Welcome! You have been invited by NguyTHa to join our community. Please click here to register.
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 891:

Mặc dù độc đoán, cái gì đều là lão gia tử định đoạt, nhưng mà lão gia tử vẫn sẽ làm bộ dáng, để mọi người hợp mưu hợp sức, mỗi người phát biểu ý kiến của mình.

Chung Thiên Thiên nghe gia tộc lớn này phát ra tiếng nói cười vui vẻ như vậy, mặc dù còn không nhìn thấy người trong nhà, trong lòng cũng đã rất thích.

Cô liền thích loại gia đình hòa thuận, không có lục đục với nhau này, quan trọng nhất là, sẽ không xem thường xuất thân gia đình của cô.

Nam Cung Cần đi ở phía trước, xuất hiện đầu tiên trong phạm vi tầm mắt của mọi người.

Gần như là Nam Cung Cần đi vào, liền có một thanh âm rất êm tai nói: "Nha, chú hai tới. Chú hai, chú đến cùng là mang đến cho mọi người tin vui bất ngờ gì?"

Nghe được thanh âm của người đàn ông ở bên trong, mặc dù còn không nhìn thấy người, Chung Thiên Thiên cũng đã tâm động.

Thanh âm thật dễ nghe.

Đáng tiếc, bản thân cô chính là đại tiểu thư nhà họ Nam Cung, mặc dù không có quan hệ máu mủ, nhưng cũng không thể phát sinh bất cứ quan hệ gì với những vị thiếu gia này.

Bằng không nhà họ Nam Cung có sáu vị thiếu gia đều lớn lên đẹp trai như vậy, như thế nào, cô cũng có thể tìm một phò mã đỉnh cấp cho bản thân.

Đương nhiên, Nam Cung Cần cũng không biết những ý nghĩ xấu xa của Chung Thiên Thiên.

Giờ phút này Nam Cung Cần quét mắt một vòng, cuối cùng dừng ánh mắt ở trên người Nam Cung Nhân Nghĩa.

"Ba, hôm nay con muốn tuyên bố một chuyện vô cùng quan trọng trước mặt mọi người."

Mặc dù ở trên chiến trường Nam Cung lão gia tử rất trầm ổn, nhưng ở trong sinh hoạt lại là người sấm rền gió cuốn, quả thực không chịu được Nam Cung Cần nhiều lần úp úp mở mở như vậy.

"Ai nha, có rắm cứ thả! Nếu con không thả, ba liền thả!"

Lời của lão gia tử dẫn tới một đám cháu trai cười vang.

Nam Cung Cần cũng là hết chỗ nói rồi, làm một động tác "Mời" : "Ba, tin vui của con tuyệt đối là lớn nhất, nếu không vẫn là ngài nói trước đi. Ngài nói tin vui của ngài trước, con lại nói tin vui của con sau."

Nam Cung Nhân Nghĩa lắc đầu: "Không không không! Tin vui của ba mới là lớn nhất, không có tin vui nào còn lớn hơn tin vui mà lát nữa ba muốn nói cho mấy đứa, cho nên con nói trước đi."

Nam Cung Cần không có biện pháp, chỉ có thể đáp ứng.

"Được. Vậy con nói. Trận bi kịch xảy ra ở nhà chúng ta 18 năm trước, con nghĩ dù là không phải tất cả mọi người đều trải qua, nhưng nó lại trở thành nỗi đau nhức vĩnh viễn của người nhà họ Nam Cung chúng ta. Ngọc Nhi rời đi làm nhà họ Nam Cung chúng ta trải tra một trận thương nặng sinh ly tử biệt.

Thế nhưng mà con muốn nói là, Ngọc Nhi ở trên trời có linh, trước khi chết, có sinh ra một đứa con gái. Mà cô gái này, tiểu thư chân chính của nhà họ Nam Cung chúng ta, con đã tìm được rồi."

Tiếng nói của Nam Cung Cần vừa dứt, những thiếu gia đời cháu dẫn đầu đứng lên, tiếp theo là Nam Cung Thuật cùng Nam Cung Triệu đã chấn kinh đến nửa ngày không nói ra lời.

Bởi vì ba anh em bọn họ đã từng là những người thân với Ngọc Nhi nhất, là những người anh trai muội khống nhất.

Giờ phút này nghe được Ngọc Nhi nhà bọn họ lại còn có huyết mạch ở trên đời này, cho dù là thủ trưởng lớn, giờ phút này cũng không thể bình tĩnh. Chỉ là nghe được tin tức của Ngọc Nhi, hốc mắt đều đã đỏ lên.

"Thật.. Thật sự?"

"Thật." Mặc dù trong lòng Nam Cung Cần có chút khó chịu, nhưng giờ phút này cũng bị loại không khí này lây nhiễm.

Nghĩ đến cảnh khi còn bé Ngọc Nhi nhỏ như vậy liền đi theo phía sau mông bọn họ mềm mềm mại mại gọi anh trai, ông cũng không chịu được mà đỏ cả vành mắt.

Sau đó, Nam Cung Cần dịch mở thân hình sang một bên, sau khi Chung Thiên Thiên hít sâu một hơi, dưới cái dắt tay của Cố Minh Triết, trong ánh mắt chờ đợi của mọi người, vượt qua cửa, đi vào phòng họp.

Nói thật, ngay lúc mọi người nhìn thấy Chung Thiên Thiên đi tới, trong lòng đều có chút thất vọng nho nhỏ.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 892:

Trước khi thay đổi dung mạo, Ngọc Nhi là xinh đẹp như vậy, tinh xảo như vậy.

Vì sao con gái của Ngọc Nhi lại thường thường như vậy?

Chung Thiên Thiên là ngượng ngùng đỏ mặt, cúi thấp đầu đi vào, cho nên cô cũng không nhìn thấy biểu tình của mấy người nhà họ Nam Cung.

Thế nhưng mà Cố Minh Triết đi cùng một chỗ với Chung Thiên Thiên lại thấy được vẻ mặt của mọi người, vẻ mặt này..

Tại sao lại có chút không giống với sự tưởng tượng của anh đâu?

"Ba, đây chính là con gái của Ngọc Nhi, cháu ngoại gái ruột của ngài -- Chung Thiên Thiên."

Cho dù còn không có đối diện nhìn Nam Cung lão gia tử, thế nhưng mà Chung Thiên Thiên cũng đã có thể cảm nhận được áp lực đến từ phía Nam Cung lão gia tử.

Có một loại người, trời sinh chỉ thích hợp sống ở nơi âm u mà giở trò.

Một khi để người đó nổi lên mặt nước, người ta liền sẽ có một loại sợ hãi khi thấy ánh sáng. Đặc biệt là dưới sự chiếu rọi của ánh sáng chính nghĩa, đa số loại người này đều sẽ cảm thấy không được tự nhiên.

Chung Thiên Thiên chính là người như vậy.

Tiếng nói của Nam Cung Cần vang lên, Nam Cung lão gia tử lại là nửa ngày đều không lên tiếng.

Chung Thiên Thiên biết nhất định là Nam Cung lão gia tử quá kinh ngạc, bị thân phận của cô làm cho chấn động. Dù sao Nam Cung Cần đã từng nói cho cô biết, lão gia tử là vợ khống, con gái khống, chắt gái khống. Nhà họ Nam Cung, sự tồn tại của đàn ông đều là cỏ dại, chỉ có sự tồn tại của con gái mới là công chúa..

Trong lòng Chung Thiên Thiên là chắc chắn như vậy, thế nhưng mà trong lòng Cố Minh Triết lại có chút không quá lạc quan.

Nam Cung lão gia tử, đó chính là một vị cấp bậc thượng tướng, đời này có sóng to gió lớn gì mà ông chưa thấy qua? Sẽ bởi vì sự xuất hiện của một cháu ngoại gái mà rung động đến mức lâu như vậy đều không bình tĩnh nổi sao?

Ngẩng đầu nhìn lên, vừa lúc nhìn thấy ánh mắt Nam Cung lão gia tử phóng tới, trong lòng Cố Minh Triết kinh hãi, nhanh chóng cúi đầu.

Nửa ngày đều không chiếm được sự đáp lại của lão gia tử, thế là Chung Thiên Thiên quyết định chủ động ra tay.

Lóa mắt nhìn phương hướng Nam Cung lão gia tử một chút, lập tức liền cúi đầu 90 độ với lão gia tử.

"Ông ngoại, chào ngài! Cháu là Thiên Thiên, lần đầu gặp mặt, chúc ông ngoại thân thể khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi!"

Chung Thiên Thiên nói xong, cho rằng Nam Cung lão gia tử sẽ để ý đến cô. Thế nhưng mà cô vẫn luôn khom người, không dám đứng thẳng lên, bên phía Nam Cung lão gia tử lại vẫn luôn không lên tiếng.

Vẫn là hai vị cậu trước là em gái khống, hiện tại hẳn là cháu gái khống Nam Cung Thuật cùng Nam Cung Triệu không nhìn được, nhao nhao đi đến bên người Chung Thiên Thiên, đỡ thân thể cô lên.

"Đến, Thiên Thiên, để chúng ta xem thật kỹ một chút!"

Bởi vì lão gia tử vẫn luôn không nói gì, trái tim của Chung Thiên Thiên vẫn luôn cảm thấy bất ổn, thế nhưng mà sau khi nghe được thanh âm của Nam Cung Thuật cùng Nam Cung Triệu, cả trái tim rốt cục buông ra một chút.

Chung Thiên Thiên đứng dậy, thế nhưng mà đôi mắt cũng không dám nhìn thẳng Nam Cung Thuật cùng Nam Cung Triệu, chỉ có thể dùng ánh mắt quét bọn họ một chút. Thế nhưng mà sau khi cảm giác được toàn thân bọn họ đều là chính khí, ánh mắt lại không tự chủ được mà phiêu đến chỗ khác.

Ba anh em Nam Cung Thuật đều vô cùng biết nhìn người, mà lại vừa xem liền chuẩn. Sau khi nhìn thấy loại ánh mắt này của Chung Thiên Thiên, đều là cảm thấy trầm xuống.

Con gái Ngọc Nhi, không nên có ánh mắt như vậy!

Có ánh mắt như vậy, cũng không quá tốt.

"Lão nhị, cậu nói Thiên Thiên chính là con gái Ngọc Nhi, cậu xác định chưa?"

Nam Cung Cần biết mọi người khẳng định đều sẽ có nghi vấn như vậy, cho nên cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp đưa một phần văn kiện trong tay cho Nam Cung Thuật.

"Trước khi nhận Thiên Thiên, em đã dùng máu của Thiên Thiên cùng máu của ba, ba anh em chúng ta, cùng toàn bộ sáu anh em A Kình để làm xét nghiệm. Kết quả xét nghiệm chính là, độ tưng tự DNA của Thiên Thiên cùng ba là 92%.."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 893:

"Độ tương tự DNA với em là 87%, với anh là 88%, với lão tam là 87%, với sáu anh em A Kình bọn họ ít nhất cũng là đạt đến 67%.

Từ kết quả xét nghiệm máu xem ra, Thiên Thiên 100% là người thân của chúng ta! Sau đó em lại điều tra gia đình Thiên Thiên. Ba của Thiên Thiên là Chung Khuê Quân đã từng có một người vợ đã mất, tên của người đó là Bồ Ngọc, hẳn là Ngọc Nhi. Lúc Ngọc Nhi gả cho Chung Khuê Quân đã mất trí nhớ. Em đã tìm người tra xét video lúc trước của Ngọc Nhi, xác định thật sự là Ngọc Nhi. Mặc dù về sau Ngọc Nhi lại thay đổi dung mạo, nhưng mà trước khi gả cho Chung Khuê Quân, dung mạo vẫn là không thay đổi. Lại về sau, chính là Thiên Thiên ra đời.

Cho nên, không có gì bất ngờ xảy ra, Thiên Thiên hoàn toàn chính xác chính là thiên kim thất lạc nhiều năm của nhà họ Nam Cung chúng ta."

Lúc Nam Cung Cần nói chuyện còn tăng thêm một câu "Không có gì bất ngờ xảy ra", là bởi vì, mặc dù máu của Chung Thiên Thiên cùng bọn họ rất tương tự, thế nhưng mà.. Ông còn muốn lại tra Chung Noãn Noãn một chút.

"Quá tốt rồi! Thiên nhiên, anh là anh sáu của em, anh gọi là Nam Cung Trạch."

"Thiên Thiên, anh là anh năm của em, anh gọi là Nam Cung Dịch."

"Đi đi, như thế nào cũng nên từ anh cả giới thiệu đầu tiên!" Nam Cung Kình thay đổi khuôn mặt thiết huyết của ngày thường, mặc quân trang đi đến trước mặt Chung Thiên Thiên: "Thiên Thiên, anh là anh cả của em, anh gọi là Nam Cung Kình. Mặc dù trước đó chúng ta chưa từng gặp mặt, nhưng mà em không cần lo lắng, nếu là anh em, về sau chuyện của em chính là chuyện của anh cả."

"Thiên Thiên anh là anh hai của em, anh gọi là Nam Cung Lễ! Lời đại ca nói chính là lời anh muốn nói."

"Thiên Thiên, anh là anh ba của em, anh gọi là Nam Cung Vân." Dứt lời, nhỏ giọng nói bên tai Chung Thiên Thiên: "Lúc nào có rảnh tới công ty anh một chuyến, anh có lễ vật lớn đưa em!"

Nam Cung Vân chưa từng tiếp cận bất kỳ người phụ nữ nào, nhưng mà chỉ cần vừa nghĩ tới, đây là con gái của cô anh, dù là cảm thấy tướng mạo của cô thật chẳng ra sao cả, thuộc về loại nếu là bình thường tới gần anh, anh liền sẽ buồn nôn kia, nhưng mà bởi vì nghĩ đến đây là con gái của cô anh, Nam Cung Vân lập tức liền từ bỏ tất cả cổ quái của mình.

Cảm nhận được hơi thở của Nam Cung Vân phun tại bên tai cô lúc anh nói chuyện, mặt Chung Thiên Thiên đỏ đến sắp muốn rỉ máu. Nhưng mà trong lòng lại vui vẻ đến thét lên.

Nam Cung Vân, kia là người khống chế mạch máu kinh tế nhà họ Nam Cung. Anh có lễ vật lớn đưa cô, hẳn là muốn đưa tiền đi? Vẫn là đưa cổ phần?

Chung Thiên Thiên nhịn xuống xúc động muốn hỏi Nam Cung Vân sẽ đưa cho cô cái gì, không nhịn được trả lời một câu: "Cảm ơn anh ba."

Sau khi anh em nhà họ Nam Cung nghe xong, cảm thấy Nam Cung Vân quả thực chính là cái móng heo lớn không muốn mặt.

Anh bốn Nam Cung Chính vội vàng nói: "Thiên Thiên, anh là Nam Cung Chính, anh tư của em. Lúc em tới công ty nhớ rõ tìm anh, anh tư cũng có lễ vật lớn đưa em."

Chung Thiên Thiên lại mở miệng: "Cảm ơn anh tư."

"Thiên nhiên, anh cả cũng có lễ vật lớn."

"Anh hai cũng có!"

"Anh năm cũng có!"

"Anh sáu cũng có!"

"Khụ khụ.."

Nam Cung lão gia tử không nhìn được, ho khan hai tiếng.

Một đám cháu trai đã không bình tĩnh này lập tức ngậm miệng. Nhưng mà từng người lại vô cùng phấn khởi --

Nhà bọn họ! Thế hệ này của bọn họ! Rốt cục có con gái!

Thấy nãy giờ lão gia tử đều không nói gì, Nam Cung Kình nghĩ đến còn chưa giới thiệu con trai con gái của mình, lại vội vàng nói: "Linh Nhi, Húc Nhi, mau gọi cô!"

Từ đầu đến cuối Chung Thiên Thiên đều không dám nhìn Nam Cung lão gia tử, cho nên nghe Nam Cung Kình nói, liền quay đầu nhìn về phía hai đứa trẻ ở một bên.

Không nhìn không sao, vừa nhìn, liền thấy hai đứa nhỏ không mấy thân thiện với cô kia.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 894:

Ngũ quan của Nam Cung Húc cùng Nam Cung Linh đều tương đối xuất sắc, mặc dù Chung Thiên Thiên mặt manh, nhưng mà dáng dấp của hai đứa bé này thực sự quá dễ nhìn, cho nên lại nhìn thấy bọn họ lần nữa, Chung Thiên Thiên như bị sét đánh.

"Sao.. Tại sao là các người?"

Cố Minh Triết vẫn luôn bị đám người xem nhẹ đến vô cùng triệt để đột nhiên giật mình, một dự cảm không tốt lập tức nảy lên trong lòng.

"Thiên Thiên sao vậy, em biết hai đứa nhỏ? Giới thiệu cho em một chút, đây là con trai anh tên là Nam Cung Húc, đây là con gái anh tên là Nam Cung Linh. Hai đứa là một đôi long phượng thai."

Chung Thiên Thiên: "!"

"Hai đứa, tại sao không gọi người? Mau gọi cô! Đây chính là cô ruột của các con! Là cô ruột giống như chú hai, ba, bốn, năm, sáu vậy!"

Nam Cung Kình không biết chuyện giữa bọn nhỏ cùng Chung Thiên Thiên, lại tiếp tục làm bọn nhỏ chào hỏi người.

Tiểu Linh Nhi chu miệng nhỏ một chút, "Thình thịch" một tiếng từ trên cái ghế của mình tụt xuống, bước chân ngắn nhỏ đi đến bên người Nam Cung lão gia tử, cũng không nói lời nào, chỉ là ánh mắt vô cùng u oán, nhìn Chung Thiên Thiên một chút, liền chôn khuôn mặt nhỏ ở trong ngực Nam Cung lão gia tử.

Đám người kinh ngạc.

Bởi vì hiện tại Tiểu Linh Nhi chân chính là tiểu công chúa nhà họ Nam Cung, mọi người nâng ở trong lòng bàn tay sợ nát, ngậm ở trong miệng sợ tan. Mà tiểu công chúa cũng là cô bé vô cùng khiến người ta yêu thích, ngoan nhất chính là miệng.

Cho dù là các bác trai bác gái quét dọn trong khu biệt thực, con bé đều biết hết. Tuyệt đối sẽ không bởi vì thân phận của đối phương thấp mà xem thường. Cho nên cho dù là bác trai bác gái quét rác đều vô cùng thích vị tiểu công chúa nhà họ Nam Cung này.

Đây là lần đầu tiên bọn họ gặp tiểu công chúa không muốn gọi người.

Mấu chốt người này vẫn là châu gái thất lạc nhiều năm nhà họ Nam Cung, cô của hai đứa nhỏ.

"Cái này.. Đây là thế nào?"

Nam Cung Trạch thuộc về thần kinh tương đối lớn, nhìn chái trai cháu gái đều không gọi cô, mọi người cũng không nói chuyện, anh còn hỏi: "Tiểu Linh Nhi, cháu làm sao vậy? Bình thường không phải miệng ngọt như vậy sao? Tại sao nhìn thấy cô ruột của mình đều không gọi?"

Tiểu Linh Nhi nâng cái đầu nhỏ lên, ngắm Chung Thiên Thiên một chút, sau đó vẻ mặt khổ sở lại tiếp tục chôn đầu ở trong ngực Nam Cung lão gia tử.

"Chú sáu, kỳ thật trước đó chúng cháu đã từng gặp vị dì này." Nam Cung Húc đột nhiên mở miệng.

Chẳng qua lần này, cậu bé không tiếp tục gọi Chung Thiên Thiên là chị gái xinh đẹp nữa, càng thêm không gọi cô, mà là lạnh nhạt gọi dì.

"Sao con có thể gọi là dì? Đây là cô con!" Nam Cung Trạch tiếp tục đơn thuần sửa đúng.

Chẳng qua Nam Cung Húc lại là di truyền sự thành thục ổn trọng của ba.

Nói: "Ngày đó chúng cháu đi lạc ở sân bay, Tiểu Linh Nhi đi nhà xí không có giấy vệ sinh, cháu nhờ vị dì này đưa giấy vệ sinh cho Tiểu Linh Nhi một chút. Thế nhưng mà vị dì này lại không đồng ý."

Dứt lời, Nam Cung Húc nhìn về phía Nam Cung lão gia tử: "Lúc ấy thời gian tương đối muộn, chỗ phòng vệ sinh kia tương đối vắng vẻ, chỉ có vị dì này đang trang điểm ở nơi đó, thế nhưng mà vị dì này lại không đồng ý hỗ trợ. Về sau vẫn là một vị chị gái xinh đẹp khác trợ giúp chúng cháu."

Đám người: "!"

Tất cả mọi người không rõ vì sao chuyện nhỏ như vậy Chung Thiên Thiên cũng không muốn giúp, tất cả đều bị xấu hổ đến ngớ ngẩn.

Chung Thiên Thiên quả thực muốn xông qua tát đứa nhỏ đáng ghét này một bạt tai.

Quả thực quá đáng ghét!

Thật sự cho rằng dáng dấp bản thân đẹp, người khác đều hẳn phải giúp sao!

Giúp người là tình cảm, không giúp là bổn phận.

Không phải chỉ là không hỗ trợ sao? Làm đến bộ dáng giống như là cô giết người vậy.

Chung Thiên Thiên thấy người nhà họ Nam Cung nhìn cô, đều không nói, nhanh chóng giải thích nói: "Không phải như vậy, đứa bé này nói dối."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 895:

"Đứa bé này thật sự là làm cháu đi đưa giấy cho em gái, nhưng đứa bé này lại làm cháu lập tức đi mua giấy đưa cho em gái, bởi vì trên người đứa bé này không mang giấy. Lúc ấy cháu để một đống đồ vật ở trong phòng vệ sinh, rương hành lý lại ở bên ngoài, căn bản là không tiện đi mua giấy giúp cậu bé, cho nên cháu liền cự tuyệt. Vừa lúc có một cô gái tiến vào, trên người cô ta có giấy, cho nên liền cho Linh Nhi. Như vậy mới khiến hai anh em bọn họ hiểu lầm cháu."

Tiếng nói rơi xuống, người nhà họ Nam Cung còn trầm mặc hơn lúc trước.

Cố Minh Triết đã sắp bị người phụ nữ lúc nào cũng làm hỏng chuyện này làm tức chết, lặng lẽ giật cô một chút, ra hiệu cô không nên nói nữa.

Chung Thiên Thiên: "..."

Chẳng lẽ cô lại nói sai cái gì sao?

Mặc dù cô đích xác là nói dối, nhưng mà một đứa bé mà thôi, sao có thể cãi được cô? Hơn nữa Nam Cung Húc cũng không cãi lại!

Nơi nào có thể đoán được, Chung Thiên Thiên không biết là, mặc dù Nam Cung Húc cùng Nam Cung Linh là tiểu vương tử cùng tiểu công chúa, nhưng mà gia giáo lại vô cùng tốt, xưa nay sẽ không nói dối.

Quan trọng là, Nam Cung Linh chính là đứa bé mơ hồ, ra ngoài đi nhà xí luôn quên mang giấy, mà Nam Cung Húc thì là một cái em gái khống. Mặc dù luôn luôn thích ghét bỏ em gái, nhưng mà em gái làm không tốt, cậu bé lại sẽ luôn hoàn thành giúp em gái.

Giống như giấy, Nam Cung Linh luôn quên mang, thế nhưng mà trong túi nhỏ của Nam Cung Húc, lại luôn có rất nhiều giấy dùng cũng không hết.

Bởi vậy, Chung Thiên Thiên nói như vậy, chỉ có thể làm người nhà họ Nam Cung thấy rõ ràng, mặc dù trong thân thể Chung Thiên Thiên có chảy dòng máu của nhà họ Nam Cung, nhưng lại cũng không phải người nhà họ Nam Cung.

Ích kỷ, bị vạch trần chẳng những không xin lỗi, ngược lại còn vu oan hãm hại hai đứa bé.

Trong một cái chớp mắt này, mấy vị anh trai cùng mấy vị cậu vốn dĩ là em gái khống, cháu gái khống giống như bị giội nước lạnh, không biết nên nói cái gì.

"Mặc kệ tình huống như thế nào, Húc Nhi, Linh Nhi, bối phận của các con thấp, nên xưng hô một tiếng cô. Không gọi người, là hành vi không lễ phép."

"Nhưng con không muốn người cô như vậy!"

Tiểu Thái Dương là một đứa bé vô cùng có chủ kiến, cho dù ba đã lên tiếng, cậu bé cũng muốn làm việc dựa theo tâm ý của mình, dù là bị đánh, chỉ cần cậu bé không thích, đó chính là đụng tường nam cũng sẽ không quay đầu.

"Húc Nhi." Phu nhân của Nam Cung Kình không vui kêu một tiếng.

Mặc dù Tiểu Thái Dương không nói, nhưng cũng không để ý tới mẹ của mình.

Vốn dĩ Nam Cung Kình cũng định giáo dục con trai một chút, thế nhưng mà Nam Cung lão gia tử lại lên tiếng trước một bước.

"Được rồi được rồi, không gọi liền không gọi đi. Tước đó Thiên Thiên cũng không sinh hoạt ở nhà họ Nam Cung, hai đứa bé cảm thấy xa lạ, không muốn nhận cũng là bình thường."

Cố Minh Triết: "..."

Cái này không giống tính cách của Nam Cung lão gia tử!

Chung Thiên Thiên: "..."

Trong lòng đều lạnh một đoạn. Ông ngoại đây là ý gì?

"Cô gọi là Chung Thiên Thiên đúng không?"

"Vâng, ông ngoại."

Nam Cung lão gia tử gật đầu: "Cô trước hết cũng không cần gọi tôi là ông ngoại."

Chung Thiên Thiên kinh dị ngẩng đầu, vẻ mặt không thể tin tưởng nhìn Nam Cung lão gia tử, lã chã muốn khóc: "Ông ngoại.. Ông, ngài.. ngài là không muốn nhận cháu sao? Mặc dù mẹ cháu cùng ngài tách ra nhiều năm như vậy, nhưng mà mẹ cháu cũng không muốn như vậy, mẹ cháu là bị mất trí nhớ, căn bản cũng không nhớ được sự tồn tại của ngài, mới có thể không gặp được ngài lần cuối trước khi chết. Mẹ cháu.."

Chung Thiên Thiên còn muốn nói điều gì, lại bị Nam Cung lão gia tử vẫy tay đánh gãy.

Ông không muốn nghe một cô gái nói năng bậy bạ nói về chuyện của con gái ông.

Nếu đã biết con gái ông chết ở nơi nào, còn lại, ông tự nhiên sẽ đi điều tra.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 896:

Chờ tới lúc tra được, ai đúng ai sai, ai nên như thế nào, oan có đầu nợ có chủ, ông sẽ làm cho người đã hại con gái ông phải trả giá đắt.

"Ngọc Nhi là con gái của tôi, làm ba, tôi đương nhiên là người yêu con bé nhất trên thế giới này. Chung tiểu thư, nếu như cô là con gái của Ngọc Nhi, vậy chính là cháu gái ruột của Nam Cung Nhân Nghĩa tôi. Đối cháu gái ruột của mình, tôi chắc chắn sẽ không bạc đãi. Không chỉ sẽ không bạc đãi, trước đó thua thiệt cháu gái của tôi, tôi đều sẽ bù đắp lại tất cả."

Chung Thiên Thiên nghe xong, đôi mắt đều sáng lên.

Thế nhưng mà Nam Cung lão gia tử lập tức chuyển hướng, còn nói thêm: "Chẳng qua chuyện này đối với nhà họ Nam Cung chúng tôi mà nói là một chuyện vô cùng lớn, không thể là lão nhị nhà tôi nói cái gì chính là cái đó được. Bởi vì chuyện xảy ra đột nhiên, mặc dù tôi cũng vui mừng, nhưng cũng không thể không ôm nghi ngờ, dù sao những năm gần đây số người muốn giả mạo con gái cùng cháu gái nhà họ Nam Cung chúng tôi thật sự là nhiều lắm. Cho nên.. Thái độ của tôi như vậy còn mong Chung tiểu thư thứ lỗi. Dù sao nếu như cô không phải cháu gái nhà họ Nam Cung chúng tôi, cô liền không xứng gọi tôi một tiếng ông ngoại, cũng không có tư cách đứng ở chỗ này nói chuyện với tôi."

Chung Thiên Thiên hoàn toàn bị khí tràng của Nam Cung Nhân Nghĩa làm cho kinh sợ. Bị dọa đến nước mắt đều muốn chảy xuống.

"Nhưng không phải cậu hai đã làm kiểm tra DNA rồi sao?"

"Chuyện kiểm tra xét nghiệm này cũng chỉ là lời từ một phía của nó, mà kiểm tra xét nghiệm kia cũng không phải là tôi để cho người ta làm. Cho nên thật có lỗi, tôi không thể tin tưởng bất luận kẻ nào làm bất luận kiểm tra gì, cho nên chuyện này, tôi cần tự mình làm. Còn hi vọng cô có thể hiểu được."

Lần này Chung Thiên Thiên là hoàn toàn khóc lên.

Đều đã làm kiểm tra xét nghiệm còn không nhận, cái này không phải là không muốn nhận cô sao?

Cô nên làm cái gì?

Nam Cung Cần ở một bên cũng có chút kinh ngạc.

Ba không có khả năng không tin năng lực làm việc của ông, nhưng lời này của ba là có ý gì?

Này rõ ràng chính là không muốn nhận Thiên Thiên!

Thấy chuyện này không phát triển theo chiều hướng anh mong muốn, mặc dù Cố Minh Triết cũng có chút thất vọng, nhưng càng nhiều là tưởng rằng Chung Thiên Thiên phát sinh xung đột với Nam Cung Linh, mà Nam Cung lão gia tử đứng về phía Nam Cung Linh.

Nhưng mà, lão gia tử cũng không nói không nhận Chung Thiên Thiên, cho nên chuyện này có lẽ còn có cơ hội.

"Nam Cung lão gia tử, ngài nói đúng. Vấn đề về huyết mạch là chuyện lớn hạng nhất, nhất định phải biết rõ ràng. Thiên Thiên sẽ ở nhà chờ kết quả kiểm tra của ngài. Nếu như cần Thiên Thiên rút máu cái gì, chúng cháu tùy thời đều có thể phối hợp."

Bởi vì từ vừa mới bắt đầu Cố Minh Triết liền bị tất cả mọi người bỏ qua, cho nên giờ phút này anh không thể không tự giới thiệu bản thân: "Cháu gọi là Cố Minh Triết, là người nhà họ Cố ở thủ đô. Nhà cháu liền ở tại bán đảo sơn trang nghỉ mát, cách nhà cậu hai rất gần, cho nên nếu ngài cần chúng cháu làm cái gì, cứ việc nói."

Lão gia tử không thích ánh mắt của Chung Thiên Thiên, cũng không thích ánh mắt của Cố Minh Triết. Nhưng ông cũng là người ở địa vị cao nhiều năm, dưới tình huống bình thường đưa tay không đánh gương mặt tươi cười.

Cho nên trước khi xác định chuyện này, Chung Thiên Thiên vẫn có thể là cháu gái ông.

Thế là gật đầu nói: "Được. Yên tâm đi, nếu như tôi tự mình điều tra vẫn ra kết quả này, vậy Thiên Thiên chính là cháu gái của Nam Cung Nhân Nghĩa tôi, tôi chắc chắn sẽ không bạc đãi con bé."

Chung Thiên Thiên nghe xong, xác định chỉ là muốn xét nghiệm máu lần nữa mà thôi, liền không có sợ hãi.

Dù sao DNA của cô đã sớm giống với DNA của chung Noãn Noãn, căn bản là không sợ điều tra.

Cố Minh Triết cũng nghe ra ý ở trong đó, xác định Nam Cung lão gia tử cũng không tức giận với Chung Thiên Thiên, chỉ là muốn xác định lại, cũng yên tâm.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 897:

"Kia.. Chúng cháu sẽ không quấy rầy mọi người, cháu cùng Thiên Thiên rời đi trước."

Lúc Cố Minh Triết nói lời này, kỳ thật càng hi vọng có thể có được lão gia tử giữ lại.

Nhưng mà lão gia tử lại chỉ là gật gật đầu: "Vậy các người đi chậm một chút."

Chung Thiên Thiên cùng Cố Minh Triết đều cảm thấy rất thất vọng, nhưng cũng không thể không gật đầu.

"Được, vậy chúng cháu liền rời đi." Cố Minh Triết hành lễ một chút, sau đó liền săn sóc mà dắt tay Chung Thiên Thiên, mang theo cô đang lưu luyến không rời mà rời đi.

Nam Cung Cần đều trợn tròn mắt, không rõ vì sao ba lại đuổi cháu gái ruột ra ngoài.

Cho dù cảm thấy cháu gái này không tốt lắm, nhưng dù sao cũng là người thân, cũng không nên là như vậy?

Nam Cung Cần cảm thấy rất xin lỗi, đau lòng con gái Nam Cung Ngọc cứ như vậy mà bị đuổi ra ngoài, nghĩ đến người là do ông tiếp đến, thế là liền vô ý thức đứng dậy: "Cậu đưa các cháu ra ngoài."

Nam Cung Nhân Nghĩa lại nói: "Lão nhị, về sớm một chút. Ba còn có việc muốn tuyên bố."

"Vâng."

Sau khi Nam Cung Cần đưa Chung Thiên Thiên cùng Cố Minh Triết ra ngoài, an ủi: "Thiên Thiên, cháu không cần lo lắng, tính cách của ông ngoại cháu chính là như vậy. Đối với chuyện mà bản thân chưa xác định vĩnh viễn duy trì cảnh giác, cháu phải hiểu cho ông ngoại cháu, dù sao ở niên đại đó, kẻ thù cùng gián điệp bên người cũng rất nhiều, cho nên ông ngoại cháu đây là thói quen từ trước. Chờ sau khi trải qua tự mình xác định, ông ngoại cháu khẳng định sẽ đối với cháu vô cùng tốt."

Lúc này Chung Thiên Thiên cùng Cố Minh Triết mới yên lòng lại, Chung Thiên Thiên gật đầu, "Vâng. Cậu hai yên tâm đi, cháu sẽ không để ở trong lòng."

"Chuyện này đoán chừng nhiều lắm cũng chỉ mất ba năm ngày mà thôi, một khi xác nhận, lão gia tử sẽ đích thân tới tìm cháu."

Chung Thiên Thiên rốt cục lộ ra nét cười, "Vâng."

Chung Thiên Thiên cùng Cố Minh Triết rời đi, mãi cho đến xe đã cách khu biệt thự khoảng cách rất xa, Cố Minh Triết mới tức giận dừng xe ở một bên, tức giận hỏi: "Chung Thiên Thiên, tại sao cô luôn muốn tìm chết như vậy? Cô nói một chút cô đang yên đang lành, chạy tới trêu chọc Nam Cung Húc cùng Nam Cung Linh làm cái gì? Chẳng lẽ tôi chưa từng nói với cô, hai đứa bé này là bảo bối nhà họ Nam Cung sao? Đặc biệt là Nam Cung Linh, bé gái duy nhất nhà họ Nam Cung, cô.. Tại sao cô lại gây chuyện trêu chọc con bé như vậy? Cô có biết là nếu như hai đứa bé này không thích cô, cô tiến vào nhà họ Nam Cung liền sẽ trở nên rất khó hay không?"

Giờ phút này Chung Thiên Thiên đã hối hận đến mức ruột đều thanh, gắt giọng: "Lúc ấy em thấy họ ngay cả một bao giấy đều tiết kiệm, còn tưởng rằng bọn họ là mấy đứa bé nhà nghèo mà thôi. Ai biết được lại trùng hợp như vậy?"

Cô cũng tức giận, cảm thấy ông trời đối với cô không công bằng.

Ai có thể nghĩ tới đứa bé chán ghét mà cô tùy tiện đụng phải ở nhà vệ sinh sân bay sẽ là tiểu công chúa nhà họ Nam Cung?

Nếu sớm biết, cho dù lúc ấy phải thoa phân lên trên người cô, cô cũng nhận.

Cố Minh Triết đã bị Chung Thiên Thiên làm cho buồn nôn đến không nói nên lời.

"Thiên Thiên, anh cũng không muốn nói nhiều nữa. Nếu giữa chúng ta là quan hệ lợi ích, em hẳn phải biết, nếu như một khi nhà họ Nam Cung không thể tiếp nhận em, vì bảo toàn nhà họ Cố, anh sẽ phải ly hôn với em. Cho nên về sau nên làm như thế nào, muốn đi như thế nào, tất cả đều là ở em, biết không? Tổn thất của anh, cùng lắm chính là bên trên hộ khẩu viết hai chữ ly hôn, chỉ là hai chữ này, anh đều có thể nhờ quan hệ làm cục dân chính xóa nó đi. Nhưng mà em, cũng chỉ có thể có một con đường. Nếu như nhà họ Nam Cung không tiếp nhận em, em cũng chỉ có thể trở lại thành phố Giang, tiếp tục làm gia đình bình dân. Quan trọng là, ba của em đã bị bắt, Giang Xu Uyển cũng không phải mẹ ruột em, về sau em nên đi con đường nào, tất cả đều ở chỗ em tìm đường chết hoặc không tìm đường chết. Hiểu?"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 898:

Chung Thiên Thiên bị Cố Minh Triết nói đến bực bội, muốn mắng lại, thế nhưng mà hiện tại cô còn cần Cố Minh Triết, cho nên chỉ có thể im lặng.

Thế nhưng mà vừa nghĩ tới nhà họ Nam Cung vậy mà có phòng ở lớn như vậy, xinh đẹp như vậy ở khu biệt thự trong thủ đô, người ở trong khu biệt thự đều là những người quyền quý đỉnh cấp nước Z, ý chí chiến đấu trong lòng Chung Thiên Thiên lại dâng trào.

Bên này, nhà họ Nam Cung, khuôn mặt Nam Cung Kình bình tĩnh nhìn về phía Tiểu Thái Dương.

"Nam Cung Húc, con cảm thấy cách làm vừa rồi của con có đúng không?"

Tiểu Thái Dương không sợ khí thế của ba chút nào: "Vì sao không đúng? Có cái gì không đúng? Chẳng lẽ chúng con không thích người đó, cũng phải lá mặt lá trái sao?"

Tiểu Linh Nhi ở trong ngực cụ nội, nhìn về phía anh trai, giòn tan nói: "Hư với uy nghi? Rõ ràng chính là người phụ nữ đó không đúng, là người phụ nữ đó làm người không tốt, còn nói dối, người phụ nữ đó có uy nghi gì? Tại sao chúng con sẽ chột dạ?"

Đối mặt một đồng đội không có văn hóa, Tiểu Thái Dương: "..."

Đưa tay che miệng, cố gắng không để cho bản thân bật cười, người nhà họ Nam Cung: "..."

Nam Cung Kình buồn bực, căn bản không nói con gái bảo bối nhà mình, tiếp tục dạy dỗ con trai nói: "Nhưng cô gái đó có khả năng rất lớn là người thân của chúng ta, là cô ruột của hai con. Chờ cụ nội xác định được chuyện này, chúng ta cần thiết tiếp nhận cô gái đó trở về. Nếu như cô gái đó có quan hệ máu mủ với chúng ta, thật là cô của các con, chẳng lẽ các con liền muốn dùng thái độ như vậy đối mặt cô gái đó sao? Nam Cung Húc, mặc dù con vẫn là đứa bé, nhưng tùy hứng không phải là độc quyền của trẻ con. Chờ cô gái đó tiến vào nhà họ Nam Cung, các con nhất định phải thu hồi lại sự bất mãn hiện tại ở trong lòng, có nghe hay không?"

"Ba là người xấu!"

Nam Cung Kình đang nói chuyện với Tiểu Thái Dương, thế nhưng mà Tiểu Linh Nhi lại không chịu nổi. Gào lên một tiếng, liền "Cộp cộp cộp" chạy lên tầng.

"Tiểu Linh Nhi!"

Tiểu Thái Dương gọi một tiếng, cũng nhanh chóng chạy lên tầng theo Tiểu Linh Nhi, không để ý tới người ba đáng ghét.

Chờ hai đứa bé lên tầng, Nam Cung Nhân Nghĩa mới dạy dỗ: "A Kình, cháu cũng không cần quá hà khắc với Húc Nhi. Húc Nhi là một đứa bé hiểu chuyện, có nhân sinh quan và cảm giác yêu ghét của riêng mình. Nếu như ngay cả cái này cháu đều muốn can thiệp, nếu là về sau Húc Nhi thật sự biến thành loại người dù là không thích cũng muốn dùng khuôn mặt tươi cười đón lấy, a dua nịnh hót người khác, cháu có thể vui mừng sao? Vừa rồi Húc Nhi cùng Tiểu Linh Nhi ở chỗ này, ông liền không nói cháu, nhưng lần này thật là cháu làm khó người khác."

Nam Cung Kình làm thiếu tướng quân đội, vô cùng sùng bái Nam Cung Nhân Nghĩa. Cho nên vội gật đầu nói: "Vâng. Về sau cháu sẽ chú ý. Thế nhưng mà ông nội, cháu tin tưởng chú hai sẽ không phạm sai lầm trong chuyện nhận thân này, nếu độ tương tự máu của Thiên Thiên cùng tất cả mọi người chúng ta đều gần như vậy, vậy nói rõ cô ta đích xác chính là con gái của cô. Mặc dù miệng cô ta toàn lời nói dối, vì tạo nên thanh danh của bản thân mà không tiếc hãm hại trẻ nhỏ, nhưng đó cũng là do gia đình không dạy dỗ tốt trong khoảng thời gian lâu dài. Nếu như cô ta trở về nhà họ Nam Cung, chúng ta có thể bồi dưỡng cô ta lần nữa.."

Nói đến lời cuối cùng, ngay cả bản thân Nam Cung Kình cũng không nói được nữa.

Dù sao, anh cũng là người đã 32 tuổi. Đạo lý giang sơn dễ đổi bản tính khó dời này anh vẫn là hiểu.

Hơn nữa một khi giá trị quan, đúng sai quan, thế giới quan của một người được hình thành, căn bản là không có khả năng thay đổi.

Nam Cung lão gia tử cũng không tranh luận với anh, bởi vì dưới cái nhìn chăm chú của ông, ngay cả bản thân Nam Cung Kình cũng không nói được nữa.

Nhưng mà Nam Cung Trạch vẫn ngây ngốc lộc cộc một câu: "Nhưng cho dù cô ta lại không tốt cũng là em gái của chúng cháu!"

Nam Cung Nhân Nghĩa thấy cả nhà này nghe được tin tức con gái Ngọc Nhi trở về, một bộ dáng vui mừng, xoắn xuýt lại bao che khuyết điểm như vậy, trong lòng rất là vui mừng, cũng không có ý định gạt mọi người nữa.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 899:

"Được rồi, hiện tại người không liên quan đã rời đi. Tôi cũng tuyên bố một tin vui bất ngờ cho mọi người."

"Cái gì?" Tất cả mọi người tạm thời bỏ qua người thân khiến mọi người xoắn xuýt là Chung Thiên Thiên qua một bên.

"Tôi khả năng đã tìm được tiểu công chúa chân chính nhà họ Nam Cung!"

"Cái gì?"

Lời của lão gia tử giống như quả bom nặng ký, nổ vang tại trái tim của mỗi người.

"Báo cáo kiểm tra xét nghiệm máu của Chung Thiên Thiên rõ ràng là người của con tự mình đi làm. Tại sao có thể có sai lầm được?" Cả người Nam Cung Cần đều không tốt.

Sau khi nghe xong lời nói của lão gia tử, ông không đi chất vấn lão gia tử, mà là cảm thấy áy náy khi sai lầm huyết mạch của gia tộc.

"Ba, đến cùng là xảy ra chuyện gì?"

Nam Cung lão gia tử trầm mặc: "Cụ thể là xảy ra chuyện gì ba cũng không rõ ràng, cho nên trong lúc này còn phải chính các người đi điều tra. Nhìn xem vì sao Chung Thiên Thiên kia có thể có được máu của tiểu công chúa nhà họ Nam Cung chúng ta."

"Vậy đến cùng tiểu công chúa nhà họ Nam Cung chúng ta là ai? Chẳng lẽ là.." Nam Cung Triệu nghĩ đến trong bệnh viện lão gia tử mở miệng một tiếng cháu gái của tôi, bật thốt lên: "Chẳng lẽ tiểu công chúa nhà chúng ta chính là cháu dâu của Xích lão nguyên soái? Cháu gái mà ngài mới vừa biết kia?"

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Nam Cung lão gia tử gật đầu: "Ba dám khẳng định."

Đám người: "!"

"Ba, vì sao ba lại chắc chắn như thế?" Nam Cung Thuật hỏi.

"Hôm nay lão Xích gọi mấy lão già chúng ta tới nhà ông ta, nói là cháu dâu ông ta chữa khỏi chân cho ông ta, cho nên cũng làm chúng ta đến nhà ông ta để trị chân. Nếu thật chữa khỏi, chỉ làm mấy lão già chúng ta về sau quan tâm cháu dâu ông ta nhiều hơn. Bởi vì cháu dâu ông ta vẫn chưa tới 18 tuổi, cho nên ba không dám nói với mọi người, tự mình đi."

Đám người: ".. -_-

"

Lão gia tử cảm nhận được ánh mắt của mọi người, cảm thấy có chút chột dạ, sau đó lại ưỡn ngực một cái, thẳng eo nói: "Nhìn cái gì vậy? Chân của tôi không phải đã chữa khỏi sao? Hôm nay lão đại và lão tam đi theo tôi xem tôi làm kiểm tra, ngay cả viện trưởng đều muốn nhận Noãn Noãn nhà chúng ta làm thầy!"

Lão gia tử nghĩ đến Noãn Noãn liền cảm thấy rất thân mật, mặc dù hôm nay mới là lần gặp mặt đầu tiên, nhưng cũng có thể là do máu mủ tình thâm, câu nói "Noãn Noãn nhà chúng ta" cứ như vậy mà thốt ra.

"Noãn Noãn? Là Chung Noãn Noãn sao? Em gái cùng ba khác mẹ của Chung Thiên Thiên?" Nam Cung Cần kinh ngạc hỏi.

"Chậc chậc", lão gia tử ghét bỏ mà nhìn Nam Cung Cần: "Con cũng biết Noãn Noãn, còn mang đồ giả về nhà. Con cũng không phát hiện từ đầu đến cuối, chính khí trên người ai càng đậm, ngay cả một chút can đảm cô ta đều không có sao? Lấm la lấm lét, cho dù thật sự là con gái của Ngọc Nhi, loại người này cũng không thể gióng trống khua chiêng mang về nhà như vậy. Mang về nhà, sẽ chỉ là tai họa! Lại nói, con sẽ không chỉ làm kiểm tra xét nghiệm máu, ngay cả cô ta là người như thế nào đều không điều tra đi?"

Thấy trên mặt Nam Cung Cần lóe lên sự xấu hổ một cái lại biến mất, lão gia tử phẫn nộ: "Noãn Noãn cùng công tước Y Đốn chính là vì đánh mặt mới đưa cô ta vào tù, cô ta nhanh như vậy liền có thể ra ngoài, không phải là do con làm đi?"

Nam Cung Cần: "..."

Vì sao lão gia tử biết tất cả mọi chuyện?

"Chung Thiên Thiên ngồi tù?"

Nhóm thiếu gia đều chấn động.

"Tới tới tới, cho các người xem cái video!"

Dứt lời, lão gia tử liền mở video mà ông xem lúc ở trên xe cứu thương ngày hôm nay ra cho mọi người nhìn.

Khi thấy tướng mạo của Chung Noãn Noãn, Nam Cung Thuật cùng Nam Cung Triệu cũng không nhịn được mà hút không khí: "Chung Noãn Noãn xác thực rất giống dáng dấp của mẹ!"

Mọi người nhìn video, cảm giác Chung Thiên Thiên này quả thực chính là buồn nôn không chịu nổi.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 900:

Còn có Hoàng Vũ Hàm nhà họ Hoàng kia, quả thực chính là người đàn bà đanh đá không có giáo dưỡng!

Nhìn thấy hai người này không ngừng tìm đường chết ở hội đấu giá, cuối cùng công tước Y Đốn tới, mở ra video hủy tam quan của mọi người như vậy, người nhà họ Nam Cung quả thực bị Chung Thiên Thiên lôi đến trong mềm ngoài cháy.

Bản thân cô ta giết người, em gái cô ta cứu cô ta, cô ta chẳng những không cảm ơn, còn trả đũa, khắp nơi hủy hoại thanh danh của em gái cô ta.

Bản thân cô ta cũng đã gả cho hào môn bậc ba, theo lý thuyết hẳn là điệu thấp làm người, thế nhưng mà còn phải có lý không tha người muốn hủy hoại thanh danh của em gái cô ta trong hội đấu giá.

Cái này.. Cái quỷ gì!

"Khó trách vừa rồi thái độ của ông nội với cô ta lại lạnh nhạt như vậy."

"Nếu sớm biết video này, vừa rồi cháu có thể một chân đạp cô ta ra ngoài."

"Chung Thiên Thiên này cũng thật là buồn nôn đi? Loại người này, cho dù là em gái cháu, cháu cũng không thích!"

Mấy vị thiếu gia anh một lời tôi một câu công kích Chung Thiên Thiên, không chút nào biết, đời trước, lúc bọn họ còn tưởng rằng Chung Thiên Thiên chính là tiểu công chúa nhà họ Nam Cung, ngoại trừ một nhà lão đại, mấy người còn lại không nói cưng chiều Chung Thiên Thiên lên trời, nhưng cũng không sai biệt lắm. Trên đường không thiếu tạo ngột ngạt cho Chung Noãn Noãn.

Mà nguyên nhân làm Chung Noãn Noãn cho tới bây giờ cũng không chịu về nhà họ Nam Cung nhận về thân phận chân chính, chính là do mấy vị anh trai là người khổng lồ về ngôn ngữ, nhưng lại là chú lùn về hành động này tạo thành.

"Ba, thế nhưng mà.. Ngay cả máu ngài cũng không tin, bằng vào dung mạo.."

Nam Cung Cần vẫn cảm thấy lão gia tử chỉ bằng vào lớn lên giống liền chắc chắn Chung Noãn Noãn chính là tiểu công chúa nhà họ Nam Cung khó tránh khỏi có chút võ đoán.

Một đám đàn ông nhà họ Nam Cung lại lâm vào trầm mặc.

Hoàn toàn chính xác, so với Chung Thiên Thiên, Chung Noãn Noãn thuận mắt hơn nhiều.

Hoặc là phải nói hoàn toàn không cùng đẳng cấp.

Thế nhưng báo cáo kiểm tra xét nghiệm máu của Chung Thiên Thiên liền bày ở nơi này, bọn họ không thể không tin.

Nhưng mà Nam Cung lão gia tử lại là hừ một tiếng: "Ba có thể hồ đồ như vậy sao? Chỉ bằng vào dáng dấp của một người sao ba có thể chắc chắn như vậy được? Ba có thể chắc chắn như thế, tự nhiên là có chứng cứ xác thực. Một chứng cứ có thể chuẩn xác hơn cả làm kiểm tra xét nghiệm máu. Cái này mới khiến ba dám khẳng định như vậy, Noãn Noãn mới là người nhà họ Nam Cung chúng ta, mà Chung Thiên Thiên, chỉ là bởi vì nguyên nhân nào đó, có được máu của người nhà họ Nam Cung mà thôi."

"Thấu thị!"

Gần như là thanh âm của lão gia tử vừa dứt, Nam Cung Thuật, Nam Cung Cần cùng Nam Cung Triệu liền mở to hai mắt trăm miệng một lời.

Chuyện này chỉ có người nhà họ Nam Cung mới biết được, mà lại di truyền này là Nam Cung lão phu nhân di truyền cho Nam Cung Ngọc, mẹ cùng em gái đều có dị năng thấu thị, đây là chuyện mà đời trước nhà họ Nam Cung đều vô cùng rõ ràng, lại thường xuyên vì vậy mà sợ hãi thán phục.

Nhà họ Nam Cung có thể sừng sững ở nước Z, vẫn luôn ngồi ổn vị trí hào môn đứng đầu nước Z, ở mức độ rất lớn cũng là bởi vì Nam Cung phu nhân có dị năng thấu thị, mặc dù không lợi hại, nhưng ở vào niên đại đó cũng đã có thể khiến nhà họ Nam Cung nhanh chóng làm giàu.

Về sau, Nam Cung phu nhân sinh mấy đứa con, con trai đều không có dị năng này, thế nhưng mà con gái Nam Cung Ngọc lại kế thừa, mà lại dị năng còn mạnh hơn Nam Cung phu nhân một chút.

Bởi vì theo dị năng tăng lên, trí nhớ của Nam Cung Ngọc có thể nói là vượt qua người thường. Mà theo trí nhớ càng ngày càng tốt, đồ vật nhớ được sẽ càng ngày càng nhiều, năng lực thấu thị cũng sẽ càng ngày càng sâu. Không chỉ có như thế, Nam Cung Ngọc không có võ, nhưng mà theo dị năng càng ngày càng tăng lên, tốc độ của Nam Cung Ngọc cũng không ngừng đi lên.

Cho nên đề phòng có người lợi dụng bắt lấy Nam Cung Ngọc làm thí nghiệm nhân thể gì đó, nhà họ Nam Cung bảo hộ Nam Cung Ngọc vô cùng tốt.
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Nội dung nổi bật

Xu hướng nội dung

Back