Bạn được manh1642010 mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
392 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 114. Hủy hôn!

Lời này vừa nói ra, toàn bộ bàn ăn lập tức yên tĩnh lại.

Lưu Mỹ Trân không hiểu hỏi: "Hot search trên weibo làm sao vậy? Hot search trên weibo hôm nay đều là khen ngợi Nhân Nhân, cái này tôi vẫn luôn biết a!"

Bà ta đã nhờ người của bộ phận quan hệ công chúng làm điều đó.

"Chị xác định là khen?"

Hoắc Bắc Yến thản nhiên nói, lại khiến đáy lòng Lưu Mỹ Trân dâng lên một dự cảm không tốt.

Bà ta lập tức lấy điện thoại ra, mở hot search trên weibo.

Cùng lúc đó, điện thoại di động của Hoắc Tử Thần cũng vang lên, là cuộc gọi từ Phòng Quan hệ Công chúng của Tập đoàn Hoắc thị!

Sau khi Hoắc Tử Thần trả lời điện thoại, không biết đối phương đang nói gì, sắc mặt đột nhiên thay đổi, không thể tin nổi cúp điện thoại, mở điện thoại, nhìn về phía video hot search..

Hứa Nhân đang không hiểu đã xảy ra chuyện gì, chần chờ hỏi: "Anh Tử Thần, làm sao vậy?"

"Làm sao vậy? Cô còn có mặt mũi hỏi làm sao vậy?"

Hoắc Tử Thần còn chưa trả lời, Lưu Mỹ Trân đã đem đồ ăn trên bàn đảo qua, toàn bộ quét lên người Hứa Nhân!

Cháo nóng vừa mới múc lên, Hứa Nhân bị bỏng lập tức nhảy dựng lên, cô ta đang muốn nói chuyện, Lưu Mỹ Trân đã đứng lên, vung tay.

"Chát!"

Tiếng tát chói tai vang vọng khắp phòng.

Hứa Nhân sững sờ tại chỗ, che mặt lại, như vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra: "Bác gái, rốt cuộc làm sao vậy?"

Lưu Mỹ Trân cười lạnh: "Nhìn vào weibo!"

Hứa Nhân cầm lấy weibo, lúc này mới nhận ra mình đã bị mắng thậm tệ.

Thì ra sau khi weibo của Tiểu Dịch được phóng viên Nam chia sẻ, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, bởi vậy mới có thể trong thời gian ngắn như vậy, trở thành chủ đề tìm kiếm nóng số một.

Hơn nữa, sau khi đồn cảnh sát bên kia điều tra, đã công bố tin tức khen thưởng, đối với Tiểu Dịch tiến hành khen ngợi hơn nữa cấp giấy chứng nhận khen thưởng.

Tất cả mọi chuyện đều đã kết thúc, không còn đường sống quay về nữa!

Hứa Nhân trước kia đoạt công lao của Hứa Nam Ca, sau khi bị vạch trần nhiều nhất là mấy người biết, nhưng lần này thì khác, tất cả mọi người đều biết bộ mặt giả nhân giả nghĩa của cô, lần này cô hoàn toàn thua.

Hứa Nhân ngây ngốc đứng tại chỗ.

Diệp Diệp nắm bắt đúng thời điểm bước vào, cười híp mắt cầm hợp đồng nói: "Hoắc lão tiên sinh, hợp đồng tôi đã sửa xong rồi, hiện tại là cần ký thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần thôi? Việc chuyển nhượng cổ phần đều phải được công khai."

Hoắc Bắc Yên lạnh lùng nói: "Chị dâu, chị xác định còn muốn một cô con dâu như vậy? Nếu Hoắc gia để cô ấy vào cửa, sợ là mới có thể thành một trò cười!"

Lưu Mỹ Trân nghe vậy siết chặt nắm đấm, mạnh mẽ chỉ ra ngoài cửa: "Cút, cô cút cho tôi, hôn sự hai nhà chúng ta hủy bỏ!"

Hứa Nhân còn muốn giải thích cái gì: "Bác gái, con.."

"Cô câm miệng! Nếu không đi, tôi sẽ gọi bảo vệ!"

Hứa Nhân toàn thân run rẩy, cô nhìn về phía Hoắc Tử Thần, đã thấy người đàn ông gắt gao nhìn chằm chằm cô, trong ánh mắt cũng mang theo không thể tin, rõ ràng sẽ không giúp cô nói chuyện nữa.

Hứa Nhân cúi đầu: "Tôi đi đây."

Đợi đến khi cô rời đi, trong phòng ăn vẫn im lặng.

Diệp Diệp tiếp tục mở miệng: "Vậy thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần này.. còn ký không?"

Lưu Mỹ Trân: !

Hoắc Bảo Tường và Hoắc Nguyên Kiệt đều căng cứng cằm.

Cho đến giờ phút này, bọn họ rốt cục mới ý thức được, hôm nay thua thiệt!

Không những không nhận được 5% cổ phần, mà còn mất 2%!

Ngực Hoắc Bảo Tường tức giận phập phồng, ông ta trừng mắt nhìn Hoắc Nguyên Kiệt, hừ lạnh một tiếng, đứng dậy bỏ đi.

Hoắc Nguyên Kiệt đứng lên theo: "Cha, con đưa cha về.."

Hai người đều đi rồi, Lưu Mỹ Trân và Hoắc Tử Thần ở lại đây cũng chỉ là chuyện cười, bọn họ vênh váo tự đắc đến, cuối cùng xám xịt rời đi.

* * *

Hứa Nhân ngồi lên xe, rất nhanh về tới Hứa gia.

Trên người cô còn mang theo hạt gạo, bẩn thỉu.

Vừa vào cửa, Hứa Văn Tông đã đón tiếp: "Nhân Nhân, thế nào? Hoắc Tử Thần hôm nay sáng sớm đã tới đón con đến Hoắc gia, muốn lấy cổ phần công ty sao?"

Lời này vừa nói xong, chú ý tới sắc mặt Hứa Nhân, lập tức sửng sốt: "Nhân Nhân, con làm sao vậy? A Thư, mau tới đây!"

Hứa phu nhân Nam Tĩnh Thư trên lầu nghỉ ngơi nghe vậy, được dì Nam đỡ xuống lầu.

Sau khi nhìn thấy bộ dạng của Hứa Nhân, bà cau mày.

Hứa Văn Tông đỡ Hứa Nhân ngồi xuống sô pha, vẻ mặt tức giận: "Trên người con là ai làm? Hoắc gia? Dám ức hiếp con gái ta, ta đi tìm bọn họ!"

Nhưng vừa tới cửa, đã bị Hứa Nhân gọi lại: "Cha, không phải, cha quay lại đi!"

Hứa Văn Tông đứng lại: "Nhân Nhân, vậy con nói xem, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"

Hứa Nhân còn chưa nói chuyện, Hứa phu nhân đã đi tới trước mặt hai người.

Kể từ khi ngừng ho khan vào ban đêm, gần đây bà đã nghỉ ngơi rất tốt, sắc mặt cũng khá hơn rất nhiều, không còn xanh xao như trước, nhưng dáng người vẫn gầy gò, mang theo bệnh trạng.

Nhưng tư thế đứng thẳng của bà ấy lại giống như cây tre vào mùa đông, thanh nhã và ngay thẳng.

Bà nói chậm rãi: "Là chuyện hot search?"

Đồng tử Hứa Nhân co rút lại, cô cúi đầu ôm mặt khóc lớn: "Mẹ, con thật sự không cố ý, lúc đó Lý Hạo Hiên đến tìm con, con bị hắn dọa sợ, hắn uy hiếp con, không cho con nói, nếu như con nói, hắn sẽ đến trả thù con! Lúc đó con không dám nói.."

Hứa phu nhân nghiêm khắc nói: "Nếu không phải con làm, lúc cục cảnh sát hỏi con, tại sao con không nói thật?"

Hứa Nhân nghẹn ngào nói: "Bởi vì anh Tử Thần cho rằng là con làm, đối với con đặc biệt tốt, con rất thích anh Tử Thần, con không muốn xa anh ấy, nên cũng không phủ nhận.. Con cũng không nghĩ tới Hoắc gia lại lấy chuyện này rêu rao, trực tiếp lăng xê lên hot search.."

Hứa phu nhân cười lạnh: "Hứa Nhân, đến lúc này rồi, con còn đang vì hư vinh cùng dối trá của con tìm cớ!"

Hứa Nhân đột nhiên ngẩng đầu: "Mẹ! Con thật sự không có, mẹ có thể giúp con được không, mẹ đi nói chuyện với Hoắc gia, con biết mẹ sẽ có cách.. ngăn cản bọn họ hủy hôn!"

Hứa phu nhân thở dài: "Bây giờ Hoắc gia đã hủy hôn rồi? Vậy con nên ở nhà đi, trước đây sức khỏe của mẹ không tốt, dạy dỗ con không tốt, sau này mẹ sẽ để mắt tới con!"

Hứa Văn Tông bên cạnh cũng xem xong weibo, lập tức nói: "A Thư, đừng tức giận, chuyện lớn quá rồi, đứa nhỏ này chỉ là hư vinh một chút, chưa nhìn thấu danh lợi mà thôi, em đừng sốt ruột.."

Nam Tĩnh Thư lập tức lắc đầu: "Văn Tông, ông đừng nói thay nó! Đừng cưng chiều nó nữa, con hư là lỗi của cha mẹ, là tôi và ông làm cha mẹ không dạy dỗ tốt nó! Sau này, chúng ta không thể nuông chiều nó như vậy nữa.."

Lời này vừa dứt, Hứa Nhân liền đột nhiên ngẩng đầu lên, không thể tin nhìn về phía Hứa phu nhân: "Mẹ! Con ở bên ngoài chịu ủy khuất, về nhà mẹ không an ủi con, lại còn mắng con?"

Nói xong, cô ta đứng dậy chạy lên lầu.

Chợt nghe trên lầu truyền đến tiếng bảo mẫu kinh hô: "Tiểu thư!"

Hứa phu nhân lập tức cùng Hứa Văn Tông chạy lên lầu, nhìn thấy Hứa Nhân đang chạy đến khu vườn nhỏ trên tầng ba, trèo lên lan can và giả vờ làm ra bộ dáng muốn nhảy lầu.

Hứa phu nhân chân mềm nhũn: "Nhân Nhân!"

"Mẹ, mẹ lập tức đi Hoắc gia, con muốn hôn sự này! Nếu không con sẽ nhảy xuống!"

(Hết chương)
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back