Welcome! You have been invited by Nguyen1992 to join our community. Please click here to register.
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 761: Lúc trước

"Tôi không, tôi không đi! Tôi đổi ý."

Chung Noãn Noãn cười lạnh, trên tay dùng sức một cái, toàn bộ cái bàn đều ngã xuống đập vào trên người Ngô Văn Thiến.

Ngô Văn Thiến hét thảm một tiếng, sau đó liền bị Chung Noãn Noãn thô lỗ kéo trên mặt đất, một đường kéo về phía bên ngoài phòng học.

"Có thực hiện hay không là do tôi quyết định, không phải cô nói là được."

Nhìn Noãn Noãn bá khí lôi Ngô Văn Thiến ra ngoài, lão sư cùng hiệu trưởng đều không quản, các bạn học cũng sôi trào, cả đám đều hưng phấn đi theo phía sau.

Ngô Văn Thiến vừa thẹn vừa giận, muốn đứng lên lại phát hiện mỗi khi cô nắm giữ đến cân bằng muốn đứng lên, cái tay đang vặn cổ áo cô của Chung Noãn Noãn dùng sức một cái, lập tức liền phá hủy sự thăng bằng của cô, cho nên cô chỉ có thể bị Chung Noãn Noãn vặn cổ áo kéo trên mặt đất.

"Chung Noãn Noãn, lúc trước là tôi cùng Lý San San cùng nhau đánh cược, vì sao cô chỉ kéo tôi không kéo Lý San San?"

Mặc dù Ngô Văn Thiến đã bị kéo tới bên ngoài phòng học, nhưng mà thanh âm quá lớn, Lý San San vẫn có thể nghe được. Tức giận đến cả người đều run lên.

Vẫn luôn biết tam quan của Ngô Văn Thiến bất chính, nhưng không nghĩ tới cô ta lại ghê tởm như vậy! Bản thân tốt xấu cũng xem như là bạn cô ta, cô ta gặp rủi ro, chuyện đầu tiên nghĩ đến lại là muốn cô gặp rủi ro theo cô ta.

"Bởi vì ngoại trừ lần cô ta chế nhạo tôi lúc tôi trở lại trường học đi học vào một tháng trước, lúc khác liền không tiếp tục nói lời không nên nói. Lại thêm trước đó cô ta đến cầu hòa với tôi, cho nên căn cứ người đều sẽ mắc sai lầm, biết sai liền sửa là điều tốt, lần đánh cược trước đó tôi cũng không tính toán với Lý San San."

Một câu, làm Ngô Văn Thiến di chuyển ngọn nguồn của sự căm hận.

Vốn dĩ cô căm hận Chung Noãn Noãn, thế nhưng mà khi phát hiện từ trước tới giờ cô đều không đấu được Chung Noãn Noãn, cô liền đem mũi tên chỉ hướng Lý San San.

Lần này mắng Lý San San, quả thực là khó nghe.

Lý San San cũng là nhìn rõ mọi việc, đứng lên xin lão sư nói: "Lão sư, tôi xin đổi phòng ngủ với Ngô Văn Thiến!"

"Đồng ý."

Chủ nhiệm lớp lão sư Lưu gần như không hề nghĩ ngợi liền đồng ý.

Hoàn toàn chính xác, biết sai có thể sửa là rất tốt. Đây là nhằm vào Lý San San. Nhưng mà loại người như Ngô Văn Thiến, đoán chừng chỉ sợ ai cùng phòng ngủ với cô ta tam quan đều sẽ trở nên bất chính đi?

Nhìn xem Chung Thiên Thiên, Tiết Mễ Kỳ, Ngô Văn Thiến cùng Lý San San trước kia đều là một cái phòng ngủ, lấy Chung Thiên Thiên cầm đầu, có người nào có tam quan chính?

Chung Thiên Thiên bọn họ không lời nào để nói, ai bảo người ta có bối cảnh sâu đậm? Thế nhưng mà nhìn xem ba người khác..

Lão sư đều cảm thấy bó tay rồi.

Chung Noãn Noãn quản lý Ngô Văn Thiến thế nào, mọi người không nhìn thấy. Bởi vì sau khi cô kéo Ngô Văn Thiến tới phòng phát thanh của trường học liền đóng cửa khóa trái.

Không bao lâu, Ngô Văn Thiến liền khóc khóc lóc lóc làm ra một bản kiểm điểm vô cùng khắc sâu. Bản kiểm điểm này tuyệt đối là lời thật lòng phát ra từ tận đáy lòng.

Mà sau khi ra khỏi phòng phát thanh, ánh mắt Ngô Văn Thiến nhìn Chung Noãn Noãn đều là sợ hãi, nơi nào còn có loại vênh váo hung hăng trước kia?

Thậm chí ngay cả Chung Noãn Noãn đưa tay sửa tóc một chút, Ngô Văn Thiến đều bị dọa đến một bên.

Quả thực..

Sớm biết sẽ có hậu quả như hiện tại sao lúc trước còn như thế.

Sau khi trở lại phòng học, lão sư căn cứ thành tích mà sắp xếp lại chỗ ngồi.

Trong nháy mắt, tên sau cùng toàn trường tăng lên thành đứng đầu toàn trường, vị trí cũng từ cái cuối cùng hàng cuối cùng biến thành cái thứ nhất hàng thứ nhất.

Thứ tám là Lý San San, thế nhưng mà Lý San San không ngồi cùng Ngô Văn Thiến, cũng không người nào muốn ngồi với Ngô Văn Thiến, cho nên bàn Ngô Văn Thiến liền bị trống.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 762: Ngu ngốc

Sau khi sắp xếp chỗ ngồi xong, chính là nghỉ đông.

Chẳng qua làm thành viên trong đội tuyển quốc gia, ba ngày sau Chung Noãn Noãn liền phải xuất phát đến thủ đô.

Nghĩ đến chuyện sẽ xảy ra trong kỳ nghỉ đông này, Chung Noãn Noãn rất là chờ mong.

Trên đường tan học, Chung Noãn Noãn gọi điện thoại cho Selina.

"Lão đại, là anh trai nhỏ nhà tôi lại gây chuyện sao?"

Nghĩ đến khuôn mặt tiểu thụ của Lãnh Kỳ Duệ khi nói đến Selina, Chung Noãn Noãn không nhịn được cười nói: "Anh trai nhỏ nhà cô đã trở về tìm cô. Cô gái, thuật ngự phu của cô không tệ! Mặc dù Lãnh thiếu sợ cô, nhưng mà trên miệng rất bướng bỉnh, thân thể lại rất thành thật sao!"

"Hừ, anh ta mắng tôi giống đàn ông, anh ta còn dẫn ba anh ta mua 100 hộp chuyên dùng cho phụ nữ thời mãn kinh, tôi còn đang giận anh ta đâu!"

"Phốc.. Ha ha ha ha.."

Nghĩ đến dáng vẻ tìm đường chết của Lãnh Kỳ Duệ, Chung Noãn Noãn rất không để bụng mà cười to lên.

Đây quả thực phải bị ngược!

Khó trách cả ngày hôm nay đều là ủ rũ cúi đầu, cũng không nhiều lời với cô một chút.

Chậc chậc, đáng thương.

Đáng đời!

"Lão đại, chị gọi điện thoại cho tôi có chuyện gì?"

"Ba ngày sau tôi muốn tới thủ đô tập huấn, một tháng sau 29 tháng giêng tôi muốn đến nước R thi đua."

"!"

"Tại sao không nói chuyện?"

Selina cười gượng hai tiếng, rất có cảm giác tiết tấu nói: "Lão đại cố lên, lão đại cố lên.."

Chung Noãn Noãn: "!"

Cho nên đám người này khẳng định đều cảm thấy cô bị điên rồi?

Tính, mặc kệ. Dù sao cô là một người chuẩn bị dựa vào y thuật cầu sinh.

Cũng coi như là chuộc tội cho sát nghiệt cô tạo trước đó.

Dù sao hiện tại cô có anh Xích Dương, cô hi vọng tất cả phúc báo đều có thể giáng xuống người anh Xích Dương.

"Cô an bài một chút, đến lúc đó cùng tôi đến nước R."

"Đi làm gì? Chẳng lẽ chị còn muốn làm tôi đi thi cùng chị?" Cô mới không muốn đi đâu. Cô là học sinh dở!

"Tôi là đi tham gia thi đua giữa các học sinh trung học!"

"Kia không phải, chị đi.."

"Tôi còn muốn đi diệt Sơn Khẩu Tổ."

"Đi! Đi! Tôi đi! Lão đại, muốn tôi làm cái gì? Máu chảy đầu rơi thề chết cũng đi theo lão đại!"

Selina đã nhàm chán đến sắp sinh giòi, nghe được muốn đi theo lão đại ra ngoài kiếm chuyện, cả người đều tinh thần.

"Không cần làm cái gì, đến lúc đó đi theo tôi là được. Tôi gọi điện thoại cho cô, lúc ra tay chúng ta cùng một chỗ."

"Tốt tốt tốt tốt!" Selina nhanh chóng gật đầu, toàn thân đều là sức lực.

"Mang cả Eden đi theo."

"A --?"

"Thế nào?" Chung Noãn Noãn nhíu mày, thuận miệng hỏi: "Thanh âm này, chẳng lẽ Eden biến thành tình địch của cô?"

Selina quả thực đều sắp bị cảm động khóc: "Lão đại, vẫn là chị hiểu rõ chúng tôi! Tên Eden kia, tiết tháo của anh ta đã rơi trên mặt đất bị chó gặm! Anh ta.. Anh ta vậy mà tuyên bố muốn cạnh tranh anh trai nhỏ với tôi. Anh ta chẳng những nói như vậy, anh ta thật đúng là làm như vậy. Ô ô ô.. Lão đại, tôi là người phụ nữ của chị, chị nuốn yêu tôi, muốn giúp tôi!"

Chung Noãn Noãn: "!"

Không nhịn được nâng trán.

"Selina."

"Có!"

"Tôi vẫn luôn cảm thấy.. Một ngày nào đó cô cùng Eden chơi game sẽ chơi thành ngu ngốc."

Selina: "..."

"Cái này liên quan gì đến tôi? Lão đại, chị còn là đàn ông của tôi hay không? Người phụ nữ của chị bị bắt nạt, chị vậy mà mắng người phụ nữ của chị là ngu ngốc!"

"Tôi cũng mắng Eden."

"Kia giống nhau sao? Quan hệ của hai chúng ta là như thế nào? Quan hệ giữa phụ nữ và đàn ông! Cho dù lúc đối mặt với anh trai nhỏ, tôi cũng để anh ta làm người phụ nữ của tôi, tôi sẽ yêu chiều anh ta thật tốt, căn bản cũng không cho anh ta cơ hội làm đàn ông."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 763: Chân ái

Chung Noãn Noãn: "..."

"Lão đại, chị nói Eden một chút đi. Anh ta thật là quá vô sỉ! Anh ta vì một cái trò chơi, vậy mà thật muốn bẻ cong bản thân. Chẳng những muốn bẻ bản thân, anh ta còn muốn bẻ anh trai nhỏ nhà tôi! Anh ta.."

"Tút tút tút.."

Selina còn đang lên án mạnh mẽ sự vô sỉ của Eden, Chung Noãn Noãn đã không chịu được tắt điện thoại.

Selina bĩu môi nhìn điện thoại đã bị tắt, cảm giác từ khi có anh rể, lão đại liền không yêu cô.

Chẳng qua nghĩ lại, không yêu liền không yêu, dù sao cô còn có anh trai nhỏ!

Nghĩ đến bộ dáng chịu ngược đãi của anh trai nhỏ, Selina không nhịn được muốn hôn anh một cái, yêu thương một phen.

Nói thật, Chung Noãn Noãn rất muốn đi chợ bán thức ăn mua một cái kìm gắp than kẹp hai tên ngu ngốc này đi.

Vì một cái trò chơi, vậy mà thật có thể biến cong.

Lời cô mắng hai người bọn họ lúc trước, vậy mà một câu thành sấm.

Nghĩ đến dáng vẻ Eden theo đuổi Lãnh Kỳ Duệ, cuối cùng Lãnh Kỳ Duệ có thể sẽ bị bẻ cong, Chung Noãn Noãn không nhịn được nâng trán.

A, đúng rồi, bị hai người kia làm tức giận, đã quên hỏi vấn đề cô muốn hỏi.

Thế là Chung Noãn Noãn lại gọi điện thoại cho Selina.

"Lão đại, có phải chị thông suốt rồi hay không.."

"Tôi là muốn hỏi cô, tình huống bên nhà họ Cố thế nào?"

Nói đến nhà họ Cố, ý chí chiến đấu cùng cảm xúc dâng trào của Selina liền bị thay thế bằng sự khinh thường.

"Yên tâm đi, cho dù có nhà họ Hoàng chống đỡ, bọn họ cũng không kiên trì được bao lâu. Đoán chừng cũng nhanh muốn tìm nhà họ Nam Cung. Lão đại, tôi rất chờ mong sự đánh mặt cuối cùng của chị."

"Yên tâm đi, nhanh. Chung Khuê Quân đã bị bắt."

"Đáng đời!" Selina tuyệt không bởi vì Chung Khuê Quân là ba của lão đại mà có chút xíu tôn trọng ông ta. Cô quả thực ước gì người nhà họ Chung cùng nhà họ Giang càng bi thảm càng tốt.

Biết sự trả thù đối với nhà họ Cố đã đến trình độ nhất định, Chung Noãn Noãn cũng yên tâm.

"Được rồi, đến lúc đó chờ tôi hoàn toàn chơi chán Chung Thiên Thiên, cô muốn cứu nhà họ Cố thì cứu."

Selina giống như là con nhím bị làm thương, lập tức liền xù lông.

"Tại sao tôi phải cứu nhà họ Cố? Bọn họ đã từ bỏ tôi lúc tôi còn rất nhỏ, tôi không tự tay làm đổ bọn họ đã là tốt, bây giờ mượn tay của lão đại đi làm bọn họ, tôi là ăn no căng tìm tai vạ mới đi cứu bọn họ. Bọn họ biết điều, liền tự mình đứng lên trong nghịch cảnh, từ nay về sau không liên quan gì đến tôi. Nếu không biết điều dám đến tìm tôi, lần sau sẽ không đơn giản chỉ là ném bọn họ vào thùng rác như vậy."

Vốn dĩ Selina cũng là mang theo một chút kỳ vọng trở về.

Thế nhưng mà sau khi nhìn đến tình trạng gia đình của lão đại, Selina liền nhận rõ một sự thật, đó chính là, người có thể tùy tiện hại cùng vứt bỏ cốt nhục ruột thịt của mình, bọn họ cũng đã không bằng cầm thú. Ở chung cùng loại hung thú đội da người này, người chịu thiệt thòi vĩnh viễn là chính mình.

Cho nên sau khi biết tình cảnh của Chung Noãn Noãn, nghĩ lại chuyện lúc trước ba cô bệnh nặng, mang theo cô đến tìm mẹ, hi vọng có thể tìm được người cho cô dựa vào trước khi qua đời, ai ngờ mẹ của cô chết sống không chịu gặp bọn họ, cuối cùng ba cô chỉ có thể mang cô đi, cuối cùng bệnh chết ở trên đường, mà cô thì bị bọn buôn người mang đi, cô đã cảm thấy trước đó cô khẳng định là điên rồi, nhìn thấy lão đại muốn trở về tìm người thân, cô vậy mà cũng ngây ngốc có chút tưởng niệm, cảm thấy bản thân lợi hại như vậy, nói không chừng người nhà sẽ thích cô.

Mẹ nó, loại ý nghĩ này đến cùng là sinh ra như thế nào?

Hiện tại Selina chỉ là nghĩ lại đều cảm thấy ngốc.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 764: Nói lý lẽ

Chung Noãn Noãn tắt điện thoại, một chiếc Maybach điệu thấp mà xa hoa bản số lượng có hạn lái về phía cô. Nếu thân phận đều đã làm rõ, Chung Noãn Noãn cảm thấy cô không cần thiết lại điệu thấp như vậy. Dù sao cũng là hoàng thất nước Y không phải sao? Cô mới lười bắt xe đi học lại bắt xe đi về.

Nhìn thấy cách đó không xa Giang Xu Uyển đang vội vã chạy tới, ban đầu Chung Noãn Noãn dự định đi đoạn khoảng cách lại ngồi xe, nhưng hiện tại lại quay người lên xe.

Ông nội còn đang chờ cô trở về ăn cơm trưa đâu, cô mới không muốn lãng phí thời gian ở trên người Giang Xu Uyển.

Giang Xu Uyển xa xa đã nhìn thấy Chung Noãn Noãn, vốn dĩ bà ở bên ngoài trường do dự không biết nên vào trường nói chuyện với Chung Noãn Noãn hay là gọi Chung Noãn Noãn ra đơn độc nói chuyện.

Dù sao đi vào trường học nói chuyện, nếu Chung Noãn Noãn nói chuyện lớn tiếng, chẳng phải là tất cả mọi người đều biết nhà bọn học đã xảy ra chuyện? Bà mới không muốn.

Thế nhưng mà gọi Chung Noãn Noãn ra, nếu Chung Noãn Noãn không muốn gặp bà, trực tiếp đi ra từ cửa sau, kia bà chẳng phải là còn sẽ tiếp tục luống cuống?

Giang Xu Uyển chịu đủ sợ hãi từ buổi sáng hôm nay đến bây giờ, còn đang do dự, liền thấy trường học tan học, Chung Noãn Noãn đi ra.

Dù sao Chung Thiên Thiên đã không ở trường học, cho nên Giang Xu Uyển là tuyệt đối sẽ không quan tâm vấn đề trường học nghỉ lúc nào. Cho nên nhìn thấy Chung Noãn Noãn, ánh mắt của Giang Xu Uyển đều sáng lên.

Nhìn Chung Noãn Noãn rõ ràng là thấy bà, nhưng lại không để ý tới bà, còn chuẩn bị lên xe, trong lòng quả thực tức giận đến muốn chết, nhưng lần này, bà vẫn luôn ghi nhớ cái di ngôn ma quỷ kia, hai ba bước đi qua, ngăn ở trước mặt Chung Noãn Noãn.

Khác với những lần gặp chuyện không tốt đều muốn ồn ào cho mọi người đều biết khác, lần này, Giang Xu Uyển chỉ là vọt tới trước mặt Chung Noãn Noãn nhỏ giọng nói: "Noãn Noãn, mẹ có chuyện rất quan trọng muốn nói với con, con đi theo mẹ một chuyến."

Hơi kinh ngạc với sự chuyển biến của Giang Xu Uyển, nhưng dù sao chó không đổi được ăn phân, cho nên trả thù đã bắt đầu, cô hoàn toàn không có ý định cho bọn họ mặt mũi.

"Có chuyện gì nói ngắn ngọn ở ngay chỗ này, tôi không cho rằng giữa tôi với bà có chuyện gì để nói."

"Cô.." Giang Xu Uyển tức giận đến cào tim cào phổi, nhưng nghĩ đến hiện tại cần nhờ Chung Noãn Noãn làm việc giúp bọn họ, hơn nữa tại thời điểm quan trọng này nhất định không thể làm Chung Noãn Noãn phát hiện bất kỳ đầu mối nào, cho nên mặc dù tức giận, nghĩ đến hoàn cảnh sinh hoạt tốt đẹp trong tương lai của Thiên Thiên nhà bà, bà cảm giác bản thân có thể nhẫn nhịn mọi thứ.

"Noãn Noãn, ba con cùng cậu cả của con bị bắt. Con nhanh chóng nghĩ biện pháp cứu ba con cùng cậu cả của con đi. Một người phụ nữ như mẹ, thật sự là không có cách nào!"

Chung Noãn Noãn mỉm cười: "Ý bà muốn nói, tôi là đàn ông?"

Giang Xu Uyển giận dữ: "Con đây là ý gì?"

"Bà không phải nói một người phụ nữ như bà không có cách nào sao? Chẳng lẽ tôi không phải là phụ nữ? Tôi chẳng những là phụ nữ, tôi vẫn là học sinh."

Mặc dù đã làm xây dựng tâm lý rất lâu, vô số lần thuyết phục bản thân lúc đối mặt Chung Noãn Noãn nhất định phải có kiên nhẫn, muốn thái độ tốt đẹp, nhất định không thể làm hỏng chuyện này.

Dù sao bà không nghĩ tới chính là, lần này không chỉ có Chung Khuê Quân bị bắt, ngay cả Giang Hàn Lâm cũng bị bắt.

Hiện tại bên ngoài cũng chỉ có bà, Tạ Từ Dung cùng mẹ bà. Thiên Thiên lại ở thủ đô, lúc này đoán chừng Cố Minh Triết còn chưa mang Thiên Thiên đi tìm người sau lưng của Thiên Thiên, bà bị dọa đến không được, nhưng lại không dám gọi điện thoại lung tung. Cho nên cuối cùng vẫn là quyết định tìm Chung Noãn Noãn hỗ trợ, tìm hiểu tình huống một chút, sau đó lại tìm Thiên Thiên.

Ai ngờ Chung Noãn Noãn nghe được tin tức Chung Khuê Quân cùng Giang Hàn Lâm bị bắt, vậy mà hoàn toàn không để ý chút nào, thái độ hờ hững kia, quả thực làm bà kinh hãi.

Sợ sệt nửa ngày, mới lấy lại tinh thần từ trong sự kinh hãi, không nhịn được gào to: "Noãn Noãn, dù sao chúng ta cũng là ba mẹ của con! Ba con cùng cậu con bị bắt, sống chết không rõ, hiện tại cả nhà cũng gấp đến mức như kiến bò trên chảo nóng, tại sao con lại có thái độ như vậy? Con còn xem chúng ta là ba mẹ của con không? Tại sao con có thể lạnh lùng như vậy? Con còn là người không?"

Chung Noãn Noãn đã mở cửa xe ra, vốn dĩ không muốn để ý đến bà ta, nhưng nghe bà ta nói như vậy liền không nhịn được muốn nói lại.

"Tôi không xem các người là ba mẹ, vậy xin hỏi, các người có xem tôi là con gái của các người không?"
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 765: Bị hù dọa

"Có vẻ như ở nhà họ Chung, chỉ có Chung Thiên Thiên mới là con gái của các người đi? Nhà các người xảy ra chuyện, hẳn là đi tìm con gái Chung Thiên Thiên của các người, tìm tôi làm cái gì?"

Nói xong, Chung Noãn Noãn trực tiếp đặt mông ngồi xuống.

Đang chuẩn bị đóng cửa xe, lại bị Giang Xu Uyển kéo lại.

Giang Xu Uyển đã hoàn toàn bị làm tức giận, dù sao làm tâm lý xây dựng nhiều như thế nào, cũng không bằng một câu Chung Noãn Noãn nói bà.

"Chung Noãn Noãn, cô quả thực quá mức! Loại lời này cô cũng nói được? Vậy lúc ba cô giúp đỡ cô nói Thiên Thiên, sao không gặp cô nói ông ấy không phải ba cô? Hiện tại ông ấy xảy ra chuyện, cô liền nói không có loại ba mẹ như chúng tôi, cô quả thực lang tâm cẩu phế! Tôi mặc kệ, chuyện cứu ba cô ra cô nhất định phải làm, nếu không tôi liền đến quân đội, tới trường học bôi đen cô, làm tất cả mọi người bên người cô biết cô chính là bạch nhãn lang!"

Chung Noãn Noãn tuyệt không đem Giang Xu Uyển để ở trong lòng, cũng không vội vàng đóng cửa xe, chỉ là hời hợt nói một câu: "Bà có thể làm như vậy. Chẳng qua.. Đến lúc đó bà cũng đừng trách tôi công khai chuyện lúc trước tôi bị bà bán cho bọn buôn người như thế nào, cùng.. những chuyện không thể cho ai biết kia của bà!"

Vốn dĩ Giang Xu Uyển còn một bộ vẻ mặt đương nhiên, nói rõ hôm nay liền muốn dây dưa Chung Noãn Noãn đến cùng, sau khi thình lình nghe được câu này, trong nháy mắt cả khuôn mặt bị dọa đến tái nhợt.

Bởi vì hoàn toàn không đoán trước được chuyện này, cho nên Giang Xu Uyển là thật bị hù dọa.

Hơn nữa là bị dọa thảm rồi.

"Cô.. Cô có ý gì?"

Nếu như không phải tay còn gắt gao bám lấy cửa xe, bà cảm giác chân của bà đều là mềm, căn bản là không có biện pháp đứng thẳng.

Chung Noãn Noãn giơ lên một nét cười đẹp mắt đến cực hạn: "Không phải liền là ý ở trên mặt chữ sao. Kia.. Bà suy nghĩ thật kỹ?"

Dứt lời, "Phịch" một tiếng liền đóng cửa xe lại.

"Đi."

Lái xe là một người nước ngoài, là vệ sĩ phủ công tước. Nhận được mệnh lệnh của Chung Noãn Noãn, gật đầu cực kì cung kính -- "Vâng!'

Maybach chậm rãi chạy đi, Giang Xu Uyển thì là một mông ngã ngồi trên đường phố, hai mắt hoảng sợ nhìn Maybach đi xa, một mặt gặp quỷ.

Chung Noãn Noãn biết cái gì?

Tại sao cô ta lại nhớ rõ chuyện bà vứt bỏ cô ta lúc trước?

Cho dù nhớ rõ, cô ta có thể biết cái gì?

Còn có, cô ta nói những chuyện không thể cho ai biết kia là chỉ cái gì?

Đến cùng cô ta biết những cái gì?

Trời ạ!

Chẳng lẽ sau khi cảm thấy thái độ của bà đối với cô ta không tốt, chuyên môn chạy tới điều tra bà? Vậy cô ta có biết chuyện bà không phải mẹ ruột của cô ta không?

Cô ta biết bao nhiêu?

Đến lúc đó nếu như Thiên Thiên nhận tổ quy tông, cô ta sẽ nghĩ tới cô ta mới là con gái Bồ Ngọc, mà chạy tới phá hư chuyện tốt của Thiên Thiên sao?

Trời ạ!

Đây quả thực quá kinh khủng!

Bà nên làm cái gì?

Đột nhiên, Giang Xu Uyển" Bộp"một tiếng, không chút nào lưu tình mà cho bản thân một cái tát.

Bởi vì giờ phút này trong lòng bà đang điên cuồng hối hận.

Rốt cuộc bà cũng hiểu được lúc trước vì sao Chung Khuê Quân một lần lại một lần mà quát bà, nói bà ngu xuẩn.

Nghĩ lại lúc Chung Noãn Noãn vừa về nhà, đối bà vẫn là vô cùng yêu quý cùng tôn kính. Cô ta là thay đổi từ lúc nào?

Giống như chính là từ ngục giam ra, bà luôn luôn bất công Thiên Thiên, mà không cho cô ta sắc mặt tốt, cô ta giống như liền thay đổi.

Cho nên, từ lúc đó cô ta liền điều tra bà sao?

Cô ta điều tra được bao nhiêu chuyện?

Giang Xu Uyển quả thực vô cùng hối hận sự xúc động của bản thân lúc trước.

Nếu như bà vẫn luôn có thể bảo trì hình tượng người mẹ tốt như lúc trước, tất cả ác mộng ngày hôm nay có phải sẽ không xuất hiện hay không?
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 766:

Tại sao lúc trước bà lại không nghe Chung Khuê Quân? Tại sao lại không thể nhịn được sự tức giận trong lòng?

Vì nhất thời tranh cãi miệng lưỡi, bà lại đẩy Thiên Thiên lên nơi đầu sóng ngọn gió.

Lần này, Giang Xu Uyển hoàn toàn không dám đi tìm Chung Noãn Noãn, bà chỉ hi vọng từ nay về sau bọn họ cầu về cầu đường về đường, nước giếng không phạm nước sông, bình an vô sự qua cả đời.

Nếu không..

Bà thật không dám tưởng tượng hậu quả khi khả năng này xuất hiện.

Nóng vội doanh doanh ròng rã 18 năm, thật vất vả sắp mây tan thấy trăng sáng, thế nhưng mà vì sao tình huống lại không chịu khống chế mà chuyển tiếp đột ngột như vậy?

Dù sao thương cân động cốt 100 ngày, nếu không phải Giang Hàn Lâm đột nhiên bị bắt, bà cũng không liên lạc được với Chung Khuê Quân, giờ phút này bà khẳng định còn đang nằm trên giường an dưỡng.

Cùng lúc đó, đau đớn không ngừng truyền đến, Giang Xu Uyển đau đến mức không đứng dậy nổi. May mắn lái xe nhà họ Chung chạy tới ôm Giang Xu Uyển vào xe.

Lúc lái xe ôm bà, còn có thể cảm giác được phu nhân đang không ngừng phát run.

Cũng không biết Chung Noãn Noãn nói gì với mẹ mình, thật sự là quá bất hiếu.

Giang Xu Uyển ngồi ở trong xe bị lái xe khuyên nửa ngày mới lấy lại tinh thần từ trong sự hoảng sợ cùng khiếp sợ.

Sau khi lấy lại tinh thần mới đột nhiên nhớ tới..

Vừa rồi Chung Noãn Noãn giống như là ngồi Maybach rời đi!

Hơn nữa còn là loại Maybach bản số lượng có hạn. Trước đó bà chưa từng nhìn thấy chiếc xe này ở thành phố Giang!

Như vậy vấn đề liền đến --

Một học sinh nghèo như Chung Noãn Noãn, sao có thể ngồi lên Maybach bản số lượng có hạn?

Đây nhất định là không thể nào.

Như vậy hiển nhiên, Maybach này chính là của Xích Dương.

Nghĩ đến trước đó Xích Dương đưa Chung Noãn Noãn một chiếc váy đều là 750 vạn, làm tiệc hội giúp bọn họ đều là mời đấu bếp đỉnh cấp của Lệ Cảnh Hào Đình, cả người Giang Xu Uyển đều không tốt.

Có phải là Xích Dương điều tra bọn họ giúp Chung Noãn Noãn hay không?

Sau khi trở về, Giang Xu Uyển nói chuyện này cho Giang lão thái thái cùng Tạ Từ Dung.

Sau khi Giang Hàn Lâm bị người mang đi, tập đoàn Vân Thượng bị quân đội giám sát, Tạ Từ Dung liền một bệnh không dậy nổi.

Mặc dù con trai cả Giang Hoằng Nghiệp là người của y hiệp viện, sự nghiệp rất có thành tựu. Nhưng y hiệp viện lệ thuộc quân bộ, người ở thủ đô, bình thường căn bản là không liên lạc được. Con trai thứ ba hiện tại lại bởi vì Selina tàn nhẫn mà bị đưa vào ngục giam. Bây giờ ở bên ngoài, cũng chỉ có Giang Phát Dương.

Thế nhưng mà sau khi Âu Minh Tịch đưa ra chia tay với Giang Phát Dương, tư duy của Giang Phát Dương liền có chút ngơ ngơ ngác ngác, bắt đầu mọi người còn không cảm thấy cái gì, chỉ cảm thấy anh là không chịu nổi đả kích khi chia tay, cho nên cả ngày mượn rượu tiêu sầu, cảm xúc không tốt, nói chuyện cũng nóng nảy.

Mãi đến nhà họ Âu rơi đài, Âu Minh Tịch bị mặt mày hốc hác, còn bị đưa vào ngục giam, Giang Phát Dương liền cả người đều không tốt.

Tính tình nóng nảy đến mức ngay cả Tạ Từ Dung cũng không dám nói chuyện với anh.

Lần này Giang Hàn Lâm bị bắt, Giang Phát Dương cũng vẫn không quan tâm. Lúc này người một nhà mới cảm thấy đứa nhỏ này không đúng.

Sau khi Giang Xu Uyển gặp khó từ chỗ Chung Noãn Noãn liền để lái xe trực tiếp lái đến nhà họ Giang. Giang lão thái thái cùng Tạ Từ Dung ở nơi đó chờ bà.

Kết quả còn không có đi vào, liền nghe được tiếng thét chói tai náo loạn truyền ra từ bên trong biệt thự.

Sau đó chính là Giang lão thái thái cùng Tạ Từ Dung đang bị người đỡ lấy, sắc mặt tái nhợt từ bên trong đi ra.

"Chung Noãn Noãn, tôi muốn giết cô! Cô hại Minh Tịch của tôi, tôi muốn giết cô!"

Thanh âm của Giang Phát Dương vang lên từ trong phòng, thanh âm kia nghe là khủng bố như vậy.

Sau đó liền truyền tới tiếng thét chói tai của một cô gái.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 767: Sụp đổ

Sau đó lại tiếp tục truyền đến tiếng kêu sợ hãi của một phòng đàn ông phụ nữ.

Tiếp theo chính là tiếng va chạm binh linh bang lang.

Lại về sau chính là tiếng quát giận dữ của Giang Phát Dương.

Sắc mặt của Giang lão thái thái cùng Tạ Từ Dung trắng bệch không còn chút máu, cho dù nghe được thanh âm như thú bị nhốt của Giang Phát Dương, đau lòng đến không được, nhưng cũng không dám vào bên trong xem tình hình như thế nào.

Giang Xu Uyển cũng bị hù dọa, cũng không dám đi đến vườn hoa trong khu biệt thự, đứng ở bên ngoài cách rào chắn, dắt cuống họng hỏi.

"Mẹ, chị dâu, xảy ra chuyện gì vậy?"

Giang lão thái thái đã mất đi người làm chủ, toàn bộ người nhìn đều là không tốt. Bây giờ nhìn thấy Giang Xu Uyển, đôi mắt sáng lên, giống như là bắt được gỗ nổi trong biển rộng. Còn chưa trả lời Giang Xu Uyển đến cùng là xảy ra chuyện gì liền vội vàng hỏi: "Thế nào? Con đi tìm Chung Noãn Noãn, cô ta nói thế nào? Ba cô ta bị bắt, cô ta khẳng định phải nghĩ biện pháp đúng không?"

Tạ Từ Dung nhanh chóng chạy đến trước mặt Giang Xu Uyển, cầm tay Giang Xu Uyển, vẻ mặt căng thẳng hỏi: "Vậy còn cậu cô ta thì sao? Hàn Lâm là cậu cô ta, cô ta hẳn là sẽ không mặc kệ cậu cô ta đúng không?"

Giang Xu Uyển bị ánh mắt nóng bỏng của hai người nhìn, nước mắt một chút liền rớt xuống.

Giang lão thái thái cùng Tạ Từ Dung xem xét, còn có cái gì mà không hiểu?

Giang lão thái thái dùng sức ấn quải trượng xuống mặt đất, đem mặt đất đều ấn ra ấn ký màu trắng, tức giận mắng to: "Chung Noãn Noãn chính là một con bạch nhãn lang! Tại sao cô ta không đi tìm chết? A? Con nói tại sao Chung Khuê Quân lại sinh ra loại lang tâm cẩu phế như vậy? Ba cô ta bị bắt, cô ta vậy mà không giúp đỡ? Cô ta có làm rõ ràng hay không? Đây là ba ai? Chẳng lẽ chỉ là ba của một mình Thiên Thiên thôi sao?"

Nhìn Giang Xu Uyển khóc, Giang lão thái thái liền giận không chỗ phát tiết.

"Con cũng vậy. Cô ta nói không cứu con liền mặc kệ sao? A? Hiện tại Chung Khuê Quân cùng Hàn Lâm đều bị bắt vào đi, nhà ngoại của Thiên Thiên còn không liên hệ được, nếu như bên Cố Minh Triết còn có thể chịu nổi, vẫn luôn không tìm người giúp Thiên Thiên vậy phải làm sao bây giờ? Con quên trước khi Chung Khuê Quân bị bắt đã nói gì với chúng ta sao?"

"Đủ rồi! Đừng ồn ào!" Giang Xu Uyển cũng tức giận, quát lên một tiếng rồi mới lên tiếng: "Chung Noãn Noãn đều biết!"

Một câu, thành công làm hai người đang lòng đầy căm phẫn lập tức ngậm miệng, sắc mặt trắng nhợt, hỏi: "Biết.. Biết cái gì?"

"Biết lúc ấy là con cố ý ném cô ta. Khác, cô ta không hề nói gì. Nhưng mà nếu cô ta biết con cố ý ném cô ta, chẳng lẽ cô ta sẽ không tự mình đi làm xét nghiệm DNA sao? Con uy hiếp cô ta, nếu như cô ta không giúp ba cô ta, con liền đi trường học cùng bộ đội bôi đen cô ta. Thế nhưng mà cô ta lại tuyệt không sợ, nói là nếu như con đi bôi đen cô ta, cô ta liền công khai tất cả những chuyện con đã làm."

Giang lão thái thái: "..."

Tạ Từ Dung: "..."

Hai người trố mắt nửa ngày. Biết Giang Phát Dương bị người khống chế, quản gia sai người dùng dây thừng buộc anh ta lại, mang anh ta từ trong nhà ra bên ngoài. Đồng thời còn khiêng một người giúp việc tuổi trẻ ra bên ngoài.

Giờ phút này, lúc bị người khiêng ra ngoài, toàn thân người giúp việc đã đẫm máu.

"Lão phu nhân, phu nhân, Vân Anh bị nhị thiếu gia chém hơn mười đao, mặc dù chúng tôi đã gọi 120, nhưng cô ta chỉ sợ là đã không được."

Người giúp việc kia mới đến nhà họ Giang chưa đến một tuần lễ mà thôi, tuổi cũng không lớn, mới khoảng 30 tuổi. Lúc đầu nói muốn đến hào môn thành phố Giang kiếm chút tiền trở về nuôi con trai, ai ngờ lại gặp tai họa lớn như vậy.

Quản gia cùng một đám lái xe giúp việc đều đang vô cùng thương tiếc cho người giúp việc này, ai ngờ Tạ Từ Dung lại đột nhiên kêu lên.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 768: Chúng bạn xa lánh

"Cái gì? Trong đầu các người đều là phân sao? Biết cô ta đã không được còn gọi 120, vậy chuyện của Phát Dương nhà chúng tôi chẳng phải là muốn giao cho 110 xử lý? Đến cùng là ông nghĩ như thế nào? Ông là muốn hại chết Phát Dương nhà chúng tôi sao?"

Quản gia nghe xong, cũng nổi giận.

"Là nhị thiếu gia không nói lời gì liền lấy đao chém người, sai do nhị thiếu gia! Nhà Vân Anh nghèo như vậy, chồng cô ấy chết, chỉ còn lại một mình cô ấy nuôi dưỡng con trai, hiện tại cô ấy vừa chết, con trai của cô ấy nên làm cái gì? Chẳng lẽ đều như vậy, còn không nên gọi 120 sao?"

"Đầu óc ông có bệnh phải không? Đều phải chết còn cứu cái gì? Ông cũng đã nói cô ta có con trai, lúc đầu tôi còn nghĩ giải quyết riêng, nếu như vậy, vậy thì làm quản gia ông toàn quyền giải quyết chuyện này đi, nói cho ông, chuyện của cô ta tôi sẽ không bồi thường một phân tiền!"

Tạ Từ Dung đoán chừng cũng là bị tức điên rồi, dù sao khoảng thời gian này gia đình bà liên tiếp xảy ra chuyện, hiện tại, ngay cả Giang Phát Dương cũng đột nhiên phát cuồng, trong lòng bà vừa tức vừa gấp, nhưng lại không tìm thấy chỗ phát tiết, kết quả là hung hăng mắng quản gia một trận.

Quản gia là người có tam quan rất chính, cũng sớm không quen nhìn một nhà bọn họ đều mời tiểu thư Noãn Noãn tới châm cứu, thế nhưng mà sau lưng lại mắng tiểu thư Noãn Noãn nhà người ta vô cùng ác độc.

Kỳ thật trong lúc vô tình ông đã nghe qua, biết tiểu thư Noãn Noãn không phải con cháu nhà họ Giang, Chung Thiên Thiên mới là.

Nhưng cho dù như vậy, ít nhất cũng phải đối với người ta tốt một chút! Hơn nữa Chung Thiên Thiên còn chiếm thân phận của người ta, người một nhà nhà họ Giang, ăn đều là di sản do mẹ của tiểu thư Noãn Noãn người ta để lại.

Quản gia đã sớm cảm thấy bản thân không thể tiếp tục làm việc ở gia đình ác độc, tam quan bất chính, khắp nơi đều thích tính toán người khác này nữa, bây giờ bị Tạ Từ Dung nói như vậy, quản gia lập tức ném dây thừng đang buộc chặt trong tay xuống mặt đất.

"Đầu óc bà mới có bệnh! Đầu óc cả nhà các người đều có bệnh! Người chết tại nhà các người, bà cho rằng tôi không gọi 120, cảnh sát sẽ không biết? Bà xem thành phố Giang là nơi bà có thể một tay che trời sao? Chồng bị bắt, con trai đứa thì bị bắt, đứa thì nổi điên, đây là do nhà họ Giang các người làm chuyện xấu nhiều, cho nên mới gặp phải báo ứng! Bà có muốn bồi thường tiền hay không, nói cho bà, chuyện đó không liên quan đến tôi! Nếu bà có bản lĩnh đè ép chuyện con trai bà cố ý giết người này xuống, bà có bồi thường hay không thì tùy! Dù sao tôi cũng không muốn làm việc ở nhà các người!"

Dứt lời, quản gia trực tiếp bỏ gánh rời đi.

Sau đó người làm trong biệt thự thấy thế, cũng đều nhao nhao rời đi.

Thái độ đối với một nhà này đều là nản lòng thoái chí đến ngay cả tiền lương đều không muốn.

"Trở về, các người trở về!"

Một đám người trùng trùng điệp điệp đi ra ngoài, căn bản cũng không để ý mấy người phụ nữ bệnh tâm thần nhà họ Giang này.

Quản gia càng là trực tiếp gọi điện thoại báo cảnh sát.

"Alo, 110 phải không? Nơi này là xxxx, con trai thứ hai nhà họ Giang là Giang Phát Dương cầm đao có ý định giết người, người nhà họ Giang còn muốn bao che. Đúng vậy, người giúp việc làm tại nhà bọn họ bởi vì bị anh ta làm tổn thương tới động mạch chủ phần cổ, lúc bị chúng tôi khiêng ra ngoài liền đã không có hơi thở, hiện tại khẳng định đã chết. Chúng tôi vừa mới gọi 120.. Chúng tôi đã không còn làm việc cho nhà bọn họ, cho nên chờ chút nữa khẳng định không ở đó, nhưng mà tất cả những người chứng kiến đều có thể phối hợp với các người làm ghi chép. Tốt."

Tắt điện thoại, quản gia liền mang theo một đám người làm rời đi.

Đương nhiên, những người làm này cũng không phải tất cả đều là bởi vì phản ứng của Tạ Từ Dung mới rời đi. Dù sao lúc người trong quân đội từ trong biệt thự mang Giang Hàn Lâm đi. Bọn họ đều biết Chung Khuê Quân cũng bị bắt.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 769: Giết người

Cho nên dù là nhà họ Giang cùng nhà họ Chung còn có mấy người phụ nữ, nhưng mà lấy chỉ số thông minh của mấy người phụ nữ này, bọn họ biết, nhà họ Giang cùng nhà họ Chung chỉ sợ là phải xong đời.

Tạ Từ Dung là nghe được quản gia đánh cuộc điện thoại này, bà một bên mắng quản gia ăn cây táo rào cây sung, không phải đồ tốt, một bên nhanh chóng chạy về phía Giang Phát Dương, muốn cởi dây thừng cho anh, để anh nhanh chóng chạy đi. Miễn cho phải ngồi tù cũng em trai.

Ba con trai này đều là bảo bối trong lòng bà, bây giờ đã có một người bị bắt, nếu như ngay cả Giang Phát Dương đều bị bắt, kia Tạ Từ Dung thật không biết sau này bà phải làm gì.

Kết quả vừa mới đụng chạm vào dây thừng, Giang Phát Dương liền tỉnh.

Giờ phút này hai mắt Giang Phát Dương tanh hồng, mặc dù toàn thân bị dây thừng buộc chặt, nhưng bằng lực lượng cơ bụng cũng không tệ lắm, nhếch thân thể lên cắn cánh tay Tạ Từ Dung một cái.

Tạ Từ Dung bị đau đến thét chói tai, trong nháy mắt toàn bộ cánh tay bị cắn đến máu tươi đầm đìa, thế nhưng mà Giang Phát Dương lại hoàn toàn không có ý muốn nhả ra. Phảng phất cho dù chết, cũng muốn kéo Tạ Từ Dung cùng nhau xuống địa ngục.

"A a a a -- Đau chết tôi rồi! Phát Dương, nhả ra! Mẹ là mẹ con! Mẹ là mẹ con! Nhả ra nhanh lên!"

Thế nhưng mà cho dù Tạ Từ Dung gọi thế nào, Giang Phát Dương giống như đều không nghe được, liều mạng cắn không buông.

"Phanh!"

Một viên đá cuội trực tiếp nện vào đầu Giang Phát Dương, máu tươi từ trên đầu của anh chảy xuống, Giang Phát Dương khẽ giật mình, lại hôn mê bất tỉnh lần nữa.

Tạ Từ Dung đã bị cắn đến hai mắt biến thành màu đen, thế nhưng mà nhìn thấy Giang Xu Uyển nện Giang Phát Dương chảy máu đầu, trong nháy mắt cũng không để ý thương tích của bản thân, liều mạng đẩy Giang Xu Uyển.

"Bà làm gì? Tại sao bà lại đánh Phát Dương như vậy? Nó là cháu ruột bà, sao tim bà lại đen như vậy?"

Xương sườn của Giang Xu Uyển bị tổn thương vốn dĩ còn chưa khỏi, lúc đầu ngay cả đi lại đều không thể, bất đắc dĩ trong nhà đột nhiên bị biến cố, bà mới không thể không nhịn đau ra hoạt động.

Cho nên bị Tạ Từ Dung đẩy, bà lập tức ngã trên mặt đất đau đến mức hoàn toàn không đứng dậy nổi.

Giang lão thái thái thấy thế, một cái quải trượng đánh về phía Tạ Từ Dung, phẫn nộ quát:

"Còn ngại trong nhà không đủ loạn có phải hay không? Nhìn xem cô dạy cháu tôi thành hình dáng gì? Một chút kích thích đều không chịu đựng được. Không phải chỉ là Âu Minh Tịch bị bắt sao? Một đứa con gái của quan viên nghèo túng, còn lưu luyến cái gì? Ngay cả đồ nhà quê như Chung Noãn Noãn đều có thể tìm tới người đàn ông tốt như Xích Dương, điều kiện của Phát Dương tốt như vậy, chẳng lẽ liền không thể tìm một người khác sao? Vậy mà chịu đả kích đến say rượu thành dạng này! Chẳng những không giúp được chút việc nào, còn làm ra cả mạng người! Cô còn có mặt mũi đẩy Uyển Uyển. Nếu bây giờ Uyển Uyển xảy ra chuyện không hay, không có người nghĩ cách giải quyết chuyện này, Hàn Lâm sao có thế trở lại? Ai tới cứu hai đứa con trai của cô? Cô bị điên đi?"

Mặc dù Giang lão thái thái mắng rất lợi hại, nhưng cũng coi như là mắng tỉnh Tạ Từ Dung.

Thế là hai người rất nhanh liền muốn nâng Giang Xu Uyển dậy.

Thế nhưng mà vừa mới khẽ động Giang Xu Uyển, bà liền đau đến oa oa kêu to.

Cuối cùng, 120 tới.

Cảnh sát cũng tới.

Nhân viên y tế 120 cẩn thận kiểm tra hơi thở của người giúp việc Vân Anh, xác định động mạch chủ phần cổ bị chém tổn thương, máu đã chảy hết, người đã chết được gần 10 phút, trực tiếp thông báo người của nhà tang lễ.

Dưới tình huống có quản gia cùng nhiều người như vậy làm chứng, chuyện Giang Phát Dương có ý định giết người cơ hồ là chắc chắn.

Cho nên cảnh sát vừa đến đã bắt Giang Phát Dương đi.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 770: Giang Phát Dương bị bắt

Lúc muốn mang anh đi, anh lại đột nhiên tỉnh lại.

Lần này tỉnh lại, Giang Phát Dương lại nhận được người.

Anh căn bản là không nhớ rõ chuyện anh vừa mới giết người, cả người đều là ngây ngốc.

"Buông tay, tại sao các người lại bắt tôi? Dựa vào cái gì lại bắt tôi? Tôi là con trai thứ hai nhà họ Giang! Ba tôi là chủ tịch tập đoàn Giang thị! Chú tôi là đoàn trưởng! Em rể tôi là sư trưởng! Các người có tư cách gì bắt tôi?"

"Câm miệng!"

Một cảnh sát ghét cái ác như kẻ thù tát Giang Phát Dương "Bộp" một tiếng, nghiêm nghị quát lớn: "Đây là quốc gia pháp trị, cho dù ba cậu là thị trưởng thành phố, là quan lớn, phạm pháp cũng muốn nhận tội! Đi!"

"Phải Dương! Ô ô ô.. Phát Dương!"

Tạ Từ Dung thấy con trai thanh tỉnh, cả người khóc đến ruột gan đứt từng khúc.

Giang Phát Dương cũng bị sợ choáng váng, càng không ngừng kêu: "Mẹ, nhanh gọi điện thoại cho ba. Mau lại đây cứu con! Con không muốn ở cục cảnh sát, con không giết người, con là oan uổng.."

Nhìn Giang Phát Dương bị mang lên xe cảnh sát, Tạ Từ Dung muốn đi theo, lại bị cảnh sát đẩy ra.

Bà lảo đảo một cái, nhìn xe cảnh sát hất bụi mà đi, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất, vuốt đầu gối của bản thân mà kêu trời kêu đất, khàn cả giọng khóc lớn: "Tạo nghiệt! Tạo nghiệt! Chung Noãn Noãn cô thật là đáng giết ngàn đao! Cô chết không yên thân!"

Đúng vậy.

Con của bà giết người, xưa nay Tạ Từ Dung cùng người nhà họ Giang đều không bao giờ tự mình nghĩ lại. Bọn họ đều cảm thấy là Chung Noãn Noãn sai. Nếu như lúc trước Chung Noãn Noãn không ác ý tách Giang Phát Dương cùng Âu Minh Tịch ra, Giang Phát Dương cũng sẽ không bị đả kích.

Mà khi Âu Minh Tịch đi giết Chung Noãn Noãn, nếu như Chung Noãn Noãn có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, không cho Xích Dương bắt người một nhà Âu Minh Tịch, Giang Phát Dương cũng sẽ không bị đả kích tinh thần ngay lúc anh đang bị đả kích tình cảm.

Cho nên, người khác giết Chung Noãn Noãn, Chung Noãn Noãn nên chịu đựng, một lần không giết được, còn hẳn là sáng tạo cơ hội để người khác đến giết lần thứ hai. Tương phản, nếu Chung Noãn Noãn tránh né, phản kích, đó chính là cô ta không đúng, cô ta nên bị bầm thây vạn đoạn.

Bởi vì cô ta không chút lưu tình mà phản kích, mới có thể để Âu Minh Tịch rơi vào kết cục như thế. Mà kết cục của Âu Minh Tịch chính là điểm quan trọng làm Giang Phát Dương điên điên khùng khùng.

Cho nên con của bọn họ biến thành như vậy, đều là bị Chung Noãn Noãn hại.

Giang Hoằng Ích bị cảnh sát bắt đi, cũng là Selina hại. Cũng là lý do đó, lúc Giang Hoằng Ích ra tay với Selina, Selina không nên phản kháng, càng không nên báo cảnh sát. Tất cả đều là Selina sai.

Mà Selina lại là bạn của Chung Noãn Noãn, cho nên Giang Phát Dương cùng Giang Hoằng Ích bị bắt, Chung Noãn Noãn phải chịu trách nhiệm chủ yếu.

Loại logic của phụ nữ nhà họ Giang này, Chung Noãn Noãn cũng không biết.

Cho dù biết..

Thì tính sao?

Thân thế của cô, cô đã tra ra manh mối, sẽ không sai. Cho nên cho dù đến, cũng chỉ có thể là tặng đầu người mà thôi.

Đàn ông nhà họ Giang ngoại trừ con trai cả Giang Hoằng Nghiệp đang làm việc tại y hiệp viện, còn lại toàn bộ đã bị bắt.

Mặc dù Giang lão thái thái cùng Giang Xu Uyển hung ác, nhưng bọn họ cũng chỉ có sự tàn nhẫn mà thôi.

Sau khi nghe được câu chuyện Giang Xu Uyển đi tìm Chung Noãn Noãn ngày hôm nay, bọn họ cũng bị hù dọa.

Ngay cả người rất muốn chém Chung Noãn Noãn thành muôn mảnh như Tạ Từ Dung đều hù dọa.

Dù sao, mặc dù chồng cùng con trai rất quan trọng, nhưng cuộc sống tương lai của bản thân cũng rất quan trọng. Lại thêm bà còn có chỗ dựa lớn là con trai cả Giang Hoằng Nghiệp, Giang lão thái thái nếu có ngày tốt lành, cũng sẽ không quên bà.

Cho nên ba người phụ nữ bàn bạc, trước mắt chuyện lớn nhất chính là nhất định phải bảo vệ Chung Thiên Thiên.
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back