng vừa đưa tay đặt lên tay Lý Mãnh chuẩn bị kéo người, mới phát hiện nhiệt độ dưới tay băng sương vô cùng! Hơn nữa còn vô cùng cứng rắn.

    Còn đang nghi hoặc thì Lý Mãnh xoay đầu lại, miệng đầy nước dãi nhìn nàng.

    Nhìn thấy một màn này, phản ứng đầu tiên của nàng là ghê tởm phá hủy – cái miệng đầy nước dãi này còn mới hôn La Nghị, bảo nàng ngày sau làm sao còn dám hôn môi với La Nghị a! Nhưng ngay sau đó nàng liền kịp phản ứng – nàng, rõ ràng đứng sau lưng Lý Mãnh kéo người, vì sao Lý Mãnh còn có thể đối mặt với nàng?

    Vừa xác nhận đầu của Lý Mãnh xoay ngược 180 độ nhìn mình, Lưu Khiết Băng chỉ cảm thấy sợ nổi da gà, nàng theo bản năng muốn thét chói tai, nhưng miệng mở ra, cổ họng chỉ có thể phát ra khí âm « ôi ôi ».

    Dưới hoảng sợ cực độ, nàng không ngờ bị dọa đến mất tiếng!

    Lưu Khiết Băng theo bản năng muốn chạy trốn, nhưng lúc này Lý Mãnh lại trở tay bắt được nàng.

    Lưu Khiết Băng không rõ vì sao đối phương có khí lực lớn như vậy, chỉ cảm giác xương cốt của mình đều bị bóp nát!

    - Cầu, van cầu anh buông tha cho tôi đi!

    Trong đau đớn, Lưu Khiết Băng ngược lại tìm về khí lực nói chuyện, nước mắt nàng giàn dụa dùng sức giãy mạnh:

    - Tôi, tôi không để La Nghị đánh anh, tôi cũng không nói anh xấu..

    Không biết có phải do nàng cầu xin tha thứ nổi lên tác dụng, lực đạo Lý Mãnh cầm tay nàng giảm nhẹ một ít, Lưu Khiết Băng dùng chân vừa đá, giãy thoát trói buộc nhưng cũng hung hăng ngã lên mặt đất.

    Trên mặt đất cũng không biết là có vũng nước gì thối hoắc, nàng cũng không quan tâm ghét bỏ, té hướng cửa nhà vệ sinh bỏ chạy.

    Mắt thấy thiếu chút nữa mình chạy thoát ra ngoài, vẻ mặt Lưu Khiết Băng lộ ra vui sướng sống sót sau tai nạn, chỉ tiếc nụ cười còn chưa hoàn toàn triển lộ, trước mặt lại có thêm một bóng người cao lớn.

    - La..

    Còn chưa nói ra miệng, liền cảm thấy sau gáy đau xót, sau đó cả người nàng lâm vào trong bóng tối khôn cùng.

    Trước khi hôn mê, trong đầu của nàng chỉ kịp hiện lên một nghi vấn – La Nghị không phải là bạn trai của nàng sao? Vì sao lại đứng về phía Lý Mãnh?

    Cũng bởi vì nàng đã hôn mê, cho nên không chứng kiến sau khi nàng bất tỉnh vốn tưởng rằng uy hiếp lớn nhất là Lý Mãnh lại run rẩy lên, giống như búp bê vải rách nát ngã dưới đất, ngược lại bạn trai La Nghị của nàng, chẳng những không thất kinh ngược lại giống như thay đổi thành một người khác, không quan tâm bạn gái cùng « tình địch » nằm dưới đất, cứ như vậy rời khỏi nhà vệ sinh nam.

    Thuận lợi liên hệ với Ngụy Diễn, hơn nữa Tạ Bách cũng nhận được hồi phục rất nhanh, trên mặt vô ý thức lộ ra tươi cười, thế cho nên ánh mắt nhiếp ảnh gia chợt sáng lên, cười nhạo có phải hắn đang suy nghĩ về cục cưng bé nhỏ của hắn hay không.

    Tạ Bách phản xạ có điều kiện nghĩ về Ngụy Diễn – cục cưng bé nhỏ? A Diễn tuy nhỏ, nhưng cũng không ngọt đi?

    Sau đó hắn nghiêm trang trả lời:

    - Không không, chỉ là bạn bè bình thường mà thôi.

    Nhiếp ảnh gia là một người phong lưu, hơn 40 tuổi có thật nhiều cuộc tình ngọt ngào yêu đường, nhưng bởi vì hắn xem trọng vui vẻ thì tụ không vui thì chia tay, bởi vậy danh tiếng cũng không quá xấu, bằng vào kinh nghiệm từng trải phong phú vừa nhìn biểu hiện của Tạ Bách cũng biết tuyệt đối không phải là bạn bè bình thường.

    Có lẽ còn chưa tới nông nỗi người yêu ngọt ngào, nhưng loại ngây ngô cũng là một thể nghiệm tốt đẹp.

    Nhưng hắn cũng không quen thân với Tạ Bách, chỉ biết Tạ Bách là người Hoa, căn cứ kinh nghiệm người Hoa luôn nội liễm, không muốn đem chuyện cảm tình đặt bên miệng đàm luận, cho nên cũng không tiếp tục trêu chọc.
     
    Heoheocon9552 likes this.
  5. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 54 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Xong công việc, Tạ Bách ngồi lên xe chuẩn bị đi tới chỗ người bạn hẹn cùng ăn cơm trưa, nhưng vẫn không ngừng phát tin tức trên wechat cho Ngụy Diễn:

    - Đúng rồi, tôi đột nhiên nhớ được đảo Sicily cùng quốc nội chênh lệch hơn 7 h đồng hồ, giờ này.. có quấy rầy cậu hay không vậy?

    Tuy Tạ Bách không đến trường trong quốc nội, nhưng cũng biết áp lực bài học của học sinh cấp ba sắp thi đại học nhiều bao nhiêu.

    Bên kia Ngụy Diễn lập tức hồi đáp:

    - Không cần lo lắng, thành tích của tôi xem như không sai, hơn nữa bây giờ tôi là môn tự học, tôi còn bổ túc bài học cho bạn cùng lớp, cũng sẽ không ảnh hưởng đến tôi.

    Tạ Bách lập tức khen ngợi:

    - Còn giúp bạn học bổ túc, tiểu giáo viên nga, a Diễn thật lợi hại!

    Bên này Ngụy Diễn thông qua tiểu người giấy liên thông bên Soái Soái phát tin tức cho Tạ Bách, nhìn thấy lời này vô ý thức cười cười, sau đó nhìn đồng hồ thấy giờ nghỉ sắp xong, đang định tạm biệt Tạ Bách thì đột nhiên nghe một tiếng hét thảm.

    Ánh mắt Ngụy Diễn ngưng tụ, nghĩ lại một chút phương hướng, tựa hồ là từ.. tòa lầu tổng hợp truyền tới?

    Hắn chỉ do dự một giây đồng hồ, liền định đi xem một chút.

    Tạ Bách vừa nhắn xong một tin tức, trừng to mắt đợi nhưng không thấy Ngụy Diễn trả lời, hơn nữa cũng không có biểu hiện "đối phương đang phát sóng..", hắn không khỏi phồng mặt, nhìn kỹ câu nói khích lệ thật lòng của mình, cũng không có vẻ gì quá mức phù khoa hay là ngầm có ý châm chọc người đi?

    Sau đó hắn lại nghĩ tới, có thể là vì bên kia đến giờ vào học, cho nên không có phương tiện hồi phục nha?

    Cảm thấy được lý do này thật thích hợp hắn đang chuẩn bị rời khỏi wechat, đột nhiên wechat bắn ra cửa sổ xin internet!

    A Diễn cần cùng mình internet?

    Trong lòng Tạ Bách khẩn trương một chút, theo bản năng liền sờ sờ tóc của mình – tốt lắm, kiểu tóc không loạn.

    Sau đó hắn kịp phản ứng mình vừa làm động tác gì, sắc mặt chợt đen, sau đó cho trợ lý tìm ống nghe điện thoại chen vào liền điểm kích xác định – về phần cự tuyệt, hắn hoàn toàn không nghĩ tới.

    Tạ Bách thầm nghĩ lúc này a Diễn tìm mình là có chuyện gì đây? Chẳng lẽ muốn cùng bạn học khoe khoang hắn nhận biết đại minh tinh là mình? Nhưng tính khí của a Diễn cũng không giống như tiểu thiếu niên bồng bột như thế a? Chẳng qua nếu a Diễn muốn khoe hắn cũng không phải là không thể được..

    Ai nha nha, đến lúc đó câu nói đầu tiên mình nên nói gì đây?

    Đông muốn tây tưởng cũng không chậm trễ động tác của Tạ Bách, khi hình ảnh chuyển tiếp, hắn theo thói quen nhếch khóe môi, lộ ra vẻ mỉm cười tiêu chuẩn mê người.. kết quả màn hình hiện lên khuôn mặt xấu xí hai mắt lồi ra, lỗ mũi trướng to, miệng chảy nước dãi cùng hắn mặt đối mặt!

    -!

    Tuy Tạ Bách có thể tự khống chế không phát ra tiếng kêu kinh hãi, nhưng cả người bị xung kích toàn thân cứng đờ, không chút nghĩ ngợi đem màn hình di động đè lên trên đùi.

    Trợ lý nhận thấy được dị thường của hắn liền vội hỏi:

    - Bách ca, đã xảy ra chuyện gì sao?

    Tạ Bách phục hồi lại tinh thần, nhìn thoáng qua trợ lý không chút dấu vết điều chỉnh nhịp thở:

    - Không có việc gì, cậu tiếp tục làm việc của cậu đi, tôi đang xem phim.

    Trợ lý không có nghi ngờ gì, rất nhanh lại làm việc của mình, mà Tạ Bách bình phục lại tâm tình cố tự trấn định lật xem màn hình di động – vừa rồi hắn là vì không kịp phòng bị, nói không chừng là a Diễn cố ý dọa nạt hắn đây? Thiếu niên độ tuổi này không phải thích trò đùa dai sao?

    Lời tuy như thế, trong lòng hắn lại có một thanh âm nho nhỏ nói với hắn – không phải, tính khí của Ngụy Diễn như thế nào, mình còn không biết sao?

    Quả nhiên, một lần nữa chứng kiến màn hình điện thoại, khuôn mặt dọa người cũng không thấy, thế nhưng bên trong hiện ra hình ảnh lại làm cho hắn không thể không đem cánh cửa khép hờ đoạn thời gian trước mạnh mẽ đẩy ra – chỉ thấy Ngụy Diễn đang thản nhiên đứng trước mặt một nam sinh cao lớn hơn hắn rất nhiều, đối phương phảng phất như là tang thi trong phim Mỹ thường hướng Ngụy Diễn bổ nhào qua, mà ngón trỏ cùng ngón giữa của Ngụy Diễn kháp một giờ giấy màu vàng hình chữ nhật, ngay sau đó cổ tay huy động, giấy liền không gió tự cháy, sau đó Ngụy Diễn đã đem lá bùa kia nắm chặt trong lòng bàn tay, tựa hồ hoàn toàn không cảm nhận được ngọn lửa đang cháy, nắm tay mang theo ngọn lửa đánh thẳng vào thiên linh cái của nam sinh kia!

    Nam sinh phát ra một tiếng tru lên giống như là nôn mửa, sau đó Tạ Bách liền trơ mắt chứng kiến trong tay Ngụy Diễn cầm lấy vật gì đó từ trong người nam sinh kéo ra ngoài!

    Tạ Bách nhớ rõ, đêm hôm đó chứng kiến Tịch cùng Niên, Ngụy Diễn nói "mở mắt" cho hắn cần vài giờ tác dụng, mà chờ ngày hôm sau khi hắn tỉnh lại cũng đích thật không còn nhìn thấy những tồn tại thần kỳ kia.
     
    Heoheocon9552 likes this.
  6. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 54 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng mà vì cái gì hiện tại hắn đang ở cách xa hơn nửa địa cầu, lại có thể từ trong internet của wechat chứng kiến quỷ sống!

    Lúc đó Ngụy Diễn bởi vì nghe được tiếng thét chói tai, muốn sớm giải quyết sự tình cho nên cũng đã quên mình đang dùng tiểu người giấy liên thông Soái Soái nói chuyện phiếm với Tạ Bách qua wechat, càng không nghĩ tới tiểu người giấy bị âm khí của ác quỷ lây dính không cẩn thận phát ra xin internet, càng không tưởng được chính là Tạ Bách vốn có lộ trình sắp xếp tràn đầy, một đại minh tinh trăm công ngàn việc lại có nhàn hạ thoải mái chuyển tiếp yêu cầu liên thông internet với một người bạn bình thường như mình!

    Hơn nữa đây là bởi vì thông qua quỷ hồn Soái Soái làm môi giới liên thông internet, cho dù không được Ngụy Diễn mở mắt âm dương Tạ Bách vẫn có thể nhìn thấy.

    Cho nên căn bản không có một chút phòng bị, hành động hành hung ác quỷ của Ngụy Diễn hoàn toàn thông qua internet truyền cho Tạ Bách.

    Tạ Bách: Xem lâu rồi hình như còn có chút kích thích?

    Cũng không biết mình bị quay "trực tiếp", Ngụy Diễn đem ác quỷ từng cắn nuốt nhiều quỷ hồn cùng hai sinh hồn chộp trong tay, đối phương mặc dù là ác quỷ cũng hại hai người sống, nhưng hai người sống này còn chưa hoàn toàn chết hẳn, cho nên lực lượng của hắn cũng không tính là quá mạnh mẽ, nghiêm khắc trên ý nghĩa hẳn là xưng "ác quỷ dự bị", cho nên lúc đối phương Ngụy Diễn còn chưa cần cố hết sức.

    Đem ác quỷ kéo ra khỏi thân thể La Nghị, tay kia của hắn lấy ra một sợi dây thừng không biết tìm được chỗ nào, cổ tay run lên dây thừng giống như là sống lại, chủ động vây một vòng tròn xung quanh ác quỷ.

    Ác quỷ cũng không biết ý nghĩa hành động này của Ngụy Diễn, thấy dây thừng không tròng lên người mình, còn tưởng rằng tìm được cơ hội rít gào muốn bổ nhào hướng Ngụy Diễn – hắn không phải không biết Ngụy Diễn có chút bổn sự, nhưng đã bị ác niệm chiếm cứ tư tưởng hắn đồng dạng cũng bị khí tức trên thân Ngụy Diễn hấp dẫn, trực giác nói cho hắn biết nếu cắn nuốt sạch đối phương còn được lợi ích càng lớn hơn co rúc trong thân thể một nam sinh thấp bé suốt hai ngày nay rất nhiều!

    Mà Ngụy Diễn cũng không biết bởi vì kiệt lực hay vì không kịp phản ứng hay là chuyện gì xảy ra, đứng nguyên tại chỗ căn bản không nhúc nhích.

    Nhìn thấy một màn này Tạ Bách không nhịn được lên tiếng kinh hô:

    - A Diễn cẩn thận!

    Ở bên cạnh Tạ Bách trợ lý ngẩng phắt đầu lên:

    - Bách, Bách ca? Anh vừa kêu ai?

    Đôi mắt Tạ Bách nhìn chằm chằm màn hình di động, toàn bộ tâm thần đều tập trung vào Ngụy Diễn, căn bản không phân ra chút tâm tư cho trợ lý.

    Lúc này hắn nghĩ đến Ngụy Diễn bị ác quỷ đánh lén thành công, nhưng Ngụy Diễn vẫn khoanh tay trước ngực đứng nơi đó, ác quỷ vẫn rít gào tru lên, nhưng Tạ Bách chợt chú ý hắn giống như bị vây trong một phạm vi, nhìn kỹ phạm vi kia không phải là vòng tròn do dây thừng tạo thành vừa rồi sao?

    Ý thức được Ngụy Diễn không phải không thể phản kích, hơn nữa còn có định liệu trước, sớm có mưu tính, Tạ Bách không khỏi thở ra một hơi nhẹ nhõm:

    - Thật tốt quá.

    - Thật tốt quá cái gì? Bách ca?

    Trợ lý có chút khẩn trương, hắn chứng kiến sắc mặt Tạ Bách lúc khẩn trương lúc thả lỏng, sợ Tạ Bách xảy ra vấn đề.. tỷ như vừa rồi quay chụp mặt trời chói chang làm cho Tạ Bách bị cảm nắng.

    Tâm tình Tạ Bách thoải mái hơn một chút, liền tùy tiện nói một câu:

    - Không có gì, xem phim, rất hay, đầu nhập đi vào.

    Trợ lý nghe vậy cũng cảm thấy buông lỏng:

    - Bách ca đang nhìn phim điện ảnh gì vậy, xem hay như thế sao?

    Bình thường Tạ Bách đối đãi nhân viên công tác bên người rất thân cận hiền hòa, có thứ tốt gì cũng sẽ chia nhau hưởng lợi.

    Nhưng lần này hắn lại không có hứng trí chia nhau hưởng lợi, chỉ thuận miệng nói:

    - Tôi cũng không biết, chà được đoạn ngắn trên mạng mà thôi. Cậu đi làm chuyện của cậu đi.

    Trợ lý nghe xong cũng không tiếp tục quấy rầy Tạ Bách, mà Tạ Bách thì nhìn màn hình di động, thiếu chút nữa tiếp tục hít sâu một hơi rét lạnh – lại có một con quỷ từ trên trần nhà mới xuất hiện!
     
    Heoheocon9552 likes this.
  7. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 55 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngụy Diễn nhìn Diệp tử từ trên trần nhà chậm rãi bay ra, mặt không chút thay đổi:

    - Cô có thể tới chậm thêm một chút nữa.

    Diệp tử mặc váy áo mới mà Ngụy Diễn đốt cho nàng xoay một vòng, nếu xem nhẹ sắc mặt xanh trắng của nàng, lại có bộ dáng thiên chân khả ái của một cô gái:

    - Vì cái gì? Tôi quấy rầy đến anh sao?

    Ngụy Diễn:

    - Cô lại đến muộn hơn thì tôi đã thu thập xong hắn rời đi.

    Nghe ra lời nói không vui trong giọng nói của Ngụy Diễn, Diệp tử cũng không giả bộ:

    - Ai nha, thật ngượng ngùng, nơi này dù sao cũng là nhà vệ sinh nam, tôi dù gì cũng là một thục nữ, làm sao có thể tiến nhà vệ sinh nam đây?

    Ngụy Diễn:

    - Tốt nhất là nguyên do này, bằng không tôi đều phải hoài nghi con ác quỷ này có phải được cô bảo hộ hay không, cho nên luôn không có động tĩnh gì.

    Bị Ngụy Diễn chất vấn, Diệp tử cứng người một chút, sau đó lớn tiếng hét lên:

    - Nè nè nè đừng nói bậy a! Là tôi không muốn xử lý sao? Ai bảo tên kia giảo hoạt như vậy, lại biết khoác da người giả tạo! Nương khí tức của người sống, tôi cũng không cảm giác được tử khí của hắn a.. nếu không hai ngày nay tôi đã đánh mất hai thủ hạ tiểu quỷ, tôi cũng còn không chú ý tới đâu!

    Nhắc tới việc này, nhãn cầu của nàng vừa chuyển nói:

    - Nhưng anh cũng đừng nói tôi, anh không phải cũng không chú ý tới sao? Dù sao hắn mỗi ngày đều lắc lư dưới mí mắt của anh, theo đạo lý anh hẳn nên phát hiện trước cả tôi a? Trường học này là địa bàn của tôi, hiện tại xông vào một con chuột, tôi cách ứng bao nhiêu chứ!

    Ngụy Diễn trầm mặc, sở dĩ hắn không sớm động thủ, nguyên nhân chủ yếu là vì giấy vàng của hắn không đủ dùng.

    Giấy vàng hiện tại không thể so với lúc trước, máy móc sản xuất lượng lớn, nhưng tác dụng cơ hồ đã không có.

    Hắn thật vất vả đi khắp thôn xóm lớn nhỏ trong thị trấn Nguyên Khẩu, mới tìm ra một nhà làm giấy vàng bằng thủ công cổ pháp, nhưng lão nhân gia nhà đó cũng là người có tay nghề đời cuối cùng, hơn nữa bởi vì lớn tuổi, người trong nhà không muốn làm cho lão nhân vất vả mệt nhọc, cần đón hắn tới thành phố lớn dưỡng lão, cho nên Ngụy Diễn mua lần này cũng không biết lần sau cần đi chỗ nào tìm đâu.

    Nhưng vị lão nhân gia kia phỏng chừng cũng cảm thấy sau này không còn cơ hội làm giấy vàng thủ công, cho nên mang theo ý tưởng "một hơi làm cho đủ" sửng sốt làm ra một rương lớn, nếu dùng tiết kiệm một chút, hẳn còn có thể dùng vài năm.

    Chờ cuối năm nay hắn lên đại học thì tự do, đến lúc đó hắn không tin Hoa quốc lớn như vậy, hắn không tìm được giấy vàng thích hợp sử dụng.

    Nếu một chốc hắn tìm không thấy.. chẳng qua, chẳng qua hắn dùng tiết kiệm một chút, lúc đối chiến với quỷ quái dùng bạo lực dỡ bỏ là được.

    Mỗi khi tới thời điểm này, hắn đặc biệt may mắn mình có thiên sư huyết mạch, mà không phải phù tu, không đến mức không có phù chú thì như con gà bị rút lông!

    Nhưng hắn cũng sẽ không đem lý do này nói với Diệp tử, bọn họ dù sao nhân quỷ khác đường, cho nên hắn chỉ nói lý do không quá đặc biệt trọng yếu nhưng người khác nghe vào mới là mấu chốt:

    - Ác quỷ này đang tìm thế thân, lúc trước Lý Mãnh thu tiền thay mạng của hắn, dựa theo quy củ là đối phương dùng tiền mua mạng của hắn, cho nên tôi không thể tùy tiện ra tay, cũng chính là vì hiện tại hắn mạnh mẽ đi cướp tính mạng của một người khác, mới phương tiện đem hắn bắt được.

    Bên ngoài màn hình Tạ Bách hơi nhíu mày – không biết như thế nào trực giác nói cho hắn biết lời của Ngụy Diễn không phải là thật sự, cũng không phải nói Ngụy Diễn nói dối, hơn nữa lý do này cũng không phải lý do chân chính. Nhưng mà.. quan hệ giữa a Diễn cùng nữ quỷ hình như là rất không tệ a? Nữ quỷ kia có gì tốt? Sắc mặt xanh trắng, khí chất âm trầm, quan trọng nhất còn là một con quỷ.

    Diệp tử cũng không biết mình bị ghét bỏ, vẻ mặt nàng giật mình gật đầu:

    - Thì ra là thế, tìm thế thân đích xác đều là ác quỷ, giảng đạo lý là không được, cũng khó đối phó. Cũng may chúng ta.. được rồi, là anh đúng lúc giải quyết. Có câu nói như thế nào, mất bò mới lo làm chuồng, cũng chưa muộn vậy..

    Ngụy Diễn:

    - Được rồi, đừng khoe chữ, cô đã tới đây, như vậy đến tiếp sau liền giao cho cô xử lý đi, tôi còn phải quay về lớp học đâu.

    Diệp tử ngẩn ngơ, buột miệng hỏi:

    - Xử lý như thế nào?

    Ngụy Diễn:

    - Tôi thật hoài nghi cô làm sao thu phục chút tiểu quỷ làm thủ hạ.

    Diệp tử không phục:

    - Cái đó không giống, bọn họ đều bị nhân cách của tôi, không, là quỷ cách mị lực thuyết phục! Hơn nữa tôi thật có nguyên tắc, người này rõ ràng đã mất đi mình, tôi cũng không cần thu hắn làm tiểu đệ!

    Nàng ghét bỏ xong, ghé sát vào ác quỷ còn đang kêu gào, cổ bị gãy thành 90 độ vẫn còn hung mãnh va chạm nhìn qua như tùy thời sẽ bị gãy thành hai đoạn.

    - Tôi nhận ra người này! Không phải trước đó không lâu hắn say rượu lái xe gây ra tai nạn xe cộ đó sao!
     
    Heoheocon9552 likes this.
  8. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 55 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bởi vì lúc đó tai nạn xe cộ phát sinh cách trường học không xa, tuy rằng Diệp tử không thể dễ dàng rời khỏi địa bàn trường học, nhưng nàng đứng trên mái nhà tầng cao nhất vẫn có thể chứng kiến không ít cảnh tượng bên ngoài trường học.

    Nàng nhớ được lúc đó nàng còn cảm thán với một tiểu quỷ tên kia xứng đáng, kết quả không nghĩ tới đảo mắt đối phương lại vào trường học gây sóng gió.

    Không hổ là cặn bã lúc còn sống đã không đem mạng người xem thành quan trọng gì sao? Đã chết còn dùng tiền thay mạng đi hại người vô tội.

    Không đúng.

    - Tiền thay mạng không thể nào là do chính hắn làm ra được đi?

    Ngụy Diễn cho nàng một ánh mắt:

    - Xem ra cô còn không tính quá ngu ngốc.

    - Tiền thay mạng cho ác quỷ này là do người nhà của hắn chuẩn bị, rõ ràng là trách nhiệm của hắn, lại vẫn còn muốn tìm người khác làm thế thân đền mạng, làm người lại có tam quan tràn đầy nguy cơ như vậy, vậy đừng làm người chứ.

    Hắn vừa dứt lời, đã đem dây thừng buộc chặt, theo dây thừng buộc chặt, ác quỷ bên trong cũng cảm giác được nguy cơ, lại cuồng bạo giãy dụa, nhưng không thể chống cự dây thừng càng lúc càng siết chặt, khi dây thừng bị buộc thành bế tắc, ác quỷ giống như biến thành bãi chất lỏng bị bạo chiếu dưới ánh mặt trời, xoẹt một tiếng không còn sót lại chút gì.

    Giải quyết xong ác quỷ, Ngụy Diễn đang chuẩn bị để cho Diệp tử xử lý ba học sinh bị hôn mê, nhưng cách đó không xa động tác của tiểu người giấy làm cho hắn chợt cứng lại, bởi vì từ trên mặt của tiểu người giấy, hắn thấy được mặt của Tạ Bách.

    Hai người đối diện thật lâu sau, mãi tới Tạ Bách không nhịn được nháy mắt:

    - A Diễn?

    - A.. anh nhìn thấy cái gì?

    Ngụy Diễn xấu hổ mở miệng.

    Bên này Tạ Bách cũng không nghĩ tới Ngụy Diễn đã phát hiện được mình, nhưng nhìn diễn cảm của Ngụy Diễn có vẻ bất an.. a, làm sao bây giờ, đột nhiên cảm giác được có chút đáng yêu!

    Điều này làm cho hắn nổi lên tâm tư đùa dai, ý đặc biệt xuất ra kỹ xảo biểu diễn làm ra diễn cảm nghiêm túc:

    - Tôi đều nhìn thấy hết.

    - Chuyện gì chuyện gì anh đang cùng ai nói chuyện?

    Diệp tử vươn đầu qua, sau đó chứng kiến Tạ Bách, trầm mặc ba giây:

    - A a a a là nam thần a!

    Sau đó toàn bộ quỷ giống như là kẹo đường hòa tan té trên mặt đất:

    - A, tôi nhìn thấy nam thần sống..

    Ngụy Diễn bưng kín lỗ tai – lực sát thương của nữ quỷ quả nhiên không phải nói chơi, chỉ một tiếng quỷ kêu khiến linh hồn người như bị hái xuống, hắn nhìn thoáng qua ác quỷ bị nhốt trong dây thừng, quả nhiên vừa rồi còn điên cuồng giãy dụa lúc này đã là trạng thái hồn phách xuất khiếu.

    A, đúng rồi, Tạ Bách!

    Ngụy Diễn nhanh chóng nhìn Tạ Bách, lại phát hiện hắn cũng mới buông xuống bàn tay bịt kín lỗ tai.

    Hai người liếc mắt nhìn nhau, phát hiện động tác giống nhau như đúc, sau đó cùng bật cười, đem bầu không khí ngưng trọng xua tan.

    - Ngượng ngùng, để cho anh chứng kiến những thứ này..

    Ngụy Diễn mang theo vẻ xin lỗi, ngượng ngùng sờ mũi.

    Tạ Bách nhìn thấy Ngụy Diễn thay đổi dáng vẻ bình tĩnh cường đại đối chiến ác quỷ vừa rồi, lộ ra vài phần bộ dạng của thiếu niên ngượng ngùng, chỉ cảm thấy nhịp tim nhanh hơn hai nhịp:

    - Không, trên thực tế tôi thật cao hứng có thể chứng kiến những việc này.. A, không phải cao hứng, là.. cậu cũng biết những thứ này tồn tại thật thần kỳ, từ đêm 30 nhìn thấy qua một lần, kỳ thật trong lòng tôi luôn nhớ mãi không quên.

    Ngụy Diễn nghe ra được trong lời nói của Tạ Bách cũng không có vẻ gì e ngại, lúc này mới thở ra một hơi:

    - Trên thực tế, những thứ này cũng không có gì đáng nhớ, nhìn không thấy ngược lại rất tốt, bởi vì bọn họ vốn là một loại tồn tại khác rồi, mặc kệ không nhiễu lẫn nhau mới là tốt nhất.

    Thần sắc Tạ Bách khẽ tối:

    - Không nhiễu lẫn nhau sao? Nếu quả thật có thể nhiễu lẫn nhau thì tốt rồi..

    Hắn nhìn Ngụy Diễn, tiếp tục hồi tưởng lại một màn vừa rồi, nội tâm có một ý tưởng miêu tả sinh động. Nếu có thể..

    Đại khái ánh sáng trong nhà vệ sinh nam không tốt, cho nên Ngụy Diễn không thấy rõ thần sắc của Tạ Bách, nhưng nghe được lời của hắn liền an ủi:

    - Phải, sẽ có kẻ vượt ranh giới, có phải anh gặp được chuyện gì không tốt hay không? Đúng rồi, tôi nhớ được khi nãy anh nói có chuyện cần tìm tôi?

    Tạ Bách bị lời của Ngụy Diễn cắt đứt suy nghĩ, nghe được lời của hắn, chỉ đành đem ý nghĩ kia tạm thời đè xuống không đề cập tới – hiện tại thời cơ còn chưa đủ thành thục – ngược lại đáp:

    - Là Lan Thiến tỷ, nàng muốn tìm cậu cảm ơn, nhưng nàng không có phương thức liên lạc của cậu, cho nên hỏi người trong giới giải trí, đã hỏi tới chỗ này của tôi.
     
    Heoheocon9552 likes this.
  9. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 56 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngụy Diễn hồi ức một chút, mới nhớ lại hắn nói "Lan Thiến tỷ" là ai:

    - A, là nàng nha.

    Hắn đại khái đoán được đối phương tìm mình có chuyện gì:

    - Anh nói cho nàng biết lúc đó đã thanh toán xong.

    Một ngàn đồng đổi một tiểu mộc bài hộ thân, đối với hắn khi đó còn có đối với Mã Lan Thiến đều là giá cả thật công bình, cho nên lấy xong tiền bạc, sứ mệnh của tiểu mộc bài cũng hoàn thành, lẫn nhau cũng không cần tiếp tục liên hệ, làm chức nghiệp như bọn họ, thường xuyên tiếp xúc người thường cũng không tốt.

    - Cho nên quả nhiên là cậu phù hộ nàng!

    Tạ Bách có chút kích động buột miệng nói ra.

    Ngụy Diễn lặng một chút:

    - Không phải phù hộ, chính là nàng mua một hộ thân phù duy nhất từ chỗ tôi. Lúc đó tôi nhìn thấy cung đứa con của nàng mơ hồ có thiếu, nhưng cũng may còn chưa tới nông nỗi không thể cứu lại, hơn nữa lúc đó tôi cần dùng tiền gấp, cho nên cùng nàng làm một bút mua bán.

    Sau đó quay đầu cầm tiền đi mua giấy vàng, tiền kia cũng đủ trả tiền đặt cọc, còn có thiếu lão gia tử kia một số tiền, cũng may lão gia tử cũng có chút biết cách thức, trực tiếp kêu hắn giúp gia đình mình sửa lại chút phong thủy, không cầu đại phú đại quý, nhưng cầu người một nhà bình an không ngại, sau đó xem như khấu trừ tiền nợ.

    Nếu đổi lại là những người khác, Ngụy Diễn cũng sẽ không giải thích nhiều như vậy, nhưng Tạ Bách thì khác..

    Quả nhiên còn là bởi vì Tạ Bách sinh trưởng ở điểm thẩm mỹ của hắn đi? Ngụy Diễn yên lặng nghĩ, tuy rằng tính khí có chút rất nhanh nhẹn, thế nhưng làm bạn bè yên lặng hút nhan sắc cũng là không sai.

    Không biết mình ở trong lòng Ngụy Diễn được xác định vị trí là "lấy sắc thị người", Tạ Bách nghe xong giải thích không nghĩ ngợi gì liền nói:

    - Tôi cũng muốn có!

    Nhìn thấy Ngụy Diễn có chút ngạc nhiên, Tạ Bách vội vàng hắng giọng một cái:

    - Ý tôi là, tôi cũng cần một hộ thân phù. A, dù sao giới giải trí nha, ngư long hỗn tạp chẳng hạn.

    Đương nhiên đây chỉ là lấy cớ, hắn chỉ cần nghiệm chứng bổn sự của Ngụy Diễn rốt cục có bao nhiêu.

    Có phải thật sự lợi hại tới mức đủ chống đỡ ý nghĩ của hắn hay không.

    Ngụy Diễn không nghi ngờ gì, nói:

    - Tốt, không thành vấn đề, nhưng nơi này ánh sáng không tốt lắm, hơn nữa còn cách internet xem không được rõ, huống hồ bây giờ anh không phải đang ở đảo Sicily sao? Nếu anh thật sự có cần, có thể đợi anh về nước rồi nói sau.

    Dừng một chút, hắn bổ sung một câu:

    - Nhưng chuyện cần nói trước tiên, tôi cần phải thu phí.

    Tạ Bách không chút do dự:

    - Không thành vấn đề, nên bao nhiêu là bao nhiêu!

    Ngụy Diễn bị sự sảng khoái của đối phương lấy cảm tình:

    - Yên tâm đi, giá hữu tình.

    Tạ Bách không tự chủ được lộ vẻ cười đạt được ước muốn, đang muốn tiếp tục tán gẫu, thình lình cửa kính xe bị gõ hai cái. Hắn không kiên nhẫn ngẩng đầu lên nhìn, mới phát hiện một thanh niên mặc áo hoa đang gõ, trợ lý bên cạnh cũng hợp thời mở miệng:

    - Bách ca, chúng ta đã tới hơn mười phút.

    Nhưng vì hắn nhìn thấy Tạ Bách tựa hồ đang thật cao hứng nói chuyện điện thoại, bởi vậy không dám mở miệng quấy rầy.

    Nhưng hắn không dám, người khác dám – người gõ cửa kính xe chính là người hẹn ăn cơm với Tạ Bách trưa hôm nay.

    Ngụy Diễn cũng nghe được lời của trợ lý:

    - Anh còn có việc thì trước hết đi vội, tôi đem chuyện bên này cũng xử lý.

    Tuy Tạ Bách còn muốn tiếp tục tán gẫu, nhưng nghĩ tới tính cách người bên ngoài xe, vẫn thuận đường nói:

    - Được rồi, có rảnh tiếp tục liên hệ, cậu.. bên kia đã là buổi tối, sớm một chút nghỉ ngơi đi, chúc ngủ ngon!

    Ngụy Diễn cũng cười:

    - Được, vậy.. chờ anh về nước, ở nước ngoài hết thảy thuận lợi.

    Nụ cười trên mặt Tạ Bách còn sáng lạn hơn cả ánh nắng sáng rỡ của đảo Sicily:

    - Được, chờ tôi trở lại.

    - Cái gì mà "chờ anh trở về"? Anh kim ốc tàng kiều sao?

    Tạ Bách vừa cắt đứt internet, thanh niên bên ngoài chờ không được ra hiệu cho tài xế hạ cửa kính xe, sau đó vươn đầu vào:

    - Tôi vốn nhìn chằm chằm mặt trời chói chang tới đón anh, sau đó muốn cọ hơi lạnh trong xe, kết quả vừa nhìn thấy thấy nụ cười của anh quả thực so với ánh mặt trời chói chang càng thêm chói mắt!

    - Hán ngữ không phải đem toàn bộ từ ngữ hợp lại thì thành một câu như vậy, tuy rằng nhiệt tình học tập Hán ngữ của anh làm cho tôi thật cảm động, nhưng vẫn chân thành đề nghị anh không biết nói thành ngữ cũng đừng loạn dùng.

    Vẻ tươi cười trên mặt Tạ Bách nhất thời biến mất vô tung, một tay đẩy đầu đối phương ra xa.
     
    Heoheocon9552 likes this.
  10. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 56 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nam Nghiễm thị, trong một tòa biệt thự.

    Mười giờ khuya, một phu nhân ăn mặc ngăn nắp xinh đẹp đang ngồi trước gương trong phòng chải đầu, đột nhiên vang lên một tiếng "lạc" nho nhỏ, nàng lập tức nhìn qua tiểu búp bê đặt nơi đầu giường, tập trung nhìn vào, mặt trên xuất hiện vết rạn tinh tế làm cho nàng biết vừa rồi mình cũng không phải nghe nhầm.

    Phát hiện này làm sắc mặt nàng đại biến, cũng bất chấp tiếp tục dưỡng da, cầm di động liền bấm một dãy số.

    Không qua vài giây bên kia tiếp máy, còn chưa cho đối phương nói chuyện phu nhân đã thất kinh mở miệng:

    - Kỳ Thụy? Con có thể liên lạc với đại sư sao?

    - Dì ba, đại sư nói, không được hắn phân phó chúng ta không thể đi quấy rầy hắn.

    Tiếng nói của thiếu niên còn có chút ngây ngô từ trong điện thoại truyền tới, biểu hiện tuổi tác người nói chuyện cũng không lớn, nhưng ngữ khí nói chuyện của hắn lại ra vẻ.

    - Dì, dì biết, nhưng là bây giờ tình huống có biến, dì cần đại sư giải thích nghi hoặc, chỉ điểm bến mê!

    Phu nhân cắn môi đỏ mọng, nhìn tiểu búp bê xuất hiện vết rạn càng thêm hoảng sợ phát hiện, không biết có phải do nàng nhìn sai rồi hay không, vết rạn tinh tế giống như trở nên càng nhiều, càng lớn càng sâu hơn một ít!

    Điều này làm cho nàng càng thêm hoảng loạn:

    - Tiểu búp bê của dì xảy ra vấn đề! Đại sư nói mỗi ngày chỉ cần phụng dưỡng bên cạnh dì, một ngày ba bữa đút máu của dì, đợi bảy bảy bốn mươi chín ngày sau, dì có thể đạt được ước muốn không phải sao? Nhưng vì sao hôm nay tiểu búp bê lại giống như muốn hư mất vậy? Hôm nay dì đã dựa theo lời đại sư nói đút máu của dì a..

    Nói xong lời cuối cùng, thanh âm phu nhân biến thành khóc nức nở.

    - Đừng hoảng hốt, dì ba, dì trước tiên chụp tấm hình cho con, con giúp dì nhìn xem.

    Phu nhân nghe xong ánh mắt chợt sáng lên, giống như tìm được người tâm phúc:

    - Kỳ Thụy, con biết thứ này?

    Đối phương nói:

    - Con không hiểu thứ này, nhưng con có thể giúp dì liên hệ với đại sư.

    Phu nhân há miệng thở dốc, muốn nói vì sao nàng không thể trực tiếp đi liên hệ đại sư, nhưng nghĩ tới bối cảnh gia đình của cháu trai, nàng không dám nghi ngờ quá nhiều, hốt ha hốt hoảng mở ra công năng cameras của di động, đang muốn chụp ảnh, bên kia lời của cháu trai lại truyền tới:

    - Cần dùng cam thường, đừng dùng chỉnh sửa.

    Phu nhân mấp máy miệng, lại toàn bộ nghe theo, rất nhanh phát ra ảnh chụp, sau đó nội tâm vô cùng lo lắng chờ bên kia trả lời.

    Phu nhân kêu Dương Na, chồng nàng họ Lý.

    Cha mẹ chồng gây dựng sự nghiệp mở công ty gia công máy móc, không tính là đại phú đại quý nhưng xem như có chút tài sản, ở Nam Nghiễm thị coi như là kẻ có tiền.

    Nhưng cha mẹ chồng tổng cộng có ba con trai, chồng của nàng là lão tam, mặc dù nói con út được sủng ái nhưng trong phương diện gia sản cũng không được ưu đãi, bởi vì tuổi tác không sớm tiến vào công ty như hai anh trai, cho nên cổ phần cũng ít hơn hai anh trai.

    Hơn nữa giữa ba anh em cũng có khập khiễng, trong ngày thường lục đục với nhau không ngừng, cho nên sau khi chồng nàng xảy ra sự cố tai nạn xe cộ nàng trước tiên liền che giấu xuống dưới – những người khác cũng không trọng yếu, chủ yếu là giấu diếm người của Lý gia.

    Cũng may cha mẹ chồng đang ở nước ngoài, nhà lão đại cùng lão nhị cũng đi công tác ở ngoài tỉnh, hơn nữa xe gây tai nạn cũng không phải xe của gia đình họ, cho nên còn có thể tạm thời che giấu một chút.

    Nhưng giấy không thể gói được lửa, nhà lão đại rất nhanh sẽ trở về, nàng hoàn toàn có thể tưởng tượng sau khi biết tin chồng nàng đã chết, phản ứng đầu tiên của hai người anh tuyệt đối không phải vì cái chết của em trai mà bi thương, mà sẽ nghĩ biện pháp cướp đoạt tài sản trong tay chồng nàng.

    Đến lúc đó đáng thương cho nàng cùng con gái, chẳng phải là cuộc sống sẽ xuống dốc không phanh?

    Nàng hiểu được rất rõ ràng, bởi vì nàng không sinh được con trai nên cha mẹ chồng không thích nàng, hơn nữa chính nàng cũng không có bản lĩnh gì, nếu không nhờ có được người chị gả chồng tốt hơn nàng, lúc trước nàng chưa chắc được tiến vào cửa Lý gia.

    Nhà bọn họ chỉ có chồng nàng ra ngoài kiếm tiền, từ sau khi gả cho hắn nàng luôn hưởng thụ cuộc sống sung sướng, tốt nghiệp đại học liền phụng tử lập gia đình (có con trước mới cưới) liền căn bản không có đi ra ngoài làm việc qua, mỗi ngày chỉ biết đi dạo phố, làm đẹp, tụ họp. Cho nên sau khi chồng nàng xảy ra chuyện, nàng thiếu chút nữa là nổi điên, chỉ có thể kiên trì đi tìm người chị đã gả vào Đoạn gia xin giúp đỡ - chị của nàng là người đầu tiên bay ra khỏi ổ gà biến thành phượng hoàng, cũng bởi vì chị của nàng gả vào Đoạn gia, cải thiện cuộc sống gia đình bọn họ, cho nên nàng có thể lựa chọn học trong trường học của kẻ có tiền, mới có thể quen biết được chồng nàng, hơn nữa còn được gả vào Lý gia.
     
    Heoheocon9552 likes this.
Thread Status:
Not open for further replies.
Trả lời qua Facebook
Loading...