Bên ngoài có một vườn xoài Em ra hóng gió, nướng khoai thơm lừng Lại có cả vườn oải hương Nào là cẩm chướng, hướng dương, hồng trà Một ngày vui sướng hát ca Quá là yêu thích, quá là vui tươi
Nàng Sầu có thú trêu ngươi Tối rồi còn up một trời đồ ăn Xem xong cái bụng cằn nhằn Xuống bếp lục tủ họa chăng có mì. >. <
Đọc xong toan lặn, ngủ khì Nhưng lòng vương vấn chắc gì ngủ yên. Thơ cùng ta đã có duyên Mò vô nối đại, thỏa nghiền văn thơ.
Đời này thiếu nhất mộng mơ Không thơ.. lạc lõng bơ vơ tâm hồn Nhớ thơ, dạ cứ bồn chồn Thơ rồi nhẹ nhõm, bõ dồn tâm tư
Nhớ thơ nhưng lại chần chừ Mấy ngày không gặp, câu từ héo queo Đầu cành một mảnh trăng treo Ngoài khung gió nhẹ, mang theo hương mềm Dạ lý nở rộ bên thềm Trong đêm tĩnh mịch, dịu êm trong lành Vài dòng viết vội, nối nhanh Gửi vào đỡ nhớ, điểm danh thỏa nghiền.
Nàng đưa, ta cũng đẩy thuyền Dòng thi dào dạt, triền miên chảy hoài Thong dong sắp chữ lên bài Đôi vần thơ ngắn lai rai vui rồi. "Vầng trăng vằng vặc giữa trời" Ánh vàng ghé cửa hỏi người yêu thơ Hỏi rằng: Đã có thơ chưa? Đáp lời: Thơ cũng mới vừa lên trang.
Vẩn vơ ngọn gió lang thang Ghé qua thi quán mênh mang ý tình Tự nhiên hết muốn một mình Nguyện thành nét chữ yên bình dưới trăng
Tâm tình tơ nhện mắc giăng Đọc thơ lại muốn dùng dằng nối thơ Thơ cùng ta tự bao giờ? Nên tình tri kỉ, trong mơ vẫn tìm.
Một lần đã trót đắm chìm Há nào lại chịu im lìm về sau! Ý thơ tuôn chảy nối nhau Giục người tiếp bút mau mau hứng vần
Bí chữ ngồi ngó trân trân Đọc hồi hi vọng dần dần nó ra Cơ mà nó vẫn chưa ra Thôi thì ngó tiếp chờ nhà thơ lên