Chương 390: Chung kết bắt đầu Bấm để xem Chân mày Sở Cửu Ca khẽ nhíu, nói: "Ta tạm thời không có ý định đổi tông môn, nếu muốn đổi, ta cảm thấy ba đại tông môn của Hồng Thiên vương triều ta đều có thể tùy tiện lựa chọn, Thanh Tiêu Tông các ngươi có thể xếp hàng đợi!" Đám đệ tử của Thanh Tiêu Tông đều trợn to mắt, cô ta.. cô ta đang nói gì? Khẩu khí thật lớn! Ba đại tông môn tùy ý chọn, cô ta cho rằng là đệ nhất thiên tài của Hồng Thiên vương triều sao? Ba đại tông môn thu đệ tử yêu cầu rất cao, cô ta chỉ là một người chiến thắng trong buổi sơ tuyển, lại dám nói ra lời ngông cuồng như vậy. "Các ngươi chặn đường rồi, chúng tôi còn có việc!" Sở Cửu Ca cùng với đệ tử Thái Vân Tông rời khỏi rồi. "Nguyệt trưởng lão, người nhìn trúng điểm gì của nha đầu đó rồi? Tiểu nha đầu đó chỉ là trông có chút đẹp thôi, chúng tôi tin là trưởng lão không phải người chỉ chú trọng vẻ ngoài." Những đệ tử của Thanh Tiêu Tông nói. Nguyệt trưởng lão nói: "Cô ta rất lợi hại, hơn nữa thân phận cũng không đơn giản. Đợi các ngươi xem trận thi đấu tiếp theo liền biết, ta vì sao lại mời cô ấy gia nhập Thanh Tiêu Tông. Bởi vì cô ấy có thực lực đó," Có Sở Cửu Ca ở đây, tất cả mọi người hồi phục rất nhanh, thương thế tuy là hồi phục rồi, nhưng họ đã chịu đả kích không hề nhỏ. "Chúng ta ngay đến vòng một cũng không qua được!" "Vốn cho là bản thân trong lứa thanh niên thất quốc thực lực cũng xem như không tồi, không ngờ trong lứa thanh niên Hồng Thiên này, chúng ta gần như nằm ở đáy tận cùng." "Chúng ta làm mất mặt Thái Vân Tông rồi!" Từng người trong họ đều rất suy sụp, Sở Cửu Ca nói: "Một lần thất bại không là gì cả, nhưng các ngươi vì thế mà đánh mất ý chí muốn trở nên cường đại thì không được! Yên tâm đi, Thái Vân Tông ta tuyệt đối sẽ không mất mặt đâu, hơn nữa sẽ triệt để vang danh Hồng Thiên vương triều." "Đúng! Sở sư muội các ngươi nhất định có thể giành được danh ngạch, đến lúc đó Thái Vân Tông nhất định sẽ vang danh." Đáy mắt họ lóe lên ánh sáng. "Chúng ta không thể suy sụp, chúng ta cần vực dậy tinh thần cổ vũ cho Sở sư muội và đại sư huynh bọn họ." "..." Vừa nghĩ đến những trận đấu sau Sở sư muội triển lộ thân thủ, họ đều cảm thấy máu trong người sôi sục cả lên, có lẽ thực lực hắn không mạnh, nhưng không đại biểu tông môn họ không có ai được cả. Họ lúc này không đủ mạnh, nhưng nỗ lực đuổi theo là được. Trên mặt Vân Hồng lộ ra một nụ cười nhạt, sự tồn tại của Sở sư muội, đã cổ động đám đệ tử Thái Vân Tông rất nhiều. Đối với điểm này, đại sư huynh như hắn không có vì bị tranh giành mất uy phong mà cảm thấy đố kỵ, ngược lại còn cảm thấy rất vui. Đêm sâu tĩnh lặng, Sở Cửu Ca đi tìm Vân Hồng, cô mở miệng nói: "Vân Hồng sư huynh có tâm sự sao? Ngươi để tâm lời tên trưởng lão Thanh Tiêu Tông nói?" "Cả Vô tận đại lục, tông môn mạnh có rất nhiều rất nhiều, nhưng khi xưa lúc Tử Hoàng chèn ép, chỉ duy nhất một Thái Vân Tông đứng ra. Sở Cửu Ca ta, sẽ mãi luôn là đệ tử của Thái Vân Tông." "Kỳ thực Thái Vân Tông chúng ta cũng không giúp được gì, Sở sư muội ngươi nên có cơ hội tốt hơn, vô luận ngươi đưa ra quyết định gì, chúng tôi cũng sẽ không trách ngươi." Vân Hồng nói. "Tu luyện của ta, có truyền thừa. Cho dù cần có người chỉ đạo, có Hội đấu giá Cửu Thiên! Thứ đại tông môn hơn Thái Vân Tông ta đều tự có, nhưng thứ Thái Vân Tông có, chúng lại không! Cho nên ta có thiết yếu phải gia nhập đại tông môn sao?" Sở Cửu Ca đáp. "Ta nói không lại Sở sư muội, nhưng mà Sở sư muội không bị người khác giành mất, ta vẫn là rất vui! Giả bộ độ lượng không quan tâm ta cũng cảm thấy rất khó chịu!" Vân Hồng cười rồi. "Yên tâm đi! Đại sư huynh, tông môn ở Vô tận đại lục có thể cượm ta đi mất có lẽ không tồn tại." Sở Cửu Ca cười nói. Luận truyền thừa, truyền thừa của Bất tử sinh mệnh chi đồng, thế lực nào có thể so sánh được. Sư phụ! Dung yêu nghiệt nhà cô mạnh hơn rất nhiều những lão gia hỏa đó của các tông môn, hơn nữa biết cũng rất nhiều. Tài nguyên! Tam Tiền nói không sai, Hội đấu giá Cửu Thiên họ có là tiền, có tiền đại biểu tài nguyên không thể thiếu. "Cửu nhi, ta đã làm ấm giường rồi!" Cửa đột nhiên bị mở ra, một thân hình màu trắng xuất hiện ở phía sau Sở Cửu Ca, đem Sở Cửu Ca ôm lấy. Sau đó biến mất rồi! Đối với việc Cửu nhi nhà mình đi tìm vị đại sư huynh Vân Hồng nói chuyện, Dung yêu nghiệt rất hiển nhiên là ghen rồi. Sau khi ôm trở về vị hôn thê của mình, hắn nên hôn cho đủ! Trận đấu tiếp theo đã bắt đầu, Sở Cửu Ca với thực lực luyện linh cảnh nhất trọng, rất ít gặp được đối thủ đáng nói, một đường không chút mảy may giết vào chung kết. Vân Hồng gặp phải một đối thủ mạnh, thua rồi, cho dù là thua, hắn cũng không có hụt hẫng, hắn sẽ tiếp tục nỗ lực, trở nên càng mạnh hơn. Tiếp đến, hắn có thể toàn tâm toàn ý quan sát Sở sư muội thi đấu rồi. "Nha đầu Nguyệt trưởng lão nhìn trúng vào chung kết rồi." Bên phía Thanh Tiêu Tông bắt đầu náo nhiệt lên rồi. "Thực lực luyện linh cảnh nhất trọng, e là không gượng được bao lâu tại chung kết!" "Đúng thế! Có thể vào đến chung kết thực lực chí ít đều là luyện linh cảnh! Càng không cần nói đến những thiên tài có được danh ngạch trực tiếp vào chung kết của ba đại tông môn chúng ta và tứ đại gia tộc kia, thực lực của họ đều đạt được luyện linh cảnh tam trọng trở lên. Nếu như gặp phải, tuyệt đối sẽ thua." Chung kết, mới thực sự là sự giao chiến của những thiên tài đỉnh cao. Ngày Tử Tinh Châu vào được chung kết, có chút khẩn trương, hắn khẩn trương không phải do phải đối mặt với kẻ địch mạnh, mà là lần chung kết này, nữ hoàng bệ hạ sẽ đích thân chủ trì. "Cửu Ca, chẳng lẽ ta phải đổi nữ trang lên lôi đài?" Tử Tinh Châu hỏi. Sở Cửu Ca nói: "Không cần đâu! Nếu bà ta dám dùng biện pháp mạnh, chúng ta cũng không sợ! Tinh Châu bây giờ ngươi không cần tránh tránh né né nữa." Nhị Lượng đáp: "Đúng thế! Hội đấu giá Cửu Thiên chúng ta cũng không sợ nữ hoàng, ngươi là huynh đệ của ta, ta sẽ không để ngươi làm nam sủng của nữ hoàng đâu!" Lời của họ giúp Tử Tinh Châu yên lòng hẳn, gật đầu nói: "Ừm! Cũng không có gì phải sợ, ta là phải đi tham gia Bách Triều đại hội với các ngươi mà." Nữ hoàng xuất hiện, khiến không ít người trên mặt lộ ra vẻ kinh diễm, dù biết rằng tuổi tác bà ta đã cao, nhưng vẫn khiến cho người khác si mê. "Trẫm tuyên bố chung kết buổi tuyển chọn tham gia Bách Triều đại hội lần này của Hồng Thiên vương triều bắt đầu, ba mươi người đầu của trận chung kết, có tư cách tham gia Bách Triều đại hội!" Nữ hoàng mở miệng nói. Thông qua sơ tuyển vào được chung kết tổng cộng có một trăm năm mươi người. Trực tiếp được danh ngạch vào chung kết có hơn trăm người, danh ngạch tham giá Bách Triều đại hội lại chỉ có ba mươi, điều này dự đoán cho một trận tranh đấu kịch liệt sắp diễn ra. Chung kết bắt đầu, đối thủ của Sở Cửu Ca là một đệ tử của Thanh Tiêu Tông. Cô ta cười với Sở Cửu Ca: "Ngươi chính là Sở Cửu Ca thuộc tông môn nhỏ người được Nguyệt trưởng lão nhìn trúng, gặp phải ta vận khí ngươi đúng là không tốt lắm, ngươi đoán xem, ngươi mấy chiêu sẽ thua cho ta?" "Không cần đoán, ta khẳng định, ngươi ba chiêu liền thua cho ta."
Chương 391: Ba chiêu tất bại Bấm để xem "Ba chiêu, thật ngông cường. Ta là nội môn đệ tử của Thanh Tiêu Tông, ngươi đừng lấy những tên phế vật thua cho ngươi trước đó so sánh với ta!" Chương Xảo Xảo giận nói. Đối mặt với sự huênh hoang của Sở Cửu Ca, người của Thanh Tiêu Tông cũng rất tức giận. "Nguyệt trưởng lão, tên Sở Cửu Ca đó cũng quá ngông cuồng rồi đi! Lại dám nói ba chiêu liền thắng sư muội!" "Còn không phải sao! Đợi một hồi trở thành thủ hạ bại tướng của sư muội, cô ta đừng có không còn mặt mũi nhìn người là được." Nguyệt trưởng lão nhàn nhạt nói: "Yên lặng xem thi đấu, trước khi ngươi chưa biết rõ thực lực của đối thủ, không được đưa ra kết luận một cách mù quáng!" Trọng tài vừa tuyên bố trận đấu bắt đầu, Chương Xảo Xảo liền phát động công kích với Sở Cửu Ca, thân hình Sở Cửu Ca lóe lên, nhẹ nhàng tránh đi công kích của Chương Xảo Xảo. Chương Xảo Xảo rất không vui, cô nói: "Tốc độ nhanh chỉ biết tránh né, liền ngươi tránh tránh né né, muốn trong ba chiêu đánh bại ta, nằm mơ!" Cô ta phất roi, lại lần nữa công kích Sở Cửu Ca, roi lưu lại vô số tàn ảnh, đánh đến Sở Cửu Ca. Cô ta đây là sử dụng ra tuyệt kỹ của mình rồi, tuyệt kỹ này vừa xuất hiện, cô ta lại muốn xem xem Sở Cửu Ca luyện linh cảnh nhất trọng tránh thế nào? Thế nhưng thân pháp của Sở Cửu Ca quỷ dị vượt khỏi tầm dự đoán của Chương Xảo Xảo, mỗi một lần roi của cô gần như muốn đánh được đến Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca liền tránh khỏi công kích một cách quỷ dị. Đã là chiêu thứ hai rồi! Chương Xảo Xảo chuẩn bị xuất chiêu thứ ba, một linh kỹ mạnh nhất, đối mặt công kích hung hãn đang đến, lần này Sở Cửu Ca không tránh nữa, mà là trực tiếp nghênh đón. "Cô ta muốn trong ba chiêu đánh bại kẻ địch, chiêu thứ ba mới phản kích nhưng với cấp bậc linh lực như vậy phản kích, hoàn toàn như trứng chọi đá." "Không đúng! Sư huynh, ngươi xem!" Dù Sở Cửu Ca chính diện nghênh đón công kích của Chương Xảo Xảo, công kích của Chương Xảo Xảo vẫn như cũ không chạm được đến Sở Cửu Ca một phân nào, toàn bộ đều bị Sở Cửu Ca hóa giải hết, mà vào lúc này, Sở Cửu Ca kỳ thực đã tiếp cận cô ta rồi. Một chiêu, Sở Cửu Ca sử dụng một chiêu địa giai linh kỹ, gọn gàng đánh về phía sơ hở của Chương Xảo Xảo, đây tuyệt đối là Chương Xảo Xảo không chịu nổi đâu. "Rầm!" Lớp phòng ngự của Chương Xảo Xảo như một tờ giấy mỏng bị đánh nát, cả người bay ra khỏi lôi đài. Chương Xảo Xảo trợn to mắt, Sở Cửu Ca thực sự chỉ mất ba chiêu để đánh bại cô, không nhiều thêm một chiêu nào, cũng không ít đi chiêu nào. "Hu hu hu!" Chương Xảo Xảo vừa ủy khuất vừa bức bối khóc rồi. Những đệ tử của Thanh Tiêu Tông cũng rất kinh ngạc, "Thắng rồi, tên Sở Cửu Ca này thực sự thắng rồi, ba chiêu!" "Các ngươi nhìn ra Sở Cửu Ca một luyện linh cảnh thắng thế nào hay chưa?" Nguyệt trưởng lão hỏi. "Sở Cửu Ca đối với linh kỹ vận dụng một cách thuần thục, cô ta với Chương sư muội đều sử dụng địa giai linh kỹ, nhưng Sở Cửu Ca một luyện linh cảnh nhất trọng hoàn toàn không thua cho chiêu thức do sư muội đánh ra!" "Đúng! Chính là như thế, có thể hiểu linh kỹ một cách triệt để thấu đáo đến thế, là một nhân tài, chẳng trách Nguyệt trưởng lão xem trọng cô ta đến vậy." Nguyệt trưởng lão nói: "Các ngươi chỉ nói đúng được một điểm." "Còn có!" Nguyệt trưởng lão nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Sở Cửu Ca nói: "Nhãn lực của cô ta rất lợi hại, mỗi một lần đều có thể nhất châm kiến huyết nhìn thấu sơ hở của đối phương, đôi mắt như vậy thực khiến người khác ngưỡng mộ!" "Nếu không phải do cô ta có thể dễ dàng nhìn thấu sơ hở của Xảo Xảo, Xảo Xảo cũng không thể chỉ trong ba chiêu liền thua cho cô ta." Nghe Nguyệt trưởng lão giải thích, họ mới nhận thức rõ điểm cường đại của Sở Cửu Ca. Mới bắt đầu, Sở Cửu Ca chưa đụng phải đối thủ mạnh bao nhiêu, mỗi một người đều giải quyết một cách nhẹ nhàng, đợi đến khi chỉ còn sót lại năm sáu mươi người, cao thủ thực sự đã để cô gặp được. Những người này đa số đều là thân truyền đệ tử của ba đại tông môn hoặc là thiên tài do tứ đại gia tộc bồi dưỡng ra, hoặc là thiên tài mà Hồng Thiên vương triều bỏ ra một nguồn tài nguyên lớn bồi dưỡng ra. Lần này Sở Cửu Ca vẫn là đối mặt với đệ tử Thanh Tiêu Tông, hơn nữa còn là thân truyền đệ tử của Thanh Tiêu Tông. "Lần này Sở Cửu Ca đối đầu với Bích sư huynh, ta xem cô ta thắng kiểu gì? Bích sư huynh là người có tu vi luyện linh cảnh ngũ trọng." Chương Xảo Xảo ngồi bên cạnh Nguyệt trưởng lão, thua cho một đệ tử tông môn nhỏ như Sở Cửu Ca, cô vẫn là rất không phục. Sở Cửu Ca và Bích sư huynh bốn mắt nhìn nhau trên lôi đài, hắn nói: "Ta xem qua thi đấu trước đó của ngươi, không thể không nói ngươi là một đối thủ rất nguy hiểm! Nếu như lúc đầu ngươi nhập môn tu luyện là tông môn của ta, cấp bậc linh lực của ngươi không thể nào thấp như vậy, có lẽ ngày hôm nay ta đã không phải là đối thủ của ngươi nữa." "Nhưng mà, ngươi chỉ có thực lực luyện lỉnh cảnh nhất trọng. Không cách nào thắng được ta, nhưng ta rất tôn trọng một đối thủ như ngươi, ta sẽ dốc toàn lực đánh với ngươi." Bích sư huynh lấy ra trường kiếm của mình. Sở Cửu Ca cười nói: "Nếu ngươi đã dốc toàn lực đấu với ta, vậy thì ta cũng nên thể hiện ra chút bản lĩnh của mình rồi!" Linh khí, lúc này Sở Cửu Ca mới lấy ra linh khí! Họ lúc này mới nhớ đến việc này, "Trước đó Sở Cửu Ca chỉ thuần túy sử dụng linh kỹ công kích kẻ địch, cho đến lúc này mới lấy ra linh khí của mình!" "Cũng chính là nói, tiểu nha đầu luyện linh cảnh nhất trọng này trước đó căn bản chưa dốc toàn lực!" "Vũ khí của cô ta, vậy mà lại là cung tên. Cung tên chỉ thích hợp chiến đấu xa, thích hợp đánh lén, trên lôi đài lại không được linh hoạt như đao kiếm, tiểu nha đầu đó vậy mà lại lựa chọn linh khí khó vận dụng như vậy." Bích sư huynh nói: "Đối thủ sử dụng cung tên, ta vẫn là lần đầu tiên gặp phải! Vậy thì để ta được mở mang tầm mắt đi!" Lực lượng luyện linh cảnh ngũ trọng bạo phát ra, bao lấy toàn thân Bích sư huynh, nhất thời vô số đạo kiếm mang màu xanh xuất hiện, đánh về phía Sở Cửu Ca. Sở Cửu Ca một bên tránh né, một bên kéo căng dây cung, nhất tâm nhị dụng như vậy, nhưng lại không để bản thân bị thương đến. "Viu viu viu!" Ba mũi tên cùng lúc bắn ra, chúng như sấm chớp bắn về phía Bích sư huynh. Ba mũi tên đều nhắm về sơ hở của hắn. Tránh né, kéo cung, bắn tên, động tác của Sở Cửu Ca mượt mà như nước chảy mây trôi, những người quan chiến, thực lực yếu một chút căn bản chỉ nhìn thấy tàn ảnh. "Tốc độ thật là nhanh!" Mọi người kinh ngạc. Bích sư huynh cảm thấy nguy hiểm, linh lực bạo trướng, vung vẫy kiếm của hắn chặn lại ba mũi tên đó. "Binh binh binh!" Vừa chặn được ba mũi tên, ba mũi tên khác lại bắn đến, không, là sáu mũi, chín mũi tên.. Trong khoảnh khác hắn chặn lấy mũi tên, Sở Cửu Ca lại liên tiếp bắn ra rất nhiều mũi tên, tốc độ tay này phải nhanh đến cỡ nào, quả là khiến cho người ta khó tin. Từng người bên dưới lôi đài đều ngơ ngác nhìn trận đấu này. "Phụt!" Bích sư huynh không kịp tránh, một mũi tên đã cắt thương vai trái hắn, máu tươi chảy ra. "Bích sư huynh bị thương rồi!" Những đệ tử Thanh Tiêu Tông khó tin nói. Khi vừa giao thủ, thế mà lại là người ở thế yếu như Sở Cửu Ca chiếm thượng phong, đây tuyệt đối là nằm ngoài dự liệu của mọi người. Sắc mặt Bích sư huynh trầm xuống, hắn nói: "Ngươi đích thực rất lợi hại!" Nói xong, hắn phút chốc phóng về phía Sở Cửu Ca, đối phó với Sở Cửu Ca, hắn muốn cận chiến với cô!
Chương 392: Đối thủ lớn mạnh Bấm để xem Linh khí Sở Cửu Ca sử dụng là cung tên, cận chiến liền không chiếm ưu thế. Cô biết đối thủ muốn cận chiến, nhưng cô lại không muốn cho hắn cơ hội này, cô nói: "Bây giờ ngươi mới nghĩ thông suốt, đã quá muộn rồi." "Đáng chết!" Sắc mặt Bích sư huynh trầm xuống, so về tốc độ hắn không bằng cô, cho dù cấp bậc của hắn cao hơn cô tứ trọng. Bởi vì không bằng, nên muốn kéo gần lại khoảng cách giữa hai người rất khó. "Viu viu viu!" Dự định của Bích sư huynh không làm được, sơ hở hắn lộ ra lại càng nhiều thêm, lợi tiễn của Sở Cửu Ca không chút khách khí bắn đến. "Phụt phụt!" Trên thân hắn, đã nhiều thêm hai vết thương. Sắc mặt hắn rất trắng, nắm chặt lấy trường kiếm của mình, nếu đã không cách nào tiếp cận Sở Cửu Ca, vậy thì hắn chỉ có thể lựa chọn linh kỹ công kích từ xa thôi. "Sở Cửu Ca, ta sẽ không thua đâu." Linh lực của Bích sư huynh giống như không cần tiền mà tuôn ra, hắn bắt đầu sử dụng công kích có lực sát thương cực lớn. Thế nhưng Sở Cửu Ca có thể nắm bắt một cách rõ ràng quỹ tích công kích của hắn, công kích từ xa của hắn không có công hiệu với cô, bởi vì đánh không trúng mục tiêu, dù hắn rất mạnh. "Viu!" Hai người triển khai công kích từ xa, sau khi qua hơn mười chiêu, công kích tiêu hao lớn như vậy khiến cho Bích sư huynh có chút chịu không nổi. Linh lực biến mất nhanh chóng, bước chân của Bích sư huynh có chút không vững. Ngược lại nhìn Sở Cửu Ca, cô bắn ra từng mũi tên, tránh né từng lần một, nhưng như thể không tiêu hao bao nhiêu linh lực của cô. Đôi mày Bích sư huynh nhíu lại thành hình chữ Xuyên (trong tiếng trung: 川), vào lúc này ba mũi tên với những góc bắn hiểm bắn đến, hắn thầm nói không ổn! "Roẹt roẹt roẹt!" Hắn dốc toàn lực tránh được hai mũi tên, nhưng lại không cách nào tránh khỏi mũi tên thứ ba. "Phụt!" Một tên này, khiến cho Bích sư huynh triệt để ngã xuống, không đứng lên nổi. "Sở Cửu Ca, thắng!" Sở Cửu Ca lại thắng một trận, bên cạnh đó Nhị Lượng và Tử Tinh Châu thi đấu cũng rất thuận lợi. Lại một vòng đấu kết thúc, sau cùng chỉ còn lại ba mươi người, cả ba mươi người này đều có tư cách đi tham gia Bách Triều đại hội, nhưng giữa các thiên tài vẫn cần phân ra cao thấp. Thế là bảng xếp hạng có rồi, bảng xếp hạng này là do trưởng lão các tông môn có mặt tại hiện trường và cao thủ hoàng thất căn cứ theo biểu hiện của ba mươi người và thực lực tổng hợp của họ đưa ra. Tử Tinh Châu được xếp thứ nhất từ dưới lên, hắn chỉ có thực lực luyện linh cảnh nhất trọng, nhưng do tu luyện không ít công pháp thiên giai giành chiến thắng, cũng may đối thủ gặp phải không mạnh, vận khí không tồi, cho nên hắn được đánh giá rất thấp. Nhị Lượng được xếp vào hạng mười, thiếu niên này luôn cho họ cảm giác nhìn không thấu, họ đều nghi ngờ hắn không có dốc toàn lực, một đường biếng nhác chiến đấu khiến họ xem mà bất lực. Sở Cửu Ca, xếp hạng hai mươi lăm, cũng hơi về cuối, đẳng cấp quá thấp, đánh giá chỉ có thể được như vậy. Nữ hoàng nói: "Kế đến, nếu các ngươi không hài lòng với xếp hạng của mình, có thể khiêu chiến những người xếp hạng cao hơn. Nếu thắng, hạng của cả hai đổi cho nhau." "Sau đây, bắt đầu có thể khiêu chiến rồi." Tử Tinh Châu cười nói: "Cửu Ca, đồ ngốc, hai người các ngươi ai đi khiêu chiến thứ nhất đó! Như vậy thì chúng ta chiếm hết hai cái nhất rồi." Khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ giật, nói: "Ngươi đây là quyết giữ vững thứ nhất từ dưới lên hay sao?" "Ta hiểu rõ thực lực của bản thân, vừa mới đột phá có thể đánh đến đây đã là cực hạn rồi, tiếp theo phải xem các ngươi rồi." Tử Tinh Châu nói. Ai khiêu chiến thứ nhất, ai khiêu chiến thứ hai, rút thăm quyết định đi! " " Được! " Sở Cửu Ca và Nhị Lượng rút thăm, cô không hề gian lận, tất cả đều thuận theo tự nhiên. Dù sao kết quả cuối cùng cũng không khác là bao, nhiều lắm thì Nhị Lượng lên sẽ nhẹ nhàng chút, cô lên thì cần tốn chút sức thôi. Sở Cửu Ca rút được thứ nhất, Nhị Lượng rút được thứ hai, hắn vốn muốn đi khiêu chiến thứ hai, kết quả có người nói:" Xếp hạng mười Nhị Lượng, ta muốn khiêu chiến ngươi. " Thứ mười thì ít nhất cũng lọt vào mười hạng đầu, thứ hạng này của đồ ngốc bị nhiều người nhắm đến cũng không kì quái, thứ hạng như Sở Cửu Ca và Tử Tinh Châu căn bản không ai thèm ngó ngàng đến. Nhị Lượng nói:" Ngươi đây là cản trở ta khiêu chiến thứ hai, ta khiến ngươi thua nhanh thì ngươi đừng trách ta. " " Khiêu chiến thứ hai, gan không nhỏ, trước qua cửa ải ta đi đã. " Bây giờ thứ hai đã đi khiêu chiến thứ nhất rồi, dù sao vị trí thứ nhất vẫn là rất hấp dẫn. Thứ hai là thủ tịch đệ tử của Thanh Tiêu Tông khiêu chiến thất bại, ngoài ra hai thủ tịch đệ tử cả hai tông môn còn lại cũng khiêu chiến thất bại, tứ đại gia tộc cũng không cam tâm, tiếp tục khiêu chiến, nhưng vẫn là thất bại.. Vị trí thứ nhất dường như không ai có thể dao động đến. Sở Cửu Ca vẫn luôn quan sát hắn, rất khó tìm ra sơ hở của hắn, cho dù có sơ hở, đó cũng là nơi chí mạng, là một đối thủ rất khó đối phó. Rất nhanh, vị trí thứ nhất liền không còn ai khiêu chiến, họ biết bản thân không gặm nổi khúc xương cứng này, chỉ có thể nhắm đến người khác. Nhị Lượng đánh bại tên khiêu chiến đó, thì vị trí thứ hai lúc này ngược lại trở nên bận, cuối cùng cũng đợi được cơ hội, Nhị Lượng nói:" Ta muốn khiêu chiến vị trí thứ hai đệ tử thủ tịch của Thanh Tiêu Tông, Thanh Huyền! " Nhị Lượng vừa lên, Sở Cửu Ca nói:" Ta muốn khiêu chiến vị trí thứ nhất, Hồng Thiên vương triều, Chu Sát! " Vị trí thứ nhất và thứ hai gần như đồng thời bị khiêu chiến, hơn nữa hai người khiêu chiến này đều đến từ một tông môn nhỏ, Thái Vân Tông! " Hai đệ tử này của Thái Vân Tông điên rồi sao! Lại đi khiêu chiến thứ nhất và thứ hai, cũng không sợ đến lúc đó bị hành thê thảm. " " Đệ tử của một tông môn nhỏ như vậy lại thích xuất đầu lộ diện như vậy, chúng có thể đạt được danh ngạch xem như vận khí tốt, một chút cũng không biết mình biết ta. " "... " Dung Hiểu ngồi kế bên nữ hoàng Hồng Thiên, nói:" Ta cho rằng Sở Cửu Ca sẽ an an phận phận giữ vị trí hai mươi lăm, không ngờ cô ta không biết sống chết lại dám đi khiêu chiến Chu Sát! " Cô ta ra ám hiệu cho Chu Sát, giết cô ta! Chu Sát là người của Dung Hiểu, những thiên tài của vương triều, sao có thể là đối thủ của người được Dung gia bồi dưỡng ra, nếu không phải do Vô tận đại lục này áp chế thực lực hắn, một mình Chu Sát có thể diệt hết đám được gọi là thiên tài này. Dung Hồng nói:" Đây là tâm can bảo bối của nhi tử ta, cô ta nếu bị giết, hắn chắc sẽ phát điên! Đến lúc đó sẽ không giúp chúng ta đâu! Ngươi vẫn là kiềm chế chút, lưu lại hơi thở đi! " Dung Hiểu nói:" Cũng đúng, vậy thì phế đi! Dù sao vẫn cần nhi tử kia của ngươi bán mạng cho chúng ta. " Khí tức của Chu Sát rất khủng bố, Sở Cửu Ca lại rất điềm nhiên, hắn ra chiêu hiểm, Sở Cửu Ca lại như quỷ mị mà tránh khỏi rồi. Hắn cho cô một cảm giác rất quen thuộc, Dung Hiểu, những người kia của Dung gia! Quả nhiên là thế! Xuất hiện một người áp chế hoàn toàn mọi người, là người do Dung gia cài vào. Thực lực luyện linh cảnh thất trọng, so với những người của Dung Hồng cách biệt rất lớn, cô sẽ không thua cho chúng, dốc toàn lực chiến đấu thôi. " Uỳnh uỳnh uỳnh!"Một tiếng vang lớn truyền ra, giao phong một cách kịch liệt. Một khi Sở Cửu Ca không tránh được, tuyệt đối sẽ trọng thương, chúng không tự chủ vì người khiêu chiến vị trí thứ nhất Sở Cửu Ca mà đổ mồ hôi lạnh.
Chương 393: Đạt được thứ nhất Bấm để xem Lực lượng đệ tam trọng của Bất tử sinh mệnh chi đồng đều dùng đến, công kích có nguy hiểm đến đâu cũng trở nên chậm chạp, Lôi Hình Quyết được Sở Cửu Ca vận chuyển đến cực hạn. "Uỳnh!" Khiến người khó tin chính là Sở Cửu Ca tránh được đạo công kích đó rồi. "Viu viu viu!" Sở Cửu Ca liên tiếp bắn ra mấy mũi tên, Chu Sát phút chốc tiến gần đến Sở Cửu Ca. "Rắc!" Khi đạo công kích tiếp theo rơi xuống, Sở Cửu Ca cầm lấy trường cung chặn lại, trường cung đứt đoạn. "Viu!" Linh khí vỡ, Sở Cửu Ca quyết đoán vứt bỏ cây cung tên đó, ngân châm trong tay bay ra ngoài, nhắm chuẩn đến các đại huyệt của Chu Sát. Chu Sát cảm thấy một cỗ sát khí đánh úp đến, nhanh chóng né tránh, để cho Sở Cửu Ca kéo giãn khoảng cách giữa hai người. "Linh khí của Sở Cửu Ca hư rồi, chiến đấu tiếp theo phiền phức rồi." Mọi người kinh ngạc nói. Thông thường linh khí quen thuộc mới có thể dùng thuận tay, linh khí Sở Cửu Ca bị hủy đi đẳng cấp không thấp, e là không cách nào lấy ra linh khí càng tốt hơn rồi. Kết quả đột nhiên Sở Cửu Ca lại lấy ra một bộ cung tên, phẩm chất so với cây trước đó càng tốt hơn. Có một thiếu gia Tiền Tiền vung tiền như rác điên cuồng tặng linh khí, Sở Cửu Ca căn bản không sợ thiếu. "Viu!" Đổi cây cung tên mới, Sở Cửu Ca vẫn sử dụng rất thuần thục, không chút lạ tay, bắn ra mấy mũi tên mượt mà như nước chảy mây trôi. "Công kích vô dụng!" Chu Sát khinh miệt cười. Trong chớp mắt họ đã giao đấu rất nhiều hiệp, thân pháp mà Sở Cửu Ca từng tu luyện khiến cho Chu Sát khó lòng bắt kịp, hắn sử dụng các loại biện pháp muốn kích sát Sở Cửu Ca, phong bế đi đường lui của cô. Giao chiến giữa Sở Cửu Ca và Chu Sát vẫn chưa kết thúc, bên phía Nhị Lượng đã đem thủ tịch đại đệ tử Thanh Tiêu Tông Thanh Huyền đánh bại rồi. Thanh Huyền nói: "Ta thua tâm phục khẩu phục, ngươi đích thực rất mạnh." Tiếp đến, hắn cần phải hồi phục để khiêu chiến vị trí thứ ba, thứ hạng mười không phải là điều hắn muốn. Nhị Lượng nhìn về phía Sở Cửu Ca, hắn nói: "Lần này tiểu Cửu gặp phải một dối thủ khó nhằn rồi, biết thế ta đã lên rồi." Có khó nhằn hơn nữa cũng chỉ là đối thủ luyện linh cảnh, chưa đến Hóa đan cảnh, lực lượng Bất tử sinh mệnh chi đồng đều dùng lên hết, cho dù chỉ là một sơ hở nhỏ, cũng sẽ bị Sở Cửu Ca phát hiện. Sau khi phát hiện ra sơ hở, ngân châm trong tay Sở Cửu Ca liền bay ra ngoài. Lần trước hắn có thể tránh thoát, lần này Chu Sát không cách nào tránh khỏi. "Híttttt!" Ngân châm đâm vào huyệt đạo, Chu Sát hít ngược một hơi. "Sở Cửu Ca, ngươi lại dám đánh lén ta." Trong tay Sở Cửu Ca kẹp lấy mấy cây ngân châm, nói: "Đây là vũ khí tấn công gần của ta, thi đấu không có cấm sử dụng ám khí, chỉ cần không có độc là được!" Nếu mà dùng độc, Chu Sát không thể nào vẫn còn đứng được ở đây. "Viu!" Lại là ba mũi tên được bắn ra, họ cũng không ngờ Sở Cửu Ca không những là thiên tài tiễn thuật, mà còn là một cao thủ ám khí. Chu Sát không chiếm được lợi gì từ chỗ Sở Cửu Ca, đột nhiên nổi trận lôi đình, công kích càng thêm cường bạo hơn nữa. Lúc này những người khác đã khiêu chiến kết thúc, xếp hạng gần như đã xác định rồi, chỉ có duy nhất trận chiến giữa Sở Cửu Ca và Chu Sát là chưa kết thúc, duy trì lâu như vậy cũng khiến cho mọi người rất ngạc nhiên. Sở Cửu Ca cảm thấy thực lực bản thân trong lúc chiến đấu không ngừng tăng lên, chỉ là bây giờ đạt đến ngưng hồn cảnh cửu trọng đã là cực hạn rồi. Cô nhìn về phía Chu Sát nói: "Nên kết thúc rồi." Chu Sát cười lạnh nói: "Đúng thế! Đã lãng phí rất nhiều thời gian cho ngươi rồi, đúng là nên kết thúc rồi." Khí tức của Chu Sát càng ngày càng nguy hiểm, rất hiển nhiên là chuẩn bị sử dụng chiêu thức nguy hiểm, vụt, thân hình hắn khẽ run, hắn nhìn thấy một đôi mắt nguy hiểm. Đôi mắt này, khiến cho ý thức của hắn bị tước đoạt mất, linh hồn trong thân thể như không còn là của chính mình. "Phụt!" Một cây ngân châm đâm vào huyệt đạo hắn. Hắn đột nhiên tỉnh táo lại, vận chuyển linh lực chuẩn bị động thủ với Sở Cửu Ca, nhưng toàn thân toát đầy mồ hôi lạnh, trực tiếp quỳ trên mặt đất, không còn đứng dậy được nữa. Sở Cửu Ca thắng rồi! Mọi người vẻ mặt ngơ ngác, "Cô ta.. cô ta rốt cuộc đã làm gì Chu Sát? Khoảnh khắc vừa rồi?" "Hoàn toàn không biết Sở Cửu Ca rốt cuộc thắng như thế nào?" "..." Lúc này, Nguyệt trưởng lão cười nói: "Thì ra là thế, là đồng thuật! Sở Cửu Ca tu luyện một loại công pháp đồng thuật rất mạnh, khó trách sức quan sát của cô ta mạnh đến thế! Chu Sát khinh địch rồi, thua không oan uổng chút nào." Đệ tử Thanh Tiêu Tông cũng rất kinh ngạc, "Đồng thuật, cô ta lại có thể tu luyện đồng thuật, loại công pháp này yêu cầu rất cao đối với người tu luyện, vô luận là thiên phú hay huyết mạch đều yêu cầu rất hà khắc." Sở Cửu Ca bây giờ đạt được thứ nhất, Chu Sát bại rồi trực tiếp rớt cuống thứ hạng hai mươi lăm. Hắn đương nhiên không cam tâm, hồi phục lần nữa cũng không dám tiếp tục khiêu chiến Sở Cửu Ca, đồng thuật của Sở Cửu Ca khiến cho hắn có chút cố kỵ. Nhưng mà, vị trí thứ hai hắn muốn rồi. Hắn có nghĩ thế nào, cũng sẽ không ngờ người ở vị trí thứ hai Nhị Lượng cũng là một khúc xương cứng. Sở Cửu Ca không có để cho hắn bị trọng thương, Nhị Lượng nhưng lại không chút khách khí mà chiêu đãi hắn. "Binh binh binh!" Lần này Chu Sát ngay đến khí lực tham gia thi đấu tiếp theo cũng không còn, chỉ có thể ở vị trí hai mươi lăm. Lần tuyển chọn này chính thức kết thúc rồi, Sở Cửu Ca thứ nhất, tông môn của cô Thái Vân Tông cũng vì thế mà được nhiều người chú ý đến, dù sao cũng là tông môn bồi dưỡng ra thứ nhất và thứ hai của lần tuyển chọn này. Cho dù là đạt được thứ hạng thứ nhất, nhưng Sở Cửu Ca vẫn chưa là đệ nhất thiên tài của Hồng Thiên vương triều, bởi vì vẫn còn hơn hai mươi người lấy được danh ngạch trực tiếp, những người đó đều là thiên tài đỉnh cao của Hồng Thiên. Sau khi thi đấu kết thúc, nữ hoàng đích thân tổ chức yến tiệc chúc mừng cho ba mươi người bọn họ. Hội trường yến tiệc, Tử Tinh Châu vẫn luôn cảm thấy có người nhìn chằm chằm hắn, đó chính là Hồng Thiên nữ hoàng. Dung Hồng đi về phía Sở Cửu Ca nói: "Sở Cửu Ca, ngươi tìm thấy vị bằng hữu này của ngươi, sao không nói với trẫm một tiếng!" Sở Cửu Ca đáp: "Chỉ là việc nhỏ mà thôi, sao dám làm phiền đến nữ hoàng bệ hạ!" Ánh mắt nữ hoàng xoay chuyển nhìn Tử Tinh Châu, khiến cho Tử Tinh Châu nép về phía sau của Sở Cửu Ca. Dung Hồng nói: "Ngươi gọi là Tử Tinh Châu đúng không? Trẫm cực kỳ tán thưởng ngươi, nếu không chúng ta qua bên kia nói chuyện?" Với thân phận và dung mạo của nữ hoàng, sẽ không ai từ chối bà, Tử Tinh Châu nói: "Ta rất hoảng, sợ mạo phạm đến nữ hoàng bệ hạ, cho nên chỉ có thể từ chối ý tốt của nữ hoàng rồi." Mặt nữ hoàng khẽ đơ lại, bà ta nhìn chằm chằm người nam tử mê hoặc này, nốt ruồi lệ ngay đuôi mắt càng thêm đặc sắc, là một người cực kỳ hợp với khẩu vị của bà. "Ngươi lại dám từ chối trẫm, vậy trẫm sẽ không vòng vo nữa, thực lực của ngươi không tồi, nhưng cũng vì may mắn mới có thể lọt vào ba mươi hạng đầu, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn đi theo ta, sau này Hồng Thiên vương triều sẽ đầu tư một lượng lớn tài nguyên vào ngươi, ngươi thấy sao?" Hồng Thiên nữ hoàng trực tiếp dùng lợi ích dụ dỗ. Thiên phú hắn không tồi, bởi vì tài nguyên ít nên tu luyện mới chậm hơn nhiều người, một cơ hội tốt đến vậy hắn cũng sẽ không có lý do mà từ chối mới đúng.
Chương 394: Không có đạo đức Bấm để xem Tử Tinh Châu nói: "Đa ta bệ hạ hậu ái, đây không phải là thứ ta muốn." Tử Tinh Châu từ chối lần nữa, khiến cho sắc mặt Hồng Thiên nữ hoàng trở nên băng lạnh, "Ngươi chắc chắn sau này sẽ không hối hận, đừng ở trước mặt ta giả vờ dè dặt, nam nhân kiểu đó ta không phải chưa gặp qua." Sở Cửu Ca nói: "Nữ hoàng bệ hạ, dưa cưỡng ép hái không ngọt, ta nghĩ nữ hoàng đủ rộng lượng để không tức giận, có lẽ hiểu đạo lý này." Sở Cửu Ca rất hiển nhiên là muốn bảo vệ cho người bạn Tử Tinh Châu này, nữ hoàng vừa muốn hạ lệnh cho thị vệ đem người dẫn đi, bà ta đành phải trước tạm thời từ bỏ ý nghĩ này. Tiểu nha đầu Sở Cửu Ca này đạt được hạng nhất lần tuyển chọn này, càng là người mà nhi tử bà muốn bảo vệ, hơn nữa còn là vị hôn thê của Dung Uyên, không thể cưỡng ép ở trước mặt cô ta. Hồng Thiên nữ hoàng cười nói: "Việc của người lớn, một nha đầu như ngươi sẽ không hiểu đâu! Hay là nói ngươi nhìn trúng hắn, nhưng ngươi đừng quên vị hôn phu của ngươi là Dung Uyên công tử, người Dung gia không phải là người ngươi có thể đắc tội đâu." Nữ hoàng cảm thấy mất hứng, nên đã rời khỏi yến tiệc trước. Tử Tinh Châu nói: "Cửu Ca, nữ hoàng cứ thế từ bỏ rồi?" Sở Cửu Ca lắc đầu nói: "Không chắc, ta thấy bà ta sẽ không dễ từ bỏ đâu, nhìn những nam sủng ở hậu cung bà ta là đủ hiểu." "Cửu Ca ngươi phải bảo vệ ta!" Tử Tinh Châu run cầm cập nói. "Muốn ta bảo vệ ngươi, còn không bằng mong đoàn lông lá bảo vệ ngươi!" Sở Cửu Ca đáp. Họ vẫn là quá xem nhẹ sự vô đạo đức của nữ hoàng rồi, bởi vì trên đường họ về Cẩn Vương phủ, một nhóm người đột nhiên xuất hiện đánh lén họ. Mục đích của đối phương là bắt người, còn là bắt Tử Tinh Châu, nữ hoàng đã gặp được người thì đến cả một đêm cũng không thể đợi nổi nữa? Tử Tinh Châu cũng giận rồi, hắn nói: "Đoàn lông lá, ngươi phải bảo vệ ta đó!" "Hắc Viêm, ra đây!" Những người này có lẽ biết được đám Sở Cửu Ca thực lực cao đến đâu, nhưng sẽ không biết được thực lực khế ước thú của họ. Sau khi đoàn lông lá và Hắc Viêm xuất hiện, trực tiếp làm loạn hết kế hoạch của chúng. "Đáng chết, hai con linh thú!" "Rút!" Biết được sự lợi hại của hai con linh thú, chúng biết lần này là không cách nào bắt được người rồi, chỉ có thể lựa chọn rút lui. Sau khi chúng rút lui, đám Sở Cửu Ca rất nhanh liền về đến Cẩn Vương phủ, Sở Cửu Ca nói: "Người của nữ hoàng chắc là sẽ không ban đêm đột nhập vào Cẩn Vương phủ chứ?" Dù thế nào, nữ hoàng cũng là mẫu thân của thất thúc, phái người đêm hôm đột nhập vào Cẩn Vương phủ cướp nam sủng, cũng quá vô lý rồi. Sở Cửu Ca nghĩ quá đơn giản rồi, bởi vì nữ hoàng thực sự sẽ không cố kỵ nhiều đến vậy. Bà ta muốn Tử Tinh Châu, vậy thì sẽ không từ thủ đoạn đem người cướp đến. Tử Tinh Châu bị đánh lén vào ban đêm, khóe miệng không ngừng giật, hắn nói: "Trước đó A Sinh nhắc nhở ta không hề sai mà, vị nữ hoàng này về phương diện này quá đáng sợ rồi." Chân mày Sở Cẩn Chi khẽ nhíu lại, hắn nói: "Ngươi là bạn của Ca nhi, ta sẽ bảo vệ ngươi, sẽ không để bà ta đắc thủ đâu!" Đối với người mẫu thân như vậy, lúc mới bắt đầu chỉ có lợi ích, không hề có chút thân tình. "Bệ hạ, Tử Tinh Châu có người của Cẩn Vương điện hạ bảo vệ, chúng tôi căn bản không thể đem người dẫn đi, mong bệ hạ thứ tội." Trong cung có người đến báo cáo. Sắc mặt nữ hoàng trầm xuống, "Cẩn nhi đây là vì một tiểu nha đầu mà chống đối với trẫm sao?" Đối phương không dám trả lời, "Ta không tin, chúng có thể một mực không giao người ra." Hồng Thiên nữ hoàng tìm đến Dung Hiểu, Dung Hiểu cười nói: "Không ngờ cũng có thứ ngươi nuốt không được." Nữ hoàng muốn dùng dư luận gây áp lực cho Sở Cửu Ca, để cô ta từ bỏ Tử Tinh Châu, vu oan cô với Tử Tinh Châu có quan hệ, rõ ràng đã có hôn ước với Dung Vương, mà vẫn không rõ ràng với người nam nhân khác. Dung Hiểu nói: "Dung Uyên công tử, hôn ước này vẫn là không cần nữa." Dung Uyên nhìn Dung Hiểu nói: "Nhưng ta với Cửu nhi đã gạo nấu thành cơm, hơn nữa quan hệ giữa nàng và Tử Tinh Châu ta biết rõ hơn ai hết. Nhưng truyền ra lời đồn như vậy, bổn công tử cũng rất giận, ta sẽ dùng cách thức của ta xử lý, không cần ngươi nhúng tay vào." Dung Uyên dùng phương thức của mình xử lý, đương nhiên chính là đánh Tử Tinh Châu một trận, sau đó tranh thủ chiếm tiện nghi của Sở Cửu Ca. Dung Uyên nói: "Cửu nhi, ta sẽ cảnh cáo Hồng Thiên nữ hoàng giúp nàng, người bên cạnh nàng ai cũng không được phép đụng vào." Hành động này của nữ hoàng không những không khiến cho Dung Uyên đứng về phía bà ta, mà còn chọc giận Dung Uyên, khiến cho Dung Uyên bắt đầu bao che người mình rồi. Lần đầu gặp phải khúc xương khó nhai như vậy, Hồng Thiên nữ hoàng thiếu chút cắn nát hàm răng của mình, chỉ có thể tạm thời từ bỏ, đem lực chú ý đặt vào Bách Triều đại hội. Vẫn còn một tháng mới đến Bách Triều đại hội, một tháng này cần tiến hành tập huấn cho những thiên tài có tư cách tham gia đại hội lần này, trận tập huấn này được tiến hành tại Thanh Tiêu Tông. Mục đích trận tập huấn này là trong thời gian ngắn đề cao thực lực của những thiên tài tham gia đại hội, để họ có thể biểu hiện càng xuất sắc hơn tại đại hội. Họ không hề có ý kiến về việc đó, đều đồng ý đến Thanh Tiêu Tông. "Dung Uyên công tử, thân thể ngươi không tốt, nếu ngươi không muốn đi, có thể không cần đi!" Dung Hiểu nói. Dung Uyên đáp: "Gần đây thân thể ta không có vấn đề lớn gì, ta muốn ra ngoài. Hơn nữa Cửu nhi phải đi, không phải sao?" Sở Cửu Ca lại lần nữa gặp được vị Nguyệt trưởng lão kia của Thanh Tiêu Tông, hắn nói với cô: "Ngươi lúc trước nói không sai, ngươi nếu muốn tham gia ba đại tông môn, ba đại tông môn đều sẽ phi thường hoan nghênh ngươi! Đợi ngươi đến Thanh Tiêu Tông, hy vọng ngươi sẽ thích Thanh Tiêu Tông, đến lúc có ý định đổi tông môn, hãy suy nghĩ đến Thanh Tiêu Tông đầu tiên." Sở Cửu Ca đáp: "Vậy thì ta đành đi Thanh Tiêu Tông mở mang tầm mắt vậy." Những ngọn núi trải dài vô tận, vô số lầu các tinh xảo dựng đứng trên đỉnh những ngọn núi, rất nhanh họ đã đến cửa Thanh Tiêu Tông. "Các vị hãy nghỉ ngơi một đêm, ngày mai tập huấn chính thức bắt đầu, mong các vị hãy chuẩn bị cho tốt!" "Được!" Sở Cửu Ca không có được phân chung với Dung Uyên, thế nhưng Dung Uyên nửa đêm mò đến, Sở Cửu Ca nói: "Đêm nay không cần chàng làm ấm giường, bổn thần trộm có việc quan trọng cần phải làm." Nhị Lượng cũng ló đầu ra, hắn nói: "Tiểu Cửu muội muốn tìm cung chủ Nguyệt Ma Cung đã ẩn nấp trong Thanh Tiêu Tông sao?" Sở Cửu Ca nói: "Đúng! Hội đấu giá Cửu Thiên phái người đến nhưng lại không tra ra được gì, vừa hay ta cũng đến Thanh Tiêu Tông, vậy thì đích thân đi kiểm tra, các ngươi không cần đi theo." "Nhưng mà, Cửu nhi, ta phải đi theo! Hóa đan cảnh cường giả ở nơi này quá nhiều, ta đi theo mới yên tâm." Dung Uyên nói. Thanh Tiêu Tông là một tông môn chính phái bình thường như những tông môn khác, rất nhiều trưởng lão trong tông môn cũng rất chính khí, Sở Cửu Ca đi dạo một vòng trong đêm, không có được manh mối mình muốn. Ngày hôm sau, chính là ngày tập huấn bắt đầu, lần tập huấn này kỳ thực rất đơn giản, đó chính là đi săn. Khu rừng lớn xung quanh Thanh Tiêu Tông, có rất nhiều yêu thú cấp cao và linh thú, họ cần tiến hành một buổi liệp sát đám yêu thú này, đề cao thực lực bản thân. "Tập huấn lần này chỉ là cho các ngươi có sự chuẩn bị, có thế sau này đối điện với sự tàn khốc tại Bách Triều đại hội, các ngươi mới không bỡ ngỡ." Nguyệt trưởng lão nói.
Chương 395: Chém giết lẫn nhau Bấm để xem "Bây giờ, các ngươi có thể xuất phát rồi! Có thể lựa chọn đơn đả độc đấu, cũng có thể lập nhóm hợp tác! Các ngươi chỉ có chọn ra phương thức chiến đấu thích hợp bản thân, mới có thể liệp sát càng nhiều yêu thú! Ba hạng đầu của lần liệp sát này sẽ có được đan dược lục phẩm, đan dược lục phẩm sẽ có trợ giúp rất lớn cho các ngươi tại đại hội lần này." Nguyệt trưởng lão nói tiếp. Đan dược lục phẩm! Tất cả mọi người đều rất kích động, cả Hồng Thiên vương triều cũng có rất ít đan dược lục phẩm, họ nhất định phải lấy được. "Xuất phát!" Vô số đạo thân ảnh phóng về phía khu rừng đó, nhất thời vô số tiếng gầm rú truyền ra. Người trong cùng một tông môn quyết định lập thành một đội, đương nhiên cũng có người rất tự tin với thực lực bản thân, muốn đơn đả độc đấu. Đệ tử ba đại tông môn và tứ đại gia tộc, Hồng Thiên vương triều chiếm đa số, Sở Cửu Ca và nhóm Nhị Lượng lập thành một đội, bắt đầu trận đặc huấn liệp sát này. Trong đội ngũ của họ, A Sinh và Dung Uyên không có ra tay, chỉ có bốn người Sở Cửu Ca động thủ mà thôi. Bốn người liên thủ, cho dù là gặp phải linh thú, họ cũng có cơ hội chiến đấu. Trận tập huấn này sau khi qua được ba ngày, A Sinh đột nhiên dừng chân. Hắn nói với Sở Cửu Ca: "Tiểu Cửu, trận tập huấn này có biến, chúng ta đã đi vào cạm bẫy do người khác sắp đặt sẵn." Sở Cửu Ca ngẩn ra, "Cạm bẫy!" Chính vào lúc đó, vô số tiếng phá không truyền đến, sắc mặt Sở Cửu Ca lạnh đi, lại dám có người đánh lén cô. "Binh binh binh!" Sau khi họ chặn lại được đợt công kích này, mấy đạo thân ảnh màu đỏ hạ xuống, chúng bao vây lấy Sở Cửu Ca nói: "Tiểu cung chủ, lần tập huấn này có nguy hiểm, mong tiểu cung chủ đi theo chúng tôi về Nguyệt Ma Cung." Người đến là người của Nguyệt Ma Cung, Sở Cửu Ca hỏi: "Là ai phái các ngươi đến? Thất thúc ta sao?" "Đương nhiên là thiếu cung chủ rồi!" Chúng đáp. "Các ngươi nói dối! Nếu là thất thúc ta cảm thấy trận tập huấn này có nguy hiểm, người nhất định sẽ đích thân đến, còn không thì cũng sẽ phái người mà ta quen như Tả hộ pháp đến, mà không phải là các ngươi." Sở Cửu Ca lạnh giọng nói. "Nếu tiểu cung chủ không chịu phối hợp, chúng tôi cũng chỉ có thể dùng biện pháp mạnh thôi." Lời nói dối bị phát hiện, chúng trực tiếp dùng biện pháp mạnh. Những người này từng người một thực lực đều không tầm thường, không biết là làm thế nào lẫn vào được địa bàn của Thanh Tiêu Tông, hay là nói cung chủ của chúng ở trong chính Thanh Tiêu Tông. Chúng cho rằng đám người bên cạnh Sở Cửu Ca chỉ là những luyện linh cảnh bình thường, thế nhưng vừa giao thủ chúng mới phát hiện những thiếu niên này đều có điểm đáng sợ, cho dù là một người yếu đuối mắt mù cũng sở hữu thực lực trên chúng. "Đáng chết! Chúng có lai lịch gì?" Trên mặt chúng lộ ra vẻ ngưng trọng. "Tình huống có biến, mau rút!" Một đạo thân ảnh màu trắng chặn lại đường lui của chúng, Dung Uyên lạnh giọng nói: "Dám đến bắt vị hôn thê của Bổn Vương bây giờ các ngươi cho rằng các ngươi còn có thể chạy sao?" "Binh binh binh!" Toàn bộ chúng đều quỳ rạp trên mặt đất. Sở Cửu Ca nói: "Người ở Nguyệt Ma Cung có gan phái người đến bắt ta, e là chỉ có cung chủ của các ngươi rồi, cung chủ các ngươi bây giờ đang ở đâu?" "Ta.. chúng tôi cũng không biết! Những người thận phận thấp như chúng tôi, sao có tư cách gặp cung chủ!" Chúng đáp. A Sinh nói: "Chúng nói thật đó, chúng không hề biết Dạ Du đang ở đâu." "Các ngươi đến Thanh Tiêu Tông, còn có nhiệm vụ khác hay không?" "Nhiệm vụ của chúng tôi chỉ có bắt người, còn về những người khác có nhiệm vù gì? Chúng tôi không thể biết, tiểu cung chủ tha mạng! Nể tình chúng ta đều là người của Nguyệt ma Cung, tha cho chúng ta đi!" Chúng vội vàng xin tha. Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Không thể nào!" Sau khi giải quyết đám người này, Sở Cửu Ca nói: "Xem ra Nguyệt Ma Cung muốn làm một vố lớn ở trận tập huấn lần này, chúng ta trước xem diễn biến thế nào đã!" Vừa bắt đầu, những thiên tài này cảm thấy độ khó của lần tập huấn này không cao, cho dù có yêu thú mạnh đi nữa, chúng cũng có thể dễ dàng trốn chạy được. Thế nhưng, chúng không hề biết rằng nguy hiểm đang tiếp cận chúng. Thanh Huyền trợn to mắt nhìn người trước mặt, "Ngươi.. Ngươi là đại đệ tử Nam Cung Giản của Tử Lan Tông, ngươi.. ngươi sao lại đánh lén ta?" Nam Cung Giản nói: "Ba đại tông môn vốn là có quan hệ cạnh tranh, ta chỉ là tiêu diệt người cạnh tranh với ta mà thôi. Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi, ta chỉ khiến ngươi biến thành phế vật, trở thành một người si ngốc mà thôi." "Ngươi vậy mà lại che giấu thực lực!" Thanh Huyền kinh ngạc nói. Thực lực người này biểu hiện ra, càng mạnh hơn khi thi đấu tại buổi tuyển chọn. "Phụt!" Thanh Huyền bị đả thương rồi, đối phương cũng không có thủ hạ lưu tình. Hắn nói: "Ngươi dù có háo thắng, cũng không nên tại thời điểm chuẩn bị tham gia Bách Triều đại hội giết đi đối thủ của ngươi, ngươi bình tĩnh lại đi!" "Ta đi tham gia Bách Triều đại hội, nhất định có thể đánh bại thiên tài của những vương triều khác, không cần đến ngươi." Nam Cung Giản âm trầm nói. "Binh binh binh!" Thanh Huyền biết bản thân không phải là đối thủ của hắn, nhất định phải rời khỏi nơi này trước, rời khỏi.. "Chạy không thoát đâu, ngươi vùng vẫy như vậy, thật nực cười." Nam Cun Giản khinh thường nói. "Bên này!" A Sinh chỉ lối cho nhóm Sở Cửu Ca. "Đi về hướng này, có lẽ có thể phá được cục diện này." Khi họ tiếp tục đi về phía trước, phía trước truyền đến một mùi máu tanh, Nhị Lượng nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, hắn nói: "Là đệ tử Thanh Huyền của Thanh Tiêu Tông." Dù sao hắn cũng từng giành lấy thứ hạng thứ hai trong tay người ta, đương nhiên là nhận ra hắn. Nam Vung Giản phát hiện có những người khác đến, hắn quyết đoán chạy rồi. Nhị Lượng muốn đuổi theo, Sở Cửu Ca nói: "Chúng ta vẫn là không nên phân tán ra quá, trước xem Thanh Huyền thế nào." Tình huống của Thanh Huyền rất tệ, Nam Cung Giản ra tay rất nặng, nếu không phải họ kịp thời đi đến, mà cô còn là luyện dược sư, Thanh Huyền e là triệt để phế rồi. Thanh Huyền nói: "Là ngươi, Sở Cửu Ca!" Đối với người giành mất vị trí thứ nhất, và được Nguyệt trưởng lão khen ngợi, ấn tượng của Thanh Huyền rất sâu. "Trước câm miệng, trị thương!" Sở Cửu Ca lạnh giọng nói. Sau khi họ cứu Thanh Huyền, đợt tập huấn một tháng đã phải kết thúc sau bảy ngày. Đợi sau khi mọi người đều được cứu ra, ba đại tông môn, tứ đại gia tộc toàn bộ đều phẫn nộ.
Chương 396: Cung chủ Nguyệt Ma Cung Bấm để xem "Đệ tử nhà ngươi vậy mà dám đánh lén đệ tử ta, hắn bây giờ triệt để kinh mạch đứt đoạn rồi." "Các ngươi quả là trộm hô bắt trộm, đệ tử tông ta bây giờ là tình huống gì, chẳng lẽ các ngươi không thấy sao?" "Nhất định phải bắt chúng đền mạng." "Nói xằng bậy!" Mâu thuẫn càng ngày càng ác liệt, dẫn đến việc Thanh Tiêu Tông lúc này chướng khí mù mịt. Trưởng lão của ba đại tông môn và tứ đại gia tộc đều tụ hợp tại đây, nhất định phải đòi lại công đạo cho bằng được. Một lúc tổn thất nhiều thiên tài như vậy, các thế lực lớn đều rất phẫn nộ và đau lòng. Sự việc này như là một mồi lửa, kích phát mâu thuẫn giữa các thế lực lớn, cao thủ của các thế lực lớn đánh nhau, trực tiếp khiêu chiến ở Thanh Tiêu Tông. "Các ngươi không đem người giao nộp ra, chúng ta sẽ không rời khỏi!" "Lập tức giao kẻ chủ mưu ra." "..." Mùi thuốc súng càng ngày càng dữ, Tứ Sinh nói: "Có người đem các đại thế lực chơi đùa trong lòng bàn tay." "Tám chín phần mười là Nguyệt Ma Cung, đây không phải là cách làm của thất thúc, có lẽ là kiệt tác của cung chủ Nguyệt Ma Cung." Sở Cửu Ca nói. "Ca nhi!" Sở Cẩn Chi nhận được tin tức lập tức chạy đến Thanh Tiêu Tông. Hắn nói: "Các ngươi bắt buộc phải rời khỏi đây trước, rất nhanh Thanh Tiêu Tông sẽ càng loạn hơn. Các ngươi tuy không thuộc về những thế lực đó, nhưng khó tránh khỏi bị ngộ thương." Sở Cửu Ca nói: "Thất thúc, người muốn ở lại, ta đương nhiên cũng phải ở lại. To gan đến dám vực dậy ngọn sóng lớn đến thế, khiến cho các đại thế lực nội chiến với nhau, cũng chỉ có cung chủ Nguyệt Ma Cung có thể làm ra thôi. Con muốn ở lại đợi hắn hiện thân, đến lúc đó có lẽ có thể bắt được hắn." Âm mưu này không đến cuối cùng, Dạ Du cũng sẽ không xuất hiện đâu. Biết được gia chủ của tứ đại gia tộc và tông chủ ba đại tông môn đều đến đủ, nhưng vẫn không trấn áp nổi trường hợp này, đại chiến triệt để bộc phát rồi. "Ầm ầm ầm!" Từng trận tiếng vang truyền từ dưới núi lên, có người nói: "Tông chủ, không hay rồi, ma giáo giết lên rồi." "Cao thủ ma giáo từ tứ phía công kích sơn môn của chúng ta, chúng ta sắp trụ không nổi nữa." "Chúng một lúc phái đến nhiều người như vậy, cao thủ như mây, Nguyệt Ma Cung lại dám tranh thủ lúc này báo thù chúng ta." Thế nên, họ mới cảm thấy có gì đó không đúng, Nguyệt Ma Cung vào thời điểm này ra tay thì cũng quá trùng hợp rồi! "Đây là âm mưu của Nguyệt Ma Cung!" "Không hay, trúng kế rồi!" "..." Từng người họ mặt đều trắng bệch, thế nhưng lúc này mới hiểu ra, thì đã quá muộn rồi. Bởi vì từng người họ đấu đến trọng thương, giờ đi đối đầu với cao thủ Nguyệt Ma Cung, họ căn bản không có bao nhiêu phần thắng. "Nhất định không được để Nguyệt Ma Cung đắc thủ!" "Mau phát tín hiệu cầu cứu đến Nữ hoàng bệ hạ." "..." Tiếng chém giết truyền khắp Thanh Tiêu Tông, Sở Cửu Ca sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát mỗi một hành động của Thanh Tiêu Tông. Người của Nguyệt Ma Cung đều công kích một cách có kế hoạch, mà nhìn lại các đại thế lực lại loạn thành một mớ bòng bong, rất hiển nhiên đang ở vào thế yếu. Cho dù là thế, Sở Cửu Ca cũng không thấy Dạ Du xuất hiện. Vị cung chủ Nguyệt Ma Cung này không biết là trốn ở nơi nào chiêm ngưỡng thành quả của hắn. Sở Cửu Ca không có phát hiện Dạ Du, nhưng họ ngược lại bị người của Nguyệt Ma Cung phát hiện rồi. Chúng nói với Sở Cẩn Chi: "Thiếu cung chủ, kế hoạch lần này của cung chủ rất hoàn mỹ, cho dù không diệt đi ba đại tông môn, tứ đại gia tộc, cũng sẽ khiến chúng nguyên khí giảm mạnh. Mọi thứ đều trong sự kiểm soát của người, mong thiếu cung chủ và tiểu cung chủ đi với chúng tôi một chuyến!" Sở Cẩn Chi nói: "Nói cho ta hắn đang ở đâu?" "Thiếu cung chủ đừng làm khó tiểu nhân, chúng tôi chỉ làm việc theo mệnh lệnh. Thiếu cung chủ nếu không muốn phối hợp, chúng tôi chỉ có thể nghe theo lệnh của cung chủ, dùng vũ lực giải quyết." "Rầm!" Đối phương không nói hai lời liền động thủ với Sở Cẩn Chi, mềm không được thì dùng cứng. "Hắc Viêm, ra đây!" "Đoàn lông lá, ra đây!" Người của Nguyệt Ma Cung ra tay, đám Sở Cửu Ca cũng động thủ rồi, chúng phát hiện đám người Sở Cửu Ca lợi hại hơn biểu hiện hôm tuyển chọn nhiều. Mà thực lực của ba người lấy được danh ngạch trực tiếp Dung Uyên, Tam Tiền, Tứ Sinh càng khiến chúng king nhạc, "Sao có thể? Rõ ràng, rõ ràng các ngươi còn trẻ như vậy!" "Viu viu viu!" Ngân châm của Sở Cửu Ca bay ra ngoài, mỗi một châm đều trúng vào sơ hở chí mạng của chúng. Đại bộ phận người đều đã đi đối phó với người của các đại thế lực, nên những người này họ không cần tốn bao nhiêu công sức liền giải quyết chúng rồi. Nhưng khiến họ thất vọng là, những người này cũng không biết Dạ Du đang ở đâu? Lại qua một lúc, Sở Cửu Ca nói: "Thất thúc, phía bên kia chiến trường đã phân ra thắng bại rồi, xem ra là bảy đại thế lực thua rồi! Nguyệt Ma Cung dù đã ẩn nhẫn nhiều năm, nhưng vẫn rất cường đại, thế lực Nguyệt Ma Cung mà thất thúc người biết chỉ là mặt nổi của tảng băng mà thôi, bộ phận thực sự cường đại vẫn được Dạ Du chưởng khống, cũng khó trách chúng ta và Dung gia tìm không ra hắn trốn nơi nào. Bảy đại thế lực đang chịu sự trả thù của Nguyệt Ma Cung, dù sao họ cũng vô số lần đối phó với Nguyệt Ma Cung. Gia chủ tứ đại gia tộc, tông chủ ba đại tông môn, họ đều phẫn nộ nói:" Những ác đồ ma giáo các ngươi, quả là bỉ ổi vô sỉ. " " Không cần biết là dùng phương pháp gì? Có thể khiến các người trọng thương, khuếch trương Nguyệt Ma Cung ta, đó chính là biện pháp tốt! Không phải sao? "Một nam nhân hắc bào xuất hiện, mặt của hắn được mặt nạ che mất, khí thế lại rất cường đại. " Ngươi là cung chủ Nguyệt Ma Cung, Dạ Du! "Tông chủ Thanh Tiêu Tông nói. " Chính là Bổn tọa! " " Lão phu liều mạng với ngươi! "Tông chủ Thanh Tiêu Tông muốn liều mạng với hắn, kết quả Dạ Du nhẹ nhàng hất tay một cái, tông chủ Thanh Tiêu Tông đã bay ra ngoài. " Phụt! "Một ngụm máu tươi phun ra. " Chỉ dựa vào đám thương binh như các ngươi, còn chưa làm gì được ta! Ngoan ngoãn đợi diệt vong đi! "Dạ Du lạnh giọng nói. " Ngươi.. ngươi rốt cuộc đã làm gì? Chúng tôi dù chết, cũng muốn chết được rõ ràng. " " Không dễ gì mới có cơ hội để tất cả thiên tài của các đại thế lực tụ hội lại, các ngươi đến cả thiên tài do mình bồi dưỡng ra cũng không bảo vệ được, để cho người Nguyệt Ma Cung của ta trà trộn vào được, hơn nữa còn dịch dung thành dáng vẻ đệ tử của các vị, sau đó đánh lén, và phế đi chúng. " Lúc này họ mới biết, những người đánh lén đả thương đến đệ tử họ thì ra là người của Nguyệt Ma Cung dịch dung thành. Nhất thời họ phẫn nộ vì không điều tra rõ chân tướng, làm cho lưỡng bại câu thương, tạo cơ hội cho Nguyệt Ma Cung. Sở Cửu Ca hỏi:" Thất thúc, hắn là Dạ Du sao? " " Ta cũng không rõ, giọng nói và thân hình cũng rất giống. Khi xưa ta gặp hắn, chính là hắn trồng xuống ma chủng vào cơ thể ta, sau đó ta liền chưa gặp lại hắn lần nào. "Sở Cẩn Chi nói. Tam Tiền nói:" Không cần biết phải hay không, trước đem hắn bắt lại, người của chúng ta đã sắp xếp ổn thỏa rồi. " Dung Uyên nói bên tai Sở Cửu Ca:" Người của ta, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng. " Vào lúc đó, có người nói:" Cung chủ, Nữ hoàng đã phái người đến, chúng ta cần diệt chúng, giết được bao nhiêu hay bấy nhiêu! " " Vậy thì, động thủ đi!"Dạ Du lạnh giọng nói.
Chương 397: Dạ Du thật giả Bấm để xem Tất cả những việc làm của ma giáo, khiến họ phẫn nộ! Tiếp theo, ba đại tông môn muốn dốc hết toàn lực phản công. Họ biết thất bại là nhất định rồi, bởi vì họ so với những người ma giáo trước mắt, thực lực cách biệt quá xa. "Thất thúc, người trước đừng động thủ! Nếu không chúng làm lộ thân phận của người, người sẽ bị bảy đại thế lực xem như là kẻ địch." Sở Cửu Ca nói xong, đã kéo căng dây cung rồi. "Viu!" Một mũi tên nhanh như chớp bắn ra ngoài, mục tiêu chính là đầu lĩnh của ma giáo, Dạ Du. "Rầm!" Chỉ thấy người đó vừa hất tay, mũi tên đó liền vỡ vụn, hắn quay đầu nhìn đến vị trí mà Sở Cửu Ca đang ẩn nấp. Tam Tiền nói: "Nguyệt Ma Cung các ngươi dám động đến Cửu muội muội của ta, cũng phải xem Hội đấu giá Cửu Thiên có chịu hay không." Người của Hội đấu giá Cửu Thiên đến trợ giúp, sau khi A Sinh nhận ra điều bất thường, sớm đã có đề phòng, người của họ lúc này rất đông. Người của Hội đấu giá Cửu Thiên xuất hiện giúp đỡ, giúp cho người của bảy đại thế lực nhẹ nhàng hơn một chút, cuối cùng cũng nhìn thấy chút hy vọng. Họ chỉ cần kiên trì, kiên trì đến khi Nữ hoàng bệ hạ đến, là sẽ an toàn. Không chỉ người của Hội đấu giá Cửu Thiên động thủ, còn có một thế lực khác cũng ra tay, người của Nguyệt Ma Cung lâm vào trận khổ chiến, mà lúc này Nữ hoàng cũng đến kịp. Dạ Du lạnh giọng nói: "Rút!" Báo thù bảy đại thế lực, tạo thành tổn thương lớn cho bảy đại thế lực hắn đã làm được. Sở Cửu Ca nói: "Đuổi theo! Không được để hắn chạy thoát." Đám Sở Cửu Ca dùng tốc độ nhanh nhất bao vây lấy mục tiêu chính của họ lần này, hắn cũng không ngờ bản thân đã chạy nhanh đến vậy, vẫn bị người khác không sai biệt chút nào đuổi kịp. Hắn nhìn Sở Cửu Ca nói: "Ngươi cũng là người của Nguyệt Ma Cung, sao lại đối đầu với ta?" "Bởi vì ta tìm ngươi có việc muốn hỏi, cho nên không để ngươi chạy được, ngươi ngoan ngoãn trả lời ta, như vậy chúng ta cũng không cần đánh nữa!" Sở Cửu Ca nói. "Ngươi nghĩ mấy tên các ngươi, cản được ta sao?" Dạ Du hỏi. "Ngươi có thể thử xem sao!" Nhị Lượng chủ động ra tay, Tam Tiền phối hợp với hắn, công kích Dạ Du từ hai phía. "Uỳnh!" Một tiếng vang lớn truyền ra, Dạ Du nói: "Hội đấu giá Cửu Thiên các ngươi quả không đơn giản, hai tiểu tử các ngươi thực lực rất mạnh đấy!" A Sinh cũng nhảy ra, những nơi hắn di chuyển đến đều bố trí trận pháp, Hắc Viêm và đoàn lông lá cũng ra tay rồi. "Uỳnh uỳnh uỳnh!" Dạ Du nói: "Ha ha ha! Các ngươi đích thực rất lợi hại, nhưng vẫn chưa phải là đối thủ của ta." Hắn bạo phát ra nguồn lực lượng màu đen, Tứ Sinh khẽ ngẩn ra, nói: "Tiền Tiền, tránh ra!" "Ầm!" Một tiếng nổ lớn, nơi mà vốn dĩ Tiền Tiền đứng đã trở thành bình địa. Trận pháp của Tứ Sinh càng lớn thêm, lần này hắn không chủ động công kích, mà là dự đoán sự biến đổi của toàn bộ cục diện trận chiến, có nguy hiểm sẽ báo trước cho Tiền Tiền và đồ ngốc tránh né. Trong mắt Dạ Du lóe qua vẻ kinh ngạc, hắn nhìn Tứ Sinh nói: "Thực là một lực lượng thần kỳ, thật thú vị!" "Vậy thì giải quyết ngươi trước!" Trong ba người họ, sức chiến đấu của A Sinh là yếu nhất, Dạ Du đương nhiên cũng nhìn ra điều đó. "Viu viu viu!" Ba mũi tên được Sở Cửu Ca bắn ra, toàn bộ đều bị Dạ Du cản lại. "Công kích cấp bậc như vậy, không thương được ta đâu!" "Vậy ta thì sao? Một thân ảnh màu trắng nhảy ra, Sở Cẩn Chi ra tay, với cùng lực lượng bá đạo đó chặn lấy công kích Tứ Sinh của Dạ Du. " Rầm! "Dạ Du bay ngược ra ngoài, nói:" Vậy thì để ta xem xem, ma chủng của ngươi trưởng thành đến mức nào? Cẩn Chi! " " Uỳnh! "Một tiếng vang kịch liệt truyền ra, khiến cho đỉnh núi Thanh Tiêu Tông cũng phải chấn động. Những thế lực lớn đang ở Thanh Tiêu Tông đều ngẩn ra, đây là lực lượng khủng bố nhường nào, là nữ hoàng ra tay sao? Trong lúc Sở Cẩn Chi và Dạ Du giao thủ, một đạo thân ảnh màu đen xuất hiện, bà ta nói:" Cẩn nhi, con tránh ra, hắn, để ta giải quyết! " Hồng Thiên nữ hoàng đến rồi, đôi mắt đẹp của bà lạnh băng nhìn chằm chằm người nam nhân đeo mặt nạ. Bà ta lạnh giọng nói:" Nhiều năm như vậy, ngươi cuối cùng cũng chịu lộ diện. Rất tốt, vậy ngươi có thể đi chết rồi. " Hồng Thiên nữ hoàng rất đẹp, chiêu thức lại cực kỳ độc ác, nhất thời lực lượng cường đại như Dạ Du cũng không đỡ nổi. Hắn biết nơi này không tiện ở lại lâu, chỉ có thể rời đi trước. Hắn dùng tốc độ nhanh nhất phá vòng vây, hóa thành vô số tàn ảnh gây nhiễu loạn cho đối thủ. Sở Cửu Ca nhìn rất rõ cái nào mới là thật, là giả! Cô lấy ra Đế Ma Cung, một mũi tên được bắn ra. " Viu! "Dạ Du cảm thấy nguy hiểm, vội vàng né tránh. Hắn tránh khỏi một tên đó, nhưng mũi tên thứ hai vẫn bắn xuyên qua vai trái hắn, máu tươi phun ra, trên vai trái hắn lộ rõ một lỗ máu lớn. " Rầm! "Vào lúc này, Hồng Thiên nữ hoàng đuổi kịp hắn, trực tiếp một chưởng đánh hắn bay ra ngoài. " Đem hắn bắt lấy! "Hồng Thiên nữ hoàng lạnh giọng nói. " Dung Hồng ngươi ra tay cũng nhanh đó, cuối cùng cũng đem tên nam nhân này bắt được. "Lúc này Dung Hiểu cũng đi đến. " Dung Uyên công tử cũng bị kéo vào trận hỗn loạn này, không bị thương chứ? "Dung Hiểu hỏi. Dung Uyên đáp:" Đem người giao cho ta xử lý! " Hồng Thiên nữ hoàng nói:" Người này là do ta bắt, Dung Uyên công tử đưa ra yêu cầu này cũng quá bá đạo rồi! " Tam Tiền nói:" Nếu không phải Hội đấu giá Cửu Thiên chúng tôi ra tay, tên Dạ Du này e là đã chạy từ sớm rồi, người này phải giao cho Hội đấu giá Cửu Thiên chúng tôi. " Hồng Thiên nữ hoàng nói:" Các ngươi đều bị hắn chơi đùa rồi, tên nam nhân này căn bản không phải là Dạ Du, bởi vì không ai so với ta càng hiểu rõ về Dạ Du. " Bà ta đi đến trước mặt tên nam nhân đeo mặt nạ, mặt nạ rơi xuống, đó là một nam nhân rất âm nhu. Sở Cẩn Chi nói:" Đích xác không phải là Dạ Du! " " Tuy không phải là Dạ Du, nhưng người nam nhân này lại cực kỳ hợp khẩu vị ta. "Hồng Thiên nữ hoàng niết chặt cằm của tên nam nhân đó. " Đây là lễ vật hắn tặng cho ta, các ngươi thực sự muốn giành với ta? Người hắn cố ý thả ra ngoài, đương nhiên sẽ không để lại bất cứ manh mối nào. Đương nhiên dù cho là thế, ta cũng sẽ thẩm vấn thật tốt, về cung từ từ mà thẩm vấn. "Tay của Hồng Thiên nữ hoàng trượt đến cần cổ hắn. Người nam nhân đó nói:" Ta đánh cược với cung chủ, nếu thua rồi, liền để ngươi muốn làm gì thì làm, dù sao có thể trở thành người dưới chân váy nữ hoàng, cũng là vinh hạnh của ta. " Sở Cửu Ca nói:" Nữ hoàng bệ hạ nếu đã thích, vậy thì người này ngươi cứ việc dẫn đi, nhưng mong ngươi về sau đừng làm phiền Tinh Châu nữa. " Ánh mắt nữ hoàng nhìn về Tử Tinh Châu," Mỹ nhân kia càng non hơn, ta càng thích, nhưng ngươi đã che chở hắn như vậy, ta cũng không tiện giành! Vậy thì hai bên cùng lui một bước! " " Đi! "Nữ hoàng dẫn người rời khỏi Thanh Tiêu Tông. Sau khi chúng rời khỏi, Sở Cửu Ca nói:" Tiền Tiền, chỉ có thể làm phiền ngươi, có lẽ không có tin tức hữu dụng nào, nhưng mà vẫn cần cho người chú ý lấy. "Không thành vấn đề!" Tam tiền đáp. Sở Cửu Ca nói: "Người này nếu không phải là Dạ Du, ta thấy Dạ Du có khả năng vẫn còn ở Thanh Tiêu Tông, xem ra cần nghĩ biện pháp tiếp cận người của ba đại tông môn rồi."
Chương 398: Thiếp thân bảo vệ Bấm để xem Bảy đại thế lực đều rất thảm, lần tập huấn này chỉ có thể kết thúc tại đây. Tông môn đã muốn sụp đổ luôn rồi, họ cũng không có tâm tình nghĩ đến Bách Triều đại hội, bởi vì toàn bộ thiên tải tuyển chọn ra đều phế hết rồi. Chúng hận Nguyệt Ma Cung đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng lúc này lại không hề có ý định báo thù, trước đem người bị thương cứu trị đã. Những người bị thương trong trận chiến vừa rồi vẫn có khả năng cứu được, nhưng những thiên tài bị phế đi đó, cho dù là thủ tịch luyện dược sư của tông môn họ cũng không có biện pháp nào. Đây đều là những thiên tài mà tông môn họ tốn hơn hai mươi năm tìm kiếm, bồi dưỡng nên đó! Người đứng đầu của các đại tông môn đều cảm thấy tim đang nhỏ máu. Nữ hoàng biểu thị rất đáng tiếc cho họ, hơn nữa còn phái đến ngự dụng luyện dược sư trong cung trị liệu cho thiên tài các đại tông môn, thế nhưng đều không được. Cuối cùng họ đành cầu cứu đến Hội đấu giá Cửu Thiên, ngược lại tạo cho Sở Cửu Ca có cơ hội tiếp cận với ba đại tông môn. Sở Cửu Ca nói: "Nhất Nặc, nói với chúng, Hội đấu giá Cửu Thiên đã tìm được một thần y, chính là người trước đó ký gửi vật phẩm đấu giá, ta đáp ứng trị liệu cho chúng." Lý đo mà cô đáp ứng, thứ nhất là do lần nữa tiến vào ba đại tông môn, thứ hai chính là để chúng nợ ân tình của cô. Nhất Nặc gật đầu nói: "Được! Ta lập tức trả lời chúng." "Cửu nhi, Dạ Du rất có khả năng trốn trong ba đại tông môn, vi phu phải thiếp thân bảo vệ nàng mới yên tâm." Dung Uyên ôm lấy Sở Cửu Ca nói. "Được thôi! Vậy an nguy của bổn thần y liền giao cho ngươi rồi." Nữ hoàng ở trong cung thẩm vấn con tin, không có kết quả gì cả. Dung Hiểu dẫn theo người đi truy sát những tên trốn thoát của Nguyệt Ma Cung, thất thúc của cô cũng qua đó chỉnh lý Nguyệt Ma Cung rồi. Sở Cửu Ca đi đến Thanh Tiêu Tông trước tiên, tình huống Thanh Tiêu Tông thảm nhất, cô dịch dung thành một thiếu niên có diện mạo tầm thường, bên cạnh đi theo một hộ vệ cao thâm khó lường. Tam Tiền và Nhị Lượng lại như hai cái đuôi đi theo sau cô. Nay chúng chỉ có thể nắm bắt lấy ngọn cỏ cứu mạng cuối cùng này rồi, biết được Hội đấu giá Cửu Thiên cho thần y đến giúp đỡ, tông chủ Thanh Tiêu Tông đích thân ra nghênh đón, không ngờ người đến lại là một thiếu niên chỉ có mười mấy tuổi. "Vị này chính là thần y?" Tông chủ Thanh Tiêu Tông hỏi. Tam tiền nói: "Hội đấu giá Cửu Thiên chúng tôi sẽ đùa giỡn như vậy với các ngươi sao? Thực lực và tuổi tác không liên quan gì nhau, nếu các ngươi không tin thần y, vậy chúng tôi liền rời khỏi." "Chúng tôi đương nhiên tin tưởng Hội đấu giá Cửu Thiên, mời vào trong! Mời vào trong!" Chúng bây giờ cũng chỉ có thể ngựa chết xem như ngựa sống mà trị thôi. "Dẫn ta đi xem người bệnh!" Sở Cửu Ca nói. "Được!" Họ đi vào tiểu viện mà chúng thiên tài đang tu dưỡng, phát hiện thủ tịch đại đệ tử Thanh Tiêu Tông Thanh huyền đang đợi họ. Thanh Tiêu Tông chỉ có hắn gặp may, chạm mặt nhóm người Sở Cửu Ca nên không có bị phế đi, những sư đệ, sư muội của hắn đều rất suy sụp, thiên tài ngày nào giờ trở thành phế vật, việc này đối với họ là một đả kích rất lớn. Thanh Huyền nói: "Ngày đó các vị cứu ta một mạng, Thanh Huyền cảm kích không thôi. Nếu thần y có thể cứu được sư đệ, sư muội của ta, ta nguyện ý làm bất kì việc gì cho người." "Thanh Huyền!" Tông chủ Thanh Tiêu Tông nói. "Đây là việc của cả Thanh Tiêu Tông chúng ta, chưa đến lượt con gánh tất cả trách nhiệm lên người. Nếu thần y có thể trị khỏi cho đệ tử Thanh Tiêu Tông, Thanh Tiêu Tông ta nguyện ý làm ba việc cho thần y." Tông chủ Thanh Tiêu Tông nói với Sở Cửu Ca. Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Được thôi!" Người của Nguyệt Ma Cung ra tay đích thực rát thâm độc, chúng nhắm chắc luyện dược sư dưới ngũ phẩm là không cách nào trị khỏi cho những người bị phế đi này. Sau khi kiểm tra thân thể của họ, Sở Cửu Ca viết ra đan phương, cô nói: "Nhanh chóng chuẩn bị những linh dược này, ta cần phải luyện đan." Mắt tông chủ Thanh Tiêu Tông lóe sáng, "Ý của thần y là có thể cứu được?" "Đương nhiên!" Sở Cửu Ca đáp. Luyện dược sư khác trị không được, nhưng cô người sở hữu Tinh Thần Hỗn Độn đỉnh đệ tam trọng, sao có thể chút thương này cũng trị không khỏi. "Ta lập tức đi chuẩn bị!" Hiệu suất làm việc của Thanh Tiêu Tông rất cao, lập tức liền chuẩn bị đầy đủ các loại linh dược cho sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca nói: "Đến luyện dược phòng!" "Được!" Sở Cửu Ca ở trong luyện dược phòng hết nửa ngày, cô sớm đã luyện chế thành công rồi, một loại ngũ phẩm đan dược giúp tái tạo kinh mạch, khôi phục linh lực, đan phương này sớm đã bị thất truyền. Sở Cửu Ca nói: Bên ngoài luyện dược phòng có một con ruồi, Dung Uyên chàng đi thu thập nó đi. " Nguyệt Ma Cung dụng tâm phế đi nhiều thiên tài như vậy, nếu như đột nhiên ngoi ra một thần y đem toàn bộ trị khỏi, chúng không phải uổng công hết sao. Một thân ảnh màu trắng lóe qua, sau khi Dung Uyên biến mất, một tiếng ứ hự truyền đến. Sở Cửu Ca từ luyện dược phòng đi ra, lúc này Thanh Huyền đã dẫn theo người đến đây. " Các ngươi cũng biết người của Nguyệt Ma Cung dịch dung thuật rất lợi hại, bị người Nguyệt Ma Cung trà trộn vào mà cũng không biết kiểm tra lại lần nữa. Không cẩn thận, Ma Cung có thể tính kế các ngươi một lần, thì cũng có thể tính kế các ngươi lần hai. "Sở Cửu Ca nói. Thanh Huyền nói:" Là chúng tôi quá sơ suất rồi, may là thần y người không sao. " Thần y là người duy nhất có thể cứu được những sư đệ muội này, nếu người bị người khác ám toán, vậy thì họ thực sự triệt để không cứu nổi rồi. Sở Cửu Ca nói:" Đan dược luyện chế xong rồi, dẫn ta đi gặp tông chủ! " " Được! " Sở Cửu Ca lấy ra mấy bình đan dược nói:" Những đan dược này, nghiền nát rồi cho họ ngâm, còn những loại này thì mỗi ngày uống hai viên. Sau ba tháng, họ liền có thể khôi phục lại trình độ ban đầu. " Ba tháng mới có thể khôi phục, xem ra Bách Triều đại hội không cách nào tham gia rồi, nhưng có thể khôi phục đã là may mắn lắm rồi. Sau khi sử dụng đan dược của Sở Cửu Ca, hiệu quả rất rõ ràng, họ đích thực cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, Tử Lan Tông biết được tin này, liền phái người đến mời thần y. Thù lao Thanh Tiêu Tông trả, họ cũng có thể đáp ứng. Tông chủ Thanh tiêu Tông nói:" Tình hình đệ tử của chúng tôi còn chưa ổn định, các ngươi liền muốn đưa thần y đi, cũng quá vội rồi. " " Chúng tôi có thể không vội sao? Nếu như đệ tử của các ngươi lúc này vẫn còn nằm liệt giường, các ngươi liền không nói như vậy. "Trưởng lão Tử Lan Tông nói. Sở Cửu Ca nói:" Những đệ tử của Thanh Tiêu Tông nếu đúng giờ ngâm thuốc, uống thuốc sẽ không xuất hiện vấn đề gì đâu. Nhớ là phải cực kỳ cẩn thận, đừng để cho người khác đổi đan dược đi, đến lúc đó xuất hiện vấn đề gì, thì đừng có trách ta. " " Đó là đương nhiên! Chúng tôi nhất định sẽ cực kỳ cẩn thận. "Từ khi biết Thanh Tiêu Tông vẫn có người của ma giáo trà trộn vào, chúng không dám có chút sơ suất nào nữa. Sở Cửu Ca rời đi với người của Tử Lan Tông, trên đường gặp phải người cản đường. " Cung chủ chúng tôi đặc biệt bội phục y thuật của thần y người, muốn mời thần y đi với chúng tôi một chuyến. "Người đến mặc trường bào màu đỏ sẫm, rất hiển nhiên là người của Nguyệt Ma Cung. Người của Tử Lan Tông giận nói:" Nguyệt Ma Cung các ngươi lại dám mạo phạm thần y, tìm chết!"
Chương 399: Hộ hoa sứ giả Bấm để xem Nguyệt Ma Cung sẽ phái người đến ngăn cản thần y cứu người, đây đều nằm trong dự tính của Sở Cửu Ca. Người của Tử Lan Tông đương nhiên sẽ không để người của Nguyệt Ma Cung thương tổn đến một sợi lông tóc nào của thần y, liều chết bảo hộ cô. Nguyệt Ma Cung cũng là có chuẩn bị mà đến, người chúng phái đến thực lực không hề yếu, Tử Lan Tông muốn bảo vệ Sở Cửu Ca, nhưng không có dễ dàng đến thế. Người của Ma Cung mở ra một lỗ hỏng trong vòng vây bảo vệ Sở Cửu Ca, tiến gần đến người cô. Chúng đương nhiên ôm chủ ý nếu không thể bắt sống thì giết đi thần y. Ngay lúc chúng tưởng rằng đắc thủ, một trận kêu thảm truyền đến, người Tử Lan Tông phát hiện hộ vệ không lộ ra chút thực lực nào bên người thần y ra tay rồi. Hắn vừa ra tay, chính là giết chết trong chớp mắt. Phàm là người Nguyệt Ma Cung tiếp cận thần y, một người cũng không sống được. Hai vị thiếu chủ của Hội đấu giá Cửu Thiên, căn bản không cần làm gì cả. Hiển nhiên người đó rất mạnh! Không chỉ người của Tử Lan Tông bị dọa sợ, những người của Nguyệt Ma Cung cũng bị dọa đến rồi. Tên thần y này vậy mà lại có một hộ vệ có thực lực tương đương cung chủ chúng, chúng muốn giết hắn quả thật là tự tìm đường chết. "Rút!" "Đánh không lại liền muốn rút, tiểu gia đã đáp ứng rồi sao?" Nhị Lượng và Tam Tiền chặn hết đường lui của chúng, khiến chúng không còn đường lui. Nhóm Nhị Lượng và người của Tử Lan Tông hợp tác chặn chúng từ hai phía, khiến đám người Nguyệt Ma Cung một tên cũng không thể trốn thoát được, giết được thì giết, không thì bắt sống. Những người của Tử Lan Tông bội phục không thôi, kinh thán nói: "Không hổ là thần y, thực lực của một hộ vệ đã cao cường đến vậy, so với tông chủ chúng tôi còn mạnh hơn, thật là lợi hại!" Thân là hộ vệ Dung Uyên vừa ra tay, khiến cho đám người Tử Lan Tông càng cảm thấy vị thần y này càng thâm sâu khó lường. Sau lần chặn đường thất bại này, Sở Cửu Ca an toàn đến được Tử Lan Tông. Những con tin Nguyệt Ma Cung bị bắt được dẫn đi thẩm vấn, họ cũng biết điểm lợi hại của thần y, trên dưới Tử Lan Tông đều đối với Sở Cửu Ca cung cung kính kính, không dám chậm trễ với cô. Tình hình những đệ tử Tử Lan Tông với Thanh Tiêu Tông cũng không khác là bao, Sở Cửu Ca đem đan dược luyện chế xong liền nghỉ ngơi ở Tử Lan Tông. Nói là nghỉ ngơi, thần y kiêm chức thần trộm Sở Cửu Ca đương nhiên đem Tử Lan Tông trên dưới trong ngoài thám thính hết, không hề phát hiện người đáng nghi. Ngày hôm sau, dưới sắc mặt không mấy tốt của người Tử Lan Tông, một trong ba đại tông môn Lam Nguyệt Tông đến mời thần y về trị liệu cho đệ tử họ, Sở Cửu Ca đi đến Lam Nguyệt Tông. Sau khi giải quyết xong ba đại tông môn, tứ đại gia tộc xếp hàng mời thần y. Đem tổn thương của bảy đại thế lực này đều giải quyết xong, Sở Cửu Ca cũng đem tình huống của bảy đại thế lực này thám tính rõ, cũng nhận được không ít bảo vật do họ tặng, còn có họ nhất định phải làm ba việc cho cô, thu hoạch cũng không tồi. Sở Cửu Ca trở lại Hội đấu giá Cửu Thiên, cô nói: "Đều điều tra kỹ một vòng rồi, sau lần này người của Nguyệt Ma Cung đều ẩn nấp rất kỹ, e là không dễ tìm ra chúng." Nhất Nặc nói: "Ừm! Đành thế thôi! Ta không tin Dạ Du có thể trốn cả đời." Bời vì thiên tài trước đó tuyển chọn ra đều bị thương hết, các đại tông môn chỉ có thể chọn ra một số người bù vào, miễn cưỡng tập hợp đủ năm mươi người. Bách Triều đại hội sắp bắt đầu, năm mươi người tham gia thi đấu tiến đến nơi hoàng cung Hồng Thiên vương triều hội hợp. Hồng Thiên nữ hoàng nói: "Bách Triều đại hội mỗi một đế vương của các vương triều sẽ đích thân dẫn đội. Lần này xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, nhưng dù thế nào các ngươi cũng phải dốc toàn lực tham gia thi đấu lần này, không được để những vương triều khác xem thường Hồng Thiên vương triều chúng ta. " Đi thôi! Đến truyền tống trận với ta. "Nữ hoàng hất tay nói. Nam Vực rộng lớn như vậy, hơn trăm vương triều, dù là sử dụng yêu thú phi hành, muốn đến địa điểm thi đấu cũng phải rất lâu, giữa các vương triều đều sẽ có những truyền tống trận thông nhau. Nhưng muốn mở ra truyền tống trận cần tiêu tốn lượng linh ngọc tuyệt đối là một con số khổng lồ, không phải là thời điểm quan trọng sẽ không dễ dàng mở ra. Hồng Thiên nữ hoàng dẫn theo họ đi vào trong truyền tống trận, truyền tống trận mở ra, họ biến mất tại chỗ. Họ đi đến một đại điện rộng lớn, rất nhanh liền có người lại nghênh tiếp họ," Các ngươi chắc hẳn là những người bạn Hồng Thiên vương triều đến tham gia Bách Triều đại hội rồi, nơi này là Bắc Minh vương triều. " " Bắc Minh vương triều, chính là địa điểm tổ chức Bách Triều đại hội lần này sao? "Có người hỏi. Đối phương trả lời:" Đương nhiên không phải! Đây chỉ là một địa điểm thi đấu nhánh, Đấu trường phía bắc, chỉ có một trăm người đầu thông qua trận đấu tại đấu trường phía bắc, mới có tư cách đi đến đấu trường viễn cổ tại trung nguyên tham gia trận chung kết. " " Mời đi theo tôi đến nơi thi đấu! " Họ nhìn thấy một lôi đài thi đấu to gấp mấy lần tại Hồng Thiên vương triều, lúc này mỗi khu vực đều ngồi đầy người, đây đều là đến từ những vương triều khác. Toàn bộ thiên tài của tổng cộng hơn mười vương triều đều tụ họp tại đây. Người tham gia thi đấu được người dẫn đến khu vực thi đấu, người quan chiến thì được dẫn đến khu vực quan chiến. Còn riêng Hồng Thiên nữ hoàng, đương nhiên đi gặp mặt mấy vị đại vương của những vương triều khác. Những hoàng đế này, ngoại trừ Hồng Thiên nữ hoàng, toàn bộ đều là nam nhân. Nhìn thấy Hồng Thiên nữ hoàng yêu diễm, đôi mắt của chúng đều sáng lên. Có người cười nói:" Ta vẫn luôn nghe nói Hồng Thiên nữ hoàng là một người tuyệt sắc, nhưng lại chưa được gặp người thật, quả nhiên danh bất hư truyền! " " Hồng Thiên nữ hoàng quả là một đại mỹ nhân, khiến cho ta không nhịn được muốn quỳ dưới váy của ngươi. " Có người mê luyến sắc đẹp của Hồng Thiên nữ hoàng, nhưng có người lại khinh thường nói:" Hồng Thiên vương triều vậy mà lại để cho một nữ nhân đoạt mất vương vị, hoàn toàn trở thành trò cười của tất cả người Nam Vực! Một nữ nhân thì có thể trị quốc thế nào? Làm thế nào có thể khiến cho quốc gia trở nên cường đại? Ta thấy Hồng Thiên vương triều cách diệt quốc cũng không còn xa nữa! " Hồng Thiên nữ hoàng ưu nhã ngồi xuống, nhìn về người vừa mỉa mai bà nói:" Thật là kẻ xấu khoái làm màu. " Vị hoàng đế nói chuyện đó, thực sự trông rất xấu, hơn nữa còn đen như than. Sắc mặt người đó biến thành màu tím thẫm," Nữ nhân nhà ngươi nói gì? " " Ta nói Hắc Hoàng, ngươi có chút phong độ được hay không? Một mỹ nhân như vậy là cẩn phải được che chở. " " Hung dữ như vậy, nữ nhân không thích đâu đấy! " Dung mạo như Hồng Thiên nữ hoàng, hộ hoa sứ giả thì không ít, cho dù thực lực Hồng Thiên vương triều không bằng rất nhiều vương triều trong hơn mười vương triều có mặt tại đây, nhưng họ lại cam tâm tình nguyện nâng niu Hồng Thiên nữ hoàng. Hắc Hoàng nói:" Chỉ có một gương mặt đẹp mà thôi, ta lại muốn xem vương triều do một nữ nhân cai trị, có thể ra được bao nhiêu thiên tài, đừng cả đám đều là rác rưởi đó. " Hồng Thiên nữ hoàng mặt có chút lạnh, lần này những thiên tài tham gia thi đấu, Hồng Thiên vương triều đúng là yếu hơn rất nhiều. Cho dù là thế, cô thua người không thua trận. " Vậy ngươi cứ mở to mắt chó của ngươi ra mà xem, thiên tài Hồng Thiên vương triều ta biểu hiện đi! " " Ha ha ha! Xem ra Hồng Thiên nữ hoàng đối với thiên tài của nước mình rất có lòng tin nhỉ!"