Bài viết: 149 

Chương 390: Chung kết bắt đầu
Chân mày Sở Cửu Ca khẽ nhíu, nói: "Ta tạm thời không có ý định đổi tông môn, nếu muốn đổi, ta cảm thấy ba đại tông môn của Hồng Thiên vương triều ta đều có thể tùy tiện lựa chọn, Thanh Tiêu Tông các ngươi có thể xếp hàng đợi!"
Đám đệ tử của Thanh Tiêu Tông đều trợn to mắt, cô ta.. cô ta đang nói gì?
Khẩu khí thật lớn! Ba đại tông môn tùy ý chọn, cô ta cho rằng là đệ nhất thiên tài của Hồng Thiên vương triều sao?
Ba đại tông môn thu đệ tử yêu cầu rất cao, cô ta chỉ là một người chiến thắng trong buổi sơ tuyển, lại dám nói ra lời ngông cuồng như vậy.
"Các ngươi chặn đường rồi, chúng tôi còn có việc!" Sở Cửu Ca cùng với đệ tử Thái Vân Tông rời khỏi rồi.
"Nguyệt trưởng lão, người nhìn trúng điểm gì của nha đầu đó rồi? Tiểu nha đầu đó chỉ là trông có chút đẹp thôi, chúng tôi tin là trưởng lão không phải người chỉ chú trọng vẻ ngoài." Những đệ tử của Thanh Tiêu Tông nói.
Nguyệt trưởng lão nói: "Cô ta rất lợi hại, hơn nữa thân phận cũng không đơn giản. Đợi các ngươi xem trận thi đấu tiếp theo liền biết, ta vì sao lại mời cô ấy gia nhập Thanh Tiêu Tông. Bởi vì cô ấy có thực lực đó,"
Có Sở Cửu Ca ở đây, tất cả mọi người hồi phục rất nhanh, thương thế tuy là hồi phục rồi, nhưng họ đã chịu đả kích không hề nhỏ.
"Chúng ta ngay đến vòng một cũng không qua được!"
"Vốn cho là bản thân trong lứa thanh niên thất quốc thực lực cũng xem như không tồi, không ngờ trong lứa thanh niên Hồng Thiên này, chúng ta gần như nằm ở đáy tận cùng."
"Chúng ta làm mất mặt Thái Vân Tông rồi!"
Từng người trong họ đều rất suy sụp, Sở Cửu Ca nói: "Một lần thất bại không là gì cả, nhưng các ngươi vì thế mà đánh mất ý chí muốn trở nên cường đại thì không được! Yên tâm đi, Thái Vân Tông ta tuyệt đối sẽ không mất mặt đâu, hơn nữa sẽ triệt để vang danh Hồng Thiên vương triều."
"Đúng! Sở sư muội các ngươi nhất định có thể giành được danh ngạch, đến lúc đó Thái Vân Tông nhất định sẽ vang danh." Đáy mắt họ lóe lên ánh sáng.
"Chúng ta không thể suy sụp, chúng ta cần vực dậy tinh thần cổ vũ cho Sở sư muội và đại sư huynh bọn họ."
"..."
Vừa nghĩ đến những trận đấu sau Sở sư muội triển lộ thân thủ, họ đều cảm thấy máu trong người sôi sục cả lên, có lẽ thực lực hắn không mạnh, nhưng không đại biểu tông môn họ không có ai được cả.
Họ lúc này không đủ mạnh, nhưng nỗ lực đuổi theo là được.
Trên mặt Vân Hồng lộ ra một nụ cười nhạt, sự tồn tại của Sở sư muội, đã cổ động đám đệ tử Thái Vân Tông rất nhiều.
Đối với điểm này, đại sư huynh như hắn không có vì bị tranh giành mất uy phong mà cảm thấy đố kỵ, ngược lại còn cảm thấy rất vui.
Đêm sâu tĩnh lặng, Sở Cửu Ca đi tìm Vân Hồng, cô mở miệng nói: "Vân Hồng sư huynh có tâm sự sao? Ngươi để tâm lời tên trưởng lão Thanh Tiêu Tông nói?"
"Cả Vô tận đại lục, tông môn mạnh có rất nhiều rất nhiều, nhưng khi xưa lúc Tử Hoàng chèn ép, chỉ duy nhất một Thái Vân Tông đứng ra. Sở Cửu Ca ta, sẽ mãi luôn là đệ tử của Thái Vân Tông."
"Kỳ thực Thái Vân Tông chúng ta cũng không giúp được gì, Sở sư muội ngươi nên có cơ hội tốt hơn, vô luận ngươi đưa ra quyết định gì, chúng tôi cũng sẽ không trách ngươi." Vân Hồng nói.
"Tu luyện của ta, có truyền thừa. Cho dù cần có người chỉ đạo, có Hội đấu giá Cửu Thiên! Thứ đại tông môn hơn Thái Vân Tông ta đều tự có, nhưng thứ Thái Vân Tông có, chúng lại không! Cho nên ta có thiết yếu phải gia nhập đại tông môn sao?" Sở Cửu Ca đáp.
"Ta nói không lại Sở sư muội, nhưng mà Sở sư muội không bị người khác giành mất, ta vẫn là rất vui! Giả bộ độ lượng không quan tâm ta cũng cảm thấy rất khó chịu!" Vân Hồng cười rồi.
"Yên tâm đi! Đại sư huynh, tông môn ở Vô tận đại lục có thể cượm ta đi mất có lẽ không tồn tại." Sở Cửu Ca cười nói.
Luận truyền thừa, truyền thừa của Bất tử sinh mệnh chi đồng, thế lực nào có thể so sánh được.
Sư phụ! Dung yêu nghiệt nhà cô mạnh hơn rất nhiều những lão gia hỏa đó của các tông môn, hơn nữa biết cũng rất nhiều.
Tài nguyên! Tam Tiền nói không sai, Hội đấu giá Cửu Thiên họ có là tiền, có tiền đại biểu tài nguyên không thể thiếu.
"Cửu nhi, ta đã làm ấm giường rồi!" Cửa đột nhiên bị mở ra, một thân hình màu trắng xuất hiện ở phía sau Sở Cửu Ca, đem Sở Cửu Ca ôm lấy.
Sau đó biến mất rồi!
Đối với việc Cửu nhi nhà mình đi tìm vị đại sư huynh Vân Hồng nói chuyện, Dung yêu nghiệt rất hiển nhiên là ghen rồi.
Sau khi ôm trở về vị hôn thê của mình, hắn nên hôn cho đủ!
Trận đấu tiếp theo đã bắt đầu, Sở Cửu Ca với thực lực luyện linh cảnh nhất trọng, rất ít gặp được đối thủ đáng nói, một đường không chút mảy may giết vào chung kết.
Vân Hồng gặp phải một đối thủ mạnh, thua rồi, cho dù là thua, hắn cũng không có hụt hẫng, hắn sẽ tiếp tục nỗ lực, trở nên càng mạnh hơn.
Tiếp đến, hắn có thể toàn tâm toàn ý quan sát Sở sư muội thi đấu rồi.
"Nha đầu Nguyệt trưởng lão nhìn trúng vào chung kết rồi." Bên phía Thanh Tiêu Tông bắt đầu náo nhiệt lên rồi.
"Thực lực luyện linh cảnh nhất trọng, e là không gượng được bao lâu tại chung kết!"
"Đúng thế! Có thể vào đến chung kết thực lực chí ít đều là luyện linh cảnh! Càng không cần nói đến những thiên tài có được danh ngạch trực tiếp vào chung kết của ba đại tông môn chúng ta và tứ đại gia tộc kia, thực lực của họ đều đạt được luyện linh cảnh tam trọng trở lên. Nếu như gặp phải, tuyệt đối sẽ thua."
Chung kết, mới thực sự là sự giao chiến của những thiên tài đỉnh cao.
Ngày Tử Tinh Châu vào được chung kết, có chút khẩn trương, hắn khẩn trương không phải do phải đối mặt với kẻ địch mạnh, mà là lần chung kết này, nữ hoàng bệ hạ sẽ đích thân chủ trì.
"Cửu Ca, chẳng lẽ ta phải đổi nữ trang lên lôi đài?" Tử Tinh Châu hỏi.
Sở Cửu Ca nói: "Không cần đâu! Nếu bà ta dám dùng biện pháp mạnh, chúng ta cũng không sợ! Tinh Châu bây giờ ngươi không cần tránh tránh né né nữa."
Nhị Lượng đáp: "Đúng thế! Hội đấu giá Cửu Thiên chúng ta cũng không sợ nữ hoàng, ngươi là huynh đệ của ta, ta sẽ không để ngươi làm nam sủng của nữ hoàng đâu!"
Lời của họ giúp Tử Tinh Châu yên lòng hẳn, gật đầu nói: "Ừm! Cũng không có gì phải sợ, ta là phải đi tham gia Bách Triều đại hội với các ngươi mà."
Nữ hoàng xuất hiện, khiến không ít người trên mặt lộ ra vẻ kinh diễm, dù biết rằng tuổi tác bà ta đã cao, nhưng vẫn khiến cho người khác si mê.
"Trẫm tuyên bố chung kết buổi tuyển chọn tham gia Bách Triều đại hội lần này của Hồng Thiên vương triều bắt đầu, ba mươi người đầu của trận chung kết, có tư cách tham gia Bách Triều đại hội!" Nữ hoàng mở miệng nói.
Thông qua sơ tuyển vào được chung kết tổng cộng có một trăm năm mươi người. Trực tiếp được danh ngạch vào chung kết có hơn trăm người, danh ngạch tham giá Bách Triều đại hội lại chỉ có ba mươi, điều này dự đoán cho một trận tranh đấu kịch liệt sắp diễn ra.
Chung kết bắt đầu, đối thủ của Sở Cửu Ca là một đệ tử của Thanh Tiêu Tông.
Cô ta cười với Sở Cửu Ca: "Ngươi chính là Sở Cửu Ca thuộc tông môn nhỏ người được Nguyệt trưởng lão nhìn trúng, gặp phải ta vận khí ngươi đúng là không tốt lắm, ngươi đoán xem, ngươi mấy chiêu sẽ thua cho ta?"
"Không cần đoán, ta khẳng định, ngươi ba chiêu liền thua cho ta."
Đám đệ tử của Thanh Tiêu Tông đều trợn to mắt, cô ta.. cô ta đang nói gì?
Khẩu khí thật lớn! Ba đại tông môn tùy ý chọn, cô ta cho rằng là đệ nhất thiên tài của Hồng Thiên vương triều sao?
Ba đại tông môn thu đệ tử yêu cầu rất cao, cô ta chỉ là một người chiến thắng trong buổi sơ tuyển, lại dám nói ra lời ngông cuồng như vậy.
"Các ngươi chặn đường rồi, chúng tôi còn có việc!" Sở Cửu Ca cùng với đệ tử Thái Vân Tông rời khỏi rồi.
"Nguyệt trưởng lão, người nhìn trúng điểm gì của nha đầu đó rồi? Tiểu nha đầu đó chỉ là trông có chút đẹp thôi, chúng tôi tin là trưởng lão không phải người chỉ chú trọng vẻ ngoài." Những đệ tử của Thanh Tiêu Tông nói.
Nguyệt trưởng lão nói: "Cô ta rất lợi hại, hơn nữa thân phận cũng không đơn giản. Đợi các ngươi xem trận thi đấu tiếp theo liền biết, ta vì sao lại mời cô ấy gia nhập Thanh Tiêu Tông. Bởi vì cô ấy có thực lực đó,"
Có Sở Cửu Ca ở đây, tất cả mọi người hồi phục rất nhanh, thương thế tuy là hồi phục rồi, nhưng họ đã chịu đả kích không hề nhỏ.
"Chúng ta ngay đến vòng một cũng không qua được!"
"Vốn cho là bản thân trong lứa thanh niên thất quốc thực lực cũng xem như không tồi, không ngờ trong lứa thanh niên Hồng Thiên này, chúng ta gần như nằm ở đáy tận cùng."
"Chúng ta làm mất mặt Thái Vân Tông rồi!"
Từng người trong họ đều rất suy sụp, Sở Cửu Ca nói: "Một lần thất bại không là gì cả, nhưng các ngươi vì thế mà đánh mất ý chí muốn trở nên cường đại thì không được! Yên tâm đi, Thái Vân Tông ta tuyệt đối sẽ không mất mặt đâu, hơn nữa sẽ triệt để vang danh Hồng Thiên vương triều."
"Đúng! Sở sư muội các ngươi nhất định có thể giành được danh ngạch, đến lúc đó Thái Vân Tông nhất định sẽ vang danh." Đáy mắt họ lóe lên ánh sáng.
"Chúng ta không thể suy sụp, chúng ta cần vực dậy tinh thần cổ vũ cho Sở sư muội và đại sư huynh bọn họ."
"..."
Vừa nghĩ đến những trận đấu sau Sở sư muội triển lộ thân thủ, họ đều cảm thấy máu trong người sôi sục cả lên, có lẽ thực lực hắn không mạnh, nhưng không đại biểu tông môn họ không có ai được cả.
Họ lúc này không đủ mạnh, nhưng nỗ lực đuổi theo là được.
Trên mặt Vân Hồng lộ ra một nụ cười nhạt, sự tồn tại của Sở sư muội, đã cổ động đám đệ tử Thái Vân Tông rất nhiều.
Đối với điểm này, đại sư huynh như hắn không có vì bị tranh giành mất uy phong mà cảm thấy đố kỵ, ngược lại còn cảm thấy rất vui.
Đêm sâu tĩnh lặng, Sở Cửu Ca đi tìm Vân Hồng, cô mở miệng nói: "Vân Hồng sư huynh có tâm sự sao? Ngươi để tâm lời tên trưởng lão Thanh Tiêu Tông nói?"
"Cả Vô tận đại lục, tông môn mạnh có rất nhiều rất nhiều, nhưng khi xưa lúc Tử Hoàng chèn ép, chỉ duy nhất một Thái Vân Tông đứng ra. Sở Cửu Ca ta, sẽ mãi luôn là đệ tử của Thái Vân Tông."
"Kỳ thực Thái Vân Tông chúng ta cũng không giúp được gì, Sở sư muội ngươi nên có cơ hội tốt hơn, vô luận ngươi đưa ra quyết định gì, chúng tôi cũng sẽ không trách ngươi." Vân Hồng nói.
"Tu luyện của ta, có truyền thừa. Cho dù cần có người chỉ đạo, có Hội đấu giá Cửu Thiên! Thứ đại tông môn hơn Thái Vân Tông ta đều tự có, nhưng thứ Thái Vân Tông có, chúng lại không! Cho nên ta có thiết yếu phải gia nhập đại tông môn sao?" Sở Cửu Ca đáp.
"Ta nói không lại Sở sư muội, nhưng mà Sở sư muội không bị người khác giành mất, ta vẫn là rất vui! Giả bộ độ lượng không quan tâm ta cũng cảm thấy rất khó chịu!" Vân Hồng cười rồi.
"Yên tâm đi! Đại sư huynh, tông môn ở Vô tận đại lục có thể cượm ta đi mất có lẽ không tồn tại." Sở Cửu Ca cười nói.
Luận truyền thừa, truyền thừa của Bất tử sinh mệnh chi đồng, thế lực nào có thể so sánh được.
Sư phụ! Dung yêu nghiệt nhà cô mạnh hơn rất nhiều những lão gia hỏa đó của các tông môn, hơn nữa biết cũng rất nhiều.
Tài nguyên! Tam Tiền nói không sai, Hội đấu giá Cửu Thiên họ có là tiền, có tiền đại biểu tài nguyên không thể thiếu.
"Cửu nhi, ta đã làm ấm giường rồi!" Cửa đột nhiên bị mở ra, một thân hình màu trắng xuất hiện ở phía sau Sở Cửu Ca, đem Sở Cửu Ca ôm lấy.
Sau đó biến mất rồi!
Đối với việc Cửu nhi nhà mình đi tìm vị đại sư huynh Vân Hồng nói chuyện, Dung yêu nghiệt rất hiển nhiên là ghen rồi.
Sau khi ôm trở về vị hôn thê của mình, hắn nên hôn cho đủ!
Trận đấu tiếp theo đã bắt đầu, Sở Cửu Ca với thực lực luyện linh cảnh nhất trọng, rất ít gặp được đối thủ đáng nói, một đường không chút mảy may giết vào chung kết.
Vân Hồng gặp phải một đối thủ mạnh, thua rồi, cho dù là thua, hắn cũng không có hụt hẫng, hắn sẽ tiếp tục nỗ lực, trở nên càng mạnh hơn.
Tiếp đến, hắn có thể toàn tâm toàn ý quan sát Sở sư muội thi đấu rồi.
"Nha đầu Nguyệt trưởng lão nhìn trúng vào chung kết rồi." Bên phía Thanh Tiêu Tông bắt đầu náo nhiệt lên rồi.
"Thực lực luyện linh cảnh nhất trọng, e là không gượng được bao lâu tại chung kết!"
"Đúng thế! Có thể vào đến chung kết thực lực chí ít đều là luyện linh cảnh! Càng không cần nói đến những thiên tài có được danh ngạch trực tiếp vào chung kết của ba đại tông môn chúng ta và tứ đại gia tộc kia, thực lực của họ đều đạt được luyện linh cảnh tam trọng trở lên. Nếu như gặp phải, tuyệt đối sẽ thua."
Chung kết, mới thực sự là sự giao chiến của những thiên tài đỉnh cao.
Ngày Tử Tinh Châu vào được chung kết, có chút khẩn trương, hắn khẩn trương không phải do phải đối mặt với kẻ địch mạnh, mà là lần chung kết này, nữ hoàng bệ hạ sẽ đích thân chủ trì.
"Cửu Ca, chẳng lẽ ta phải đổi nữ trang lên lôi đài?" Tử Tinh Châu hỏi.
Sở Cửu Ca nói: "Không cần đâu! Nếu bà ta dám dùng biện pháp mạnh, chúng ta cũng không sợ! Tinh Châu bây giờ ngươi không cần tránh tránh né né nữa."
Nhị Lượng đáp: "Đúng thế! Hội đấu giá Cửu Thiên chúng ta cũng không sợ nữ hoàng, ngươi là huynh đệ của ta, ta sẽ không để ngươi làm nam sủng của nữ hoàng đâu!"
Lời của họ giúp Tử Tinh Châu yên lòng hẳn, gật đầu nói: "Ừm! Cũng không có gì phải sợ, ta là phải đi tham gia Bách Triều đại hội với các ngươi mà."
Nữ hoàng xuất hiện, khiến không ít người trên mặt lộ ra vẻ kinh diễm, dù biết rằng tuổi tác bà ta đã cao, nhưng vẫn khiến cho người khác si mê.
"Trẫm tuyên bố chung kết buổi tuyển chọn tham gia Bách Triều đại hội lần này của Hồng Thiên vương triều bắt đầu, ba mươi người đầu của trận chung kết, có tư cách tham gia Bách Triều đại hội!" Nữ hoàng mở miệng nói.
Thông qua sơ tuyển vào được chung kết tổng cộng có một trăm năm mươi người. Trực tiếp được danh ngạch vào chung kết có hơn trăm người, danh ngạch tham giá Bách Triều đại hội lại chỉ có ba mươi, điều này dự đoán cho một trận tranh đấu kịch liệt sắp diễn ra.
Chung kết bắt đầu, đối thủ của Sở Cửu Ca là một đệ tử của Thanh Tiêu Tông.
Cô ta cười với Sở Cửu Ca: "Ngươi chính là Sở Cửu Ca thuộc tông môn nhỏ người được Nguyệt trưởng lão nhìn trúng, gặp phải ta vận khí ngươi đúng là không tốt lắm, ngươi đoán xem, ngươi mấy chiêu sẽ thua cho ta?"
"Không cần đoán, ta khẳng định, ngươi ba chiêu liền thua cho ta."