Bài viết: 65 

Khi giả sạch sẽ gặp phải chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế thực sự 23
Chương 57: Phì Chanh thông đồng Quả Cam Nhỏ 1
Chương 57: Phì Chanh thông đồng Quả Cam Nhỏ 1
Lúc Hứa Hằng Hiên nhận được điện thoại là lúc xem phim xong với Hồng Phong vừa trở lại xe, cho nên điện thoại vừa vang lên, anh liền bắt máy trước tiên: "A lô! Ba?"
Hứa đại phu nghe được giọng nói của con trai, dùng ngữ khí gấp đến độ hận không thể kéo Hứa Hằng Hiên từ trong điện thoại ra nói: "Con trai con mau trở về đi! Phì Chanh biến mất rồi!"
Hứa Hằng Hiên còn không coi là chuyện gì to tát, nghe vậy cười cười "Yên tâm đi ba, nó quỷ linh tinh đâu, sẽ không chạy mất."
Hứa đại phu tức giận: "Con còn có tâm tình cười! Con nhanh chóng trở lại! Chuyện lần này không giống!" Hứa đại phu tránh khỏi ánh mắt người trẻ tuổi tức giận sau lưng giống như muốn cùng ông đánh một trận, nhỏ giọng hướng về phía điện thoại: "Hôm nay có một tiểu tử tới giúp người trong nhà lấy thuốc, hắn mang theo một con mèo cái! Phì Chanh nhà chúng ta quyến rũ mèo cái người ta đi!"
Hứa Hằng Hiên: "Hả?"
Hồng Phong thấy biểu tình của Hứa Hằng Hiên một lời khó nói hết, hỏi anh: "Làm sao vậy?"
Hứa Hằng Hiên dở khóc dở cười nói: "Ba tôi nói Phì Chanh đem mèo cái một vị khách mang đến thông đồng đi. Có vẻ như chúng ta không thể đi mua sắm trước, giờ phải trở lại phòng khám."
Hồng Phong vốn định dẫn Hứa Hằng Hiên đi dạo phố, cùng nhau mua đồ, thuận tiện chọn một món quà đáp lễ cho nhạc phụ tương lai, cảm ơn ông đã tặng chậu "Tiểu Kim Ngư", lần này chỉ có thể lái xe về phòng khám.
Nhưng anh có điều không thể hiểu được.
"Làm sao có thể xác định là Phì Chanh thông đồng với mèo người ta đi, mà không phải mèo của người ta đem Phì Chanh của chúng ta thông đồng đi?" Hồng Phong cảm thấy loại chuyện này vốn là không chính xác: "Lại nói động vật nhỏ bình thường không phải đều là giống cái đuổi theo giống đực sao?"
"Anh nói như vậy hình như cũng có đạo lý, nhưng mà tiểu tử Phì Chanh này cũng không theo lẽ thường mà ra bài." Hứa Hằng Hiên nói: "Chỉ mong nó chỉ thông đồng với con mèo của đối phương, mà không phải sau khi thông đồng đi còn chiếm tiện nghi của người ta, bằng không cho dù em có mười cái miệng cũng không có cách nào giải thích với người ta."
Hồng Phong nghe vậy, lặng lẽ tăng tốc độ lái xe. Bởi vì anh cảm thấy, những nơi nào có Phì Chanh, tất cả mọi thứ đều có thể xảy ra. "
Bằng không Hứa đại phu cũng sẽ không cảm thấy thiệt thòi. Lúc đầu, người kia nói con mèo hắn mang theo đã biến mất, khi hỏi anh ta, anh ta còn nghĩ có phải là Phì Chanh dẫn mèo của người ta đi chơi ở đâu không, nói giúp kiểm tra giám sát ở cửa. Phòng khám của ông và cửa hiệu thuốc của con trai ông đều theo yêu cầu của chính phủ để tham gia vào dự án Skynet, giám sát đã được lắp đặt hai năm trước.
Bản thân Hứa đại phu không biết sử dụng những thứ công nghệ cao kia, nhưng Vu Na có trong hiệu thuốc, Hứa đại phu liền tìm Vu Na, bảo cô hỗ trợ xem hai con mèo này đi đâu.
Vu Na vừa tìm, hắc, hai con mèo này thật đúng là chơi đùa cùng một chỗ. Từ video có vẻ như ban đầu là Phì Chanh nhào tới đùa giỡn bé mèo nhà người ta. Sau đó, Phì Chanh chạy ra ngoài vài bước, dường như muốn bé mèo đi cùng với nó. Nhưng nó chạy ra ngoài vài bước sau đó phát hiện tiểu cô nương vẫn ngoan ngoãn ngồi xổm ở cửa chờ chủ nhân, không đi theo nó, nó liền chạy trở về nhẹ nhàng ngồi xổm liếm đầu tiểu cô nương, còn ở trên người tiểu cô nương ngửi qua ngửi lại.
Tiểu cô nương rốt cục không chịu nổi dụ dỗ, cứ như vậy chạy theo Phì Chanh.
Lúc đầu còn có chút do dự, luôn chạy vài bước quay đầu lại, nhìn lối vào phòng khám, nhưng Phì Chanh nhiều lần đi cọ nó liếm nó, nó liền không khống chế được chạy theo Phì Chanh..
Hứa đại phu cùng tất cả nhân viên hiệu thuốc nhìn tình huống này, cũng không biết nói lý lẽ với người ta như thế nào, quả thực là Phì Chanh!
" Ba, Phì Chanh còn chưa về sao? "Lúc Hứa Hằng Hiên và Hồng Phong chạy tới, liền nhìn thấy cha hắn vẫn đang cho bệnh nhân xem bệnh, dù sao có người từ nơi khác tới, xếp hàng một lần không dễ dàng. Mà đối diện ba hắn, thì ngồi một thanh niên đeo khẩu trang, chỉ lộ ra một đôi mắt đen như mực.
" Anh là chủ sở hữu của Phì Chanh? "Người thanh niên nghe thấy anh bước vào tức giận hỏi.
" Đúng vậy, cậu là.. "
" Phì Chanh nhà anh thông đồng Quả Cam Nhỏ nhà tôi! "Người nọ đứng lên, tức giận đến thở hổn hển, khẩu trang cũng không tính là dày bị thổi đến phập phồng.
" Người anh em này, sao cậu lại xác định là Phì Chanh nhà tôi thông đồng với Quả Cam Nhỏ của nhà cậu, chứ không phải là Quả Cam Nhỏ của nhà cậu thông đồng Phì Chanh nhà tôi sao? "Hứa Hằng Hiên đem lời của Hồng Phong chuyển ra ngoài.
" Anh nhìn cái này xem. "Đối phương từ trong điện thoại tìm ra video cho Hứa Hằng Hiên xem:" Phàm là người có mắt dài đều có thể nhìn ra là ai thông đồng với ai chứ? Anh mau đưa tôi đi tìm! Đó là trái tim của mẹ tôi! Nếu có chuyện gì xảy ra mẹ nó tôi sẽ không bỏ qua cho nó! "
" Được rồi, anh bạn cậu đừng nóng vội, tôi sẽ mang cậu đi tìm. "Hứa Hằng Hiên nhìn người này tuy rằng thoạt nhìn rất nóng nảy, nhưng ít nhất ngồi yên lặng ở đó không ảnh hưởng đến ba hắn khám bệnh cho khách khác, liền cũng không hỏi thêm, cùng Hồng Phong lái xe dọc theo đường về nhà tìm.
Người thanh niên lái một chiếc Porsche màu xanh đi theo phía sau, theo đám Hứa Hằng Hiên vào tiểu khu.
Hồng Phong dừng xe xong, Hứa Hằng Hiên thì ôm chậu Tiểu Kim Ngư cùng Hồng Phong đi đến biệt thự nhà Hồng Phong.
Hứa Hằng Hiên có loại cảm giác kỳ quái, Phì Chanh nhất định đã trở về, hơn nữa còn không về nhà, mà trở về nhà Hồng Phong.
Hồng Phong đẩy cửa gỗ ra, hô một tiếng:" Phì Chanh? "
Phì Chanh không lên tiếng, nhưng trong vườn đột nhiên truyền đến âm thanh rõ rầm rộ. Hứa Hằng Hiên và Hồng Phong, còn có chủ nhân của Quả Cam Nhỏ không hẹn mà cùng nhìn về phía đó, liền nhìn thấy có hai con mèo Garfield, đang ở đây chơi thật vui vẻ.
Hai cục lông lớn kia vừa động, thật sự là quá dễ thấy, đặc biệt là khi Phì Chanh còn nằm trên người bé mèo nhà người ta!
Mẹ kiếp!
Hứa Hằng Hiên quả thực không biết nói gì, mà anh trai của Quả Cam Nhỏ thì tức giận đến mức hận không thể ngất đi!
" Mèo nhà anh có nhầm lẫn không! Cái này đặc biệt cũng được sao? "Anh trai của Quả Cam Nhỏ trừng mắt:" Quả Cam Nhỏ, em trở lại cho tôi! "
" Meo meo! "Quả Cam Nhỏ vội vàng tách ra với Phì Chanh, háo hức đi đến bên cạnh anh trai.
" Ai, tôi nói nè anh bạn, mùa thu, mèo con phát tình là rất bình thường a, hai đứa nó lưỡng tình tương duyệt cậu cần gì phải để cho chúng nó mạnh mẽ tách ra? "Hứa Hằng Hiên cảm thấy Phì Chanh đem tiểu cô nương nhà người ta làm chuyện kia là không đúng, nhưng tiểu tử này có cần hung dữ như vậy hay không? Vạn nhất sau này Phì Chanh nhà hắn sợ tới mức không chịu nổi thì làm sao bây giờ! Ba hắn chữa khỏi được cho người, nhưng không thể chữa được mèo nha!
" Ai là bạn của anh? Tên tôi là Giản Ngọc Xuyên! "Người trẻ tuổi hung hăng tháo khẩu trang xuống, lộ ra một gương mặt đẹp trai đang tức giận:" Còn nữa, Quả Cam Nhỏ nhà tôi từ nhỏ đến lớn giữ thân trong sạch, nhưng con mèo này nhà anh vừa nhìn đã biết là loại phong lưu!"
Hứa đại phu nghe được giọng nói của con trai, dùng ngữ khí gấp đến độ hận không thể kéo Hứa Hằng Hiên từ trong điện thoại ra nói: "Con trai con mau trở về đi! Phì Chanh biến mất rồi!"
Hứa Hằng Hiên còn không coi là chuyện gì to tát, nghe vậy cười cười "Yên tâm đi ba, nó quỷ linh tinh đâu, sẽ không chạy mất."
Hứa đại phu tức giận: "Con còn có tâm tình cười! Con nhanh chóng trở lại! Chuyện lần này không giống!" Hứa đại phu tránh khỏi ánh mắt người trẻ tuổi tức giận sau lưng giống như muốn cùng ông đánh một trận, nhỏ giọng hướng về phía điện thoại: "Hôm nay có một tiểu tử tới giúp người trong nhà lấy thuốc, hắn mang theo một con mèo cái! Phì Chanh nhà chúng ta quyến rũ mèo cái người ta đi!"
Hứa Hằng Hiên: "Hả?"
Hồng Phong thấy biểu tình của Hứa Hằng Hiên một lời khó nói hết, hỏi anh: "Làm sao vậy?"
Hứa Hằng Hiên dở khóc dở cười nói: "Ba tôi nói Phì Chanh đem mèo cái một vị khách mang đến thông đồng đi. Có vẻ như chúng ta không thể đi mua sắm trước, giờ phải trở lại phòng khám."
Hồng Phong vốn định dẫn Hứa Hằng Hiên đi dạo phố, cùng nhau mua đồ, thuận tiện chọn một món quà đáp lễ cho nhạc phụ tương lai, cảm ơn ông đã tặng chậu "Tiểu Kim Ngư", lần này chỉ có thể lái xe về phòng khám.
Nhưng anh có điều không thể hiểu được.
"Làm sao có thể xác định là Phì Chanh thông đồng với mèo người ta đi, mà không phải mèo của người ta đem Phì Chanh của chúng ta thông đồng đi?" Hồng Phong cảm thấy loại chuyện này vốn là không chính xác: "Lại nói động vật nhỏ bình thường không phải đều là giống cái đuổi theo giống đực sao?"
"Anh nói như vậy hình như cũng có đạo lý, nhưng mà tiểu tử Phì Chanh này cũng không theo lẽ thường mà ra bài." Hứa Hằng Hiên nói: "Chỉ mong nó chỉ thông đồng với con mèo của đối phương, mà không phải sau khi thông đồng đi còn chiếm tiện nghi của người ta, bằng không cho dù em có mười cái miệng cũng không có cách nào giải thích với người ta."
Hồng Phong nghe vậy, lặng lẽ tăng tốc độ lái xe. Bởi vì anh cảm thấy, những nơi nào có Phì Chanh, tất cả mọi thứ đều có thể xảy ra. "
Bằng không Hứa đại phu cũng sẽ không cảm thấy thiệt thòi. Lúc đầu, người kia nói con mèo hắn mang theo đã biến mất, khi hỏi anh ta, anh ta còn nghĩ có phải là Phì Chanh dẫn mèo của người ta đi chơi ở đâu không, nói giúp kiểm tra giám sát ở cửa. Phòng khám của ông và cửa hiệu thuốc của con trai ông đều theo yêu cầu của chính phủ để tham gia vào dự án Skynet, giám sát đã được lắp đặt hai năm trước.
Bản thân Hứa đại phu không biết sử dụng những thứ công nghệ cao kia, nhưng Vu Na có trong hiệu thuốc, Hứa đại phu liền tìm Vu Na, bảo cô hỗ trợ xem hai con mèo này đi đâu.
Vu Na vừa tìm, hắc, hai con mèo này thật đúng là chơi đùa cùng một chỗ. Từ video có vẻ như ban đầu là Phì Chanh nhào tới đùa giỡn bé mèo nhà người ta. Sau đó, Phì Chanh chạy ra ngoài vài bước, dường như muốn bé mèo đi cùng với nó. Nhưng nó chạy ra ngoài vài bước sau đó phát hiện tiểu cô nương vẫn ngoan ngoãn ngồi xổm ở cửa chờ chủ nhân, không đi theo nó, nó liền chạy trở về nhẹ nhàng ngồi xổm liếm đầu tiểu cô nương, còn ở trên người tiểu cô nương ngửi qua ngửi lại.
Tiểu cô nương rốt cục không chịu nổi dụ dỗ, cứ như vậy chạy theo Phì Chanh.
Lúc đầu còn có chút do dự, luôn chạy vài bước quay đầu lại, nhìn lối vào phòng khám, nhưng Phì Chanh nhiều lần đi cọ nó liếm nó, nó liền không khống chế được chạy theo Phì Chanh..
Hứa đại phu cùng tất cả nhân viên hiệu thuốc nhìn tình huống này, cũng không biết nói lý lẽ với người ta như thế nào, quả thực là Phì Chanh!
* * *
" Ba, Phì Chanh còn chưa về sao? "Lúc Hứa Hằng Hiên và Hồng Phong chạy tới, liền nhìn thấy cha hắn vẫn đang cho bệnh nhân xem bệnh, dù sao có người từ nơi khác tới, xếp hàng một lần không dễ dàng. Mà đối diện ba hắn, thì ngồi một thanh niên đeo khẩu trang, chỉ lộ ra một đôi mắt đen như mực.
" Anh là chủ sở hữu của Phì Chanh? "Người thanh niên nghe thấy anh bước vào tức giận hỏi.
" Đúng vậy, cậu là.. "
" Phì Chanh nhà anh thông đồng Quả Cam Nhỏ nhà tôi! "Người nọ đứng lên, tức giận đến thở hổn hển, khẩu trang cũng không tính là dày bị thổi đến phập phồng.
" Người anh em này, sao cậu lại xác định là Phì Chanh nhà tôi thông đồng với Quả Cam Nhỏ của nhà cậu, chứ không phải là Quả Cam Nhỏ của nhà cậu thông đồng Phì Chanh nhà tôi sao? "Hứa Hằng Hiên đem lời của Hồng Phong chuyển ra ngoài.
" Anh nhìn cái này xem. "Đối phương từ trong điện thoại tìm ra video cho Hứa Hằng Hiên xem:" Phàm là người có mắt dài đều có thể nhìn ra là ai thông đồng với ai chứ? Anh mau đưa tôi đi tìm! Đó là trái tim của mẹ tôi! Nếu có chuyện gì xảy ra mẹ nó tôi sẽ không bỏ qua cho nó! "
" Được rồi, anh bạn cậu đừng nóng vội, tôi sẽ mang cậu đi tìm. "Hứa Hằng Hiên nhìn người này tuy rằng thoạt nhìn rất nóng nảy, nhưng ít nhất ngồi yên lặng ở đó không ảnh hưởng đến ba hắn khám bệnh cho khách khác, liền cũng không hỏi thêm, cùng Hồng Phong lái xe dọc theo đường về nhà tìm.
Người thanh niên lái một chiếc Porsche màu xanh đi theo phía sau, theo đám Hứa Hằng Hiên vào tiểu khu.
Hồng Phong dừng xe xong, Hứa Hằng Hiên thì ôm chậu Tiểu Kim Ngư cùng Hồng Phong đi đến biệt thự nhà Hồng Phong.
Hứa Hằng Hiên có loại cảm giác kỳ quái, Phì Chanh nhất định đã trở về, hơn nữa còn không về nhà, mà trở về nhà Hồng Phong.
Hồng Phong đẩy cửa gỗ ra, hô một tiếng:" Phì Chanh? "
Phì Chanh không lên tiếng, nhưng trong vườn đột nhiên truyền đến âm thanh rõ rầm rộ. Hứa Hằng Hiên và Hồng Phong, còn có chủ nhân của Quả Cam Nhỏ không hẹn mà cùng nhìn về phía đó, liền nhìn thấy có hai con mèo Garfield, đang ở đây chơi thật vui vẻ.
Hai cục lông lớn kia vừa động, thật sự là quá dễ thấy, đặc biệt là khi Phì Chanh còn nằm trên người bé mèo nhà người ta!
Mẹ kiếp!
Hứa Hằng Hiên quả thực không biết nói gì, mà anh trai của Quả Cam Nhỏ thì tức giận đến mức hận không thể ngất đi!
" Mèo nhà anh có nhầm lẫn không! Cái này đặc biệt cũng được sao? "Anh trai của Quả Cam Nhỏ trừng mắt:" Quả Cam Nhỏ, em trở lại cho tôi! "
" Meo meo! "Quả Cam Nhỏ vội vàng tách ra với Phì Chanh, háo hức đi đến bên cạnh anh trai.
" Ai, tôi nói nè anh bạn, mùa thu, mèo con phát tình là rất bình thường a, hai đứa nó lưỡng tình tương duyệt cậu cần gì phải để cho chúng nó mạnh mẽ tách ra? "Hứa Hằng Hiên cảm thấy Phì Chanh đem tiểu cô nương nhà người ta làm chuyện kia là không đúng, nhưng tiểu tử này có cần hung dữ như vậy hay không? Vạn nhất sau này Phì Chanh nhà hắn sợ tới mức không chịu nổi thì làm sao bây giờ! Ba hắn chữa khỏi được cho người, nhưng không thể chữa được mèo nha!
" Ai là bạn của anh? Tên tôi là Giản Ngọc Xuyên! "Người trẻ tuổi hung hăng tháo khẩu trang xuống, lộ ra một gương mặt đẹp trai đang tức giận:" Còn nữa, Quả Cam Nhỏ nhà tôi từ nhỏ đến lớn giữ thân trong sạch, nhưng con mèo này nhà anh vừa nhìn đã biết là loại phong lưu!"