Đem thơ một chút ngẫm nghiền Trời âm u gió, có phiền thi ca? Đi qua một dặm đường xa Ghé về nhìn lại người ta cùng mình Hè sang, thu đến rập rình Xuân xanh nhường bước, ngỡ tình chưa tan
Việc thời dắt díu chưa nhàn Vẫn vào xin chúc các nàng thiệt vui Tinh thần hăng hái chẳng lùi Cả ngày rạng rỡ ngát mùi hương hoa Hôm nay mùng tám tháng ba Chúc ngày mai vẫn như là hôm nay! Quà đầy giỏ, hoa đầy tay Nhạc lòng sóng sánh cả ngày hoan ca!
Chiếc thuyền còn ở ngoài xa Bão giông giằng giữ, chưa qua mây mù. Hương hoa mượn tạm mặc dù, Ước rằng cũng đủ đắp bù điềm xui Nắng lên tràn ngập trên mui Thuyền giương buồm lớn, ca vui khải hoàn
Có một nỗi nhớ chứa chan Rằng lâu chưa ghé chân vào bàn thơ Thơ nay im lặng như tờ Nhớ! Nhớ! Nhớ quá! Bao giờ thấy thơ?
Người deadline dí phạc phờ, Người đi xuống biển, người giờ non cao Tình thơ theo gió chênh chao Hồn thơ bay bổng nơi nao chưa về.
Dù rằng trăm mối bộn bề, Có người nhớ tới, ta thề trả thơ! Nếu người chờ đợi ngẩn ngơ Thì xin người cứ đơm thơ thật nhiều
Nếu nhớ thì ta phải liều Đơm thơ, góp nhạc càng nhiều càng vui. Ơ kìa! Cậu đừng có lui Tới đây cùng viết đôi câu ngọt bùi. Có thơ, có cậu, có tui Ui dui quá xá, hãy ca cùng mình! ^^
Đêm qua cô bé tâm tình, Bài ca chẳng biết đã trình làng chưa? Làm thơ nắng gió lưa thưa Nghe thêm khúc hát là vừa chiều nay
Chiều nay bỗng ghé chốn này Nơi thơ cất tiếng, nỗi sầu bay đi.. Và giờ liệu có còn chi? Còn ai không nhỉ, tri âm đâu rồi?
Dù cho vật đổi sao dời Vẫn còn chữ nghĩa, nợ đời còn đeo Dẫu ngày tháng sắp mốc meo Thổi làn thơ mới, lại neo tình về