Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1031: Nội tạng suy kiệt

"Được được được, vậy ông chờ ở phía dưới chăm sóc cho hai đứa trẻ một lát, tôi đi lên xem tình huống."

"Được."

Nam Cung Noãn Noãn đi lên tầng, gõ cửa phòng Xích Trạch Nghiêu: "Chú hai, cháu là Noãn Noãn."

"Noãn Noãn, mau tiến vào."

Noãn Noãn mở cửa phòng, nhìn thấy Xích Trạch Nghiêu đỡ thân thể chuẩn bị đứng dậy, thế là nhanh chóng đi qua đỡ, làm chú hai nằm xuống.

"Chú hai, chú đừng đứng dậy, nghe nói chú không thoải mái, cháu tới xem giúp chú."

"Được."

Hôm nay Xích Trạch Nghiêu là thật sự khó chịu, ngay cả nói đều nói ít hơn rất nhiều.

Noãn Noãn cẩn thận kiểm tra thân thể giúp chú hai, nhưng mà lúc nhìn thấy tình huống thân thể của chú hai, cũng không nhịn được mà khẽ cau mày.

Viêm thận rất nghiêm trọng, hơn nữa thận đang nhanh chóng bị suy kiệt.

Cô trở về thành phố Giang mới 10 ngày mà thôi, 10 ngày ngắn ngủi, thân thể vốn dĩ còn không được tính là quá nặng, ít nhất trước mắt còn có thể giữ được, như thế nào sẽ tan vỡ nhanh chóng như vậy?

"Chú hai, mấy ngày gần đây chú bị cảm phải không?"

Xích lão gia tử tiến vào, vừa lúc nghe thấy câu hỏi của Noãn Noãn, lập tức mách lẻo, "Đúng vậy!"

"Ba!" Thân thể của Xích Trạch Nghiêu đã vô cùng không thoải mái, nghe được Xích lão gia tử nói như vậy, ông cũng là đau đầu mà không nhịn được gọi một tiếng, rất sợ Noãn Noãn không vui.

"Con gọi ba ba cũng phải nói cho Noãn Noãn." Xích lão gia tử tức giận phàn nàn: "Trước khi cháu đi làm ông cùng chú hai cháu không được ra ngoài, nói là bên ngoài lạnh. Ông nghe theo, nơi nào đều không đi, nhưng mà chú hai cháu hoàn toàn không nghe lời của cháu, sau khi cảm thấy bản thân tốt lên một chút, ngày thứ ba đã đến công ty.

Kết quả tối ngày hôm đó trở về bị cảm một chút. Lúc đó còn không cảm thấy có cái gì, ống thuốc trị cảm. Uống thuốc mấy hôm, bệnh không khỏi, cũng không có ăn uống. Hôm nay càng là trực tiếp nằm xuống. Làm chú hai cháu đi bệnh viện, chú hai cháu không đi. Ông làm bác sĩ gia đình xem bệnh cho chú hai cháu, chú hai cháu cũng không cần. Vô cùng bướng bỉnh."

Đối mặt với sự lo lắng không thể che giấu của lão gia tử, Noãn Noãn mỉm cười nói: "Ông nội, yên tâm đi, có cháu ở đây. Ông còn không hiểu rõ y thuật của cháu sao? Yên tâm, chờ sau khi cháu châm cứu cho chú hai, chú ấy sẽ tốt hơn rất nhiều."

"Thật không?" Đôi mắt của lão gia tử đều sáng lên.

Thật ra ông rất sợ Trạch Nghiêu đột nhiên bị bệnh nặng gì đó. Rốt cuộc từ trước lúc đi bệnh viện, ông đã từng lặng lẽ meo meo mà hỏi bác sĩ, bác sĩ nói với ông, thân thể của Xích Trạch Nghiêu gần như là đã bất lực, rốt cuộc lúc trước bị thương quá nặng, về cơ bản thì ngũ tạng lục phủ đều bị hư hại. Sau này, Xích Trạch Nghiêu chỉ có thể dựa vào thay đổi nội tạng mà sống. Nhưng mà cho dù thay đổi tất cả nội tạng, nhiều nhất cũng chỉ có thể duy trì mạng sống ba đến năm năm.

Cho nên ông sợ nhất là, có một ngày nội tạng khí quan của Xích Trạch Nghiêu đột nhiên bị suy kiệt.

Nếu thật là như vậy, ông không biết có nên mang theo Xích Trạch Nghiêu đi bệnh viện thay đổi tất cả nội tạng hay không.

Rốt cuộc, phẫu thuật cũng không thể một lần là làm xong, nhiều nội tạng như vậy cần phải đổi từng cái từng cái một, lặp đi lặp lại chịu đựng sự đau đớn do tan máu mang tới, mà cuối cùng vẫn là không thể sống bao lâu..

Nghĩ tới điều này, lão gia tử vô cùng khó chịu. May mà có Noãn Noãn, con bé nói không phải vấn đề lớn, vậy lần này xem như là trốn thoát.

"Vâng. Chú hai chỉ là bị cảm, dẫn tới chứng viêm. Lại thêm thân thể của chú ấy vốn dĩ không tốt, cho nên rất khó để tốt lên."

Lần này lão gia tử yên tâm, hung dữ mà nói với Xích Trạch Nghiêu: "Con nghe thấy lời nói của Noãn Noãn chưa? Tại sao con lại không bớt lo như vậy? Noãn Noãn đều làm con không được ra ngoài chạy lung tung, con lại khăng khăng ra ngoài. Nhà chúng ta là loại nghèo đến mức không thể sống, chuyện gì đều phải làm chủ tịch hội đồng quản trị như con tự mình làm sao?"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1032: Làm ba lo lắng

Xích Trạch Nghiêu nằm ở trên giường cũng rất áy náy, rốt cuộc ông cũng không nghĩ tới thân thể của mình lại yếu đuối như vậy. Chỉ đi một công trường quan trọng kiểm tra một chút, không may vừa lúc ngày hôm đó hạ nhiệt độ, kết quả là biến thành bộ dạng như thế này.

"Ba, xin lỗi, làm ba lo lắng." Thái độ của Xích Trạch Nghiêu vẫn tốt như vậy, làm cho lão gia tử muốn quở trách, đều không mở miệng được.

Chẳng qua Xích Trạch Nghiêu không có vấn đề lớn gì, ông cũng yên tâm rồi.

"Nếu không có gì đáng ngại, Noãn Noãn, cháu xem bệnh cho chú hai cháu một chút đi, ông đi xuống cùng ông nội cháu."

"Vâng." Nam Cung Noãn Noãn gật đầu.

Mãi đến khi lão gia tử ra ngoài, Xích Trạch Nghiêu mới nhìn về phía Nam Cung Noãn Noãn, "Noãn Noãn, có phải là chú sắp chết hay không?"

"Chú hai sẽ không." Nhìn thấy Xích Trạch Nghiêu như vậy, trong lòng Noãn Noãn cũng rất khó chịu.

"Cháu không cần an ủi chú, thân thể của chú chú biết. Từ chiều hôm qua, chú vẫn luôn tiểu ra máu, thắt lưng cũng rất đau. Bác sĩ đã từng nói, một khi khí quan của chú bắt đầu suy kiệt, vậy bắt buộc phải thay đổi. Sáng nay chú đã làm người lập di chúc, sang tên tập đoàn Thịnh Dương tới danh nghĩa của Xích Dương. Nếu là chú không còn nữa, cháu.. có thể hứa với chú, chăm sóc ba chú giúp chú không?"

"Chú hai, chăm sóc cho ông nội là chuyện mà cháu phải làm. Chẳng qua chú yên tâm, trước đó cháu đã từng nói với chú, chú sẽ không có chuyện, vậy nhất định sẽ không có chuyện. Hiện tại chú tiểu ra máu, đích xác là do thận đang từ từ suy kiệt, nhưng mà cháu sẽ châm cứu cho chú, trì hoãn thời gian thận suy kiệt của chú. Nhưng mà chú bắt buộc phải làm phẫu thuật. Mặt khác, cháu cũng sẽ cố gắng học tập ngoại khoa. Chú hai, nếu chú tin tưởng cháu, cháu hi vọng tới lúc đó cháu có thể tự mình làm phẫu thuật cho chú. Tranh thủ phẫu thuật một lần là có thể thay đổi hết tất cả nội tạng khí quan hư hỏng của chú. Chờ sau khi thay đổi xong, cháu lại điều dưỡng giúp chú, chỉ cần chú có thể làm theo phương pháp của cháu, đừng nói ba năm năm, cho dù là ba năm mươi năm cũng có thể kiên trì."

Xích Trạch Nghiêu giật mình.

Hiện tại ông cũng đã 54 rồi, lại kiên trì ba năm mươi năm, vậy không phải là hơn 80 đến hơn 100 sao?

Này.. không khác gì sống thọ và chết tại nhà!

"Thật.. Thật không?"

"Đương nhiên rồi!" Noãn Noãn cười nói: "Cháu lừa chú hai làm gì? Cho nên chú yên tâm đi, sau đó làm theo yêu cầu của cháu, trong một năm này làm một người bệnh nghe lời, được không? Sau này ra ngoài chú nói với cháu một tiếng, được sự đồng ý của cháu, chú mới được ra ngoài, được không?"

Xích Trạch Nghiêu cười một cách suy yếu, "Được. Chú nghe cháu. Lần này, là do chú không đúng."

"Không sao, chỉ cần sau này chú không tùy hứng như vậy là được."

"Ừ."

Rất muốn cảm ơn Noãn Noãn, nhưng mà nghĩ tới lời nói lúc trước của Noãn Noãn, bọn họ là người một nhà, không thể nói cảm ơn, Xích Trạch Nghiêu lập tức nuốt lời muốn nói cảm ơn này vào trong bụng.

"Chú hai, cháu cần châm kim ở phía sau của chú, cháu ôm chú, chú xoay người một chút."

"Được."

"Đến lúc đó sẽ rất muốn tiểu tiện, chú không cần nhịn, nhất định phải nói với cháu. Cho dù là đang châm kim cũng có thể động."

".. Được." Mặc dù có chút xấu hổ. Nhưng không có cách, liên quan đến tính mạng, Xích Trạch Nghiêu vẫn là đồng ý.

Thời gian châm kim lần này rất dài, Xích lão gia tử đi lên xem hai ba lần, vốn dĩ vô cùng lo lắng, nhưng mà nhìn đến sắc mặt từ trắng xanh chuyển dần sang hồng của Xích Trạch Nghiêu, sự lo lắng của ông cũng dần dần buông xuống.

Lần châm kim này, cộng thêm chôn sợi, tổng cộng dùng mất hai tiếng.

Vừa bắt đầu Xích Trạch Nghiêu muốn đi nhà vệ sinh, nhưng mà ngượng ngùng nói, cố gắng chịu đựng.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1033: Đánh móng heo đi

Nhưng mà gần như là lúc ông có suy nghĩ như vậy, Noãn Noãn đã hỏi ông, thế là ông cũng xấu hổ mà đi lên.

Lúc mới bắt đầu, ông còn tiểu ra máu nghiêm trọng, nhưng sau đó, sau hai giờ trị liệu xong, triệu chứng tiểu ra máu đã hoàn toàn giảm xuống, ông cũng không muốn đi vệ sinh nhiều như vậy nữa.

Sau khi làm châm cứu, toàn thân sưng phù cũng giảm bớt rất nhiều.

Lúc trước cảm thấy nước tiểu tràn đầy, nhưng không thể đi tiểu được, ra toàn là máu, hiện tại lập tức được thông suốt, trong nháy mắt cả người đều nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Xích lão gia tử vẫn luôn không ăn cơm tối, bởi vì lo lắng, không có ăn uống.

Nhưng mà sau khi Xích Trạch Nghiêu cùng Noãn Noãn cùng nhau xuống nhà, tinh khí thần cả người lão gia tử đều tốt hơn rất nhiều.

"Trạch Nghiêu, cảm giác thế nào? Đỡ hơn chưa?"

Xích Trạch Nghiêu mỉm cười: "Ba, tốt hơn nhiều rồi. Noãn Noãn quả thực còn lợi hại hơn những quốc y thánh thủ kia. Sau khi được Noãn Noãn trị liệu, cản giác cả người đều nhẹ nhõm hẳn."

"Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi. Vậy ba yên tâm rồi! Noãn Noãn thật là phúc tinh của nhà chúng ta."

Tâm tình của Xích lão gia tử tốt, đột nhiên cảm giác có chút đói.

"Con còn chưa ăn cơm trưa cùng cơm tối, nhà họ Nam Cung làm chút đồ ăn mang tới đây, chúng ta cùng nhau ăn?"

Xích Trạch Nghiêu mỉm cười: "Vâng."

Thân thể chuyển biến tốt đẹp, ông cũng cảm thấy đói.

Từ trước Xích lão gia tử sợ thân thể Xích Trạch Nghiêu ra vấn đề lớn, nhưng mà sau khi Xích Trạch Nghiêu xuống dưới, nhìn Xích Trạch Nghiêu không những sắc mặt tốt lên, thậm chí ăn cơm còn ăn được nhiều như vậy, trong nháy mắt trong lòng càng tốt đẹp hơn.

Thế là hai ba con, đều đã tám giờ tối còn ăn rất nhiều.

Làm hại Noãn Noãn sợ bọn họ bị khó tiêu, lại châm cứu cho bọn họ mỗi người mười lăm phút.

Nam Cung lão gia tử thấy vậy, cũng ồn ào muốn châm cứu.

Sau đó, sau khi ăn cơm xong, ba người sôi nổi nằm xuống, thoải mái mà hưởng thụ Noãn Noãn phục vụ châm cứu.

Sau khi thân thể của Xích Trạch Nghiêu tốt hơn nhiều, đầy đủ mà phát huy tính năng động của người đàn ông tốt của gia đình, chơi đùa với Tiểu Thái Dương và Tiểu Linh Nhi, làm hai đứa bé thoải mái mà cười to.

Vốn dĩ hai đứa bé đến đây là để chơi với cô, hiện tại có ông hai, bọn họ càng muốn chơi với trẻ con.

Nam Cung lão gia tử cũng lười trở về nhà cũ nhà họ Nam Cung, thế là cũng mặt dày ở lại nơi này.

Vốn dĩ nhà họ Xích còn rất hoang vắng lạnh lẽo, bởi vì Noãn Noãn tới mà trở nên vô cùng náo nhiệt.

Buổi tối, Noãn Noãn nhận được điện thoại của Đan Kỳ, nói là Chung Thiên Thiên đã rời đi thủ đô, một mình trở lại thành phố Giang, đồng thời liên hệ với bên ngân hàng RS, đặt lịch gặp mặt người bên đó lúc 2 giờ chiều ngày hôm sau.

Sáng ngày hôm sau, 9 giờ sáng người nhà họ Nam Cung đúng giờ tới đại viện. Nhìn bộ dáng tha thiết mong chờ của Xích lão gia tử, Noãn Noãn hỏi: "Ông nội, ông muốn đi không?"

Đôi mắt Xích lão gia tử sáng lên, rõ ràng là muốn đi, nhưng mà..

"Cháu cùng người nhà họ Nam Cung đi giải quyết chuyện của Chung Thiên Thiên, ông đi theo có phải là có chút không tốt lắm hay không?"

Nam Cung lão gia tử cũng nghe thấy cuộc trò chuyện của Noãn Noãn cùng Xích lão gia tử, nhanh chóng quay người lại, dùng ánh mắt ra hiệu cho Xích lão gia tử- ông đi theo quả thực là không tốt lắm.

Bởi vì người nhà họ Nam Cung bọn họ cùng nhau lên đường, không chỉ là vì giải quyết Chung Thiên Thiên giúp Noãn Noãn, còn muốn tới thành phố Giang gặp cái tên móng heo lớn đã ủi cải trắng trân châu nhà bọn họ là Xích Dương.

Nếu Xích Nguyên Thịnh cũng đi cùng bọn họ, vậy bọn họ còn đe dọa Xích Dương như thế nào?

Nhưng mà Noãn Noãn lại hoàn toàn không nhìn thấy ánh mắt phản đối cương quyết của ông nội nhà mình, nói với Xích lão gia tử: "Sao có thể? Vốn dĩ ông nội chính là bạn tốt của ông nội cháu, trên đường hai người cũng có thể bầu bạn với nhau!"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1034: Khó chịu

Noãn Noãn đứng ở phía trước Nam Cung lão gia tử, hai người song song đối mặt với Xích lão gia tử.

Cho nên Xích lão gia tử nhìn thấy ánh mắt mong chờ của Noãn Noãn, cũng như vẻ mặt cảnh cáo cùng một vạn cái không muốn của Nam Cung lão gia tử, mỉm cười: "Được, nếu mọi người đều hoan nghênh ông, vậy ông sẽ đi cùng mọi người."

Một đám đàn ông nhà họ Nam Cung: "..."

Ai hoan nghênh ông?

"Vậy quá tốt rồi."

Nói xong, Noãn Noãn lại nhìn về phía Xích Trạch Nghiêu hỏi: "Chú hai, hôm qua chú mới bị bệnh, ông nội cũng không ở nhà, cháu cũng không yên tâm, hay là chú đi cùng mọi người đi. Như vậy tới thành phố Giang cháu còn có thể châm cứu giúp chú."

Xích Trạch Nghiêu đã sớm nhìn ra dáng vẻ hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, hung thần ác sát hận không thể ăn sống nuốt tươi Xích Dương của mấy người đàn ông nhà họ Nam Cung, cho nên gần như là tiếng nói của Noãn Noãn vừa dứt, ông lộ ra một nét cười dịu dàng như ngọc, "Được."

Một đám đàn ông nhà họ Nam Cung: "..."

Cho nên, bọn họ tới thành phố Giang còn có thể đe dọa cái móng heo lớn kia sao?

"Vậy hai người đi thu dọn đồ vật một chút, dù sao vẫn còn thời gian, chúng ta ngồi là máy bay tư nhân, bay muộn một chút cũng không sao." Noãn Noãn tiếp tục tự ý làm chủ.

"Được." Xích Nguyên Thịnh cùng Xích Trạch Nghiêu trăm miệng một lời, sau đó vui mừng mà quay người về nhà thu dọn quần áo.

Một đám đàn ông nhà họ Nam Cung: "..."

Noãn Noãn quay người lại, nhìn thấy lấy Nam Cung lão gia tử cầm đầu, một đám đàn ông nhà họ Nam Cung đều đang tràn đầy phẫn nộ.

"Di? Ông nội, tại sao mọi người lại là biểu tình này? Chẳng lẽ mọi người không muốn ông nội cùng chú hai cùng đi thành phố Giang?"

Nhìn thấy biểu tình hồ đồ vô tri đáng yêu của Noãn Noãn, đám đàn ông nhà họ Nam Cung sôi nổi lắc đầu.

"Sao có thể? Ông cùng ông nội Xích Dương là bạn sinh tử mấy thập niên. Sao có thể không thích ông ấy đi cùng được?"

Mặc dù trong lòng đã oán giận Xích lão gia tử gần chết. Nhưng mà ở trước mặt cháu gái, ông là một người ông hiền từ.

Sau đó Noãn Noãn lại nhìn về phía mấy người cậu cùng anh trai.

Nam Cung Thuật nói: "Thực ra là mọi người nghe nói hôm qua Trạch Nghiêu bị bệnh nặng, Noãn Noãn, cháu làm chú hai Xích Dương mệt nhọc như vậy không tốt lắm đi? Không phải là người bệnh nên nghỉ ngơi nhiều một chút sao?"

"Cậu cả, cậu không biết lần này chú hai bệnh thật sự rất nặng, thực ra ngày hôm qua cháu đã muốn nói với ông nội lần này sẽ mang chú hai đi cùng, nhưng mà nghĩ nếu chú hai đi cùng cháu, vậy ông nội ở nhà một mình rất lẻ loi hiu quạnh, cho nên cháu muốn mang ông nội đi cùng."

"Ha ha, hóa ra là như vậy. Vậy mang theo mang theo, chúng ta cùng nhau. Dù sao quan hệ hai nhà chúng ta cũng rất tốt."

"Vâng." Noãn Noãn vui mừng mà gật đầu, sau đó nói: "Ông nội, cậu, chúng ta chờ một chút, cháu đi vào nhìn xem ông nội cùng chú hai một chút."

"Được được được." Tập thể đàn ông nhà họ Nam Cung gật đầu.

Mãi cho đến khi Noãn Noãn đi vào, nét cười mới lập tức chỉnh đốn lại.

Thật là.. trên mặt cười xán lạn bao nhiêu, trong lòng khó chịu bấy nhiêu!

Nhưng mà Noãn Noãn là tiểu công chúa mà bọn họ khó khăn lắm mới nhận về nhà, bọn họ mới không muốn làm Noãn Noãn càm thấy người trong nhà rất keo kiệt, làm con bé làm việc không thuận tiện.

Nhưng mà món nợ này, Nam Cung lão gia tử ghi nợ Xích lão gia tử. Nam Cung Thuật ghi nợ Xích Trạch Nghiêu.

Noãn Noãn đi về nhà họ Xích, lão gia tử cùng chú hai đang làm người giúp việc thu dọn đồ vật giúp bọn họ. Thấy Noãn Noãn tiến vào, ý cười trong mắt Xích Trạch Nghiêu đều không thể che giấu.

"Noãn Noãn, thực ra cháu biết người nhà cháu không muốn chú và ông nội cháu đi thành phố Giang đúng không?"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1035: Lấy di sản

Lúc này Noãn Noãn mới thu lại dáng vẻ thỏ trắng ngây thơ ngốc nghếch vừa rồi, vẻ mặt cười gian trá.

"Ai không biết bọn họ tập thể đến thành phố Giang là để tìm anh Xích Dương gây phiền phức. Ông nội với chú hai đi, phiền phức của anh Xích Dương sẽ ít hơn rất nhiều. Sau khi hai người đi nhất định phải bảo vệ anh Xích Dương thật tốt nha!"

Nhìn Noãn Noãn hoàn toàn không có liêm chính đạo đức, Xích lão gia tử cùng Xích Trạch Nghiêu đồng thời ha ha ha mà cười lớn lên.

Cô bé này quả thực là quá đáng yêu!

Thế là trong sự phẫn nộ không gì sánh được ở trong lòng của một đám đàn ông nhà họ Nam Cung, toàn bộ hành trình trên mặt đều tràn đầy nét cười, trò chuyện sôi động cùng Xích lão gia tử và Xích Trạch Nghiêu, cuối cùng một đoàn người cũng tới thành phố Giang.

Chung Thiên Thiên hẹn đội ngũ nhân viên bộ quản lý tài sản của ngân hàng RS gặp mặt tại phòng 4588 tầng 45 của Lệ Cảnh Hào Đình.

"Chung tiểu thư, cô còn chưa tới sinh nhật 19 tuổi, không biết lần này gọi chúng tôi tới lấy tiền là gặp phải khó khăn gì sao?"

Sắc mặt của Chung Thiên Thiên trắng xanh, sau khi trải qua chuyện ngày hôm qua, nhà họ Cố ném cô ra khỏi nhà như ném một cái chổi, Chung Thiên Thiên đã nhận ra, hiện nay ba, cậu và mẹ cô đều bị bắt, nhà họ Giang cùng nhà họ Chung có thể nói là hoàn toàn xong rồi. Đến nỗi tập đoàn Vân Thượng, ban đầu chẳng qua cũng chỉ rót vốn 1 tỷ, cho dù sau này khi cô 18 tuổi, cô dựa vào di chúc lại nhận 1 tỷ, nhưng 1 tỷ này cũng sẽ bị dùng cho việc vận hành tập đoàn Vân Thượng.

Hiện nay tập đoàn Vân Thượng bị bộ đội giám thị, cô là tuyệt đối không dám mơ tưởng tới tập đoàn Vân Thượng.

Huống chi cô cũng không biết kinh doanh, cho dù tiếp nhận, cũng chỉ có phần thất bại.

Còn không bằng cầm số tiền này cao chạy xa bay. Như vậy mỗi năm nhận số tiền nên nhận, cô ở nước ngoài cũng có thể sống một cuộc sống vô cùng tốt.

Nghĩ tới đây, Chung Thiên Thiên lại tràn đầy hi vọng đối với tương lai.

Áp xuống sự khó chịu của thân thể, nói với người của ngân hàng RS: "Các người vẫn luôn giám sát tài vụ của tập đoàn Vân Thượng, chắc hẳn nên biết chuyện của ba tôi cùng cậu tôi đúng không?"

Người phụ trách bộ tài sản của ngân hàng RS gật đầu: "Đúng vậy Chung tiểu thư, chúng tôi biết tập đoàn Vân Thượng xảy ra chuyện, hiện nay đang bị phía quân đội giám thị."

"Ba tôi bị bắt rồi, tôi không muốn tiếp tục ở lại địa phương khiến tôi thương tâm này nữa, chuẩn bị ra nước ngoài phát triển. Trong di chúc của mẹ tôi có viết, nếu tôi gặp khó khăn, tôi có ba lần cơ hội có thể tìm các người, mỗi lần có thể trực tiếp nhận 1 tỷ, lúc sau vào sinh nhật mỗi năm tôi đều có thể nhận được 1 tỷ. Chỉ là kết thúc việc rút tiền trước ba năm."

Người phụ trách ngân hàng nói: "Đúng vậy Chung tiểu thư, trong di chúc đích xác có nói như vậy."

Chung Thiên Thiên đè xuống sự kích động trong lòng, hỏi: "Vậy hiện tại tôi gặp khó khăn, người nhà bên ba tôi cùng mẹ kế tôi đều bị bắt rồi, tập đoàn Vân Thượng cũng bị giám thị, tôi cũng không phải là người biết buôn bán, cho nên tôi cảm thấy tôi gặp khó khăn rất lớn, muốn nhận 1 tỷ trước có được không?"

Người phụ trách ngân hàng gật đầu không chút do dự: "Có thể, Chung tiểu thư. Số tiền này vốn là bà Bồ Ngọc để lại cho cô, chỉ cần cô xuất trình di chúc, sau đó chúng tôi dựa theo quy định tiến hành kiểm tra DNA tại hiện trường, chỉ cần xứng đôi thành công, chúng tôi lập tức có thể làm trụ sở ngân hàng chuyển khoản 1 tỷ cho cô. Chẳng qua sau khi chuyển khoản, lần cuối cùng cô lấy tiền sẽ biến thành trước 36 tuổi. Cô hiểu rõ và đồng ý không?"

Chung Thiên Thiên gật đầu: "Tôi hiểu rõ cũng đồng ý."

"Được. Vậy mời cô xuất trình di chúc."

Chung Thiên Thiên đưa di chúc sớm đã được chuẩn bị cho người phụ trách ngân hàng, sau khi đối phương đóng dấu vào di chúc, nói: "Hiện tại chúng tôi cần lấy máu của Chung tiểu thư để làm giám định DNA."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1036: Cuộc sống tốt đẹp

"Thời gian hoàn thành giám định là 3 tiếng, sau khi có kết quả, chỉ cần độ xứng đôi DNA của Chung tiểu thư với bà Bồ Ngọc là 99.99%, chúng tôi sẽ lập tức làm bên kia thanh toán 1 tỷ cho cô. Bởi vì là chuyển khoản số tiền lớn xuyên quốc gia, cho nên thời gian chuyển khoản chính xác để số tiền đó tới được tài khoản của Chung tiểu thư là năm ngày sau. Chung tiểu thư hiểu không?"

"Ừm, biết. Lấy máu đi."

Dù sao cô có DNA giống con khốn Chung Noãn Noãn, cho nên lấy bao nhiêu cũng không sợ.

Sau khi nhân viên ngân hàng rút lấy máu, lập tức cầm tới máy móc làm xác minh tại hiện trường.

Bởi vì mỗi năm đều phải làm xác minh DNA một lần, cho nên hệ thống ngân hàng có một bộ máy móc nghiệm chứng DNA, mặc dù không chuẩn xác bằng bệnh viện, nhưng độ chuẩn xác cũng rất cao.

Lúc này, tâm tình thấp thỏm của Chung Thiên Thiên đã hoàn toàn ổn định xuống.

Chỉ cần ngân hàng RS đồng ý chuyển tiền một lần cho cô, sau khi cầm tiền, cô sẽ lập tức cao chạy xa bay. Chờ tới nước ngoài, sau khi rời khỏi tầm nhìn của con khốn Chung Noãn Noãn, chuyện Bồ Ngọc để lại di sản ở ngân hàng RS cũng sẽ không có người biết.

Như vậy, mỗi năm cô có thể nhận 1 tỷ di sản.

Cho dù ở nước ngoài, đời này cô cũng có thể không lo ăn uống, tiêu xài tùy ý.

3 tiếng trôi qua trong chớp mắt, đã có kết quả.

"Chung tiểu thư, đã có kết quả xác minh rồi. Kết quả biểu thị, độ tương đồng của cô cùng bà Bồ Ngọc là 99.99%, kết quả giám định là mẹ con. Chúng tôi đã biết chuyện tập đoàn Vân Thượng gặp khó khăn, nhận định là cô gặp khó khăn. Hiện tại chúng tôi sẽ truyền lại kết quả giám định máu về trụ sở chính, sau khi nhận được kết quả, trong vòng năm phút sẽ chuyển khoản cho cô."

Chung Thiên Thiên kiềm chế sự kích động trong lòng, ra vẻ bình tĩnh kiềm chế sự khó chịu gật đầu: "Cảm ơn. Nhưng mà tôi vẫn muốn hỏi một chút, sau khi cầm số tiền này, tôi sẽ tới nước ngoài, chờ tới sinh nhật năm sau, các người có thể tới thành phố tôi đang sống để làm xác minh DNA không?"

Thái độ của người phụ trách ngân hàng rất tốt, "Đương nhiên, cô là khách hàng tôn quý của chúng tôi, chúng tôi đương nhiên sẽ thỏa mãn yêu cầu của cô. Chỉ cần cô gọi điện thoại cho chúng tôi trước sinh nhật cô 15 ngày, nói vị trí mà cô đang sống cho chúng tôi, chúng tôi có thể dựa theo yêu cầu của cô mà tiến hành giao nhận di sản như đã hứa ở ngày sinh nhật của cô."

"Thật sao? Vậy thật sự là quá tốt rồi. Hiện tại các người chuyển khoản cho tôi đi. Số tài khoản cũng phải thay đổi một chút. Bởi vì ba cùng cậu tôi đã bị bắt, cho nên không thể lại chuyển khoản vào tài khoản trước nữa. Đây là tài khoản mới."

"Được. Chúng tôi lập tức xử lý."

Lúc này Chung Thiên Thiên mới cảm thấy cả người hoàn toàn bình phục. Vốn dĩ hai ngày này nên là thời điểm cô đi lên đỉnh cao nhân sinh, lại đột nhiên bị con khốn Chung Noãn Noãn làm hại rơi vào địa ngục. Cô đều đã sợ tới mức hoài nghi nhân sinh.

Mặc dù đi đến bước đường như ngày hôm nay, cô không thể trở thành tiểu công chúa nhà họ Nam Cung, không thể trở thành thiếu phu nhân nhà họ Cố, nhưng còn may là cô còn giữ di sản của Bồ Ngọc, có thể hưởng thụ 20 tỷ mà Bồ Ngọc giữ lại.

Mặc dù 20 tỷ này đã có 1 tỷ trở thành tiền vốn rót vào tập đoàn Vân Thượng, có 1 tỷ bị lấy ra khi cô đủ 18 tuổi, cũng trở thành tiền vốn lưu động của tập đoàn Vân Thượng, nhưng tốt xấu còn có 17 tỷ. 17 tỷ này cũng đã đủ cho chi phí sinh hoạt đời này của cô.

Hừ, Chung Noãn Noãn, con khốn như cô, cho dù cô biết thân thế của bản thân thì như thế nào? Cô cho rằng sau này tôi sẽ sống rất bi thảm sao?

Xin lỗi, tương lai của Chung Thiên Thiên tôi vẫn sẽ muôn màu muôn vẻ như vậy.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1037: Người nhà họ Nam Cung tới

Cho dù không được phong cảnh như con khốn cô, nhưng đã có nhiều tiền như vậy, tôi cũng sẽ không kém hơn cô bao nhiêu! Quan trọng nhất là, số tiền này, là mẹ cô để lại cho tôi! Ha ha ha ha..

Trong lòng Chung Thiên Thiên đang điên cuồng mà cười nhạo Nam Cung Noãn Noãn ngu xuẩn, cửa khách sạn bị gõ.

Vừa lúc nhân viên ngân hàng vừa mới ra ngoài, lúc này người phụ trách cho là tên nhân viên kia quay lại, nên đã làm người đi mở cửa

Ai biết cửa mở ra, nhìn thấy Nam Cung Noãn Noãn cùng người nhà họ Nam Cung đứng ở trước cửa, toàn bộ cửa đều bị chặn lại.

"Các người là.."

"Thật xin lỗi, sợ là các người phải dừng việc chuyển khoản lại."

Mặc dù cửa lớn cách gian phòng một khúc ngoặt, làm người không nhìn thấy tình huống ở cửa, nhưng điều này không ảnh hưởng thanh âm truyền vào.

Ngay khi thanh âm như ma quỷ kia truyền vào phòng, Chung Thiên Thiên chỉ cảm thấy toàn thân cứng đờ, máu cả người đều chảy ngược.

Chung Noãn Noãn!

Vậy mà là con khốn Chung Noãn Noãn kia!

Chuyện bí mật như vậy, tại sao lại bị cô ta biết đến?

"Đuổi cô ta ra ngoài cho tôi! Không phải các người nói nơi này tuyệt đối riêng tư sao? Các người.."

Chung Thiên Thiên vừa nói vừa xông về phía cửa, ý đồ đuổi người ở ngoài cửa đi.

Cô tuyệt đối không thể làm Chung Noãn Noãn phá vỡ hi vọng cuối cùng của cô!

Nhưng mà khi Chung Thiên Thiên xông tới cửa, khi cô nhìn thấy Chung Noãn Noãn cùng một đám đàn ông nhà họ Nam Cung lấy Nam Cung lão gia tử dẫn đầu đang đứng ở phía sau cô ta, toàn bộ chân giống như bị rót chì, cổ họng, giống như bị người kiềm chế, trong nháy mắt như rơi vào vực sâu, răng đều bắt đầu run lên.

Thực ra Chung Thiên Thiên chính là một người hèn nhát, lúc trước là dựa vào Giang Xu Uyển cùng Chung Khuê Quân chống lưng, dựa vào toàn bộ nhà họ Giang chống lưng, sau này là dựa vào nhà họ Cố chống lưng.

Nhưng thật ra, cô ta chỉ là một bông hoa trắng lười biếng không phân biệt được ngũ cốc, chỉ có điều là một đóa hoa trắng có độc.

Nói về phương diện năng lực cá nhân, cô ta không có một chút sức chiến đấu nào.

Nhìn thấy Chung Thiên Thiên, Nam Cung Noãn Noãn mỉm cười, "Sao không tiếp tục nói? Nhìn thấy người nhà tôi cũng tới, cho nên không dám nói?"

Nói xong, Nam Cung Noãn Noãn còn vỗ mấy cái lên trên khuôn mặt trắng xanh của Chung Thiên Thiên, làm cô ta lảo đảo mấy cái.

Giờ phút này, Chung Thiên Thiên cảm thấy bản thân giống như một con kiến, hoàn toàn bị Chung Noãn Noãn giẫm ở dưới lòng bàn chân, không có năng lực đánh trả.

"Các người là đội ngũ nhân viên bộ quản lý tài sản của ngân hàng RS đúng không?" Nam Cung Noãn Noãn dùng tiếng Luân Đôn vô cùng lưu loát hỏi.

"Đúng vậy." Đối mặt khí thế của Nam Cung Noãn Noãn, tên nhân viên kia vô ý thức mà trả lời một tiếng.

Lúc này, người phụ trách cũng từ bên trong đi ra ngoài xem xét tình huống.

"Chuyện gì vậy? Tại sao.."

Còn chưa nói xong, nhìn thấy Nam Cung Cần, còn có Nam Cung Vân và Nam Cung Chính đang đứng ở phía sau Nam Cung Noãn Noãn.

Ba người này chính là gương mặt thân quen thường xuất hiện trên các phương diện tài chính và kinh tế!

Có thể làm quản lý cấp cao của ngân hàng RS, ông tự nhiên là biết đến đám người có thế lực của mỗi một quốc gia.

Người phụ trách giật mình, "Nam Cung chủ tịch? Sao các người lại đến đây? Là có vấn đề gì sao?"

Nhà họ Nam Cung chính là hào môn thế gia lớn bậc nhất nước Z, người ở thủ đô, vừa nhìn thấy một phòng đàn ông với tướng mạo tương tự là biết lúc này nhà họ Nam Cung là huy động toàn bộ lực lượng.

Những người này sao có thể không có chuyện gì mà đến đây được? Vừa nghe lời nói của cô bé dẫn đầu là biết, khẳng định là vị Chung tiểu thư này trêu chọc người nhà họ Nam Cung.

Nam Cung Cần trực tiếp đi vào vấn đề, "Ông là người phụ trách bộ quản lý tài sản của ngân hàng RS?"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1038: Đã nói là giữ bí mật

"Đúng vậy, Nam Cung chủ tịch, tôi là Phất Lai Khắc."

"Nếu đã là người quản lý, vậy tôi trực tiếp nói đi. Có phải các người nhận được ủy thác di chúc của bà Bồ Ngọc, trước khi con gái bà ấy sinh nhật 18 tuổi, dùng 1 tỷ khởi động tập đoàn Vân Thượng, bắt đầu từ năm 18 tuổi, sau này mỗi năm con gái bà ấy sẽ nhận 1 tỷ từ chỗ các người, mãi cho đến khi nhận lấy toàn bộ 20 tỷ mà bà ấy gửi ở chỗ các người, có phải không?"

Tên nhân viên kia do dự một chút, vẫn là gật đầu.

"Đúng vậy, Nam Cung chủ tịch."

"Tiêu chuẩn thanh toán của các người là mỗi lần đều phải tiến hành xác minh DNA máu phải không?"

"Đúng vậy, Nam Cung chủ tịch."

"Vậy các người có biết, 14 năm trước, người mà các người xác minh đã bị đổi không?"

"Cái gì?" Nhân viên phụ trách giật mình.

"Sao có thể? Không không không! Điều này tuyệt đối không thể xảy ra! Mỗi lần chúng tôi đều làm xác minh DNA vô cùng kỹ càng tỉ mỉ. Mỗi lần chúng tôi đều rút máu từ cánh tay của Chung Thiên Thiên tiểu thư ngay tại chỗ, tiến hành so sánh với mẫu máu của bà Bồ Ngọc. Cái này sao có thể phạm sai lầm được?"

"Cho nên chẳng lẽ các người không phát hiện cô bé mà các người lấy máu 14 năm trước lớn lên hoàn toàn không giống với Chung Thiên Thiên này sao?"

"Cái này.. chúng tôi cũng từng nói diện mạo của con người sẽ có thay đổi, cho nên bà Bồ Ngọc mới dặn dò, cho dù lớn lên như thế nào, mỗi lần đều cần thiết tiến hành xác minh DNA."

"Vậy các người có biết, một khi cốt tủy thay đổi, máu trong cơ thể cùng DNA của tế bào miễn dịch của người này cũng sẽ xuất hiện thay đổi hay không?"

"Này.." Nhân viên phụ trách kinh sợ, loại tình huống này, bọn họ thật là không biết, cũng chưa từng nghĩ tới.

"Người tên Chung Thiên Thiên này đã từng bị bệnh bạch cầu từ lúc 3 tuổi, nhưng lại rút cốt tủy của Noãn Noãn nhà chúng tôi ra tiến hành nhổ trồng. Cho nên bắt đầu từ khi đó, Chung Thiên Thiên có DNA giống với Noãn Noãn. Mà mẹ kế của Noãn Noãn là Giang Xu Uyển, tráo đổi thân phận của Chung Thiên Thiên và Noãn Noãn, sau đó bán Noãn Noãn cho bọn buôn người. Cuối cùng người nhận lấy 2 tỷ từ chỗ các người lại là kẻ giả mạo Chung Thiên Thiên này."

Trong nháy mắt, sức lực cả người Chung Thiên Thiên giống như đều bị rút đi, chân mềm nhũn ngã ngồi ở trên mặt đất.

"Không, tôi không phải kẻ giả mạo! Cô ta mới là kẻ giả mạo! Cậu, cháu mới là cháu gái nhà họ Nam Cung! Người phụ nữ độc ác như Chung Noãn Noãn, cô ta sớm đã luyện được bản lĩnh ở nước ngoài, nhất định là cô ta động tay chân. Ông ngoại, cậu, các người không cần tin tưởng lời nói của cô ta, cô ta hoàn toàn không có ý tốt, cô ta trở về chính là để chơi chết bọn cháu, báo thù cho bản thân!" Chung Thiên Thiên vừa khóc, vừa leo lên phía trước ý đồ bắt lấy ống quần của Nam Cung Cần, nhưng lại bị vệ sĩ áo đen ở một bên ngăn lại.

"Chơi chết các người sao? Đáng tiếc con bé chỉ muốn chơi chết các người, nếu làm chúng tôi ra tay, chúng tôi nhất định sẽ nghiền xương các người thành tro."

Thanh âm của Nam Cung Cần rất thấp, mặc dù không phải là người có địa vị cao đến từ giới quân chính, nhưng lại là người đứng đầu trong thương giới thân kinh bách chiến, trên người tự mang khí thế sát phạt, Chung Thiên Thiên bị sợ tới mức trực tiếp ngã trên mặt đất, giống như một bãi bùn nhão.

Xong rồi!

Tất cả đều xong rồi!

Không có tiền, sau này cô phải sống như thế nào?

Không được, cô không thể khoanh tay chịu chết như vậy, cô phải tranh đấu.

Hiện tại cô chỉ có bản thân, cô cần phải tranh đấu.

"Tôi mới là con gái Bồ Ngọc, trong thân thể của tôi có DNA giống Bồ Ngọc. Không phải các người được mệnh danh là ngân hàng chuyên nghiệp nhất sao? Không phải nói là sẽ bảo mật cho khách hàng sao?"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1039: Cái quỷ gì

"Vậy vì sao lại để lộ tin tức của tôi ra ngoài? Hiện tại tôi mệnh lệnh các người đuổi bọn họ ra đi!"

Đuổi ra đi?

Người phụ trách ngân hàng nhìn Chung Thiên Thiên giống như là nhìn một tên ngốc.

Cô có thể là không biết đám người trước mắt này là người nào đi?

Đừng nói lão gia tử cùng ba vị đại lão trong giới quân, chính, thương, cho dù là sáu vị thiếu gia tuổi trẻ bên người bọn họ này cũng có thể làm mưa làm gió toàn bộ nước Z đi?

Chẳng qua người phụ trách ngân hàng vẫn không dám tùy ý đắc tội khách hàng của mình.

"Chung tiểu thư, nếu vừa rồi Nam Cung chủ tịch đã đưa ra nghi ngờ, mà cô cũng thực sự tiếp nhận.."

"Nam Cung Noãn Noãn, cháu gái ruột của tôi." Nam Cung lão gia tử cứng rắn mà mở miệng.

Mí mắt của nhân viên công tác kia đều bị sợ tới mức nhảy dựng.

Nếu thật sự như lời nói của nhà họ Nam Cung, là bọn họ sơ suất làm sai chuyện này, thật không biết ngân hàng RS bọn họ sẽ gặp phải nghi ngờ như thế nào.

Người phụ trách áp xuống hãi hùng khiếp vía nói: "Mà cô cũng thật sự tiếp nhận cốt tủy của vị tiểu thư Nam Cung Noãn Noãn này, cho nên chúng tôi muốn tiến hành giám định lại DNA của cô."

"Tiến hành giám định lại? Giám định như thế nào? Sẽ không làm tôi đưa ra hàng mẫu trước lúc ba tuổi đi? Nói cho các người, không có! Còn có, người tiếp thu cấy ghép cốt tủy căn bản không phải là tôi, mà là cô ta! Chung Noãn Noãn! Cô ta căn bản không phải là đại tiểu thư nhà họ Nam Cung gì đó!"

Chung Thiên Thiên đã không biết nên làm cái gì bây giờ, chỉ có thể giãy giụa giống một con thú bị vây giữ.

Nghe được lời nói của Chung Thiên Thiên, Nam Cung Noãn Noãn cười.

"Chung Noãn Noãn, cô cười cái gì? Hiện tại có phải cô vô cùng đắc ý, cảm thấy ở trong thân thể có cốt tủy của tôi, cho nên cô có thể bá chiếm người nhà của tôi, muốn làm gì thì làm có phải hay không?"

Noãn Noãn hừ lạnh một tiếng, châm chọc nói, "Tôi cười cô quả thực là người học dốt."

Chung Thiên Thiên: "..."

Cái này có quan hệ gì với việc cô học dốt hay không?

Người phụ trách ngân hàng ở một bên có ý tốt mà giải thích, "Chung tiểu thư, là như vậy. Cấy ghép cốt tủy đích xác có thể thay đổi DNA của máu tế bào cùng với DNA của tế bào miễn dịch của một người, nhưng lại không cách nào thay đổi DNA của thể tế bào. Lúc trước chúng tôi không biết cô cùng Nam Cung Noãn Noãn tiểu thư đã từng đã làm cấy ghép cốt tủy, hiện giờ thời gian không đủ, chúng tôi cũng không cần phải lại đi tìm kiếm chứng cứ từ 14 năm trước. Cho nên chỉ cần thu thập DNA của thể tế bào, là có thể biết cô cùng Nam Cung tiểu thư, rốt cuộc ai mới là con gái của bà Bồ Ngọc."

"Nam Cung Ngọc." Lão gia tử ở một bên nhắc nhở. Ông không thích làm con gái bảo bối của ông biến thành dòng họ khác, nhắc nhở nói: "Bồ Ngọc không phải là tên thật, tên thật của con bé là Nam Cung Ngọc, là con gái ruột của tôi!"

Nói đến Nam Cung Ngọc, hơi thở của Nam Cung lão gia tử đều trầm thấp rất nhiều. Chẳng sợ đã tìm được cháu gái ruột, nhưng mà con gái bảo bối chết, vẫn là chuyện mà cả đời này ông đều không thể tiêu tan.

Người phụ trách ngân hàng tiếp tục kinh sợ, cũng bị thân phận của bà cùng với sự trải qua bi thảm mà con gái của bà có thể gặp được làm cho kinh hãi.

"Đúng vậy, bà Nam Cung Ngọc."

Chung Thiên Thiên hoàn toàn ngây ngốc.

"DNA của thể.. thể tế bào?" Đó là cái gì?

"Vậy hiện tại, làm phiền Chung tiểu thư cùng Nam Cung tiểu thư đến chỗ chúng tôi làm giám định DNA."

"Thể tế bào cái gì? Ông đang nói bậy gì đó? Ông chính là nhìn đến bọn họ là nhà họ Nam Cung, cho nên mới tìm một cái lấy cớ chuẩn bị không trả tiền đúng không? Tôi là có thể kiện các người!"

"Xin cứ tự nhiên!" Sắc mặt của người phụ trách ngân hàng cũng suy sụp xuống dưới.

Nhà họ Nam Cung tuyệt đối không thiếu 20 tỷ này, nhưng bọn họ vậy mà vì 20 tỷ này chuyên môn chạy tới gây phiền phức cho Chung Thiên Thiên, có thể thấy được mâu thuẫn giữa bọn họ như thế nào.
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1040: 3%

Nếu Chung Thiên Thiên thật là kẻ giả mạo, là mẹ ruột cô ta cưỡng chế rút ra cốt tủy của Nam Cung Noãn Noãn cho Chung Thiên Thiên còn bán Nam Cung Noãn Noãn, vậy thật đúng là mạnh mẽ tìm đường chết!

Cho nên, ông còn cần cho Chung Thiên Thiên sắc mặt tốt sao?

"Chung tiểu thư, nếu sự thật thật là cô vì giả mạo Nam Cung Noãn Noãn tiểu thư mà ác ý trộm lĩnh tiền tài của ngân hàng RS, ngân hàng chúng tôi cũng là có nhân viên chuyên môn đòi nợ. Đến nỗi kiện cáo, đó cũng là ngân hàng RS chúng tôi kiện cáo Chung Thiên Thiên tiểu thư cô. Cho nên, hiện tại mời phối hợp chúng tôi làm giám định DNA của thể tế bào. Nếu thật là cấy ghép cốt tủy làm cô có được DNA của Nam Cung Noãn Noãn tiểu thư, như vậy DNA rút ra từ bên trong tế bào cơ bắp sẽ khác với DNA trong máu của cô."

"Không, tôi không cần! Tôi không cần rút ra! Tôi đã giám định máu, dựa vào cái gì còn muốn rút máu của tôi, tôi không rút máu!"

"Cái này không phải do Chung tiểu thư."

Dứt lời, bảo tiêu nhà họ Nam Cung đã khống chế được Chung Thiên Thiên, sau đó từ nhân viên ngân hàng rút ra máu cùng tổ chức cơ bắp của Chung Thiên Thiên. Lúc sau lại rút ra máu cùng tổ chức cơ bắp của Nam Cung Noãn Noãn.

Bốn phần giám định tiến hành so sánh với mẫu máu mà Nam Cung Ngọc để lại.

Ba giờ sau, báo cáo của bốn phần giám định đồng thời ra tới.

Ngay khi nhìn đến báo cáo, sắc mặt của người phụ trách lập tức hoàn toàn đen xuống.

"Chung Thiên Thiên tiểu thư, mời cô giải thích một chút, nếu cô nói lúc trước làm phẫu thuật là cô bị rút ra cốt tủy, vì sao DNA trong máu của cô lại hoàn toàn khác với DNA trong thể tế bào của cô?"

Chung Thiên Thiên: "..."

Cái quỷ gì?

Cô căn bản là không nghe nói qua danh từ này, cô phải giải thích như thế nào?

Lúc trước mẹ cô rõ ràng đã nói từ nay về sau DNA của cô sẽ hoàn toàn giống với Chung Noãn Noãn, cô có thể sống cuộc sống giống như tiểu công chúa của Chung Noãn Noãn, về sau cô chính là tiểu công chúa, ai cũng không thể cướp đi vị trí của cô!

"Các người.. Nhất định là các người lầm! Tuyệt đối là các người lầm!"

"Không, đây là chuyên nghiệp của chúng tôi, đoàn đội chữa bệnh chuyên nghiệp của chúng tôi. Báo cáo DNA này đã chứng minh, tế bào máu cùng DNA trong thể tế bào của Nam Cung Noãn Noãn tiểu thư hoàn toàn ăn khớp, độ xứng đôi với bà Nam Cung Ngọc là 99.99%, mà cô, độ xứng đôi DNA trong thể tế bào của cô với bà Nam Cung Ngọc là 3%, hoàn toàn không xứng đôi! Chung Thiên Thiên tiểu thư, chúng tôi có lý do hoài nghi, nhiều năm như vậy, tập đoàn Vân Thượng các người đều là giả mạo nhận tiền của ngân hàng RS chúng tôi. Từ giờ trở đi, ngân hàng RS chúng tôi có quyền lợi đơn phương đóng lại tất cả tài chính của nhà họ Chung cùng nhà họ Giang các người, cũng cự tuyệt tất cả tài chính chuyển cho cô sau này. Còn có, lúc trước các người trộm lĩnh số tiền 2 tỷ, chúng tôi cũng sẽ truy đòi lại!"

Dứt lời, người phụ trách ngân hàng nhìn về phía Nam Cung Noãn Noãn nói, "Nam Cung tiểu thư, thật sự là vô cùng xin lỗi, tuy rằng chuyện này rất khó gặp được, nhưng ngân hàng chúng tôi cũng không thể phủ nhận tội của mình. Tôi sẽ lập tức đăng báo chuyện này với tổng bộ ngân hàng, một phương diện truy đòi lại tài chính xói mòn, một phương diện muốn nhà họ Chung cùng nhà họ Giang bồi thường, thật sự không thể đòi lại bồi thường, ngân hàng chúng tôi sẽ phụ trách đền bù số tài chính tổn thất này. Đến nỗi phí dụng quản lý mà bà Nam Cung nhận lời chúng tôi, chúng tôi cũng sẽ làm theo quy định, trả lại nguyên vẹn. Còn mong Nam Cung tiểu thư tha thứ cho sự sai lầm của chúng tôi, tạm thời không cần lộ thông tin này đi ra ngoài. Nếu không.. Điều này sẽ tạo tổn thất rất lớn đối với thanh danh của ngân hàng RS chúng tôi."

Nam Cung Noãn Noãn rộng lượng mà cười, "Ai mà không phạm sai lầm đâu? Nhiều năm như vậy các người vẫn là vô cùng có trách nhiệm."
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back