PHẦN 58
LINH GIÁC VÀ LINH THỨC
TỔ TIÊN VÀ CON, CHÁU
LINH GIÁC VÀ LINH THỨC
TỔ TIÊN VÀ CON, CHÁU
Khai Hóa Tối Thượng Tổ Tiên, hay còn gọi là Tạo Hóa Như Lai, phân hóa khai ra vô lượng vô biên LINH THỨC, không thể tính đếm không thể nghĩ bàn, đó chính là linh hồn của muôn loài vạn vật, trong đó có linh hồn con người.
Những linh hồn lạc Cội lạc Nguồn, sa đọa trong con đường ác đạo, trở thành Yêu Tinh, Quỉ Dữ, ác Ma, chuyển luân về các cõi Địa Phủ, luân hồi sanh tử, chịu không biết bao nhiêu là sự khốn khổ.
Những linh hồn không lạc Cội lạc Nguồn, luôn hướng thiện thì trở thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, siêu sanh về các tầng Trời hưởng phước, sống mãi an vui trên thiên đàng cực lạc vĩnh hằng.
Như chúng ta đã biết, Linh Giác đại linh hồn vũ trụ bất diệt, thì Linh Thức tiểu linh hồn vũ trụ cũng bất diệt, có thể nói không bao giờ chết, chỉ có luân hồi sanh tử mà thôi. Có thể nói linh hồn Linh Thức nào cũng đã trải qua vô lượng vô biên xác thân, hết xác thân nầy đến xác thân khác, Hết xác thân Cầm Thú đến xác thân con người, linh thức linh hồn sống mãi không bao giờ mất đi, hể hành thiện thì hưởng phước, hể hành ác thì mang họa, luân hồi mãi mãi hết kiếp nầy sang kiếp khác, không bao giờ chấm dứt, vì lạc Cội lạc Nguồn.
Như trên đã nói Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, bước đầu các ngài cũng chỉ là người phàm tục, giác ngộ trở về Cội Nguồn, dẫn theo vô số nhân loại anh em, trở về Cội Nguồn, các Ngài gặp không biết bao nhiêu là chướng ngại, khó khăn, gian nan, kham khổ, đôi khi còn phải chịu cảnh khảo đảo tù đày, nhưng các Ngài cũng quyết tâm vượt lên, và tôi luyện ý chí trở thành kim cang, trở thành đại hùng, đại lực, đại từ bi, đại trí đại đức, trở thành những bậc tối cao vũ trụ, Phật Tổ, Thánh Tổ, Tiên Tổ, Thần Tổ, Chúa Tổ, chuyển đại pháp luân khắp mười phương cõi, gieo hạt giống đại thừa Chánh Đẳng, Chánh Giác, khắp vũ trụ.
Khai Hóa Tổ Tiên, khai tạo lập lên non tiên cảnh giới, thiên đàng cực lạc, chưa phải là đích cuối cùng tối cao của nhân loại con người, mà đỉnh tối cao của nhân loại con người, chính là hội nhập Cội Nguồn. Hội nhập Nhân Luân, chân tâm chân tánh. Ví như bọt nước tan biến trở về là nước, thức tâm, thức tánh, trở về chân Tâm chân tánh, linh thức trở lại linh giác, vào pháp giới bình đẳng không hai, trở thành Chúa Trời, Tổ Tiên Như Lai.
Tiên Tổ Chúa Trời. Tổ Tiên Như Lai khai tạo lập lên Vô lượng cõi nước trời, là để cho những linh hồn giác ngộ hành thiện trở lại Cội Nguồn, hưởng phước nghỉ chân lấy sức đi tiếp, tiếp tục chuyển sang đi trên con đường Đại Nguyện, và những hành trang mang theo chính là đại hùng, đại lực, đại từ, đại bi, đại trí, đại đức, đại giác ngộ. Vượt qua bao gian khổ khó khăn, tiến đến mục đích cuối cùng, trở thành Chánh Đẳng Chánh Giác, bọt nước trở lại nước, vào pháp thân bình đẳng, không hai.
Như vậy thiên đàng cực lạc, là những trạm dừng chân trên con đường Hội Nhập Cội Nguồn, và còn phải đi trên con đường Đại Nguyện, tận độ nhân loại anh em, khi nào hoàn thành Đại Nguyện thì tới đích. Chư thiên, ở trên các cõi thiên đàng cực lạc, là nơi hưởng phước nghỉ chân của những người hành thiện trở lại Cội Nguồn, Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, được hưởng những phần thưởng phước báo, cực lạc không thể luận bàn cho hết được. Huống chi những phước báo đã đi trên con đường đại nguyện, con đường tiến tới ngôi vị Chánh Đẳng Chánh Giác Phật Tổ, Thánh Tổ, Tiên Tổ, Thần Tổ, Chúa Tổ.
Đức Khai Hóa Tối Thượng Tổ Tiên, hay còn gọi là Đấng Tạo Hóa Như Lai. Sau khi khai lập lên vũ trụ, khai lập lên sự sống của muôn loài vạn vật, bằng tóm thâu tiên thiên tinh hoa vũ trụ hiện thân ra con người tức là Cha Trời Mẹ Trời.
Tên tộc của Cha Trời, là LONG HOA, hay còn gọi là CỬU HUYỀN.
Uy danh của Cha Trời, là ẦN QUANG TỐI THẮNG NHƯ LAI.
Tên sau khi sanh con, xưng là LẠC LONG QUÂN.
Tên tộc của Mẹ Trời là TIÊN CƠ.
Uy danh của Mẹ Trời là ĐỊA MẪU DƯỠNG SANH NHƯ LAI.
Tên sau khi sanh con, xưng là ÂU CƠ.
Hai đấng Cha Trời Mẹ Trời, sanh ra 100 người con Ông Bà Tổ Tổ Tổ nhân loại con người, ra đời cách đây 75 triệu 600 nghìn năm, giữa tiểu kiếp thứ 5, cuối kiếp tăng đầu kiếp giảm, khi ấy nhân loại con người tuổi thọ trung bình lên tới 8 muôn 4 nghìn tuổi, con người ra đời càng về sau càng đông, trở thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, sanh sống cùng khắp vũ trụ.
Như vậy nhân loại con người toàn vũ trụ đều là Dòng Giống Tiên Rồng, hay còn gọi là nòi giống Rồng Tiên, uy linh tột thể, không có một loài vật nào sánh kịp. Khi nhân loại con người lạc mất Nguồn Cội, thì dần dần chia bè rẽ phái. Trở lại đấu đá lẫn nhau. Dẫn đến nhiều người mất hết lương tâm lương tri, biến trở lại thành Yêu Tinh, Quỉ Dữ Vô Minh bao phủ nên không bao giờ nhận ra Thiên Ý Cha Trời nữa, lạc vào con đường ác đạo, linh hồn sa đọa hầu hết xuống các tầng địa phủ, chịu nhiều sự khốn khổ vô biên, thảm khốc vô cùng.
Nói đến làm ác là nói đến muôn nghìn điều tai hại, hại bản thân, hại linh hồn, hại tương lai, làm ác là tự mình, gieo ra muôn nghìn tai họa, khắp nẻo tai ương, nhất là sự khốn khổ sa đọa xuống các tầng địa ngục, ở các tầng địa phủ, luân hồi địa ngục, ngạ quỉ, súc sanh. Con đường làm ác tưởng như là được, như thật ra là mất đi tất cả.
Sơ lược nhận xét về lịch sử, trải qua nhiều thời kỳ cho ta thấy rằng, những người làm ác phải nói là vô kể, rốt cuộc họ được những gì, chỉ được sự nguyền rủa đời đời của nhân loại, không mấy ai được sự sùng kính và tôn thờ, như tôn thờ Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, mà chỉ xem như nhân vật ác, với bao sự nguyền rủa.
Nói cho cùng dù ở giai đoạn nào, thời nào, hể làm ác, là tự mình đưa mình tới đường cùng ngõ tận, tai ương đại họa khắp mọi nơi, trần gian cũng như địa phủ, không có sự tai hại nào hơn là tai hại của sự làm ác.
* * *
Những linh hồn lạc Cội lạc Nguồn, sa đọa trong con đường ác đạo, trở thành Yêu Tinh, Quỉ Dữ, ác Ma, chuyển luân về các cõi Địa Phủ, luân hồi sanh tử, chịu không biết bao nhiêu là sự khốn khổ.
Những linh hồn không lạc Cội lạc Nguồn, luôn hướng thiện thì trở thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, siêu sanh về các tầng Trời hưởng phước, sống mãi an vui trên thiên đàng cực lạc vĩnh hằng.
Như chúng ta đã biết, Linh Giác đại linh hồn vũ trụ bất diệt, thì Linh Thức tiểu linh hồn vũ trụ cũng bất diệt, có thể nói không bao giờ chết, chỉ có luân hồi sanh tử mà thôi. Có thể nói linh hồn Linh Thức nào cũng đã trải qua vô lượng vô biên xác thân, hết xác thân nầy đến xác thân khác, Hết xác thân Cầm Thú đến xác thân con người, linh thức linh hồn sống mãi không bao giờ mất đi, hể hành thiện thì hưởng phước, hể hành ác thì mang họa, luân hồi mãi mãi hết kiếp nầy sang kiếp khác, không bao giờ chấm dứt, vì lạc Cội lạc Nguồn.
Như trên đã nói Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, bước đầu các ngài cũng chỉ là người phàm tục, giác ngộ trở về Cội Nguồn, dẫn theo vô số nhân loại anh em, trở về Cội Nguồn, các Ngài gặp không biết bao nhiêu là chướng ngại, khó khăn, gian nan, kham khổ, đôi khi còn phải chịu cảnh khảo đảo tù đày, nhưng các Ngài cũng quyết tâm vượt lên, và tôi luyện ý chí trở thành kim cang, trở thành đại hùng, đại lực, đại từ bi, đại trí đại đức, trở thành những bậc tối cao vũ trụ, Phật Tổ, Thánh Tổ, Tiên Tổ, Thần Tổ, Chúa Tổ, chuyển đại pháp luân khắp mười phương cõi, gieo hạt giống đại thừa Chánh Đẳng, Chánh Giác, khắp vũ trụ.
Khai Hóa Tổ Tiên, khai tạo lập lên non tiên cảnh giới, thiên đàng cực lạc, chưa phải là đích cuối cùng tối cao của nhân loại con người, mà đỉnh tối cao của nhân loại con người, chính là hội nhập Cội Nguồn. Hội nhập Nhân Luân, chân tâm chân tánh. Ví như bọt nước tan biến trở về là nước, thức tâm, thức tánh, trở về chân Tâm chân tánh, linh thức trở lại linh giác, vào pháp giới bình đẳng không hai, trở thành Chúa Trời, Tổ Tiên Như Lai.
Tiên Tổ Chúa Trời. Tổ Tiên Như Lai khai tạo lập lên Vô lượng cõi nước trời, là để cho những linh hồn giác ngộ hành thiện trở lại Cội Nguồn, hưởng phước nghỉ chân lấy sức đi tiếp, tiếp tục chuyển sang đi trên con đường Đại Nguyện, và những hành trang mang theo chính là đại hùng, đại lực, đại từ, đại bi, đại trí, đại đức, đại giác ngộ. Vượt qua bao gian khổ khó khăn, tiến đến mục đích cuối cùng, trở thành Chánh Đẳng Chánh Giác, bọt nước trở lại nước, vào pháp thân bình đẳng, không hai.
Như vậy thiên đàng cực lạc, là những trạm dừng chân trên con đường Hội Nhập Cội Nguồn, và còn phải đi trên con đường Đại Nguyện, tận độ nhân loại anh em, khi nào hoàn thành Đại Nguyện thì tới đích. Chư thiên, ở trên các cõi thiên đàng cực lạc, là nơi hưởng phước nghỉ chân của những người hành thiện trở lại Cội Nguồn, Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, được hưởng những phần thưởng phước báo, cực lạc không thể luận bàn cho hết được. Huống chi những phước báo đã đi trên con đường đại nguyện, con đường tiến tới ngôi vị Chánh Đẳng Chánh Giác Phật Tổ, Thánh Tổ, Tiên Tổ, Thần Tổ, Chúa Tổ.
Đức Khai Hóa Tối Thượng Tổ Tiên, hay còn gọi là Đấng Tạo Hóa Như Lai. Sau khi khai lập lên vũ trụ, khai lập lên sự sống của muôn loài vạn vật, bằng tóm thâu tiên thiên tinh hoa vũ trụ hiện thân ra con người tức là Cha Trời Mẹ Trời.
Tên tộc của Cha Trời, là LONG HOA, hay còn gọi là CỬU HUYỀN.
Uy danh của Cha Trời, là ẦN QUANG TỐI THẮNG NHƯ LAI.
Tên sau khi sanh con, xưng là LẠC LONG QUÂN.
Tên tộc của Mẹ Trời là TIÊN CƠ.
Uy danh của Mẹ Trời là ĐỊA MẪU DƯỠNG SANH NHƯ LAI.
Tên sau khi sanh con, xưng là ÂU CƠ.
Hai đấng Cha Trời Mẹ Trời, sanh ra 100 người con Ông Bà Tổ Tổ Tổ nhân loại con người, ra đời cách đây 75 triệu 600 nghìn năm, giữa tiểu kiếp thứ 5, cuối kiếp tăng đầu kiếp giảm, khi ấy nhân loại con người tuổi thọ trung bình lên tới 8 muôn 4 nghìn tuổi, con người ra đời càng về sau càng đông, trở thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, sanh sống cùng khắp vũ trụ.
Như vậy nhân loại con người toàn vũ trụ đều là Dòng Giống Tiên Rồng, hay còn gọi là nòi giống Rồng Tiên, uy linh tột thể, không có một loài vật nào sánh kịp. Khi nhân loại con người lạc mất Nguồn Cội, thì dần dần chia bè rẽ phái. Trở lại đấu đá lẫn nhau. Dẫn đến nhiều người mất hết lương tâm lương tri, biến trở lại thành Yêu Tinh, Quỉ Dữ Vô Minh bao phủ nên không bao giờ nhận ra Thiên Ý Cha Trời nữa, lạc vào con đường ác đạo, linh hồn sa đọa hầu hết xuống các tầng địa phủ, chịu nhiều sự khốn khổ vô biên, thảm khốc vô cùng.
Nói đến làm ác là nói đến muôn nghìn điều tai hại, hại bản thân, hại linh hồn, hại tương lai, làm ác là tự mình, gieo ra muôn nghìn tai họa, khắp nẻo tai ương, nhất là sự khốn khổ sa đọa xuống các tầng địa ngục, ở các tầng địa phủ, luân hồi địa ngục, ngạ quỉ, súc sanh. Con đường làm ác tưởng như là được, như thật ra là mất đi tất cả.
Sơ lược nhận xét về lịch sử, trải qua nhiều thời kỳ cho ta thấy rằng, những người làm ác phải nói là vô kể, rốt cuộc họ được những gì, chỉ được sự nguyền rủa đời đời của nhân loại, không mấy ai được sự sùng kính và tôn thờ, như tôn thờ Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, mà chỉ xem như nhân vật ác, với bao sự nguyền rủa.
Nói cho cùng dù ở giai đoạn nào, thời nào, hể làm ác, là tự mình đưa mình tới đường cùng ngõ tận, tai ương đại họa khắp mọi nơi, trần gian cũng như địa phủ, không có sự tai hại nào hơn là tai hại của sự làm ác.
* * *