Ngôn Tình [Edit] Cô Vợ Ngọt Ngào: Tổng Tài Xin Hãy Kiềm Chế - Dạ Tiểu Nhiên

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Venus0412, 26 Tháng năm 2022.

  1. Venus0412

    Bài viết:
    0
    Chương 50: Đó không phải là kẻ ngốc (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ninh Kiều Kiều lịch sự từ chối stylist, cầm quần áo lại vào phòng thay đồ.

    Trong giới giải trí, cô không có hứng thú, qua hơn một tháng nữa cô sẽ trở lại trường học tiếp tục học hành, đến lúc đó chắc là quan hệ giữa cô và Úc Thiếu Mạc cũng đã chấm dứt, cô vẫn nên trở lại trường học.

    Ninh Kiều Kiều thay quần áo mới, vừa định mở cửa phòng thử quần áo, đột nhiên phía sau truyền đến tiếng điện thoại rung.

    Vừa mới chạm tới cửa, tay vừa dừng lại, Ninh Kiều Kiều quay đầu nhìn về phía sau, đi tới cầm điện thoại lên.

    Là một dãy số xa lạ, Ninh Kiều Kiều sợ là số mấy ngày trước cô đã gọi để tìm việc làm không dám không nghe, nhìn thoáng qua bèn bắt máy.

    "A lô?" Ninh Kiều Kiều đặt điện thoại vào tai.

    "Xin chào, tôi là Bạch Tuyết."

    Người phụ nữ gọi điện thoại đi thẳng vào vấn đề.

    Bạch Tuyết..

    Ninh Kiều Kiều sủng sốt.

    "Cô.. Cô có chuyện gì vậy?"

    Ninh Kiều Kiều lo lắng hỏi, dù sao thì cô vẫn còn nhỏ tuổi.

    Cô biết Bạch Tuyết là ai, người phụ nữ ở trong quán bar đã bảo cô rời khỏi Úc Thiếu Mạc, sau đó cô biết tên và thân phận của cô ta trên quảng cáo.

    Không biết vì sao, Bạch Tuyết vừa gọi điện thoại như vậy, Ninh Kiều Kiều lại có ảo giác mình là tiểu tam.

    "Tôi biết cô tên là Ninh Kiều Kiều, cô không cần khẩn trương, tôi gọi điện thoại cho cô là có việc muốn cô giúp đỡ."

    Giọng nói mềm mại của Bạch Tuyết ở đầu dây bên kia nghe rất thoải mái.

    Bạch Tuyết lại biết tên cô?

    Ninh Kiều Kiều hơi ngẩn ra, nhíu mày nói: "Sao cô biết tên tôi?"

    Trong hình, ngoại trừ một lần trong quán bar, cô và Bạch Tuyết không còn gặp nhau nữa. Mà quán bar lần đó chắc chắn cô không nói tên của cô cho Bạch Tuyết, vậy thì sao Bạch Tuyết biết được?

    "Ha ha.." Đầu dây bên kia Bạch Tuyết cười vài tiếng, giọng nói mang theo ý cười nói: "Bây giờ cô chính là người nổi tiếng bên cạnh Mạc thiếu, muốn biết tên cô không phải rất đơn giản sao?"

    Ninh Kiều Kiều ngẩn ra, bàn tay nhỏ bé buông xuống bên cạnh nắm chặt thành quyền.

    Có rất nhiều người biết quan hệ giữa cô và Úc Thiếu Mạc sao?

    "Cô có biết trước khi cô đi thành phố A là tôi vẫn luôn ở bên Mạc thiếu không?" Đột nhiên Bạch Tuyết hỏi một câu.

    Ninh Kiều Kiều ngẩn ra, quả nhiên Bạch Tuyết đến trách tội cô.

    "Tôi.. Tôi không.."

    "Vậy cô có biết mấy ngày nay Mạc thiếu cũng chưa từng chạm vào tôi hay không, tối hôm đó đột nhiên Lục Nghiêu nói với anh ấy một câu về Ninh tiểu thư, anh ấy lập tức đứng lên từ buổi tiệc rượu rồi rời đi, sau đó tôi bèn bị tiễn đi."

    Bạch Tuyết ngắt lời Ninh Kiều Kiều, tự mình nói tiếp.

    Thì ra lúc trước Úc Thiếu Mạc cùng Bạch Tuyết ở thành phố A.

    Ninh Kiều Kiều hơi ngẩn ra sau đó phục hồi tinh thần lại, nói: "Tôi không biết cô và Úc Thiếu Mạc.. Cô.."

    Ninh Kiều Kiều cũng không biết mình nên nói cái gì, ấp úng nói mấy chữ bèn dừng lại, dừng một chút rồi mới tiếp tục nói: "Vừa rồi cô nói có chuyện muốn nói với tôi, là chuyện gì?" "Quả nhiên Ninh tiểu thư rất thoải mái." Giọng nói Bạch Tuyết mang theo ý cười, tinh tế nói: "Nếu đã như vậy, tôi sẽ nói thẳng, ta muốn mời Ninh tiểu thư giúp tôi lấy một thứ từ chỗ Mạc thiếu, chỉ cần cô mang đến cho tôi, tôi sẽ trả thù lao hậu hĩnh cho cô."

    Lấy đồ của Úc Thiếu Mạc?

    Trong lòng Ninh Kiều Kiều lộp bộp một chút, theo bản năng nhíu nhíu mày, hỏi: "Cầm cái gì vậy?"

    "Nói như vậy là Ninh tiểu thư là đồng ý?"

    Giọng nói của Bạch Tuyết nghe có chút không kiềm chế được sự vui vẻ.
     
    LieuDuong thích bài này.
  2. Venus0412

    Bài viết:
    0
    Chương 51: Nhìn anh ta làm việc (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Không phải.. Tôi không có ý đó." Ninh Kiều Kiều vội vàng giải thích.

    Vừa rồi cô hỏi như vậy chỉ là một loại phản ứng theo bản năng mà thôi.

    "Ninh tiểu thư cần gì phải từ chối nhanh như vậy, cô còn chưa hỏi tôi đưa ra giá bao nhiêu."

    Giọng nói của Bạch Tuyết nghe rất tự tin, xem ra cô ta đối với giá thầu của mình vô cùng tin tưởng.

    Ninh Kiều Kiều hơi giật mình, vừa định nói chuyện, đột nhiên cánh cửa phòng thay đồ bên cạnh bị người ta gõ từ bên ngoài.

    "Ninh tiểu thư, cô không sao chứ?" Đó là giọng nói của nhân viên bán hàng.

    Ninh Kiều Kiều giật mình, trả lời ngoài cửa: "Ra ngay."

    Nói xong, Ninh Kiều Kiều lại cúi đầu nhanh chóng nói vào điện thoại di động: "Mặc kệ cô muốn tôi đi lấy cái gì, tôi cũng không có hứng thú, sau này xin cô đừng vì chuyện này mà gọi điện thoại cho tôi nữa, tạm biệt."

    Cô chỉ muốn bình an vượt qua khoảng thời gian này rồi rời đi, không muốn lại gây phiền phức không cần thiết nữa.

    Ninh Kiều Kiều biết rõ, Úc Thiếu Mạc không phải người cô có thể chọc vào.

    Còn không đợi Bạch Tuyết nói chuyện, Ninh Kiều Kiều trực tiếp cúp điện thoại, mở cửa phòng thay đồ đi ra ngoài, lại ngây ngẩn cả người.

    Đứng ở ngoài cửa chính là Lục Nghiêu!

    Tim Ninh Kiều Kiều đập nhanh hơn, anh ta có nghe thấy cô nói gì trong điện thoại không?

    "Ninh tiểu thư, Mạc thiếu bảo tôi bây giờ đưa cô qua."

    Lục Nghiêu nhìn Ninh Kiều Kiều với ánh mắt công việc.

    Xem ra anh ta không nghe thấy cuộc điện thoại vừa rồi của cô, Ninh Kiều Kiều thở phào nhẹ nhõm, gật đầu nói: "Được."

    Có thể sớm rời khỏi thế giới xa xỉ không hợp với cô, cũng là một loại giải thoát.

    Dùng thẻ của Úc Thiếu Mạc trả tiền, ngoại trừ bộ quần áo quá cỡ của Ninh Kiều Kiều, mười mấy túi còn lại đều do vệ sĩ của Úc Thiếu Mạc xách theo.

    Hành động này thật sự quá khoa trương, xung quanh có không ít khách hàng đều nhìn qua, Ninh Kiều Kiều chỉ có thể cúi đầu, tránh né ánh mắt của mọi người.

    Đến bãi đỗ xe ngầm Ninh Kiều Kiều mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng đột nhiên lại khẩn trương lên, bởi vì điện thoại di động vang lên!

    Người gọi điện thoại vẫn là Úc Thiếu Mạc!

    Ninh Kiều Kiều ngồi vào trong xe: "A lô?"

    "Mua xong rồi?" giọng nói trầm thấp của Úc Thiếu Mạc mặc dù không có chút nhiệt độ cũng vô cũng dễ nghe.

    "Ừm, mua xong rồi." Ninh Kiều Kiều nhẹ giọng đáp, bỗng nhiên lại có chút nghi ngờ hỏi: "Sao anh biết tôi mua xong rồi?"

    Lúc cô trả tiền, Lục Nghiêu cũng không gọi điện thoại cho Úc Thiếu Mạc, vậy thì sao anh biết được?

    "Không phải là cô không biết thẻ ngân hàng có dịch vụ thông báo qua tin nhắn chứ?"

    Giọng nói trầm thấp của Úc Thiếu Mạc nghe có chút khinh thường.

    "..."

    Ninh Kiều Kiều sững sờ.

    Thì ra Úc Thiếu Mạc nhìn thấy tin nhắn thông báo cô quẹt thẻ tiêu xài.

    "Tôi.. Lát nữa tôi sẽ đến."

    Ninh Kiều Kiều cũng không biết nên nói gì, mặc dù Úc Thiếu Mạc không ở trước mặt cô, nhưng cảm giác áp bách mãnh liệt này vẫn khiến cô có chút khó thở.

    "Ừm." Úc Thiếu Mạc thản nhiên ừ một tiếng, cũng không nói gì, trực tiếp cúp điện thoại.

    "..."

    Ninh Kiều Kiều kinh ngạc nhìn điện thoại.

    Cuộc gọi này có nghĩa là gì? Đặc biệt gọi tới hỏi cô mua đồ xong chưa?

    Nơi Úc Thiếu Mạc đang ở là một sân golf, được xây dựng dưới chân núi của một danh lam thắng cảnh cấp 5A, không khí vô cùng tốt.

    Ninh Kiều Kiều từ trên xe xuống, bị Lục Nghiêu dẫn đi thay quần áo thể thao, lên xe đi tới trung tâm sân tennis xe tham quan.

    Trên sân bóng cũng không nhiều người, Ninh Kiều Kiều chỉ liếc mắt một cái đã nhìn thấy bóng dáng Úc Thiếu Mạc.

    Mặc dù khoảng cách giữa bọn họ không tính là gần, nhưng Úc Thiếu Mạc thật sự là quá chói mắt, cả người anh dường như phát sáng trong đám đông.
     
    LieuDuong thích bài này.
  3. Venus0412

    Bài viết:
    0
    Chương 51: Nhìn anh ta làm việc (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ninh tiểu thư, đến rồi."

    Lục Nghiêu nhắc nhở Ninh Kiều Kiều xuống xe.

    Ninh Kiều Kiều phục hồi tinh thần mới nhìn thấy xe dừng lại trong một khu nghỉ ngơi ngoài trời, cách cô không xa có mấy người phụ nữ cũng mặc đồ thể thao, vừa uống cà phê vừa nói chuyện phiếm.

    Xem ra Lục Nghiêu bảo cô ở đây chờ, Ninh Kiều Kiều từ trên xe xuống, quả nhiên nghe Lục Nghiêu nói: "Cô Ninh, bây giờ cô nghỉ ngơi một chút ở đây, Mạc Thiếu bên kia còn có chút việc, chờ anh ấy xong việc rồi mới tới."

    Nói cách khác: Bây giờ ở lại đây, đừng làm phiền anh.

    Ninh Kiều Kiều gật đầu, Lục Nghiêu chào hỏi giám đốc phụ trách khu nghỉ ngơi một tiếng, bèn lên xe tham quan rời đi.

    Ninh Kiều Kiều nhìn xe tham quan biến mất trên con đường nhỏ, hít sâu một hơi phục hồi tinh thần, xoay người đang chuẩn bị vào khu nghỉ ngơi ngồi một hồi, chợt ngây ngẩn cả người.

    Chỉ thấy mấy nữ nhân xinh đẹp kia đều nhìn cô, hơn nữa vẻ mặt rất là có chút kỳ lạ.

    Có chuyện gì với cô vậy?

    "Ninh tiểu thư, mời cô theo tôi đến bên này nghỉ ngơi."

    Kinh nghiệm được Lục Nghiêu an bài cung kính nói.

    Ninh Kiều Kiều bị mấy người phụ nữ kia nhìn có chút không thoải mái, thẳng thắn nói: "Xin hỏi nhà vệ sinh đi như thế nào?"

    "A, đi lối này." Quản lý vội vàng chỉ đường cho Ninh Kiều Kiều.

    "Cám ơn."

    Ninh Kiều Kiều mỉm cười với quản lý, xoay người đi về phía toilet.

    Cô vừa xoay người, phía sau bèn truyền đến tiếng bàn tán bàn tán xôn xao mấy người phụ nữ, cụ thể nói cái gì Ninh Kiều Kiều cũng không nghe rõ, chỉ nghe thấy hai chữ "Mạc thiếu".

    Xem ra mấy phụ nữ này đều biết Úc Thiếu Mạc?

    Vốn dĩ Ninh Kiều Kiều tưởng rằng đến toilet có thể tạm thời tránh né một chút, nhưng không ngờ..

    Ninh Kiều Kiều nhìn một đôi nam nữ đang ôm nhau hôn như hai đứa bé song sinh dính liền nhau, không biết nên làm gì bây giờ.

    Tốt xấu gì nơi này cũng là cửa phòng vệ sinh, hai người này có thể hay không cũng quá..

    Ninh Kiều Kiều đỏ mặt cho họ.

    "..."

    Đột nhiên người phụ nữ bị hôn nhìn thấy Ninh Kiều Kiều đang nhìn thẳng bọn họ, sợ tới mức thét chói tai.

    Người đàn ông đang hưng phấn hôn cô ta bị cắt ngang, buông cánh môi người phụ nữ ra, nhưng không quay đầu lại, mà nhìn người phụ nữ, giọng nói trầm thấp gợi cảm nói: "Sao vậy bảo bối?

    Ninh Kiều Kiều giật mình, giọng nói này sao lại nghe có chút quen tai?

    " Kha.. Kha thiếu, cô ấy đang nhìn chúng ta! "Người phụ nữ giả vờ nhút nhát như một con cừu nhỏ, dừng lại và hét lên với Ninh Kiều Kiều:" Cô có tật xấu à? Còn nhìn! "

    Lúc này Ninh Kiều Kiều mới lấy lại tinh thần, vội vàng quay sang một bên, có chút lúng túng xin lỗi:" Đúng vậy, xin lỗi, tôi không cố ý. "

    Kha Kiêu nghe được giọng nói này, ngón tay đang vuốt ve cánh môi của người phụ nữ dừng lại, xoay người nhìn lại.

    " Thì ra là cô, em gái bốn mắt. "

    Đợi thấy rõ người phía sau là Ninh Kiều Kiều, trong mắt Kha Kiêu hiện lên một tia hài hước.

    " Kha tiên sinh. "Ninh Kiều Kiều cúi đầu nhỏ giọng kêu lên.

    Vừa rồi khi người phụ nữ kia gọi là Kha tổng cô cũng đã nhận ra, người đàn ông này không phải là Kha Kiêu sao!

    Hơn nữa nhìn bạn gái hôm nay của anh ta, hình như lại đổi một người khác, nhưng cũng không phải vị hôn thê nổi tiếng kia của anh ta.

    Kha Kiêu tà mị nhếch khóe môi nhìn Ninh Kiều Kiều, trêu ghẹo nói:" Sao cô cũng chạy tới đây, còn đặc biệt đến nhìn tôi làm việc? "

    Ninh Kiều Kiều:"... "

    Ai nhìn anh ta!

    " Kha tổng, hai người quen biết sao?"Người phụ nữ bên cạnh Kha Kiêu nhất thời đề phòng nhìn Ninh Kiều Kiều, ánh mắt đối địch kia hiển nhiên đã coi Ninh Kiều Kiều là uy hiếp của cô ta.
     
    LieuDuong thích bài này.
  4. Venus0412

    Bài viết:
    0
    Chương 52: Đào hố (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cô ta cũng không bị cận, rõ ràng nhìn ra được cô đẹp hơn cô ta!

    "Quen biết." Tay Kha Kiêu nhéo mông cô gái, mỉm cười nhìn Ninh Kiều Kiều, nửa thật nửa giả nói: "Bảo bối, hình như vừa rồi em mắng cô ấy, vậy thì em chết chắc rồi, em có biết hiện tại cô ấy là người nổi tiếng bên cạnh nhị thiếu gia nhà họ Mạc không?"

    "Mạc thiếu!" Phụ nữ hô to, nhìn Ninh Kiều Kiều với vẻ mặt không thể tin được.

    "..."

    Ninh Kiều Kiều xấu hổ cúi đầu.

    Cô không thích cảm giác này.

    Giống như cô là một chiếc đồng hồ, một chiếc cúc áo, một chiếc cà vạt của Úc Thiếu Mạc.

    Khi người khác nhìn thấy cô, luôn thấy rõ ràng: XXX của Úc Thiếu Mạc..

    "Sao em lại thích Úc Nhị đến vậy? Anh sẽ ghen đó."

    Giọng nói tà mị của Kha Kiêu lại bắt đầu tán tỉnh người phụ nữ.

    Ánh mắt của người phụ nữ lóe lên, giả vờ đấm vào ngực Kha Kiêu nói: "Ai nha, Kha thiếu, anh thật đáng ghét.."

    Ninh Kiều Kiều thật sự không muốn ở lại đây nữa, cô cúi đầu nói: "Kha thiếu, vậy anh bận việc của anh trước đi, tôi có việc đi trước."

    Ninh Kiều Kiều vui mừng vì cô không thật sự muốn đi vệ sinh.

    "Chờ một chút."

    Kha Kiêu lên tiếng ngăn người muốn quay người bỏ đi.

    Ninh Kiều Kiều quay người lại, thấy Kha Kiêu đang cúi người nói một câu gì đó với người phụ nữ, sau đó người phụ nữ đó bèn mỉm cười, liếc mắt nhìn Ninh Kiều Kiều một cái rồi rời đi.

    Người phụ nữ đó đi ngang qua Ninh Kiều Kiều, Ninh Kiều Kiều kinh ngạc nhìn Vào Kha.

    "Đi thôi, chúng ta nói chuyện."

    Kha Kiêu thu lại vẻ bất cần đời, nhẹ nhàng nhìn Ninh Kiều Kiều với đôi mắt tà ác.

    Ninh Kiều Kiều ngẩn ra, há hốc mồm nói: "Nói cái gì?"

    Kha Kiều quay đầu lại, cười nửa miệng nhìn Ninh Kiều Kiều nói: "Cô nghĩ sao? Chẳng lẽ cô quên nhanh như vậy sao?"

    Ninh Kiều Kiều: "..."

    Cô thật sự không nhớ!

    * * *

    Chuyện Kha Kiêu muốn nói với Ninh Kiều Kiều là yêu cầu cô đi thổi gió.

    Ninh Kiều Kiều từ nhà vệ sinh đi ra, đang ngồi ở khu vực nghỉ ngơi uống trà sữa nhìn Kha Kiêu đi về phía Úc Thiếu Mạc.

    Kha Kiêu nói rằng Úc Thiếu Mạc có một mảnh đất giá trị và anh ta muốn dùng nó, nhưng Kha Kiêu vẫn luôn không nói chuyện được nên nhờ Ninh Kiều Kiều thuyết phục Úc Thiếu Mạc.

    Ninh Kiều Kiều bất lực nằm trên bàn nhìn về phía Úc Thiếu Mạc, thuyết phục.. làm sao cô có thể thuyết phục được?

    Chuyện trên thương trường cô không hiểu được nửa chữ, mà cho dù hiểu được thì sao.

    Mảnh đất đó là của Úc Thiếu Mạc, nếu Úc Thiếu Mạc không đồng ý giao nó cho Kha Kiêu, nếu như cô đi thuyết phục thì Úc Thiếu Mạc có suy nghĩ nhiều không?

    * * *

    Nhưng nếu cô không giúp Kha Kiêu, Kha Kiêu sẽ luôn lấy những gì cô nợ anh ta làm cái cớ.

    Ninh Kiều Kiều cau mày có chút cáu kỉnh, bỏ thói quen cắn người, thậm chí còn không muốn uống trà sữa.

    "Này, tôi đang nói chuyện với cô đấy." Đột nhiên bên tai vang lên giọng nói của một người phụ nữ.

    Ninh Kiều Kiều giật mình, vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một mỹ nữ đang cúi đầu nhìn mình.

    "Xin lỗi, vừa rồi tôi không nghe được, xin chào, có chuyện gì vậy?"

    Ninh Kiều Kiều lấy lại tinh thần.

    "Chúng tôi muốn đi chơi bóng, cô có đi hay không?" Mỹ nữ lại kiên nhẫn nói.

    Ninh Kiều Kiều giật mình, nhìn về phía sau người phụ nữ, quả nhiên, những cô gái trẻ đó đều đang nhìn cô.

    "Cảm ơn ý tốt của các cô, nhưng tôi không biết chơi, xin lỗi, tôi không đi."
     
    LieuDuong thích bài này.
  5. Venus0412

    Bài viết:
    0
    Chương 52: Đào hố (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ninh Kiều Kiều nhìn người phụ nữ trước mặt nói.

    "Sao cô có thể ngu ngốc như vậy?" Ninh Kiều Kiều vừa từ chối thì một người phụ nữ khác tiến tới nhìn cô: "Không phải cô là người phụ nữ của Mạc thiếu, hiện tại đang đại diện cho Mạc thiếu, nếu cô không đi cùng chúng ta, thứ cô làm mất chính là mặt mũi của Mạc thiếu!"

    "..."

    Ninh Kiều Kiều hơi sửng sốt một chút, nhìn thoáng qua người phụ nữ trước mặt, chỉ có thể gật đầu.

    Đều là nói đến như vậy, nếu như cô không đi, thật sự sẽ giống như không hiểu chuyện.

    Ninh Kiều Kiều đi theo một nhóm người phụ nữ đến sân vận động cho đến khi dừng lại trong một khu vực.

    "Chúng ta đánh nhau ở đây đi." Một người phụ nữ quay lại.

    Ninh Kiều Kiều không biết chơi golf nên cũng không bình luận gì, chỉ đứng ở cuối đám người, chán nản nhìn các cô gái chơi golf.

    Một lúc sau, một người phụ nữ đi tới đưa cái cơ cho Ninh Kiều Kiều: "Này, bây giờ đến lượt cô đấy."

    Ninh Kiều Kiều giật mình, nhìn cái cơ rồi lại nhìn người phụ nữ, xua tay nói: "Xin lỗi, tôi không biết chơi, các cô chơi đi."

    "Nghe đồn kỹ năng chơi golf của Mạc thiếu rất xuất sắc, cô là người phụ nữ của anh ấy sao có thẻ không biết chơi? Đừng ngại ngùng, cho chúng tôi thấy kỹ năng của cô nào."

    Người phụ nữ nhanh chóng nhận cây cơ, sau đó đưa cây gậy cho Ninh Kiều Kiều mà không giải thích gì.

    Xung quanh im lặng đến lạ lùng, không khí như im lặng.

    Ninh Kiều Kiều nhìn cây cơ trong tay cô, lập tức hiểu ra bọn họ là cố ý lừa gạt cô, muốn xem cô làm trò cười phải không?

    Tại sao?

    Có phải vì mối quan hệ của cô với Úc Thiếu Mạc?

    Ninh Kiều Kiều liếc nhìn người phụ nữ trước mặt rồi bước đến vị trí thi đấu dưới con mắt của mọi người.

    "Cô nghĩ cô ấy thực sự có thể làm được không?"

    "Ai biết được, dù sao nếu không làm được, cô ấy sẽ làm mất mặt Mạc thiếu."

    "Gần đây Thiệu Mặc thay đổi khẩu vị sao, hơn nữa anh ấy còn thích loại nữ sinh như thế này."

    Phía sau cô vang lên tiếng bàn luận sôi nổi, mọi người đều chờ xem Ninh Kiều Kiều làm trò hề.

    Ninh Kiều Kiều thật sự xấu hổ.

    Cô cố gắng nhớ lại tư thế của những người phụ nữ vừa rồi đang chơi và khi nhớ lại thì vung gậy lên.

    Đừng nói chơi bóng, thậm chí gậy của cô còn không chạm vào quả bóng!

    "Phì!"

    Không biết có phải là cố ý hay không, lúc này phía sau có mấy người phá lên cười.

    Ninh Kiều Kiều nhìn quả bóng nhỏ bất động dưới chân mình, à, cô cũng có chút xấu hổ.

    "Thì ra cô thật sự không biết chơi, sao lại không biết chơi chứ?"

    Một người phụ nữ bên cạnh cảm thấy kì lạ hỏi.

    Ninh Kiều Kiều nhìn cách đó không xa, khóe môi nhếch lên, quay đầu nhìn người phụ nữ, cười nói: "Tôi không chơi được có gì kỳ lạ sao? Có người vẽ được, có người không vẽ được. Tôi không biết bơi, có người còn không biết cưỡi ngựa, thậm chí loại trò giải trí này còn không tính là tài năng, tôi không biết thì sao chứ?"

    Đôi mắt dường như đang cười của Ninh Kiều Kiều có chút lạnh lùng, Người phụ nữ nói: Choáng váng trước những gì cô ấy nói.

    Vốn tưởng rằng Ninh Kiều Kiều còn trẻ, khuôn mặt trong sáng, không hiểu biết nhiều về thế giới, dễ bắt nạt, nhưng không ngờ cô bé này lại ăn nói thô lỗ như vậy.

    "Ồ, cô bé có tài hùng biện khá tốt, nhưng nghe nói Mạc thiếu thích những cô gái ngoan ngoãn." Một người phụ nữ khác mỉm cười nhìn Ninh Kiều Kiều, ánh mắt quả thực rất sắc bén, nói: "Em gái, em không biết chơi bóng, nhưng mà Mạc thiếu lại gọi em tới đây, đây là vì muốn làm em mất mặt sao?"

    Người phụ nữ này nói thật thông minh, Ninh Kiều Kiều nheo mắt nhìn chằm chằm vào cô ta.

    Đây chính là đào hố cho cô sao?
     
    LieuDuong thích bài này.
  6. Venus0412

    Bài viết:
    0
    Chương 53: Vẫn còn non nớt (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nếu như cô đồng ý với quan điểm của người phụ nữ này, chắc chắn cô sẽ đắc tội với Úc Thiếu Mạc.

    Nhưng nếu cô nói những điều này không phải, thì cô nên biện minh cho lời nói này của mình như thế nào..

    Những người phụ nữ xung quanh nhìn Ninh Kiều Kiều một cách hả hê, chờ xem cô làm trò hề.

    Ninh Kiều Kiều nhìn về phía Úc Thiếu Mạc, con ngươi trong suốt nhìn thoáng qua, quay đầu mỉm cười nhìn về phía người phụ nữ, nói: "Vậy cô dạy tôi chơi đi."

    "Hả?"

    Người phụ nữ sửng sốt.

    "Cô dạy tôi chơi golf, cô biết chơi nhưng tôi lại không biết chơi, nhưng nếu như tôi không biết chơi thì Mạc thiếu sẽ không vui, vậy không bằng cô dạy tôi đi."

    Ninh Kiều Kiều nghiêng đầu, ngây thơ nói.

    Ninh Kiều Kiều đã ở cùng Triệu Mỹ Hoa và Hàn Lộ nhiều năm như vậy, nếu muốn đấu với cô, chỉ có thể nói những người phụ nữ này vẫn còn có chút non nớt!

    "Cái này.."

    Người phụ nữ choáng váng.

    "Sao vậy? Cô không muốn sao?" Ninh Kiều Kiều nghiêng đầu nhìn người phụ nữ, nói: "Tôi thấy cô chơi rất tốt, lát nã định giới thiệu cô với Mạc thiếu đây."

    Không phải Ninh Kiều Kiều không biết những người phụ nữ này là ai, rõ ràng một đám đàn ông đứng cùng một chỗ với Úc Thiếu Mạc đều mập mạp, nhưng những người phụ này đều trẻ trung xinh đẹp, tuổi so với cô cũng không lớn hơn mấy, không cần nghĩ cũng biết thân phận của bọn họ.

    "Vậy được rồi, tôi dạy cô."

    Người phụ nữ vừa nghe Ninh Kiều Kiều có ý định giới thiệu cô ta với Úc Thiếu Mạc thì không quan tâm những chuyện khác nữa, lập tức muốn dạy Ninh Kiều Kiều chơi golf.

    "Chúng ta cùng nhau dạy đi, ai nha em gái à, thật ra chị chơi cũng giỏi lắm đấy."

    Vừa nghe nói có thể gặp được Úc Thiếu Mạc, những người phụ nữ khác xung quanh lập tức cười lớn đi tới.

    Dù sao rời khỏi bát cơm này, so với những lão già mập mạp, Úc Thiếu Mạc đẹp trai và trẻ tuổi là một mặt hàng hót.

    Ninh Kiều Kiều mỉm cười, cúi đầu che đi ý cười trong đáy mắt.

    Cô nói muốn học chơi bóng, nhưng Ninh Kiều Kiều không hề chăm chỉ học tập, cô sẽ nói rằng cô không hiểu và yêu cầu các người phụ nữ này thực hiện lại..

    Rõ ràng cô đang chỉnh những người phụ nữ này, không phải những người phụ nữ này không nhìn ra, nhưng bây giờ không thể lật mặt, chỉ có thể nhịn.

    Không những vậy, trên khuôn mặt xinh đẹp của Ninh Kiều Kiều vẫn giữ nụ cười ngây thơ nhưng những người phụ nữ kia lại không thể diễn tả được sự đau khổ của mình, không những mệt mỏi, toát mồ hôi mà còn phải mỉm cười với Ninh Kiều Kiều, phải nói nụ cười đó có bao nhiêu cứng ngắc.

    "Ai nha, tôi quá ngu ngốc, căn bản không học được chút nào, cô cho tôi xem lại động tác vừa rồi nhé, dáng vẻ khi vung gậy vừa rồi của cô rất đẹp."

    Ninh Kiều Kiều mỉm cười quay sang một người phụ nữ mà chính cô cũng không biết tên.

    "Được.. được rồi." Người phụ nữ vội vã đặt chai nước đang uống dở xuống

    Cô ta vội vàng nuốt nước rồi bước nhanh về phía Ninh Kiều Kiều khiến cô ta suýt chút nữa bị sặc.

    Ninh Kiều Kiều quay mặt đi, quay đầu nhìn về phía cái gọi là hố golf cách đó không xa, cúi người làm động tác chuẩn bị đánh, ngọt ngào nói: "Chị, tôi chuẩn bị xong rồi."

    "..."

    Cô không nghe thấy giọng nói của người phụ nữ.

    Ninh Kiều Kiều đợi rất lâu mà không thấy người phụ nữ nói câu nào, cô đứng thẳng lên thì thấy người phụ nữ đứng trước mặt đang nhìn thẳng vào mình, đang lau kem nền vẻ mặt kinh ngạc.

    Ninh Kiều Kiều cau mày nghi ngờ: "Sao vậy.. a!"

    Cô chưa kịp nói hết ba chữ thì đột nhiên có ai đó ôm cô từ phía sau, cánh tay rắn chắc và mạnh mẽ của người đàn ông bóp chặt lấy eo cô.

    Ninh Kiều Kiều sợ hãi quay đầu lại, cả người sững sờ.

    Úc Thiếu Mạc! Sao lại là anh?
     
    LieuDuong thích bài này.
  7. Venus0412

    Bài viết:
    0
    Chương 53: Vẫn còn non nớt (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Sao vậy, nhìn thấy tôi ngạc nhiên đến mức không nói nên lời?" Tay Úc Thiếu Mạc khoác vai Ninh Kiều Kiều thay ôm eo cô, dùng đôi mắt ưng sâu thẳm nhìn cô.

    Ninh Kiều Kiều nhìn thẳng vào Úc Thiếu Mạc, nuốt nước bọt nói: "Úc.. Úc Thiếu Mạc.."

    Không phải anh đang ở bên đó chơi golf sao, sao lại tới đây!

    Phàm là người biết Úc Thiếu Mạc đều kính cẩn gọi anh một tiếng Mạc thiếu, có người ngốc nghếch này ở bên ngoài cũng gọi thẳng tên đầy đủ của Úc Thiếu Mạc

    Những người phụ nữ xung quanh lập tức kinh ngạc nhìn Ninh Kiều Kiều, nhưng nhìn thấy dáng vẻ lãnh đạm của Úc Thiếu Mạc, họ lập tức hâm mộ và ghen tị..

    "Lấy quyền lực của tôi để ra oai rồi, hả?"

    Úc Thiếu Mạc đưa đôi môi mỏng ghé sát tai Ninh Kiều Kiều, dùng giọng nói chỉ có hai người họ nghe được.

    Ninh Kiều Kiều giật mình, nhún vai: "Anh biết hết?"

    Anh ở xa như vậy sao có thể biết được?

    Úc Thiếu Mạc cười thầm bên tai cô không rõ ý gì, đôi môi mỏng rút ra, ôm cô nhìn về phía trước mà không trả lời.

    Ninh Kiều Kiều cẩn thận quan sát vẻ mặt của Úc Thiếu Mạc, phát hiện anh không những không có vẻ tức giận mà khóe môi vốn lạnh lùng của anh cũng hơi nhếch lên.

    Vậy bây giờ tâm trạng anh có tốt không?

    Ninh Kiều Kiều có chút nghi ngờ nhìn một chút, không hiểu tại sao.

    "Mạc thiếu, tôi là Linda. Tôi mới gặp Ninh tiểu thư. Cô ấy có thị lực rất tốt, Ninh tiểu thư rất xinh đẹp."

    Một người phụ nữ cao lớn ở bên cạnh nói với Úc Thiếu Mạc, đôi mắt có bọng mắt dày nhìn Úc Thiếu Mạc với ý nghĩa đặc biệt.

    Chưa kể Úc Thiếu Mạc là một tay lão làng của hoa gian, ngay cả Ninh Kiều Kiều mận non xanh cũng có thể nhìn ra người phụ nữ này có ý gì.

    "Mạc thiếu, tôi là Vi Vi.."

    "Mạc thiếu, tôi là Tuyết Lê.."

    "Mạc thiếu, tôi là LeLe, tôi cũng đến từ thành phố G như anh.."

    Những người phụ nữ xung quanh lập tức lao về phía trước, vây quanh Ninh Kiều Kiều và Úc Thiếu Mạc, nhìn Úc Thiếu Mạc háo hức giới thiệu bản thân.

    Ninh Kiều Kiều bị mùi phấn và nước hoa nồng nặc xung quanh làm cho nhức đầu, nhưng Úc Thiếu Mạc ôm eo cô, cô không đi được nên cảm thấy vô cùng chán nản.

    Ngược lại, nụ cười nhạt trên khóe môi Úc Thiếu Mạc biến mất, vẻ mặt vô cảm liếc mắt nhìn những người phụ nữ này, khuôn mặt tuấn tú quay sang một bên.

    "Vừa rồi đang học chơi golf phải không?"

    Đột nhiên giọng nói lạnh như băng của Úc Thiếu Mạc vang lên khiến những giọng nói xung quanh im bặt.

    Ninh Kiều Kiều sửng sốt, anh đang nói chuyện với cô sao?

    Ninh Kiều Kiều nhìn Úc Thiếu Mạt gật đầu.

    Không phải vừa rồi anh nhìn thấy hết rồi sao, sao lại hỏi?

    "Mạc thiếu, người mới dạy cho em gái đánh golf là tôi!

    Một người phụ nữ nói.

    " Có tôi nữa, ta dạy cho cho em gái đánh gậy. "

    Một người phụ nữ khác cũng không cam lòng yếu thế.

    Giống như tìm được tiếng nói chung, sau một lúc im lặng thì những người phụ nữ xung quanh lại trở nên phấn khích.

    Úc Thiếu Mạc không để ý đến những người phụ nữ xung quanh, liếc đôi mắt ưng nhìn Ninh Kiều Kiều, rồi đột nhiên quay người sang một bên, ôm cô từ phía sau.

    " Anh muốn làm cái gì? "

    Bị Úc Thiếu Mạc ôm, lông tơ cả người Ninh Kiều Kiều bèn dựng đứng lên.

    Cũng không thể trách cô lại phản ứng quá lớn, mặc dù cô đã làm những chuyện thân mật hơn nhưng Ninh Kiều Kiều chưa bao giờ có" tiếp xúc thân mật "như vậy với Úc Thiếu Mạc ngoài giường.

    " Yên tâm đi, không phải cô muốn học chơi golf sao, tôi dạy cô."

    Chỉ có Ninh Kiều Kiều mới có thể nhìn ra, giọng nói lạnh lùng của Úc Thiếu Mạc không có chút ấm áp nào.
     
    LieuDuong thích bài này.
  8. Venus0412

    Bài viết:
    0
    Chương 54: Đánh cược (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ninh Kiều Kiều: "..."

    Ai muốn học chơi bóng! Nếu anh đã nhìn thấy những gì đã xảy ra thì anh nên biết rằng cô chỉ đang lừa gạt nhóm phụ nữ này.

    "Tôi đi ném bóng."

    Một người phụ nữ phía sau cô chạy đến lấy bóng.

    Ninh Kiều Kiều nhìn lá cờ nhỏ cắm trên mặt đất cách đó không xa, kiên nhẫn cau mày, không biết có phải là ảo giác của cô hay không, cô cảm thấy cái ôm của Úc Thiếu Mạc sau lưng cô giống như bếp lò, nóng đến mức khiến cô chỉ muốn bỏ chạy.

    "Chúng ta đánh cược thì sao?"

    Đôi môi mỏng của Úc Thiếu Mạc áp vào dái tai Ninh Kiều Kiều nói.

    Ninh Kiều Kiều sửng sốt, chân có chút mềm nhũn, cô cắn môi, cố gắng bình tĩnh nói: "Đánh.. Cược cái gì?"

    Nói chuyện thì nói chuyện đi, Úc Thiếu Mạc chết tiệt, động tác của anh có thể đừng gần như vậy được không!

    Không phải trước kia anh rất lạnh lùng sao? Như thể nhìn cô nhiều hơn là một phần thưởng, hôm nay có chuyện gì vậy?

    "Đánh cược khoảng cách xa như vậy, tôi có thể ghi bàn không." Úc Thiếu Mạc thờ ơ nói.

    Chơi với người trong tay thì lực vung, góc và điểm ngắm của cây gậy đều bị hạn chế, đây thật sự là một điều rất khó khăn.

    "Mạc Thiếu, tài chơi bóng của anh rất nổi tiếng, làm sao có thể không vào!"

    Một người phụ nữ phía sau nghe thấy lời nói lãnh đạm của Úc Thiếu Mạc lập tức vuốt mông ngựa.

    Những người phụ nữ khác cũng lập tức chen vào: "Đúng vậy, đúng vậy, sao Nạt Thiếu có thể không vào!"

    Ninh Kiều cúi đầu cắn môi, im lặng không nói lời nào.

    Vì Úc Thiếu Mạc nói đánh cược, vậy cược là gì?

    "Cô thì sao? Cô muốn nói gì?"

    Úc Thiếu Mạc hỏi.

    Ninh Kiều Kiều ngẩng đầu lên nhìn bụi cỏ cách đó không xa, ánh mắt lóe lên, cô mím môi nói: "Anh định đánh cược cái gì?"

    "Tôi không biết, đánh cược một yêu cầu đi, các cô gái không thích chơi trò này nhất." Úc Thiếu Mạc thờ ơ nói.

    Một yêu cầu.. Ninh Kiều thật sự muốn nói rằng tôi chưa chơi, tôi không biết.

    Nhưng cô không dám.

    Ninh Kiều Kiều biết rất rõ, Úc Thiếu Mạc là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm, tính tình của hắn rất dễ xúc động.

    Có nghĩa là, Úc Thiếu Mạc này sẽ bế cô và dạy cô chơi golf, nhưng có lẽ giây tiếp theo anh sẽ ném cô ra ngoài làm golf!

    "Hừ, nếu anh không đánh vào lỗ thì tôi thắng, nếu anh đánh vào lỗ thì tôi thua; Nếu anh thắng, tôi sẽ hứa với anh một yêu cầu, nếu anh thua, anh phải hứa với tôi một yêu cầu."

    Để hợp tác với Úc Thiếu Mạc, Ninh Kiều Kiều nói rất hay và ngọt ngào.

    Thật ra, nghe có vẻ thực sự ngu ngốc.

    Úc Thiếu Mạc liếc nhìn khuôn mặt của Ninh Kiều Kiều, đôi môi mỏng nhẹ nhàng mở ra: "Được!"

    Bóng đã được đặt sẵn, Úc Thiếu Mạc ôm Ninh Kiều Kiều làm động tác xoay người tiêu chuẩn nhất, cô hoàn toàn không hiểu, cô chỉ có thể chịu sự thương xót của Úc Thiếu Mạc.

    Anh nắm tay cô giơ lên, Úc Thiếu Mạc nhìn chằm chằm mục tiêu ở phía xa, nheo mắt lại..

    Đột nhiên bầu không khí đông cứng lại một chút, ngoại trừ Ninh Kiều Kiều, tất cả mọi người đều nhìn Úc Thiếu Mạc.

    Trong môi trường yên tĩnh có thể nghe thấy tiếng gió, Ninh Kiều chỉ cảm thấy một lực mạnh mẽ búng vào cánh tay cô, sau đó dưới chân cô phát ra âm thanh va chạm.

    "Mạc Thiệu thật lợi hại!"

    Trước khi Ninh Kiều Kiều kịp tỉnh táo lại, cô đã nghe thấy tiếng hoan hô cao vút của người phụ nữ bên tai.

    Ninh Kiều Kiều ngẩng đầu lên, nhìn cách đó không xa, bàn tay do Úc Thiếu Mạc nắm đã được thả ra.

    "Có trúng không?" Ninh Kiều Kiều lẩm bẩm hỏi.

    Úc Thiếu Mạc đút hai tay vào túi quần, dáng người mảnh khảnh đứng sau lưng Ninh Kiều Kiều, sau khi liếc nhìn đôi mắt bối rối của Ninh Kiều Kiều, anh biết kỹ năng đánh bóng tuyệt vời vừa rồi của mình không hề khiến cô gái này ngạc nhiên.
     
    LieuDuong thích bài này.
  9. Venus0412

    Bài viết:
    0
    Chương 54: Đánh cược (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bởi vì rõ ràng là cô gái này không biết mục tiêu là cái gì!

    "Cô thật ngốc! Khi lá cờ rơi xuống, đó là đã ghi bàn thắng!"

    Úc Thiếu Mạc cau mày hét vào mặt Ninh Kiều Kiều, không hiểu sao trong lòng anh có một ngọn lửa không hiểu nguyên nhân.

    "Hả?" Ninh Kiều Kiều sững sờ một lát, quay đầu lại, dùng ánh mắt ngơ ngác nhìn thẳng Úc Thiếu Mạc.

    "Phốc, chị Ninh thật sự không hiểu, cho dù không chơi được cũng không biết ghi bàn gì sao?"

    "Mạc Thiếu đánh vào lỗ xa nhất! Chị, chị không hiểu gì cả, sao chị có thể đi cùng Mạc Thiếu.."

    Những người phụ nữ xung quanh cô lại bắt đầu bàn tán.

    Ninh Kiều Kiều sững sờ, xấu hổ nhìn Úc Thiếu Mạc đang không hài lòng.

    Cho nên, Úc Thiếu Mạc ghi bàn, điều đó có nghĩa là cô thua.

    Ninh Kiều Kiều không quan tâm đến thắng thua lắm, dù sao cô cũng không nghĩ rằng Úc Thiếu Mạc sẽ thực sự chơi trò trẻ con "một điều kiện" với cô.

    Điều quan trọng nhất bây giờ là.. Vẻ mặt Úc Thiếu Mạc có chút khó chịu, điều này cho thấy có thể ngày thảm họa của cô sắp đến.

    "Cái đó.. Anh đánh lại lần nữa, vừa rồi đánh xa như vậy, anh rất mạnh."

    Lời khen ngợi của Ninh Kiều Kiều có chút lắp bắp, vẻ mặt vốn đã không hài lòng của Úc Thiếu Mạc lại càng u ám hơn.

    "..."

    Ninh Kiều Kiều không nói nên lời, bất lực nhìn Úc Thiếu Mạc, giống như một đứa trẻ làm sai chuyện gì đó.

    "Chị, chị cũng quá lấy lệ, chị không thấy Mạc Thiếu không vui sao? Tốt hơn hết chị nên nói ít một chút đi."

    Đột nhiên những người phụ nữ xung quanh cô trở nên nhiệt tình hơn trong việc nói chuyện hơn.

    "..."

    Ninh Kiều thật sự muốn mắng bọn họ im lặng.

    Úc Thiếu Mạc không nói gì, anh dùng đôi mắt ưng nhìn chằm chằm Ninh Kiều Kiều, môi mỏng mím lại.

    Ninh Kiều Kiều nhìn Úc Thiếu Mạc, cô không biết nên nói gì, cuối cùng chỉ cắn môi cúi đầu xuống.

    Nói thì sai, nhưng không nói thì cũng luôn sai, đúng không?

    "Này, tôi nói rằng Úc Thiếu Mạc biến mất trong chớp mắt, trong một thời gian dài tôi nghĩ rằng nhóm người của chúng tôi thật phiền phức, nên chạy đến đây để đi cùng người đẹp."

    Đột nhiên, một giọng nam tà ác từ xa truyền đến.

    Ninh Kiều Kiều ngẩng đầu nhìn sang, chỉ thấy là Kha Kiêu đi tới, mang theo người phụ nữ vừa rồi đã hôn anh ta ở cửa nhà vệ sinh.

    Mấy người phụ nữ lần lượt nói: "Kha tổng.."

    Úc Thiếu Mạc là một chiếc bánh nóng, Kha Kiêu cũng vậy!

    "Cậu đang làm gì vậy?" Ánh mắt tà ác của Kha Kiêu kín đáo lướt qua Ninh Kiều Kiều, mỉm cười nói với Vu Thiếu Mặc.

    Vu Thiệu lạnh lùng nhìn chằm chằm Ninh Kiều Kiều, giễu cợt không vui, cũng không nói gì.

    Ánh mắt Ninh Kiều Kiều lóe lên, đột nhiên lại cúi đầu xuống.

    Trong nháy mắt Kha Kiêu hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, lập tức nhìn ánh mắt của Ninh Kiều Kiều, càng thêm cảm kích, biết rằng anh ta chưa từng thấy Úc Thiếu Mạc tức giận với bất kỳ người phụ nữ nào!

    Cô gái này, vậy mà có thể làm được!

    "Cô gái nhỏ có làm cậu tức giận sao?" Kha Kiêu mỉm cười liếc nhìn Úc Thiếu Mạc, quay mặt lại nhìn Ninh Kiều Kiều nói: "Được rồi, cô ấy mới bao nhiêu tuổi? Hiểu cái gì? Cô gái nhỏ, đến đây xin lỗi Úc Thiếu Mạc của chúng ta, chuyện này sẽ qua đi."

    Ninh Kiều Kiều hoàn toàn không biết mình bị làm sao vậy, cô cũng không cảm thấy mình sai, nhưng bây giờ lại được yêu cầu xin lỗi!

    Những người xung quanh nhìn Ninh Kiều Kiều, Úc Thiếu Mạc mím môi không lên tiếng, bầu không khí trong chốc lát có chút đông cứng.

    Ninh Kiều Kiều nhìn Úc Thiếu Mạc, cắn môi: "Tôi xin lỗi!"
     
    LieuDuong thích bài này.
  10. Venus0412

    Bài viết:
    0
    Chương 55: Người của tôi (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đây là thế giới thực, nếu không phải vì Úc Thiếu Mạc, nếu như không phải cô là tình nhân của Úc Thiếu Mạc, có lẽ cả đời cô cũng không bao giờ có cơ hội đến sân golf cao cấp như vậy.

    Trong mắt Úc Thiếu Mạc và Kha Kiêu, thật ra cô cũng chỉ là một món đồ chơi để bọn họ giải trí.

    Sau khi Ninh Kiều Kiều xin lỗi, cô cắn môi cúi đầu xuống, không nói một lời.

    Nhưng khí tức ngoan cường trên người cô quá mạnh, mạnh đến mức khiến Úc Thiếu Mạc cau mày.

    Đột nhiên anh có cảm giác, người phụ nữ nhỏ này cúi đầu nhìn anh rất ngoan ngoãn, dường như.. Chỉ chờ một cơ hội!

    Cảm giác này khiến Úc Thiếu Mạc rất khó chịu, cho nên lời xin lỗi của Ninh Kiều Kiều đối với anh không những không nhận được sự tha thứ của Úc Thiếu Mạc, mà còn khiến sắc mặt Úc Thiếu Mạc càng xấu hơn.

    "Được rồi, bây giờ cô ấy cũng đã xin lỗi rồi, quên đi, cô gái nhỏ, cô đi cùng Úc Nhị thiếu đến đây, chúng ta chơi thêm vài ván nữa."

    Ka Kiêu không nhịn được, đứng lên giải quyết mọi chuyện ổn thỏa.

    Ninh Kiều chịu đựng ánh mắt từ mọi hướng, cô cắn môi, nhấc đôi chân nặng như đeo chì về phía Úc Thiếu Mạc.

    "Cậu muốn sắp xếp người của tôi?"

    Úc Thiếu Mạc ném ra một câu không chút nhiệt độ.

    Bước chân của Ninh Kiều Kiều đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn về phía Úc Thiếu Mạc, chỉ thấy anh đang lạnh lùng nhìn chằm chằm Kha Kiêu, câu vừa rồi là dành cho Kha Kiêu!

    Vẻ mặt của Kha Kiêu có chút khó coi, anh ta cau mày nhìn Úc Thiếu Mạc: "Úc Nhị.."

    "Ra ngoài!"

    Úc Thiếu Mạc không nghe, quay đầu nhìn Ninh Kiều Kiều, lạnh lùng nói.

    "..."

    Ninh Kiều Kiều sững sờ.

    Giờ phút này, ngay cả những người phụ nữ đang xem náo nhiệt ở xung quanh cũng không cười nhạo Ninh Kiều Kiều, mà nhìn cô với chút thương cảm.

    Ninh Kiều Kiều hoàn toàn không biết mình đã làm sai chuyện gì, đôi mắt như quả nho tím nhìn thẳng vào Úc Thiếu Mạc, đứng một chỗ có chút bất lực.

    Kha Kiêu liếc mắt nhìn Ninh Kiều Kiều, cau mày nhìn Úc Thiếu Mạc, không nhịn được nói: "Úc Nhị, đừng như vậy, có gì thì nói, cô ấy vẫn còn trẻ.."

    "Ra ngoài!"

    Úc Thiếu Mạc nhìn chằm chằm Ninh Kiều Kiều, đột nhiên gầm lên.

    Giọng nói thuyết phục của Kha Kiêu đột ngột dừng lại, Ninh Kiều Kiều sợ hãi, co rụt lại một chút, cô định thần lại nhìn Úc Thiếu Mạc, ánh mắt nóng bỏng, cắn môi xoay người bỏ chạy.

    Kha Kiêu cau mày, nhìn bóng lưng Ninh Kiều Kiều, đôi mắt đại bàng của Úc Thiếu Mạc trầm xuống, nheo mắt nhìn chằm chằm Kha Kiêu nói: "Xem ra cậu rất thích người phụ nữ của tôi."

    Kha Kiêu thu hồi ánh mắt, nhìn vẻ mặt có chút xấu xí của Úc Thiếu Mạc, nhăn mày nói: "Úc Nhị, cậu nói vậy là có ý gì? Chúng ta là anh em, cậu không làm hỏng mối quan hệ bằng cách nói những lời vô nghĩa vô nghĩa như vậy!"

    Vốn dĩ, mọi người đùa giỡn với nhau không sao, nhưng Úc Thiếu Mạc nói như vậy thì hơi quá.

    Bình thường Kha Kiêu thích chơi đùa, nhưng anh ta không bao giờ có ý tưởng đánh lên người phụ nữ của anh em mình! Đạo đức cơ bản này anh ta vẫn có!

    "Tốt nhất là không nói lời vô nghĩa." Úc Thiếu Mạc giễu cợt, nhìn chằm chằm Kha Kiêu: "Cô ấy bị cậu đưa lên giường của tôi, bây giờ cô ấy là người của tôi! Tốt hơn hết cậu nên nhớ điều đó."

    Nói rồi, Úc Thiếu Mạc lạnh lùng liếc nhìn Kha Kiêu, đi về phía trước, đôi chân dài giơ lên, vòng tay kéo một người phụ nữ bên cạnh.

    "Mạc Thiếu.." Đột nhiên người phụ nữ nhẹ giọng kêu lên, dựa vào anh như thể người cô ta không có xương.

    Kha Kiêu cau mày nhìn Úc Thiếu Mạc, lắc đầu có chút bất lực.

    Có phải Úc Thiếu Mạc uống nhầm thuốc hay không, thật sự vì một người phụ nữ mà cãi nhau với anh ta.
     
    LieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...