Lục Bát Cà Phê (Viết tặng N.T.) Cà phê Ai bảo cô đơn? Nửa đêm trăng tắm chập chờn Hằng Nga. Cà phê Lời bỗng thật thà Câu thơ chợt viết đúng là yêu em! Cà phê Sóng sánh trời quên Khuấy tan rồi lại hiện tên một người. Cà phê Thắm bóng hồng tươi Ngẩn ngơ uống cạn nụ cười em trao. Cà phê Người gặp chẳng chào Đắng thơm ngọt nhạt lời nào cho nhau? Cà phê Vơi nửa ngụm sầu Thời gian cong lại bạc màu khói bay... Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ viết tặng cô Ngọc Thắm, giáo viên vật lý trường Võ Thị Sáu. Trong bài thơ có tên cô: "Cà phê Thắm bóng hồng tươi Ngẩn ngơ uống cạn nụ cười em trao."
Chào Em Tháng Mười Một Tháng Mười Một Ta chào em Cây bàng bỗng rụng lá lem lém vàng Giật mình Thu vội sang ngang Nửa đêm trở giấc Đông bàng bạc mây. Tháng Mười Một Thoáng heo may Gió mơn man nắng hây hây má hồng Thuyền xa lành lạnh bến sông Nụ cười em gởi thả bồng bềnh sương. Tháng Mười Một Thoang thoảng hương Cúc họa mi trắng trắng vườn nhà ai Em còn đi chợ đường ngoài Ta còn mòn mỏi gọi hoài nhớ nhung. Tháng Mười Một Em thẹn thùng Lời yêu da diết ướm cùng trầu cau Chưa Xuân nắng đã ngọt ngào Mai đào hẹn nở tươi màu thủy chung. 2020 Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Tạp chí Ngôn Ngữ phát hành song song tại 2 quốc gia Hoa Kỳ và Việt Nam
Về Lại Ba Tri Ba Tri có mộ cụ Đồ Có câu hò vọng bến bờ Hàm Luông Có ca dao gởi cánh chuồn Chuồn chuồn bay mất nhưng buồn không bay! Ngập ngừng chân bước tỉnh say Lá quên hay nhớ rơi đầy nẻo xưa? Nhà em vẫn chiếc cầu dừa Vẫn vườn trái ngọt nắng đùa lung linh. "Trúc xinh trúc mọc đầu đình" Em xinh áo lụa khăn tình vắt vai... Bến Tre ai thả tóc dài Để mây với gió thương hoài ngàn năm? Ta về phía biển xa xăm Ngựa ô khớp bạc gọi thầm trong mơ Em giờ đã thắm duyên tơ Câu Trương Chi hát thôi chờ kiếp sau... Tìm đâu má mận hồng đào Lời sầu riêng ngọt gọi chào hôm mai Ngậm ngùi tóc ngắn thôi bay Mù u trái rụng từ ngày nào em? Thanh Trắc Nguyễn Văn
Ngồi Nghe Ngồi nghe kể truyện ngụ ngôn Ông cha đong đếm dại khôn răn đời. Ngồi nghe cổ tích con người Lấm lem nước mắt vẫn lời nghĩa nhân. Ngồi nghe kẽo kẹt xa gần Võng ru lời mẹ trĩu vầng trăng cong. Ngồi nghe bìm bịp trên sông Áo tơi, khố rách chỉ hồng vá duyên. Ngồi nghe chinh chiến triền miên Vọng phu bật khóc chồng biền biệt xa. Ngồi nghe bão táp phong ba Biển dâng, lũ quét trách ta hay người? Ngồi nghe ai kháo truyện cười Vui chưa mồn một đã mười mươi đau! Ngồi nghe mõ tụng trăng sao Gái xinh, biệt phủ táng vào phù vân... Ngồi nghe một tiếng chuông ngân Cảm ơn hạt bụi hóa thân xác này! 2022 Thanh Trắc Nguyễn Văn
Đà Lạt Thu Khúc (Tặng Thu Hằng) Đà Lạt em ơi Đà Lạt mây! Áo em mây trắng nắng rơi đầy Mây ở trên cao giờ xuống thấp Mây chợt lên đồi lững thững bay. Đà Lạt em ơi Đà Lạt sương! Sương ướt hoàng hôn, ướt mặt đường Sương lạnh trong tim, buồn trong mắt Sương thoảng vai mềm buôn buốt hương... Đà Lạt em ơi Đà Lạt trăng! Một bóng tung tăng, một bóng Hằng Trăng hiện thành đôi hay vỡ nửa Sao bước ta về mãi giá băng? Đà Lạt em ơi Đà Lạt mưa! Mưa như chiều ấy lạnh phố xưa Ngày xưa anh nói mà không nói Thương tình hai đứa có như chưa... Thanh Trắc Nguyễn Văn
Bập Bênh Anh rơi vào cỏ biếc Em bay vút mây xanh Bập bênh, bập bênh nữa! Tiếng cười vang long lanh. Thiên đàng hay hạnh phúc? Hai đầu cùng bấp bênh Em lên rồi bỗng xuống Anh xuống rồi chợt lên. Tình yêu cho và nhận Hai đứa bềnh bồng cân Hạnh phúc chông chênh mãi Dẫu xa mà thật gần. Cùng gần trong tay với Bên nhau suốt một đời Giận hờn xa để nhớ Nước mắt là hoa rơi. Anh đùa bên con nhỏ Em buông sợi tóc nhòa Thời gian còn hay mất Đung đưa mình hay ta? Bập bênh, bập bênh nhé! Nhấp nhô chào hoàng hôn Nụ hồng nào chợt hát Gỗ đá nở linh hồn... Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bập bênh gồm một tấm ván đặt trên một cái trục ở giữa, cho trẻ ngồi ở hai đầu để nhún lên nhún xuống. Bập bênh là một trò chơi của em bé, do bé còn nhỏ nên khi em bé chơi bập bênh thường có cha mẹ đi theo chơi cùng.
Trà Vinh Và Em (nhớ Từ An) Trà Vinh mùa này vui hở em Vườn nhà vẫn thắm hoa tóc tiên? Anh xin làm bướm quanh hoa ấy Đợi bước chân em, nấp dưới thềm. Trà Vinh mùa này quên sao em Tóc ai thơm gió ngát vai mềm? Giờ hôn hương tóc nào hôn được Đành viết thơ tình gọi gió lên. Trà Vinh mùa này nhớ không em Thuở hái sao trời đón Nô-en? Bài thánh ca em say sưa hát Anh nghe vừa lạ lại vừa quen. Trà Vinh mùa này hẹn nghe em Anh về dựng hang đá Bê-lem? Quỳ bên máng cỏ cùng em thắp Đêm sáng lung linh vạn ánh đèn. Trà Vinh mùa này buồn ghê em Sông Cần vẫn chảy nước trong êm? Thuyền anh lại vướng bao dông bão Sóng vùi gió dập đắm thuyền nghiêng... Trà Vinh mùa này lạnh chưa em Xóm Đạo tìm đâu dáng ngoan hiền? Chuông nhà thờ vọng sao xa quá Hỏi ai còn nhớ, hỏi ai quên? Thanh Trắc Nguyễn Văn
Hát Ghẹo là một lối hát dân gian rất được phổ biến ở vùng quê làng Nam Cường, xã Thanh Uyên, Phú Thọ. Bài thơ được viết tặng cho cô Thu Hằng, giáo viên dạy anh văn trường Võ Thị Sáu, vì Phú Thọ chính là quê hương của cô giáo. Hát Ghẹo Lý lơi đêm hội mùng mười Rao câu hát ghẹo tìm người hữu duyên. Nam Cường hát ghẹo Thanh Uyên Lời quen hát ghẹo lời nguyền trăm năm. Sợi đay hát ghẹo tơ tằm Quạt mo hát ghẹo quạt trầm hương bay. Cỏ lác hát ghẹo cỏ may Sương đêm hát ghẹo nắng ngày hồng tươi. Chuột con hát ghẹo mèo lười Khoai lang hát ghẹo chọc cười khoai môn. Cây giáo hát ghẹo cây côn Quẻ càn hát ghẹo quẻ khôn méo tròn. Yếm đào hát ghẹo eo thon Tóc mai hát ghẹo cỏn con lông mày. Trầu nồng hát ghẹo rượu cay Trống cơm hát ghẹo một bầy nhện tơ. Quan họ hát ghẹo nhà thơ Con thuyền hát ghẹo bến chờ cỏ lau. Giữa đêm giọng hát vút cao Lặng nghe hát ghẹo trăng sao cũng cười... (Làng Nam Cường, xã Thanh Uyên, Phú Thọ 2011) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Ngỡ Ngàng Trên trời có đám mây xanh (ca dao) Ngỡ ngàng là đám mây xanh Xanh như màu mắt long lanh một chiều Ta về nhặt hết cô liêu Nối vào năm tháng thả diều gió bay. Em còn chưa hết thơ ngây Ta còn chưa hết những ngày buồn xa Mây vàng, mây trắng bay qua Ngỡ là hứng hạt mưa sa. Ai ngờ.. Ta đành xếp gạch làm thơ Xây hồ bán nguyệt bao giờ cho xong Hỏi em, em đã theo chồng Hỏi ta, ta vẫn bên sông đợi đò. Thanh Trắc Nguyễn Văn