Xuyên Không [Edit] Phế Tài Đan Thần Phúc Hắc Quỷ Vương Nghịch Thiên Phi - Lâu Tinh Ngâm

Discussion in 'Truyện Drop' started by nguyn17, May 19, 2020.

  1. nguyn17

    Messages:
    2
    Chương 10: Kiếm thần Kim Dục

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mặt nạ nam tử kiềm chế tính tình, đi đến bên người Vân Tà, Vân Tà cũng không dây dưa, ghé vào bên tai hắn, nhanh chóng đem phương pháp sử dụng nói ra.

    Không đợi nam tử mặt nạ phân phó, Vân Tà đã tự mình động thủ đem một gốc 蕌 Môi Tương Quả đào ra, đưa tới trước mặt đối phương.

    "Cầm tốt, không tiễn!"

    Vân Tà ngẩng cằm, khóe miệng mang theo một tia cười nhạt.

    Nam tử mặt nạ nhìn gương mặt tươi cười sạch sẽ tuấn dật của Vân Tà rồi tiếp nhận 蕌 Môi Tương Quả, thời điểm người nhẹ nhàng rời đi, để lại hai chữ, "Kim Dục."

    Bạch y nam nhân đã rời đi, còn lại Thanh Thành ở một bên trợn mắt há hốc mồm, ngây ngốc nhìn một màn vừa mới phát sinh, cảm giác như là một giấc mộng.

    Vân Tà thì lại đột nhiên cười đến phá lệ vui vẻ, hắn quả nhiên tới vô ảnh đi vô tung!

    Thật là không nghĩ tới, thời điểm nàng là Đan Thần Yêu Nguyệt, chưa từng ở Trường Võ quốc gặp qua đệ nhất cao thủ Kiếm Thần Kim Dục.

    Ngược lại trọng sinh trong khối thân thể, nhưng lại gặp gỡ ở Nam Nhạc Quốc!

    Vân Tà thưởng thức ngọc bản chỉ trong tay, đột nhiên kêu lên: "Thanh Thành!"

    "Có nô tài."

    "Đi tìm chút bùn gia hỏa lại đây."

    "Vâng, nô tài đi liền."

    Có Thanh Thành hỗ trợ, chủ tớ hai người bằng tốc độ thật mau đem sáu bình dược thảo, toàn bộ đều đưa hết vào trong ngọc bản chỉ.

    Màn đêm buông xuống, nô tỳ sau bếp đưa tới đồ ăn đến sân.

    Vân Tà từ miệng nô tỳ này được tin tức, thời điểm Vân vương gia từ tướng quân phủ trở về, đã uống rượu đến say, Mai trắc phi bận rộn chiếu cố Vân vương gia, không có thời gian để ý tới Vân Tà.

    Ăn xong bữa tối, Vân Tà để Thanh Thành canh giữ ở cửa sân ngoài, không cho bất luận kẻ nào tiến vào.

    Mà Vân Tà cần phải làm là bắt đầu dùng 蕌 Môi Tương Quả, trước mắt nếu tiếp tục làm phế tài tiếp nữa, tất nhiên kết cục chính là bị người khác khi dễ, nàng muốn xoay người làm chủ.

    Vậy phải chữa trị đan điền, đả thông kinh mạch toàn thân!

    Vân Tà ở trong tiểu viện rách nát tiến hành tẩy kinh phạt tủy, mà cùng thời gian thuộc hạ tâm phúc che giấu của Mai trắc phi cũng đã bí mật rời khỏi vương phủ.

    * * *

    Tướng quân phủ

    Hàn Binh Thắng vẻ mặt lo lắng ngồi ở trong thư phòng, một đôi mắt lộ ra tia sắc bén, một khuôn mặt chữ Hán mặt lộ ra thần sắc nghiêm túc, trên tay cầm chung trà.

    "Phụ thân, nữ nhi thà chết cũng sẽ không gả cho phế tài kia!"

    Đôi mắt thu thủy của Hàn Hương Liễu mang theo tức giận, đem bất mãn trong lòng nói thẳng ra.

    Dưới ánh sáng lờ mờ của nến, Hàn Hương Liễu lộ ra dung nhan tuyệt mỹ, người mặc một áo khoác ngoài màu xanh nhạt, dáng người yểu điệu.

    Trâm cài đầu hình đuôi yến, ở dưới ánh nến tản ra rực rỡ lấp lánh, tràn ngập tiên khí, lãnh đạm tự nhiên, thanh dật thoát tục, giống như không thực pháo hoa, phảng phất như tiên nữ Thiên giới hạ phàm.

    Hàn Binh Thắng nhìn thoáng qua nữ nhi, đột nhiên đem chung trà trong tay hướng vị trí cửa đập xuống.

    Ping!

    Chung trà quăng vỡ thành vô số mảnh nhỏ, nhưng lại làm Hàn Hương Liễu im lặng không lên tiếng.

    Hàn Binh Thắng híp hai mắt nhìn bọn họ, "Đây là chuyện tốt ngươi cùng mẫu thân ngươi gạt ta làm, vốn dĩ chúng ta cùng Mai trắc phi đã giao ra tín vật hai nhà, hai người ngu xuẩn các ngươi lúc này lại đi trêu chọc thế tử kia làm cái gì?"

    "Phụ thân, mẫu thân cũng là vì tốt cho ta. Chỉ cần thế tử chết, như vậy Thước công tử sẽ có cơ hội trở thành thế tử, nữ nhi mới có thể trở thành thế tử phi cao cao tại thượng. Mẫu thân làm tất cả, đều là vì ta, chẳng lẽ phụ thân không muốn nhìn nữ nhi trở thành thế tử phi sao?"

    Hàn Hương Liễu theo lý mà nói, cũng không cảm thấy nàng và mẫu thân cùng nhau liên hợp tính kế thế tử, có cái gì không đúng.

    Hàn Binh Thắng cười lạnh liên tục,"Vân Thước muốn trở thành thế tử, đã có Mai trắc phi tính toán giúp hắn, còn cần ngươi sao? Thanh danh của ngươi hiện giờ đã khiến cho cả kinh thành chê cười!
     
    Last edited: Jun 20, 2024
  2. nguyn17

    Messages:
    2
    Chương 11: Qua phủ âm mưu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Phụ thân, sự việc trở nên như ngày hôm nay, chúng ta cũng không nghĩ tới. Muốn trách thì trách mạng của Vân Tà quá cứng."

    Hàn Hương Liễu cắn nhẹ môi dưới, mặt đầy hận ý.

    Người đâm thị vệ của thế tử bị thươn vốn là tỳ nữ thân cận của nàng, Thu Dung.

    Từ trước đến nay Thu Dung ra tay lấy tính mạng của người khác đều là 1 kiếm xuyên tim, tuyệt đối không có đạo lý còn sống.

    Lúc ấy, nàng để cho Thu Dung đâm lệch 1 chút, cố ý làm thế tử Vân Tà trọng thương, sau đó phía Mai trắc phi còn truyền đến tin tức, Vân vương gia đối với chuyện Vân Tà bị thương, rất lạnh nhạt tuyệt tình, hơn nữa hạ lệnh cấm dùng y dược.

    Vân Tà bị trọng thương như vậy, lại không được dùng dược, vốn không nên có bất kỳ cơ hội sống nào mới đúng.

    Thế nhưng, kéo dài nhiều ngày như vậy, Vân Tà cũng không chết, không thể không nói mạng hắn quá cứng.

    Hàn Binh Thắng hừ lạnh một tiếng, sau đó đứng lên, nhìn nữ nhi kiêu ngạo trước mặt, "Hương Liễu, ngươi có biết, sư tử vồ thỏ đều cần đem hết toàn lực, mới có thể phòng ngừa con thỏ có cơ hội thoát đi. Mà Mai trắc phi nhiều năm như vậy cũng không ra tay giết thế tử, các ngươi vậy mà lại nhúng tay vào tranh giành quyền thế của Vân vương phủ. Hiện tại nhìn xem, các ngươi được chỗ tốt gì? Thanh danh của ngươi bị huỷ hoại, Vân vương gia hôm nay đến, lại vì thế tử muốn hỏi cưới người làm phi. Một khi ngươi thật sự gả cho phế vật kia, đời này ngươi còn có tiền đồ gì?"

    "Không! Nữ nhi không muốn gả cho hắn!"

    Hàn Hương Liễu sợ tới mức mặt mày tái mét, không chút nghĩ ngợi trực tiếp cự tuyệt.

    Hàn Binh Thắng đứng chắp tay, "Ngươi hiện tại không gả không được, chẳng qua phải đổi người gả. Ta đã hẹn Mai trắc phi qua phủ bàn bạc một chút, ta muốn xem nàng có biện pháp nào đem chuyện này lắng xuống hay không? Còn thế tử phế vật kia, không thể động thủ với hắn nữa, một khi hắn thực sự chết, người khác nhất định sẽ cho là Hàn Binh Thắng ta không tha cho phế vật này. Cùng với chuyện gây sự ở trên, trước đem hôn sự của ngươi quyết định, sau đó từ từ bàn bạc kỹ hơn."

    Hàn Hương Liễu nắm tay lại, vốn còn định ý kiến, nhưng nhìn khuôn mặt nghiêm túc của phụ thân, nàng lại không dám nói nữa, chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu, "Vâng"

    Ngoài cửa, truyền đến một giọng nam, "Lão gia, Mai trắc phi tới."

    "Dẫn nàng vào đây."

    Chỉ qua một quãng thời gian, Mai trắc phi khoác một thân áo đen đã nghiêng mình đi vào trong phủ. Hàn Hương Liễu vừa thấy nữ tử mặc hắc bào, nhất thời mặt mày trở lên vui vẻ, "Nương nương, người đã tới?"

    Mai trắc phi đi lên, nắm tay Hàn Hương Liễu, thành khẩn nói: "Hương Liễu, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không để ngươi gả cho phế vật kia. Thắng đại ca, Mai Tố Hương ta là người thế nào, ngươi cũng biết. Ngày mai ta sẽ tự mình tới cửa cầu hôn, ngươi thấy thế nào?"

    "Vân vương gia đâu?"

    Hàn Binh Thắng đứng ở một bên không đáp hỏi ngược lại, đối hắn mà nói, muốn cho nữ nhi gả thật rạng rỡ, thái độ của Vân vương gia mới là quan trọng.

    "Thắng đại ca yên tâm, ta sẽ làm cho Vương gia chấp nhận."

    Mai trắc phi cười nói, trong ánh mắt lại lộ ra lạnh lẽo, ai cũng không thể ngăn cản nhi tử của nàng leo lên vị trí thế tử!

    Cứ như vậy, Hàn Binh Thắng cùng Mai trắc phi thương lượng vài câu, liền rời khởi phủ tướng quân, trở về Vân Vương phủ.

    * * *

    Trong viện rách của Vân Vương phủ, đã tới thời điểm mấu chốt Vân Tà tẩy kinh phạt tủy, nhưng căn cơ của thân thể này quá kém làm nàng không nắm chắc, cho nên nàng cũng không dám lập tức dùng cả viên 蕌 Môi Tương Quả mà chỉ dám ăn nửa viên.

    Nửa viên 蕌 Môi Tương Quả này cũng khiến nàng chịu đủ, trọng thương mới khỏi đã ăn vào 蕌 Môi Tương Quả, cũng là nghị lực cực điểm của người thử nghiệm.

    Từng đợt thống khổ dâng lên, nàng chỉ có thể cắn răng kiên trì.
     
    Alissa likes this.
Trả lời qua Facebook
Loading...