- Xu
- 751,633


1. Lời Ru Của Thầy
Mỗi nghề có một lời ru
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha.
Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thời
Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm.
Như ru ánh lửa trong hồn
Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm.
Từ trong vòm mát ngôi trường
Xin lời ru được dẫn đường em đi
(Con đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi).
Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen
Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình.
Đoàn Vị Thượng
Lời người sưu tập: Đoàn Vị Thượng (1959 - 16/2/2021)
Tôi gặp anh Đoàn Vị Thượng lần đầu năm 2001 trong một cuộc hội thảo về văn thơ. Đoàn Vị Thượng tên thật là Trần Quang Đoàn, sinh tại Huế, lớn lên ở Quảng Ngãi, sau đó sống tại TP Hồ Chí Minh. Anh đã có khoảng 10 năm làm giáo viên tiểu học, và có lẽ thời gian dạy học đó đã là nguồn cảm hứng để anh viết bài thơ nổi tiếng Lời Ru Của Thầy .
Sau đó anh chuyển sang làm nhà báo, công tác tại báo Giáo dục và Thời đại . Những lần lên tòa soạn báo Giáo dục và Thời đại nhận nhuận bút, gặp anh tôi vẫn thường mỉm cười chào anh. Do những lúc đó tôi còn đang dạy học và chủ nhiệm lớp 12 nên rất bận rộn, với lại tính tôi thường chỉ thích sáng tác độc lập, nên tôi cũng ít trò chuyện với các nhà văn và nhà thơ khác - trong đó có anh.
Đến gần Tết Nguyên Đán năm 2021, khi dự lễ tổng kết hoạt động của Hội Văn Tp. HCM, tôi được nhà thơ Bùi Đức Ánh báo tin anh bị bệnh và đã qua đời. Xin được kính cẩn cúi đầu chào và tiễn đưa anh: Nhà thơ tài hoa Đoàn Vị Thượng, người anh và cũng là người bạn của tôi.
Mỗi nghề có một lời ru
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha.
Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thời
Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm.
Như ru ánh lửa trong hồn
Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm.
Từ trong vòm mát ngôi trường
Xin lời ru được dẫn đường em đi
(Con đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi).
Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen
Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình.
Đoàn Vị Thượng

Lời người sưu tập: Đoàn Vị Thượng (1959 - 16/2/2021)
Tôi gặp anh Đoàn Vị Thượng lần đầu năm 2001 trong một cuộc hội thảo về văn thơ. Đoàn Vị Thượng tên thật là Trần Quang Đoàn, sinh tại Huế, lớn lên ở Quảng Ngãi, sau đó sống tại TP Hồ Chí Minh. Anh đã có khoảng 10 năm làm giáo viên tiểu học, và có lẽ thời gian dạy học đó đã là nguồn cảm hứng để anh viết bài thơ nổi tiếng Lời Ru Của Thầy .
Sau đó anh chuyển sang làm nhà báo, công tác tại báo Giáo dục và Thời đại . Những lần lên tòa soạn báo Giáo dục và Thời đại nhận nhuận bút, gặp anh tôi vẫn thường mỉm cười chào anh. Do những lúc đó tôi còn đang dạy học và chủ nhiệm lớp 12 nên rất bận rộn, với lại tính tôi thường chỉ thích sáng tác độc lập, nên tôi cũng ít trò chuyện với các nhà văn và nhà thơ khác - trong đó có anh.
Đến gần Tết Nguyên Đán năm 2021, khi dự lễ tổng kết hoạt động của Hội Văn Tp. HCM, tôi được nhà thơ Bùi Đức Ánh báo tin anh bị bệnh và đã qua đời. Xin được kính cẩn cúi đầu chào và tiễn đưa anh: Nhà thơ tài hoa Đoàn Vị Thượng, người anh và cũng là người bạn của tôi.
Chỉnh sửa cuối: