Chương 290: Thánh đỉnh giả Bấm để xem Tất cả những người đi theo của Tử Linh Quốc đều bị tin tức kinh bạo này khiến cho đơ cả ra, cái gì? Xích Liên đại nhân vậy mà đội mũ xanh cho Bệ hạ, bọn họ biết rồi có thể nào bị giết người diệt khẩu không? Tử Tinh Châu cũng trợn tròn mắt, "Ha ha ha! Lão thập, mẫu phi nhà ngươi lợi hại rồi, đội mũ xanh cho phụ hoàng. Vậy thì cũng thôi đi, phụ hoàng vậy mà lại có thể nhịn được cơn tức này, người cũng nhịn tốt thật." Sắc mặt Tử Vũ trở nên càng đen hơn cả đáy nồi, nhưng mà tình trạng hiện giờ, để được sống, thể diện cũng không còn quan trọng đến vậy nữa rồi. Hắn lạnh giọng nói: "Tử Tinh Châu, ngươi chết đến nơi rồi mà còn cười được. Đợi toàn bộ các ngươi đều bị giết rồi, cũng sẽ không có ai biết được việc này." Tử Tinh Châu chế giễu nói: "Nói như thể ngươi nhất định có thể sống được vậy, người cha ruột này của ngươi có lẽ cũng không có bản lĩnh giữ được cái mạng này của ngươi!" "Rầm!" Xích Liên Thương đem Tử Vũ đá ra xa. Ông ta lạnh giọng nói: "Một tên phế vật mà thôi, nếu như có tác dụng với Giao Long đại nhân ngài, trực tiếp giết đi là được." Thiên phú của Tử Vũ bởi vì ông tốn không biết bao nhiêu công sức, cho dù là thế, thiên chất này của hắn ông một chút cũng không hài lòng. Xét trong thất quốc thiên phú này đương nhiên là cao rồi, nhưng mà xét trong Bát đại thánh tộc thì chỉ là rác rưởi mà thôi. Đối với thứ rác rưởi như vậy, Xich Liên Thương cảm thấy có cũng được không có cũng không sao, chết thì chết thôi. Tử Vũ hoàn toàn ngẩn ra, phụ thân thân sinh của hắn vậy mà lại không chút do dự vứt bỏ hắn. Rồng Thanh giao cười ra tiếng nói: "Cái gọi là huyết mạch thân tình của nhân loại, chính là nực cười như vậy!" "Nể tình ngươi là người của Bát đại thánh tộc, những người bên cạnh ngươi này, ta để lại giết sau cùng, trước tiên giết chết bọn họ vậy!" Đôi mắt âm lạnh của Rồng Thanh Giao chuyển động, rơi vào trên người bọn Sở Cửu Ca. Lúc này Hắc Viêm đã biến thành một quả cầu lửa màu đen, chuẩn bị công kích nó, bảo vệ chủ nhân của mình. Đối với việc này, Rồng Thanh Giao rất là không vui. "Một gia hỏa có huyết mạch không tồi mà thôi, ngươi cho rằng một chút lửa này của ngươi có thể cản được ta sao?" Sở Cửu Ca đi đến bên người Hắc Viêm nói: "Ngươi cũng nói rồi, cho dù gia hỏa đó là người của Bát đại thánh tộc, cũng không nhất định có được sự thừa nhận của Tiên y, được truyền thừa của người." "Vậy thì đã sao? Người của Bát đại thánh tộc so với những người khác càng có hy vọng hơn." Rồng Thanh Giao nói. Sở Cửu Ca nói: "Ta cũng là một luyện dược sư, tam phẩm luyện dược sư. Tuổi tác nhỏ hơn ông ta rất nhiều, thiên phú tuyệt đối mạnh hơn ông ta. Nếu như là Tiên y, nhất định cũng sẽ chọn ta làm người thừa kế của ông, mà không phải là một lão già như ông ta!" Xích Liên Thương mặt âm trầm nói: "Tiểu nha đầu, quả là nói bậy! Nếu không phải do lão phu từng bị trọng thương, bây giờ sao có thể chỉ là một tam phẩm luyện dược sư, làm gì đến lượt một tiểu nha đầu như ngươi chế giễu." Tử Tinh châu nói: "Dù sao bây giờ ngươi là không bằng Cửu Ca, thì sao? Không thừa nhận." Vào lúc đó, Nhất Nặc cũng nói: "Theo ta được biết, Tiên y tuy là xuất thân từ Bát đại thánh tộc, nhưng lại đặc biệt xem trọng thiên phú của luyện dược sư. Ta nghĩ người đối với truyền thừa của mình, tuyệt đối thà rằng giao cho thiên tài thực sự, mà không phải là một phế vật của Bát đại thánh tộc." Nghe lời của bọn họ, Rồng Thanh Giao nói: "Nhân loại, các ngươi nói những lời này, ngược lại có mấy phần đạo lý." Nó cũng không vội hấp thu máu thịt của những người này, trong mắt nó những nhân loại này chỉ là những con kiến không thể chạy thoát mà thôi, sống chết đã bị nó nắm trong lòng bàn tay. "Các ngươi đến so tài với nhau, xem ai có thể có được sự thừa nhận của Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh, có được sự truyền thừa của Tiên y, vậy thì ta sẽ giữ lại người đó không chết." Rồng Thanh Giao nói. Xích Liên Thương hỏi: "Xin hỏi Giao Long đại nhân, Đỉnh thánh tộc ta ở đâu?" Một luồng sáng trắng xuất hiện, một cái dược đỉnh từ trong không trung hạ xuống trước mặt Rồng Thanh Giao. Nó nói: "Ở đây!" Xích Liên Thương tham lam nhìn Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh, đây chính là Thánh đỉnh của Bát đại thánh tộc ông, không ngờ ông lại có ngày được nhìn thấy nó. Rồng Thanh giao nói: "Hai người các ngươi ai đến trước?" "Đương nhiên là lão phu trước." Xích Liên Thương bước nhanh lên trước. Ông trừng Sở Cửu Ca một cái, ông là người của Bát đại thánh tộc, nhất định có thể có được truyền thừa của Tiên y, tiểu nha đầu ở nơi nho nhỏ này sao có thể là đối thủ của ông. Xích Liên Thương đến gần dược đỉnh, khoảng cách với tên nguy hiểm Rồng Thanh Giao càng gần hơn rồi, trong lòng ông có chút thấp thỏm. Mà Sở Cửu Ca đánh giá dược đỉnh đó, bề ngoài của dược đỉnh này rất giống với Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh, nhưng mà cô có thể cảm nhận một cách rõ ràng đây tuyệt đối không phải là thật. Rồng Thanh Giao này là đang gạt bọn họ, nó căn bản là không có tin bọn họ có năng lực đó, hoàn toàn là đang đùa cợt họ mà! Định sẵn là sẽ thất bại, bọn họ nhất định sẽ chết không còn nghi ngờ gì nữa. Xích Liên Thương đã thử dùng lực lượng của mình để cộng hưởng với dược đỉnh rồi, thế nhưng dược đỉnh đó căn bản không cho ông chút thể diện nào, sao có thể? Nhìn Rồng Thanh Giao đang lăm le nhìn ông, trán của ông bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, thành công.. Nhất định phải thành công đó.. "Phụt!" Một ngụm máu tươi phun ra, sắc mặt ông ta trở nên trắng bệch như giấy. Ông thất bại rồi, sao ông lại.. Rồng Thanh Giao lạnh giọng nói: "Xem ra người của Bát đại thánh tộc một chút tác dụng cũng không có, tiểu nha đầu, ngươi nói thiên phú luyện đan của ngươi rất cao, cũng đến thử xem sao." Lực lượng của Rồng Thanh Giao đem Xích Liên Thương chấn bay ra ngoài, sau đó liền xoay sang Sở Cửu Ca. Sở Cửu Ca thản nhiên nói: "Đến lượt ta rồi!" Sở Cửu Ca đi qua đó, dược đỉnh này căn bản không phải là Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh, chỉ là một cái dược đỉnh bình thường ngụy tạo giống mà thôi, Sở Cửu Ca sớm đã sử dụng đệ nhị trọng Thấu Mang của Bất tử sinh mệnh chi đồng nhìn rõ ràng hết thảy. "Cửu Ca!" Tử Tinh Châu lo lắng nhìn Sở Cửu Ca. Phải biết Cửu Ca cách tên nguy hiểm đó rất gần, nó chỉ cần tùy tiện động động thủ, Cửu Ca liền tan thành mây khói. "Nhất Nặc!" Thân thể Nhị Lượng cứng đờ, một khi tiểu Cửu có nguy hiểm bọn họ nhất định không màng tất cả mà ra tay. Nhất Nặc không có khẩn trương như hắn, mà là nhàn nhạt nói: "Ta rất hiếu kỳ, tộc trưởng tương lai chúng ta đi theo có năng lực như thế nào?" "Đệ đem lời của Cửu thúc xem là thật rồi à?" Nhị Lượng kinh ngạc nói. "Cửu thúc chưa từng nói đùa qua, cho dù là mất đi ký ức cũng sẽ như vậy." Nhất Nặc đáp. Dược đỉnh này căn bản không có linh tính, cũng không có truyền thừa, Sở Cửu Ca có bản lĩnh hơn nữa đương nhiên cũng không thể nào thành công. Rồng Thanh Giao đó lạnh giọng nói: "Tiểu nha đầu, xem ra ngươi cũng không được rồi! Vậy thì tất cả các ngươi đều chết đi!" Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Đợi chút! Ta cảm thấy chỉ như vậy thì không thể có được sự thừa nhận của dược đỉnh, có lẽ nên dùng dược đỉnh này luyện dược mới được. Trình độ luyện dược nếu như đạt tiêu chuẩn, có lẽ sẽ có được sự thừa nhận của dược đỉnh này." "Ta còn biết được một loại đan dược, có thể làm chậm lại tốc độ chuyển nặng của cơ thể ngươi. Tuy là trị ngọn không trị gốc, nhưng mà ngươi thử thử cũng không thiệt gì cả. Còn hơn trực tiếp giết đi bọn ta, ngay đến cơ hội thử cũng không còn đúng không?" Lúc này Sở Cửu Ca chỉ có đúng một suy nghĩ, đó chính là kéo dài thời gian. Kéo càng lâu, bọn họ mới nghĩ ra biện pháp thoát ra ngoài.
Chương 291: Đổi phần thưởng Bấm để xem Xích Liên Thương nói: "Đúng! Ta cũng quên mất, chỉ có dùng nó luyện dược, mới có thể chứng minh thực lực bản thân, mới có thể được sự thừa nhận của dược đỉnh. Ta cũng có một loại đan dược, có tác dụng với Giao Long đại nhân người, vẫn mong Giao Long đại nhân cho ta thêm một cơ hội." Rồng Thanh Giao nói: "Các ngươi nói cũng có chút đạo lý, được, các ngươi có thể lấy dược đỉnh này luyện dược, nhưng tính nhẫn nại của ta không được tốt, những nhân loại như các ngươi luyện dược đừng luyện lâu quá đó. Tiêu hao hết tính nhẫn nại của ta, vậy thì thời khắc chết của các ngươi cũng đến rồi." "Ta! Ta nhất định nhanh, ta trước!" Xích Liên Thương xông lên trước, trước mặt Giao Long ông ta không dám trực tiếp động thủ. Ông ta dùng một cỗ khí tức ngầm đầy Sở Cửu Ca ra, ông ta phải lên trước. Cách làm này của Xích Liên Thương thực sự là rất không biết xấu hổ, việc gì cũng giành trước tiểu nha đầu người ta. Sở Cửu Ca cũng lười quản ông ta, ai trước đều như nhau thôi. Cho dù là luyện ra cửu phẩm đan dược, dược đỉnh này cũng sẽ không cho Xích Liên Thương có được truyền thừa của Tiên y, bởi vì đây vốn dĩ chỉ là một món hàng nhái! Xích Liên Thương để có thể sống, lần luyện dược này lại phát huy hơn hẳn mọi khi, ông ta sử dụng hết các chiêu số luyện dược của bản thân luyện chế ra một loại đan dược tam phẩm đỉnh phong. Ông ta đắc ý nói: "Đây là đan phương chỉ có Bát đại thánh tộc chúng tôi mới biết, hiệu quả trị liệu đối với các loại thương thế cực kỳ tốt, một tiểu nha đầu như ngươi cả đời này cũng đừng nghĩ có thể luyện chế ra đan dược như vậy." Đan dược đúng là thành công luyện chế ra rồi, nhưng mà dược đỉnh đó vẫn là không chút phản ứng. Lòng Xích Liên Thương lạnh đi, ông nói: "Vẫn là không được! Vẫn là không được, bởi vì ta hồi phục chưa đủ, đan dược luyện chế ra không đủ mạnh sao? Sao có thể?" "Đại nhân, người xem xem đan dược này.." Ngọn cỏ cứu mạng cuối cùng của Xích Liên Thương chính là đan dược ông phí hết tâm sức luyện chế ra này rồi. Nếu như đan dược này có tác dụng, vậy thì ông còn có thể sống, nếu như vô dụng.. " " Phụt! "Viên đan dược này, bị lực lượng của Rồng Thanh Giao triệt để hủy đi, tất cả tâm huyết của ông ta toàn bộ bị hủy đi rồi. " Giao Long đại nhân, người đây là.. "Ông khó tin nói. " Thứ đan dược rác rưởi này, ngươi vậy mà lại có thể lấy ra cho bổn đại nhân ta thử. Nếu như thương thế của ta thứ rác rưởi này cũng có tác dụng, ta còn cần phải bị nhốt ở nơi này lâu như thế không? Cút! "Rồng Thành Giao giận dữ nói. Lúc này mặt Xích Liên Thương đã như chết đi rồi vậy, ông đã có thể khẳng định bản thân không thể sống được rồi, chiêu cuối cùng cũng không còn tác dụng rồi. Sở Cửu Ca nói:" Ta đến thử xem sao! " Xích Liên Thương nhìn chằm chằm Sở Cửu Ca, ông hoàn toàn không tin Sở Cửu Ca sẽ lợi hại như cô nói, chỉ là một tiểu nha đầu mười mấy tuổi mà thôi. Động tác luyện dược của Sở Cửu Ca như mây trôi nước chảy, mỗi một thao tác đều không thua cho Xích Liên Thương. Xích Liên Thương mỉa mai nói:" Chỉ là một tên làm màu mà thôi. " Tốc độ luyện dược của Sở Cửu Ca rất nhanh, so với Xích Liên Thương còn nhanh hơn nhiều, rất nhanh liền có đan hương truyền ra, đan hương này khiến cho Rồng Thanh Giao cả người giật bắn. Nó có chút kinh ngạc nói:" Đan dược tiểu nha đầu này luyện chế ngược lại không phải là thứ rác rưởi, có lẽ có thể kỳ vọng đôi chút.. " Xích Liên Thương khó tin nói:" Sao có thể? Tiểu nha đầu này rốt cuộc luyện chế ra đan dược gì, ngay đến một người Bát đại thánh tộc như ta cũng không biết, ta không tin.. " Cùng là tam phẩm luyện dược sư, đan hương này vừa xuất hiện, Xích Liên Thương liền biết đan dược Sở Cửu Ca luyện chế ra rất phi phàm, ông đã không thể nào so được rồi. Đan dược được luyện chế ra, Rồng Thanh Giao cực kỳ hứng thú nói:" Tiểu nha đầu, đem đan dược ngươi luyện chế qua cho ta xem xem. " " Được! " Sở Cửu Ca đem đan dược giao ra, đan dược này không hề bị nó hủy đi, so sánh với đãi ngộ trước đó của Xích Liên Thương, đó hoàn toàn cách biệt một trời một vực. Sắc mặt Xích Liên Thương vừa trắng vừa xanh, ông đường đường là người của Bát đại thánh tộc, thủ tịch luyện dược sư của Tử Linh Quốc vậy mà lại không bằng một tiểu nha đầu mười bốn tuổi, đáng ghét! Rồng Thanh Giao đem đan dược Sở Cửu Ca luyện chế nuốt vào, nhất thời nó cảm thấy cơ thể thoải mái hơn rất nhiều, cho dù tạm thời không cần hấp thụ máu thịt, nó cũng không có thống khổ đến thế. Một viên đan dược tam phẩm nho nhỏ vậy mà lại có hiệu quả đến vậy, đó tuyệt đối là nằm ngoài dự liệu của Rồng Thành Giao. " Ha ha ha! Tốt, tiểu nha đầu ngươi quả thực là nhân tài luyện dược trong nhân loại. Ngươi có thể luyện chế ra đan dược như vậy, ta đương nhiên không nỡ giết đi ngươi! Nếu ngươi nỗ lực có được truyền thừa của Tiên y, hoàn toàn trị khỏi cho ta, ta liền đen Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh này xem là phần thưởng tặng cho ngươi. "Rồng Thanh Giao vui vẻ nói, nó đã rất lâu không có vui như vậy rồi. Sắc mặt Xích Liên Thương và bọn Tử Vũ trầm lại, Sở Cửu Ca có thể khiến cho Rồng Thanh Giao tha một mạng cho cô, vậy bọn họ.. Sở Cửu Ca nói:" Phần thường Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh này ta có thể không lấy không? Đổi thành thứ khác? " " Cái gì? "Rồng Thanh Giao và bọn Xích Liên Thương khó tin nhìn sang Sở Cửu Ca, cô vậy mà lại muốn từ chối một phần thưởng như vậy. Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh, thánh đỉnh của Bát đại thánh tộc, đó là một món thượng cổ thần khí, luyện dược sư nào mà không muốn có. " Ngươi muốn đổi thành phần thưởng gì? "Rồng Thanh Giao có chút hiếu kỳ nói. Sở Cửu Ca nhìn sang bọn Tử Tinh Châu nói:" Ta muốn ngươi không giết đi bạn của ta, lập tức thả họ rời khỏi. " Cái đỉnh này là giả, cô mới không cần, cô muốn đổi lấy cơ hội để những người khác rời khỏi, việc đó càng quan trọng hơn. Xích Liên Thương cảm thấy Sở Cửu Ca điên rồi, mấy mạng người này sao có thể so được với Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh. Đối với một người ngay đến thân sinh nhi tử của mình cũng có thể từ bỏ như Xích Liên Thương, đương nhiên là không cách nào lý giải cách làm của Sở Cửu Ca. Nhị Lượng và Tử Tinh Châu cũng ngẩn ra rồi, Nhị Lượng nói:" Không được! Ta tuyệt đối không rời khỏi trước, để cho tiểu Cửu một mình ở lại nơi này. " Nhất Nặc cũng có chút kinh ngạc nhìn Sở Cửu Ca, không thể không nói cô đích thực có được tư chất để trở thành tộc trưởng. " Ngươi đây là để ta thả họ đi? Phải biết nhân loại đã đến địa bàn của ta, một người sống đi ra ngoài cũng chưa từng có, cho nên ta là tuyệt đối không thả cho bất kì một nhân loại nào còn sống rời khỏi đâu. "Rồng Thành Giao không đáp ứng. " Ngươi thả họ rời khỏi, ta mới có thể yên tâm luyện dược cho ngươi. "Đối với điểm này, Sở Cửu Ca không thể nhường bước. Rồng Thanh Giao đột nhiên giận rồi," Nhân loại, ngươi đây là uy hiếp ta sao? Ngươi thật to gan. " " Đây là giao dịch! Không biết ngươi có nguyện ý mối làm ăn này hay không. "Sở Cửu Ca nói. " Ta vì sao phải thả chúng đi? Ta khống chế chúng, lấy tính mạng chúng uy hiếp ngươi luyện chế không phải là càng tốt hơn hay sao? Dù sao ngươi để ý chúng như vậy, càng để ý hơn Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh kia, tác dụng của chúng vẫn còn đó, ta có thể trước không giết đi chúng! Nhưng để ta thả chúng rời khỏi, đó là không thể nào.. " Một cỗ lực lượng đem bọn Tử Tinh Châu khống chế rồi, Rồng Thanh Giao này vốn dĩ cũng là một tên âm hiểm xảo trá, không có dễ gạt như vậy. Nó sẽ không làm như ý muốn của Sở Cửu Ca, hơn nữa dùng thủ đoạn càng bỉ ổi để ép Sở Cửu Ca luyện dược. Nó nói:" Tiếp tục luyện dược, ta muốn lập tức có thể thấy được viên đan dược tiếp theo, ngươi nếu như chậm một chút khiến ta đợi không kịp, ta liền giết đi một người!"
Chương 292: Người Thánh tộc Bấm để xem Đôi mắt dã thú âm lạnh lướt qua Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca nói: "Được! Xem ra ta không còn cách nào, chỉ có thể giúp ngươi luyện dược." Sở Cửu Ca ổn định lại tinh thần, tiếp tục luyện dược, cô trước đó cũng không có nghĩ là có thể lừa được nó. Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh này là giả, nhưng mà cái thật nhất định là có, cỗ lực lượng đó không giống giả, vậy thì chỉ có thể thật sự bị nó giấu đi rồi. Luyện dược cần phải tâm bình khí hòa, nhưng Rồng Thanh Giao lại bắt đầu náo loạn, nó cảm thấy tức giận vì trước đó Sở Cửu Ca uy hiếp nó, cho nên nó đã ra tay giết người rồi. "Aaaaa!" Một trận kêu thảm truyền ra, mùi máu tanh kinh khủng lan tràn ra cả cái không gian đó. Dáng vẻ lúc chết của đối phương rất là thảm, máu thịt trở thành thức ăn dinh dưỡng cho Rồng Thanh Giao, chết không phải là người bên phía Sở Cửu Ca, mà là một người bên phía Tử Linh Quốc. Đây là muốn cảnh cáo Sở Cửu Ca, uy hiếp cô, để cô đừng có ý định gì, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời nó là được. Xích Liên Thương và Tử Vũ cũng bị dọa sợ rồi, Rồng Thanh Giao này một lời cũng không nói liền giết người, hơn nữa là lấy người bên phía họ khai đao, nói không chừng lúc nào liền đến phiên bọn họ. Khóe miệng Nhị Lượng co rút nói: "Giết người cũng giết một cách ghê tởm quá, cũng không để ý hình thức chút." Bọn đại trưởng lão mặt đầy vạch đen, nhìn Nhị Lượng, đây không phải là trọng điểm có được hay không? Trọng điểm là tình huống bây giờ rất là nguy hiểm, bọn họ có lẽ cũng sẽ chết thảm như vậy. Nếu như không phải Cửu Ca lấy ra được chút bản lĩnh khiến cho Rồng Thanh Giao nhìn bằng con mắt khác, e là bọn họ sớm đã chết thảm như vậy rồi. Tiếng kêu thảm và mùi máu tanh không hề ảnh hưởng đến Sở Cửu Ca luyện dược, Sở Cửu Ca tiếp tục luyện dược một cách có trình tự. Rồng Thanh Giao có chút ngạc nhiên, tâm tính tiểu nha đầu này cũng rất kiện định đây! Ngay đến Xích Liên Thương cũng có chút khó tin, nếu như bên cạnh ông phát sinh chuyện máu tanh như vậy, ông có lẽ cũng không cách nào ổn định tâm thần luyện dược, mà Sở Cửu Ca lại giống như một người không có việc gì tiếp tục luyện dược. Rồng Thanh Giao không cam tâm, thế là lại giết thêm một người. Người đó kêu càng thêm thảm thiết, thế nhưng Sở Cửu Ca vẫn như cũ không chút phản ứng. Khi người đó mất mạng trong tay Rồng Thanh Giao, viên đan dược thứ hai của Sở Cửu Ca luyện chế xong rồi, cô nói: "Thành công rồi, ngươi có muốn kiểm tra hay không?" "Vậy mà thành công rồi!" Rồng Thanh Giao đoạt lấy viên đan dược đó ăn mất, quả nhiên ăn một viên đan dược hiệu quả còn cao hơn cả hấp thụ máu thịt của một con người. Có hiệu quả như vậy, nó cũng không cần ra tay với con người nữa, nhưng mà giết thì vẫn là tiếp tục giết thôi! Tiếp theo nó giết người không phải là vì bổ sung máu thịt đã tiêu hao đi của mình, đơn thuần là chỉ muốn nhìn thấy trên mặt tiểu nha đầu này lộ ra vẻ khủng hoảng. Thế nhưng để cho nó thất vọng rồi, không có! Tiểu nha đầu này gan rất lớn. Đợi đến khi người bên phía Xích Liên Thương chỉ còn lại Xích Liên Thương và Tử Vũ, Sở Cửu Ca cũng đã luyện chế ra được không ít đan dược. "Ha ha ha! Ngươi rất không tệ, có năng lực như vậy, ta đúng là không nỡ để ngươi chết." Rồng Thanh Giao cười nói. Xích Liên Thương và Tử Vũ cực kỳ đố kỵ Sở Cửu Ca, mạng của Sở Cửu Ca được bảo toàn rồi, mà bọn họ bây giờ đang ở ranh giới của cái chết, tùy thời đều có thể chết thảm. Sở Cửu Ca nói: "Nếu như đã không nỡ để ta chết, ta với ngươi vẫn còn có tác dụng, ngươi có thể thả bạn ta ra hay không, ta chỉ có đúng một yêu cầu này." "Điều này thì không được!" Rồng Thanh Giao vẫn là cự tuyệt. Nó nói: "Phế vật rác rưởi hồi nãy nói ngươi là kẻ địch của hắn, ta đem người của bên họ giết cũng gần hết rồi. Bây giờ chỉ còn đúng hai người họ, nếu như đã là kẻ địch của ngươi ta giúp ngươi toàn bộ giết đi." Dưới ánh nhìn chằm chằm băng lạnh của Rồng Thanh Giao, bọn họ sợ đến run cầm cập. Xích Liên Thương nói: "Không! Không.. Sở Cửu Ca, ngươi cầu xin Giao Long đại nhân đi, trước đừng giết chúng tôi.." Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Xích Liên Thương, người đây không phải là rất nực cười sao? Ta với ngươi không thân không thích còn là kẻ địch, dựa vào cái gì giúp ngươi." "Trên người ta có một món bảo bối, một món bảo bối phi thường không tầm thường. Ngươi giúp ta, ta liền đem bảo bối đó cho ngươi thì thế nào?" Xích Liên Thương lấy ra con bài tẩy cuối cùng. Bảo bối! Hộp bất tử sao? Ngay khi ông ta nói ra thân phận Bát đại thánh tộc, cô liền nghi ngờ ông ta chính là người đưa cho Tử Hoàng bức họa hộp bất tử của đệ tam tộc, hộp bất tử của đệ tam tộc rất có thể đang trong tay ông ta. Sở Cửu Ca nói: "Trước đừng giết ông ta!" "Không giết lão già này, vậy tên nhóc đó thì có thể giết chứ gì! Dù sao ta muốn người tận mắt chứng kiến, ta là như thế nào giết người?" Rồng Thanh Giao cười nói. Nó cảm thấy khi nãy tiểu nha đầu này không sợ có thể là do chuyên tâm luyện dược, không nhìn thấy quá trình giết người của nó, bây giờ nó phải để cô tận mắt chứng kiến nó ra tay như thế nào, đến lúc đó tiểu nha đầu này nhất định sẽ kinh sợ nó. Tử Vũ sợ đến thiếu chút ngất đi, hắn nói: "Sở Cửu Ca, cứu ta.. ngươi nhất định phải cứu ta, chỉ có ngươi có thể cứu ta rồi?" "Phụ thân thân sinh của ngươi cũng không cứu ngươi, dựa vào đâu ta phải cứu ngươi?" Sở Cửu Ca mỉa mai nói. Tử Vũ chỉ cảm thấy thiên hôn địa ám, ngay lúc lực lượng của Rồng Thanh Giao muốn đem hắn xé nát, đột nhiên một tiếng vang lớn từ bên ngoài truyền đến. "Uỳnh!" Tầng băng ngăn cản họ rời khỏi vỡ rồi, vô số đạo thân ảnh từ bên ngoài xông vào. Rồng Thanh Giao nói: "Không ngờ lại đến một nhóm con mồi, rất tốt!" Người xông vào ánh mắt đầu tiên liền nhìn thấy dược đỉnh đó, bọn họ nói: "Quả nhiên là Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh, thánh đỉnh tộc ta cuối cùng cũng được chúng ta tìm thấy." Xích Liên Thương nhìn thấy bọn họ cũng kích động không kém, "Xích Liên Hiền đại nhân, là Xích Liên Hiền đại nhân, cứu ta.." Người dẫn đầu nhìn về phía Xích Liên Thương, cũng khẽ ngẩn ra, "Xích Liên Thương, là ngươi. Ngươi còn có mặt mũi cầu xin chúng tôi cứu ngươi. Giao đồ ra, chúng tôi sẽ giữ ngươi toàn thây! Đây là giá ngươi phải trả khi phản bội gia tộc Xích Liên chúng tôi." Bát đại thánh tộc, gia tộc Xích Liên chính là một trong số đó. Xích Liên Thương nói: "Đại nhân, ta nào dám phản bội gia tộc Xích Liên. Ta có được bảo vật như thế, bị người của Bất tử cửu tộc đánh cho trọng thương, vẫn luôn trốn ở Tử Linh Quốc không để người khác biết, chính là sợ bị người của Bất tử cửu tộc tìm thấy, cho nên mới không dám liên lạc với các người, chuẩn bị đợi ta thương thế hồi phục rồi mới đem bảo vật trở về đó." "Ta đối với Bát đại thánh tộc, đối với gia tộc Xích Liên tuyệt đối là trung thành, Xích Liên Hiền đại nhân, người nhất định phải tin ta." Vào lúc đó, có một người nói: "Hiền đại nhân, trước đừng lãng phí thời gian với hắn, hãy giành lấy thánh đỉnh tộc ta đã, sau đó thẩm vấn tên phản đồ này cũng không muộn." "Được! Ngươi hãy canh chừng tên phản đồ này trước! Những người khác theo ta giết đi con hung thú này, giành lại thánh vật của tộc ta. Thánh vật tộc ta không phải là thứ hung thú như nó có thể vấy bẩn." Xích Liên Hiền âm trầm nói. "Ha ha ha! Chỉ dựa vào mấy tên già nua các ngươi sao? Những lão già không biết sống chết chết trên tay ta không ít, các ngươi rất nhanh cũng sẽ đi làm bạn với bọn chúng mà thôi! Chết đi!" Rồng Thanh Giao hung ác nói, đột nhiên bạo phát ra lực lượng cường hoành. "Uỳnh uỳnh uỳnh!" Vô số đạo lực lượng đụng chạm nhau, tiếp theo liền là một trận rung lắc cực mạnh, khiến cho người cảm thấy trời đất đảo điên.
Chương 293: Quay lại lần nữa Bấm để xem Có người đối phó với Rồng Thanh Giao đó, Sở Cửu Ca chuẩn bị đi cứu người. Thực lực Rồng Thanh Giao bá đạo, cho dù lúc này đang đối phó với những người của Bát đại thánh tộc, nó vẫn khư khư khống chế bọn Tử Tinh Châu. "Rầm!" Chỉ dựa vào chút lực lượng này của Sở Cửu Ca, sử dụng lực lượng đơn thuần thì không cách nào phá vỡ được. Rồng Thanh Giao trước đó tùy ý khống chế họ, nhất định phải có điểm mỏng manh nào đó. Đôi mắt thông thường thì không cách nào phát hiện được, nhưng mà Sở Cửu Ca sử dụng lực lượng Bất tử sinh mệnh chi đồng lại có thể dễ dàng tìm ra được. Tùy tiện lấy ra một cây cung, "Viu!" mấy tiếng, mấy mũi tên bay ra ngoài, chặt đứt đi lực lượng khống chế bọn Tử Tinh Châu, họ rất nhanh liền có thể khôi phục tự do rồi. Vào ngay lúc đó, một đạo kình phong sắc lẻm từ phía sau lưng đánh lén, "Sở Cửu Ca, ngươi đi chết đi!" Người động thủ chính là Tử Vũ. Lúc này Rồng Thanh Giao đang đối phó với người của Bát đại thánh tộc, không thể quản được con kiến nhỏ nhoi như hắn, điều này ngược lại cho hắn có cơ hội được thở dốc, hắn tranh thủ lúc Sở Cửu Ca đang tập trung tinh thần công phá lớp màng kiềm cố, đánh lén cô. Đây là công kích chí mạng! Tránh không được! Mày Sở Cửu Ca nhíu chặt lại. Nhưng không đợi công kích đó thương đến Sở Cửu Ca, ngọn lửa vàng từ trên trời rơi xuống bao trùm lấy Tử Vũ rồi. Nhất Nặc là người đầu tiên thoát khỏi sự kiềm cố đó, hắn vừa hất tay Tử Vũ liền trực tiếp bay ra ngoài. "Aaaaaaaa!" Tử Vũ thống khổ kêu thảm, ngọn lửa vàng đó đang chầm chậm thiêu đốt mỗi một tấc trên làn da của hắn, khiến cho hắn đau không bằng chết. Màu sắc của ngọn lửa này rất giống với màu đôi mắt của Nhất Nặc, Sở Cửu Ca nhìn vào đôi mắt đó nói: "Chút kiềm cố kia của Rồng Thanh Giao, căn bản không cách nào kiềm cố ngươi." "Người ta phải bảo hộ, đương nhiên phải xem xem thực lực của ngươi!" Nhất Nặc ôn hòa cười nói. "Vậy kết quả thì sao? Ta bị người ta đánh lén rồi, có lẽ ngươi rất thất vọng nhỉ! Nhanh mà từ bỏ nhiệm vụ này đi." Sở Cửu Ca cười nói. "Không! Ngươi khiến cho ta rất ngạc nhiên, mà thương đến người ta cần bảo vệ, ta đương nhiên sẽ khiến cho hắn phải trả một cái giá thảm trọng." Ánh mắt như ánh mặt trời ấm áp đó lại khiến cho Tử Vũ cả người lạnh toát. Ngọn lửa không hề đem Tử Vũ thiêu thành tro, nhưng mà khiến cho toàn thân hắn đều trở nên đen thùi lùi, không cách nào động đậy, trở thành một phế nhân triệt triệt để để. Sở Cửu Ca nói: "Mọi người mau rời khỏi chỗ này, vô luận là Rồng Thanh Giao kia hay người của Bát đại thánh tộc, đều không phải là thứ tốt gì." Nhất Nặc gật đầu nói: "Được! Ta trước đưa các ngươi rời khỏi." Xích Liên Thương nhìn thấy họ không chút mảy may gì rời khỏi, ông thực ra cũng rất muốn rời khỏi, nhưng mà ông bị tộc nhân canh rất chặt chẽ, ông căn bản không có cơ hội chạy trốn. "Đại trưởng lão, đại sư huynh, Sở sư muội, các ngươi trở về rồi, quá tốt rồi!" Người đang đợi ở bên ngoài vui mừng nói. "Uỳnh uỳnh uỳnh!" Sau khi họ ra khỏi đó, lực lượng khủng bố xông lên trời, phía trước trở thành một cái hố sâu cực lớn. Bầu trời hoàn toàn đen đi, không còn ánh mặt trời, một con giao long nhỏ màu xanh hung ác bay lượn trên bầu trời. Mặt hồ tĩnh lặng này cũng trở nên đục ngầu và kịch độc.. "Khục khục khục!" Đầm lầy Thanh Mang càng nguy hiểm hơn nữa, con vật to lớn đó khiến cho người khác cảm thấy khiếp sợ. Theo sự lan tràn kịch độc của Rồng Thanh Giao, Sở Cửu Ca nói: "Mau rời khỏi Đầm lầy Thanh Mang, lập tức rời khỏi." "Được!" "Xoạt xoạt xoạt!" Bọn họ với tốc độ nhanh nhất rời khỏi Đầm lầy Thanh Mang, đợi đến khi hoàn toàn rời khỏi khu vực đó, tiếng chiến đấu khủng bố bên trong Đầm lầy Thanh Mang vẫn còn nghe được rất rõ ràng. Sở Cửu Ca nói: "Đại trưởng lão, người trước dẫn các sư huynh muội trong tông về trước, nơi này không tiện nán lại lâu." "Ngươi muốn về Xích Linh Quốc, không về tông môn với chúng tôi sao?" Đại trưởng lão có chút ngạc nhiên. "Đợi ta an bài hết tất cả mọi chuyên bên này sẽ trở về tông môn tu luyện." Sở Cửu Ca đáp. Dù sao linh khí của Cửu Uyên phong rất thích hợp cô tu luyện, thích hợp Dung Uyên dưỡng thương. "Được!" Đại trưởng lão đưa tất cả mọi người trở về rồi, nhưng lại không thể đưa được Tử Tinh Châu và Nhị Lượng, bởi vì hai người họ muốn đi theo Sở Cửu Ca. "Ngươi không muốn trở về Thái Vân Tông không phải vì muốn trở về Xích Linh Quốc, mà là muốn lần nữa đi vào Đầm lầy Thanh Mang, đúng hay không?" Nhất Nặc nhìn Sở Cửu Ca hỏi. "Ngươi là một người tinh ranh, quả nhiên không gạt được ngươi! Giao cho ngươi một nhiệm vụ, trông chừng hai người họ đừng để họ đi vào, ở bên ngoài đợi ta, ta vào đó một chuyến." Sở Cửu Ca bất lực nói. "Xin lỗi không thể tuân mệnh!" Nhất Nặc đáp. "Đây rất nguy hiểm!" Trong mắt Tử Tinh Châu và Nhị Lượng lộ rõ vẻ ngưng trọng. "Ta cũng không phải chính diện đấu với họ, ta khẽ lẻn vào không để họ phát hiện là được, tranh thủ lúc họ không chú ý trộm đi thứ ta muốn là được rồi." Sở Cửu Ca nói. Thứ Bát đại thánh tộc xem trọng là cái dược đỉnh đó, cô nếu như trộm một viên đá nát sẽ không ai chú ý đến, nhưng mà trước tiên phải quan sát Rồng Thanh Giao đem đồ giấu nơi nào mới được. Nhất Nặc nói với Sở Cửu Ca: "Bát đại thánh tộc là tử địch của tộc ta, bây giờ ta nhìn thấy người của tộc họ, nhất định phải giết! Cho nên dù người không trở về đó, ta cũng sẽ trở về đó. " Ta cũng thế! "Nhị Lượng nói. " Vậy ta.. "Tử Tinh Châu có chút bất lực, hình như hắn vào đó cũng không giúp được gì. Sở Cửu Ca nói:" Các ngươi có con bài bảo mệnh, vào thì vào vậy, ta cũng không ngăn cản các ngươi. Còn về Tinh Châu ngươi ở bên ngoài tiếp ứng, sau đó động chút chân tay. " " Bát đại thánh tộc đó! Cửu thúc trở nên như vậy có lẽ cũng có công lao của bọn chúng, nếu như các ngươi đã muốn báo thù, vậy thì cùng báo đi. "Cô đã đem Cửu thúc xem như là người nhà rồi, người nhà rất thân, vậy thì kẻ thù của Cửu thúc liền là kẻ thù của cô. " Những độc này, ngươi đặt theo yêu cầu của ta, nếu như có con cá lọt lưới chạy ra ngoài, cũng đủ bọn chúng chịu rồi. "Sở Cửu Ca lấy ra một đống độc dược, nói với Tử Tinh Châu cách bố trí. Thiên phú luyện đan của Tử Tinh Châu tuy là khiến người ta khó thốt nên lời, nhưng mà thủ đoạn hố người nhưng lại học rất là giỏi. Hắn nói với Sở Cửu Ca:" Tiểu Cửu, ngươi cứ yên tâm đi! Ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ ngươi giao. " Ba đạo thân ảnh hướng về phía vừa nãy họ mới rời khỏi chạy đi, trung tâm đầm lầy nơi như tiên cảnh bây giờ đã không còn như trước nữa. Đổ ngã vô số, mặt đất bị nứt ra, nước hồ lênh láng khắp nơi, tất cả mọi thứ đều rất là loạn. Khi tụi Sở Cửu Ca đi đến nơi này, ẩn nấp thật tốt, trước tiên tốt nhất là để cho người của Bát đại thánh tộc và Rồng Thanh Giao đánh đến ngươi chết ta sống. " Phụt phụt phụt! "Bây giờ trời đã tối, lực lượng Rồng Thanh Giao có thể phát huy ra càng mạnh, một số người của Bát đại thánh tộc đã bị trọng thương. " Đáng chết! Nếu không phải ở nơi khỉ ho cò gáy này chúng ta sao có thể đến một con nhãi nhép như vậy cũng giải quyết không được, đáng ghét! " " Bày trận, trước giành được Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh rồi tính tiếp. " "... " Bát đại thánh tộc phí bao công sức, cuối cùng cũng đem Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh trong tay Rồng Thanh Giao giành được rồi, đồng thời nhóm người này của chúng cũng đều bị trọng thương rồi. " Áp người đi!"Có được thứ mình muốn, không muốn chém giết nhau với tên Rồng Thanh Giao đang điên cuồng vùng vẫy, lựa chọn rút lui!
Chương 294: Một tiễn uy nhiếp Bấm để xem "Vâng!" Bọn chúng vội vàng rút lui. Ngay khi bọn chúng chuẩn bị rời khỏi phạm vi nguy hiểm, hai đạo thân ảnh nhảy ra. Một thiếu niên áo xám ưu nhã tôn quý, một thiếu niên áo lam huênh hoang, tuổi tác của hai người tuyệt đối không đến hai mươi, nhưng lại gây cho người cảm giác bị sức ép. Nhất Nặc nói: "Chạy! Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh để lại, mạng chó của Bát đại thánh tộc các ngươi cũng để lại." Bọn chúng lạnh giọng nói: "Tiểu tử, ngươi quả thực đủ ngông cuồng đó, tìm chết!" "Tìm chết là các ngươi!" Nhị Lượng thẳng thừng xông vào trận doanh của chúng giết người, ngọn lửa vàng của Nhất Nặc bạo phát ra. Tuổi còn trẻ đã giỏi như vậy, điều này khiến cho chúng cảm thấy kinh hãi. "Chủ nhân, để ta đi thu thập con trùng thúi đó nha!" Sở Cửu Ca tìm cả nửa ngày, cũng không tìm thấy Rồng Thanh Giao đem Tinh Thần hỗn Độn Đỉnh đó giấu ở nơi nào. Vào lúc đó, Hắc Viêm chủ động xin được xuất chiến. "Không sao chứ?" Sở Cửu Ca hỏi. "Nó cũng đã bị đánh cho tàn rồi, đương nhiên không có vấn đề, chủ nhân ngươi cũng quá xem thường ta rồi đi!" "Vậy động thủ đi! Nếu như chống đỡ không nổi, đừng có gắng gượng." Sở Cửu Ca nói với Hắc Viêm. "Rõ!" Một vệt sáng đỏ xông ra ngoài, Rồng Thanh Giao đang trong quá trình hồi phục sức lực để báo thù nhìn chằm chằm vào con hồ ly nói: "Ngươi còn dám trở lại, muốn tranh thủ lúc ta bị trọng thương đối phó ta, nhóc con như ngươi vẫn chưa làm được." Ngọn lửa đen đột nhiên bạo phát ra, Hắc Viêm cũng giận rồi, "Ta có làm được hay không, không phải do gia hỏa nhà ngươi nói là tính!" "Uỳnh uỳnh uỳnh!" Chiến đấu ở hai chiến trường đều phi thường kịch liệt, Sở Cửu Ca rất rõ tu vi hiện giờ của cô được mấy cân mấy lượng, cô ẩn nấp trong bóng tối, không có hành động hấp tấp. Chỉ khi có thể xác định dành cho kẻ địch một kích chí mạng, cô mới phát động công kích, sau đó một kích chí mạng đối phương. Ngọn lửa của Nhất Nặc rất mạnh, mỗi một lần công kích như thể đều được hắn tính toán rất kỹ, khiến cho những tên Bát đại thánh tộc cảm thấy rất đau đầu. "Tiểu tử này, báo danh đi! Ngươi rốt cuộc là người gì?" Xích Liên Hiền phẫn nộ nói. "Ta là Nhất Nặc, Nhất Nặc đệ nhất tộc của Bất tử cửu tộc." Nhất Nặc nhàn nhạt nói. "Ta là Nhị Lượng của đệ nhị tộc, việc tốt mà Bát đại thánh tộc các ngươi từng làm, Bất tử cửu tộc chúng tôi nhất định sẽ không bỏ qua." Nhị Lượng lạnh giọng nói. "Ha ha ha! Khó trách, thì ra là người của Bất tử cửu tộc, nhưng mà Bất tử cửu tộc chỉ phái những tiểu tử như các ngươi đến đối phó chúng tôi, thực sự là quá xem thường người của Bát đại thánh tộc chúng tôi rồi, chết đi!" Xích Liên Hiền hung ác nói. "Uỳnh!" Bọn chúng dùng dược cưỡng chế sử dụng lực lượng, Bát đại thánh tộc là hậu nhân của Tiên y, các loại đan dược thần bí đếm không xuể, loại đan dược này có thể khiến cho thực lực con người đề cao đến một mức độ đỉnh phong nào đó. "Hai tiểu tử thúi các ngươi, ngược lại khiến chúng tôi phí công rồi." "Phụt phụt phụt!" Toàn lực chống trả của Bát đại thánh tộc khiến cho Nhất Nặc bọn họ cảm thấy lực lượng phi thường cường đại. "Ha ha ha! Không thể không nói nơi khỉ ho cò gáy này áp chế thực lực càng mạnh, báo phát ra lực lượng càng nhiều thì tổn hại đến kinh mạch sẽ càng lớn, nhưng mà cái mà Bát đại thánh tộc chúng tôi có chính là đan dược, một chút khó khăn này chỉ cần chúng tôi nỡ dùng đan dược, vậy thì đã đủ để bạo phát ra thực lực đủ áp chế các ngươi." Xích Liên Hiền cười lớn nói. "Ngươi nghĩ tiểu gia ta sợ các ngươi hay sao?" Nhị Lượng vận chuyển linh lực toàn thân, khí tức phút chốc mạnh lên không ít. "Chát!" Nhất Nặc vỗ vào gáy hắn nói. "Ngươi muốn phế đi bản thân sao? Đủ rồi?" "Nhưng mà!" Nhất Nặc lạnh giọng nói: "Mục đích của chúng ta không phải là giết chết những con tép riu này của Bát đại thánh tộc, mà là phải hủy diệt đi Bát đại thánh tộc." "Chết đến nơi mà còn ngông cuồng như vậy, tìm chết!" Xích Liên Hiền lạnh giọng nói. "Trước bắt lấy Xích Liên Thương, không cần thiết sống chết với chúng." Đối với Nhất Nặc mà nói, Thánh đỉnh của Bát đại thánh tộc đương nhiên không quan trọng bằng Hộp bất tử, cho nên cần là Xích Liên Thương mà không phải là người Bát đại thánh tộc. "Binh binh binh!" Sở Cửu Ca âm thầm quan sát chiến đấu của họ, cô cũng đã nhìn ra, linh khí của thiên địa này rất áp chế đối với những người này. Loại áp chế này rất mạnh, khiến cho chúng không thể không cố kỵ. Nhưng mà Bát đại thánh tộc có đan dược có thể tạm thời làm giảm đi sự áp chế này, bọn Nhất Nặc thì thiệt thòi rồi, thực lực thực sự của họ tuyệt đối không chỉ có như thế! Tình huống như vậy, rất không lợi cho bọn họ! Sở Cửu Ca lấy Đế Ma Cung ra, mũi tên nhắm đến chính là tên đầu lĩnh của đám người này, Xích Liên Hiền. Vì để giảm thiểu áp lực của họ, vậy thì nhất định phải giải quyết tên Xích Liên Hiền, nhưng mà người này thực lực quá cao rồi. Bây giờ ông ta đã vượt qua luyện linh cảnh đỉnh phong, cho dù ông ta lộ ra sở hở chí mạng, Sở Cửu Ca cũng biết một tiễn này không thể nào lấy đi tính mạng ông ta. "Phụt!" Thương thế của Nhị Lượng càng ngày càng nghiêm trọng. Sở Cửu Ca biết kế hoạch hiện tại không cần phải lấy đi tính mạng của Xích Liên Hiền, cô bắt buộc phải ra tay rồi. Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua hàn quang, ngay khi Xích Liên Hiền lộ ra sở hở lần nữa, ngưng tụ tất cả lực lượng của cô bắn ra một tiễn đó. Nguy hiểm! Xích Liên Hiền cũng không ngờ đến có người ở trong tối đánh lén ông, ông vận chuyển linh lực nhanh chóng né tránh, nhưng mà lại không thể hoàn toàn tránh khỏi. "Phụt!" Bụng của ông ta lúc này bị một mũi tên ngũ hành đâm xuyên. "Uỳnh uỳnh uỳnh!" Một đạo hỏa diễm màu vàng khủng bố tranh thủ đánh lên người ông ta, lần này ông ta miễn cưỡng tránh khỏi được điểm yếu hại, nhưng lại khiến cho ông thương càng thêm thương. "Phụt phụt phụt!" Xích Liên Hiền liên tiếp phun ra vài ngụm máu tươi. "Hiền đại nhân!" Đầu lĩnh của họ bị thương nặng đến vậy, khiến họ sắc mặt đại biến, nhất thời loạn cả lên. Xích Liên Hiền trầm thấp nói: "Có cao thủ ẩn nấp trong bóng tối, một gia hỏa dùng tiễn như thần, lão phu cũng chỉ có thể miễn cưỡng tránh khỏi một tiễn đó. Nếu như đổi lại là các ngươi, chết không cần nghi ngờ! Chúng ta trước rút, sau này có cơ hội lại giết những gia hỏa này của Bất tử cửu tộc." Ông có thể tránh khỏi một tiễn đó, bây giờ đã trọng thương, ông biết bản thân tuyệt đối không cách nào tránh được tiễn thứ hai. Hai tiểu tử của Bất tử cửu tộc này rất mạnh, một khi để chúng trưởng thành, nhất định trở thành đại hoạn! Nhưng cũng không thể vì giết chúng mà mạng cũng để lại nơi này. Ông cảm thấy kì quái là Bất tử cửu tộc sao có thể cho phép hai tiểu tử này đối đầu với họ, thì ra là do có cao nhân lợi hại ẩn nấp trong bóng tối. Bọn họ nếu vẫn không chịu hạ quyết tâm rời khỏi, e là sẽ chạy không khỏi rồi. "Bảo vệ tốt Thánh đỉnh còn có Xích Liên Thương, chúng ta rút! Nơi này không tiện nán lại lâu." Xích Liên Hiền lạnh giọng nói. Sở Cửu Ca có chút ngạc nhiên, lão đầu đó nhát gan đến vậy, không ngờ một tiễn này của cô hiệu quả như thế. Nhìn theo bóng dáng họ vội vàng rút lui, Sở Cửu Ca nhai đan dược, bọn chúng nhất định không nghĩ đến tiễn thứ hai gì đó, căn bản không tồn tại, với thực lực của cô bây giờ mà nói thì là thế. Đã đạt đến ngưng hồn cảnh ngũ trọng rồi, cảm giác bị rút hết sức lực không còn nghiêm trọng như lúc trước. Nhất Nặc nói: "Ngươi ở lại đây bảo vệ Sở Cửu Ca, ta đuổi theo Xích Liên Thương." Nếu như đã là thiếu chủ của đệ cửu tộc, cho dù có việc quan trọng hơn nữa phải làm, cũng nhất định phải giữ lại một người bảo vệ bên cạnh cô. "Được! Nhất Nhất ngươi cẩn thận!" Nhị Lượng nói.
Chương 295: Bị độc thảm rồi Bấm để xem "Khục khục khục!" "Độc của Đầm lầy Thanh Mang này sao càng mạnh hơn trước đó rồi?" "Đáng chết! Mắt ta không nhìn thấy nữa rồi." Những người đó của gia tộc Xích Liên cảm thấy giết hai tiểu tử đó không dễ dàng, nhưng mà toàn thân rút lui có lẽ là một việc rất đơn giản mới đúng. Nhưng mà ngay khi bọn chúng cho rằng có thể an toàn rời khỏi Đầm lầy Thanh Mang, bọn chúng lại bị các loại độc kì quái hành hạ muốn chết! "Chia ra, xông ra ngoài!" Một nửa người bảo hộ Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh ra ngoài, một bộ phận người bảo hộ Xích Liên Thương rời khỏi, Nhất Nặc trực tiếp đuổi theo Xích Liên Thương. "Đáng chết! Tiểu tử này đã đuổi lên rồi." "Uỳnh!" Ngọn lửa màu vàng chói lóa, Nhất Nặc lại lần nữa giao chiến với những người này. Trúng phải một số độc không rõ lai lịch, đến cả giải độc đan tốt nhất mà họ đem theo cũng không có tác dụng, thực lực giảm mạnh, nhất thời những người này của Bát đại thánh tộc cũng không dễ chịu. Lúc này, trung tâm của Đầm lầy Thanh Mang Hắc Viêm nhất thời không công phá được gia hỏa rồng Thanh Giao đó, thiếu chút bị Rồng Thanh Giao đánh cho trọng thương. Nhị Lượng nói: "Ta đến giúp ngươi." "Nhân loại, thêm một tên là ngươi cũng thế mà thôi, tìm chết!" Rồng Thanh Giao lúc này đã hồi phục được một chút, càng thêm khó đối phó, lúc này đây đã là nửa đêm. Sở Cửu Ca vận chuyển lực lượng đệ nhị trọng của Bất tử sinh mệnh chi đồng, quan sát sự thay đổi trên thân thể của Rồng Thanh Giao, khi Hắc Viêm và Nhị Lượng thực sự chống đỡ không nổi, Sở Cửu Ca rốt cuộc đợi được đến cơ hội để cô ra tay. "Viu!" Dưới trời đêm, vố số độc châm đen ngòm phá tan hư không. Loại ám khí nhỏ này rồng Thanh Giao rất tự tin với bản thân, tuyệt đối thương không được nó, kết quả.. "Rống!" Một trận kêu thảm thiết vang ra, từng cây độc châm đâm vào bên trong xương của nó. "Rắc! Rắc!" Đuôi của nó lúc này giống như đậu hũ, bị Nhị Lượng vừa chặt liền vỡ nát. Nhị Lương cũng đầy mặt ngơ ngác, "Ta.. ta lúc nào trở nên lợi hại như vậy rồi?" "Một thân hình màu lửa đỏ nhảy ra, Sở Cửu Ca ngưng tụ linh lực vừa hồi phục được chút ít của bản thân, một chưởng đánh xuống! " Rắc! "Xương của rồng Thanh Giao lần nữa vỡ ra. Sở Cửu Ca nói:" Hướng những nơi độc châm của ta đâm vào mà công kích, nơi đó xương của nó đã bị độc châm làm mềm đi rồi, rất dễ đánh vỡ! " " Được! Đã rõ! "Nhị Lượng cười nói. " Phụt phụt phụt! "Hắc Viêm cũng phát động ngọn lửa đen, hướng đến nơi có độc châm màu đen mà đánh đến. " Rống rống rống! "Tiếp theo, Rồng Thanh Giao chỉ còn lại tiếng kêu gào thảm thiết mà thôi. Sự phòng vệ xương cốt của nó trước đó là không ai có thể phá, kết quả bây giờ là thảm thương đến không cách nào động đậy. Nó giận dữ rống lên:" Nhân loại, ngươi rốt cuộc đã làm gì ta? " Sở Cửu Ca lúc này lực lượng đã tiêu hao hết không cách nào công kích Rồng Thanh Giao, Rồng Thanh Giao trước đó có thể rất ngưu bức chưởng không sinh tử của những người bọn họ vào lúc này trở nên cực kỳ thê thảm. Sở Cửu ca nói:" Ngươi cũng quá tự tin với bản thân mình rồi, đan dược của luyện dược sư cũng có thể tùy tiện ăn hay sao? Hơn nữa còn ăn một cách không biết tiết chế nhiều như vậy, đáng đời! " " Cái gì? Ngươi hạ độc rồi! "Rồng Thanh Giao ngẩn ra. Nó ăn những đan dược trước đó cô ta luyện chế ra, hoàn toàn không có vấn đề mà! Tại sao sẽ biến thành như vậy? " Nếu chỉ ăn đan dược không thì cái hại cũng không lớn, nhưng mà trong ngoài phối hợp, tác dụng của hai loại dung hòa lại với nhau, đủ để mềm hóa xương cốt của ngươi, muốn trách chỉ có thể trách toàn thân ngươi đều là xương cốt, nếu không kết cục cũng sẽ không thảm như vậy. "Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói. " Ngươi.. ngươi.. " Sở Cửu Ca không giống với Xích Liên Thương, ông ta là muốn nghĩ đủ mọi cách muốn luyện chế ra đan dược có tác dụng với Rồng Thanh Giao, để cho Rồng Thanh Giao thả hắn đi. Mà cô trong lúc luyện dược, thần không biết quỷ không hay đã thêm một số thứ, chỉ vì muốn tranh thủ cơ hội được sống của họ. Bây giờ xem ra, hiệu quả cũng không tồi! " Uỳnh! "Một tiếng vang lớn truyền ra, Hắc Viêm không chút khách khí dùng hỏa diễm tiếp tục đánh về phía gia hỏa đó. Qua một phen mưa bom bão đạn, Rồng Thanh Giao bây giờ chỉ còn lại đúng một hơi, nó giận dữ nói:" Nhân loại bỉ ổi! " Nó tính kế biết bao nhiêu nhân loại rơi vào cạm bẫy cung cấp máu thịt cho nó, nhưng lại không ngờ sẽ có ngày bị nhân loại tính kế, nó quả thực tức muốn thổ huyết rồi. Sở Cửu Ca nói:" Lời dư thừa bớt nói lại, Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh đang ở đâu? " " Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh, không phải đã bị những người của Bát đại thánh tộc cướp đi rồi sao? Ngươi không đuổi theo bọn chúng lại đến hỏi ta, nực cười. "Rồng Thanh Giao cười ra tiếng. " Xem ra ngươi vẫn là rất cứng miệng! Vậy thì hai châm tiếp theo đây, sẽ đâm vào mắt của ngươi. "Sở Cửu Ca lấy ra hai cây độc châm. Rồng Thanh Giao là thấy qua sự lợi hại độc của cô, nhìn thấy động tác của cô, nhịn không nổi run lên. " Ngươi.. ngươi rốt cuộc làm sao biết được? "Rồng Thanh Giao nói. " Ta rốt cuộc làm sao biết được? Giả thì không thể là thật dược, bởi vì.. " Một cái dược đỉnh xuất hiện ở trước mặt Sở Cửu Ca, khí tức do dược đỉnh này phát ra Rồng Thanh Giao là cực kỳ quen thuộc, đây chính là khí tức của Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh. " Sao có thể? Sao có thể có hai cái Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh? "Rồng Thanh Giao khó tin nói. " Ta.. ta cho ngươi có thể, ngươi nhất định phải trị khỏi cho ta, nếu không ta sẽ không giao cho ngươi. "Rồng Thanh Giao nói. Nếu như cô ta có thể khiến cho Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh đó thừa nhận, Rồng Thanh Giao cho rằng cô nhất định có biện pháp trị khỏi cho nó. Sở Cửu Ca không nói hai lời đáp ứng rồi, cô gật đầu nói:" Được! " Nhị Lượng nói:" Ta nói này tiểu Cửu, gia hỏa này trực tiếp uy hiếp nó giao ra là được, trị khỏi cho nó, đó thực là quá tiện nghi cho nó rồi, đến lúc đó nó nhất định sẽ làm ra càng nhiều việc xấu xa. " " Ta.. ta nhất định sẽ hoàn lương! Thật đó, sau này sẽ không làm việc xấu nữa. "Rồng Thanh Giao đảm bảo nói. " Ta đáp ứng ngươi, lấy ra đi! "Sở Cửu Ca nói. Rồng Thanh Giao chỉ còn cách vâng theo, nó mở to miệng ra, từ trong bao tử của nó nhổ ra một viên đá đen ngòm, viên đá đen đó còn có không ít độc dịch. Nhị Lượng nói:" Ghê tởm quá! Ngươi đây là nhổ ra thứ gì? Tiểu Cửu nhà ta muốn ngươi giao ra là Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh, ngươi vậy mà nhổ ra một viên đá đen ngòm ghê tởm như vậy cho chúng tôi, đáng ghét! " Sở Cửu Ca lạnh giọng nói:" Làm sạch nó! " Chẳng trách khắp nơi đều tìm không thấy, thì ra gia hỏa này nó giấu trong cơ thể của nó, hơn nữa dùng độc dịch bao bọc lấy. Rồng Thanh Giao nói:" Được! Ta lập tức làm sạch nó. " Nhị Lượng kinh ngạc nói:" Tiểu Cửu, không phải chứ! Viên đá màu đen này là Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh, thực sự không có nhầm lẫn chứ? " " Không có nhầm lẫn, chính là nó! "Sở Cửu Ca đáp. Viên đá màu đen đó trôi nổi trên không, một giọt máu nhỏ lên trên nó. Phút chốc, viên đá đen đó bắt đầu mở ra, cuối cùng hình thành một cái dược đỉnh. Bề ngoài của dược đỉnh này giống y đúc cái trước đó Sở Cửu Ca lấy ra, nhưng mà chỉ là nhỏ hơn một chút mà thôi. Nhị Lượng nói:" Giống nhau! Chẳng lẽ Thánh Đỉnh của Bát đại thánh tộc có đến hai cái? " Một giọng nói ôn hòa truyền đến," Không phải hai cái, nên nói là có tổng cộng tám cái! Đương nhiên nói như vậy cũng không đúng lắm, nếu như phân thành tám cái đó đã không còn là Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh trong truyền thuyết nữa rồi. Chỉ có thể hợp lại làm một, mới là Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh thực sự."
Chương 296: Tin xấu động trời Bấm để xem Sở Cửu Ca nhìn qua Nhất Nặc nói: "Gia hỏa nhà ngươi biết cũng không ít!" Sở Cửu Ca vừa động thủ, hai cái dược đỉnh dưới ý niệm của cô hợp hai làm một, Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh trở thành đệ nhị trọng, một phần khác trong truyền thừa của Tiên y cũng đã nằm trong tay. "Thì ra.. thì ra là như vậy, ngươi thành công rồi, ngươi đã thành công có được truyền thừa của Tiên y, ha ha ha! Người của Bát đại thánh tộc biết được nhất định sẽ thổ huyết mà chết." Rồng Thanh Giao cười lớn nói. Nhất Nặc nói: "Vừa nghĩ đến những người của Bát đại thánh tộc liều mạng đem cái dược đỉnh giả đó đi, quả là một việc khiến cho người ta vui vẻ." Nhị Lượng cười nói: "Đúng thế! Để chúng trộm đi bảo bối của Bất tử cửu tộc chúng ta, bây giờ Thánh Đỉnh của Bát đại thánh tộc họ là của tiểu Cửu chúng ta rồi. Hơn nữa tiểu Cửu lại có được sự thừa nhận của Thánh Đỉnh, truyền thừa của Tiên y đó là danh chính ngôn thuận có được Thánh Đỉnh của chúng, không hề giống bọn chúng." "Giúp ta, giúp ta.." Rồng Thanh Giao lúc này cũng không còn hỏa khí để kiêu căng nữa, bám lấy Sở Cửu Ca mong cô trị liệu cho nó. Sở Cửu Ca nói: "Ta cho dù có được một bộ phận truyền thừa của Tiên y, bây giờ cũng không thể trị khỏi cho ngươi, ngươi cũng biết ta chỉ là một ngưng hồn cảnh nhỏ nhoi mà thôi." "Ngươi gạt ta!" Rồng Thanh Giao giận dữ hét. Nếu như nó có được thực lực cường đại như trước đó, nhất định sẽ không tha cho cô. Nhưng mà bây giờ nó không cách nào động đậy, thân thể nát bấy, căn bản không cách nào đối phó Sở Cửu Ca. "Ta có gạt ngươi sao? Ta cũng đâu nói là không cứu ngươi, nhưng mà muốn cứu ngươi ít nhất ta cần phải tu luyện đến một trình độ nhất định chứ, sau đó tâm trạng tốt rồi lại ra tay a!" Sở Cửu Ca khóe miệng nhếch lên một nụ cười xấu xa. Này thì phải đợi đến khi nào, nó còn phải chịu đựng hành hạ trong bao lâu, nói không chừng tiểu nha đầu này trưởng thành rồi liền đem nó quên mất tiêu. "Phụt!" Rồng Thành Giao phun ra một ngụm máu tươi, bị Sở Cửu Ca làm tức đến ngất đi. Sở Cửu Ca nói: "Mặt trời sắp ra rồi, ngươi vẫn là nhanh chút tìm một cái động trốn đi! Ngươi muốn ta giải độc cho ngươi, vậy thì ngươi cần ngày ngày cầu nguyện cho ta nhanh chút trở nên mạnh hơn ngươi, mỗi ngày tâm trạng đều thật tốt, ngươi sẽ có hy vọng thôi." Nói xong, Sở Cửu Ca hất hất tay: "Đi thôi!" Rồng Thanh Giao nhìn theo bóng lưng của họ tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không dám xông ra ngoài liều mạng với tiểu nha đầu bỉ ổi đó, thực sự là tức điên lên đi được. Sở Cửu Ca hỏi: "Nhất Nặc, tình huống thế nào rồi? Xích Liên Thương đâu?" "Xích Liên Thương trong lúc ta với người của Bát đại thánh tộc giao thủ đã trốn mất rồi, những tên áp giải ông ta đều bị ta giết rồi, ngoài ra đám ngươi cầm theo Thánh Đỉnh giả cũng chạy mất rồi. Đợi khi chúng biết được Thánh Đỉnh giành được là giả, nhất định sẽ tức thổ huyết." Khóe miệng Nhất Nặc nhếch lên nụ cười xấu. "Vậy mà lại để cho tên Xích Liên Thương trốn rồi, đáng chết!" Nhị Lượng giận nói. "Xích Liên Thương không bị những người của Bát đại thánh tộc đưa đi, kết quả này tốt hơn trong tưởng tượng nhiều, ông ta muốn trốn trong thất quốc mà không muốn bị chúng ta và Bát đại thánh tộc tìm thấy, nhất định là dựa dẫm vào Tử Hoàng, chúng ta đi Tử Linh Quốc đem ông ta lôi ra." Sở Cửu Ca nói với họ. Nhất Nặc khẽ gật đầu, "Ta cũng là nghĩ như vậy, ông ta nhất định sẽ bảo Tử Hoàng giúp đỡ ông ta, ẩn nấp trong Tử Linh Quốc, chúng ta đi Tử Linh Quốc tìm người." "Bọn chúng có thể đem thực lực đề thăng rất cao, nhưng các ngươi lại bị áp chế, là do chúng có được loại đan dược đó sao?" Sở Cửu Ca hướng bọn họ hỏi. "Đúng thế! Tiểu Cửu, muội có được truyền thừa của Tiên y, có thể luyện chế ra loại đan dược đó không! Nếu như thực lực của chúng ta không bị áp chế nữa, chúng ta sao có thể để chúng chạy được, nhất định một người cũng không chừa lại mà giết chết rồi." Nhị Lượng ánh mắt băng lạnh nói. "Trong số truyền thừa của Tiên y mà ta có được, không có ghi chú loại đan dược này." Sở Cửu Ca đáp. Nhất Nặc nói: "Phương thiên địa này không cho phép lực lượng mạnh đến nổi có thể hủy diệt đi nó, cho nên mới áp chế lực lượng của chúng tôi. Cấp bậc của loại đan dược này trong Bát đại thánh tộc rất cao, cho dù biết được đơn thuốc, với thực lực hiện tại của ngươi cũng luyện chế không ra." "Bây giờ tiểu Cửu luyện chế không ra, sau này tiểu Cửu nhất định có thể luyện chế ra, đến lúc đó nhất định giải quyết triệt để bọn chúng." Trong mắt Nhị Lượng bùng lên chiến ý mạnh mẽ. "Cửu Ca, các ngươi ra rồi." Tử Tinh Châu vẫn luôn ẩn nấp ở bên ngoài, nhìn thấy bọn họ ra ngoài cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. "Cửu Ca, ta nói với ngươi, những độc mà ngươi bố trí quá lợi hại rồi, ta là nghe được tiếng kêu gào thảm thiết của chúng ở khắp mọi nơi.." Kế đến, Tử Tinh Châu không ngừng chia sẻ với Sở Cửu Ca chiến tích của hắn. "Ha ha ha! Người của Bát đại thánh tộc cũng có ngày bị trúng độc, xem ra lần này chúng trở về phục mệnh phải liều mạng giải độc mới được!" Nhị Lượng hả hê nói. Khi bọn họ vừa bước ra khỏi Đầm lầy Thanh Mang, Nhất Nặc nhận được một tin tức. Nhị Lượng hỏi: "Là Tiền Tiền gửi tin tức đến sao?" Đôi mắt màu vàng của Nhất Nặc khẽ trầm, nói: "A Tiền truyền tin tức đến, người của Bát đại thánh tộc công đánh Thái Vân Tông rồi." Sắc mặt Sở Cửu Ca đại biến, "Cái gì? Bát đại thánh tộc vậy mà dấm công đánh Thái Vân Tông." "Nhất định là do tin tức hộp bất tử ở Thái Vân Tông không biết sao lại bị truyển ra ngoài rồi. Bát đại thánh tộc lần này trực tiếp công đánh Thái Vân Tông, nhất định là muốn tốc chiến tốc thắng, tranh thủ lúc Bất tử cửu tộc chúng ta còn chưa có hành động, giành lấy hộp bất tử." Nhất Nặc nói. Nhị Lượng nói: "Thế nhưng hộp bất tử đã bị ta lấy đi mất rồi, bọn chúng căn bản không thể có được hộp bất tử." "Bọn chúng sẽ không tin, cho dù không có được, bọn chúng cũng sẽ triệt để hủy đi Thái Vân Tông." Nhất Nặc trầm thấp nói. Trước khi đến Đầm lầy Thanh Mang, bọn họ vẫn còn đang ở chung với đệ tử Thái Vân Tông. Cô còn quyết định sự việc giải quyết xong, đi đến Thái Vân Tông bế quan tu luyện nữa chứ, bây giờ Thái Vân Tông liền phải đối mặt với nạn diệt môn. Một Thái thượng trưởng lão đã thiếu chút khiến cho Thái Vân Tông vẫn diệt, vậy thì Bát đại thánh tộc xuất động người càng mạnh hơn nữa, vậy Thái Vân Tông.. Thời gian cô vào Thái Vân Tông tương đối ngắn, đi Thái Vân Tông cũng chỉ vì hộp bất tử, nhưng nghĩ đến những lão ngoan đồng từ ái dễ thương ở Thái Vân Tông, những sư huynh sư tỷ kiên trì khổ tu lại thiện lương đó. Khi Tử Hoàng muốn cường thế cưỡng đoạt cưới mẫu thân, cũng chính Thái Vân Tông ra tay chấn nhiếp Tử Hoàng. Trên đại hội thiên tài thất quốc, Vân Hồng dẫn theo các vị đệ tử trợ trận giúp cô.. Nhất Nặc nói với Sở Cửu Ca: "Tiểu Cửu, Cửu thúc đã thừa nhận ngươi là thiếu chủ của Bất tử cửu tộc đệ cửu tộc, vậy thì ngươi có thể sử dụng một số quyền lợi, ví như hạo lệnh chúng tôi, giúp Thái Vân Tông vượt qua cửa ải lần này." "Tiểu Cửu, cho dù muội không mở miệng ta cũng giúp chắc rồi. Thái Vân Tông đây rõ ràng là bị liên lụy, ta có thể tìm thấy đệ nhị hộp bất tử trong Thái Vân Tông cũng là nhờ có sự nỗ lực của phó tông chủ trước đó, tuyệt đối không thể để cho Thái Vân Tông bị diệt." Nắm đấm của Nhị Lượng nắm thật chặt nói. Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói: "Nhất Nặc!" "Đệ nhất tộc Nhất Nặc có mặt!" Nhất Nặc trầm thấp nói. "Triệu tập nhân thủ của Hội đấu giá Cửu Thiên tại thất quốc, hướng đến Thái Vân Tông giúp đỡ!" Sở Cửu Ca ánh mắt trầm lại. "Nhanh! Nhất định phải nhanh!"
Chương 297: Bọn họ đến kịp rồi Bấm để xem "Đại sư huynh, nhanh tránh xa Thái Vân Tông! Ngàn vạn lần không nên trở về, ngàn vạn lần đừng trở về!" Vân Hồng và đại trưởng lão bọn họ chia tay với Sở Cửu Ca tại Đầm lầy Thanh Mang, vội chạy về Thái Vân Tông. Nhưng khi họ đang về tông môn, liền nhìn thấy một người ngoại môn đệ tử toàn thân là máu giữ lại họ nói ra những lời này. Vân Hồng sắc mặt đại biến, "Sao thế? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì rồi?" "Có cường giả, mỗi một người đều mạnh hơn cả Thái thượng trưởng lão lúc trước, bọn chúng giết vào Thái Vân Tông chúng ta, đánh trọng thương Tông chủ và các vị trưởng lão, giết chết không ít đệ tử! Cũng chỉ có những ngoại môn đệ tử không được nổi trội mới miễn cưỡng có thể chạy ra ngoài, đại sư huynh, các người.. các người ngàn vạn đừng trở về đó!" "Rầm!" Người này nói xong những lời này liền ngã lăn ra đất. "Sao có thể? Thất quốc.. thất quốc có thể có thế lực nào có thể tạo ra thương tổn lớn đến vậy cho Thái Vân Tông, là Tử Linh Quốc, không thể nào.." Vân Hồng thất thần nói. Sắc mặt đại trưởng lão trở nên ngưng trọng, "Hồng nhi, Vô tận đại lục này, không chỉ có thất quốc, e là bên ngoài thất quốc, thậm chí.." "Cha!" Tin xấu của Thái Vân Tông khiến cho Vân Hồng không màng tất cả muốn trở về Thái Vân Tông. "Hồng nhi, con không thể đi! Con nếu như đi rồi, thì chính là phụ lòng vị sư đệ này truyền tin tức này cho con, ở lại cho ta, càng xa càng tốt.." "Không!" Đôi mắt Vân Hồng đỏ ngầu. Thái Vân Tông là nơi hắn đã sinh sống từ khi hắn ra đời đến nay, đó là nhà của hắn, nơi đó có người thân ruột thịt của hắn, có sư huynh sư đệ và trưởng bối của hắn. Bây giờ biết được họ đang đổ máu chiến đấu, hắn sao có thể như một con rùa rụt đầu trốn đi, cho dù cùng địch nhân tử chiến, hắn cũng muốn chết ở Thái Vân Tông. "Rầm!" Đại trưởng lão đem Vân Hồng đánh ngất rồi. "Mấy người các ngươi, dẫn theo bọn họ nhanh chóng rời khỏi, ta về tông môn.." "Đại trưởng lão!" "Đây là mệnh lệnh, nếu như Thái Vân Tông thật sự bị diệt, dù sao vẫn còn lại vài đệ tử ưu tú này. Các ngươi nhất định phải bảo trụ họ, mà lão phu nhất định phải sống chết cùng với Thái Vân Tông, ta là đại trưởng lão của Thái Vân Tông đó. Lúc này bên trong Thái Vân Tông, một đám người áo trắng mắt để trên đầu nhìn xuống những người quỳ trên mặt đất, mùi máu tanh ở Thái Vân Tông đặc biệt hắc mũi. Ông ta khinh miệt nói:" Không đáng một kích! Tiện dân của nơi nhỏ này chính là yếu ớt như vậy. " " Cho thêm các ngươi một cơ hội, nói cho ta, hộp bất tử đang ở đâu? Không nói, ngươi và tông môn nhỏ xíu này liền một người sống cũng sẽ không còn. " Lúc này Vân tông chủ của Thái Vân Tông đang quỳ trên mặt đất, linh lực toàn thân không còn chút nào, tứ chi vô lực, đã triệt để bị mấy người này phế đi rồi. Những người này vừa đến, thực lực hoàn toàn áp chế bọn họ, cho dù là người mạnh nhất Thái Vân Tông ông, đối phó với chúng vẫn không có chút sức chống trả. Ông chỉ có thể trơ mắt ra nhìn bọn chúng tru sát đệ tử tông môn, những người này căn bản không xem họ là người, giết chết họ cũng giống như giết chết những con kiến. " Chúng tôi thực sự không biết cái gì là hộp bất tử, đại nhân, ta nghĩ các người nhất định nhầm lẫn rồi. "Vân tông chủ che giấu sự phẫn nộ trong mắt của ông, giọng nhỏ nhẹ giải thích với chúng. Thế nhưng, bọn chúng hoàn toàn không nghe! " Ngươi đang gạt ta! Tộc nhân của ta đã dùng bí pháp trong tộc truyền tin tức về cho chúng tôi rồi, nói rằng hộp bất tử đang ở nơi của hắn. Nơi sau cùng hắn tồn tại, chính là Thái Vân Tông của ngươi. Một nơi nhỏ như vậy để cho chúng tôi tìm rất lâu mới tìm được, ngươi vậy mà lại dám gạt ta bảo là không có. "Người đó hung dữ nhìn Vân tông chủ. Lòng Vân tông chủ lạnh đi, lúc trước để cho Thái thượng trưởng lão ở lại Thái Vân Tông, vốn cho rằng ông ta đã chết, nguy cơ của Thái Vân Tông đã được giải trừ, không nghĩ đến ông ta trước khi chết vẫn lưu lại một chiêu này. Xem ra Thái Vân Tông của họ chú định có một kiếp nạn lớn, tránh không khỏi rồi! " Không nói đúng không? Vậy thì giết! Từng người một giết cho ta! Cái gì mà nội môn đệ tử, một đám phế vật, nếu như ở tộc ta tuổi tác lớn như vậy rồi thực lực mới có thế, sớm đã bị từ bỏ rồi. Cũng chỉ có tông môn nhỏ như vậy mới xem là bảo! " Một nhóm đệ tử Thái Vân Tông bị dẫn lên, bọn họ đứng thành một hàng, những người này là dự tính ở trước mặt tông chủ và những người khác trảm sát đệ tử của họ. " Bây giờ nói vẫn còn kịp đó! Nếu không tay lên đao xuống thì bọn chúng chết chắc rồi, các ngươi hối hận cũng không kịp nữa rồi. " Không biết, họ thực sự là không biết! Ngay khi họ muốn vung đao, đột nhiên vô số đạo âm thanh phá không truyền đến," Viu viu viu! " " Binh binh binh! "Bọn chúng vừa hất tay, liền chặn lại một tiễn này. " Ha ha ha! Thật không biết sống chết, lại có con kiến dám phản kháng! "Ông ta hung dữ cười nói. " Cút ra đây đi! " Vô số ngọn lửa vàng hướng ông ta đánh đến, kế đến liền có một đạo thân ảnh màu lam công kích một cách sắc bén. Nhị Lượng lạnh giọng nói:" Thái Vân Tông không phải là nơi cho các ngươi làm xằng bậy. " " Các ngươi là ai? Các ngươi tuyệt đối không phải người của tông môn nhỏ này, đừng lo chuyện bao đồng! "Ông ta đánh giá hai người thiếu niên ưu tú này. Nhị Lượng nói:" Chúng tôi đương nhiên là người đến lấy mạng chó của các ngươi rồi. " " Chỉ bằng hai ngươi các ngươi, nằm mơ! " " Giết hai đứa nó cho ta! " Linh lực khủng bố bạo phát, bọn họ chỉ cảm thấy trước mắt một trận hoa mắt, phút chốc bọn họ liền đánh với nhau rồi. Những người này là xác định tung tích của hộp bất tử rồi, để tránh Bất tử cửu tộc đến làm loạn, đã phái đủ người đến, Nhất Nặc và Nhị Lượng hai người căn bản chống đỡ không nổi trận doanh lớn như vậy. " Ha ha ha! Cứu binh của tiểu gia đến rồi, Nhất Nhất, Đồ ngốc, không để các ngươi đợi lâu chứ! "Vào ngay lúc đó, một giọng cười điên cuồng truyền đến, nhất thời vô số đạo khí tức cao thủ nhảy ra. " Uỳnh! "Cứu binh kịp thời chạy đến, đấu với những người này một cách khó phân thắng bại. " Ha ha ha! Ta biết rồi, các ngươi nhất định là người của Bất tử cửu tộc, người của Bất tử cửu tộc cũng xuất hiện rồi, vậy thì hộp bất tử nhất định ở trong Thái Vân Tông rồi! Ta phải giết đi các ngươi. " Nhóm người cứu binh đến khiến cho đám người này càng thêm điên cuồng, người đến lại không phải là cao thủ chân chính của Bất tử cửu tộc, bọn chúng mới không thèm sợ! Nhiều năm vẫn luôn bị người của Bất tử cửu tộc đuổi đánh, bọn chúng nhịn nhiều năm như vậy, cũng nhịn đủ rồi! " Uỳnh uỳnh uỳnh! " Những người Bát đại thánh tộc này là có chuẩn bị mà đến, đối phó người của Thái Vân Tông đương nhiên không cần dùng đến, nhưng mà một khi đối phó với người của Bất tử cửu tộc, vậy thì đó nhất định cần thiết. Bọn chúng mỗi một người đều nuốt vào một viên đan dược, sắc mặt Nhị Lượng âm trầm nói:" Đáng chết! Lại là loại đan dược chết tiệt này! " " Bất tử cửu tộc của các ngươi huênh hoang cũng đủ rồi, chúng tôi lấy đi chí bảo của đệ nhất tộc các ngươi đó chính là coi trọng các ngươi, chúng tôi nhịn đủ rồi, từ ngày hôm nay các ngươi dám giành hộp bất tử tại Vô tận đại lục với chúng tôi, chúng tôi gặp một lần, diệt một lần! Hôm nay liền diệt đi các ngươi xem như là cảnh cáo với Bất tử cửu tộc. "Ông ta lạnh lùng cười, nói xong xông đến Nhất Nặc. Thực lực tiểu tử này so với những người khác mạnh, vậy thì trước giải quyết hắn mới quan trọng! " Uỳnh! " Thực lực đối phương bạo trướng, sắc mặt Nhất Nặc thản nhiên đối phó, thế nhưng gia hỏa này lại ra chiêu âm hiểm! " Uỳnh!"Ngọn lửa vàng đụng chạm với ánh sáng màu trắng, Nhất Nặc thân người bị chấn bay ra ngoài.
Chương 298: Cửu nhi của ta Bấm để xem Khóe miệng Nhất Nặc chảy ra máu tươi, đôi mắt vàng kim đó màu sắc càng thêm chói mắt. "Tiểu tử, dám đấu với ta! Ngươi vẫn còn non lắm." Không khí xung quanh dường như muốn bốc cháy cả lên, khiến cho người này cảm thấy được một cảm giác khủng bố, Nhất Nặc liếc nhìn ông nói: "Tìm chết!" "Nhất Nhất!" Tam Tiền sắc mặt đại biến. Thất quốc này không phải là nơi xuất đại chiêu đó! Nếu không tình huống của Nhất Nhất sẽ rất là tồi tệ. "Viu!" Vào ngay lúc đó, một mũi tên vô hình phá vỡ hư không. Sở Cửu Ca biết Nhất Nặc không phải đánh không lại người đó, đôi mắt cô có thể nhìn rõ, hắn vẫn còn ẩn giấu một cỗ lực lượng phi thường khủng bố. Thế nhưng một khi dùng rồi, thì đó tuyệt đối sẽ có kết quả cực kỳ không tốt. Một tiễn này, không phải vào thời điểm thích hợp bắn ra, nhưng mà cũng chỉ có thể dùng nó trước rồi. "Phụt!" Một tiễn trúng mục tiêu, nhưng lại không có trúng vào chỗ yếu hại, thương tổn thế này đối với người thực lực như vậy mà nói, kỳ thực không ngứa không đau chút nào. "Đáng ghét! Lại dám thương đến ta!" Người bị trọng thương bạo nộ rồi. Lực lượng khủng bố bao trùm lấy Sở Cửu Ca, đem không gian xung quanh Sở Cửu Ca cố định mất. Thân pháp tinh diệu đến đâu ở trước mặt người có thực lực tuyệt đối căn bản không có chút tác dụng nào, "Tiểu nha đầu, ta sẽ giết ngươi trước!" Thân hình ông như đạn pháo bắn về phía Sở Cửu Ca, tròng mắt Nhất Nặc đột nhiên nhíu lại, lạnh giọng hét: "Sở Cửu Ca, ai bảo ngươi ra tay đó." "Tiểu Cửu!" Sắc mặt của Nhị Lượng cũng đại biến. Tốc độ của hắn vẫn không đủ nhanh, vẫn không đủ nhanh.. Ngọn lửa vàng khủng bố bao trùm lấy thân thể hắn, xông phá thiên khung, đánh về phía người đó. "Phụt!" Cánh tay người đó bị đánh trúng, đã tránh khỏi yếu hại, nhưng vẫn đổ ra một thân mồ hôi lạnh. Không hổ là người của Bất tử cửu tộc, lực lượng của ngọn lửa này thật là bá đạo. "Ha ha ha! Ngươi để tâm tiểu nha đầu này có đúng hay không? Vậy ta lập tức giết đi cô ta!" Một chiêu có thể khiến cho Sở Cửu Ca tan xương nát thể rơi xuống, so với động tác của Nhất nặc càng nhanh, thế nhưng một chiêu này phút chốc hóa thành hư không. Một nam tử áo trắng quỷ mị xuất hiện, đem Sở Cửu Ca hộ ở sau người, "Các ngươi đúng là chán sống rồi." "Ngươi.. ngươi là ai?" Ông ta kinh ngạc nhìn nam tử trước mắt này, thối lui hẳn mấy bước. Phút chốc, lực lượng khủng bố triệt để đem ông ta nghiền nát, ông ta cho đến lúc chết trên mặt vẫn mang vẻ ngơ ngác. Nhất Nặc lau đi máu tươi nơi khóe miệng nói: "Quỷ Vương ngươi rốt cuộc cũng tới rồi, còn không đến đỉnh núi của ngươi cũng sẽ bị san bằng rồi." "Giết, một tên cũng không được để sót!" Dung Uyên hạ lệnh. Một đám người đột nhiên xuất hiện, phút chốc làm cho Thái Vân Tông bạo phát ra phong bạo kinh người. Cường thế của Dung Uyên, cộng thêm sự phối hợp của hội đấu giá Cửu Thiên, những người của Bát đại thánh tộc lâm vào trạng thái lưỡng diện công kích, triệt để hỗn loạn không thành quân nữa rồi. "Đáng ghét!" Đối phó một tông môn nhỏ nhoi vậy mà lại gặp phải hai nhóm người phiền phức như vậy, nhóm người của Bát đại thánh tộc từng người sắc mặt đều trắng bệch. Người của chúng đột nhiên giảm hẳn đi một nửa, vào lúc đó chúng nói: "Dung Hiểu đại nhân, cứu chúng tôi! Cứu chúng tôi!" Phút chốc, một người áo trắng phất phơ, một nữ nhân gương mặt được mạng che mặt che đi, từ trên trời rơi xuống. Sau lưng cô đi theo vài người hộ vệ khôi giáp bạc mặt không chút biểu tình, một đôi mắt lạnh quét qua Dung Uyên nói: "Quỷ Vương của Ưu Minh Điện, ngươi làm như vậy có phải quá không để Bát đại thánh tộc ta vào mắt rồi hay không. Ưu Minh Điện của ngươi ở Vô Nhã Thiên bị nhiều thế lực chống đối, bây giờ ngay đến Bát đại thánh tộc ta cũng dám chọc đến, có phải.." "Bát đại thánh tộc, thì tính là thứ gì!" Ánh mắt Dung Uyên băng lạnh nhìn sang người nữ tử đó. "To gan! Dung Hiểu đại nhân là thiên tài Dung gia-tộc mạnh nhất trong Bát đại thánh tộc." Một người nam nhân giận dữ nói. "Vậy thì đã sao? Bát đại thánh tộc cũng là rác rưởi, Dung gia cũng chỉ là cao cấp hơn rác rưởi một chút mà thôi, có gì mà đắc ý." Tam Tiền cười nói. Dung Hiểu nói: "Không ngờ lại may mắn đến vậy, vậy mà lại gặp được thiếu chủ đệ tam tộc của Bất tử cửu tộc, nếu như đã gặp phải rồi, vậy thì đem tất cả các ngươi đều giải quyết vậy. Còn Quỷ Vương của Ưu Minh Điện, ngươi nếu như nhúng tay vào, Bát đại thánh tộc ta nhất định diệt đi Ưu Minh Điện." Ưu Minh Điện là một thế lực rất là cường đại của Vô tận đại lục, nhưng mà trong mắt Bát đại thánh tộc, sự khác biệt của Ưu Minh Điện và Thái Vân Tông cũng chỉ là kiến nhỏ với kiến lớn mà thôi. Công kích khủng bố từ trên trời rơi xuống, "Ai cho ngươi cái gan lớn đến vậy lại dám nói chuyện như vậy với Bổn Vương?" Giọng nói lạnh liệt như thể muốn đem Dung Hiểu đông lạnh đi, vào lúc đó hộ vệ của cô ra tay, "Dung Hiểu đại nhân, cẩn thận!" "Rầm rầm rầm!" Bát đại thánh tộc quá xem thường Ưu Minh Điện rồi, càng xem thường Dung Uyên rồi. Chọc giận Dung Uyên, bọn chúng đương nhiên không có quả ngọt để ăn rồi. Bát đại thánh tộc từng người bị Dung Uyên diệt sát, thủ đoạn sắc bén đó khiến cho người khác cảm thấy khủng bố đến cực điểm, bọn chúng kinh ngạc nói: "Sao có thể? Tộc nhân ta đã sử dụng đến lực lượng mạnh nhất có thể sử dụng rồi, thế vậy mà diệt không được một Quỷ Vương của Ưu Minh Điện!" "Ta liền không tin tà đến vậy, để ta đến tiếp tiếp ngươi, Quỷ Vương của Ưu Minh Điện." "Uỳnh!" Lực lượng khủng bố không ngừng bộc phát ra, Dung Hiểu trực tiếp bị chấn bay ra ngoài. Nếu không phải hộ vệ của cô che chở cho cô, cô ta có lẽ đã phải rơi từ trong không trung xuống rồi, rơi thành dạng cả cha mẹ cô ta cũng nhận không ra rồi. "Phụt phụt phụt!" Mấy ngụm máu tươi phun ra, chỉ là một lần giao thủ, liền khiến cho ngũ tạng lục phủ của cô chịu phải trọng thương, linh khí hộ thể của cô cũng chẳng có một chút tác dụng nào. Lần đầu tiên bị người khác trọng thương đến tình trạng này, sắc mặt Dung Hiểu âm trầm nhìn người nam nhân cường đại này. Đôi mắt băng hàn mang theo sát khí, cường đại đến vậy, cường đại đến căn bản không giống như người thuộc về Vô tận đại lục này. Dung Hiểu biết rằng lần này đá phải thiết bản rồi, cô nói: "Chúng ta đi! Nhiệm vụ lần này của chúng ta không phải là giúp cho đám phế vật này có được hộp bất tử của nơi này, với lại hộp bất tử chín phần ngay đến người của Thái Vân Tông cũng không biết, chúng ta vẫn còn việc quan trọng khác phải làm." "Vâng! Dung Hiểu đại nhân." Hốt hoàng chạy trốn là một việc rất mất mặt, nhưng mà Dung Hiểu càng là một người tiếc tính mạng, biết được tình huống không ổn, lập tức lựa chọn rút lui.. "Dung Hiểu đại nhân, chúng ta cũng là người của Bát đại thánh tộc, ngươi.. ngươi không thể vô tình như vậy!" Dung Hiểu vừa chạy, những người Bát đại thánh tộc còn sót lại trực tiếp bị dọa sợ vỡ mật. Bọn chúng chết chắc rồi! Nhưng mà Quỷ Vương Ưu Minh Điện khiến cho người cảm thấy khủng bố đó không hề ra tay, thân hình màu trắng khẽ lắc lư, hắn ôm lấy Sở Cửu Ca rồi. Hắn lạnh liệt tránh khỏi Nhất Nặc, "Việc còn lại, các ngươi đến đối phó! Nếu như những tên rác rưởi này cũng đối phó không nổi, cái gọi là Bất tử cửu tộc cũng chỉ có thế." Sở Cửu Ca được Dung Uyên ôm lấy bị cái lạnh trên người hắn dọa sợ rồi, lực lượng của Bất tử sinh mệnh chi đồng thẩm thấu vào thân thể hắn, tim của cô nhảy kịch liệt. "Hỗn Đản! Mau cút về Cửu Uyên Phong, nhanh!" Dung Uyên cúi đầu sát bên tai Sở Cửu Ca nói: "Ân! Tuân mệnh, Cửu nhi của ta." Dung Uyên dẫn theo Sở Cửu Ca biến mất khỏi chiến trường, nhìn theo bóng dáng họ rời khỏi, đáy mắt Nhất Nặc khẽ trầm, phút chốc trở nên lạnh nhạt nhìn về đám người Bát đại thánh tộc nói: "Giết! Một kẻ cũng không cần chừa lại."
Chương 299: Được cô cứu Bấm để xem Trung tâm của Thái Vân Tông đang tiến hành chém giết, Cửu Uyên Phong ngược lại lại cực kỳ yên tĩnh. Bọn Mặc Nhất đem Cửu Uyên Phong thủ hộ một cách chặt chẽ, không cho phép bất cứ một ai đến gần. Ngân châm phong bế huyệt vị, Dung Uyên lúc này trán đã đổ đầy mồ hôi lạnh, gương mặt đó trắng đến không còn chút huyết sắc. Để chấn nhiếp người của Bát đại thánh tộc, lực lượng Dung Uyên triển lộ ra lần này, xa xa vượt khỏi thân thể yếu nhược này của hắn có thể chịu đựng được. Dù cho Sở Cửu Ca đã có được hai trong số truyền thừa của Tiên y, vẫn không cách nào nhìn thấu loại độc này, không cách nào triệt để loại bỏ nó, để nó cách Dung Uyên càng xa càng tốt. Sở Cửu Ca vận chuyển linh lực, sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng nắm bắt sự biến hóa của loại độc này trong thân thể Dung Uyên, hướng dẫn Dung Uyên dùng linh lực áp chế ngay tại vị trí nó yếu nhất, cường thế áp chế.. Trong suốt quá trình đó Sở Cửu Ca không ngừng đem ra các loại đan dược nhét vào trong miệng của Dung Uyên, đan dược giống như không cần tiền vậy, nhưng mà vẫn là không được.. Đợi đến khi tình trạng của Dung Uyên có được chút thuyên giảm, cái gọi là thuyên giảm cũng chỉ là nằm cận kề biên giới cái chết mà thôi. Sở Cửu Ca nói: "Mặc Nhất, bảo hộ chủ tử các ngươi." "Vâng!" Sở Cửu Ca bảo Mặc Nhất bảo hộ Dung Uyên, còn về phần cô, đi luyện dược rồi. Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh đến đệ nhị trọng, đương nhiên không phải trước đó có thể so được, mà cô còn tiếp nhận một bộ phận truyền thừa khác, tuy là không thể bảo đảm hoàn toàn có tác dụng, cô có lẽ có thể luyện chế ra đan dược càng mạnh hơn, có thể giúp được chút tình trạng tồi tệ của Dung Uyên. Sở Cửu Ca với tốc độ nhanh nhất tiếp thu tầng thứ hai truyền thừa của Tiên y, thuần thục thao tác Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh luyện dược, với tốc độ nhanh nhất đem đan dược luyện chế ra. Đợi đến khi cô qua đó lần nữa, thân thể của Dung Uyên đang nhanh chóng trở nên xấu đi, Sở Cửu Ca cũng chỉ còn cách tiếp tục nhét đan dược. Đôi mắt của hắn mở ra, đôi mắt tử thủy tinh đó nhìn về Sở Cửu Ca nói: "Cửu nhi, ta muốn nàng đút." "Đã bệnh thành như vậy rồi, còn náo!" Chân mày Sở Cửu Ca khẽ nhíu lại. "Chính vì nguy hiểm, cho nên.. cho nên ta mới muốn Cửu nhi của ta càng gần ta thêm chút nữa, tốt nhất là một chút khe hở cũng không có." Dung Uyên đem Sở Cửu Ca ôm vào lòng. Đôi mắt tử thủy tinh vẫn như cũ cực kỳ mỹ lệ thu hút, mà còn lộ ra chút suy nhược, khiến cho Sở Cửu Ca không cách nào từ chối, cô nói: "Được!" "Ưm.." Khi hai đôi môi dán lại với nhau, ngay đến đan dược cũng trở nên thơm ngọt hơn chút, Sở Cửu Ca đấy hắn ra. "Ta vẫn cần phải tiếp tục châm cứu." "Ta cảm thấy Cửu nhi như vậy, hiệu quả so với châm cứu càng tốt hơn, ta cũng không cảm thấy đau nữa, một chút cũng không.." Môi ở trên gương mặt trơn nhẵn như sứ của Sở Cửu Ca nhè nhẹ lướt qua. "Chết đến nơi rồi mà còn dám trêu ghẹo ta, Dung yêu nghiệt, ngươi được lắm đó!" Sở Cửu Ca trừng tên Dung yêu nghiệt không biết sống chết này một cái. Dung Uyên cười nói: "Bởi vì Cửu nhi khiến cho ta khống chế không được mà!" Hắn còn cười một cách rất vô tội. "Phụt!" Sở Cửu Ca không để tên yêu nghiệt này dụ hoặc, một châm không chút lưu tình đâm vào huyệt đạo của hắn. "Hít!" Dung Uyên hít ngược một hơi. "Ngươi ấy an phận chút đi, tiếp tục!" "Sau khi an phận, Cửu nhi có phần thưởng gì?" "Thưởng một bạt tai, muốn không?" "Cửu nhi nỡ sao?" Vốn dĩ tâm trạng rất khẩn trương của Sở Cửu Ca, bởi vì Dung Uyên náo như vậy, thả lỏng không ít. Tai họa sống ngàn năm, Dung yêu nghiệt là một tên siêu cấp đại tai họa, vào lúc này vẫn còn sức lực trêu ghẹo cô, chắc hẳn rất nhanh liền có thể chạy nhảy như không có chuyện gì rồi. Lực lượng của Bất tử sinh mệnh chi đồng cũng không phải là thứ mà Sở Cửu Ca không chút cố kỵ sử dụng không biết tiết chế, mắt một trận đau nhói, đầu đau như búa bổ, thị lực cũng trở nên cực kỳ mơ hồ. Nhưng mà khi cô cảm nhận được loại độc trong thân thể của Dung Uyên tạm thời yên phận chút, cô thở phào một hơi, trực tiếp nằm trên người của Dung Uyên ngủ thiếp đi. Không biết là ngủ mất bao lâu, người tỉnh lại trước là Dung Uyên, trên mặt hắn lộ ra nụ cười nhàn nhạt. Người hắn yêu, dốc hết toàn lực đem hắn từ quỷ môn quan kéo về rồi. Cửu nhi nhất định rất là không nỡ mất hắn! Ngón tay như ngọc lướt qua đôi môi khô nứt của Sở Cửu Ca, trực tiếp đặt lên đó.. Cửu nhi ở rất gần rất gần hắn, tham lam mùi hương của nàng, dường như càng gần thêm mới đủ.. Những người còn lại của Bát đại thánh tộc tại Thái Vân Tông toàn bộ đều bị giải quyết rồi, Nhất Nặc nói: "Thả ra tin tức, hộp bất tử ở nơi này đã bị chúng ta lấy mất rồi. Để cho Bát đại thánh tộc không cần lãng phí sức lực nữa." "Vâng, thiếu chủ!" "Tra cho ta Dung Hiểu chạy đi nơi nào rồi." "Vâng!" Nhất Nặc quyết đoán hạ một loạt mệnh lệnh, Nhị Lượng yên tĩnh làm một linh vật may mắn là được rồi. Dù sao xông pha trận mạc hắn sở trường, những việc rắc rối này Nhất Nặc đến xử lý là tốt rồi. Đợi Nhất Nặc giải quyết hết tất cả sự việc, Nhị Lượng hỏi: "Nhất Nhất, không biết tiểu Cửu thế nào rồi? Tên Quỷ Vương đó lại đem tiểu Cửu đưa đến Cửu Uyên Phong đó nữa rồi, ta xông vào không được." Nhất nặc nghĩ đến dị dạng của Dung Uyên sau khi thu thập xong đám địch nhân kia, hắn nói: "Ta đi xem xem, cô ấy là thiếu chủ đệ cửu tộc do Cửu thúc khâm điểm, chúng ta thân là người bảo hộ của cô ấy, nhất định phải xác định cô ấy có an toàn hay không." "Được!" Nhị Lượng kích động nói. Kết quả vừa đi đến chân núi liền bị cản lại rồi, "Hai vị công tử, chủ tử nhà ta với Cửu tiểu thư có chuyện quan trọng cần xử lý, bất cứ ai cũng không thể phá hỏng, mời trở về!" Đôi mắt màu vàng đó của Nhất Nặc lóe qua vẻ âm u, hắn lạnh giọng nói: "Nếu như bổn công tử nhất định phải lên đó xem xem thì sao?" "Vậy thì chúng tôi liều chết cũng phải ngăn cản hai vị." Mặc Nhất không chút nhượng bộ nói. Nhị Lượng nói: "Nhất Nhất, chúng ta đánh lên đó!" Một mình hắn lên đó không được, thêm một người giết lên đó chắc hẳn không khó chứ! Nhất Nặc nhàn nhạt nói: "Thương thế của ngươi khỏi rồi sao? Giết lên đó, ngươi giết lên tới đó sao?" Sau trận đại chiến, tiêu diệt đại bộ phận đối thủ, từng người bọn họ đều thân mạng trọng thương. Bây giờ lần nữa động thủ, hơn nữa còn là đối thủ cực mạnh, tuyệt đối không phải là hành động sáng suốt. "Mục tiêu của Dung Hiểu không phải hộp bất tử trong tay Thái Vân Tông, vậy chỉ có thể là hộp bất tử trong tay Xích Liên Thương rồi, chúng ta nhất định phải giành trước bọn chúng có được hộp bất tử của đệ tam tộc." Nhất Nặc nói với Nhị Lượng. "Ta hiểu!" "Dung Uyên.." Sở Cửu Ca mở đôi mắt có chút khô rát của mình, gọi lên tên của Dung Uyên. Bên tai truyền đến giọng nói lo lắng của Dung Uyên, "Cửu nhi, sao rồi? Mắt khó chịu lắm không.." Một nụ hôn ướt át rơi trên đôi mắt của cô, Dung Uyên trầm thấp nói: "Cửu nhi vì ta tiêu hao hết lực lượng của Bất tử sinh mệnh chi đồng." "Ta bây giờ không cách nào thay đổi điều gì? Đệ tam trọng, nếu như có được công pháp của đệ tam trọng, có phải sẽ tốt hơn rất nhiều." Kết quả của việc tiêu hao hết lực lượng tuy rằng khiến cô rất khó chịu, nhưng cũng giúp cho cô đột phá được bình cảnh. Nay cô chỉ còn thiếu hộp bất tử thứ ba thôi. Chỉ cần có được công pháp tầng thứ ba của Bất tử Vạn pháp Quyết, cô nhất định thuận lợi đem Bất tử sinh mệnh chi đồng luyện đến đệ tam trọng. Đệ nhị trọng muốn giúp Dung Uyên khó khăn như vậy, đến đệ tam trọng có lẽ sẽ tốt hơn rất nhiều, tình trạng hiện giờ của Dung Uyên phi thường không ổn định, nhất định phải nhanh chút tìm ra biện pháp, mới có thể giảm thiểu mức độ rủi ro nhiều chút.