20230115_111026_Fotor_Collage.jpg


Xuân Trên Đất Phù Sa

Xuân đến kìa em, xuân đến rồi
Vườn mai thấp thoáng bóng em tôi
Lời yêu anh gởi đầu xuân mới:
Yêu hoài, yêu mãi chỉ em thôi!

Xuân đến hòa nhau một khúc ca
Dây đàn vọng cổ bỗng mượt mà
Ngả nghiêng cạn chén cùng mây nước
Đất Rồng bay lượn ta với ta.

Xuân đến đung đưa những tiếng cười
Áo bà ba thắm tuổi đôi mươi
Nón lá chợt che hồn trinh nữ
Để người ngơ ngác ngắm xuân tươi.

Xuân đến trăng lên cũng ửng hồng
Hoàng hôn đỏ nắng, nắng mênh mông
Đàn trâu theo trẻ qua cầu mới
Câu hát ngô nghê vọng khắp đồng.

Xuân đến tung tăng những cánh diều
Mẹ già vẫn đợi đứa con yêu
Khách lạ về đâu sao đứng khóc
Nhà ai bếp đỏ khói liêu xiêu?.

Thanh Trắc Nguyễn Văn

04a.jpg
 
XLvi0zC.jpg


Xuân Nhớ

Ước gì giọt nhớ vỡ đôi
Anh pha mật ngọt gói rồi trao em
Khi hờn em nhớ giở xem
Thấy anh trong đó đang mem mém cười!

Ước gì mai mãi vàng tươi
Anh vun thêm nắng gởi người anh yêu
Bây giờ xa biết bao nhiêu
Mai lùi xùi héo, người liêu xiêu buồn.

Ước gì Trái Đất bỗng vuông
Hai mình hai góc bắt chuồn chuồn chơi
Chuồn em cứ thích đùa lơi
Chuồn anh vẫn vượt biển trời tìm em.


Thanh Trắc Nguyễn Văn

FB_IMG_1671975171514.jpg


Lời người sưu tập: Bài thơ Xuân Nhớ được viết khi tôi mới quen người vợ đầu. Sự trẻ trung và tuổi thanh xuân của cô ấy đã ảnh hưởng đến sáng tác của tôi trong khoảng thời gian này rất nhiều...
 
Chỉnh sửa cuối:
mgPj4eT.jpg


Những Tờ Lịch

Những tờ lịch rụng rơi trên thềm quá khứ đơn độc...

Thứ hai chia xa
Thứ ba nuối tiếc
Thứ tư lặng lẽ nhớ
Thứ năm trăn trở chờ
Thứ sáu giấc mơ ngái ngủ
Thứ bảy hoàng hôn say
Chủ nhật bình minh khóc...

Người khôn biết yêu và biết khóc
Người dại biết khóc để được yêu
Gã vô tâm chỉ biết yêu không biết khóc
Kẻ cô đơn không biết khóc cũng không biết yêu.

Em viết thơ tình thổn thức trên từng tờ lịch
Trên trang giấy phập phồng dòng thời gian nóng hổi
Cột tóc cao đuôi gà
Dáng hoa xuân ngọc ngà
Đứng lên điệu đà
Chạm ly vào nắng mới cầu vồng bảy sắc
Thả giọt nước mắt
Nhòe lá thu bay...

2022

Thanh Trắc Nguyễn Văn


00a.jpg


Lời tác giả: Một lần trong quán cà phê, tôi nghe một chàng trai ở bàn kế bên đem tên bài hát "Ai chung tình được mãi" của nhạc sĩ Đinh Tùng Huy để lý giải cho sự bỏ rơi người bạn gái của anh ta. Chia tay là điều không ai muốn nhưng nó lại thường đem đến nhiều khổ đau cho người phụ nữ hơn. Sau nhiều phút suy tư, tôi đã viết bài thơ này với hình ảnh chủ thể là một cô gái bị người tình chia tay đã biết làm mới lại mình, biết tiếp tục đứng lên, biết tiếp tục sống...
 
vAF27qu.jpg


Chiều Bà Điểm

Chiều Bà Điểm xanh ngát
Hàng cây gió rì rào
Lá vọng vào nỗi nhớ
Nắng vỡ rụng lao xao.

Em cười sao chẳng nói?
Áo bà ba mịn màng
Ta mơ làm nhẫn cỏ
Nguyện đời hết lang thang.

Gập ghềnh xe thổ mộ
Lộc cộc bánh vang đều
Nhà ai đun củi bếp
Khói mờ cửa lam rêu.

Hoàng hôn dần dần tím
Sương thu nhòa nhòa xanh
Ngập ngừng ngừng lối nhỏ
Chưa xa xa sao đành?

Chợt qua chiều Bà Điểm
Cầm ngẩn ngơ miếng trầu
Trầu xanh têm vôi thắm
Đôi chim trời bay cao.

Thanh Trắc Nguyễn Văn

AVvXsEhTqnx8tt5bu3GFyY8QOBiwos6NUhfp6UC9gWbzC_Q_OXPoYT4HtChrIz2AdhICxiOX3jsgi7hTlx7jMg4q6owfAFZdDKwi2vCnsl0lBwwQsAcUPVGlivufHlCCBjl6HG3g6j0kxpKIxU_RCBDVpEC7nZ8Exz2qwoopq5pxjiIE2PA6-E7YXGPR7q4H=s16000
 
RvDfNnz.jpg


Xuân Đến

(Viết tặng cô giáo Kim Mai)

Cô giáo Mai
Áo dài vàng lên lớp
Kìa mùa xuân bỗng đến bất ngờ!
Bài giảng mới nồng nàn hương nắng mới
Vọng tiếng đàn Kiều lấp lánh sáng trang thơ.

Mùa xuân đến
Trên bờ đê đá lở
Có đôi cánh diều thả lại ước mơ xưa
Họ dắt nhau đi dưới vườn cây lá rợp
Quả ngọt đầu mùa đợi hái cứ đung đưa.

Mùa xuân đến
Trên từng viên sỏi nhỏ
Có bước chim câu ngơ ngác đợi chân người
Em mang cả tuổi xuân hồng lên phố
Vỡ tiếng cười rộn rã tuổi đôi mươi.


Thanh Trắc Nguyễn Văn


Z39.jpg


Lời tác giả: Bài thơ Xuân Đến có khổ thơ đầu 4 câu được viết tặng cô giáo Kim Mai, giáo viên văn trường Võ Thị Sáu, với hình ảnh "cô giáo Mai áo dài vàng lên lớp" (kim mai - mai vàng). Bài thơ đã được đăng trên nhiều tờ báo trong nước, riêng Tạp chí Giáo Dục Và Thời Đại đăng đến 2 lần, nay bài thơ "xuất ngoại" đăng trên trang web văn học Vườn Thơ Người Việt ở hải ngoại (thơ đăng ngày 1.2.2023).
 
Chỉnh sửa cuối:
AQIBqkk.jpg


Xuân Hồng

Xuân về
Trong tiếng hát em
Tình tang con nhện thả rèm
Giăng tơ...
Nhớ nhau cá lặn, sao mờ
Ngựa ô khớp bạc hẹn chờ trăm năm.

Xuân về
Trong khúc nguyệt cầm
Điệu Nam Xuân
Dây bỗng trầm tìm nhau
Hoa Mai nhắn với Hoa Đào
Bắc Nam đua nở sắc màu hòa ca.

Xuân về
Trong nắng thướt tha
Từng đàn chim én là đà lượn bay
Ai cười má thắm hây hây
Xuân hồng ửng chín
Là ngày yêu em...

Thanh Trắc Nguyễn Văn


328827726_749950520091949_5338526719018229080_n.jpg
 
HEDxs3Q.jpg


Chiều Trên Sông Hàn

Em xa rời bến sông Hàn
Nắng chao chát đổ, gió ràn rạt bay
Lắt lay một mảnh trăng gầy
Câu yêu gởi lại với ngày rụng rơi.

Bời bời đêm rủ lơi lơi
Thuyền nghiêng nghiêng nổi, mây rời rời trôi
Sợi buồn, tóc rụng ngang môi
Giọt buồn, sao rụng ngang trời mưa sa.

Bến xưa, bướm cũ, vườn cà...
Cung đàn đứt nhịp theo tà áo bay
Em đi sương lạnh hương đầy
Ta về yêu mãi những ngày yêu em.


Thanh Trắc Nguyễn Văn

AVvXsEg59bIj2oLUEr_qD4ZhRlJjWfFZvd7xC6giWwwejytuzb29fprT0d0a9F-H1DWiHPXENt7kLXX0YkVgR5DKgBtqKvf-bYpN2wgbmtcsLHqnlHh5vXn1qyQ-8qP1xBwDfFzaW_Fa74VW8d7RMqcxUp10zm7dkxwhjahHyK6lycMWgWnAjiSltrtpQBme=s16000
 
Chỉnh sửa cuối:
nllXj0O.jpg


Thiên Sứ

(Khóc Thuý Nga)


Một chiều qua xóm Đạo
Chân nhói kỷ niệm xưa
Tượng Chúa trên thánh giá
Cô đơn màu nắng mưa
Ngọn gió đông gầy guộc
Lạnh tim ta cuối mùa.

Đâu sân trường Thiên Phước
Đâu lầu trường Đức Minh
Chuông nhà thờ chầm chậm
Vọng tiếng buồn tâm linh?
Chuông vang lời sương khói
Ta về tìm đức tin.

Em về đeo thánh giá
Dắt ta kẻ tội đồ
Sáng danh là Thiên Chúa
Tội danh là... làm thơ!
Bờ vai em tròn nhỏ
Đưa ta đến dại khờ!

Em bông hồng Thiên sứ
Xuống từ miền trăng sao
Bầu má đỏ hồng đào
Tà áo dài hồng phấn
Để hồn ta lận đận
Để tình ta lao đao.

Ta tín đồ ngoại đạo
Ngàn năm chỉ biết yêu
Theo em Thiên sứ nhỏ
Tóc xõa dáng yêu kiều
Câu kinh em truyền đọc
Ta nghe toàn rong rêu.

Em thiên thần hờn dỗi
Nụ cười hồng xinh xinh
Ta trái tim nông nổi
Lệ nửa đời phiêu linh
Trước em xin sám hối
Ngơ ngẩn một u tình.

Tìm trao lời vô tội
Nẻo nào nghẹn tương tư?
Bàn chân em bối rối
Bàn chân ta chần chừ
Nỗi đau dài không nói
Câu thơ hằn đá sỏi.

Em giờ mờ sương khói
Cành hồng vội gãy đôi
Tình ta màu bão táp
Hồn ta màu tuyết rơi
Mảnh trăng xưa vỡ khuyết
Thổn thức cuối chân trời.

Thiên sứ ơi, Thiên sứ
Ta còn em nơi đâu?
Lang thang chiều xóm Đạo
Bước chân buồn bể dâu
Chúa trên trời cũng khóc
Mưa pha lê xám màu.

Thanh Trắc Nguyễn Văn


_bbysuri_155439718_1100209677161830_3691689130363252617_n.jpg


Lời tác giả: Thúy Nga là hoa khôi của lớp tôi ngày xưa. Là một nữ sinh trường Đạo trước năm 1975, Thúy Nga luôn xinh đẹp và dịu dàng nhất lớp. Không may cô mất rất sớm khi chưa được 30 tuổi trong một tai nạn giao thông để lại niềm thương tiếc khôn nguôi trong lòng của bè bạn...
 
Chỉnh sửa cuối:
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back