Đam Mỹ [Edit] Toàn Cầu Xâm Nhập - Thương Hải Do Lam

Discussion in 'Đã Hoàn' started by GiangNgan, May 31, 2023.

  1. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 222:

    Không phải tìm hắn, là bọn họ chạy tới bên này du lịch, chủ yếu là tìm Trình Mạch chơi, Trình Mạch thường xuyên chơi game với bọn họ, Quý Hủ cùng họ trở thành bạn bè cũng là vì Trình Mạch.

    Bọn hắn hẹn nhau đi qua bên này du lịch, vốn muốn tạo bất ngờ cho Trình Mạch, không chịu liên hệ trước, kết quả liền gặp cuối thời, bị nhốt trong Thanh Giang thị.

    Sau cuối thời Quý Hủ chưa từng nghĩ tới tìm bọn họ, nguyên nhân tự nhiên là vì bọn hắn không đáng cứu.

    Kiếp trước bọn hắn còn sống tiến vào căn cứ, vẫn là Trình Mạch đi ra ngoài thu thập vật tư, ngoài ý muốn phát hiện bọn hắn, mới đem họ mang về căn cứ.

    Dựa vào thân phận Quý Hủ cùng sự tiện lợi của Trình Mạch, bọn hắn ở căn cứ quả thật không sai, đáng tiếc lòng người không đủ, Trình Mạch cùng Đinh Phồn đi ra ngoài tìm kiếm vật tư, kết quả Trình Mạch đã chết, chỉ có một mình Đinh Phồn còn sống trở về.

    Hắn đối với việc không cứu được Trình Mạch rất thống khổ thật hối hận thật tự trách, Quý Hủ cũng phái người điều tra qua, tra được kết quả là ngoài ý muốn.

    Thẳng về sau Quý Hủ vài lần gặp nạn, tìm kiếm người tiết lộ hành tung, cuối cùng tra được là Phương Ngọc Chiêu, hắn một mực làm việc cho Từ Thầm, nhìn chằm chằm từng cử động của Quý Hủ, mỗi lần Quý Hủ ra ngoài Từ Thầm đều lập tức nhận được tin tức, thu thập bố trí cạm bẫy.

    Nếu không phải trong tay có thạch anh, Quý Hủ không biết đã chết bao nhiêu lần.

    Quý Hủ đã ý thức được người thân cận của mình liên tiếp chết đi, không phải là ngoài ý muốn, nhưng hắn không tìm được chứng cớ, bắt được nội quỷ Phương Ngọc Chiêu, hỏi ra không ít chuyện, trong đó còn có việc Đinh Phồn hại chết Trình Mạch.

    Đinh Phồn bị bắt, kêu gào là mình bị buộc bất đắc dĩ, bạn gái của hắn bị Quý Dục khống chế, Quý Dục cùng Chu Toại Hành, Từ Thầm cùng nhau mưu đồ chiếm căn cứ, muốn gạt bỏ người thân cận của Quý Hủ, nếu hắn không nghe theo bạn gái sẽ chết, khóc cầu Quý Hủ buông tha hắn.

    Thấy Quý Hủ không dao động, hai người mới bại lộ bản tính. Bọn hắn thống hận Quý Hủ cùng Trình Mạch, nếu không phải do hai người, bọn hắn căn bản không đi tới Thanh Giang thị, đã sớm về nhà.

    Cho dù cuối thời bọn hắn cũng muốn cùng người nhà ở chung một chỗ, mà không phải ở nơi xa lạ như Thanh Giang thị.

    Bọn hắn đem cừu hận mình không thể về nhà cùng cha mẹ người thân đều đổ lên đầu Quý Hủ cùng Trình Mạch.

    Sau khi Quý Hủ nghe xong mở rộng tầm mắt, chỉ cảm thấy buồn cười tới cực điểm, lòng người bình thường sao có thể vặn vẹo tới loại tình trạng này?

    Mặc kệ bọn hắn có lý do như thế nào, hại chết Trình Mạch cùng người thân cận bên cạnh hắn còn có chính bản thân Quý Hủ, đây đều là sự thật không thể chối cãi.

    Quý Hủ đem đầu của bọn hắn đưa cho Quý Dục cùng Từ Thầm, chính thức trở mặt.

    Mối thù kiếp trước đã báo, Quý Hủ sẽ không tiếp tục giết bọn hắn một lần, đương nhiên cũng sẽ không tiếp tục ra tay giết bọn hắn.

    Quý Hủ lãnh đạm xoay người:

    - Không biết.

    Đinh Phồn không thể tin được, chờ kịp phản ứng liền đi lên chặn đường Quý Hủ:

    - Quý Hủ, là tôi a! Là Đinh Phồn! Tôi cùng Vạn Doanh, Phương Ngọc Chiêu đến Thanh Giang thị du lịch, muốn tìm anh cùng Trình Mạch ra ngoài chơi, lúc cuối thời chúng tôi đi tới Thanh Giang thị, đang định cho hai người bất ngờ thì ngày hôm sau đã cuối thời. Chúng tôi một mực tìm các anh, không ngờ lại ở chỗ này gặp được anh..

    Tiếp xúc ánh mắt lạnh lùng, Đinh Phồn cứng lại:

    - Anh.. có ý tứ gì? Là làm bộ không biết tôi sao?

    Nhìn quần áo của Quý Hủ, người bình thường không thể có được, toàn thân hắn sạch sẽ, giày cũng không dính chút nước bùn, ở cuối thời còn sống tinh tế như vậy, làm sao có thể là người thường?

    Tiểu đọa biến thú sớm nhịn không được, nó vô cùng mẫn cảm với tên của Quý Hủ, người này còn liên tiếp kêu tên, luôn ồn ào thật nhiều.

    Tiểu đọa biến thú thoát ra lồng ngực ấm áp, nhanh chóng biến lớn, chân trước mạnh mẽ ôm lấy Quý Hủ mang rời khỏi mặt đất, bay lên không trung.

    Tiếng kinh hô nổi lên bốn phía, người ngăn ở cửa sợ tới mức tránh né, có không ít người bị dọa té xuống, Đinh Phồn cũng vậy, hoảng sợ nhìn lên quái vật khổng lồ xoay quanh trên không trung.

    Đọa biến thú tràn ngập địch ý đối với hắn, uy hiếp rống một tiếng, tiếng hô cơ hồ chấn vỡ màng tai.

    Ánh mắt Đinh Phồn trợn ngược, nằm trên mặt đất bất tỉnh nhân sự.

    Đọa biến thú bay xuống tường vây, buông Quý Hủ, để cho hắn leo lên lưng của mình, bị xách lên phi hành rất nguy hiểm, móng vuốt sắc bén, nếu không cẩn thận sẽ làm Quý Hủ bị thương, hơn nữa Quý Hủ cũng không thoải mái.

    Quý Hủ nhìn Liêu Võ nói:

    - Tôi đi thành tây nhìn xem tình huống.

    Liêu Võ vội vàng phất tay, đi nhanh lên nhanh lên, đại giai hỏa này nhìn thật dọa người!

    Đọa biến thú mang theo Quý Hủ bay qua, tốc độ rất nhanh, chứng kiến tình cảnh bên trong Minh Nhật căn cứ, Quý Hủ cảm thấy sau lưng phát lạnh.

    Toàn bộ Minh Nhật căn cứ đều rơi vào tay giặc, hủ thi du đãng khắp nơi.

    Chúng nó không có rời đi, toàn bộ đều vây xung quanh bị trí trung tâm căn cứ bồi hồi, mà giữa trung tâm có một nhục cầu màu đen đỏ cao gần ba thước, nhìn như một quả trứng, đứng lặng bên trong căn cứ.

    Mặt trên cự trứng che kín mạch máu đen, bên dưới là lá mỏng màu trắng đỏ, đang nhảy lên thật quy luật, nhìn như có người đang thở bên trong.

    Mạch máu đen chui sâu dưới đất, làm cho bùn đất xung quanh đều là màu đen.

    Quý Hủ chưa bao giờ gặp được dị hóa vật như vậy, lặp lại một lần có rất nhiều chuyện đã thay đổi, tỷ như năng lực dị hóa của Trình Mạch, Quý Dục cùng Chu Toại Hành, chỉ có Từ Thầm vẫn là năng lực dệt mộng.

    Đối với năng lực dị hóa quen thuộc Quý Hủ còn có biện pháp ứng đối, nhưng với năng lực dị hóa hoàn toàn xa lạ, Quý Hủ phải thật cẩn thận, nếu không chú ý sẽ giẫm vào trong hố, đối mặt dị hóa vật xa lạ cũng là như vậy.

    Quý Hủ có suy đoán, làm cho đọa biến thú bay tầng trời thấp, hướng cự trứng kêu một tiếng:

    - Quý Dục!

    Theo cách nói của Ôn Tiêu, năng lực dị hóa của Quý Dục có tính ăn mòn, hơn nữa hắn cũng tiến vào toàn dị thái, hiện tại vật này hẳn có liên quan tới hắn.

    Cự trứng không có phản ứng, vẫn "thở" đều đều.

    Quý Hủ sờ sờ lớp vảy cứng rắn của đọa biến thú, lại hô:

    - Ôn Tiêu!

    Cự trứng đột nhiên rung động, bên trong như có bóng đen hình người, chậm rãi đứng lên, hai tay hướng về phía trước, giống như muốn xé mở cự trứng đi ra.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  2. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 223:

    Đọa biến thú phát ra tiếng gầm lên giận dữ, bóng đen trong cự trứng dừng lại, sau một lát lại trầm xuống, cự trứng khôi phục lại bình tĩnh.

    Xác định cự trứng chính là Quý Dục, nó từ toàn dị thái trực tiếp biến thành dị hóa vật, nhưng vẫn có phản ứng với tên của Ôn Tiêu, đủ thấy mối hận cùng oán niệm sâu đậm của nó.

    Nhìn Minh Nhật căn cứ giống như là địa ngục, không thể không nói Quý Dục cũng thật hiếu thuận, tiến vào toàn dị thái còn muốn quay về căn cứ.

    Quý Hủ cũng không biết nó là nhớ đại bác gái, hay là chấp niệm, tóm lại nó về tới đây biến thành tai nạn cho cả căn cứ Minh Nhật, lúc trước Chu Toại Hành mất bao nhiêu tinh lực chỉnh hợp người sống sót của thành tây, hiện giờ liền có bao nhiêu người chết thảm dưới cự trứng.

    Hủ trứng có tính truyền bá rất mạnh, nhất định phải nhanh chóng xử lý, Quý Hủ có thể dùng một viên thủy tinh cầu giết sạch Minh Nhật căn cứ, nhưng cũng lo lắng sẽ có hủ thi ở khoảng cách xe chạy thoát, một con có thể truyền bá một đám, muốn động thủ tiêu diệt thì phải diệt sạch sẽ.

    Quý Hủ làm cho đọa biến thú trở về căn cứ Đông thành, vô luận chứng kiến bao nhiêu lần người sống sót vẫn thật e ngại đọa biến thú.

    Quý Hủ nói cho Liêu Võ nghe tình huống của Minh Nhật căn cứ, thương nghị tổ chức nhân công, giải quyết toàn bộ cuồng thi thối rữa cùng hủ thi, không thể lưu một con nào.

    Hủ trứng cùng hủ thi Quý Hủ có thể giải quyết, nhưng bên ngoài Minh Nhật căn cứ còn cần Đông thành căn cứ cùng chỗ tránh nạn số 17 liên thủ phong tỏa, đừng cho một con hủ thi chạy thoát, gặp được hủ thi cùng cuồng thi thối rữa thì nhất định phải toàn bộ rửa sạch.

    Bằng không Thanh Giang thị bị giết, cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn, đây là tai nạn còn lớn hơn so với đọa biến thú, đọa biến thú không có hứng thú thì có thể tự mình rời đi, hủ trứng một khi khuếch tán ảnh hưởng không chỉ là Thanh Giang thị, còn có thành thị xung quanh, khuếch tán ra toàn bộ thế giới cũng không phải là không có khả năng.

    Sắc mặt Liêu Võ phi thường khó xem:

    - Nếu thật là như vậy, Thanh Giang thị chỉ sợ xong rồi, từ một tháng trước đã có người phát hiện ra cuồng thi thối rữa, lúc ấy chúng tôi chỉ cho là bị đông lạnh mà thối rữa, ai ngờ lại biến thành như vậy? Lấy tốc độ truyền bá của hủ bệnh, chỉ sợ đã khống chế không nổi.

    Quý Hủ gõ mặt bàn:

    - Tôi nói chỉ là tính toán xấu nhất, hiện tại nguyên nhân thối rữa cũng đã tìm được, đây không phải là bệnh truyền nhiễm, đây là dị hóa vật gây ra thối rữa. Theo tình huống bình thường, chỉ cần khiến cho dị hóa vật mai một, hiện tượng dị thường mà dị hóa vật gây ra sẽ biến mất, tôi làm an bài, cũng chỉ là phòng ngừa tình huống không thể biến mất.

    Liêu Võ rốt cục nhìn thấy hi vọng, liền quyết định:

    - Tôi lập tức tổ chức nhân công chuẩn bị chiến tranh!

    Quý Hủ đi ra ngoài, liền nhìn thấy Đinh Phồn cùng bạn gái của hắn Vạn Doanh.

    Bộ dạng Vạn Doanh không sai, ban đầu còn ở trong trường học đã có nhiều người truy, cuối cùng bị Đinh Phồn đuổi tới.

    Vì truy bạn gái Đinh Phồn tạp tiền không ít, cũng may điều kiện nhà hắn không sai, tiền tiêu vặt còn nhiều, tuy vậy cũng không đủ xài, còn phải mượn Trình Mạch vài lần.

    Vạn Doanh vừa nhìn thấy Quý Hủ lập tức xông lại, vội vàng nói:

    - Quý Hủ, có phải giữa anh cùng Đinh Phồn có hiểu lầm gì hay không? Nếu hắn có địa phương nào không tốt, tôi thay hắn giải thích với anh, anh.. có thể mang chúng tôi đi hay không?

    Bọn hắn đều là người thường, ở trong căn cứ lớn như vậy chính là tầng dưới chót nhất, lấy được đãi ngộ đều là kém cỏi nhất, muốn có thực vật phải làm việc trao đổi.

    Trời lạnh như vậy, bọn hắn còn phải làm việc, bằng không thì đói bụng, vừa lạnh vừa đói, thật sự rất thống khổ, bọn hắn thật sự chống đỡ không nổi nữa.

    Quý Hủ nhìn hướng Đinh Phồn trù trừ không dám tiến lên, thanh âm lạnh lùng nói:

    - Không cần giải thích, chúng ta không quen, sau này cũng đừng xuất hiện trước mặt tôi.

    Vạn Doanh cấp bách muốn bắt được quần áo của Quý Hủ, lại bị tránh thoát.

    Vạn Doanh nháy mắt ra vẻ tội nghiệp, nhỏ giọng nói:

    - Hay là anh dẫn một mình tôi đi, chỉ cần có thể ở lại bên cạnh anh, để cho tôi làm gì đều được, tôi xin anh..

    - Ngao!

    Tiểu đọa biến thú ở trong lòng Quý Hủ nghe vậy liền phẫn nộ, giãy dụa muốn bò đi ra, lại bị Quý Hủ đè lại.

    Xem ra kiếp trước Quý Dục nói không sai, không phải hắn khống chế Vạn Doanh hiếp bức Đinh Phồn, mà là Vạn Doanh tự nguyện đi theo hắn, Quý Dục lại thông qua Vạn Doanh nắm bắt Đinh Phồn, toàn bộ đều là cá mè một lứa, không ai vô tội.

    Nhìn thấy Quý Hủ muốn đi, Đinh Phồn ngăn lại:

    - Trình Mạch ở chung với anh đi? Tôi muốn thấy Trình Mạch, chúng tôi là huynh đệ tốt, hắn tuyệt đối sẽ không đối với tôi thấy chết mà không cứu được!

    Đúng vậy, Trình Mạch ngu ngốc đích xác sẽ không thấy chết mà không cứu được, nhưng Trình Mạch trả giá thật tâm lấy được là cái gì?

    Là phản bội, là tính kế, là tính mạng!

    Trong mắt Quý Hủ ánh sáng lạnh khiếp người:

    - Cút! Tiếp tục dám xuất hiện trước mặt tôi, ngay cả trụ sở này hai người cũng đừng mong ở lại!

    Tiểu đọa biến thú xông tới, biến lớn, đuôi to quét bay hai người, mang theo Quý Hủ bay lên không trung.

    Liêu Võ cùng tâm phúc nhìn thấy toàn bộ hành trình:

    * * *

    Loại tình huống này, cần đem bọn hắn ném ra căn cứ hay không?

    Hay là.. chờ một chút, người bên cạnh Quý tiên sinh tựa hồ quan hệ với bọn hắn không sai, vạn nhất ném người ra ngoài lại chết, người của Quý tiên sinh tìm tới đòi người, bọn họ đi đâu mà tìm?

    Cứ đặt trong căn cứ cho an toàn.

    Đọa biến thú dừng trên tường vây chỗ tránh nạn số 17, đây là người sống sót lần đầu tiên nhìn thấy toàn dị thái.

    Kiêu Thập Thất nghe Liêu Võ thuật lại sự lợi hại của Quý Hủ, tâm tư gì cũng mất, đáp ứng phối hợp Quý Hủ cùng Đông thành căn cứ hành động.

    Quý Hủ cùng đọa biến thú đi thành tây làm chuẩn bị, đáp xuống một kiến trúc gần Minh Nhật căn cứ.

    Trong ba lô của Quý Hủ có một viên thủy tinh cầu, không phải lớn nhất, mà là viên lớn thứ hai trong toàn bộ thủy tinh cầu.

    Dưới tình huống bình thường, viên thủy tinh cầu này có thể giải quyết rất nhiều vấn đề, nếu chỉ giải quyết hủ trứng, tuyệt đối là đủ rồi, nhưng nếu muốn đem toàn bộ hủ thi đều tiêu diệt sạch sẽ, Quý Hủ có chút không dám chắc.

    Bên trong căn cứ đều là hủ thi, muốn từ mặt đất tới gần hủ trứng khó khăn quá lớn.

    Nếu từ không trung ném thủy tinh cầu, ở một khoảng cách hoạt hóa thích hợp, có lẽ đọa biến thú sẽ bị lan tới, nếu thủy tinh cầu quá lớn, hắn cùng đọa biến thú đều sẽ gặp nguy hiểm.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  3. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 224:

    Một người một thú chờ đợi, đợi người chỗ tránh nạn số 17 cùng căn cứ Đông thành bố trí xong trận thế, lúc này đọa biến thú mới mang theo Quý Hủ bay lên không trung.

    Quý Hủ nằm trên lưng đọa biến thú, luôn mãi dặn dò:

    - Khi nào em nói chạy, anh nhất định phải dùng thời gian nhanh nhất bay lên không trung, nhớ kỹ không?

    Trong cổ họng đọa biến thú phát ra thanh âm, tỏ vẻ đã biết.

    Quý Hủ lo lắng cho đọa biến thú còn hơn lo lắng cho mình, tuy rằng lực phòng ngự của nó cố chấp, nhưng hắn vẫn không nhịn được lo lắng.

    Đọa biến thú xoay quanh trên không trung căn cứ, chứng kiến người của hai căn cứ khác đứng trên nóc xe, dùng sức múa may dấu hiệu ý bảo mình đã chuẩn bị xong.

    Một tay Quý Hủ cầm lấy thủy tinh cầu, một tay nắm chặt gai xương sống của đọa biến thú, khom người xuống:

    - Ca, đi!

    Đọa biến thú lại xoay quanh một vòng, hướng chỗ hủ trứng đáp xuống, ngay lúc Quý Hủ sắp ném ra thủy tinh cầu, trong hủ trứng đột nhiên phóng lên một cột hắc trụ, đâm thẳng vào đọa biến thú trên không trung!

    Đọa biến thú nghiêng người phi hành, tránh thoát đánh lén, Quý Hủ bị súy trên lưng nó, thiếu chút nữa đánh rơi thủy tinh cầu.

    Đọa biến thú cảm nhận được Quý Hủ nguy hiểm, vội vàng vững vàng thân thể, nguyên bản cái đuôi bóng loáng xinh đẹp, nháy mắt đâm ra vô số gai nhọn, hung hăng quật hướng hắc trụ, hắc trụ tán loạn, chất nhầy ăn mòn tanh tưởi văng khắp nơi.

    Quý Hủ khẩn trương quay đầu nhìn cái đuôi của đọa biến thú.

    - Bay thấp một chút, em ném thủy tinh cầu, không thể đợi!

    Hủ trứng như cảm giác được nguy hiểm, bắt đầu điên cuồng phản kích, hắc trụ tán loạn, hình người trong hủ trứng rốt cục bị vô số mạch máu màu đen nâng lên, giơ cao giữa không trung.

    Vật kia chỉ có hình dáng hình người, hoàn toàn không có ngũ quan, toàn thân chảy xuôi chất nhầy màu đen, khi đọa biến thú đáp xuống, hình người màu đen phân tán vô số xúc tu màu đen triền hướng đọa biến thú.

    Cái đuôi đầy gai nhọn phủ kín mạnh mẽ quất tới, lại đánh tan toàn bộ tiến công của hình người màu đen.

    Thủy tinh cầu thuận lợi hạ xuống, thẳng tắp rơi vào trong lỗ hổng hủ trứng, không đợi thủy tinh cầu rơi vào trong chất nhầy màu đen như mực nước, Quý Hủ liền kích hoạt.

    - Chạy!

    Đọa biến thú bị dặn dò qua nhiều lần đã hình thành phản xạ có điều kiện, cấp tốc lao đi.

    Oanh!

    Năng lượng không tiếng động thổi quét ra, lấy hủ trứng làm trung tâm, Minh Nhật căn cứ nháy mắt bị trống rỗng!

    Hủ trứng, hủ thi cùng toàn bộ kiến trúc đều biến mất sạch, đọa biến thú đã dùng tốc độ nhanh nhất bay khỏi vẫn bị năng lượng dư ba chụp về phía trước, trình độ tổn thương cũng giảm tới thấp nhất.

    Người của hai căn cứ đứng cách Minh Nhật căn cứ cũng đủ xa, chờ Quý Hủ chân chính hạ xuống công kích thì bọn họ mới biết cái gì là chân chính nguy hiểm!

    Mọi người trơ mắt nhìn thấy một vòng đông nghìn nghịt không biết là vật gì, lại giống như sóng thần hướng bọn họ cuốn tới.

    Liêu Võ cùng Kiêu Thập Thất hô to:

    - Nằm xuống!

    Mọi người đều gục xuống, bụi phấn cùng mảnh nhỏ bị năng lượng khủng bố thổi quét đẩy hướng phương xa, xẹt ngang qua trên đỉnh đầu bọn họ.

    Bốn chiếc xe tải bị đẩy lui ra xa mấy chục thước mới khó khăn dừng lại, thân xe cũng nhìn không ra màu sắc, chụp lên một tầng vật dơ bẩn, mùi tanh tưởi xông vào mũi!

    Người sống sót nhìn xa xa, lại quay đầu nhìn Minh Nhật căn cứ.. Minh Nhật căn cứ đâu rồi?

    Lúc này chỗ kia đã biến thành một mảnh bằng phẳng, toàn bộ kiến trúc đều biến mất, vị trí trung tâm lưu lại một hố to thật lớn.

    Mọi người:

    * * *

    * * *

    Mọi người hoảng sợ ngừng thở, đừng nói là có hủ thi hay cuồng thi thối rữa trốn thoát, hiện tại ngay cả Minh Nhật căn cứ cũng bị san thành bình địa, còn nói gì khác?

    Bọn hắn không biết đã phát sinh chuyện gì, rốt cục là năng lượng gì mới có được lực lượng mạnh mẽ bá đạo như thế?

    Đọa biến thú mang theo Quý Hủ bay trở lại, một người một thú đồng dạng mặt xám mày tro, mặc dù không có bị thương nhưng cũng bị bụi bặm phủ kín người, còn hôi thối.

    Quý Hủ trượt xuống liền quan sát cái đuôi của đọa biến thú, chỉ sợ nó bị ăn mòn.

    Sự thật chứng minh hắn suy nghĩ nhiều, chất nhầy màu đen hoàn toàn không tạo được thương tổn cho nó, chỉ là dơ bẩn còn thối.

    Lúc này Quý Hủ mới có tâm tư nhìn xem Minh Nhật căn cứ, lâm vào trầm tư, là hắn xem nhẹ uy lực của thủy tinh cầu.

    Trên thực tế hắn cũng là lần đầu tiên hoạt hóa năng lượng thủy tinh cầu, quả thật chính là máy bơm của tinh thần năng lượng, tiêu hao thật lớn, nếu nói thời gian hồi tưởng tiêu hao thứ nhất, vậy nó tuyệt đối là xếp thứ hai.

    Cũng may không đổi thủy tinh cầu lớn hơn, bằng không chính hắn cũng chạy không thoát.

    Liêu Võ cùng Kiêu Thập Thất đi tới, đã quên đọa biến thú khủng bố, ánh mắt nhìn chằm chằm Quý Hủ, bọn họ tuyệt đối không tin đây là lực lượng của dị hóa nhân có được.

    Liêu Võ nhanh mồm nhanh miệng hỏi:

    - Anh từ không trung ném vật gì xuống dưới?

    - Thủy tinh cầu, năng lượng thạch anh dùng tốt phi thường.

    Quý Hủ cũng không giấu diếm.

    Trong Thanh Giang thị không có nhiều thạch anh, nhưng những thành thị khác còn có rất nhiều, bọn họ có xe, nếu muốn có thể lái xe đi tìm.

    Hai người đều không nghĩ tới Quý Hủ lại thẳng thắn nói cho bọn họ biết.

    Ánh mắt Kiêu Thập Thất lóe ra, Liêu Võ sửng sốt nói:

    - Cho nên anh có thể một kích tiêu diệt một đám cuồng thi tiến giai, cũng là mượn dùng lực lượng thạch anh?

    Quý Hủ cho câu trả lời khẳng định.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  4. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 225:

    Cuối thời đã lâu như vậy, cũng tới thời điểm làm cho bọn họ biết cách sử dụng thạch anh, người của căn cứ trấn Bạch Loan sớm biết thạch anh trọng yếu, khi bọn họ đi ra ngoài tìm kiếm vật tư, đều chú ý tìm kiếm thạch anh.

    Kiêu Thập Thất hỏi:

    - Điều kiện sử dụng năng lượng thạch anh là cái gì?

    Quý Hủ nhìn về phía hắn, cười cười không nói.

    Kiêu Thập Thất hiên ngang lẫm liệt:

    - Hiện giờ cả Thanh Giang thị chỉ có ba đại căn cứ chúng ta, chúng ta chỉ có cùng nhau trông coi mới không làm cho bọn quái vật chiếm cứ thượng phong. Quý tiên sinh cùng.. Tần tiên sinh trợ giúp hai căn cứ chúng tôi, chúng tôi khắc trong tâm khảm, ngày sau nếu có điều cần, chúng tôi nhất định sẽ không chối từ!

    Liêu Võ:

    * * *

    Con mẹ nó lấy lời kịch của hắn sao?

    Kiêu Thập Thất nheo mắt cười:

    - Nghĩ tới thạch anh trong Thanh Giang thị hẳn cũng không còn thừa bao nhiêu, Quý tiên sinh cũng muốn cho chúng tôi một cơ hội, đi địa phương khác chiếm trước tiên cơ a.

    Thạch anh quan trọng như vậy, Quý Hủ là người biết sử dụng trước tiên, hắn không vơ vét thạch anh mới là không bình thường.

    Quý Hủ nói:

    - Chỉ có tinh thần dị hóa nhân mới có thể sử dụng thạch anh.

    Một câu làm hai người thay đổi sắc mặt, bởi vì bọn họ đều không phải tinh thần dị hóa.

    - Đương nhiên, không phải toàn bộ tinh thần dị hóa nhân đều có thể sử dụng thạch anh, cường độ tinh thần năng lượng không đủ, không thể hoạt hóa thạch anh.

    - Muốn tiếp cận cường độ này, đầu tiên phải vượt qua toàn dị thái, trở thàn hoàn mỹ dị thái, mới có thể biết cường độ tinh thần năng lượng của mình có đủ hay không. Nếu còn chưa đủ, vậy không cần giãy dụa, không thể nào hoạt hóa được thạch anh rồi.

    Liêu Võ:

    * * *

    Kiêu Thập Thất:

    * * *

    Quả nhiên, lực lượng cường đại như thế không phải ai cũng có thể khống chế, coi như là tinh thần dị hóa, phỏng chừng người có thể hoạt hóa được thạch anh cũng không bao nhiêu.

    Nghĩ tới đây hai người đột nhiên giật mình, nếu quả thật đúng như lời của Quý Hủ, đây chẳng phải là nói – hắn đã là hoàn mỹ dị thái sao?

    Quý Hủ xoay người leo lên lưng đọa biến thú, chuẩn bị rời đi, hắn cần trở về đi tắm rửa.

    - Chuyện còn lại giao cho các anh, tôi muốn đi về trước..

    - Đợi một chút!

    Hai người đồng thời mở miệng, lại nhìn nhau, đều hiểu được đối phương muốn hỏi điều gì.

    - Quý tiên sinh, tôi có thể hỏi thăm làm sao vượt qua toàn dị thái không?

    Kiêu Thập Thất giành mở miệng trước.

    - Bảo vệ cho ý thức của nhân loại, không nên bị bản năng toàn dị thái thao tác, đừng ăn thịt người, đừng giết người, nếu không rất khó quay đầu lại.

    Không cho bọn hắn cơ hội tiếp tục hỏi chuyện, đọa biến thú mang theo Quý Hủ bay lên không trung, bay về phía nam.

    Tuy hai đại căn cứ chỉ là bồi chạy, nhưng hai người cũng thu hoạch tràn đầy, chỉ riêng Quý Hủ báo cho bọn họ biết tin tức này, so với điều gì càng thêm trân quý.

    Bọn họ thật sự không phải tinh thần dị hóa nhân, nhưng có thủ hạ, chỉ cần bồi dưỡng, xuất hiện một hai người có thể hoạt hóa thạch anh cũng không phải là không thể nào.

    Cách mấy ngày Quý Hủ cùng đọa biến thú lại đi Thanh Giang thị một chuyến, được một tin tốt lành, hủ bệnh mất đi tính truyền bá, người bị cuồng thi thối rữa thương tổn cũng chỉ lưu lại miệng vết thương, không tiếp tục thối rữa, sống vài ngày miệng vết thương cũng khép lại.

    Chứng minh cách nói lúc đó của Quý Hủ là đúng, đích thật là ác nguyên biến mát, do dị hóa vật tạo thành dị thường cũng sẽ biến mất.

    Gần đây Quý Hủ mỗi ngày đều đi vào căn cứ, mang theo hoa dịch làm sạch lấy nhà ấm của dì Thu làm luyện tập, muốn xem một giọt hoa dịch có thể làm sạch bao nhiêu đất đai.

    Quý Hủ vừa quan sát vừa ghi chép, mà tiểu đọa biến thú uốn trong lòng hắn ngủ suốt ngày.

    Rau dưa cách vài ngày liền lớn lên, một mảnh xanh nhạt, ba người Quý Hủ, dì Thu cùng Trương thúc quỳ rạp dưới đất quan sát, cũng không phát hiện trên rau dưa có điểm đen hay là đen ti nào.

    Dì Thu suy nghĩ biện pháp:

    - Ăn một bữa nếm thử hương vị thì sẽ biết.

    Rau dưa đã cao hơn bàn tay, ăn vào có cảm nhận được hương vị của ngày xưa hay không thì sẽ hiểu.

    Quý Hủ cũng cảm thấy tốt lắm, giúp dì Thu hái rau dưa.

    Dì Thu chợt trầm mặc, nói:

    - Tiểu Hủ a, mẹ của Trịnh bác sĩ cùng Đào bác sĩ, có lẽ không quá thích hợp lưu trong căn cứ.

    Quý Hủ khựng lại:

    - Vì sao vậy?

    Dì Thu thở dài:

    - Trình độ ăn mòn của bọn họ quá cao, xung quanh ánh mắt của Dương Mỹ Anh cũng xuất hiện chấm đen, mấy ngày nay làm việc trong nhà ăn nàng luôn thất thần, ánh mắt nhìn người đều là chằm chằm, tôi nhìn đồng tử của nàng còn nhỏ hơn những người khác.

    Mẹ của Trịnh bác sĩ là Dương Mỹ Anh, lúc được cứu về căn cứ trình độ ăn mòn đã vô cùng nghiêm trọng, sống tới bây giờ đã không dễ dàng.

    Trình độ ăn mòn của nàng vượt chỉ tiêu cũng là nằm trong dự liệu.

    Trình độ ăn mòn của Đào Thanh Ngô thấp hơn Dương Mỹ Anh, hơn nữa mấy tháng nay hắn chỉ ăn thực vật trong veo, vì sao còn bị ăn mòn nhanh như vậy?
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  5. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 226:

    Nói tới đây, dì Thu thở dài:

    - Trong khoảng thời gian con ở trên núi, Đào bác sĩ đi thăm mẹ của hắn, mang theo đồ vật cho bà ấy, sau khi trở về chấm đen trên mặt biến nhiều không ít.

    Quý Hủ:

    * * *

    - Một mình hắn đi?

    Dì Thu đem rau xanh bỏ vào trong chậu:

    - Tự thuê xe đi qua, sau đó bị Bạch Đình Nham đưa về.

    Quý Hủ ném đồ ăn trong tay, cảm thấy vô cùng sốt ruột.

    Chỉ cần Hà Linh không chết, Đào Thanh Ngô sẽ luôn luôn nhớ, dù sao cũng là mẹ hắn, cho dù người không tốt cũng không thể mặc kệ.

    Quý Hủ cân nhắc, có phải nên làm cho Hà Linh sớm biến thành cuồng thi một chút thì tốt hơn?

    Người khác có lẽ không thể nắm giữ trình độ ăn mòn của vật chất hắc ám trong tay, nhưng tiểu đọa biến thú có thể, một ánh mắt, ổn thỏa biến thành cuồng thi.

    Nhưng Quý Hủ không quá muốn làm như vậy, Đào Thanh Ngô đã là người trưởng thành công tác đã vài năm, tốt nhất làm cho hắn tự mình giải quyết, nếu hắn muốn rời khỏi căn cứ gieo trồng đi bồi mẹ hắn, Quý Hủ sẽ không ngăn cản.

    Quý Hủ nhớ tới cũng đã hồi lâu không gặp Bố tể cùng tiểu Ô Ô, hắn đi ra nhà ấm, cũng không phát hiện hai tiểu tử kia.

    - Bố tể? Ô Ô?

    Quý Hủ kêu một tiếng.

    - Oa.. ba ba!

    Nơi cửa hông, đột nhiên truyền ra tiếng khóc thật lớn, Quý Hủ biến sắc vội vàng chạy tới.

    - Ô Ô làm sao vậy? Tại sao khóc?

    Dì Thu chạy ra nhà ấm.

    Tiết trời ấm lại, trẻ con bị nhốt ở nhà suốt mùa đông rốt cục có thể chạy ra ngoài chơi.

    Tiểu Dương Oản mang theo Ô Ô cùng Bố tể đang chơi trước cửa nhà ăn, Trương thúc ở bên cạnh sửa sang đất vườn, thuận tiện chiếu cố nhi đồng.

    Trương thúc làm một lát thì ngẩng đầu không nhìn thấy nhi đồng, nơi cửa chỉ có Dương Oản cùng Bố tể, tất cả đều nhìn thấy trong phòng ăn, sau đó liền truyền ra thanh âm tiểu Ô Ô khóc lớn, làm hắn hoảng sợ tới mức ném cây cuốc chạy vào.

    Bố tể không biết nhìn thấy gì, toàn thân lông mao đều tạc lên, khom lưng nhe răng, tiểu móng vuốt múa may sau đó vọt đi vào.

    Trương thúc chạy tới cửa nhà ăn liền nhìn thấy Bố tể bái lên bả vai tiểu Ô Ô, một móng vuốt khác đang múa may hướng khác, không ngừng nhe răng hung dữ.

    Tiểu Ô ô ngồi dưới đất khóc lớn, tay trái của hắn còn nằm trong tay Dương Mỹ Anh, bà cầm tay hắn không buông.

    Trương thúc xông vào túm mở tay của bà, ôm lấy hai tiểu tử kia.

    Dương Mỹ Anh từ trên ghế đẩu ngã xuống đất, tròng mắt thất thần lại có tiêu cự, mờ mịt nhìn tay của mình.

    - Ngoan bảo không sợ, ông nội ở trong này.

    Trương thúc vội vàng dỗ dành, tiểu Ô Ô còn đang khóc lớn, hắn chưa từng khóc như vậy.

    Trương thúc gấp tới mức đổ mồ hôi, tưởng tiểu Ô Ô bị nắm bị thương, sốt ruột kiểm tra tay trái của nhi đồng, hồn đều dọa bay, toàn bộ tay trái của tiểu Ô Ô đều biến thành màu đen.

    Quý Hủ xông tới:

    - Sao lại thế này?

    - Ba ba!

    Nhìn thấy Quý Hủ, tiểu Ô Ô vươn tay cần ba ba ôm, bàn tay vươn ra cũng là màu đen.

    Trong lòng Quý Hủ cả kinh, tiếp nhận tiểu Ô Ô, kiểm tra tay trái của hắn, xăn tay áo, màu đen lan tràn tận khuỷu tay.

    Tiểu Ô Ô một mực khóc, hiển nhiên rất khó chịu.

    Tiểu đọa biến thú đang uốn trong lòng Quý Hủ ngủ say bị đánh thức, vươn đầu nhỏ, ánh mắt mờ mịt còn chưa tỉnh ngủ.

    Tiểu Ô Ô chứng kiến tiểu đọa biến thú, thút thít dừng khóc, đưa bàn tay nhỏ bé rất đau làm cho đại ba ba thổi cho mình.

    Đã vài ngày tiểu Ô Ô không gặp đại ba ba, muốn tìm đại ba ba, Quý Hủ đem tiểu đọa biến thú giới thiệu cho hắn, đây là đại ba ba trong một loại hình thái khác, chờ sau khi đại ba ba biến thành hình người, có thể tiếp tục mang theo tiểu Ô Ô chơi.

    Năng lực tiếp nhận của trẻ con rất mạnh, chỉ cần nhìn thấy tiểu đọa biến thú, liền kêu đại ba ba, hoàn toàn không cảm thấy được không đúng chỗ nào.

    Tiểu đọa biến thú bò ra khỏi lòng Quý Hủ, ngồi trên vai hắn, cái đuôi nhỏ nhốt chặt cổ hắn, vươn đầu nhỏ dùng miệng đụng đụng bàn tay nhỏ bé của tiểu Ô Ô.

    Tiếng kêu khóc của tiểu Ô Ô làm kinh động không ít người, dì Thu đuổi tới, phòng khám bên nhà ăn cũng bị kinh động, bác sĩ y tá đều chạy qua.

    Trịnh bác sĩ cũng chạy tới, chứng kiến mẹ mình chật hẹp đứng một bên, cúi thấp đầu, bộ dáng như làm sai sự, trong tay còn đang cầm túi khoai lang khô.

    Trong lòng Trịnh bác sĩ bất an:

    - Mẹ, xảy ra chuyện gì?

    Nghe được thanh âm của đứa con, Dương Mỹ Anh vội ngẩng đầu, vội vàng giải thích:

    - Mẹ, mẹ không phải cố ý.. mẹ chỉ muốn đút khoai lang cho nhi đồng, mẹ cũng không biết sẽ biến thành như vậy..

    Ánh mắt Dương Mỹ Anh đỏ bừng, Trịnh bác sĩ cũng giật mình.

    Hắn nhìn thấy làn da sạch sẽ của mẹ mình, chấm đen cơ hồ bao phủ toàn bộ khuôn mặt lúc này chỉ còn vụn vặt một ít, tinh thần của nàng thật tốt, ánh mắt hỗn độn biến thành sáng ngời, đồng tử cũng đã khôi phục bình thường.

    Trịnh bác sĩ khiếp sợ nhìn chằm chằm mẹ mình, đại não vù vù, nhất thời không thể lên tiếng.

    Hắn vì vấn đề ăn mòn của mẹ mà lao tâm lao lực quá độ, hắn biết nếu còn tiếp tục như vậy, mẹ nhất định sẽ biến thành cuồng thi, nhưng hắn lại không có biện pháp thay đổi.

    Cả đêm hắn không ngủ được, không nghĩ ra được biện pháp, hắn là một bác sĩ lại chỉ có thể trơ mắt nhìn mẹ mình ngày từng ngày đi vào tử vong.

    Hắn bị thống khổ thật lớn thổi quét, chuẩn bị hôm nay đi tìm Quý Hủ, hy vọng nghe được biện pháp giải quyết, đây là cây cỏ cứu mạng cuối cùng của hắn, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, hắn không muốn đi tìm Quý Hủ.

    Hắn biết rõ hắn sợ hãi nhất không phải là Quý Hủ cự tuyệt hỗ trợ, mà là sợ Quý Hủ nói ra không có cách nào, đây mới là chuyện làm hắn tuyệt vọng nhất, cho nên hắn chậm chạp không đi tìm Quý Hủ, luôn ngao tới bây giờ, giống như hắn không hỏi thì sẽ còn có hi vọng.

    Nhưng vật chất hắc ám trong người mẹ hắn lại đột nhiên thiếu nhiều như vậy!

    Dương Chỉ cũng chạy tới, dỗ dành con gái, đem sự tình mình nhìn qua thuật lại một câu.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  6. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 227:

    Đến bây giờ tiểu Dương Oản còn chưa rõ là chuyện gì xảy ra, nghe ba ba hỏi, đem chuyện mà nàng nhìn qua thuật lại một lần.

    - Tụi con ở cửa chơi đùa, con là cô dâu, Ô Ô là chú rể, Bố tể là bảo bảo, con đang nấu cơm cho Ô Ô cùng bảo bảo ăn..

    - Dương bà bà đang cắt củ cải, sau lại ngồi trên ghế đẩu nhìn tụi con chơi, Dương bà bà cầm khoai lang kêu Ô Ô đi qua ăn, Ô Ô cầm một miếng đang muốn trở về, bị Dương bà bà nắm tay, sau đó Ô Ô khóc.

    Cách nói của tiểu Dương Oản giống như là Dương Mỹ Anh giải thích, căn cứ gieo trồng cũng chỉ có ba nhi đồng này, các trưởng bối sẽ thường xuyên đút tiểu ăn vặt cho bọn nhỏ, ai cũng đã quen thuộc rồi.

    Sắc mặt Trương thúc rất khó xem:

    - Vậy cô còn cầm lấy Ô Ô không buông làm gì? Nhi đồng khóc mà cô cũng không buông tay.

    Ánh mắt Dương Mỹ Anh đỏ lên:

    - Ô Ô chỉ cầm một miếng liền chạy, tôi nghĩ cho hắn lấy nhiều thêm một chút, liền nắm tay của hắn, sau đó.. sau đó tôi có điểm hốt hoảng, trong mông lung nghe được tiếng nhi đồng đang khóc, nhưng không cách nào tập trung tinh thần.. thật xin lỗi, là tôi hại Ô Ô biến thành như vậy, thật xin lỗi..

    Trịnh bác sĩ hoàn hồn, vội vàng hỏi:

    - Ô Ô làm sao vậy?

    Quý Hủ đem tay trái của tiểu Ô Ô đưa cho hắn xem, vẻ mặt Trịnh bác sĩ kinh ngạc, quay phắt đầu lại nhìn mặt cùng cổ của mẹ mình, lại quay đầu nhìn cánh tay trái của tiểu Ô Ô:

    - Đây.. đây là..

    Quý Hủ đảo mắt nhìn qua mọi người, tầm mắt dừng trên người Đào Thanh Ngô, chấm đen trên mặt hắn đích xác nhiều đến nỗi sắp nguy hiểm.

    Quý Hủ nói:

    - Sự tình cũng đã rõ ràng, là một hồi ngoài ý muốn, Ô Ô không thoải mái, tôi mang về dỗ nhi đồng.

    Quý Hủ nói xong trước hết ôm nhi đồng rời đi.

    Về nhà không bao lâu, dì Thu cùng Trương thúc đi qua, vẻ mặt Trương thúc áy náy:

    - Tiểu Hủ, xin lỗi, là tôi không chiếu cố tốt cho nhi đồng..

    Quý Hủ ngăn chặn lời của hắn:

    - Trương thúc, đừng nói lời như vậy, ngài cùng dì Thu là trưởng bối của cháu, giúp cháu chiếu cố Ô Ô cùng Bố tể, xử lý công việc trong căn cứ, cháu cảm kích còn không kịp, ngàn vạn lần đừng nói vậy nữa.

    Thanh âm dì Thu nức nở:

    - Tay trái cùng cánh tay của bảo bảo chúng ta làm sao bây giờ nha, có phải rất đau hay không, bảo bảo chưa từng khóc như vậy.

    Quý Hủ đem hai người mang vào phòng khách, ba tiểu tử ngồi dưới thảm sàn, tiểu đọa biến thú vẻ mặt nghiêm túc dùng tiểu móng vuốt chỉ vào tay trái của tiểu Ô Ô, sau đó lại quơ quơ trong không khí, giống như đang dạy tiểu Ô Ô làm gì đó.

    Quý Hủ thấp giọng nói:

    - Lúc nãy nhiều người, lời này khó mà nói, con lo lắng truyền ra sẽ bất lợi cho Ô Ô. Ai cũng nhìn thấy chấm đen trên người Dương Mỹ Anh tiêu thất chín thành, toàn bộ đều chuyển dời qua tay trái của tiểu Ô Ô.

    Trương thúc cùng dì Thu vô cùng khiếp sợ, nguyên bản bọn họ chỉ có ý niệm mơ hồ trong đầu, nghĩ không ra vấn đề bên trong, hiện tại bị một câu của Quý Hủ đánh thức.

    Dì Thu nước mắt ròng ròng:

    - Vậy bảo bảo làm sao bây giờ nha?

    Nhiều vật chất hắc ám như vậy, khó trách tiểu Ô Ô khóc lớn tiếng như thế, khẳng định vô cùng thống khổ, dì Thu đau lòng không ngừng lau nước mắt.

    - Mấy ngày nữa hẳn là không có việc gì, lúc trước Tần Nghiễn An cứu hắn ra khỏi thân thể quái vật, trên người hắn cũng thật nhiều chấm đen, vài ngày sau tự mình biến mất.

    Nghĩ nghĩ, Quý Hủ đem tính chất quan trọng của chuyện nà nói rõ ràng với bọn họ, dù sao ngày sau còn cần đặt nhi đồng bên cạnh cho họ chăm sóc, cho họ biết tình huống chân thật cũng có thể bảo hộ cho Ô Ô.

    - Đây hẳn là năng lực dị hóa của hắn, có thể hấp thu vật chất hắc ám trên thân người khác, hiện tại bên ngoài có thật nhiều người bị ăn mòn thành cuồng thi, Ô Ô còn nhỏ, không có năng lực tự bảo vệ mình, loại năng lực này không thể truyền đi ra.

    - Ngày sau không thể để cho tiểu Ô Ô tiếp xúc tứ chi với người khác, thật sự không được thì may cho hắn bao tay, đừng cho hắn tiếp xúc với người khác là được.

    Dì Thu cùng Trương thúc liên tục gật đầu, biết nhi đồng không có việc gì, bọn họ an tâm, dì Thu lập tức về nhà may bao tay.

    Hai người mới rời đi một lát, Trịnh bác sĩ tới một chuyến.

    Hắn đi Chung gia trao đổi một túi hoa quả, vài lần muốn mở miệng nhưng không biết nên nói như thế nào.

    Quý Hủ lưu lại hoa quả, xem như nhận bọn họ xin lỗi.

    Quý Hủ tiễn Trịnh bác sĩ ra cửa:

    - Ô Ô còn nhỏ, chuyện như vậy ảnh hưởng rất lớn đối với hắn, hi vọng Trịnh bác sĩ có thể hiểu được.

    Trịnh bác sĩ liên tục gật đầu:

    - Tôi biết nặng nhẹ, Quý tiên sinh yên tâm.

    Quý Hủ nói:

    - Ô Ô cần điều dưỡng vài ngày, nói cho mẹ của anh không cần lo lắng, sinh sống bình thường là được.

    Hốc mắt Trịnh bác sĩ nóng lên:

    - Cảm ơn.

    Mẹ sống sót, vật chất hắc ám lại thương tổn tới một nhi đồng bốn tuổi, trong lòng cảm kích cùng áy náy như dời non lấp bể, nhưng việc gì cũng không thể nói, chỉ có thể đem phần ân tình này ghi nhớ trong lòng.

    Quý Hủ đóng cửa lại, quay vào phòng khách, tiểu đọa biến thú còn đang chỉ điểm tiểu Ô Ô, lần này dạy dỗ bằng vật dụng thực tế, chính là bồn cây cà chua bắt đầu kết quả.

    Ba tiểu tử vây quanh cây cà chua, tiểu đọa biến thú còn chưa cao bằng chậu cây, giơ tiểu móng vuốt chỉ trỏ, sau đó hướng chậu cây thổi một hơi.

    Nguyên bản cành lá màu xanh biếc, bị tiểu đọa biến thú thổi hơi, một nửa cành lá cùng trái cây hoàn toàn biến thành màu đen.

    Quý Hủ:

    * * *

    * * *

    Quý Hủ không tới gần, nhìn xem ba cha con muốn làm gì.

    Đôi mắt tiểu Ô Ô lóe sáng, mà Bố tể như bị hù sợ, lông mao nổ tung cong lưng lẩn tránh thật xa.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  7. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 228:

    Tiểu đọa biến thú đem chậu cây chụp lung la lung lay, ý bảo đến phiên tiểu Ô Ô.

    Tiểu Ô Ô ngồi xổm trước chậu cây, phồng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, hướng chậu cây thổi một hơi.

    Tiểu đọa biến thú trừng mắt, có vẻ phi thường tức giận, tiểu móng vuốt sắp đem chậu cây chụp nát, sau đó lại đi chụp cánh tay trái của tiểu Ô Ô, ý bảo hắn dùng cánh tay trái phóng thích, không phải thổi hơi, không phải thổi hơi!

    Quý Hủ nhìn thấy tiểu đọa biến thú tức giận đến chụp móng vuốt, giống như người giám hộ nhìn thấy dạy không được đứa con nghịch ngợm, thiếu chút nữa bật cười thành tiếng.

    Quý Hủ ngồi bên cạnh tiểu Ô Ô, bắt lấy Bố tể ôm vào trong ngực, giúp ba ba đang nóng nảy phiên dịch:

    - Ý tứ của đại ba ba, muốn con dùng tay trái phóng thích vật chất hắc ám, là phóng thích hướng chậu cây.

    Tiểu đọa biến thú buông móng vuốt nóng nảy, tỏ vẻ Quý Hủ phiên dịch chính xác, nhưng khi nhìn thấy Quý Hủ ôm Bố tể thì lại không vui, nhanh chóng chạy tới làm Bố tể hoảng sợ nhảy dựng lên, bốn chân cùng sử dụng chạy trốn.

    Tiểu đọa biến thú nhảy vào trong lòng Quý Hủ, làm cho Quý Hủ ôm nó, không cần ôm Bố tể.

    Quý Hủ:

    * * *

    Khóe môi Quý Hủ co giật:

    - Hi vọng lúc anh biến lại thành người, còn có thể nhớ rõ mình đã làm gì, cùng nhi đồng tranh thủ tình cảm, có xấu hổ hay không?

    Tiểu đọa biến thú không biết xấu hổ, bắt trên vai Quý Hủ, dùng đầu nhỏ lành lạnh cọ hai má của hắn, phi thường thân mật.

    Thấy tiểu Ô Ô không chuyên tâm luyện tập, lại nhìn chằm chằm vào mình, ba ba nóng nảy nhe răng hung hắn, để cho hắn thật sự làm bài tập.

    Tiểu Ô Ô bị trêu chọc bật cười khanh khách, khóe môi lộ ra tiểu lúm đồng tiền, không sợ hãi ba ba hình dáng nhỏ như thế.

    Quý Hủ biết phương pháp của tiểu đọa biến thú là chính xác, có đôi khi hành vi của nó ngay cả Quý Hủ cũng không rõ, nhưng nó biết nên làm như thế nào, đây là thiên phú trời sinh của đọa biến thú.

    Tiểu Ô Ô còn quá nhỏ, rất nhiều việc đều không hiểu, chỉ biết theo tiểu đọa biến thú học thổi hơi, làm tiểu đọa biến thú tức giận nhảy cà tưng xoay quanh trên sàn nhà, sau đó nhanh như chớp chui vào trong lòng Quý Hủ đi ngủ, mặc kệ.

    Gia trưởng cùng nhi đồng nghịch ngợm đều không dễ quản, tiểu đọa biến thú bỏ gánh mặc kệ, Bố tể cũng bị dọa chạy, luôn không trở về, Quý Hủ đi ra ngoài tìm nó thì nó đã rời nhà chạy qua chỗ thành bảo nấm.

    Quý Hủ chỉ có thể tự mình mang theo tiểu Ô Ô luyện tập.

    Lúc buổi tối dì Thu mang theo thức ăn đi qua, là cải thìa trong veo, hương vị ngon phi thường, không khác gì trước cuối thời.

    Quý Hủ đem bản ghi chép giao cho dì Thu, còn đem cái chai đựng hoa dịch giao cho nàng, mời nàng trước tiên đem đất đai trong nhà ấm của nàng làm sạch, cứ dựa theo bản ghi chép mà làm.

    Thẳng tới khi dì Thu cùng Trương thúc đều đem nhà ấm làm sạch, trồng rau xanh sạch sẽ, tiểu Ô Ô mới đạt được thành quả.

    Hắn mò tới bí quyết phóng thích vật chất hắc ám, đáng thương cho chậu cà chua, hoàn toàn biến thành màu đen, màu đen trên cánh tay tiểu tử kia cũng biến mất, chỉ còn bàn tay vẫn còn là màu đen.

    Không còn mục tiêu để phóng thích, Quý Hủ đành đi hái cải thìa trong veo cho hắn tập luyện.

    Rốt cục làm cho tiểu tử kia thuần thục phóng thích ra toàn bộ vật chất hắc ám.

    Chờ khi người trong căn cứ lại nhìn thấy tiểu Ô Ô, đã là chuyện của vài ngày sau, một lần nữa tiểu Ô Ô đi ra cửa, đeo vây cổ cùng khẩu trang, hai tay cũng đeo bao tay.

    Quý Hủ dặn dò hắn ra ngoài chơi không thể tháo xuống, không thể tiếp xúc với làn da người khác, không thể đem năng lực của mình nói ra, tiểu tử kia ngây thơ gật đầu nhớ kỹ lời dặn dò của ba ba.

    Vấn đề của tiểu Ô Ô giải quyết, thành quả làm sạch nhà ấm của dì Thu cũng có rồi, Quý Hủ gọi tới ba người trong quản ủy hội căn cứ, mở ra hội nghị bí mật làm cho bọn họ biết chuyện về làm sạch dịch, Quý Hủ chỉ nói là "làm sạch dịch", đem từ "hoa" bỏ qua.

    Tin tức này cũng đủ trọng đại, bọn họ đều hiểu rõ sự tình nặng nhẹ, tuyệt đối không thể truyền ra ngoài, nếu không chẳng những là căn cứ gieo trồng, mà toàn bộ trấn Bạch Loan đều bị người ngấp nghé.

    Báo cho quản ủy hội là vì đợi sau khi gặt lúa mạch, trước khi tiếp tục gieo trồng đợt kế tiếp, trước tiên đem đất đai làm sạch, mới có thể giải quyết lương thực trong veo không bị ăn mòn.

    Quý Hủ tính toán đem hoa thụ giao cho chuyên gia chiếu cố, lúc hắn đi vắng căn cứ có thể cách đoạn thời gian đi tưới một lần máu tươi cho hoa thụ.

    Người chiếu cố hoa thụ, Quý Hủ tuyển chọn Chung Trì cùng Dương Chỉ, hai người này đều có thực lực lại được Quý Hủ hoàn toàn tín nhiệm.

    Biết có hoa thụ tồn tại, hai người đều thật khiếp sợ, Quý Hủ đặc biệt dẫn bọn họ đi bên ngoài tòa thành nhìn hoa thụ, hai người nhìn chằm chằm hoa thụ tràn đầy vẻ si mê.

    Quý Hủ muốn bảo đảm an toàn, lại gia cố thêm hai tầng bên ngoài vách tường hình tròn.

    Mỗi một tầng đều dùng hai ổ khóa, giao cho Chung Trì cùng Dương Chỉ, mỗi lần cần đúc máu tươi đều phải do hai người cùng nhau đi qua, hơn nữa còn phải giữ bí mật, không ai được nói ra ngoài.

    Tuyết đọng hòa tan, thời tiết chuyển ấm, Quý Hủ bắt đầu chuẩn bị xuất hành.

    Lần này ra ngoài khoảng cách thật xa, còn có thể vận chuyển thạch anh trở về, cần có xe vận tải cùng đồng hành, ít nhất phải đi bốn người.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  8. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 229:

    Trình Mạch cùng Trì Ánh vừa nghe, căn bản không cần do dự, bọn họ khẳng định phải cùng đi theo, nhưng còn phải tuyển thêm hai người.

    Mạnh Bắc Trạch chủ động yêu cầu gia nhập, Mạnh Trọng bị Quý Hủ an bài đi khu tổng hợp, chia sẻ lượng công việc cho Bạch Đình Nham cùng Lương Sóc, cứ như vậy ba khu trong trấn Bạch Loan đều có chuyên gia quản lý.

    Mạnh Bắc Trạch thuộc loại dị hóa nhân phụ trợ, năng lực dị hóa mặc dù không có lực công kích nhưng thân thủ không sai, cũng được luyện ra trong cuối thời, nếu có vũ khí tốt thực lực của hắn càng mạnh.

    Người cuối cùng cũng là tự mình báo danh, là Thu Quân Văn mới gia nhập căn cứ, năng lực là hình tượng hão huyền sư, rất giống như người dệt mộng, khác biệt ở chỗ thanh tỉnh cùng cảnh trong mơ.

    Hình tượng hão huyền sư thi triển năng lực, chân thật cùng hình tượng hão huyền trùng điệp, nơi chốn đều có thể giấu sát khí, cũng là một loại năng lực dị hóa thật đặc biệt.

    Một hàng năm người, ngoại trừ Trình Mạch năm người còn lại đều là tinh thần dị hóa, hơn nữa đều là dị hóa nhân có năng lực đặc thù khó gặp.

    Lần này Quý Hủ không định lái phòng xe ra ngoài, xe dù lớn nhưng không biện pháp chuyên chở hàng hóa, lái cũng không tiện lắm.

    Hắn chuẩn bị ba chiếc xe tải dùng xăng, đi căn cứ Vinh thị cải trang nguồn năng lượng, thuận tiện sửa chữa lại toa xe, làm cho mỗi xe đều có chỗ ăn cơm, ngủ cùng tắm rửa.

    Lúc đang chuẩn bị vật tư ra cửa, Bạch Đình Nham tìm tới bàn bạc vấn đề ăn mòn của Đào Thanh Ngô.

    Biện pháp đương nhiên có, nhưng phải tìm được Dược thành trong truyền thuyết.

    - Tôi cũng chỉ là nghe tin vỉa hè, thật giả khó phân biệt, theo như đồn đãi Dược thành có thuốc áp chế chấm đen, cũng có thuốc làm chậm quá trình ăn mòn, anh hẳn cũng rõ ràng nếu quả thật có loại thuốc như vậy, giá cả sẽ không rẻ, cũng không phải dùng đồ vật gì đều có thể đổi được.

    Chỉ cần có hi vọng là tốt rồi, sợ nhất là hoàn toàn không có hi vọng.

    Bạch Đình Nham nói:

    - Tôi mang theo đồ vật tới cho cậu, tạm thời chỉ có bấy nhiêu, cậu xem dùng được không.

    Hai người khiêng xuống một thùng gỗ, Bạch Đình Nham tự mình mở thùng, lấy ra một kiện vũ khí tạo hình độc đáo.

    Ánh mắt Quý Hủ nháy mắt sáng ngời.

    Bạch Đình Nham cầm vũ khí đi hướng tảng đá lớn.

    - Đây là tôi dựa vào năng lực bản thân nghiên cứu ra súng không khí cao áp, không cần viên đạn, chỉ cần rút không khí là có thể nén thành không khí đạn.

    Bạch Đình Nham kéo ống hút, giơ súng nhắm vào tảng đá cách 20m, phanh một tiếng tảng đá bị đánh dập nát, nếu là đầu của cuồng thi hay quái vật cũng không cứng rắn hơn được tảng đá.

    Bởi vì dùng là không khí đạn, có khoảng cách hạn chế, khoảng cách càng gần lực sát thương càng mạnh, chỗ tốt là không bị hạn chế viên đạn, chỉ cần có không khí, còn có không khí đạn liên tục không ngừng.

    Bạch Đình Nham nói:

    - Đây là nhóm đầu tiên, chờ điều kiện cho phép, tôi sẽ tăng cường khoảng cách bắn.

    Quý Hủ nói:

    - Tôi sẽ liên hệ với căn cứ Vinh thị ở Vân Hải thị, anh cần tài liệu hay linh kiện gì có thể liên hệ với bên kia, bọn họ sẽ giúp anh chế tạo, như vậy có thể chế tạo nhiều súng hơn.

    Bạch Đình Nham gật đầu.

    Quý Hủ nguyên bản không muốn nhiều lời, nhưng vẫn nhịn không được:

    - Với tình huống của Đào Thanh Ngô, nếu còn gặp mặt mẹ hắn thêm một lần nữa, không cần đợi đến lúc tôi trở về hắn đã biến thành cuồng thi.

    Nếu Đào Thanh Ngô tự hiểu lấy, chặt đứt liên hệ với mẹ hắn, không cần tiếp tục đi gặp bà ta, Quý Hủ sẽ dặn dò tiểu Ô Ô cùng Trương thúc, lúc cần thiết có thể giúp Đào Thanh Ngô chuyển bớt vật chất hắc ám đi ra, sau đó lại cấp cho tiểu Ô Ô gốc cải thìa để cho hắn phóng thích là được.

    Nếu như là giữ mạng, Quý Hủ có thể cho tiểu Ô Ô giúp đỡ một lần, nhưng nếu bên này mệt nhọc đi hỗ trợ, bên kia vẫn vội vàng làm sâu sắc trình độ ăn mòn, hắn cần gì phải để cho tiểu Ô Ô chịu tội làm gì?

    Bạch Đình Nham thở dài nói:

    - Tôi đã nói qua với hắn, sau này hắn sẽ không tiếp tục đi thăm mẹ hắn, có đồ vật cho người khác mang qua, hắn sẽ không tiếp tục xuất hiện.

    - Tốt nhất là như vậy, bằng không sẽ không ai cứu được hắn.

    Thu thập xong xuôi, Quý Hủ đem căn cứ giao cho quản ủy hội, đem nhà kính của mình giai cho dì Thu cùng Trương thúc chiếu cố.

    Ba xe tải hạng trung một đường chạy hướng Vân Hải thị.

    Trên đường gặp mấy cuồng thi tiến giai đều bị đọa biến thú thu năng lượng tinh thạch, hoàn toàn cũng không chậm trễ hành trình.

    Lần này ra ngoài, Quý Hủ mang theo ba xe vật tư, trong đó hơn phân nửa lương thực cùng rau xanh đều lưu cho căn cứ Vinh thị, còn lại là mang đi trao đổi hoặc bán ra, ra ngoài một chuyến khẳng định không thể tay không trở về.

    Quý Hủ còn đi Thanh Giang thị lấy vật tư của Phạm Bảo bị niêm phong mang theo, gia cố thêm một toa xe đều vận chuyển tới căn cứ Vinh thị.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  9. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 230:

    Những lương thực này tuy bị ăn mòn khá nghiêm trọng, nhưng hiện giờ ai mà không ăn loại lương thực này đây? Không có lương thực trong veo, thấp xâm cùng trung xâm so sánh, chỉ cần không mốc meo thối rữa, đây chính là lương thực tốt nhất.

    Chứng kiến Quý Hủ mang tới nhiều vật tư như vậy, người căn cứ Vinh thị đều thật kích động, Phiền Châu tự mình mang theo một đám cao tầng chạy tới hỗ trợ dỡ hàng, mừng rỡ cười toe toét.

    Ba xe tải hạng trung đều bị Quý Hủ thả vào kho hàng giảm tốc độ chảy của thời gian, đồ vật trong kho hàng cũng không cần động, toa xe của Quý Hủ cũng để nguyên, chỉ đem vật tư trong hai xe cùng một toa xe kèm theo đều lưu cho căn cứ Vinh thị.

    Có người từ trong xe mang ra giỏ rau dưa mới mẻ, làm mọi người kích động hoan hô, bọn họ đã nguyên một mùa đông không gặp được rau dưa, còn là rau dưa nhan sắc bình thường như vậy!

    Phiền Châu đi qua đạp vào mông một người:

    - Xem các anh tiền đồ!

    Mắng người khác nhưng hắn lại cầm một quả cà chua cắn một ngụm lớn, nước chua ngọt tràn ngập khoang miệng, ăn ngon thở dài một tiếng, giương mắt liền nhìn thấy từng đôi ánh mắt theo dõi hắn.

    - Đừng nhìn chằm chằm, mỗi người một quả, ăn xong tiếp tục làm việc, không được lấy thêm!

    Một đám người như ong vỡ tổ chen chúc qua cướp cà chua.

    Có người nhịn không được hỏi:

    - Quý tiên sinh, ngài làm sao đem rau dưa trồng ra hương vị bình thường như thế này? Căn cứ chúng tôi cũng mở khu gieo trồng, thật vất vả mọc lên, nhưng không biết tại sao cải thìa là lá cây màu đen, còn rất lớn, hương vị thật sự khó nói hết. Quý tiên sinh có bí quyết gì có thể dạy chúng tôi hay không?

    Quý Hủ nói:

    - Bí quyết quả thật là có, lần này tôi tới đây chính là muốn đem "bí quyết" dạy cho Phiền tổng.

    Nhóm cao tầng đều kích động:

    - Phiền tổng, ngài nhất định phải chăm chỉ học, ngày sau cải thiện cơm nước phải dựa vào ngài.

    Quý Hủ từ trên xe mang xuống một thùng nhỏ, thêm một vật bị bao vây kín, nhấc lên thật nặng.

    Quý Hủ không để cho người khác hỗ trợ, chính mình cầm đi vào văn phòng của Phiền Châu.

    Quý Hủ đem một cái thùng nước chừng 2L đẩy qua:

    - Đây là bí quyết!

    Phiền Châu mở mảnh vải đen, nhìn thấy một thùng nước khoáng thật bình thường, chất lỏng trong thùng nhìn thấy thật không bình thường, là màu vàng trong veo.

    - Đây là..

    - Làm sạch dịch.

    Quý Hủ đáp.

    Phiền Châu run lên, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Quý Hủ.

    Quý Hủ:

    - Chỉ có thể làm sạch vật chất hắc ám trong đất đai, không thể dùng ở địa phương khác, chỉ cần đất đai sạch sẽ, lại có được mầm móng sạch sẽ, có thể gieo được cây trồng trong veo.

    Căn cứ Vinh thị chủ yếu phát triển nghiệp chế tạo, bọn họ mở một ít đất trong căn cứ, độc lập, nhưng không cách nào đại diện tích phát triển nông nghiệp, đây cũng là nguyên nhân Quý Hủ không cấp hoa tâm mà là cung cấp hoa dịch.

    Hoa thụ làm sạch nếu trồng trong căn cứ Vinh thị, rất khó được tỉ mỉ chăm sóc, còn có thể rước lấy tai họa.

    Trong Vân Hải thị thế lực phức tạp, căn cứ Vinh thị cũng không độc lập ngoài Vân Hải thị, chỉ riêng nhà máy hóa chất đã đủ chọc người đỏ mắt, cũng đừng dùng hoa thụ làm sạch đi dò hỏi điểm mấu chốt của những thế lực khác, trực tiếp sử dụng hoa dịch là được.

    Phiền Châu hít sâu một hơi, áp chế kích động trong lòng, hắn biết rõ giá trị của thùng nước này.

    Hắn nhìn một đoàn phồng lên trước ngực Quý Hủ, ông chủ của mình đang uốn trong lòng Quý Hủ nằm ngủ, ông chủ có thực lực thế nào hắn rõ ràng nhất, làm ra đồ vật gì đó không thể tưởng tượng nổi hắn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

    Ông chủ hai căn cứ mặc dù là người một nhà, nhưng còn có nhiều người cần ăn cơm, chuyện trong sinh ý khẳng định còn phải nói rõ ràng.

    Phiền Châu điều chỉnh lại tâm tính, bày ra tư thế đàm phán buôn bán:

    - Quý tiên sinh muốn trao đổi cái gì?

    Quý Hủ mở ra thùng nhỏ giao cho Phiền Châu:

    - Vật tư cùng thùng làm sạch dịch ở đây, đổi vật này.

    Trong thùng là một xấp bản vẽ, là Bạch Đình Nham tự tay viết ra linh kiện, điều này đối với nhà máy hóa chất mà nói rất đơn giản, đối với Bạch Đình Nham thì lại khó khăn, tạo ra bằng thủ công khẳng định không tinh vi bằng máy móc chế tạo.

    Quý Hủ yêu cầu sau khi căn cứ Vinh thị chế tạo xong, tự mình phái xe đưa đi căn cứ trấn Bạch Loan, giao trong tay Bạch Đình Nham.

    Quý Hủ còn cầm theo một ít mầm móng trong veo, xem như làm thù lao cải trang ba chiếc xe tải.

    Cuộc trao đổi này đừng nói là Quý Hủ cấp cho không ít, dù Quý Hủ không cấp vật gì, chỉ cần ông chủ lên tiếng bọn họ cũng không thể không đón.

    Trong mấy ngày chờ đợi cải trang xe, Quý Hủ lại vây ra một khu vực gieo trồng cho căn cứ Vinh thị, bên kia nguyên bản đều trồng hoa cỏ, rửa sạch xong trồng chủng loại khác là được.

    Quý Hủ lại xây một nhà ấm trong suốt trong nội căn cứ, đất đai được làm sạch căn cứ Vinh thị có thể tự mình trang bị phương tiện, nhưng khó khăn ở chỗ kiến tạo, hiện tại có Quý Hủ ra tay, đợi tới mùa đông bọn họ cũng có rau quả mới mẻ mà ăn.

    Ba xe cải tạo hoàn thành, bổ sung nước uống, lại xuất phát đi Hải Tân thị.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  10. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 231:

    Từ Thanh Giang thị đi Vân Hải thị cũng đã quen đường, nhưng từ Vân Hải thị đi Hải Tân thị thì không biết, trên đường sẽ gặp nguy hiểm như thế nào cũng không biết, đây là nguyên nhân Quý Hủ nhiều lần nhắc nhở bốn người Trình Mạch phải cẩn thận.

    Lần này đi xa nhà sẽ có nguy hiểm, bọn họ đều rõ ràng nhưng vẫn cùng hắn đi ra ngoài.

    Bọn họ cũng rất muốn biết hiện giờ bên ngoài biến thành bộ dáng gì nữa, nguy hiểm thì nguy hiểm, một khi có thu hoạch cũng là đại thu hoạch.

    Bọn họ ở bên ngoài đạt được gì đó toàn bộ đều thuộc về bọn họ, chỉ bằng một điểm này bọn hắn đi ra một chuyến cũng sẽ không thiệt thòi.

    Cũng không phải là ai cũng có cơ hội đi theo Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An đi ra ngoài.

    Cửa kính xe của Quý Hủ luôn mở ra, phương tiện cho đọa biến thú ra vào, vẫn như lúc đi Vân Hải thị, do đọa biến thú mở đường, bọn họ theo đọa biến thú đi trước là được, an toàn tuyệt đối có bảo đảm.

    Xuất phát ngày đầu tiên xe tải một đường không ngừng lại, trên đường gặp được nguy hiểm đều giao cho đọa biến thú giải quyết, một đường thu gặt đi qua, một ngày lấy được trên trăm viên năng lượng tinh thạch.

    Một mùa đông trôi qua, số lượng cuồng thi tiến giai nhân lên gấp đôi, nếu không nhờ có đọa biến thú mở đường, bọn họ còn muốn cùng cuồng thi tiến giai ngay mặt đối kháng không nói chậm trễ thời gian, nguy hiểm cũng không nhỏ.

    Buổi tối là đọa biến thú tìm địa phương nghỉ ngơi, ba xe tải đỗ ngang nhau, lấy nồi cùng bếp nhóm lửa nấu cơm.

    Bọn họ xem như một ngày chỉ ăn hai bữa cơm, điểm tâm cùng cơm chiều, giữa trưa dừng xe một lần giải quyết vấn đề cá nhân, đều ở trên xe tùy tiện ăn chút gì lại tiếp tục chạy tới, thẳng tới tối nghỉ ngơi mới có thể chính thức ăn bữa cơm no.

    Ba xe tải đều bị bao trùm trong tường phòng hộ, Thu Quân Văn cùng Mạnh Bắc Trạch đều biết nấu cơm, Trình Mạch cùng Trì Ánh đi theo hỗ trợ.

    Nhân lúc này Quý Hủ mang theo đọa biến thú đi ra ngoài săn mồi.

    Một ngày trôi qua, cực khổ nhất là đọa biến thú, không mang theo hoa mẫu ra ngoài nên đồ ăn của đọa biến thú phải đổi thành động vật dị hóa.

    Nhiệt độ không khí tăng trở lại hơn 10 độ, Quý Hủ nằm sấp trên lưng đọa biến thú cũng không cần tiếp tục đem mình trùm kín mít, nhưng vẫn đem kính bảo hộ.

    Đọa biến thú bay qua trên một tòa thành thị, từ trên cao quan sát cả tòa thành thị một mảnh tĩnh mịch, trừ bỏ cuồng thi cùng quái vật, không nhìn thấy căn cứ nhân loại, điều này làm trong lòng Quý Hủ trầm xuống.

    Một đường đi qua, trừ bỏ cuồng thi chính là quái vật dị hóa, không gặp được một người sống, cả thành thị lớn như vậy ngay cả một người sống sót cũng không có, còn có người sống nào còn tồn tại được sao?

    Đọa biến thú lao xuống, một con trâu dị hóa bên dưới nhận thấy được nguy hiểm, điên cuồng chạy trối chết.

    Đọa biến thú không nhanh không chậm truy theo phía sau, đuổi tới mức con trâu dị hóa thật sự chạy không nổi, mới lao xuống một ngụm cắn cổ, mang lên không trung, máu tươi ào ào rơi xuống.

    Hiện tại không cần thu thập máu tươi, đọa biến thú có thể đương trường cắn chết con mồi.

    Một người một thú không quay về nơi đóng quân, phòng ngừa mùi máu tươi hấp dẫn quái vật, tìm một bãi đất rớt xuống, Quý Hủ trượt xuống dưới đất.

    Đọa biến thú không đổi nhỏ, ngồi bên cạnh chờ Quý Hủ đút cho ăn.

    Quý Hủ mang theo thạch anh, thực vật còn thêm một cây súng không khí, cũng mang theo cây dù bên mình.

    Hắn lấy ra chủy thủ, hiện trường rửa sạch con mồi.

    Trong khoảng thời gian này Quý Hủ đã thăm dò yêu thích của đọa biến thú, lúc nó săn bắn thích trước tiên đe dọa con mồi, làm cho con mồi sợ hãi tới cực điểm, sau đó mới một ngụm cắn chết.

    Thịt cũng muốn ăn tươi mới nhất, để thời gian quá dài hoặc là lưu trong tủ lạnh nó không thích ăn.

    Quý Hủ suy đoán có lẽ trong con mồi mới chết còn lưu lại cảm xúc sợ hãi, cho nên thịt cần ăn lúc tươi mới, lúc lạnh cảm xúc sợ hãi sẽ không có, thịt cũng sẽ trở nên không thể ăn.

    Ăn hết nguyên con trâu mới xem như ăn no.

    Quý Hủ tỉ mỉ nuôi dưỡng đọa biến thú, da lông cùng nội tạng cũng không ăn, chỉ ăn thịt, mỗi lần nó ăn xong chỉ còn lại bộ xương.

    Khung xương lớn như vậy cũng không tiện mang đi, vì thế Quý Hủ cắt xuống hai xương sườn, mang theo hai xương chân sau, làm cho đọa biến thú cầm lấy mang về nơi đóng quân.

    Một người một thú rời đi không đầy một lát, bên dưới lòng đất sột soạt đi ra mấy người gầy như que củi.

    Bọn họ cảnh giác quan sát một vòng, thấy quái vật khổng lồ kia đã thật sự đi khỏi, đều nhào vào khung xương một trận cắn xé, ăn như hổ đói.

    Bọn họ đề phòng lẫn nhau, liều mạng cắn xé, bọn họ chưa từng được nếm qua thịt mới mẻ như vậy, thịt nát còn lưu lại trên khung xương cũng đủ cho họ ăn một trận no nê.

    Mấy nhi đồng gầy trơ xương không cùng người lớn tranh xương trâu, mà đoạt dạ dày cùng bụng sau đó bỏ chạy.

    Có người lớn không cam lòng truy theo, nhưng mấy nhi đồng đều là lang tể tử hung ác, một hai người lớn hoàn toàn đánh không lại, chỉ có thể không cam lòng nhìn mấy nhi đồng chạy xa.

    Quý Hủ mang theo đọa biến thú trở lại nơi đóng quân, cơm chiều vừa chuẩn bị xong, có thể ăn.

    Quý Hủ lên xe tắm rửa, một góc toa xe được cải trang thành nơi tắm rửa, thùng nước được đặt trên phòng ngủ trần xe, tắm vòi sen đều không thành vấn đề.

    Quý Hủ rửa sạch, tiểu đọa biến thú cũng bị bắt vào cẩn thận chà xát một phen, sau đó thơm ngào ngạt xuất hiện trên bàn cơm.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
Thread Status:
Not open for further replies.
Trả lời qua Facebook
Loading...