Xuyên Không [Edit] Sau Khi Sống Lại Tôi Biến Thành Con Gái - Tiểu Tự

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Nina Duong, 13 Tháng bảy 2023.

  1. Nina Duong

    Bài viết:
    1
    Chương 20: Khiêm tốn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Một đêm không mộng.

    Tôi ngủ dậy đánh răng rửa mặt xong liền một mình đi nhà ăn cho người thân, lúc ăn cơm tại vẫn bị ép tiếp nhận một lượt mấy tin tức ngầm trong và ngoài bệnh viện, làm cho tôi cảm thấy trêu chọc nhất là nhóm ba người hôm qua bị tôi cưỡi xe đuổi, lúc nhìn thấy tôi liền trợn mắt, tay tôi cầm màn thầu nhìn thấy bọn họ thì cười hơ hơ miệng hèn còn chào hỏi nữa: "Tôi còn chỗ này, qua đây ngồi đi!"

    "Không cần không cần chúng tôi về nhà ăn.."

    Ba cô nhìn thấy tôi giống nhìn thấy ma vậy bê hộp cơm vội vàng rời khỏi.

    Trong lòng tôi đang cười thầm nói chuyện thôi sợ gì chứ tôi lại không ăn thịt người.

    Ăn sáng xong tôi lập tức đi tới bộ hậu cần mượn xe đạp, có mối quan hệ của Đại Thắng tất nhiên tôi bằng lòng thân thiết với cha cậu ta Đại Minh rồi, nếu không phải ngại giới tính lúc nào cũng có thể xưng anh gọi em.

    Nói thật trong lòng tôi ngẫm lại chuyện cha Đại Thắng bị đuổi khỏi đội cũng biết chuyện này ảnh hưởng rất lớn tới cả một đời của cha cậu ta cho nên quan sát thêm chút, nhân viên thông tin mà nói trắng ra là nhân viên phục vụ nói dễ nghe chút là làm việc hậu cần mà khó nghe chút là tạp vụ, quét dọn vệ sinh, phát giấy báo gì đó, không huấn luyện mệt mỏi giống binh chủng như thế nhưng công việc cũng quả thực vụn vặt tôi liền nghĩ không ra, một nhân viên thông tin bộ hậu cần có thể vì điều gì mà bị bộ đội đuổi chứ!

    Chẳng lẽ bởi vì cách lãnh đạo quá gần không kiềm được bản thân phạm phải sai lầm lớn như các kiểu đút lót nhận hối lộ sao?

    Không mà tôi thông qua một bao Chienmen còn mở qua rồi là có thể thấy Ngụy Đại Minh tự yêu cầu bản thân rất cao, tôi nói cảm ơn cậu ta cho mượn xe đạp cho cậu bao thuốc cũng không cần.

    Tôi còn cố ý nói, cậu không hút để cho lãnh đạo hút chẳng lẽ cậu chê thuốc không tốt sao?

    Cậu ta lắc đầu nói cho tôi mượn xe cũng không có gì vốn đều là để tiện cho mọi người, cậu ta là lính không nhiễm mấy thói xấu của xã hội càng không thể lấy của quần chúng dù chỉ cây kim sợi chỉ.

    Nghe đi!

    Chúng ta mặc kệ lời này cậu nói có mấy phần thật, ít nhất tôi nhìn ra được cậu ta là một lính tốt giữ cho mình trong sạch, về mặt giác ngộ cũng tuyệt đối không có vấn đề gì!

    Tôi cũng không quá lôi kéo đi sa ngã, trong lòng chỉ thầm nghĩ người này sẽ thay đổi có lẽ sau này cậu ta gặp phải chuyện gì không khống chế được bản thân đi lầm đường cũng không chừng.

    Có mấy lời nói chắc chắn tôi không thể nói từ trước, chúng ta cũng không thể bây giờ liền nói với cậu ta, nè tương lai cậu có thể bị bộ đội sa thải sau đó vợ cũng không chào đón cậu, ngoài việc uống rượu đánh con trai ra thì cậu là một kẻ vô dụng!

    Con của cậu tên là Ngụy Đại Thắng, cậu biết cậu ta làm gì không là xào rau ở trong nhà ăn viện dưỡng lão cũng bởi vì cậu một người cha không có tiền đồ mà cậu ta ngay cả vợ cũng không lấy nổi!

    Tôi mà nói hết xong thì đừng nói là mượn xe đạp nữa người anh em này cũng xách tôi ra luyện tập một bộ quyền Quân Thể chính tông.

    Cho nên mà, vì an toàn của cá nhân tôi và Đại Thắng sau này tôi chỉ có thể từ từ đi thẩm thấu bảo đảm Ngụy Đại Minh không phạm lỗi, bảo đảm Ngụy Đại Thắng có tuổi thơ hạnh phúc, haiz ai bảo Đại Thắng là anh em tôi chứ!

    Nghĩ như vậy xuyên không này của tôi đúng là gánh nặng đường xa.

    * * *

    Một hơi bận ba bốn ngày mặc kệ là xưởng may thành Nam, xương lụa hay là xưởng luyện kim ở ngoại ô, xưởng chế tạo giấy, xưởng in ấn..

    Máy nhà máy to to nhỏ nhỏ gần như tôi đều đi qua một lượt, gần chút là tôi đi xe đạp qua đó, xa chút là tôi đi xe đạp tới trạm vận chuyển khóa xe xong thì mua phiếu xe qua đó rồi canh đúng giờ thì nhanh chóng quay về.

    Bận tới mức tôi đi ra ngoài từ lúc tờ mờ sáng lúc về đã khoác ánh trăng chẳng qua thu hoạch cũng khá phong phú, trong túi hành lý lúc ra ngoài sẽ mang theo một ít vật phẩm nhỏ tới lúc về liền biến thành đủ loại phiếu chứng nhận xanh xanh đỏ đỏ, đúng, tôi thu mua bán lại phiếu rồi!

    Xách theo túi hành lý tôi khẽ ngân nga đi lên lầu vừa móc chìa khóa ra tôi liền nghe cửa tiếng cửa vang lên ở bên cạnh: "Em gái, hôm nay cuối cùng chị cũng bắt được bóng của em rồi!"

    Tôi sửng sốt một lúc quay đầu nhìn Hoàng Lan Hương cười: "Sao vậy, tìm tôi có chuyện gì?"

    Hoàng Lan Hương từ nhà của mình đi ra, gương mặt vô cùng thắc mắc: "Mấy hôm nay em bận rộn gì vậy sao ngày nào cũng về rất muộn chỉ hôm nay là có thể về sớm chút."

    Tôi cười hì hì: "Lăn về trước thôi."

    Mở cửa để chị ta đi vào, hôm nay về sớm là bởi vì tôi đi tới nhà chị Ôn lấy phiếu xe đạp bằng không tôi còn phải đi tới huyện ngoại ô, vừa đi vừa về cộng thêm ngồi xe khách nữa còn không muộn sao, nếu không phải thấy bây giờ ở nhà khách mà còn phải có giấy giới thiệu quá phiền phức thì tôi cũng không muốn về đây ở!

    "Em gái, đến cùng là em bận gì vậy, gầy rồi."

    "Gầy rồi sao?"

    Tôi bỏ túi hành lý xuống toét miệng cười với Hoàng Lan Hương: "Tôi thế này là phần trăm chất béo giảm thấp nhìn thì thấy gầy nhưng thực ra cơ thể càng khỏe hơn, hít xà còn có thể làm năm sáu lần!"

    Ngày nào cũng tập luyện như thế, muốn không khỏe cũng không được!

    Hoàng Lan Hương không quá tiếp lời vụ này giống như đã quen với việc tôi không đứng đắn rồi, liếc nhìn túi hành lý của tôi cau mày: "Em còn chuyển bán trứng gà à."

    "Không phải trứng gà."

    "Vậy là gì."

    Tôi tỏ ý Hoàng Lan Hương tự đi xem rồi nhấc chân đi rửa tay, mới vừa rửa tay hai lần liền nghe thấy Hoàng Lan Hương kinh ngạc: "Nhiều phiếu công nghiệp như vậy? Úi, còn có phiếu vải sao em kiếm được vậy!"

    "Đổi á!"

    Tôi kéo khăn qua lau tay rồi ngồi lên ghế sofa lại bắt đầu gõ bắp chân, thể trạng tốt hơn nhưng xót thì cũng xót thật!

    "Đổi phiếu này làm gì vậy!"

    "Tất nhiên là có người càng cần dùng hơn rồi."

    Thế này còn là hôm nay thôi, tôi vội đi chỗ chị Ôn lấy phiếu xe nên chưa xử lý nó, lúc trước là ngay ngày hôm đó là tôi đổi xong hết luôn.

    Tôi nhìn chị ta cười: "Người trong thành phố nếu cần cải thiện đời sống, mỗi ngày công ty bách hóa đều có người ở trước máy may và máy cát xét lưu luyến quên đường về, không phải là không có tiền mua không nổi mà là bọn họ không đủ phiếu cho nên nhiệm vụ của tôi là người gấp có chỗ của người gấp giúp họ tích đủ phiếu cần mua được thứ bọn họ muốn mua, hiểu không?"

    Hoàng Lan Hương lắc đầu: "Không hiểu, phiếu công nghiệp này ai cũng biết là thứ đồ tốt mà, em nói đổi người ta liền đổi cho em sao?"

    Tôi đứng dậy: "Thế này cần phải có kỹ thuật, phiếu công nghiệp tôi cố ý chạy tới nhà máy ở huyện, ở đó công nhân nữ trẻ tuổi ăn ở đều được nhà xưởng sắp xếp, tôi cần tìm là người có tuổi hơi nhỏ tạm thời chưa có ý định kết hôn, phiếu công nghiệp đối với cô ấy mà nói thì giống như gân gà.

    Chị nghĩ đi bọn họ muốn mua đồng hồ, nhưng ngoài phiếu ra còn cần mấy trăm đồng mua không nổi ha, muốn mua máy may lại không kết hôn mà đơn vị còn chưa phân phối nhà ở không có chỗ để không nói cũng mua không nổi, nhiệm vụ của tôi là mang vật phẩm hút khách nhất ở thành phố cho họ cũng là nói tất sợi đàn hồi, băng của Đặng Lệ Quân, có kẹp tóc thủy tinh đổi cho bọn họ phiếu công nghiệp không quá cần thiết vẹn cả đôi đường, chị hiểu chưa."

    Hoàng Lan Hương nghe thấy thế há to miệng: "Cho nên, em đổi phiếu xong liền trực tiếp tới công ty bách hóa rồi sao?"

    Tôi gật đầu: "Đúng vậy, góp đủ gần một trăm tờ là có thể đi."

    Thị trường lớn tới mức tôi không ngờ tới, có thể nói là cung không đủ cầu, mới bắt đầu tôi còn hơi hồi hộp nhìn thấy có người đang nhìn vật phẩm cao cấp liền đi tới trước nhỏ giọng hỏi: "Cần phiếu không."

    Kết quả vừa nghe xong ba chữ của tôi người ta liền có tinh thần, giống như đặc vụ châu đầu nhỏ giọng nói: "Cô có bao nhiêu?"

    Tôi ngay lập tức cho anh ta một ánh mắt tỏ ý ra ngoài nói, trong công ty bách hóa có rất nhiều khăn tay đỏ gì mà 'Ủy viên quản lý thị trường' bọn họ chuyên quản mấy vụ này bắt được cũng chẳng có gì để nói chỉ là giáo dục một phen nhưng phiếu của tôi chắc chắn sẽ bị tịch thu cho nên người mua cũng phối hợp ra ngoài tìm một chỗ thoải mái bàn giá, lúc về bọn họ có thể mua được thứ bản thân tha thiết mong ước!

    Người xưa thường nói nhà có một người già giống như một khối bảo vậy viện dưỡng lão của chúng tôi mấy chục ông bác bà cô, lượng tin tức bọn họ cho tôi đủ để tích thành một bảo tàng.

    Hoàng Lan Hương mở to mắt: "Gần một trăm tờ phiếu.. nhiều vậy sao?"

    Tôi ừ: "Tất nhiên rồi, phiếu công nghiệp là phát theo lương cũng chia thành nhà xưởng và công việc, giống như xưởng luyện kim, xưởng linh kiện, mấy dạng nhà máy công nghiệp thế này phát nhiều phiếu, một công nhân mỗi tháng có lương hai mươi đồng còn cho thêm hai phiếu công nghiệp, so ra xưởng may và xưởng lụa, tiền lương như nhau nhưng chỉ phát cho một phiếu công nghiệp, cho nên phiếu công nghiệp của tôi đều là từ xưởng cơ giới mà có."

    "Vậy.. còn có phiếu vải!"

    Tôi cười: "Đạo lý như nhau mà, xưởng may phiếu công nghiệp ít nhưng phiếu vải lại rất nhiều, công nhân nữ trẻ tuổi của huyện bất kể là mua vải hay là mua quần áo đều cần tới phiếu vải, tôi đổi hai đầu mỗi người lấy theo nhu cầu bản thân."

    Muốn làm là phải nhìn rõ sự khác biệt và ưu thế bản thân của mỗi nhà xưởng, cái này cần phải làm bài tập trước.

    Còn lại là chăm chỉ hoạt động chân và miệng, chữ bán dạo có lẽ là từ đây mà ra.

    "Ôi trời ơi."

    Hoàng Lan Hương thổn thức: "Em gái à, sao em biết bọn họ sẽ tìm em đổi, em nắm chắc vậy sao."

    Tôi chỉ đầu: "Phải động não, chị nhìn đi nếu như chị muốn đi xưởng in đổi phiếu thì phải nghĩ xem công nhân nữ trong đó đều thường làm việc với mực in, công việc cũng bị tổn thương tay nên thứ bọn họ cần chăm sóc nhất là đôi tay cho nên tôi sẽ mang xà phòng thơm tốt nhất trong thành phố tới cho bọn họ còn có mỡ lông cừu để bọn họ có được sự ưu ái tri kỷ nhất thì phiếu còn không dễ đổi sao."

    "Cần" chứ này trên đó có chữ mưa bên dưới có chữ mà là chỉ mưa rơi mềm mại mà có tiết độ vừa hay tưới nhuần thấm vào lòng người như thế mới là cơn mưa mà mọi người thích ngụ ý là cơn mưa đúng lúc.

    Hoàng Lan Hương nghe tôi nói cả buổi chỉ còn ngốc trệ: "Em gái, vậy.. Mấy ngày nay em đã kiếm được bao nhiêu tiền?"

    Là hỏi tôi lăn được bao xa chứ gì.

    Tôi ngẫm nghĩ, vươn ra ba ngón tay: "Số này.."

    "Ba mươi!"

    Hoàng Lan Hương kinh ngạc thốt lên một âm cao vút rồi vội che miệng mình lại, không thể tin mà lặp lại: "Ba, ba mươi sao?"

    Tôi ngẫm nghĩ, vẫn gật đầu: "Ừm."

    Không dám nói là ba trăm sợ chị ta bị dọa sợ, anh không thể kiêu ngạo phải khiêm tốn.
     
    LieuDuong thích bài này.
  2. Nina Duong

    Bài viết:
    1
    Chương 21: Hiệu quả

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    LieuDuong thích bài này.
  3. Nina Duong

    Bài viết:
    1
    Chương 22: Tên gì?

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    LieuDuong thích bài này.
  4. Nina Duong

    Bài viết:
    1
    Chương 23: Mất mặt

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    LieuDuong thích bài này.
  5. Nina Duong

    Bài viết:
    1
    Chương 24: Đến cùng là ai

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    LieuDuong thích bài này.
  6. Nina Duong

    Bài viết:
    1
    Chương 25: Không thể ly hôn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    LieuDuong thích bài này.
  7. Nina Duong

    Bài viết:
    1
    Chương 26: Làm!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    LieuDuongDương2301 thích bài này.
  8. Nina Duong

    Bài viết:
    1
    Chương 27: Cô cũng rất có khả năng tạo niềm vui bất ngờ cho tôi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    LieuDuong thích bài này.
  9. Nina Duong

    Bài viết:
    1
    Chương 28: Khó dạy

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    LieuDuong thích bài này.
  10. Nina Duong

    Bài viết:
    1
    Chương 29: Nếu không phải chồng tôi thì tốt biết bao

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    LieuDuong thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...