Chuyện Xảy Ra Ngày Valentine - Anh đã hứa tặng em ngày Valentine 20 bông hồng đẹp nhất Sao bây giờ chỉ 19 vậy anh? Tình yêu sẽ chân thành Khi trái tim mình chân thật Đừng vờ vịt trăng sao! Những lời anh nói dù là những lời nhỏ nhặt Em đều tin Đều nhớ Đều yêu Có ngờ đâu... Em bật khóc Rồi lao nhanh về phía trời dông bão Bỏ lại một mình tôi Nghẹn đắng Cô đơn. 19 bông hồng ở lại Và 1 bông hồng biết nói... Đã ra đi... Thanh Trắc Nguyễn Văn
Valentine, Ngày Không Em Em về đâu Để ngày Valentine thành ngày khổ hạnh? Rót nắng vào ly Anh uống cạn cùng nỗi nhớ Hạnh phúc là mây bay Anh nhốt mãi chẳng được vào bình. Tình yêu không tin vào những lời xin lỗi? Lời xin lỗi đầu Anh ngoa dụ bằng những câu thơ cổ tích Bằng huyền sử những giấc mơ... Lời xin lỗi lần hai Tếu táo như một trò đùa Em bật khóc vì bỗng dưng thành con búp bê ngốc nghếch! Căn phòng từ ngày em đi Cô đơn phủ màu tang trắng Những nốt trầm sám hối cứ âm vang Anh nhặt lên ký ức Ký ức trôi tuột khỏi kẻ ngón tay Anh cầm lên bóng hình em Bóng hình em chênh chao bay mất. Tình yêu không tin vào những lời xin lỗi Ngái ngủ hời hợt Tình yêu không tin vào những lời xin lỗi Nồng nàn đối phó... Tình yêu là em Nước mắt cũng là em Xung đột đen Đối thoại trắng. Không em Ngày Valentine có hoa hồng Hoa hồng chẳng ngát hương Không em Ngày Valentine có họa mi Họa mi buồn không hót Không em Ngày Valentine có socola Socola bỗng đắng đến tê người. Tình yêu bỏ ta đi Khu vườn hoa chỉ còn có cỏ Những nỗi đau cô đơn đến bên ta xếp hàng đợi cư trú... Ta cười với ta Giữa sa mạc cát nóng Ta gào thét với ta Dưới nắng hoàng hôn cháy bỏng Ngày Valentine buồn Một mặt trời rực lửa Hoang vu. Thanh Trắc Nguyễn Văn
Đêm Giáng Sinh An Lành Mùa Giáng Sinh năm ấy Cùng em hát Thánh ca Nay về qua xóm nhỏ Nhớ mãi mùa đông xa... Người em xưa xứ Đạo Vẫn môi thắm má hồng Câu yêu chưa nói kịp Sao giờ buồn mênh mông? Em vẫn tà áo trắng Lung linh bóng thiên thần Nụ cười tan băng giá Ấm áp đêm ngại ngần. Ngập ngừng bên tượng Chúa Nghe lời em nguyện cầu: Anh hết ngày lưu lạc Cho mình mãi bên nhau... Chuông nhà thờ rộn rã Tay trong tay an lành Cùng thắp cây nến nhỏ Lấp lánh hàng thông xanh. 2022 Thanh Trắc Nguyễn Văn
Bây Giờ Bây giờ đốt đuốc tìm nhau Tìm câu yêu cũ lạc vào tháng năm Đớn đau xưa gối khóc thầm Trăng sao rụng vỡ ướt đầm đìa mưa Ngậm ngùi muối đã thành dưa Sầu riêng riêng hỏi hết mùa còn không? Yêu nhau ném dải yếm hồng Cầu duyên đã bắc bão dông vẫn chờ Trăm năm là cái bây giờ Qua sông dìu níu sợi tơ hương tình Lá trầu chạm ngõ rung rinh Hoàng hôn bỗng thấy nắng bình minh lên. Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thơ Tình Nha Trang 1. Gặp em trên đảo Bình Ba Áo là mây trắng, váy là sóng xanh Nụ hôn đêm sáng đầu gành Mảnh sao lấp lánh đậu nhành san hô. 2. Nhởn nhơ qua những cuộc tình Gặp em mới biết là mình cô đơn Cầm tay nắm phải dỗi hờn Em đi Níu vội Một cơn gió buồn... 3. Lang thang nghe sóng vỗ bờ Sóng xô ta ngã cứ ngờ em xô Thuyền tình vỡ bến Hư Vô Câu yêu mắc cạn dưới hồ Tương Tư. 4. Ôm buồn Buồn lại vỡ đôi Nửa quay quắt nhớ Nửa bồi hồi mơ Chưa yêu Chưa biết dại khờ Yêu em Để biết đợi chờ Em yêu! Thanh Trắc Nguyễn Văn
Cô Hàng Hoa Nhìn hoa bỗng thấy một người Nhìn người lại thấy nụ cười trong hoa. Câu chào e ấp thiết tha Lơ ngơ cánh bướm Ai hoa? Ai người? Thanh Trắc Nguyễn Văn
Giận Người Giận người trải bực ra phơi Trải câu ra đếm, trải lời ra đong Trải lườm, trải nguýt ra hong Trải hờn, trải ghét sao lòng vẫn thương? Mưa rơi cứ ngược con đường Mẫu đơn lạnh ướt cuối vườn ủ ê Đã yêu chung một câu thề Bỗng dưng kẻ đứng người về lẻ loi. Giận chi lửa bỏng dầu sôi Phun cay, nhả đắng giờ ngồi nhớ nhau? Kìa ai lấp ló cầu ao Thả trăng tạ lỗi ngọt ngào vườn xuân... 2023 Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Khi gởi lên báo Người Việt Xa Xứ bài thơ lúc đầu có tên tựa là Giận. Sau này do phát hiện tựa bài thơ trùng với một bài thơ cũ khác cũng có cùng tên tựa Giận, tác giả đã quyết định đổi tên bài thơ thành Giận Người.
Mẹ Thành Cổ Tích Con về Mẹ đã xa rồi Nắng vàng vọt tắt đỉnh đồi hoàng hôn Lá chiều rười rượi cô thôn Mưa thu rưng rức khóc hồn ca dao. Con về cầu ván bờ ao Bắt con đom đóm thả vào tuổi thơ Tuổi thơ có tiếng ầu ơ Có vòng tay Mẹ bồng chờ trăng lên. Con về hỏi nhớ tìm quên Đồng sâu, ruộng cạn đâu tên của mình? Nổi trôi cũng kiếp lục bình Câu thơ giờ lạnh sân đình heo may. Con về thấy Mẹ trên mây Một đời gồng gánh vai gầy cỏ lau Bướm bay tang trắng vườn cau Mẹ thành cổ tích Miếng trầu ai têm? Thanh Trắc Nguyễn Văn
Xin cảm ơn Tạp chí Giáo Dục Và Thời Đại đã cho đăng 3 bài thơ của Thanh Trắc Nguyễn Văn trong tháng 3 năm 2023. Con Đường Đi Học Tháng Ba Con đường đi học tháng ba Rực ngồng hoa cải mượt mà vàng tươi Em xưa áo trắng hay cười Tóc cài nơ tím để người ngẩn ngơ. Con đường ngày ấy thành thơ Còn ta thành kẻ dại khờ trăm năm Gió lay cọng cải thương thầm Đường xưa, bóng cũ hương trầm còn bay... Con đường đi hết chiều nay Ai giăng sợi nhớ cho gầy trăng nghiêng? Mưa rơi ngập nẻo ưu phiền Thời gian trắng vỡ lạnh miền không em. Thanh Trắc Nguyễn Văn