Chương 410: Đều bị chia ra Bấm để xem Nhị Lượng cười hi hi nói: "Tiểu Cửu, đừng để vẻ mặt lạnh lùng này của A Nguyệt dọa đến, kỳ thực trong lòng hắn rất vui sướng đó!" A Sinh gật đầu nói: "Bời vì A Nguyệt từ nhỏ đã không có bất kì biểu cảm gì, cũng không hiểu làm thế nào biểu đạt sự vui vẻ." Ngũ Nguyệt nói: "Nhất Nhất bảo ta đem tình huống bên trong Bách Triều bí cảnh nói với các ngươi." Đồng bạn đang giải thích giúp hắn, tránh việc hắn bị hiểu lầm là ghét Sở Cửu Ca, nhưng hắn lại không chút gì là để ý, mà trực tiếp nói vào chủ đề chính. "Bách Triều bí cảnh là một bí cảnh viễn cổ, nó thông được với Vô tận đại lục thì cũng có thể thông được với những vị diện khác, các ngươi rất có thể sẽ đụng phải đối thủ của các vị diện khác. Ta còn hoài nghi có người của những thế lực khác trà trộn vào đó, chẳng hạn như Nguyệt Ma Cung, người luôn âm thầm tìm tung tích hộp bất tử cũng không ít.." Ngũ Nguyệt nói rõ điều khó khăn trong nhiệm vụ lần này, lần vào bí cảnh này không hề dễ dàng, cuối cùng hắn nói: "Ta đến trễ rồi, không thể vào bí cảnh với các ngươi, sau này ta sẽ toàn lực hỗ trợ các ngươi." Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Được!" Lần này Hội đấu giá Cửu Thiên mở ra buổi đấu giá, trực tiếp gửi thiệp mời đến đế vương của trăm vương triều. Không dễ gì mới có cơ hội tu tập đủ nhiều đế vương như vậy, đương nhiên cần phải chặt chém chúng cho đã. Tất cả mọi người cũng không biết được sẽ gặp phải chuyện gì trong Bách Triều bí cảnh, để cho thiên tài nước mình có được cơ hội và cơ duyên càng tốt, các đế vương cực kỳ chịu bỏ ra vốn liếng, hơn nữa chúng cũng không thiếu tiền. Dù sao lần thi đấu tại viễn cổ võ đấu trường, việc Sở Cửu Ca dùng đan dược hao chết đệ nhất chiến đầu cuồng nhân Mạc Vấn Thiên họ vẫn nhớ rất rõ, tuyệt đối không thể để cho thiên tài của nước mình chịu thiệt thòi như vậy nữa. Bảo vật nhìn trúng, có thể sử dụng được nhất định phải giành lấy. Khi chúng đang nghĩ đến việc đấu giá bảo vật, Ngũ Nguyệt vừa hay mở ra Hội đấu giá Cửu Thiên tại Trung Châu vương triều, cũng chính là bảo khố chính của Hội đấu giá Cửu Thiên tại Nam vực này. Ngũ Nguyệt nói với Sở Cửu Ca: "Cửu Ca muội tùy ý lựa chọn, còn dư thì để ở Hội đấu giá bán." Tam Tiền nói: "A Nguyệt, cái này ta có thể tùy ý chọn không?" Ngũ Nguyệt nhàn nhạt quét qua hắn nói: "Ngươi thì thôi đi, cho ngươi cũng vô dụng, chỉ cho tiểu Cửu." Sở Cửu Ca chọn một số linh khí và linh dược, nói: "Tương đối rồi, những thứ khác cũng không dùng đến." Lần đấu giá này tranh nhau rất gay gắt, các đế vương như không cần tiền mà đấu giá các bảo vật. Họ nhìn về nam tử lạnh như trăng trên đài, một bên chửi trong lòng Hội đấu giá Cửu Thiên là gian thương, nhưng lại nhịn không được bị những bảo vật dụ dỗ. Băng Nguyệt vương triều rất là có tiền, tuy Băng Nguyệt tiên tử của họ đã bại rồi, nhưng vương triều vẫn còn có rất nhiều thiên tài có được tư cách. Lúc này Băng Hoàng nói: "Hồng Thiên nữ hoàng, chẳng lẽ nơi này không có thứ ngươi nhìn trúng sao? Hay là Hồng Thiên vương triều ngươi kẹt tiền quá." Sắc mặt Hồng Thiên vương triều trầm xuống, lần này người đạt được tư cách không phải là người của Dung Hiểu thì chính là người của Sở Cửu Ca, ai cũng không cần cô giúp chuẩn bị đồ. Sở Cửu Ca nói: "Rất muốn Hồng Thiên vương triều giành đồ với các ngươi sao? Được thôi ta thành toàn ngươi." Đối phương muốn cô nâng giá, vậy thì cô phối hợp thôi, đến lúc đó đều là Hội đấu giá Cửu Thiên lời. Sau đó phàm là thứ Băng Nguyệt vương triều nhìn trúng, Sở Cửu Ca liền nâng giá, Băng Nguyệt vương triều ghi hận việc Sở Cửu Ca đánh bại Băng Nguyệt tiên tử, đương nhiên cũng tiếp tục nâng giá để đấu giá. Cuối cùng mất gấp năm sáu lần số tiền mới đem vật phẩm đấu giá được, vẻ mặt còn rất đắc ý. Khóe miệng Tam Tiền giật không ngừng, hắn nói: "Đây mới thực sự là đồ ngốc nhiều tiền này!" Băng Nguyệt tiên tử vốn cho rằng Hồng Thiên vương triều nhất định sẽ tức giận, nhưng lại không ngờ chúng bình tĩnh như vậy. Như thể không để ý bảo vật bị họ giành mất, khiến họ càng thêm bức bối. Cho đến khi đấu giá kết thúc, Băng Nguyệt vương triều nhìn thấy một nam tử lạnh lùng như trăng, đích thân tiễn đám người Sở Cửu Ca ra tận cửa, sắc mặt họ đều muốn nứt ra. Không chỉ tiễn ra khỏi Hội đấu giá, mà còn chủ động tiễn đến khách điếm. Nên biết Nguyệt thiếu chủ của Hội đấu giá Cửu Thiên ngày thường rất lạnh nhạt, hoàn toàn không thèm quan tâm bất cứ ai, lúc nào thấy qua hắn tỉ mỉ như vây? Băng Nguyệt tiên tử nói: "Ngươi.. các ngươi.." Tam Tiền kéo lấy vai Ngũ Nguyệt nói: "Sao rồi? Đây là huynh đệ của ta." Nhị Lượng nói: "Vốn chúng tôi không có ý định đấu giá, nhưng mà ngươi khiêu khích, không còn cách nào! Bị hố thì đáng đời." Sắc mặt Băng Nguyệt tiên tử xanh lét, đám người này cùng một bọn với Hội đấu giá Cửu Thiên. Người của Băng Nguyệt vương triều mỉa mai nói: "Hồng Thiên nữ hoàng, không ngờ ngươi lại ôm được cái đùi to là Hội đấu giá Cửu Thiên, thật khiến người ta nhìn bằng con mắt khác mà!" Chúng cuối cùng cũng hiểu những người này vì sao có thể đem đan dược xem như đậu mà nhai rồi, thì ra phía sau có hậu thuẫn to lớn là Hội đấu giá Cửu Thiên, có thể so sánh được sao? Hồng Thiên nữ hoàng nói: "Nhi tử ta quen biết Sở Cửu Ca đã lâu." Việc này càng khiến cho họ đố kỵ thêm, nhưng Hồng Thiên nữ hoàng trong lòng biết rõ, Sở Cửu Ca là hướng về nhi tử bà, chứ không phải hướng về bà. Bách Triều bí cảnh sẽ mở ra sau ba ngày, nơi này là Trung Châu vương triều, Nguyệt Ma Cung dù dã tâm có lớn hơn nữa, cũng không dám làm bậy ở đây, bình yên trải qua ba ngày, họ lần nữa đi đến võ đấu trường. Trung Hoàng nói: "Nơi này là cửa vào, các ngươi nếu muốn tiến vào Bách Triều bí cảnh, vậy thì nhất định phải giành được lệnh bài trong không trung. Trước giành được lệnh bài thì được đi vào trước, nếu gặp nguy hiểm ở bên trong, nắm vỡ lệnh bài liền có thể trở về." Kế đến, họ xong về phía viễn cổ võ đấu trường tranh giành lệnh bài. Những người phía Dung Hiểu nhanh chóng giành được lệnh bài và biến mất rồi, Dung Uyên phóng về bên cạnh Sở Cửu Ca nói: "Cửu nhi, đi vào bên trong rất có thể sẽ bị chia ra, chúng ta hãy thử cùng lúc lấy được lệnh bài thử!" Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Ừm!" "Nói không sai, chúng ta cũng cùng lấy lệnh bài đi!" Thế nhưng người phía Băng Nguyệt vương triều lại đến làm loạn, cố ý tranh giành lệnh bài trước mặt họ, sắc mặt Dung Uyên trầm đi, lạnh giọng nói: "Cút!" "Binh binh binh!" Nhóm người Băng Nguyệt vương triều cho rằng chúng người nhiều sẽ chiếm ưu thế, kết quả chúng chẳng có được kết cục gì tốt dưới tay họ, chỉ có thể nhìn họ cầm lấy năm cái lệnh bài. Năm khối lệnh bài vào tay, năm người Sở Cửu Ca biến mất tại chỗ. Tiếp đến những người khác cũng lấy được lệnh bài, trăm người đều biến mất tại viễn cổ võ đấu trường. "Rầm!" Sở Cửu Ca từ trong không trung xuất hiện hạ xuống một đồng cỏ. Xung quanh ngoài cô ra không còn ai, xem ra dù cùng lúc lấy được lệnh bài, cũng không cách nào truyền tống đến cùng một địa điểm. Cô cùng với Dung Uyên và đám Nhị Luợng bị tách ra rồi, tiếp theo là tìm được họ trước, hy vọng không bị tách quá xa.
Chương 411: Nửa đường gặp nhau Bấm để xem Thiên tài các vương triều vào bí cảnh rồi, không biết khi nào mới có thể trở về, đế vương của trăm vương triều đều bận trăm công nghìn việc, không thể một mực đợi tại nơi này. Họ để người ở lại, liền trở về vương triều mình. Hồng Thiên nữ hoàng phái người đến tìm Tử Tinh Châu, để Tử Tinh Châu trở về Hồng Thiên vương triều. Tử Tinh Châu sao dám đi với bà ta, trốn trong Hội đấu giá Cửu Thiên ôm lấy cái đùi to Ngũ Nguyệt, "Ngũ Nguyệt đại lão, Cửu Ca nói rồi, trinh tiết của ta ngươi phải bảo vệ, ngươi không thể không quản ta đâu đó." "Ừm!" Ngũ Nguyệt mặt không biểu cảm đáp. Tử Tinh Châu ôm được đùi to của Hội đấu giá Cửu Thiên, Hồng Thiên nữ hoàng đương nhiên không dám cưỡng ép đưa người đi, chỉ đành rời khỏi trước. Tử Tinh Châu cực kỳ không thích loại cảm giác này, nếu thực lực hắn mạnh hơn Hồng Thiên nữ hoàng, khi đó đương nhiên không sợ bị người ta nhớ nhung. Hắn nói với Ngũ Nguyệt "Ta muốn trở nên mạnh hơn, Ngũ Nguyệt lão đại, ngươi có thể giúp ta không? Cũng không thể đợi đám Cửu Ca tử bí cảnh ra bỏ ta lại càng xa chứ." Ngũ Nguyệt gật đầu nói: "Được! Ta giúp ngươi. Dù sao ta cũng muốn giúp tiểu Cửu gì đó, giúp người bạn mà cô ấy quan tâm, cũng là đang giúp cô ấy." Bách Triều bí cảnh càng to lớn hơn so với tưởng tượng của Sở Cửu Ca, cô dùng tốc độ nhanh nhất đi lại trong thế giới này, nhưng lại không nhìn thấy người nào khác ngoài cô. Sở Cửu Ca đem Hắc Viêm đưa ra để hít thở không khí, Hắc Viêm nói: "Đây quả là một bí cảnh lớn, tràn đầy khí tức từ thời viễn cổ. Chủ nhân vận khí người vẫn luôn rất nghịch thiên, nhất định có thể đạt được thứ tốt ở nơi này." Đến Bách Triều bí cảnh chỉ vì muốn có được tin tức của hộp bất tử đệ ngũ tộc, nhưng nếu như có thể có được thu hoạch khác, đó cũng không tồi chút nào. Để không bỏ lỡ bất cứ cơ hội nào, Sở Cửu Ca bắt đầu sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng, tất cả mọi thứ xung quanh đều rơi vào mắt cô. Bảo vật không có phát hiện, người cũng không phát hiện, yêu thú lại phát hiện không ít. Sở Cửu Ca nói: "Xem ra Bách Triều bí cảnh này không phải là nơi an toàn gì, nhất định phải nhanh chóng tìm hiểu tình huống nơi đây mới được." Sở Cửu Ca vận chuyển linh lực phóng ra xa, có uy áp của Hắc Viêm, những yêu thú kia không dám công kích cô. Sở Cửu Ca chạy trong bí cảnh này hết hai ba ngày, không gặp được đồng bạn của mình, nhưng lại cảm nhận được phía trước có động tĩnh. Lực lượng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát phía đó, Sở Cửu Ca phát hiện có người đang chiến đấu. Tuy nhiên lại không có khí tức cô quen thuộc, có thể gặp được loài người nghe ngóng tin tức, cũng còn hơn việc cô chạy loạn không có mục tiêu trong bí cảnh này. Ngoại trừ loài người, Sở Cửu Ca còn phát hiện ra khí tức của yêu thú. "Rầm!" Một tiếng vang lớn truyền ra, Sở Cửu Ca nhìn thấy một số người đang giao thủ với một nhóm yêu thú cửu giai đỉnh phong. Từng người trong số họ thực lực đều không tồi, chí ít cũng có thực lực luyện linh cảnh thất trọng. Nhưng họ lại không thuộc bất kì ai trong số trăm người chiến thắng trong Bách Triều đại hội, đây chính là những thiên tài đến từ những đại lục khác sao? Số lượng yêu thú càng ngày càng nhiều, cho dù họ mỗi một người thiên phú đều rất cao, nhưng cũng khó chống đỡ nổi, đã có người bị thương rồi. Sở Cửu Ca chuẩn bị ra tay, hy vọng có thể hỏi được tin tức gì từ trong miệng họ. Với thực lực bây giờ của cô xông lên trước hình như cũng không giúp được gì, nhưng cô có Hắc Viêm mà! Hắc Viêm như một tia sét màu đỏ phóng qua đó, ngọn lửa của Hắc Viêm hướng về phía đám yêu thú đó. Uy áp cường đại khiến cho những linh thú đó tránh ra xa, chúng sợ chết, cho nên từ bỏ những miếng mồi trước mắt này rồi. Những người đó sắc mặt đại biến, nói: "Là linh thú!" "Linh thú này vừa mới cứu chúng ta, nó là linh thú đã được người khế ước!" Họ sẽ không tự cho rằng bản thân vận may bộc phát mà được linh thú đến cứu, rất hiển nhiên linh thú này là có chủ. "Không biết là vị bằng hữu nào ra tay tương trợ?" Một nam tử có khí chất ôn nhuận trong số đó lên tiếng hỏi. Hắc Viêm hóa thành vệt sáng bay qua đó, họ nhìn thấy một nữ tử áo đỏ ôm lấy một con hồ ly đỏ chầm chậm đi ra, dung mạo của thiếu nữ không thể chối là rất tuyệt sắc, khiến đáy mắt chúng lóe qua vẻ kinh diễm. Sở Cửu Ca nói: "Ta không phải miễn phí cứu các ngươi đâu, các ngươi đối với bí cảnh này biết được bao nhiêu, có thể nói cho ta biết hay không?" "Ngươi không phải người của đại lục chúng tôi? Trước đó đã được nghe nói đi vào Nguyệt Huyền bí cảnh rất có khả năng gặp được những thiên tài của đại lục khác, không ngờ thực sự gặp được rồi." Họ có chút kinh ngạc nói. "Nguyệt Huyền bí cảnh!" Sở Cửu Ca thấp giọng nói. Tuy là cùng một bí cảnh, nhưng các đại lục gọi bí cảnh lại khác nhau, ví như họ đến từ Tang Huyền đại lục sẽ gọi bí cảnh là Nguyệt Huyền bí cảnh, mà Bách đại vương triều lại gọi bí cảnh là Bách Triều bí cảnh. Họ là thiên tài của Tang Huyền đại lục mỗi một lần bí cảnh mở ra đều lựa chọn ra một trăm thiên tài đi vào, đến nơi này để tìm bảo, cơ duyên, lịch luyện và đề cao thực lực. Thực lực của họ không phải là đỉnh phong của đại lục họ. Tang Huyền đại lục họ thậm chí còn có thiên tài đạt đến hóa đan cảnh đi vào bí cảnh, có thể thấy tổng thể thực lực thiên tài Tang Huyền đại lục mạnh hơn rất nhiều so với Bách đại vương triều. Sau khi tìm hiểu đại khái tình hình, Sở Cửu Ca chuẩn bị rời khỏi tiếp tục tìm kiếm đồng bạn của mình, những người của Tang Huyền đại lục nói: "Sở cô nương, Nguyệt Huyền bí cảnh nguy cơ tứ phía, tuy ngươi có linh thú trong tay, nhưng một người hành động vẫn là rất nguy hiểm. Nếu ngươi không chê thực lực chúng tôi yếu, thì trước khi tìm được đồng bạn của cô, chúng ta có thể đi chung với nhau." Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Được!" Họ tạm thời lập thành một đội, Sở Cửu Ca biết chúng trên đường vẫn luôn thám thính thực lực của cô, thế nhưng Sở Cửu Ca lại không hề để cho chúng nhìn ra bất kì điều gì. Chúng cảm thấy quyết định để Sở Cửu Ca đi với chúng là một quyết định vô cùng chính xác, bởi vì có linh thú của cô, chúng không còn gặp phải sự vây công của các loài linh thú nữa. Phía trước có luồng hơi thở quen thuộc, tuy rằng không phải của nhóm người Dung Uyên, nhưng Sở Cửu Ca cảm nhận được là của người Bách đại vương triều, hơn nữa còn là một trong số những người đã từng giao thủ qua với cô. Có mùi máu tanh truyền đến, nhưng lại không có khí tức của yêu thú, Sở Cửu Ca lợi dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát, khoảng cách của họ bị kéo gần lại. Sở Cửu Ca cũng biết người bị vây công là ai rồi. Là Mặc Đồng, người mà cũng sử dụng đồng thật trên Bách Triều đại hội. Mà vây công hắn cũng là người của Bách Triều đại hội, cô đối với nhóm người này có chút xa lạ, nhưng lại mang khí tức của người Nguyệt Ma Cung. "Ha ha ha! Biết sử dụng đồng thuật thì đã sao? Còn không phải là thua trong tay chúng ta, xem ta móc đôi mắt đặc thù này của ngươi ra thế nào." Những người đó cười vặn vẹo. "Các ngươi rốt cuộc là người gì?" Sắc mặt Mặc Đồng trầm xuống. Chúng đều đến từ Bách đại vương triều, biểu hiện của những người này tuy là vào được một trăm hạng đầu, thực lực lại không xuất chúng lắm, rất tầm thường trong đại đa số thiên tài. Thế nhưng, chạm mặt nhau tại Bách Triều bí cảnh lại phát hiện thực lực chúng lại xa xa vượt qua hắn. Hắn căn bản không phải là đối thủ của chúng, điều này không được tầm thường.
Chương 412: Tự tìm đường chết Bấm để xem "Thấy ngươi đáng thương, vậy thì cho ngươi chết được rõ ràng! Chúng tôi thực ra là người của Nguyệt Ma Cung. Thiên tài Bách đại vương triều các ngươi đã từng đuổi cùng giết tận, chúng thiên kiêu thiên tài đi vào Bách Triều bí cảnh lần này, chúng tôi một người cũng không để sót mà diệt tận! Giết ngươi rồi, móc đôi mắt ngươi ra làm chứng, chúng tôi sẽ nhận được công lao không ít đâu." Chúng cười lạnh nói. Toàn thân Mặc Đồng lạnh ngắt, Nguyệt Ma Cung lại ở lần Bách Triều đại hội này triển khai báo thù, mà mục tiêu đi săn của chúng lại là chúng thiên tài. Hắn còn chưa thu được chút gì từ lần bí cảnh này mà đã phải chết, thật không cam tâm! Tạ Lạc người thanh niên ôn hòa dẫn đội nói: "Sở cô nương, người phía trước động thủ không phải là hạng người tốt lành gì, chúng ta vẫn là không nên vướng vào vũng nước đó sẽ tốt hơn." Sở Cửu Ca nói: "Nếu vẫn muốn hành động chung với ta, thì hãy ra tay cứu người! Không cứu thì, các ngươi có thể rời khỏi rồi." Tạ Lạc thở dài, Sở cô nương quá là lương thiện rồi. Nhưng vừa nghĩ đến cô có linh thú, chúng người cũng không ít, những người này cũng không phải không thể đối phó được. Chúng nghĩ đến việc có thể biểu hiện tốt trước mặt Sở Cửu Ca, chúng liền ra tay rồi. "Ầm!" Sự xuất hiện của họ, đã ngăn chặn việc người của Nguyệt Ma Cung móc đi đôi mắt của Mặc Đồng, người của Nguyệt Ma Cung giận dữ nói: "Người từ đâu đến, đừng quản chuyện bao đồng, việc của Nguyệt Ma Cung chúng tôi, cũng đến lượt các ngươi quản sao." "Rầm!" Song phương giao thủ, những người của Tang Huyền đại lục không phải là đối thủ của những tên Nguyệt Ma Cung này. Nhưng người của chúng đông, nhất thời cũng không thể toàn bộ bị người của nguyệt Ma Cung thu thập. Những người xa lạ này, không thuộc người của Bách Triều đại hội, lại chịu ra tay tương trợ hắn, Mặc Đồng khẽ ngẩn ra. Lần này Nguyệt Ma Cung tính kế kỹ như thế, sắp xếp người đến, thực lực từng người lại sâu không lường được, những người này e là không phải là đối thủ của chúng. Sắc mặt những người phía Tang Huyền đại lục đại biến nói: "Sở cô nương, nhanh đến giúp một tay, chúng tôi không phải là đối thủ của chúng!" Sở cô nương! Mặc Đồng nhìn qua, phát hiện một thân ảnh quen thuộc, là Sở Cửu Ca. Đồng thuật của cô còn mạnh hơn hắn, tuyệt đối là một đối thủ hắn không thể nào quên, chẳng trách những người xa lạ này chịu cứu hắn, thì ra là do Sở Cửu Ca. "Tiểu cung chủ! Thì ra ngươi cũng ở đây!" Những tên Nguyệt Ma Cung nhìn Sở Cửu Ca cười nói. Tiểu cung chủ! Xưng hô như vậy khiến cho lòng Mặc Đồng thắt lại, Sở Cửu Ca này cũng là người của Nguyệt Ma Cung. Người của Tang Huyền đại lục cũng mơ hồ rồi, người đang giao thủ với họ hình như rất thân quen với Sở cô nương. Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Các ngươi có thể cút rồi!" Người của Nguyệt Ma Cung nói: "Tiểu cung chủ, chúng tôi đang thi hành nhiệm vụ, vẫn mong ngươi đừng cản trở chúng tôi, nếu không thì cho dù chúng tôi giết ngươi ở đây, cũng sẽ không có ai biết?" "Không thể không nói tiểu cung chủ quả là rất tuyệt sắc, bắt lấy cô ta, phần thưởng cung chủ cho sẽ không ít đâu." Vừa nói liền ra tay với Sở Cửu Ca. Sở Cửu Ca là người đứng đầu Bách Triều đại hội, nhưng mà cấp bậc lại không cao. Bây giờ chúng không còn che giấu thực lực, muốn bắt lấy cô không khó. Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Các ngươi quả là tự tìm đường chết!" Cô vận chuyển Lôi Hình Quyết, tránh khỏi công kích của chúng, lấy cung tên ra, từng mũi tên bắn qua đó, nhưng toàn bộ đều bị người của Nguyệt Ma Cung chặn lại. "Luyện linh cảnh tứ trọng!" Trước đó cô chưa từng ra tay, gặp phải yêu thú đều để cho Hắc Viêm ra tay, họ cho rằng có thể thu phục được một linh thú mạnh như vậy nhất định là một cao thủ, không ngờ còn yếu hơn họ rất nhiều. Mặc Đồng nói: "Sở Cửu Ca, ngươi biết là người của Nguyệt Ma Cung còn nhúng tay vào, không tránh cho thật xa, còn không phải tìm chết sao?" Chiến đấu cuồng nhân như Mạc Vấn Thiên ở dưới tay cô cũng không có kết quả tốt nào, nhưng những tên Nguyệt Ma Cung này còn mạnh hơn Mạc Vấn Thiên nhiều, Sở Cửu Ca phiền phức lớn rồi. "Hắc Viêm, ra đây thu thập chúng!" Ngọn lửa màu đen phóng ra, hồ ly nhỏ màu lửa đỏ xông về phía chúng. Uy lực của ngọn lửa đó rất lớn, sắc mặt chúng đại biến. "Linh thú!" Sở Cửu Ca nói: "Thiêu chết chúng!" Có Hắc Viêm áp trận, Sở Cửu Ca như quỷ mị phóng ra ngoài, lần nữa kéo lấy cung tên bắn về phía đám người Nguyệt Ma Cung. Cô tranh thủ đến gần đám người Nguyệt Ma Cung, sử dụng Vạn đồng vẫn diệt tước đoạt ý thức của chúng. Nhất thời, phía Nguyệt Ma Cung tổn thất thảm trọng, chúng nói: "Tiểu cung chủ, ngươi vì sao lại thương đến người của mình?" "Người của mình? Các ngươi cảm thấy bản thân là người của mình sao? Người mà các ngươi trung thành là Dạ Du, ta sẽ không đem người của hắn xem là người của mình." Người của chúng đều bị ngọn lửa đen thiêu bỏng rồi, từng người đều kêu la thảm thiết. Sở Cửu Ca tranh thủ thời cơ sử dụng Vạn đồng vẫn diệt khống chế lấy một người, người đó phút chốc bị một mũi tên xuyên tim, ngã xuống! "Viu viu viu!" Ở trên Bách Triều đại hội không thể sử dụng độc, nhưng bây giờ độc châm của Sở Cửu Ca mang theo kịch độc đó. "Phụt phụt phụt!" Chúng một khi bị độc châm đụng đến, toàn bộ đều mất hết khí lực ngã ra đất. Không mất bao lâu, những tên Nguyệt Ma Cung chết liền chết, trúng độc thì trúng độc, triệt để mất đi sức chiến đấu. "Giải quyết xong rồi!" Sở Cửu Ca nhìn Mặc Đồng nói: "Ngươi trước trị thương, ta dẫn theo mấy tên còn sống này đi thẩm vấn cái." "Aaaaaaaaaaaaa!" Thế là họ liền nghe thấy ở không xa truyền đến những tiếng kêu la thảm thiết. Sở Cửu Ca hỏi: "Nói đi! Nguyệt Ma Cung các ngươi rốt cuộc sắp xếp bao nhiêu người vào đây?" Bốn năm mươi người, con số này là cực kỳ kinh người, sự báo thù của Dạ Du đến các đại thế lực quả là khí thế hùng hổ. Thực lực đám người này có thể xem là yếu nhất rồi, mục đích của chúng khi đến đây chính là giết hết thiên tài của Bách đại vương triều, khiến cho Bách đại vương triều tổn thất thảm trọng, sau đó chính là tìm kiếm bảo vật. Theo như sự hình dung của chúng, bảo vật đó chính là hộp bất tử. Từng người trong chúng đều mặt trắng bệch, nhìn Sở Cửu Ca nói: "Tiểu cung chủ, đừng cho là ngươi khế ước được linh thú, người của Nguyệt Ma Cung chúng ta liền không làm gì được ngươi. Nguyệt Ma Cung chúng ta có người còn mạnh hơn, ngươi không phải là đối thủ của chúng! Đối đầu với chúng, ngươi chỉ có chết!" "Tranh thủ lúc này ngươi thay đổi chủ ý vẫn còn kịp, ngoan ngoãn nghe lời chúng ta, dù sao cung chủ cũng không muốn ngươi chết quá sớm, dù sao ngươi vẫn còn có chút tác dụng." Sở Cửu Ca cười lạnh nói: "Các ngươi là thứ gì? Bảo ta nghe theo các ngươi? Nếu các ngươi đã không còn tác dụng gì nữa, vậy thì tiễn các ngươi lên đường thôi!" "Phụt phụt phụt!" Vài cây độc châm, đâm vào tử huyệt của chúng. Chúng trợn to mắt nhìn Sở Cửu Ca nói: "Ngươi.. ngươi lại thực sự dám giết chúng ta?" Sau khi Sở Cửu Ca trở về, Mặc Đồng đã đem thương thế bản thân xử lý ổn rồi. Cô hỏi: "Chỉ một mình ngươi, ngoài những tên Nguyệt Ma Cung kia, ngươi có còn gặp được những người khác không?"
Chương 413: Đả kích chết người Bấm để xem "Không có! Nơi này lớn đến đáng sợ, vốn gặp được người của Bách đại vương triều ta còn đang rất vui, nào ngờ lại là người của Nguyệt Ma Cung." Mặc Đồng tự nhủ bản thân cũng quá đen đủi rồi. Sở Cửu Ca nói: "Tỷ lệ ngươi gặp được chúng rất lớn, vừa rồi ta thẩm vấn được, người Nguyệt Ma Cung chúng trà trộn vào đây chí ít cũng có bốn năm mươi người." "Bốn năm mươi người, điều đó là gần như hết một nửa rồi, Nguyệt Ma Cung quá điên cuồng rồi!" Mặc Đồng kinh ngạc nói. Sở Cửu Ca hỏi: "Tiếp đến, ngươi muốn đi một mình, hay là đi với ta, tìm những người khác?" "Ta đương nhiên đi với ngươi! Ngươi cứu ta một mạng, ta nên báo đáp, hơn nữa ngươi bưu hãn như vậy, đi theo ngươi sẽ an toàn hơn." Mặc Đồng nói. Người của Nguyệt Ma Cung chiếm số lớn như vậy, nếu những người Bách đại vương triều bị lạc đội gặp phải chúng, quả là nguy hiểm! "Xem như ngươi thông minh!" Sở Cửu Ca nói. Vào lúc đó, người của Tang Huyền đại lục nói: "Sở cô nương, nếu như ngươi đã tìm được đồng bạn của mình rồi, vậy thì chúng tôi cũng nên cáo biệt rồi, ta cần phải đi tìm chúng sư huynh đệ của chúng tôi, hội hợp với họ." Lời Sở Cửu Ca vừa nói, không hề né tránh họ, nên họ nghe rất rõ ràng. Những người cường đại đó, chí ít có tận bốn năm mươi người, mục tiêu chính là săn giết họ. Rất hiển nhiên là mâu thuẫn nội bộ của đại lục họ, chúng không muốn mạo hiểm mà tham gia vào. Sở Cửu Ca tuy có một con linh thú khế ước thú, nhưng thực lực lại chỉ có luyện linh cảnh tứ trọng mà thôi. Đến khi đó lại gặp phải kẻ địch, cô ta nhờ vào linh thú có thể tự bảo vệ bản thân, nhưng chúng nói không chừng bị liên lụy mất mạng. Cho nên, chúng quyết định nhất định phải tránh xa đám người Sở Cửu ca. Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Được! Vậy thì chia nhau tại đây đi!" "Vậy thì Sở cô nương, tạm biệt, cô phải cẩn thận." Những người của Tang Huyền đại lục rời đi rất quyết đoán. Mặc Đồng nói: "Những gia hỏa này là sợ chết chứ gì? Nhưng mà chúng là ai?" Sở Cửu Ca giải thích một chút về việc bí cảnh không phải một mình Bách đại vương triều họ sở hữu, còn có những thiên tài vương triều của đại lục khác cũng có thể đi vào. Biết được đầu đuôi sự việc, Mặc Đồng bất bình nói: "Lúc trước nếu không phải ngươi cứu chúng, nói không chừng chúng đã bị yêu thú ăn rồi, bây giờ cảm thấy ngươi gặp phiền phức liền trực tiếp bỏ đi, người của Tang Huyền đại lục này cũng quá không có nghĩa khí rồi, yên tâm, tiểu gia ta vẫn là rất có nghĩa khí." "Chúng tránh xa ta, là vì tránh xa nguy hiểm! Ngươi nếu tránh xa ta, lại bị nhóm ngươi Nguyệt Ma Cung gặp phải, ngươi vẫn sẽ rất thảm! Đến lúc đó ngươi sẽ không thể gặp được người trượng nghĩa ra tay cứu giúp nữa." Sở Cửu Ca nói. "Cái đó, người của Nguyệt Ma Cung lại xưng hô ngươi là tiểu cung chủ, chẳng lẽ ngươi là con riêng của cung chủ Nguyệt Ma Cung?" Lúc này cảm giác Mặc Đồng cho người ta hoàn toàn không giống với khi ở viễn cổ võ đấu trường, gia hỏa này vừa nói nhiều, vừa nhiều chuyện. Sở Cửu Ca nói: "Ngươi rốt cuộc có đi hay không? Không đi ta trực tiếp bỏ lại ngươi đó, xem ngươi đến lúc đó đi đâu khóc." "Sở Cửu Ca đợi ta với!" Mặc Đồng đuổi theo. Hắn đuổi kịp Sở Cửu Ca nói: "Sở Cửu Ca, đồng thuật của ngươi tu luyện lợi hại đến vậy, ngươi so với ta còn nhỏ, vậy mà lại đạt đến cảnh giới như vậy." "Tùy tiện tu luyện thôi!" Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói. Mặc Đồng không từ bỏ nói: "Không phải chứ! Thiên tài tu luyện đồng thuật rất ít, chúng ta có thể gặp nhau thì xem như có duyên, chúng ta đến luận bàn một chút, hỗ trợ đề cao cho nhau thế nào? Có lẽ đến khi đó ngươi có thể ngộ ra điều gì đó, sau đó có thể giết chết đám tạp nham Nguyệt Ma Cung." "Ngươi không nói, thì ta nói với ngươi kinh nghiệm của ta vậy! Kỳ thực.." Gia hỏa này thật nhiều lời, nhưng mà nói đến kinh nghiệm tu luyện đồng thuật, Sở Cửu Ca vẫn là nghe vào tai. Mặc Đồng là thiên tài đầu tiên tu luyện đồng thuật mà cô gặp phải, học hỏi nhiều chút kinh nghiệm cũng không sai. Mặc Đồng nói không ngừng, nói đến miệng khô lưỡi đắng, hắn nói: "Ngươi nói đi! Chỉ điểm một hai câu cũng được!" Lòng ham học hỏi của hắn rất cao, Sở Cửu Ca khẽ nhướng mày nói: "Ngươi xác định muốn nghe?" "Đương nhiên đương nhiên!" "Thứ nhất.." Sở Cửu Ca chầm chậm nói. "Thiên phú nghịch thiên!" Cô sở hữu Bất tử sinh mệnh chi đồng, tuyệt đối là thiên phú mạnh nhất để tu luyện đồng thuật, không ai có thể hơn cô. Khóe miệng Mặc Đồng khẽ giật, không từ bỏ hỏi: "Vậy thứ hai thì sao?" "Công pháp đồng thuật nghịch thiên!" Vạn đồng vẫn diệt bộ công pháp này, cho dù nó không hoàn chỉnh, cũng được xem là tồn tại đỉnh trong số linh kỹ thiên giai rồi, e là Vô tận đại lục này không có công pháp nào bì được. "Thứ ba!" "Lão sư chỉ điểm cường đại đến biến thái!" Thực lực Dung yêu nghiệt cường đại, kiến thức lại nhiều, đó là việc không cần nghi ngờ. Mặc Đồng cảm thấy bản thân như một quả bóng bị xì hết hơi, "Đả kích, ta bị đả kích rồi! Ta còn cho là ngươi sẽ nói một số điều liên quan đến chí khí, như nỗ lực tu luyện, như khổ tâm nghiên cứu, không ngờ ta thua cho ngươi, hoàn toàn là do ba phương diện này ngươi áp chế tuyệt đối ta." Trên đường có sự gia nhập của mặc Đồng, náo nhiệt lên không ít, Hắc Viêm hẩy hẩy đuôi mất kiên nhất nói: "Chủ nhân, tiểu tử này ồn chết đi được!" Sở Cửu Ca nói: "Đúng thế! Ta cảm thấy gia hỏa này tu luyện đồng thuật không thích hợp lắm, hắn nên học thể loại như Âm Ba Công, có lẽ sẽ càng lợi hại." Mặc Đồng nói: "Cửu Ca, ngươi và tiểu hồ ly nhà ngươi lại cà khịa ta." Họ một đường ngoại trừ bị yêu thú công kích, không có trải qua việc gì đặc biệt nữa. Mặc Đồng nói: "Kì quái, rõ ràng nói đi vào bí cảnh sẽ gặp được rất nhiều cơ duyên sao, sao cái gì cũng không có thế này?" Sở Cửu Ca nói: "Đừng oán than nữa, cơ duyên không có nhưng là có kẻ địch đang tiếp cận rồi." Sở Cửu Ca dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng cảm nhận được động tĩnh phía xa, lại là khí tức của Nguyệt Ma Cung, lúc này người của Nguyệt Ma Cung đang đuổi theo một còn mồi đang chuẩn bị chết. Con mồi đó cũng là một người không chấp nhận chịu chết, dốc hết toàn lực chạy trốn, lúc này đang hướng về phía họ chạy đến. Kẻ địch của kẻ địch, chính là bạn của họ, cô đương nhiên cần dốc hết sức trước khi người của Nguyệt Ma Cung tìm được hộp bất tử tạo ra nhiều mối cản trợ. Mặc Đồng ngược lại là một người rất chính nghĩa, hắn nói: "Không thể để thiên tài của Bách đại vương triều tiếp tục bị người của Nguyệt Ma Cung liệp sát nữa, chúng ta cần cứu người." "Ngươi cứu người, e là tự chui vào lưới thì có, đối phương tuy là chỉ có ba người, nhưng thực lực còn mạnh hơn những tên kia! Không thể trực tiếp xông qua đó, chúng ta cần mai phục cho tốt, nghe chỉ huy của ta mà hành động.." Mặc Đồng ngược lại rất tin tưởng phán đoán của Sở Cửu Ca, cho dù cô chỉ có thực lực luyện linh cảnh tứ trọng, nhưng có thể trở thành đệ nhất thiên tài của Bách đại vương triều, năng lực của cô cũng không thể xem thường. Hơn nữa, Sở Cửu Ca là ân nhân cứu mạng của hắn! Hai người Sở Cửu Ca mai phục xong, rất nhanh mùi máu tanh nồng đậm liền truyền đến, đám người Nguyệt Ma Cung đang đuổi theo một người toàn thân đầy máu, "Ha ha ha! Ngươi thật lì lợm, chạy đi! Tiếp tục mà chạy!" "Là hắn!" Mặc Đồng cũng rất chấn kinh.
Chương 414: Giết từng người một Bấm để xem Người toàn thân đầy máu, thân hình cao to cường tráng, lại chính là Mạc Vấn Thiên. Sở Cửu Ca thì thào nói: "Không ngờ vào nơi này đám người Dung Uyên không gặp được, lại gặp được từng đối thủ khó nhằn trên viễn cổ võ đấu trường." "Chúng đến gần rồi? Chúng ta nên làm gì?" Mặc Đồng hỏi. Bất tử sinh mệnh chi đồng của Sở Cửu Ca vẫn luôn quan sát động tĩnh của chúng, đợi chúng đến gần hơn chút, khi đến gần hơn chút. "Rầm!" Sở Cửu Ca trực tiếp một chân đem Mặc Đồng đá ra ngoài. "Aaaaaaa!" Mặc Đồng kinh hãi kêu lên, vừa hay đụng trúng Mạc Vấn Thiên toàn thân đầy máu. Khi hắn nhìn rõ hỗn đản nào đụng trúng hắn, liền ngẩn ra, hắn nói: "Là ngươi!" Mặc Đồng tuy là bại cho Sở Cửu Ca, nhưng xếp hạng của hắn không hề thấp, cho dù Mạc Vấn Thiên không có chiến đấu qua với hắn, nhưng vẫn là có ấn tượng về hắn. Vừa nghĩ đến mục tiêu của đám người Nguyệt Ma Cung là thiên tài Bách đại vương triều, Mạc Vấn Thiên cảm thấy không ổn rồi, hắn nói: "Nguy hiểm, ngươi mau chạy khỏi đây!" "Ta.." Mặc Đồng lúc này cũng một vẻ ngơ ngác không hiểu gì cả, hắn cho rằng Sở Cửu Ca sẽ có biện pháp tốt nào đối phó đám người Nguyệt Ma Cung, sao đột nhiên lại đem hắn đá ra ngoài rồi. "Mặc Đồng! Lại thêm một tên, xếp hạng của hắn rất cao, giết hắn công lao cũng không ít, cùng thu thập chúng thôi." Những tên Nguyệt Ma Cung âm lạnh nói. Mặc Đồng vận chuyển đồng thuật, nói: "Muốn mạng của tiểu gia ta, không có dễ như vậy." Nhất thời, những tên này cảm thấy đôi mắt của mình như có một ngọn lửa đang thiêu đốt. Nhưng do sớm đã có sự phòng bị đối với đồng thuật, chúng bạo phát ra linh lực để chống đỡ, khiến cho uy lực của đồng thuật giảm đến thấp nhất. Chúng lạnh giọng nói: "Những trò vặt vãnh mà thôi, cũng muốn dùng để đối phó chúng tôi." Khi chúng đang muốn động thủ kích sát Mặc Đồng, vô số lợi tiễn nhanh như chớp từ trong bóng tối bắn đến, những mũi tên này rất dày đặc. Chúng thôi động thân pháp nhanh chóng né tránh, khẽ ngẩn ra, "Đây là.." Mạc Vấn Thiên đối với những mũi tên này không thể quen thuộc hơn rồi, là mũi tên do Sở Cửu Ca bắn ra, Sở Cửu Ca thế mà cũng ở đây. "Tiểu cung chủ thế mà lại ẩn trong bóng tối, tiễn thuật của cô ta rất là khó nhằn đấy." "Nhất định phải nhanh tìm được cô ta, bắt lấy cô ta." Chúng phóng về ba phía, dự định tìm kiếm Sở Cửu Ca. Lúc này Sở Cửu Ca đang ẩn nấp trong bóng tối lấy ra Đế Ma Cung, thực lực những tên này đã đạt đến Hóa đan cảnh, cung tên bình thường căn bản không thể nào thương đến chúng, chỉ có Đế Ma Cung là có thể làm được điều đó. Ngưng tụ linh lực và linh hồn lực, một mũi tên vô hình hình thành đặt trên cung tên, người Sở Cửu Ca nhắm đến chính là tên mạnh nhất trong đám người đó, mũi tên vô hình như sấm chớp bay về phía mục tiêu của nó. Người đó giật nảy mình, cảm nhận được nguy hiểm đang đến gần. Hắn muốn tránh, nhưng góc độ mũi tên này của Sở Cửu Ca rất hiểm, lại nhắm về phía yếu hại của hắn, căn bản không cho hắn có chút cơ hội nào. "Phụt!" Trái tim trực tiếp bị đâm xuyên, lưu lại một lỗ máu lớn. Phút chốc mất mạng, không chút cơ hội trở tay. "Lão đại!" Hai người còn lại cũng kinh ngạc không thôi, không dám tin là lão đại cứ thế bị giết rồi. "Tiểu cung chủ trốn ở đấy." Sở Cửu Ca bắn ra mũi tên chí mạng như vậy, đồng thời cũng đem nơi ẩn thân của cô lộ ra rồi. Một thân hình màu đỏ sẫm phóng về phía nơi ẩn thân của Sở Cửu ca, Sở Cửu Ca vận chuyển Vạn đồng vẫn diệt để kìm chân đối thủ trước mặt, khiến cho động tác của hắn bị chậm lại, tránh lấy một kích tất sát đó. Lúc này Sở Cửu Ca đã phóng về phía hai người Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên, Sở Cửu Ca nói: "Ngươi cũng sắp mất máu quá nhiều mà chết rồi, sao còn không biết trị thương? Muốn chết sao?" "Đan dược trị thương của ta dùng hết rồi, nếu có ta sớm đã dùng rồi." Mạc Vấn Thiên đáp. "Lần trước tại viễn cổ võ đấu trường còn chưa rút được kinh nghiệm sao, còn không biết chuẩn bị nhiều chút đan dược, có nhiều không hại mà." Khóe miệng Mạc Vân Thiên giật điên cuồng, thực cho rằng đan dược dễ mua đến vậy sao? Hai người còn lại âm trầm nhìn Sở Cửu Ca, chúng nói: "Tiểu cung chủ, ngươi vì sao cứ phải đối địch với chúng tôi?" "Ta thích, các ngươi quản được sao? Các ngươi bây giờ cút hay là chết?" Sở Cửu Ca lạnh giọng nói. "Chết? Ta ngược lại muốn xem xem với thực lực tiểu cung chủ ngươi, dựa vào đâu có thể khiến chúng tôi chết?" Chúng tiến gần đến Sở Cửu Ca. Sở Cửu Ca nói: "Mặc Đồng, cùng nhau dùng đồng thuật công kích chúng." "Được!" Bây giờ là thời khắc sinh tử, Mặc Đồng dốc hết toàn lực sử dụng đồng thuật. Sở Cửu Ca cũng thế, dùng lực lượng lớn nhất điều động lực lượng Bất tử sinh mệnh chi đồng, Vạn đồng vẫn diệt. Đối mặt hai cỗ công kích đồng thuật tương trợ nhau, sắc mặt chúng lộ ra vẻ đờ đẫn. Hiệu quả này cực kỳ tốt, Sở Cửu Ca nói: "Tránh!" Không có đủ thời gian để cho họ phản kích, bởi vì thực lực giữa họ và đối thủ cách biệt quá xa, nhưng nếu chỉ là tránh né một chiêu tất sát thì vẫn là làm được. "Hắc Viêm!" Họ không thể phản kích, không đại biểu Hắc Viêm không thể. Hai tên đó vẫn chưa biết cô có khế ước thú, vừa hay có thể đánh lén chúng. Một vệt sáng màu đỏ lóe qua, nhất thời lửa của Hắc Viêm bao trùm lấy một trong số đó. "Aaaaaaaa!" Hắn kêu thảm thiết bên trong ngọn lửa của Hắc Viêm, người cuối cùng chỉ có thể hít một hơi lạnh. "Sở Cửu Ca, ngươi.." Lúc này hắn không thể không thừa nhận một sự thật, Sở Cửu Ca cứ vậy mà giải quyết hai vị huynh đệ của hắn rồi. Giờ chỉ còn mình hắn, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của họ. Chắc chắn sẽ chết! Chúng vốn là những người đi săn, lúc này lại phải chết trong tay con mồi, hắn không muốn chết! Chạy! Hắn muốn chạy, Sở Cửu Ca lấy ra cung tên, vô số lợi tiễn "Viu!" một tiếng bay ra ngoài. Sắc mặt hắn trắng bệch tránh né, lúc này tên còn lại đã triệt để bị lửa của Hắc Viêm thiêu thành than. Hắc Viêm biến thành một cơn lốc đỏ, chặn lại đường trốn của hắn. "Ngươi.. ngươi đừng qua đây!" Hắn rất rõ ngọn lửa của con linh thú này lợi hại nhường nào, sợ đến run cầm cập. "Phụt phụt phụt!" Bởi vì lo sợ Hắc Viêm, mà hắn đã mất đi sự bình tĩnh, bị mấy mũi tên của Sở Cửu Ca chuẩn xác bắn trúng. Máu tươi bắn ra, hắn ngã lăn ra trên đất, không còn cách nào để trở tay nữa. Hắn cầu xin nói: "Tiểu cung chủ tha mạng! Nể mặt chúng ta đều là người của Nguyệt Ma Cung, ngươi hãy tha cho một mạng này của ta đi!" Mạc Vấn Thiên giống với Mặc Đồng trước đó, kinh ngạc việc Sở Cửu Ca là người của Nguyệt Ma Cung. Sở Cửu Ca chưa từng chính thức gia nhập Nguyệt Ma Cung, cô bị úp cho cái thân phận, chủ yếu là vì thất thúc của cô là Thiếu cung chủ của Nguyệt Ma Cung mà thôi. Quan hệ của cô và Nguyệt Ma Cung, cũng chỉ có duy nhất thất thúc mà thôi. Sở Cửu Ca hỏi: "Muốn ta không giết ngươi, trước trả lời ta mấy vấn đề, ngươi có biết vị trí những tên Nguyệt Ma Cung còn lại hay không?" "Chúng tôi đều là chia ra theo đội mà hành động, vì để giành điểm công lao, đội ba người chúng tôi không có liên hệ với những người khác." Hắn đáp. "Vậy thì, vật mà cung chủ của các ngươi muốn tìm, các ngươi có manh mối hay không?" Sở Cửu Ca tiếp tục hỏi.
Chương 415: Nợ ngươi một mạng Bấm để xem "Không có! Trong Bách Triều bí cảnh to lớn này muốn tìm thấy bảo vật đó, không khác gì mò kim đáy biển! Cho nên chúng tôi lựa chọn vừa hoàn thành nhiệm vụ săn giết lấy điểm công lao, một bên nghe ngóng tin tức của bảo vật đó." Hắn đáp. "Vậy thì, ngươi không còn tác dụng gì rồi." Sau khi hỏi xong, Sở Cửu Ca lạnh giọng nói. "Tiểu cung chủ, ngươi đáp ứng không giết ta mà." Sắc mặt hắn đại biến. "Ta không giết ngươi, nhưng họ tha cho ngươi hay không? Ta lại quản không được." Sở Cửu Ca nhìn về phía Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên nói. Đáy mắt Mạc Vấn Thiên lóe qua hàn quang, người này thiếu chút giết chết hắn, hắn đương nhiên sẽ không tha cho hắn ta. Đáng tiếc hắn bây giờ bị trọng thương, không có khí lực mà giết hắn. Mặc Đồng nói: "Ta sẽ không tha cho hắn, vừa nãy ta với Cửu Ca sử dụng đồng thuật trong lòng có chút cảm ngộ, bây giờ lấy người luyện tập vậy." Đôi mắt màu xanh lục sẫm của Mặc Đồng nhìn chằm chằm vào người đó, phút chốc thi triển đồng thuật. "Aaaaaaaa!" Từng trận kêu thảm thiết truyền ra. Dưới sự không ngừng tăng mạnh công kích đồng thuật, tên đó đau khổ kêu ai oán, cuối cùng chết một cách rất ghê tởm. Sở Cửu Ca nói: "Tìm một nơi yên tĩnh để Mạc Vấn Thiên trị thương." "Được!" Nguồn dự trữ đan dược của Sở Cửu Ca khiến họ mắt trợn tròn, Mặc Đồng kinh ngạc nói: "Thổ hào Cửu Ca, ngươi có thiếu một tên đàn em không? Ta cái gì cũng có thể làm." Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói: "Không thiếu!" Có sự trị liệu của Sở Cửu Ca, Mạc Vấn Thiên hồi phục rất nhanh. Việc hắn gặp phải với Mặc Đồng không khác là bao, thứ tốt không nhìn thấy, ngược lại bị người của Nguyệt Ma Cung nhắm trúng. Hắn một đường trốn chạy, chính vào lúc hắn nghĩ rằng mình chết chắc rồi, thì lại gặp được họ. Mạc Vấn Thiên hỏi: "Sở Cửu Ca, ta nợ ngươi một mạng." Trước đó tại viễn cổ võ đấu trường, hắn thua cho một nữ nhân dùng đan dược hao chết hắn, trong lòng vốn rất là không phục. Nhưng lần này gặp cô ra tay lần nữa, hắn biết cô rất mạnh, đặc biệt là một mũi tên chí mạng vô hình kia. Nếu như Sở Cửu Ca lúc trước trong lúc thi đấu Sở Cửu Ca thi triển một tên đó với hắn, hắn chết chắc. Sở Cửu Ca nói: "Bây giờ tình hình của Bách Triều bí cảnh cực kỳ tệ, chúng ta không chỉ phải đối mặt một nhóm lớn người của Nguyệt Ma Cung săn giết, mà còn đối mặt với những người cạnh tranh từ các đại lục khác. Nếu như ngươi đã nợ ta một mạng, vậy thì ở trong Bách Triều bí cảnh này, tất cả đều nghe theo mệnh lệnh của ta. Mạc Vấn Thiên gật đầu nói:" Được! " Sau khi thương thế của Mạc Vấn Thiên khôi phục kha khá rồi, họ lại tiếp tục đi tìm đồng bạn tại Bách Triều bí cảnh này. Ánh mắt Sở Cửu Ca rơi vào phía trước, cô sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng cảm nhận được bên phía đó có một cỗ lực lượng phi thường đặc biệt. Nhiều ngày như thế, cuối cùng cũng gặp được chút không giống như trước rồi. Sở Cửu Ca chỉ về phía đó nói:" Chúng ta qua đó xem xem. " Nơi mà Bất tử sinh mệnh chi đồng cảm nhận được, tưởng chừng rất gần, nhưng họ đi qua đó lại mất hơn nửa ngày, phía trước là một sơn cốc. Mặc Đồng kích động nói:" Cửu Ca, bên trong sơn cốc này chẳng lẽ có bảo bối gì sao, hoặc là truyền thừa viễn cổ? " Khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ giật, nói:" Ta cũng không phải là thần côn, sao mà biết được. Vào xem thì biết thôi. " " Ầm ầm ầm! "Khi họ đi vào sơn cốc, liền nghe thấy bên trong sơn cốc có từng trận tiếng lôi điện vang lên. " Aaaaaaaa! "Ngoài ra, còn có một trận kêu thảm thiết. Phía trước cũng có một đội ngũ, hơn thế số người còn không ít, Mặc Đồng nhìn chúng nói:" Ê, Cửu Ca, là chúng, người của Tang Huyền đại lục. " Tạ Lạc chính ở trong số bọn chúng, kỳ thực chúng bị lôi điện đánh đến đầu tóc dựng đứng, có một số người da còn có chút bị thiêu đen, thảm cực. Tạ Lạc cũng chú ý đến có người đến, hắn khẽ ngẩn ra," Là Sở cô nương! " Một thanh niên âm hiểm trong số đó nói:" Tạ Lạc sư đệ, đệ quen biết ba người họ? " Sơn cốc này muốn đi vào đã nguy cơ trùng trùng, có thể thấy bên trong nhất định có trọng bảo, hắn không hề muốn những người của đại lục khác đến chia phần. Tạ Lạc nói:" Chúng tôi trước đó cũng gặp qua họ, họ đến từ Bách đại vương triều, chúng ta chưa từng nghe nói đến. " Thường Tân chuẩn bị bắt họ cút, nghe ngóng về thực lực của họ. Nếu mà thực lực yếu, dễ ức hiếp, trực tiếp đem ba người họ đuổi đi, dù sao họ chỉ có ba người. Tạ Lạc đáp:" Nữ tử kia là luyện linh cảnh tứ trọng, nhưng tiễn pháp lại không tồi, còn có một con linh thú khế ước thú. Nam nhân đó thực lực luyện linh cảnh thất trọng, biết đồng thuật. Còn về tên còn lại, ta trước đó chưa gặp qua, có lẽ họ gặp được sau đó. " Từng người một cấp bậc cũng không cao, chúng nhiều người như vậy thừa sức đối phó rồi, chính là linh thú kia có chút phiền phức. Sở Cửu Ca cũng biết đám người này rất bài xích họ, ánh mắt Sở Cửu Ca rơi vào những lôi điện ở trước mặt. Cô vận chuyển Bất tử sính mệnh chi đồng, quan sát quy luật và quỹ tích rơi xuống của chúng. Lôi điện này rơi vào người sẽ không chí mạng, nhưng bị đánh trúng thì không dễ chịu chút nào. Cô đã mơ hồ nắm được quy luật, có lẽ có thể không thương tổn gì mà đi qua đó. " Ầm ầm ầm! "Từng trận lôi điện đánh xuống, Sở Cửu Ca quan sát được một lát, cuối cùng cũng nắm rõ quy luật của nó. Vào lúc đó, Thường Tân nhìn về phía đám Sở Cửu Ca nói:" Nơi này là chúng tôi phát hiện ra trước, các ngươi lập tức cút khỏi nơi này. " Sở Cửu Ca lạnh giọng nói:" Các ngươi ngay đến năng lực đi vào sơn cốc này còn không có, còn có mặt mũi ngăn cản người khác ở đây, thực nực cười! Cơ duyên trong bí cảnh, tất cả mọi người đều có phần. " " Ta thấy các ngươi là rượu mời không uống, uống rượu phạt. "Thường Tân giận nói. Mặc Đồng cũng giận rồi," Thì sao? Các ngươi muốn người đông ức hiếp chúng tôi người ít à? Tiểu gia không sợ các ngươi đâu. " Sở Cửu Ca lại không muốn lãng phí thời gian với chúng, cô đi đến bên cạnh Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên nói:" Đợi một hồi, hai người các ngươi nhìn quỹ tích đi về phía trước của ta, sau đó trong vòng mười hơi thở sau đó lặp lại quỹ tích ta vừa đi, tốc độ hay những thứ khác đều phải giống y hệt, sau đó đi qua màn lôi điện phía trước. " Thay vì ở nơi này đánh với chúng, còn không bằng trước vào bên trong xem thử có bảo bối gì. Mặc Đồng nói:" Được! Ta hiểu rồi! " " Ừm! "Mạc Vấn Thiên cũng gật đầu nói. Thường Tân hỏi:" Các ngươi rốt cuộc cút hay không? " Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua ám quang, chính là vào lúc này, thân hình cô nhanh như chớp phóng về phía trước, tạo thành tàn ảnh trong không trung. Còn về tên Thường Tân đang nói không ngừng của Tang Huyền đại lục kia, Sở Cửu Ca đương nhiên trực tiếp bỏ qua, quan tâm đến một con chó điên làm gì. Tạ Lạc nói:" Thường Tân sư huynh, cô ấy là muốn xông qua đó! " Thường Tân nói:" Người nữ nhân này quá không biết tự lượng sức mình, chúng ta đều không xông qua được, một luyện linh cảnh tứ trọng như cô ta thế mà lại dám xông qua đó! Xem ra không cần chúng ta ra tay, kết cục của cô ta cũng rất thảm, cũng tốt tránh cho chúng ta lãng phí khí lực. " " Ầm ầm ầm!"Lôi điện dày đặc rơi từ trên không xuống, cực kỳ nguy hiểm. Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên ngược lại rất tin tưởng Sở Cửu Ca, ánh mắt cô ta cực kỳ tốt, tuyệt đối sẽ không làm gì không nắm chắc, nhất định có thể an toàn xông qua đó.
Chương 416: Không phải may mắn Bấm để xem Quả nhiên, Sở Cửu Ca không chút thương tổn đã đi qua rồi, quả thực khiến cho những người của Tang Huyền đại lục kinh ngạc đến muốn rớt cả tròng mắt ra. "Sao có thể?" Sở Cửu Ca an toàn vượt qua, sau mười hơi thở Mặc Vấn Thiên nói: "Mặc Đồng, ngươi qua trước." Mặc Đồng hóa thành một tia chớp đen phóng qua đó, "Nữ nhân vừa nãy qua được là do may mắn, tiểu tử này cũng gan to bằng trời mà mạo hiểm xông qua sao, thật không biết thế nào là sống chết." "Ầm ầm ầm!" Thế nhưng, Mặc Đồng cũng an toàn xông qua được bức màn lôi điện đó, từng người bọn chúng tròng mắt như muốn rơi cả ra. Lại mười hơi thở qua đi, Mặc Vấn Thiên động rồi. Một lần an toàn đi qua có thể là do vận may, nhưng hai lần liên tiếp thì không thể nào do vận may được, chúng tuyệt đối không phải nhờ vận may. Những gia hỏa này, biết được làm cách nào xông qua được màn lôi điện này. Thường Tân nói: "Chặn lại hắn! Không thể để hắn đi qua, nhất định phải hỏi rõ ràng biện pháp đi qua an toàn." "Ầm!" Một tiếng vang lớn, chúng công kích về phía Mạc Vấn Thiên. Mạc Vấn Thiên trực tiếp mở ra phòng ngự của hắn, lực lượng luyện linh cảnh cửu trọng bạo phát, hắn lạnh giọng nói: "Cút cho ta!" "Rầm rầm rầm!" Chúng cũng không ngờ lớp phòng vệ của hắn lại bá đạo đến thế, một lần công kích mà chúng lại không ngăn cản được hắn, đợi khi chúng muốn tấn công lần hai.. "Ầm ầm ầm!" Những tên đó không cẩn thận tiếp cận màn lôi điện đó. Mạc Vấn Thiên thuận lợi xông qua màn lôi điện đó, những tên của Tang Huyền đại lục lại không được may mắn như thế. "Aaaaaaaa!" Từng trận kêu thảm truyền ra, chúng lần nữa bị lôi điện đánh trúng. "Ha ha ha! Đám hỗn đản đó trộm gà không được còn mất nắm gạo, thực cười chết ta rồi." Đi vào được bình chướng lôi điện đó, Mặc Đồng đối với việc diễn ra bên ngoài ngược lại nhìn rất rõ, hắn hả hê cười lên. "Đáng ghét!" Lúc này những người của Tang Huyền đại lục sắc mặt âm trầm đến cực điểm. Thường Tân nhìn chằm chằm bình chướng lôi điện đó, vừa nãy chúng hình như là cùng một vị trí đi vào. Có thể trở thành thiên tài đỉnh cao của một phương, chúng vốn cũng không phải là đồ ngốc, căn cứ vào phương pháp nhóm Sở Cửu Ca đi vào, cuối cùng cũng tính toán ra được quy luật. Tuy rằng khi thực nghiệm tổn thất mất mấy đồng bọn, nhưng những người còn lại lại qua được một cách nhẹ nhàng. Thường Tân nhìn về phía trước nói: "Đáng chết! Ba tên đó sớm chạy rồi, nhất định phải đuổi kịp chúng! Bất luận là bảo vật hay truyền thừa trong sơn cốc này đều là của chúng ta!" "Đuổi theo!" Chúng phóng ra với tốc độ nhanh nhất. Ba người nhóm Sở Cửu Ca đi rất lâu bên trong sơn cốc này, trong sơn cốc trải đầy hoa, linh lực nồng đậm, như một chốn bồng lai. Linh dược đầy đấy, Sở Cửu Ca không hề dự định bỏ qua chúng, với tốc độ cực nhanh một dường thu gom. Riêng Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên, đương nhiên cũng bị Sở Cửu Ca lô kéo vào đội ngũ thu gom rồi, hơn nữa còn bị Sở Cửu Ca chê tốc độ chậm. Khóe miệng họ giật điên cuồng, không phải ai cũng giống cô có tốc độ tay biến thái đến vậy, có lúc nhanh đến họ cũng không nhìn rõ tay cô. Ngoại trừ dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng tìm kiếm linh dược trân quý ở xung quanh ra, cô còn dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát nhất cử nhất động ở xung quanh. Nếu bên trong sơn cốc này có mối nguy hiểm nào, họ có thể kịp thời phát hiện. Đi về phía trước tầm hai giờ, Sở Cửu Ca dừng lại, nói: "Phía trước có linh thú chặn đường, cẩn thận chút!" "Có bao nhiêu?" Mặc Đồng hỏi. Nếu là một đàn, thì họ vẫn nên chạy trước thì hơn. Sở Cửu Ca nói: "Hai con, chúng ta vẫn có cơ hội chiến đấu được, qua đó thôi!" Ba người họ không ai đạt đến hóa đan cảnh, nhưng lại nói hai con linh thú họ lại có cơ hội chiến đấu được, những người khác e là sẽ cho rằng họ điên rồi. Thế nhưng Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên lại tin tưởng điều này không chút nghi ngờ. "Đi theo ta! Cẩn thận!" Họ che giấu hơi thở chầm chậm tiếp cận, quả nhiên phía trước có hai con vật to lớn, Sở Cửu Ca nói: "Hắc Viêm, đánh lén nó!" "Vâng!" "Phụt!" Ngọn lửa đen cuộn lấy hai con linh thú đó. Đột nhiên bị kẻ địch tấn công, hai con linh thú đó phi thường phẫn nộ vây công ngược lại Hắc Viêm. Phút chốc, Sở Cửu Ca đã biết được con nào mạnh con nào yếu. Cô nói: "Mặc Đồng, Mạc Vấn Thiên, con linh thú bên trái yếu hơn. Hai người động thủ, hợp lực khống chế nó, thu hút sự chú ý của nó." "Được!" Mạc Vấn Thiên và Mặc Đồng không chút chậm trễ từ hai cánh trái phải công kích con linh thú đó. "Ầm ầm ầm!" Đối phương là linh thú thực lực tương đương hóa đan cảnh cường giả, hai người họ vừa ra tay liền lấy ra tuyệt học mạnh nhất công kích. Con linh thú bị công kích triệt để bạo nộ, trở nên điên cuồng! "Gào gào gào!" Tiếng hống khủng bố truyền ra, nó lợi dụng thân thể to lớn của mình, công kích về phía Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên. "Binh binh binh!" Họ tránh né với tộc độ nhanh nhất, thoát khỏi công kích của linh thú. Trên trán của họ đã đổ ra một tầng mồ hôi lạnh, linh thú quả nhiên rất mạnh. Nhưng lúc này không phải là lúc rút lui, họ cần phải dốc hết toàn lực thu hút sự chú ý của linh thú này. Vào lúc này, Sở Cửu Ca động rồi! Cô đã tìm ra điểm yếu của con linh thú này rồi. Cô che giấu hơi thở, thân hình như quỷ mị tiếp cận chiến trường. Thế nhưng lúc này linh thú đã phát điên chỉ muốn xé nát Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên, căn bản không cách nào chú ý đến sự tồn tại của Sở Cửu Ca. "Viu viu viu!" Vài đạo âm thanh phá không truyền ra, mấy cây ngân châm tẩm độc với góc độ cực hiểm, đến cả linh thú cũng không cách nào phát giác được đâm vào đôi mắt của nó. "Gào gào gào!" Đôi mắt đau đớn, khiến linh thú kêu gào không ngừng, nó phẫn nộ, khủng hoảng, khí tức cũng trở nên cuồng bạo và nguy hiểm. Nó bạo phát ra lực lượng điền cuồng nhất muốn xé nát mọi thứ, bốn phía xung quanh đều bị rung chuyển cả lên, bụi bay mù mịt. Uy áp khủng bố khiến cho người ta muốn ngạt thở, điều này khiến cho lòng Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên thít chặt lại. Cho dù linh thú này không nhìn thấy, muốn giết đi họ vẫn dễ như trở bàn tay. Thế nhưng còn chưa đợi linh thú công kích họ, thân thể to lớn của linh thú đột nhiên ngã lăn ra đất. Nó thống khổ kêu gào, vùng vẫy, cuối cùng tắt thở chết. "Binh binh binh!" Lúc này Hắc Viêm đang đấu với con linh thú còn lại. Sở Cửu Ca không muốn lãng phí quá nhiều thời gian trên đường, giải quyết xong con linh thú này cô liền qua đánh lén con linh thú còn lại. Thực lực Hắc Viêm chiếm ưu thế, nó bị Hắc Viêm áp chế tuyệt đối, vừa kinh vừa giận, dốc toàn lực phản kích Hắc Viêm, không lo được những việc khác. Đây đương nhiên đã cho Sở Cửu Ca một cơ hội phi thường tốt để tấn công. Độc châm trong tay bay ra ngoài, chuẩn xác đâm vào đôi mắt của con linh thú này. Nó điên cuồng muốn đánh Hắc Viêm, nhưng lại bị Hắc Viêm đem hai trảo của nó thiêu thành than. Sự vùng vẫy cuối cùng của nó một chút tác dụng cũng không có, cuối cùng cũng chết. Mặc Đồng kinh ngạc nói: "Cửu Ca, trên người ngươi còn mang theo cả độc có thể độc chết linh thú sao, lợi hại quá!"
Chương 417: Sơn động thần bí Bấm để xem Sau khi đánh bại đám linh thú, linh dược trên con đường phía trước càng nhiều hơn nữa, Sở Cửu Ca tiếp tục công việc càn quét của mình. Những tên Tang Huyền đại lục ở phía sau đuổi theo, nhìn thấy từng mảnh đất trống trơn khẽ ngẩn ra, một đường này, chúng ngay đến một ngọn linh dược cũng không nhìn thấy. Sắc mặt Thường Tân trầm xuống, "Ba tên đó đúng là chưa trải sự đời, thế mà lại đem linh dược bên đường toàn bộ đều nhổ sạch rồi. Bách đại vương triều đó chắc xa xa không bằng Tang Huyền đại lục chúng ta." "Sơn cốc này nhất định có bảo vật càng nhiều, chúng ta nhanh chút đuổi theo chúng, tuyệt đối không thể để chúng giành mất." Thường Tân nghiến răng nói. Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên lần đầu biết được thu hoạch linh dược đến mức tay nhức mỏi là cảm giác như thế nào, linh dược quả thật là quá nhiều rồi. Sở Cửu Ca dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng, quan sát phía trước, phía trước có một động khẩu dù cô dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng vẫn không thấy được độ sâu của nó, xung quanh động khẩu đó đầy rẫy các linh thú thực lực cực kỳ khủng bố. Thực lực mạnh thì đã thôi, số lượng còn nhiều đến vậy, ba người họ cộng thêm Hắc Viêm cũng chỉ có thể làm thức ăn cho chúng. Sở Cửu Ca lần nữa dừng chân, thất kinh nói: "Lại có linh thú! So với hai con trước đó còn mạnh hơn, hơn nữa là một đàn!" "Một đàn!" Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên sắc mặt đại biến. Nhiều linh thú như thế, cho dù là trăm thiên tài Bách đại vương triều vào Bách Triều bí cảnh lần này hợp sức lại e là cũng bị diệt sạch. "Làm thế nào đây?" Mặc Đồng nói. Phía trước có nhiều linh thú thủ hộ như vậy, nhất định có đại bảo vật nào đó, thế nhưng thực lực họ không đủ, chỉ có thể nhìn. Sở Cửu Ca nói: "Dù sao chúng ta không thể là đối thủ của chúng, trừ khi tìm được bọn đồ ngốc Nhị Lượng thì vẫn còn có thể thử, bây giờ thì!" Ánh mắt Sở Cửu Ca vừa chuyển, cô đã cảm nhận được có một nhóm người đang tiếp cận họ rất nhanh, ngoài nhóm người này, xa thêm chút lại có thêm một nhóm nữa. Khí tức những người đó cô rất quen thuộc, là người của Nguyệt Ma Cung. Sở Cửu Ca quan sát cả sơn cốc, tìm thấy một nơi thích hợp nhìn mọi thứ. Cứ thế từ bỏ đương nhiên cô không cam tâm, trước tiên cứ xem tình huống thế nào đã. Có lẽ hai nhóm người này có thể cùng đám linh thú đánh đến lưỡng bại câu thương cũng nói không chừng. Sở Cửu Ca nói: "Theo ta, đi về phía này!" Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên đi theo Sở Cửu Ca, tầm nhìn trở nên càng lớn hơn. Mà họ cũng nhìn thấy đàn linh thú đáng sợ đó, miệng mở to không khép lại được! "Vậy mà.. vậy mà có nhiều như thế, quá đáng sợ rồi!" Sở Cửu Ca nói: "Câm miệng, ngươi là muốn nói với chúng, nơi này có người sao? Tuy là cách một khoảng, nhưng ngươi đừng xem thường sự nhạy cảm của linh thú." "À! Ta câm miệng!" Mạc Vấn Thiên hỏi: "Bây giờ chúng ta cần làm gì?" Sở Cửu Ca nói: "Bây giờ, điều chúng ta cần làm là đợi! Một bên nghỉ ngơi, một bên nhìn hai bên đấu." Đám người Tang Huyền đại lục không được sở hữu Bất tử sinh mệnh chi đồng như Sở Cửu Ca có thể quan sát được tình huống phía trước, chúng một lòng chỉ muốn mau đuổi kịp nhóm người Sở Cửu Ca. Không nhìn thấy nhóm người Sở Cửu Ca, thì không có ý định giảm tốc, nên là trực tiếp chạm mặt với đàn linh thú đó rồi. "Gào gào gào!" Vô số tiếng gầm rú truyền ra, chúng nhìn thấy nhiều linh thú như vậy, chỉ cảm thấy da đầu tê dại, mồ hôi lạnh chảy không ngừng! "Mau chạy!" Thường Tân nói. "Gào!" Đường lui của chúng, đã bị một số linh thú bao vây lấy. Những tên đó run cầm cập nói: "Thường Tân sư huynh, làm thế nào đây? Chúng ta sẽ bị đám linh thú này xé nát sao?" "Đừng sợ! Chúng ta đánh, liều mạng thôi!" Thường Tân nhìn về động khẩu thần bí đó, trong mắt lộ ra sự quyết tuyệt. Nơi này tụ tập nhiều linh thú như vậy, nhất định là vì thủ hộ sơn động đó. Bên trong sơn động nhất định có bảo vật bất ngờ, chúng nhất định phải vào đó! "Khế ước thú của các ngươi, toàn bộ đều thả ra! Không cần bảo lưu thực lực, dốc toàn lực chiến thôi." "Vâng, Thường Tân sư huynh!" Tạ Lạc ngược lại không gạt họ, trong đám thiên tài của Tang Huyền đại lục, đám người họ tuyệt đối là yếu nhất. Những thiên tài còn lại thực lực rất mạnh, hóa đan cảnh chiếm đến hai phần ba, luyện linh cảnh cửu trọng cũng không ít. Mặc Đồng nói: "Những tên Tang Huyền đại lục này thực lực cũng khá mạnh đó, nhưng những linh thú đó cũng không dễ đối phó, chúng gặp phiền phức lớn rồi." "Ầm ầm ầm!" Những cú va chạm kịch liệt khiến cho xung quanh rung lắc dữ dội, đại chiến nổ ra, đánh đến cực kỳ kịch liệt. Linh thú thực lực cường đại, phòng vệ cũng rất mạnh. Những thiên tài hóa đan cảnh đó cho dù sử dụng ra các loại linh kỹ, đều rất khó tạo nên thương tổn thực tế nào. "Đáng ghét! Chúng sao lại mạnh đến vậy?" "Kết trận!" "Binh binh binh!" Nhóm Sở Cửu Ca chiếm được vị trí rất tốt, đối với việc đang phát sinh ở phía trước xem một cách hứng thú. "Người Tang Huyền đại lục, không có chút phần thắng nào!" Mạc Vấn Thiên trầm giọng nói. "Nếu không chỉ người của Tang Huyền đại lục, mà đến thêm một nhóm thì sao? Có lẽ chúng ta liền có cơ hội đó." Khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ nhếch lên. Còn có một nhóm! Họ nhìn qua đó, phát hiện một nhóm thanh niên mặc trường bào đỏ sẫm đang phóng về phía trước, hắn nói: "Không phải người của Bách đại vương triều, có lẽ là người của những đại lục khác, trong động khẩu đó có bảo vật, chúng ta vào trong xem." Chúng muốn tranh thủ nhóm người Tang Huyền đại lục đang giữ chân những linh thú đó, lén lút vào trong, thế nhưng Thường Tân sao có thể để người khác chiếm mất tiện nghi. Ngoại trừ ba tên kia vậy mà vẫn còn người đi đến nơi này, nhất định bắt chúng dừng chân! "Gào gào gào!" Thường Tân dẫn theo những sư đệ kia của hắn dẫn dụ linh thú bổ nhào về phía chúng. Nhất thời người của Nguyệt Ma Cung cũng bị cuốn vào trận chiến đó, điều này là không thể tránh khỏi. "Muốn vào đó, các ngươi liền dốc hết toàn lực đánh bại đám linh thú này cho ta, nếu không đừng ai mong vào được trong!" Thường Tân ác độc nói. "Đáng ghét!" Sắc mặt những tên Nguyệt Ma Cung cực kỳ khó coi, những tên của đại lục khác này thực quá vướng chân. "Uỳnh!" Chúng bạo phát ra lực lượng cực mạnh, công kích về đám linh thú đó. Mặc Đồng đã được chứng kiến thực lực đám người Nguyệt Ma Cung, cũng bị dọa sợ, "Đáng chết! Những tên này của Nguyệt Ma Cung rốt cuộc ăn gì tu luyện, từng người một thực lực đều đạt đến ngưỡng này." Sở Cửu Ca dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng đem những tên bạo phát ra thực lực của Nguyệt Ma Cung xem thật kỹ, trong thân thể bị trồng một thứ tương tự như ma chủng, nhưng không phải là ma chủng. Thứ đó cho chúng sức mạnh, nhưng lại đang rút đi sinh mệnh và linh hồn của chúng, khiến cho chúng trong lúc sở hữu lực lượng, cũng đồng thời càng đến gần với cái chết hơn. Sở Cửu Ca nói: "Ngươi ngưỡng mộ tu vi của chúng sao? Ngươi cho rằng có được tu vi như vậy là không cần phải trả giá à?" Cái giá đó, nhất định rất lớn, Mặc Đồng nói: "Vậy thì ta vẫn là chầm chậm tu luyện thì tốt hơn." "Chúng lại mạnh đến vậy!" Người của Tang Huyền đại lục lúc này cũng bị dọa sợ.
Chương 418: Cơ hội đến rồi Bấm để xem "Ầm ầm ầm!" Từng trận tiếng vang lớn truyền ra, dưới tay đám người Nguyệt Ma Cung, đã có mấy con linh thú chôn thân tại đây. Chúng trong đám linh thú xé mở ra một con đường. "Mấy người các ngươi, mở đường, chặn lại chúng, để chúng ta đi vào!" Cứ đánh như thế tổn thất sẽ rất thảm trọng, chúng không hề muốn tiếp tục nán lại ở đây. Chỉ cần có được bảo vật ở bên trong, chúng liền lập tức rời khỏi. "Vâng! Xích Ma đại nhân!" Chúng đáp. "Đáng ghét!" Thường Tân cũng chú ý đến dự tính của chúng, tuyệt đối không thể để chúng vào trong giành lấy bảo vật. Thường Tân cũng đối với sư đệ muội của mình nói: "Chúng ta nhất định phải vào trong trước một nhóm, các ngươi che chắn cho chúng tôi." "Vâng, sư huynh!" Sở Cửu Ca nói: "Cơ hội đến rồi! Các ngươi có dám cược với ta một ván hay không? Không dám thì ở đây ngoan ngoãn đợi!" Mặc Đồng nói: "Ta không phải là người nhát gan, xông ra từ trong đàn linh thú, nghĩ thôi cũng kích thích rồi." Mạc Vấn Thiên nói: "Ta nợ ngươi một mạng, cho dù là rất mạo hiểm, ta cũng sẽ xông pha với ngươi." "Vậy được! Vậy các ngươi nhớ đi sát ta, chúng ta một hơi xông lên." Sở Cửu Ca nói với hai người họ. Lực lượng bất tử sinh mệnh chi đồng triệt để triển khai, quan sát động tĩnh phía trước. Họ cũng đang chầm chậm tiến lại gần chiến trường, mỗi một biến hóa cực nhỏ cũng được cô cảm tri, chỉ vì chờ đợi cơ hội thích hợp nhất. Hai nhóm người Tang Huyền đại lục và Nguyệt Ma Cung có thế nào cũng không ngờ con đường do chúng dốc hết toàn lực mở ra, người của chúng còn chưa kịp xông vào, liền bị người khác nhanh hơn một bước xông vào. Hơn nữa còn là ba tên đó! Khi Thường Tân nhìn thấy họ sắc mặt khó coi đến cực điểm, chẳng trách chúng rõ ràng vào đây trước, nhưng lại không thấy bóng dáng họ, thì ra họ vẫn luôn đợi làm ngư ông đắc lợi. "Đáng ghét! Các ngươi quá vô sỉ!" Những tên Tang Huyền đại lục giận rồi. Những tên Nguyệt Ma Cung cũng có chút kinh ngạc, "Tiểu cung chủ, thì ra là các ngươi!" "Rầm rầm rầm!" Bị Sở Cửu Ca giành trước rồi, chúng cũng vội vàng đuổi theo. Khi họ thuận lợi đi được vào bên trong, những người còn lại ở bên ngoài thì thảm rồi, điều chúng phải đối mặt là những con linh thú đang phẫn nộ bổ nhào đến. "Aaaaaaaaa!" Một trận kêu thảm truyền đến. "Chúng ta mau chạy!" "Chạy ra bên ngoài bình chướng lôi điện chúng ta liền an toàn rồi." "..." Chúng hộ tống những người khác đi vào bên trong cũng có công lao, đợi họ lấy được bảo vật ở bên trong ra, chúng cũng có thể phân chia được chút. Trước lúc đó chúng vẫn phải bảo mệnh quan trọng hơn. Sơn động này rất lớn, sau khi Sở Cửu Ca xông vào đó, ý thức đến điều không đúng liền ngừng bước chân lại. "Ầm!" Vào lúc đó, người của Tang Huyền đại lục đã đuổi lên, ra tay với đám người Sở Cửu Ca. Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Mau tránh ra!" Thường Tân khí thế bức người nói: "Lần trước bảo các ngươi cút, các ngươi không những không cút, mà còn đi trước chúng ta, thu lấy không ít thứ tốt! Lần này các ngươi lại dám tranh thủ người của chúng ta đang đổ máu chiến đấu lại giành trước vào đây, ta hôm nay liền lấy đi mạng các ngươi, dù sao các ngươi cũng không phải là người đại lục ta, giết thì giết thôi!" Lúc này người của Nguyệt Ma Cung đi vào, Sở Cửu Ca nói: "Các ngươi là người của Nguyệt Ma Cung đúng chứ! Những tên này muốn giết ta, chẳng lẽ các ngươi liền đứng một bên nhìn sao?" "Tiểu cung chủ xem ra là muốn chúng tôi giúp đỡ rồi!" Xích Ma đại nhân phóng qua, chặn lấy đám người Tang huyền đại lục. Sắc mặt người Tang Huyền đại lục lộ ra vẻ ngưng trọng, "Thì ra các ngươi là cùng một bọn." Sở Cửu Ca nói: "Chúng ta dù sao cũng đến từ Bách đại vương triều, sao cũng không thể để cho người của đại lục khác chiếm tiện nghi chứ! Trước hợp tác giải quyết chúng, thế nào?" Xích Ma nói: "Đề nghị này của tiểu cung chủ cũng không tồi!" Vào lúc đó, Tạ Lạc nói: "Người nữ nhân này giết đi đồng bạn của các ngươi, cũng là người của Nguyệt Ma Cung! Các ngươi không giết đi chúng báo thù cho đồng bạn của mình thì đã thôi, thế mà lại nghe cô ta sai bảo, đối phó chúng tôi!" Ngày đó Sở Cửu Ca đối phó người Nguyệt Ma Cung, hắn cũng có mặt, những người đó cũng xưng hô Sở Cửu Ca là tiểu cung chủ. Đây là một cái tôn xưng, nhưng song phương lại không hữu hảo gì. Xích Ma lạnh giọng nói: "Những tên đó chết dưới tay tiểu cung chủ, đó là do chúng vô dụng. Chúng tôi dù thế nào cũng không thể để tiểu cung chủ bị người khác giết." Người của Tang Huyền đại lục không thể hiểu được suy nghĩ của những người này, thực lực chúng rất mạnh, đối địch với chúng rất phiền phức. Ngay khi chúng sắp đánh nhau, trong bóng tối truyền ra vô số đạo âm thanh phá không, nguy hiểm! "Phụt phụt phụt!" Chúng thế mà lại nhìn thấy đỉnh của sơn động này có vô số con nhện độc. Những con nhện độc này đang không ngừng phun tơ, sắc bén như lưỡi kiếm. "Roẹt roẹt roẹt!" Chúng vội vàng tránh né, nguy hiểm đột nhiên ập đến, khiến cho chúng đổ một thân mồ hôi lạnh. Vốn cho rằng tránh khỏi đám linh thú bên ngoài xông vào được, chúng liền có thể bắt đầu tìm bảo vật, nhưng không ngờ bên trong càng nguy hiểm hơn, làm thế nào đây? Chúng đều trở nên nôn nóng. Vào lúc đó, Thường Tân của Tang Huyền đại lục nói: "Chúng tôi với Sở tiểu thư trước đó có hiểu lầm, vừa nãy chỉ là những lời nói khi tức giận mà thôi, vẫn mong Sở tiểu thư đừng để trong lòng, tình huống bây giờ cực kỳ nguy hiểm, ta cảm thấy người đến từ hai nơi như chúng ta cần phải hợp tác mới được, nếu không chúng ta cơ duyên nào cũng sẽ không có, còn sẽ chết tại nơi này." Hắn cũng nghĩ kỹ rồi, tuy chúng vô sỉ, nhưng không cần thiết đấu đến ngươi chết ta sống, bây giờ quan trọng nhất là giải quyết phiền phức trước mắt này. Sở Cửu Ca nói: "Ta cũng cảm thấy lúc này liên thủ khá tốt, các ngươi thấy sao?" "Chúng tôi đương nhiên nghe theo tiểu cung chủ rồi." Xích Ma nói. Trước đó còn đang giương cung bạt kiếm, bây giờ lại liên thủ đối phó với đống độc nhện đó, mỗi người đều bộc phát ra lực lượng mạnh nhất của mình, ứng phó với nguy cơ trước mắt. Sở Cửu Ca vận chuyển Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát nhược điểm của đám nhện độc đó, cô lấy ra trường cung, mũi nhọn của tên đã được tẩm kịch độc. "Viu!" Vô số mũi tên tẩm độc bay về phía hạ bộ của đám nhện độc. "Phụt phụt!" Bắn trúng yếu hại, đám nhện độc đó từ đỉnh sơn động rơi xuống. Sở Cửu Ca nói: "Xem ra độc này có hiệu quả rồi." Người của Tang Huyền đại lục cũng rất ngạc nhiên "Tiễn thuật cô ta lại lợi hại như vậy? Rõ ràng chúng ta đều không thể phá vỡ được lớp phòng vệ của đám nhện độc đó!" Xích Ma nói: "Tiểu cung chủ quả nhiên tiễn thuật như thần, lợi hại! Cùng ta ra tay, tập trung công kích hạ bộ của nhện độc." Hắn nhìn thấy vị trí của mũi tên đó, cũng rõ đó nhất định là nhược điểm của nhện độc, cầm lấy trường kiếm của mình, chuyên công kích hạ bộ của chúng. Nhện độc đương nhiên biết hạ hộ của mình không thể để cho con người công kích được, đương nhiên là đề phòng họ, cho nên dù là thế họ vẫn không chiếm được bao nhiêu ưu thế. Chúng có thể đề phòng được những người khác, nhưng đối với Sở Cửu Ca ẩn nấp trong bóng tối bắn tên thì tuyệt đối đề phòng không được! "Viu viu viu!" Lại là vô số mũi tên tẩm độc bắn ra, chuẩn xác bắn vào yếu hại chúng.
Chương 419: Bị vây công rồi Bấm để xem Cuối cùng nhân mã song phương, quyết định bổ trợ cho Sở Cửu Ca, hỗ trợ Sở Cửu Ca đối phó đám nhện độc đó. Đây là cách hiệu quả nhất rồi! "Phụt phụt phụt!" Tiễn pháp của Sở Cửu Ca cực chuẩn, mỗi một mũi tên đều trúng mục tiêu, rất nhanh nhện độc trước mắt họ đã giảm thiểu không ít. Trên mặt họ lộ ra vẻ vui mừng, thời gian trôi qua Sở Cửu Ca đã nắm rõ đường đi vào nội bộ sơn động này rồi, cô dùng lợi tiễn bắn giết, âm thầm dọn ra một con đường, những điều này những người khác hoàn toàn không phát giác ra, chỉ cho rằng Sở Cửu Ca một lòng một dạ bắn giết đám nhện độc đó. Đại công cáo thành, Sở Cửu Ca nói với hai người bên cạnh là Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên: "Đi theo ta!" Hai người họ không nói hai lời liền đi theo Sở Cửu Ca bay vào một cái hang động, nhện độc ở xung quanh đều bị giải quyết sạch rồi, hoàn toàn không còn nguy hiểm. "Đáng ghét! Chúng lại tranh thủ chạy vào đó trước rồi!" Thường Tân tức đến hộc máu. "Phụt phụt phụt!" Trước mặt chúng vẫn còn chút nhện độc chưa giải quyết xong, muốn ngay lập tức đuổi theo, cũng không thể, chỉ có thể nghênh chiến đám nhện độc. Xích Ma nói: "Tiểu cung chủ thật là giảo hoạt! Đừng để ta bắt được ngươi đấy." "Ầm!" Hắn bạo phát ra lực lượng, chấn bay đám nhện độc đang tiến gần. Bời vì Sở Cửu Ca đã bắn giết không ít, còn lại cũng không nhiều, chúng cuối cùng cũng có thể xông qua đó. Tu vi của Xích Ma cực cao, hắn dẫn đầu xông vào hang động mà Sở Cửu Ca đã chạy vào, người của Tang Huyền đại lục theo sau đuổi theo. Thường Tân nói: "Rõ ràng là chúng ta phát hiện nơi này trước, kết quả bị người khác giành trước rồi! Thật đáng ghét!" Sở Cửu Ca tiếp tục phóng về trước, cô vẫn luôn sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát động tĩnh xung quanh, bên ngoài có đến hai lớp linh thú phòng hộ, đến nơi này hình như không còn nguy hiểm nữa. Rất nhanh, nhóm Sở Cửu Ca đã đi đến nơi để trân bảo, Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên nhìn thấy cũng kinh ngạc không thôi. Mặc Đồng nói: "Ta không nhìn nhầm chứ! Nhiều bảo vật như vậy, phát tài rồi!" Mạc Vấn Thiên nói: "Bảo vật ở ngay trước mắt, nhưng chúng ta không có bao nhiều thời gian, chúng ta có thể rút lui hay không còn chưa biết." Sở Cửu Ca cười nói: "Trước đừng nghĩ nhiều như vậy! Nếu đã có cơ duyên như vậy, gặp được nhiều bảo vật đến thế! Đứng ngốc ra đó làm gì? Cho dù không thể lấy hết thì ít nhất cũng chọn vài món mình thích đi chứ!" Mặc Đồng nói: "Cửu Ca nói không sai!" Rất nhanh họ liền động thủ, ánh mắt Sở Cửu Ca và Hắc Viêm độc lắm, thứ chọn được đều là thứ tốt nhất, Sở Cửu Ca là thần trộm đó, tốc độ lại cực nhanh, cho nên chỉ trong phút chốc đã đem những thứ trân quý lựa ra kha khá rồi. Vào ngay lúc đó, người của Nguyệt Ma Cung đến rồi, người của Tang Huyền đại lục cũng đuổi theo đến rồi, chúng nhìn thấy nhiều trân bảo như vậy cũng ngẩn ra. Sở Cửu Ca nói: "Các ngươi cuối cùng cũng đến rồi! Ta cũng không tính một mình chiếm hết, tiếp đến những bảo vật này, các ngươi đành dựa vào bản lĩnh của mình rồi!" Người của Nguyệt Ma Cung và Tang Huyền đại lục đều không có ý tốt mà nhìn Sở Cửu Ca, Thường Tân nói: "Sở Cửu Ca, ngươi cho rằng trúng tôi sẽ trúng kế của ngươi sao? Ngươi muốn chúng tôi đấu đến lưỡng bại câu thương, sau đó ngươi lại tranh cơ hội đem theo bảo vật toàn thân rút lui! Ta nói với ngươi, đừng mơ!" Xích Ma cũng nói: "Tiểu cung chủ thực là quá giảo hoạt rồi, ngươi cho rằng ta sẽ năm lần bảy lượt trúng kế sao?" Chúng đều đạt thành ý kiến chung, đó là trước đem Sở Cửu Ca giảo hoạt giải quyết đã, sau đó lại dựa theo bản lĩnh mỗi bên tranh giành trân bảo. Dù sao chúng đã bị Sở Cửu Ca gài hết hai lần rồi! "Xoẹt xoẹt xoẹt!" Mấy đạo thân ảnh bổ về phía ba người nhóm Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca vận chuyển Vạn đồng vẫn diệt, mà cùng lúc đó Mặc Đồng cũng vận chuyển đồng thuật. Nhất thời, chúng lại bị đồng thuật ảnh hưởng rồi, Mạc Vấn Thiên bạo phát ra lôi đình nhất kích! "Ầm ầm ầm!" "Phụt!" Hắc Viêm phun ra ngọn lửa đen, hướng đến chúng cuốn đến. Xích Ma và Thường Tân cũng thả ra yêu thú của chúng níu chân Hắc Viêm, Hắc Viêm lạnh giọng nói: "Một đám phế vật cũng muốn chạy ra chướng mắt ta, cút!" "Viu viu viu!" Độc châm trong tay Sở Cửu Ca bay ra, sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát nhược điểm của chúng, bên trong huyệt động này rất to, Sở Cửu Ca cố gắng để bản thân tránh chúng xa một chút. Mặc Đồng và Mạc Vấn Thiên vẫn luôn đi theo bước chân Sở Cửu Ca, không cách cô xa lắm. Đám người kia không hề có ý định tha cho nhóm người Sở Cửu Ca, từng người trong chúng đều bạo phát ra thực lực cường đại, muốn tốc chiến tốc thắng giải quyết Sở Cửu Ca, sau đó đi tranh giành bảo vật, không muốn lãng phí quá nhiều thời gian trên người họ. Họ chỉ có ba người, thực lực lại cách xa chúng, tình huống lúc này phi thường nguy hiểm. Sở Cửu Ca cười nói: "Ta nói các ngươi có bảo vật không lấy, cứ muốn đến đối phó chúng tôi! Không lợi lắm đâu! Ngươi xem ta vừa nãy có được bao nhiêu là bảo vật!" Vừa nói, Sở Cửu Ca vừa lấy ra vài món trong số những món vừa nãy cô thu thập được, đó đều là bảo vật hi hữu trên thế gian, người nữ nhân này thế mà lại tùy tiện ném ra? Từng người bọn chúng đều trợn tròn mắt, không thể để đống bảo vật này bị hư được, từ bỏ đả thương Sở Cửu Ca, chúng chạy đi tranh giành bảo vật rồi. Thường Tân nhìn thấy cảnh này, quả thực tức điên, người nữ nhân đáng chết này! Chính vào lúc đó, Sở Cửu Ca lấy ra Đế Ma Cung, phút chốc kéo lấy dây cung, một mũi tên vô hình cường thế hướng đến não của Thường Tân. Thường Tân cảm nhận được nguy hiểm tiến gần, đồng tử đột nhiên co rụt lại, hắn vận chuyển thân pháp đến cực điểm, liều mạng tránh né! "Phụt!" Thân thể hắn vẫn bị đâm xuyên, không chí mạng nhưng máu tươi lại không ngừng chảy ra. "Thường Tân sư huynh! Ngươi bị thương rồi!" Những sư đệ kia của hắn từng người đều chấn kinh. "Sở Cửu Ca, ngươi lại dám đánh lén ta!" Thường Tân ánh mắt đỏ ngầu, thực lực hắn cao hơn Sở Cửu Ca nhiều như vậy, kết quả lại bị Sở Cửu Ca đánh lén rồi. "Giết đi chúng!" Thường Tân nó. Xích Ma cười cợt nói: "Ta cứ nghĩ tiễn thuật trước đó của tiểu cung chủ đã cực cao rồi, không ngờ đây mới là thực lực cao nhất của ngươi, có ý tứ!" Lại một đạo âm thanh phá không, lần này mục tiêu một tên này của Sở Cửu Ca lại là Xích Ma. Giải quyết hai tên mạnh nhất mới là mục đích của cô, đồng tử Xích Ma đột ngột co rụt lại, đó là một mũi tên vô hình không cách nào nhìn thấy và nắm bắt, quả thực rất khó nhằn. Hắn dùng thực lực làm phòng hộ, thế nhưng một chút tác dụng cũng không có, lớp phòng hộ của hắn nhẹ nhàng bị phá rồi. Tránh! Xem như tránh kịp, thương thế của hắn không nặng như Thường Tân, chỉ là bị xước da mà thôi, nhưng vẫn là chảy rất nhiều máu! Liên tiếp bắn ra hai mũi tên, đây đã là cực hạn của Sở Cửu Ca rồi, Sở Cửu Ca kéo theo hai người bên cạnh nói: "Chạy!" Cô xông đến một một vị trí, lấy hơi lực cuối cùng đánh nát một viên gạch trên tường, mà lúc đó hai nhóm người kia đang tràn đầy sát khí xông đến. Mạc Vấn Thiên nói: "Ta chặn lấy chúng! Hai người các ngươi nghĩ cách chạy ra ngoài."