Em chị vốn dĩ thích chua Lời ra ai oán; ganh đua thì lười Loanh quanh cũng chỉ nói cười Tu tâm coi nhẹ chuyện người chuyện ta Buồn làm chi, mệt lắm nha ^^ Đôi khi vô định, nhưng mà lạc quan
Đường lớn cho đến ngõ con Nhà nhà không khí nô-en rộn ràng Chúc vui vẻ nhé các nàng, An lành, ấm áp bên chàng mến thương.
Thương thì mình vẫn sẽ thương, Thương cho mình có mỗi mình đêm đông. Thương cho đôi mắt má hồng, Ngắm người qua lại cây thông sáng đèn.
Niềm vui chưa đủ bõ bèn Dạo này vận hạn kéo hèn cả thơ Nặng nề tìm nắng trong mơ Về xua u ám, ngó lơ buồn phiền Để thơ viết được liền liền Kẻo ngồi nghĩ mãi, chẳng điền nổi câu Rối ren chưa thấy lối đâu Vần điệu rơi xuống, thật sâu trốn tìm
Lạnh lùng đôi mắt lim lim Hỏi lòng hạnh phúc trốn tìm nơi đâu Lòng buồn thơ khó vui mau Đành chờ ít bữa vá khâu bù vào Mình buồn thì chẳng làm sao Mọi người hạnh phúc, nao nao ấm lòng.
Cuộc đời xoay chuyển vòng vòng Buồn quen rồi biết tự gồng mình lên Muộn phiền rồi cũng lãng quên Vượt qua khổ ái, vui trên đường dài
Tết tới cứ mãi lom khom Hết dọn đóng rác lại dòm đám mai Nhè mưa mai trổ dài dài Mong rằng ngày tết đừng phai sắc màu.
Mưa xuân gặp gió càu nhàu Tết sang ngại quá, làu bàu nhớ đông! Vùi trong chăn ấm đệm bông Ôm thơ cùng truyện, còn không thấy già Đợi hè chiếu nắng là là Thu sang thay lá, tà tà lớn lên
Kéo lời thơ cũ gọi tên Người ơi có nhớ hay quên thuở nào Nắng to rồi lại mưa rào Thơ thơ thẩn thẩn khác nào thẩn thơ Thẩn thơ thơ thẩn thẫn thờ Nắng non ép vội khó chờ được mưa Thơ rơi một mảnh ban trưa Để người đi nhặt chiều xưa tan dần